Tổng Giám Đốc Hàng Tỷ: Cướp Lại Vợ Trước Đã Sinh Con
Chương 705
Tương Tư kh?ng muốn hai người tiếp tục b?n luận những chuyện trước kia th?m nữa. C? sợ rằng nếu c?n tiếp tục n?i th?m nữa về đề t?i n?y sẽ v? t?nh n?i lộ ra một điều g? đ?. Nếu như H? Dĩ Kiệt biết được sự tồn tại của Nhất Nặc, c? cũng kh?ng biết được kết quả sẽ ra sao nữa. Ch?nh bản th?n c? đến tận b?y giờ vẫn c?n chưa chắc chắn được chủ định của m?nh. Nghĩ đến t?nh cảnh l?c n?y, c? cắn răng một c?i, hai ch?n n?ng l?n kẹp l?n tr?n c?i lưng cường tr?ng của anh, khẽ trầm giọng gọi t?n của anh: "Dĩ Kiệt..."
Anh đ?p lại một tiếng, c? lại cầm tay của anh k?o một đường xuống ph?a dưới, ?m thanh giống như nghẹn lại ở trong cổ: "Em nghĩ em muốn anh..."
Anh đ? cảm thấy c? ướt ?t, cảm x?c tưởng chừng sắp biến mất đột nhi?n liền b?ng l?n mạnh mẽ. Anh cầm hai tay của c? t?ch ra cố định ở hai b?n eo đặt tr?n giường. Anh động th?n một c?i, đưa vật của m?nh v?o b?n trong th?n thể c?, mi t?m Tương Tư nh?u lại một c?i. Động t?c bất ngờ của anh l?c n?y l?m cho cả người c? giật nảy người l?n một c?i, sau đ? mới gi?y dụa như muốn tr?nh ra. Nhưng anh đ? siết chặt tay giữ lấy th?n thể của c?, động t?c của anh c?ng l?c c?ng nhanh, c?ng ng?y c?ng mạnh hơn...
Anh bị cấm sắc (kh?ng gần gũi với phụ nữ) đ? l?u. C? cũng từ sau khi rời khỏi anh cũng chưa từng qua lại với bất cứ ai. Cả hai người cứ lăn qua lăn lại như vậy cả đ?m, đến thời khắc cảm x?c l?n đỉnh của hai người được h?a v?o nhau, bọn họ đều cảm thấy thoải m?i kh?ng n?i ra được. Tương Tư đ? kh?ng c?n sự ngượng ng?ng lẫn rụt r? như ng?y trước nữa. Cả hai tay hai ch?n c? quấn qu?t lấy anh kh?ng chịu bu?ng. Anh chưa bao giờ nh?n thấy bộ d?ng như vậy của c?, chỉ cảm thấy l?c n?y dục vọng chẳng những kh?ng lắng xuống, m? ngược lại c?ng ng?y c?ng mạnh mẽ hơn...
Anh chưa bao giờ nh?n thấy bộ d?ng như vậy của c?, chỉ cảm thấy l?c n?y dục vọng chẳng những kh?ng lắng xuống, m? ngược lại c?ng ng?y c?ng mạnh mẽ hơn...
Anh c?i đầu xuống h?n c?, c? nửa tỉnh nửa say, khẽ nhếch c?i miệng nhỏ nhắn vẻ mặt mờ mịt, bộ d?ng của c? khiến anh kh?ng khỏi muốn được ch?m xuống, h?a nhập v?o trong c? lần nữa, bởi v? cả hai đều c? cảm gi?c dường như đời n?y kiếp n?y, rất c? thể đ?y l? một lần cuối c?ng họ được ở b?n nhau, v? thế bọn họ đều to?n t?m to?n ? h?a v?o nhau. C? vứt bỏ sự e lệ, giao ph? ho?n to?n bản th?n m?nh cho anh, c?n anh cũng tr?n ngập dịu d?ng nhưng vẫn kh?ng bị mất đi sự đi?n cuồng m?nh liệt. C? bị động t?c của anh l?m cho dần dần trở n?n thất thần, đ?i mắt s?ng kh?p hờ, trong miệng kh?ng ngừng khe khẽ ng?m nga ưm...ưm...
H? Dĩ Kiệt kh?ng nghe được ?m thanh ấy của c?, chỉ cảm thấy m?u trong to?n th?n dường như đều tập trung v?o một điểm đ?. Những giọt mồ h?i tr?n tr?n anh dần dần nhỏ giọt xuống ngực c? như tuyết đang tan. Anh c?i gương mặt tuấn t? của m?nh thấp xuống, d?n l?n đ?i m?i xinh xắn của c?, lướt nụ h?n qua bộ ngực của c? l?c n?y đầy mồ h?i mặn ch?t. Da thịt to?n th?n Tương Tư đều trở n?n căng thẳng, ph?a dưới c?ng th?m siết chặt đến lợi hại. Anh như người bị mất hồn, động t?c h?n l?n m?i của c? ng?y c?ng mạnh mẽ hơn. C? bị anh tr?u chọc trở n?n đi?n cuồng, giọng n?i như sắp bị nghiền n?t ra, lại c?ng tăng th?m kiều diễm.
Nhiệt độ trong ph?ng dần dần tăng l?n cao hơn, bởi v? sự bu?ng thả ho?n to?n, bởi v? sự giao h?a kh?ng ch?t e d?. C? kh?ng hề đ? n?n sự hưng phấn của m?nh, căn ph?ng như bị lay động bởi tiếng ng?m nga, thỉnh thoảng c?n c? tiếng thở dốc nặng nề của người đ?n ?ng c?ng với tiếng gầm nhẹ bị đ? n?n lại. Kh?ng biết qua bao l?u, trong ph?ng mới dần dần trở lại tĩnh lặng...
Ngo?i cửa sổ, mưa dần dần nhỏ lại, mơ hồ đ? c? ?nh s?ng b?ng bạc của vầng trăng non, tựa như n?t cong của l?ng m?y, vừa mới vụng trộm chui ra từ trong đ?m m?y d?y đặc, ?nh s?ng m? ly trong trẻo xuy?n qua cửa sổ, trải d?i tr?n chiếc giường mờ tối, ngổn ngang... c? hai th?n thể đang h?a hợp ?m siết lấy nhau.
Tương Tư mệt mỏi kh?ng n?i được ra lời, mặc cho anh gắt gao ?m m?nh l?n đặt ở tr?n ngực. C? nhắm mắt lại, ngay cả việc h?t thở cũng cảm thấy kh?ng cần thiết. H? Dĩ Kiệt nhẹ nh?ng vuốt ve c?i lưng của c?, cảm thấy c? ch?t mồ h?i ẩm ướt đọng tr?n đ?, anh nghi?ng mặt qua mổ một chiếc h?n v?o g? m? ửng đỏ của c?: "Để anh ?m em đi tắm rửa nh?, Tư Tư, em ra mồ h?i nhiều thế n?y, sẽ cảm lạnh mất..."
Giọng của Tương Tư đ? trở n?n kh?n kh?n, c? từ từ nhắm hai mắt lại, tựa v?o trong ngực anh, lắc đầu: "Em mệt mỏi qu?, kh?ng thể cử động được..."
Anh cười y?u thương, đầy cưng chiều, anh ?m lấy c?: "Ngoan, để anh ?m em đi tắm, em cứ việc ngủ đi..."
C? liền ầm ừ một tiếng, giơ c?nh tay kho?c v?o tr?n cổ của anh, th?n h?nh nhỏ nhắn, y?n t?m co r?c tại trong ngực của anh, mặc kệ anh muốn l?m c?i g? th? l?m, cảm gi?c n?y, thật sự rất thoải m?i.
H? Dĩ Kiệt ?m c? đi v?o ph?ng tắm, hai người c?ng nhau ng?m m?nh ở trong bồn tắm. Nghĩ đến th?n thể c? c?n chưa được khỏe lắm, anh ch? ? điều chỉnh cho nhiệt độ nước ở trong bồn n?ng hơn một ch?t. Vừa rồi hai người c?ng vừa lăn qua lăn lại hơi qu? mức, cũng kh?ng biết c? c? chịu được kh?ng. Trong l?ng anh mơ hồ c? ch?t tự quở tr?ch m?nh đ? qu? ph?ng t?ng.
Nước ấm rất dễ chịu, Tương Tư mệt mỏi gần như đ? ngủ thiếp đi, trong mơ mơ m?ng m?ng, c? cảm thấy c? người đang tắm rửa cho m?nh. C? biết đ? ch?nh l? anh, n?n vẫn để cho m?nh ch?m v?o trong giấc ngủ, ngủ thiếp đi. Ở trong ngực của anh, kh?ng hiểu tại sao lu?n g?y cho c? một loại cảm gi?c v? c?ng an t?m. H? Dĩ Kiệt thấy hơi thở của c? dần dần ổn định hơn, anh biết c? đ? ngủ say, liền c?ng nhẹ tay nhẹ ch?n. Anh d?ng chiếc khăn mặt mềm mại lau kh? nước đọng tr?n người c?, sau khi gội đầu sạch sẽ cho c? xong, anh d?ng một c?i khăn l?ng kh?c bọc c? lại, l?c n?y anh mới nh?t c? v?o b?n trong chiếc ?o tắm của m?nh ?m c? v?o trong ph?ng ngủ.
C? ngủ rất say sưa, anh kh?ng muốn đ?nh thức c? dậy, nhưng lại lo lắng nếu để nguy?n m?i t?c ẩm ướt như vậy m? ngủ, ng?y mai c? sẽ bị đau đầu. Do dự m?i, cuối c?ng anh vẫn quyết định phải gọi c? dậy. Anh phải gọi t?n c? mấy lần c? mới mệt mỏi nhấp nh?y mắt một l?c, giống như một con m?o nhỏ lười biếng, rồi mới mở mắt ra nh?n lại anh.
"Để anh sấy kh? t?c cho em đ?, rồi em h?y ngủ tiếp." Anh h?n nhẹ l?n gương mặt của c?, tr?n mặt c? phiếm sắc hồng, thoạt nh?n c? thể thấy sức khỏe của c? thật sự đ? tốt l?n rất nhiều.
Tương Tư ? l?n một tiếng, lại nhắm mắt lại lu?n. H? Dĩ Kiệt cười cười một tiếng vẻ bất đắc dĩ, đi lấy m?y sấy tới, ngồi ở b?n giường l?a tay v?o m?i t?c ẩm ướt của c?, mở nấc gi? ấm, từ từ sấy t?c cho c?.
Gi? rất nhẹ nh?ng, bởi v? mở số nhỏ n?n tiếng ồn cũng thấp, Tương Tư ngược lại c?ng ph?t ra hơi thở mệt nhọc, đến khi anh đ? sấy m?i t?c của c? kh? rồi th? c? đ? ch?m v?o trong giấc ngủ nặng nề.
H? Dĩ Kiệt cất m?y sấy đi. Anh nh?n ch?n nhẹ nh?ng k?o chăn ra, đắp l?n cho c?. Trong l?c ngủ mơ, c? xoay người một c?i, đối mặt với anh, g?c c?i ch?n nhỏ nhắn l?n ngang h?ng của anh, hai tay cũng ?m v?o nơi ngang h?ng của anh, v?i mặt hướng v?o trong ngực của anh, nhẹ nh?ng cọ x?t. Dường như c?i tư thế n?y l?m cho c? thấy cảm thấy thoải m?i, kh?e m?i c? h? nở nụ cười như đ?a hoa xinh xinh, ngoan ngo?n nằm y?n kh?ng động đậy.
Anh kh?ng d?m lộn xộn, cứ như vậy ?m c?, một tay anh luồn dưới lưng c?, tay kia cũng đưa qua ngang eo của c?. Anh ?m chặt c?, hơi thở của c? vững v?ng v? ấm ?p, l?m cho anh dần dần cũng thấy buồn ngủ, chỉ chốc l?t sau, anh cũng nặng nề ngủ thiếp đi.