Tổng Giám Đốc Hắc Đạo Độc Sủng Tàn Thê

Chương 100: Tình nguyện chờ đợi


Chương trước Chương tiếp

Sau bữa tối, L?m Phong cũng kh?ng đợi Ngọc T?nh đến tiễn hắn, trong l?ng liền biết được Ngọc T?nh đ? n?i như thế, kh?ng phải h? hắn, cũng kh?ng phải v? an ủi Ngọc b? phụ, Ngọc b? mẫu. M? l? thật sự sẽ kh?ng tiếp tục chủ động, vậy th?...... Hắn cũng c? thể chủ động một lần, nếu kh?ng hiểu t?nh y?u đ?ch thực như thế n?o, vậy th? chậm r?i học đi.

Mộc H?n Mặc vốn định mang theo Oa Oa trực tiếp về nh? nghỉ ngơi, nhưng m? Oa Oa quật cường c?ng với bọn L?m Phong c?ng nhau đến bệnh viện thăm Giản Tiểu Bạch. Mộc H?n Mặc trước mặt Oa Oa vĩnh viễn l? một trượng phu nghe lời, đ?nh phải mang theo c? c?ng L?m Phong đi tới bệnh viện.

Tới bệnh viện, Mộc H?n Mặc vẫn như cũ đem Oa Oa gắt gao ?m v?o trong ngực, ?m ngang người c? tiến v?o bệnh viện, l?m cho phần đ?ng b?c sĩ, hộ sĩ, bệnh nh?n đều gh? mắt, một người đ?n ?ng c? th?n h?nh cao lớn đang ?m trong l?ng c? g?i nhỏ mềm mại đ?ng y?u, bất luận như thế n?o nh?n tới đều thấy l? một tổ hợp ho?n mỹ.

Hơn nữa L?m Phong, Quỷ Y cũng l? hai đại mỹ nam, số người thuận tiện gh? mắt cũng gia tăng theo bội số.

Bốn người lần lượt đi v?o ph?ng bệnh VIP cao cấp, Phụng Thi?n Dự đ? nằm sấp b?n cạnh giường bệnh của Giản Tiểu Bạch m? ngủ. Mộc H?n Mặc ?m Oa Oa im ắng tiến v?o ph?ng bệnh, L?m Phong v? Quỷ Y theo s?t sau đ?.

Mộc H?n Mặc đi tới ghế s? pha tiền đem Oa Oa bu?ng xuống, để c? ngồi l?n s? pha, nghi?ng người ngồi ở b?n h?ng của c?. L?m Phong v? Quỷ Y ngồi xuống đối diện với Mộc H?n Mặc "Quỷ Y, t?nh huống Giản Tiểu Bạch thế n?o?" Tiếng n?i tr?n ngập từ t?nh m? trầm thấp, đem tầm mắt Quỷ Y dời đến tr?n người Mộc H?n Mặc "L?o đại, Giản Tiểu Bạch nếu tho?t ly nguy hiểm cũng l? người sống đời sống thực vật, trừ phi tr?n đời n?y c? kỳ t?ch xảy ra, nếu kh?ng c? ấy c? khả năng ngủ say cả đời như vậy."

Th?n thể Oa Oa chấn động, Mộc H?n Mặc vươn tay đem c? gắt gao ?m v?o l?ng. Tiếng n?i mềm mại thanh th?y của Oa Oa vang l?n "Chẳng lẽ thật kh?ng c? hi vọng sao?" Về sau Phụng Thi?n Dự l?m sao b?y giờ? Chẳng lẽ tr?ng nom một người sống đời sống thực vật cả đời?

"Cũng kh?ng phải ho?n to?n kh?ng c? hi vọng, ? ch? muốn sống của c? ấy rất mạnh. Nếu c? người ở b?n cạnh n?i một v?i chuyện tốt đẹp với c? ấy, hoặc l? c? ấy lo lắng cho người hoặc chuyện n?o đ? th? c? khả năng c? ấy sẽ tỉnh dậy, bất qu? cơ hội cũng l? cực kỳ b? nhỏ." Quỷ Y n?i xong nh?n về ph?a Giản Tiểu Bạch đang lẳng lặng trong ngủ say, đ?i m?y th?m th?y hơi nhăn lại.

Đ?i tay nhỏ b? trắng n?n tinh tế của Oa Oa gắt gao l?i k?o b?n tay ấp ?p của Mộc H?n Mặc, hai b?n tay một lớn một nhỏ gắt gao nắm lại "Giản Tiểu Bạch mới đến biệt thự chưa tới v?i ng?y, c? ấy c? chuyện g? vui vẻ chỉ sợ kh?ng c? ai biết, kh?ng bỏ xuống được người n?o hoặc chuyện g? cũng kh?ng ai biết, vậy như thế n?o mới c? thể cứu c? ấy a!" Thanh ?m Oa Oa hơi c? vẻ phiền ch?n, dịu d?ng vang vọng b?n trong ph?ng bệnh.

"Người hoặc chuyện lo lắng kh?ng phải l? kh?ng c?, việc n?y chỉ sợ Thi?n Dự so với ch?ng ta biết r? r?ng hơn, chỉ c? thể thử một lần." Mộc H?n Mặc đem Oa Oa k?o l?n tr?n đ?i ngồi xuống, nhẹ nh?ng vuốt ve sau lưng c? "C? mệt hay kh?ng, ch?ng ta đi về nghỉ ngơi đi!"

Oa Oa bất đắc dĩ gật đầu, từ trong l?ng Mộc H?n Mặc lui ra, Mộc H?n Mặc ?m lấy Oa Oa, n?i với L?m Phong "Sau khi Thi?n Dự tỉnh lại, c?c cậu n?i cho cậu ấy biết đi, hi vọng đừng chờ đợi v? ?ch, l?ng ph? thanh xu?n cả đời." N?i xong, liền mang theo Oa Oa ra khỏi ph?ng bệnh.

L?m Phong v? Quỷ Y ngươi nh?n ta, ta nh?n ngươi, cuối c?ng đều tự c?i đầu, kh?ng biết n?n n?i g?.

Phụng Thi?n Dự từ từ tỉnh lại, nh?n nh?n Giản Tiểu Bạch vẫn đang l?m v?o trong m? man, b?n trong hai tr?ng mắt hiện l?n ưu thương nh?n nhạt, ngơ ngẩn nh?n c?, hắn hiểu biết về c? qu? ?t, cho n?n hiện tại bất lực. Duy nhất c? thể l?m được l? chờ đợi, hi vọng xa vời, c?n tới bốn giờ nữa sẽ tới mười hai giờ đ?m nay, hi vọng c? ấy c? thể sống.

L?m Phong c?ng Quỷ Y đồng thời ngẩng đầu, nh?n Phụng Thi?n Dự, to?n bộ ph?ng bệnh y?n lặng kh?ng tiếng động, ngay cả thanh ?m của quần ?o ma s?t đều c? thể nghe thấy r? r?ng.

Cuối c?ng vẫn l? Quỷ Y mở miệng "Thi?n Dự, bọn t?i n?i như thế, cậu hẳn l? nghe được rồi! Hiện tại chỉ c? thể cố gắng hết sức, nghe theo số mệnh th?i." Lần đầu ti?n, Quỷ Y hắn cũng kh?ng biết l?m thế n?o với một bệnh nh?n.

Phụng Thi?n Dự chưa đ?p lại lời của Quỷ Y, m? l? vươn tay, nhẹ nh?ng vuốt ve gương mặt t?i nhợt của Giản Tiểu Bạch "Kh?ng sao, nếu kh?ng tỉnh lại th? t?i sẽ chăm s?c c? ấy cả đời." B?n tay c?n lại nắm thật chặt đ?i tay nhỏ b? của Giản Tiểu Bạch. Nếu c? một năm kh?ng thể tỉnh lại th? hắn liền chờ đợi một năm, hai năm cũng vẫn chưa tỉnh lại, liền chờ đợi hai năm, cho đến khi c? tỉnh lại mới th?i, hắn t?nh nguyện chờ đợi.

"L?m Phong cậu về nghỉ ngơi đi! Quỷ Y ở lại để ngừa vạn nhất." Phụng Thi?n Dự b?nh tĩnh n?i, l?m cho người ta c? một loại cảm gi?c y?n tĩnh. C? lẽ nếu trước kia n?i hắn c? thể cho người ta cảm gi?c y?n tĩnh, chỉ sợ tr?n đời n?y kh?ng ai d?m tin. Hiện tại c? lẽ t?m hắn đ? l?m v?o ngủ say, chờ đợi người kia tỉnh lại th? t?m của hắn mới c? thể lại thức tỉnh.

L?m Phong nh?n ba người bọn họ liếc mắt một c?i, liền ti?u s?i đi ra khỏi ph?ng bệnh.

Thời gian từng gi?y từng ph?t tr?i qua, Phụng Thi?n Dự kh?ng d?m rời giường bệnh nửa bước. Một ng?y chưa ăn g?, sắc m?i c? ch?t t?i nhợt, b?n tay đang cầm chặt tay Giản Tiểu Bạch đ? run nh? nhẹ.

Quỷ Y ngồi ở đối diện Phụng Thi?n Dự, thời gian c?ng gần mười hai giờ, tinh thần liền buộc c?ng chặt. Phụng Thi?n Dự cầm tay c?, đặt ở b?n m?i, nhẹ giọng n?i "Tiểu Bạch, em c? muốn tr?ng thấy cha mẹ v? em trai em kh?ng? Nếu em muốn gặp họ th? nhất định phải tỉnh lại, cha mẹ em nếu biết hiện tại em nằm ở tr?n giường bệnh kh?ng nh?c nh?ch, bọn họ sẽ rất khổ sở." Bờ m?i ấm ?p ấn l?n mu b?n tay c? một nụ h?n, một giọt nước mắt rơi tr?n tay c?.

Phụng Thi?n Dự vừa ngẩng đầu, nh?n tr?n chiếc đồng hồ tr?n v?ch tường, t?m cũng bắt đầu từ chết lặng đi ra, đau đớn từng con "11 giờ rưỡi......" Tiếng n?i c? đơn tịch li?u lại bao h?m th? lương.

"Thi?n Dự đừng lo lắng, c? ấy sẽ kh?ng c? việc g? đ?u, c? ấy b?y giờ t?m vẫn c?n đập, hơn nữa rất cứng cỏi, nhất định sẽ ki?n tr? được." Quỷ Y nh?n bộ dạng Phụng Thi?n Dự, kh?ng nhịn được n?i ra lời an ủi. L?c trước huynh đệ của hắn coi nữ nh?n kh?ng l? g?, ki?u ngạo, c? lơ phất phơ, nhưng hiện tại lại nghi?m trang, c?n c? vẻ tịch li?u như vậy, l?m cho người ta cảm gi?c kh?ng đ?nh l?ng.

Phụng Thi?n Dự chưa đ?p lời Quỷ Y, chỉ nắm chặt b?n tay Giản Tiểu Bạch, trong l?ng kh?ng ngừng cầu nguyện, hai tr?ng mắt gắt gao nh?n chằm chằm chiếc đồng hồ, t?m một tấc lại tấc đau đớn, giống như l? chậm r?i kh?i phục.

Đồng hồ điểm 12 tiếng chu?ng vang l?n th? lực đạo tr?n tay Phụng Thi?n Dự bỗng nhi?n thả lỏng, kh?ng biết l? kh?ng sợ, hay vẫn l? nhận mệnh......

Quỷ Y l?m kiểm tra đơn giản cho Giản Tiểu Bạch, bỗng nhi?n thở d?i nhẹ nh?m một hơi "C? ấy kh?ng chết, đ? sống được, c? lẽ c? ấy thật sự để ? tới người nh? của c? ấy, nếu tr? chuyện với c? ấy về người nh? th? c? lẽ c? ấy sẽ tỉnh lại." Người sống đời sống thực vật c? cứu sống được hay kh?ng th? phải xem ? ch? sinh tồn của c? ấy cường đại bao nhi?u, c? thể mạnh hơn bệnh tật đang c?ng c? tranh đoạt th?n thể hay kh?ng.

Phụng Thi?n Dự khổ sở cầm tay c?, gắt gao nắm chặt trong l?ng b?n tay "C? lẽ vậy! Quỷ Y c?m ơn cậu đ? cứu Tiểu Bạch, về sau nếu c? bất cứ chuyện g? th? chỉ cần cậu n?i, t?i đều dốc hết to?n lực gi?p cậu."

"Kh?ng cần, ch?ng ta đều l? huynh đệ c?ng v?o sống ra chết, kh?ng nhất thiết so đo nhiều như vậy, cậu hảo hảo bồi c? ấy, ch?nh m?nh cũng phải nghỉ ngơi một ch?t, t?i đi trước." Quỷ Y xoa mi t?m, vẻ mặt mệt mỏi ti?u s?i đi ra khỏi ph?ng bệnh......

Ng?y mới, Mộc H?n Mặc v? Oa Oa bị một trận hồi chu?ng vang dội đ?nh thức, Mộc H?n Mặc phiền ch?n xoa những sợi t?c lộn xộn tr?n tr?n, cầm lấy di động, bấm n?t nghe "L?o đại, người tự nguyện hiến tặng v?ng mạc mắt đ? t?m được rồi, hai ng?y nữa chị d?u c? thể phẫu thuật." Giọng n?i sung sướng biểu hiện giờ ph?t n?y y rất cao hứng.

"Ừm, người kia v? sao nguyện ? hiến tặng v?ng mạc mắt?" Mộc H?n Mặc thanh tỉnh v?i phần, tựa v?o đầu giường, nhẹ giọng hỏi. Theo l? thuyết th? trong thời gian ngắn như vậy kh?ng c? khả năng t?m được người hiến tặng v?ng mạc mắt.

"L?o đại, c? ấy đ? sắp l? người chết, cho n?n muốn trước khi chết th? l?m được th?m chuyện tốt." Dứt lời, Mộc H?n Mặc c?i đầu xoa mi t?m, trầm tư một l?t "C? ấy c?n c? người nh? hoặc l? con c?i g? kh?ng?"

"C? cha mẹ gi?." Th?nh thật trả lời, kh?ng d?m c? một ch?t chậm trễ n?o. Mộc H?n Mặc tiến v?o trong ổ chăn, dặn d? "Cho cha mẹ c? ấy một số ph? dưỡng gi?, cấp nhiều ch?t, l?m cho cha mẹ gi? của c? ấy c? thể dựa v?o, c? thể sống tốt qua ng?y." Mộc H?n Mặc n?i xong, nh?n nh?n Oa Oa b?n cạnh đ? sắp tỉnh lại, kh?e miệng c?u l?n một ch?t tươi cười "Tỉnh rồi ?."

"Ừm." Oa Oa mơ hồ trả lời một tiếng, liền kh?ng c? thanh ?m, chậm r?i nhắm mắt lại, hiển nhi?n vẫn chưa ho?n to?n thanh tỉnh.

"T?i biết rồi l?o đại." Tiếng n?i trầm thấp k?o lực ch? ? của Mộc H?n Mặc về, y?n lặng cắt đứt di động, n?m điện thoại di động xuống giường, vươn tay đem th?n h?nh kiều nhuyễn của Oa Oa k?o v?o trong l?ng. Chiếc cằm cọ cọ tr?n đỉnh đầu c?, hai tr?ng mắt th?m th?y nhẹ nh?ng nhắm lại "Bảo bối, ng?y mai c? thể thay v?ng mạc mắt, tới l?c đ? em c? thể nh?n thấy vi phu. Đến l?c đ?, Bảo Bảo của ch?ng ta được sinh ra, em cũng c? thể thỏa nguyện mong muốn."

"Thật sự?" Oa Oa đột nhi?n trợn to mắt, hai tay sờ soạng tới trước ngực hắn, gắt gao nắm lấy vạt ?o ngủ trước ngực rắn rỏi của hắn, tim nhảy dựng từng hồi, kh?ng thể b?nh tĩnh trở lại.

Mộc H?n Mặc k?o đ?i tay c? xuống "Thật sự, ng?y mai ch?ng ta phải đi phẫu thuật, đại kh?i một hai th?ng c? thể khang phục." Tiếng n?i dịu d?ng từ t?nh lưu chuyển b?n tai c?.

Oa Oa k?ch động nắm chặt ?o ngủ của hắn, tiểu th?n m?nh hướng trong ngực của hắn co lại "L?o c?ng, rất nhanh th?i em c? thể nh?n thấy bộ d?ng của anh." Lời vừa n?i ta liền vươn b?n tay nhỏ b? trắng n?n tinh tế sờ soạng l?n khu?n mặt tuấn mỹ kh?ng tỳ vết của hắn "L?o c?ng của em nhất định l? rất đẹp trai, rất nam t?nh."

"Em a! Anh kh?ng c? c?ch n?o với em cả." Mộc H?n Mặc vươn tay bắt lấy b?n tay nhỏ b? của c?, nh?o nh?o, trong mắt c? cưng ch?u sủng nịch, trong giọng n?i cũng tr?n đầy hương vị sủng ?i "Em lại nghỉ ngơi trong chốc l?t đi, anh đi bưng bữa s?ng đến cho em."

Oa Oa bu?ng ?o ngủ của hắn ra, th?n thủ sờ sờ bụng, bĩu bĩu c?i miệng phấn nộn nhỏ nhắn, lầu bầu than thở n?i "Muốn, thật sự đ?i bụng qu?." Mộc H?n Mặc bất đắc dĩ h?n l?n tr?n của c? một c?i, xoay người ngồi dậy, tiến v?o ph?ng tắm, rửa mặt đ?nh răng.

...... Ăn bữa s?ng xong, Mộc H?n Mặc liền canh giữ b?n người Oa Oa, một bước cũng kh?ng chịu rời đi.

Oa Oa qu?i dị nghi?ng th?n thể chui v?o trong ngực hắn "Mặc, h?m nay kh?ng đi l?m sao? Sao lại c?n ở nh? c?ng em." Dĩ v?ng đều l? ăn cơm xong liền bồi hắn c?ng đi l?m, h?m nay ăn bữa s?ng xong c?n chưa c? đi.

Mộc H?n Mặc cọ cọ l?n khu?n mặt trứng ngỗng của c?, khẽ mở bạc m?i kh?u gợi, tiếng n?i trầm thấp m? tr?n ngập từ t?nh truyền đến "C?i g? đều kh?ng quan trọng hơn bảo bối được, ng?y mai phẫu thuật, em phải chuẩn bị tốt t?m l?. Về sau vi phu cũng kh?ng thể rời khỏi em, cho d? rời đi, vi phu cũng sẽ kh?ng an t?m."

Kh?e miệng Oa Oa c?u l?n nụ cười ấm ?p, ngọt m? kh?ng ngấy, s?ng lạn động l?ng người "L?o c?ng, anh vẫn n?n đi l?m đi! H?m nay ba mẹ chắc cũng sẽ về nh?, c? bọn họ ở đ?y th? anh c?n lo lắng c?i g? a? Chẳng lẽ l? lo lắng em ra ngo?i t?m t?nh nh?n?"

Lời n?i tr?u chọc l?m cho kh?e miệng Mộc H?n Mặc đang cười cũng kh?ng khỏi tự chủ mở rộng "Em nếu như d?m t?m t?nh nh?n th? suốt ng?y anh sẽ đem em đặt ở tr?n giường hung hăng m? ch? đạp, cho em kh?ng c? thời gian nghĩ tới t?nh nh?n."


Bình luận
Sắp xếp
    Loading...