Tổng Giám Đốc Hắc Đạo Độc Sủng Tàn Thê
Chương 102: Cứu ra
"Thiếu gia, Đồng tiểu thư kh?ng c? ở trong ph?ng, ở ph?a sau hoa vi?n." Người hầu vừa n?i xong, Nhiễm Thiếu L?m liền bỏ c?nh tay c? ta ra, đi đến hậu hoa vi?n. Đi tới cửa hậu hoa vi?n liền nh?n thấy Đồng Vụ V?n mặc một th?n v?y sam đơn bạc, đang ngồi ở tr?n x?ch đu nhẹ nh?ng lắc lư.
Chậm r?i tới gần, b?n tay kho?t l?n bả vai của ả "Đồng tiểu thư, ở trong n?y đ? quen chưa?" Tiếng n?i dường như dịu d?ng lại dấu diếm m?i vị đắc ?. Đồng Vụ V?n cũng kh?ng cảm thấy ngo?i ? muốn, b?nh tĩnh giống như người kh?ng c? việc g? "Khi n?o th? c? thể điều trị?"
"L?c n?y đến đ?y l? muốn mang c? ra nước ngo?i, phẫu thuật thẩm mỹ cho c?, lại chữa khỏi đ?i mắt cho c?. Sau khi trở về th? c? ch?nh l? một mỹ nh?n ho?n to?n mới." Nhiễm Thiếu L?m b?nh tĩnh như nước, đem sự t?nh c?ng ả n?i r? r?ng.
Đồng Vụ V?n liền khẩn cấp đứng l?n, xoay th?n m?nh "Đi th?i!" Nơi n?y ả đ? rất ch?n gh?t, ch?n gh?t b?ng tối, ch?n gh?t việc được người hầu hạ, kh?ng thể đi dạo phố, kh?ng thể nh?n thấy phồn hoa ngo?i kia.
Nhiễm Thiếu L?m tự động vươn tay gi?p đỡ Đồng Vụ V?n, đem ả đưa l?n chiếc xe đang dừng ở ph?a ngo?i biệt thự, k?u người hầu đem h?nh l? của ả mang tới, l?c n?y mới l?i xe đi ra s?n bay.
Ngo?i s?n bay thanh ?m ồn ?o, khắp nơi biểu hiện sức sống, Nhiễm Thiếu L?m gi?p đỡ Đồng Vụ V?n tiến v?o s?n bay, hai g? t?y t?ng mang theo h?nh l?, đi v?o cửa l?m thủ tục so?t v?. Một h?ng bốn người Nhiễm Thiếu L?m đi tới s?n bay đi Lu?n Đ?n, Anh quốc.
Đồng Vụ V?n ngồi tựa lưng v?o ghế, lẳng lặng kh?ng n?i lời n?o, trong l?ng đối với Lu?n Đ?n, Anh quốc tr?n ngập chờ mong, kh?ng phải chờ mong Lu?n Đ?n, m? l? chờ mong ở Lu?n Đ?n sẽ chữa khỏi đ?i mắt. Chờ mong c? thể nh?n thấy thế giới n?y, từ nay về sau người của ả sẽ kh?ng bị l?m v?o trong b?ng tối nữa.
Nhiễm Thiếu L?m sở dĩ đi theo Đồng Vụ V?n tới Anh quốc, ho?n to?n l? v? trốn tr?nh phạm vi thế lực của Mộc H?n Mặc. Ở nước ngo?i c? thể bảo vệ m?nh thật tốt, thuận tiện chữa khỏi đ?i mắt cho Đồng Vụ V?n. Đợi cho sau n?y ?nh mắt Đồng Vụ V?n được chữa khỏi, liền bắt đầu t?m thời cơ, tiến h?nh h?nh động trả th?. Phụ th?n v? muội muội liền giao cho Mặc thiếu đi cứu, g? cũng y?n t?m.
Trải qua mấy giờ bay, bốn người Nhiễm Thiếu L?m đ?p xuống s?n bay Lu?n Đ?n. Nhiễm Thiếu L?m lấy điện thoại di động ra khởi động m?y, điện thoại liền vang l?n, Nhiễm Thiếu L?m m?u quang chợt l?e, rất nhanh nghe điện thoại "Xin ch?o!" Tiếng n?i trầm thấp m? khẩn trương l?m cho Đồng Vụ V?n đứng một b?n cũng bắt đầu khẩn trương l?n, cũng sinh ra t? m? với người b?n kia đầu d?y.
"Ngươi muốn người, đ? được cứu ra rồi. Mặc thiếu muốn th? lao l? t?i sản sở hữu của ngươi." Tiếng n?i b?nh thản l?nh mạc l?m cho Nhiễm Thiếu L?m giật m?nh ở đương trường, kh?ng nghĩ tới bọn họ sẽ đưa ra điều kiện như thế, c?ng phu sư tử ngoạm. Bất qu? Nhiễm thị cũng chỉ l? như thế, cho bọn hắn th? sao chứ, hắn c?n c? một Lưu Linh bang c? thể gia tăng thu nhập "Được, t?i sẽ k?u trợ l?, lập tức chuẩn bị văn kiện cho anh. Ba ng?y sau, mời người đến tập đo?n Nhiễm thị k? hợp đồng, tập đo?n Nhiễm thị ch?nh l? của Mặc thiếu."
"Sảng kho?i, như vậy ba ng?y sau gặp." N?i xong, liền c?p điện thoại, Nhiễm Thiếu L?m nh?n di động trong tay một l?t, mới phục hồi tinh thần lại. Nhiễm thị l? một tay phụ th?n s?ng lập, cuối c?ng cũng d?ng ch?nh n? để cứu m?nh "Được rồi, đi th?i!" N?i xong, liền gi?p đỡ Đồng Vụ V?n đi rời s?n bay Lu?n Đ?n.
Mộc H?n Mặc canh giữ ở b?n người Oa Oa, kh?e miệng mang ? cười, c?ng Oa Oa n?i chuyện phiếm "Oa Oa, muốn ăn c?i g? kh?ng? Anh bảo L? tẩu l?m cho em." Tựa tr?n gối mềm của giường bệnh, Oa Oa th? tựa v?o lồng ngực ấm ?p của hắn, tiếng n?i trầm thấp m? tr?n ngập từ t?nh lượn lờ b?n tai c?.
"Kh?ng c? g? đặc biệt muốn ăn, anh l?m chủ l? tốt rồi!" Oa Oa miệng ngậm kẹo, tr?n khu?n mặt trẻ con ph? nộn ph?ng hai m? l?m đồng tiền, l?m cho người ta ấm đến t?m khảm.
Mộc H?n Mặc từ b?n cạnh thiết quầy lấy ra một vi?n mứt t?o đỏ tươi cho v?o trong miệng "Ừm." Những mứt t?o đều l? chuẩn bị cho Oa Oa, ngọt m? kh?ng ngấy, l?m cho người ta y?u th?ch n?i kh?ng n?n lời "Bảo bối, em c?n nhớ đứa b? trai đ? l?m m? ?nh mắt của em kh?ng?" Thanh ?m trầm thấp hỏ, đem Oa Oa l?i ra khỏi suy nghĩ l?m cho c? chấn động to?n th?n.
Trầm tư một l?t, l?c n?y mới s?u k?n mở miệng n?i "Nhớ r?, nhưng m? hiện tại hắn đ? trưởng th?nh, c? khả năng bộ dạng hắn đ? sớm thay đổi." L?m sao c? thể kh?ng nhớ r?, thời điểm kh? vượt qua nhất trong cuộc sống của c?, b?ng d?ng bọn họ đều lượn lờ trong đầu, muốn gạt ra cũng kh?ng được, đ?m khuya th? lu?n tỉnh lại từ ?c mộng.
Khi tỉnh lại đều l? anh hai bồi ở b?n người, nếu kh?ng c? anh hai, chỉ sợ c? kh?ng thể sống qua những năm th?ng kh? khăn đ?. Nhưng m? hiện tại th? tốt lắm, anh hai c? thế lực của m?nh, c? cũng được gả cho một người chồng tốt, cuộc sống sau n?y kh?ng cần lại trở về ?c mộng xưa cũ.
"Ừm, nhớ r? l? tốt rồi! Hiện tại cũng chỉ c?n lại c? một người." Kh?e miệng c?u l?n một ch?t nhợt nhạt mỉm cười, n?n đến phi?n hắn ta, hai người đ? giải quyết xong, một người cuối c?ng tuyệt đối kh?ng thể bu?ng tha.
Oa Oa khẽ n?ng đ?i m?y thanh t?, vẻ mặt nghi hoặc "C?i g? một người cuối c?ng?" Chẳng lẽ l? bởi v? đ?i mắt của c? bị l?m m?? Đồng Vụ V?n đ? bị b?o ứng, như vậy c?n lại l? Nhiễm Linh Lung. Dựa theo c?ch hắn n?i chuyện, Nhiễm Linh Lung cũng c? thể đ? bị b?o ứng, chỉ c?n lại một người cuối c?ng. Như vậy ch?nh l? thiếu gia Vương thị, kh?ng biết hiện tại hắn ta đ? chuyển đi đ?u.
"Oa Oa, những người mắc nợ em đều phải đ?i lại. Kh?ng c? một người n?o, kh?ng c? một g? n?o c? thể chạy trốn." Biểu t?nh hung ?c nham hiểm, l?m nổi l?n khu?n mặt ?m t?n l?nh liệt của Mộc H?n Mặc, kh?e miệng lại như cũ mang theo nụ cười nhợt nhạt.
"C?m ơn anh l?o c?ng." Khu?n mặt mềm mại cọ cọ tr?n lồng ngực n?ng rực của hắn, tr?n mặt tươi cười rực rỡ, l?m cho cảm gi?c trong l?ng Mộc H?n Mặc nh?o chặt liền chậm r?i gi?n ra. Oa Oa lu?n dễ d?ng thỏa m?n như vậy, l?m cho hắn muốn lất tất cả những m?n đồ tốt nhất tr?n thế giới đem tới trước mặt c?. Chỉ cần c? vẫn cười vui vẻ như thế kia, vậy cũng rất đ?ng gi?.
"Ngốc nghếch, em cũng gọi anh l? l?o c?ng, l?o c?ng đương nhi?n phải đau l?o b? của m?nh, c? c?i g? m? cảm tạ!" B?n tay cực n?ng nhẹ nh?ng vuốt ve m?i t?c đen mềm mại của c?, x?c cảm mềm mại l?m cho hắn y?u th?ch kh?ng bu?ng tay.
"H? h?." Oa Oa cuộn th?n thể, gh? v?o tr?n th?n thể Mộc H?n Mặc, khu?n mặt d?nh s?t v?o lồng ngực hắn, nghe tim của hắn vận động ?bang bang bang......? c? quy luật, t?m tự nhi?n lienf y?n ổn trở lại "Mặc, em hiện tại hối hận sớm như vậy đ? mang thai." Quệt quệt c?i miệng nhỏ nhắn phấn nộn, bĩu m?i than thở.
"Kh?ng quan hệ, Bảo Bảo sinh ra, anh sẽ đưa em c?ng đi huấn luyện, em c?n c? thể du học ở nước ngo?i, trải qua cuộc sống học tr?. Anh sẽ kh?ng miễn cưỡng em l?m bất cứ chuyện g?." Mộc H?n Mặc hiểu được suy nghĩ trong l?ng c?, nếu đứa nhỏ sinh ra sớm như vậy, c? cũng kh?ng c? năng lực đi chiếu cố đứa nhỏ. Nhưng m? cứ bỏ lại đứa nhỏ như vậy, trong l?ng c? khẳng định chịu khổ sở.
"Bảo Bảo của ch?ng ta đ?y l?m sao b?y giờ? Để ba mẹ nu?i sao? Nhưng m? em kh?ng muốn Bảo Bảo rời khỏi ch?ng ta." Oa Oa bất an nắm chặt lấy tay hắn, Mộc H?n Mặc trở tay cầm lấy b?n tay nhỏ b? của c? "Kh?ng quan hệ, ch?ng ta dẫn theo ra nước ngo?i."
"Vậy c?ng ty anh l?m sao b?y giờ? Chẳng lẽ c?n muốn ba mẹ tr?ng nom?" Trong l?ng Oa Oa g?nh nặng v? ? tưởng nhiều lắm, những thứ kh?ng bu?ng bỏ xuống được cũng qu? nhiều.
"Em kh?ng nhớ r? a! Ba mẹ đ? thay thế ch?ng ta đi hưởng tuần trăng mật, ch?ng ta đi chơi một hai năm lại c? việc g? đ?u?" Mộc H?n Mặc đương nhi?n n?i xong, Oa Oa lại quệt quệt c?i miệng nhỏ nhắn, bộ d?ng kh?ng phải thực đồng ? "L?m như vậy kh?ng tốt đi? D? sao họ cũng l? cha mẹ anh, l?m cho bọn họ lại g?nh nặng, c?n muốn một lần nữa tiếp nhận lại chức vụ." Giống như rất kh?ng c? hiếu.
"Bảo bối, em biết kh?ng? Anh mười s?u tuổi th? ba mẹ đ? đem trọng tr?ch c?ng ty giao lại cho anh, họ ở b?n ngo?i đ? ti?u s?i nhiều năm như vậy, l? n?n bồi thường cho anh v?i năm thiếu vắng kia." Mộc H?n Mặc lại v? Oa Oa giải th?ch, thời điểm thiếu ni?n mười s?u tuổi, l? thời điểm người kh?c đang chơi đ?a m? hắn đ? tiếp nhận c?ng ty, xử l? hết thảy c?ng việc của c?ng ty.
Oa Oa l?c n?y mới đồng ? gật đầu, kh?e miệng cũng c?u l?n nụ cười "L? vậy a! Bọn họ tước đoạt nhiều năm tự do của anh như vậy, n?n thời điểm kh?ng được chơi đ?a phải muốn đền b? lại." L?c n?y đ?y ngữ kh? của Oa Oa cũng trở n?n đương nhi?n, kh?ng giống l?c trước do do dự dự như vậy.
Ba th?ng sau......
Tất cả mọi người đứng ở ph?ng bệnh Oa Oa, b?c sĩ cắt chỉ cho c?, đem từng v?ng từng v?ng vải trắng gở xuống. Mộc H?n Mặc ngồi b?n m?p giường bệnh, cầm thật chặt b?n tay nhỏ b? của Oa Oa, kh?ng tiếng động cổ vũ cho c?. Oa Oa cũng nắm thật chặt b?n tay ấm ?p của Mộc H?n Mặc, tim ?bang bang bang......? nhảy l?n, kh?ng c? quy luật, chỉ cảm thấy c?ng nhảy c?ng nhanh, c?ng ng?y c?ng sinh động.
Khi b?c sĩ gở mảnh vải trắng xuống th? từng đợt gi? lạnh x?m nhập v?o da thịt, cảm gi?c l?nh lạnh. Oa Oa chậm r?i mở mắt ra, một gi?y sau đ? đột nhi?n nhắm mắt lại "Ch?i qu?." Hai tay gắt gao che hai mắt lại.
Kh?e miệng b?c sĩ k?o theo cười cười "Mộc phu nh?n, chậm r?i mở to mắt thử xem." Oa Oa l?m theo lời b?c sĩ, chậm r?i mở hai tr?ng mắt, hai tay che khuất ph?a tr?n ?nh mắt, che khuất ?nh s?ng m?nh liệt.
Từ bắt đầu mơ hồ đến chậm r?i r? r?ng, Oa Oa trừng mắt nh?n, b?c sĩ đột nhi?n khẩn trương l?n, tiến đến trước mắt c? hỏi "Mộc phu nh?n thấy thế n?o rồi? C? thể nh?n được kh?ng?" Oa Oa chưa trả lời b?c sĩ, m? l? trừng mắt nh?n, tầm mắt dần dần r? r?ng l?n, đột nhi?n Oa Oa nhắm lại hai tr?ng mắt "Mọi người đi ra ngo?i." Tay nhỏ b? cầm thật chặt b?n tay Mộc H?n Mặc.
Mọi người kh?ng r? v? sao, nhưng cũng ngoan ngo?n rời khỏi ph?ng bệnh, b?c sĩ kh?ng khỏi ch?u chặt m?y "Mộc phu nh?n l?m sao vậy? Nh?n kh?ng thấy sao?" Quan t?m hỏi. Oa Oa lắc đầu "Kh?ng c?, tốt lắm, c?m ơn ?ng. ?ng đi ra ngo?i trước đi! T?i muốn c?ng chồng tr? chuyện một ch?t." Kh?e miệng Oa Oa dập dờn ra nụ cười m? người.
B?c sĩ hơi gật đầu, chậm r?i lui ra ngo?i, Mộc H?n Mặc cầm chặt b?n tay nhỏ b? của Oa Oa "Oa Oa l?m sao vậy? Đừng sợ, nh?n kh?ng thấy th? liền nh?n kh?ng thấy đi!" Đứng l?n, đem Oa Oa giữ chặt trong l?ng, gắt gao chế trụ bả vai của c?, tim lại trở n?n đau đớn.
Oa Oa chậm r?i mở mắt ra, th?ch ứng với ?nh s?ng m?nh liệt chiếu rọi. Trước mắt c? hiện ra khu?n mặt ho?n mỹ kh?ng tỳ vết, c? vươn tay, nhẹ nh?ng vuốt ve khu?n mặt tuấn t? của hắn "L?o c?ng, em đ? nh?n thấy anh. Thật l? đẹp trai, m?y kiếm, đ?i mắt tựa như một h?ng ưng, th?m th?y kh?ng thấy đấy, đ?i m?i kh?u gợi, thật l? đẹp mắt." Ng?n tay nhẹ nh?ng đụng chạm c?nh m?i hắn, cảm gi?c mềm mại, đ?y l?ng c? k?ch động ra từng v?ng lại từng v?ng s?ng tr?o.
Kh?e miệng Mộc H?n Mặc c?u l?n nụ cười nhợt nhạt, nhắm mắt lại, phi thường hưởng thụ vuốt ve của c?......