Sắc mặt Diệp Sở âm trầm, nhìn đối phương nói: “Ngươi nói không sai! Ta không hề ảo tưởng Hóa ý cảnh ngăn chặn được ba Tiên thiên cảnh.”
“Nếu như vậy thì biết điều thúc thủ chịu trói đi, tránh bị hành hạ về sau.” Động Lão Tam nhìn Diệp Sở, trong mắt ánh lên vẻ tàn nhẫn.
“À, nếu như ta không phải Hóa ý cảnh thì sao?” Diệp Sở lại né được một cước của lão Tứ, cười mỉm với Động Lão Tam.
“Đáng tiếc có nói gì thì vẫn là Hóa ý cảnh! Ngươi không thể cải biến điều này, cho nên ngươi phải chết!” Động Lão Tam tung cước, Diệp Sở vung tay ngăn cản được lui về sau mấy bước, chân tựa lên tảng đá nhưng liền bị đạp vỡ vụn.
“Ta nói…ta không phải là...!” Thân thể Diệp Sở đột nhiên căng cứng, mắt nhìn ba người vô cùng chăm chú.