Tổng Giám Đốc Hắc Đạo Độc Sủng Tàn Thê
Chương 101: Điều
S?ng sớm, Mộc H?n Mặc hầu hạ Oa Oa dậy, khi xuống lầu liền thấy người nh? tụ tập c?ng một chỗ, ngồi ở tr?n s? pha vừa cười vừa n?i, đang chờ bọn họ xuống c?ng nhau d?ng bữa s?ng.
"Oa Oa xuống rồi!" Tiếng n?i Long Đằng hữu lực m? trầm ổn lượn lờ ở b?n trong đại sảnh kh?ng ti?u tan, chống quải trượng đi tới b?n cạnh Oa Oa, đem b?n tay Oa Oa k?o v?o b?n tay th? r?p ấm ?p của ?ng. Tr?n khu?n mặt trẻ con ph? nộn Oa Oa rộ l?n nụ cười rực rỡ "Gia gia, ng?i như thế n?o sớm như vậy đ? thức dậy." C?n tưởng rằng hai người bọn họ l? thức dậy sớm nhất, kh?ng nghĩ tới......
Long Đằng ấm ?p cười, khu?n mặt hiền l?nh h?a ?i "Đứa ch?u ngốc, gia gia l? qu?n nh?n, th?i quen ngủ cạn. Được rồi, c?c ch?u tới l? c? thể ăn điểm t?m." Từ trong tay Mộc H?n Mặc tiếp nhận Oa Oa.
Mộc H?n Mặc đi theo b?n cạnh Oa Oa, v?o b?n ăn, tr?n b?n đ? được dọn l?n bữa s?ng phong ph?, Mộc H?n Mặc sắp xếp xong cho Oa Oa thấy v?i vị l?o nh?n đ? ngồi xuống th? ch?nh m?nh cũng ngồi xuống.
Những người kh?c vừa ăn vừa cười cười n?i n?i, m? Mộc H?n Mặc lại lẳng lặng đ?t cho Oa Oa ăn, ăn xong bữa s?ng, đo?n người liền đi tới bệnh viện.
Vị b?c sĩ khoa mắt l?c trước v? bệnh nh?n hiến tặng v?ng mạc mắt đang nằm tr?n b?n mổ đ? chờ Oa Oa. Oa Oa vừa v?o bệnh viện liền bị đẩy nhanh v?o ph?ng phẫu thuật.
Thời gian k?o d?i đến t?m giờ, tr?n đ?i mắt của Oa Oa che một miếng vải trắng, bị đẩy ra khỏi ph?ng phẫu thuật, Mộc H?n Mặc lập tức đi tới "Mộc tổng, phẫu thuật cho t?n phu nh?n thực th?nh c?ng, sau hai th?ng th? cắt chỉ, quan s?t một thời gian ngắn c? thể xuất viện, c?c anh cử một người n?o đ? đi l?m thủ tục nằm viện đi!"
Mộc H?n Mặc nhẹ gật đầu, đi theo Oa Oa tiến v?o ph?ng bệnh. Phượng Di?n c?ng Mộc Thi?n Long th? tự động tự gi?c đi l?m thủ tục nằm viện, đem kh?ng gian lưu lại cho đ?i t?nh nh?n.
Mộc H?n Mặc tr?ng chừng Oa Oa, nh?n c? nửa ng?y, l?c n?y mới đứng dậy đi v?o c?ch v?ch.Ph?ng bệnh n?y l? cố ? sửa sang lại, nguy?n bản bệnh nh?n nằm tại ph?ng bệnh n?y đ? chuyển đến ph?ng bệnh kh?c.
Bởi vậy ph?ng bệnh Oa Oa v? Giản Tiểu Bạch chỉ c?ch nhau một bức tường.
Nh?n Phụng Thi?n Dự gục đầu giống như đang ngủ liền lặng lẽ đ?ng cửa lại, trở về ph?ng bệnh của Oa Oa.
Hai giờ sau, Oa Oa từ trong h?n m? tỉnh lại, cảm gi?c ?nh mắt n?ng r?t l?m cho c? nhăn m?y, cảm gi?c được mu b?n tay c? một đ?i b?n tay hơi lạnh đang nắm, hạnh ph?c dưới đ?y l?ng lan tr?n ra "L?o c?ng, em đ?i bụng." Hiện tại n?i c?i g? đều l? uổng ph?, hắn kh?ng c? khả năng bỏ lại c? một m?nh ở bệnh viện.
"Tỉnh rồi ?! Ba mẹ sẽ lập tức đến." Mộc H?n Mặc nắm b?n tay nhỏ b? trắng n?n tinh tế của Oa Oa đặt ở b?n m?i, nhẹ nh?ng h?n một c?i "Em a! L?m phẫu thuật tới t?m tiếng, l?ng anh đều run rẩy. Nhưng m? thật may mắn, giải phẫu thực th?nh c?ng, rất nhanh em c? thể nh?n thấy thế giới n?y." Đứng l?n, ngồi v?o b?n giường, c?i người h?n l?n tr?n c?.
Oa Oa chịu đựng cảm gi?c đau đớn tr?n mắt, miễn cưỡng nặn ra một ch?t tươi cười "L?o c?ng, kế hoạch của em đều bị anh quấy rầy rồi. Vốn muốn khi ?nh mắt em tốt l?n l? c? thể đi tới doanh trại huấn luyện. Nhưng m?, hiện tại em mang thai th? l?m sao đi a! Đều l? anh kh?ng tốt." C?i miệng nhỏ nhắn bĩu bĩu, hai m? tức giận phồng l?n.
Mộc H?n Mặc k?m l?ng kh?ng đậu bắt c?nh m?i phấn nộn của c?, nhẹ nh?ng ma s?t, chậm r?i mi?u tả đường n?t đ?i m?i của c?...... Thật l?u sau, mới bu?ng c?nh m?i c? ra "Oa Oa, thực khổ cho em rồi!" C?i người cọ cọ l?n khu?n mặt trứng ngỗng của c?, thật l?u mới luyến tiếc rời đi.
M?i cho đến khi Phượng Di?n v? Mộc Thi?n Long mang theo hộp đựng thức ăn, mở cửa ph?ng bệnh ra th? Mộc H?n Mặc mới đột nhi?n ngồi dậy, b?n tay nắm chặt đ?i tay của Oa Oa "Ba mẹ, hai người đ? tới, vừa rồi Oa Oa n?i đ? đ?i bụng."
"Oa Oa tỉnh rồi, đều hơn mười mấy tiếng chưa ăn c?i g?, đương nhi?n sẽ đ?i bụng, mẹ bảo L? tẩu l?m một v?i m?n b?nh thường con th?ch ăn, con nếm thử đi." Phượng Di?n từ hộp đựng thức ăn lấy đồ ăn ra, đặt tr?n chiếc m?m dưới đu?i giường bệnh.
Từng đợt m?i thơm của thức ăn nồng đậm phi?u t?n trong ph?ng bệnh, Oa Oa h?t s?u một hơi, ph?t ra một tiếng thở d?i an ủi "Thơm qu?......" L? m?i canh g? nồng đậm, c?n c? một ?t thuốc bổ, c?n c? một loại ch?o đậu đỏ, c?n c?...... Thật nhiều đồ ăn ngon.
Mộc H?n Mặc dịu d?ng cười, bưng ch?o đậu đỏ l?n, thửu xem độ ấm, m?c một th?a đặt l?n c?nh m?i c? "Ăn nhiều một ch?t, hiện tại em l? một người ăn hai người ăn no đ?." Kh?e miệng thủy chung lộ vẻ tươi cười ấm ?p l?ng người.
Phượng Di?n cũng đến b?n giường Oa Oa ngồi xuống, vươn tay k?o một b?n tay của c? qua "Oa Oa, con phải dưỡng th?n thể thật tốt, con nh?n con xem, đến b?y giờ c?n gầy như vậy. Thật kh?ng biết Mặc đ? nu?i con như thế n?o, đ? mấy th?ng rồi m? một miếng thịt cũng kh?ng thấy g? cả." Trong lời n?i tuy l? tr?ch cứ Mộc H?n Mặc, m? cũng l? đau l?ng cho Oa Oa.
"Mẹ, kh?ng li?n quan đến Mặc, l? do con ăn kh?ng v?." Oa Oa cười giải th?ch thay cho Mộc H?n Mặc, Mộc H?n Mặc cũng kh?ng để ? lời Phượng Di?n n?i, vẫn lẳng lặng đ?t thức ăn cho Oa Oa.
Tr?n mặt Phượng Di?n hiện l?n tươi cười ấm ?p "Con, đứa nhỏ n?y, Mặc c? thể gặp được con, cũng l? ph?c kh? của hắn." N?i xong, quay đầu n?i với Mộc Thi?n Long "Ch?ng ta đi th?i! Để cho bọn ch?ng hưởng thụ thế giới của hai người, bằng kh?ng bọn ch?ng n?i ch?ng ta l? b?ng đ?n si?u cấp lớn." Dứt lời th? bu?ng tay Oa Oa ra, đi đến b?n cạnh người Mộc Thi?n Long, vươn tay k?o c?nh tay ?ng.
"Ba mẹ đi thong thả." Oa Oa uống ch?o đậu đỏ Mộc H?n Mặc đ?t cho, mơ hồ n?i kh?ng r?. Mộc H?n Mặc liền lại đ?t tiếp một th?a ch?o tới, Oa Oa c?n kh?ng kịp ăn.
"Được rồi, con từ từ ăn! Ch?ng ta đi trước, ng?y mai người hầu sẽ đưa bữa s?ng đến, c? t?nh h?nh g? đặc biệt th? l?c ấy sẽ n?i." Phượng Di?n n?i xong, l?i k?o c?nh tay Mộc Thi?n Long ra khỏi ph?ng bệnh.
Trong ph?ng chỉ c?n lại c? hai người bọn họ, to?n bộ ph?ng bệnh tr?n đầy kh?ng kh? ấm ?p, ngọn đ?n ấm ?p chiếu rọi đ?i b?ch nh?n, người đ?n ?ng d?ng người thon d?i ho?n mỹ, dịu d?ng đ?t ch?o cho c? g?i nhỏ nằm tr?n giường bệnh. Tiểu mặt tr?n c? g?i nhỏ mỉm cười tr?n đầy hạnh ph?c, giống như l? c? g?i hạnh ph?c nhất thế giới.
M? trong một ph?ng bệnh kh?c, Giản Tiểu Bạch lẳng lặng nằm, Phụng Thi?n Dự ăn nhưng kh?ng biết m?i vị đồ ăn Phượng Di?n vừa đưa tới, hiện tại cho d? c? mỹ vị ngon đến đ?u, nh?n tới thi?n hạ nằm tr?n giường cũng nhất thời kh?ng cảm nhận được m?i vị g?.
Phụng Thi?n Dự thờ ơ bu?ng b?t đũa, nh?n c? "Tiểu Bạch, chẳng lẽ em thật sự vẫn chưa tỉnh lại sao? Dự định ngủ cả đời như vậy?"...... M?i cho đến khi thức ăn n?ng h?i hổi cũng đ?ng lạnh, Phụng Thi?n Dự vẫn kh?ng động một miếng n?o.
"L?o c?ng, hiện tại Phụng Thi?n Dự thế n?o? Giản Tiểu Bạch c? phản ứng hay kh?ng?" Phụng Thi?n Dự tuy l? một hoa hoa c?ng tử, nhưng m? hiện tại thật vất vả động ch?n t?nh một lần, chẳng lẽ ?ng trời muốn d?ng phương thức như thế trừng phạt anh ta, kh?ng khỏi rất nghi?m trọng.
Mộc H?n Mặc bu?ng b?t kh?ng xuống, vươn tay nhẹ nh?ng ma s?t khu?n mặt mềm mại của c? "Giản Tiểu Bạch vẫn đang h?n m? bất tỉnh, c? khả năng vĩnh viễn cũng vẫn kh?ng tỉnh lại. Phụng Thi?n Dự ở b?n c? ấy, một ng?y cũng chưa từng rời đi. Thi?n Dự tựa hồ trở n?n rất tang thương, cũng tiều tụy nữa." Trước kia bảo cậu ta qu? trọng người trước mắt, cậu ta lại bất vi sở động.
"Bọn họ đang ở bệnh viện n?y hả? Chờ một ch?t ch?ng ta đi thăm bọn họ." Oa Oa n?i xong, vươn tay, cầm thật chặc b?n tay to lớn của Mộc H?n Mặc "L?o c?ng, nếu c? một ng?y em cũng vĩnh viễn kh?ng tỉnh lại, anh kh?ng cần d?ng thuốc duy tr? sinh mệnh cho em, trực tiếp chấm dứt t?nh mạng của em đi, sẽ l? lựa chọn tốt nhất đối với em, nằm như vậy sẽ mệt lắm. Người nằm mệt, m? người kh?ng nằm cũng mệt."
"N?i ngu ngốc c?i g? đấy! Anh sẽ kh?ng để cho em vẫn ngủ, nếu em d?m vẫn ngủ, anh liền c?ng em ngủ." Lời cảnh c?o cũng như tuy?n thệ mạnh mẽ m? hữu lực l?m cho Oa Oa ngẩn ra, lại nhoẻn miệng cười "Em n?i l? nếu, l?o c?ng, anh kh?ng cần khẩn trương như vậy được kh?ng?"
"Kh?ng tốt, em kh?ng n?n l?m anh sợ." Mộc H?n Mặc đột nhi?n nắm chặt tay c?, c?i người đem c? gắt gao ?m v?o trong ngực "Anh kh?ng chịu nổi em dọa." Ngẫm lại chờ đợi mười đời người, đợi được nh?n duy?n cả đời n?y, tuyệt đối kh?ng thể để n? biến mất trong tay, sau chờ đợi vẫn chỉ l? chờ đợi, ngoại trừ chờ đợi, khẩn cầu, tưởng niệm, s?m hối, chuyện g? kh?c cũng kh?ng thể l?m.
Oa Oa vươn tay ?m thật chặc hắn, vỗ vỗ lưng hắn "Được, em kh?ng n?i." Tạm dừng chỉ trong chốc l?t, bỗng nhi?n như nghĩ đến c?i g? "L?o c?ng, anh ăn cơm chưa?" Thanh ?m dịu d?ng hỏi l?m Mộc H?n Mặc ngẩng đầu, cắn một c?i l?n ch?p mũi c? ?i "Kh?ng sao, nhịn một l?t l? được." Dứt lời, liền lại nằm tr?n h?m vai c?, một cỗ hơi thở n?ng bỏng phun tr?n h?m vai c?, lại từ từ lạnh dần, so với da thịt chỗ kh?c c?n lạnh hơn......
"Ừm, vậy mau ăn ch?t g? đi! Bằng kh?ng để lạnh th? kh?ng tốt cho th?n thể." Oa Oa đẩy th?n thể Mộc H?n Mặc ra, Mộc H?n Mặc bất đắc dĩ xoa b?p khu?n mặt trứng ngỗng của c?, liền xoay người gục xuống b?n, như lang th?n hổ yết m? ăn "L?o b?, anh ăn đ?y, em nằm xuống ngủ một giấc đi." Giọng n?i mơ hồ kh?ng r? lại để lộ ra một ch?t ngớ ngẩn.
Kh?e miệng Oa Oa cười tươi, nếu b?y giờ c? thể nh?n thấy khu?n mặt hắn, bộ dạng hắn cười, hắn ngốc nghếch th? thật tốt. V?ng mạc mắt người kh?c thay cho mắt của c? cũng kh?ng thấy c? c?i g?, trước kia sao c? lại ngốc như vậy, r? r?ng c? thể sớm khang phục, lại muốn k?o d?i như vậy, l?i lại cơ hội c? thể nh?n thấy hắn.
? thức dần dần tho?t ly khỏi đầu ?c c?, Mộc H?n Mặc c?n đang vục mặt tr?n b?n cơm nhai nuốt, nghi?ng đầu nh?n nh?n c?, thấy kh?e miệng c? mang ? cười, c?n n?i muốn đi thăm Phụng Thi?n Dự. Kết quả, lập tức lại ngủ như vậy, bảo bối ngốc nghếch.
Cơm nước xong, đứng l?n, đi đến ph?a ngo?i ph?ng bệnh c?ch v?ch, đẩy cửa ph?ng ra, nh?n đến Phụng Thi?n Dự ngơ ngẩn ngồi tr?n ghế "Thi?n Dự, ăn chưa?" M?y liền nh?u chặt khi nh?n thấy đồ ăn tr?n b?n c?n chưa đụng tới bao nhi?u.
"Đ? ăn rồi, đại ca, về sau Tiểu Bạch phiền to?i mọi người chiếu cố nhiều hơn. T?i chỉ sợ kh?ng thể c?ng c? ấy mỗi ng?y, t?i sợ c? ấy sẽ tịch mịch." Khu?n mặt như y?u nghiệt của Phụng Thi?n Dự đ? tiều tụy rất nhiều, r?u tr?n mặt d?i ra, vẻ mặt xanh xao.
Mộc H?n Mặc thở d?i một hơi, đi đến b?n cạnh Phụng Thi?n Dự "Thi?n Dự, cậu vẫn l? chiếu cố tốt ch?nh m?nh đi! C? ấy đ? c? hộ sĩ chiếu cố, sẽ kh?ng gặp chuyện g? kh?ng may đ?u." Nh?n Phụng Thi?n Dự cũng chưa hề đụng tới thức ăn, kh?ng khỏi thở d?i một hơi "Người hầu sẽ đến tr?ng c? ấy mỗi ng?y, ba mẹ c? ấy hiện tại cũng đ? đến đ?y, sẽ hỗ trợ chiếu cố cho c? ấy, cậu đừng lo lắng như vậy."
Ở b?n ngo?i, Mộc H?n Mặc trước mặt người kh?c trầm mặc ?t lời m? cũng n?i nhiều lời như vậy, l?m cho Phụng Thi?n Dự hơi lắp bắp kinh h?i, nhưng lập tức liền phản ứng lại "C?m ơn đại ca."