Sủng Thiếp - Đại Bao Tử

Chương 55: Lăng Nhi không muốn thứ này (H)


Chương trước Chương tiếp

Ngôn Thiếu Khanh chỉ cảm thấy ngón tay thăm dò vào hạ thể đích muội bị xoắn cực chặt, hắn giữ nàng, ngăn toàn thân muội muội co giật rồi lại cúi đầu ngậm lấy môi nàng, luồn đầu lưỡi của mình vào trong miệng thơm của nàng khuấy đảo.

 

Tất cả thanh âm đều chỉ còn lại tiếng nghẹn ngào, trong phòng đá ngập tràn mùi tình dục thơm ngọt, chờ tới khi toàn thân Ngôn Lăng Nhi co giật, cơ thể trắng tuyết mềm mại từ từ mềm xuống, Ngôn Thiếu Khanh biết nàng đã qua cao triều.

 

Rời khỏi môi đích muội một chút, đôi mắt hẹp dài sâu thẳm nhìn Ngôn Lăng Nhi mặt ửng hồng, khóe miệng của nàng còn dính nước bọt lúc triền miên môi lưỡi với huynh trưởng nhà mình, Ngôn Thiếu KHanh cúi đầu, thè lưỡi ra liếm liếm chút nước bọt này.

 

Chờ hắn rút ngón tay từ trong mật h/uyệt Ngôn Lăng Nhi ra, vừa đứng dậy lại bị đích muội tr.ần tr.uồng nằm trên giường ôm lấy, khóe mắt nàng vẫn còn ham muốn, chỉ thấy vẻ mặt nàng căng thẳng, hai tay ôm lấy cổ đại ca, nhỏ giọng hỏi: "Đại ca, làm sao bây giờ? Chắc chắn là mấy tiểu nha hoàn hôm nay ta cho ra ngoài xem hoa đăng nói là biết ta, đại ca..."

 

"Không sợ, có đại ca ở đây."

 

Vẻ mặt Ngôn Thiếu Khanh cũng có ham muốn, toàn thân hắn nóng như lửa, lúc này muốn hắn đi xử lý chuyện này, hắn tất nhiên khó chịu.

 

Lại lấy từ sau gối ra một hộp gỗ có hoa văn uyên ương nghịch nước, đặt ở bên tai Ngôn Lăng Nhi mở ra rồi từ bên trong cầm ra một thứ giống như ngọc thể

 

phỏng theo côn th/ịt hắn.

 

Vật thể kia trắng như tuyết, phần dưới có một sợi khóa vàng rủ xuống, chỉ thấy vật này lóe sáng trong phòng, Ngôn Thiếu Khanh nằm ở trên người đích muội, gương mặt tuấn tú hơn người cong môi nở nụ cười với nàng rồi chậm rãi nhét ngọc thể trong tay vào hạ thể đích muội.

 

Nhận ra đại ca muốn làm gì, Ngôn Lăng Nhi lộ vẻ mặt sợ hãi lắc đầu, hắn lại hung hăng mặc kệ nàng, tách một đùi ngọc trắng tuyết của nàng ra, cưỡng ép hai đùi nàng tách ra, lộ ra cửa h/uyệt toàn là mật nước giấu mình trong bụi cỏ màu đen giữa hai chân.

 

Ngôn Lăng Nhi vốn đã chảy mồ hôi nhễ nhại, bởi vì vừa mới cao triều xong nên trong h/uyệt toàn là d/âm thủy trơn trượt, nàng hoảng hốt giãy giụa không có kết quả, cuối cùng vẫn bị đại ca nhét thẳng cây ngọc thể lạnh băng kia vào trong cơ thể nàng.

 

"Chờ đại ca trở về."

 

Ngôn Thiếu Khanh vòng sợi dây xích vàng cuối ngọc thể qua ngang hông đích muội, khóa lại xong, khóa nhỏ trên xích vàng bắc qua bụng dưới bằng phẳng của muội muội, khóa chặt căn ngọc thể này lại, không cho nó bị trượt ra khỏi tiểu h/uyệt đích muội.

 

Ngôn Lăng Nhi nằm ở trên giường vội vàng lắc đầu, nhẹ giọng kêu: "Đại ca, đại ca, Lăng Nhi không muốn thứ này, không muốn..."

 

Hắn lại chẳng để ý tới lời cầu xin của nàng, để nàng một mình ở trên giường, còn mình cầm chìa khóa ngọc thể rời đi.

 

Đây là muốn mạng Ngôn Lăng Nhi rồi, bên trọng hạ thể của nàng bị nhét một thứ như thế, muốn lấy ra, chìa khóa lại bị đại ca cầm đi, muốn mặc kệ thì tiểu h/uyệt lại không ngừng co rút, từng làn sóng ham muốn không cách nào hóa giải cứ đánh tan thân thể Ngôn Lăng Nhi từng tấc từng tấc một.

 

Nàng nằm ở trên giường tròn rộng lớn, hai chân trắng nõn mảnh khảnh khó chịu cọ xát chuyển động ở trên giường, ngón tay hai tay túm chặt lấy cái gối sau đầu, lông mày nhíu chặt, trong miệng bật ra tiếng rên rỉ vỡ vụn.

 

Trong hoa h/uyệt tội nghiệt chứa một cây ngọc thể không thương tiếc mỹ nhân, cứ động một cái là lại giày vò Ngôn Lăng Nhi, nàng đã sắp bị thứ đồ này làm cho phát điên, trong tiểu h/uyệt phun ra từng luồng từng luồng nước làm áo lông chồn màu trắng dưới mông ướt một mảng lớn.

 

Đại ca của nàng vẫn chưa trở lại, vì sao vẫn chưa trở lại?




Bình luận
Sắp xếp
    Loading...