Từ trong binh lính Nghĩa Dương một con chiến mã lao ra.
Trên con chiến mã có một nam tử mặc thiết giáp đen ghìm ngựa trước mặt người thanh niên rồi chắp tay thi lễ:
- Đại ca! Sao huynh lại trở về?
Người thanh niên cười nói:
- Thế nào? Ta trở về không tốt hay sao?
- Ta không có ý đó... - Người mặc áo giáp đen nóng nảy vội vàng giải thích.
Nhưng càng nóng nảy, y lại càng nói lắp.
- Được rồi! Đường Cát! Dẫn các huynh đệ lui xuống trước đi.
- Vâng!
Hắc thiết giáp không nói hai lời, xoay người quát:
- Binh lính Nghĩa Dương lui lại hai mươi bước.
Chưa dứt lời, binh lính Nghĩa Dương lập tức lui về phía sau có điều đội hình của họ vẫn không rối loạn.
Đặng Tắc ngạc nhiên nhìn người thanh niên rồi lắp bắp nói:
- Ngươi là...
- Ta chính là Đô Bá của binh lính Nghĩa Dương, nhưng hiện tại đã là Truân tướng của Nghĩa Dương truân.
Người thanh niên nở nụ cười rồi nói: