Lúc Dịch Yên và Trần Tân Ngôn đi vào toilet, Tô Ngạn đúng lúc nhận được điện thoại.
Anh đi ra ngoài cửa nghe.
Mấy người trong đội phòng chống ma túy ngồi ở một bàn sát tường, nhìn đội trưởng đi ra ngoài, đối với toàn bộ quá trình vừa thấy có chút ngứa mồm.
Có người nhắc tới trọng tâm câu chuyện: ” Bạn gái cũ và bạn gái hiện tại của đội trưởng đi vào toilet làm gì nhỉ? “
” Đàm phán? “
” Tuyên bố chủ quyền? “
” Đánh nhau? “
Thôi Đồng thở dài: ” Nói cái gì đó? Không phát hiện có người đi cùng cô Trần kia à, người ta còn rất thân mật, bạn trai bạn gái còn chưa đến, cái gì mà bạn gái hiện tại của đội trưởng Tô. “
Trần Trụ nói: ” Không phải, các cậu tại sao liền cho rằng cô Trần là bạn gái của đội trưởng Tô chứ, các cậu đã thấy hai người họ ở cùng nhau chưa? “
” Cũng không có, ” có người nhỏ giọng nói, ” Chính là lần trước cô Trần đến đồn cảnh sát tìm đội trưởng Tô, bên người đội trưởng Tô rất ít khi có con gái xuất hiện, huống hồ thoạt nhìn quan hệ của bọn họ không tồi, mọi người đều cho là như vậy. “
Hứa Sính vừa mới đi lấy đồ trở về nghe được lời của bọn họ: ” Đều đừng có mẹ nó đoán mò. “
Anh ngồi xuống bên cạnh Trần Trụ và Thôi Đồng: ” Lần trước tôi hỏi đội trưởng Tô rồi, anh ấy nói không phải. “
Tuổi tác của Trần Trụ so với mấy người ngồi ở đây thì lớn hơn một chút, chỉ vào bọn họ nói: ” Mọi người đều đoán bừa. “
Thôi Đồng lướt qua Trần Trụ hỏi Hứa Sính: ” Đội trưởng Tô đã nói cho anh tại sao anh lại không làm rõ giúp anh ấy chứ, ngay cả em cũng không nói. “
Hứa Sính: ” Cậu cho là mọi người đều thích buôn chuyện giống cậu sao? “
” Con mẹ nó anh, ” Thôi Đồng hung dữ nhìn anh, ” Sau này mà có muốn buôn chuyện thì đừng hy vọng em nói với anh. “
Hứa Sính cười: ” Tên nhóc thối này, ấu trĩ. “
Thôi Đồng: ” Em chính là tên nhóc thối mà, em ấu trĩ thì làm sao! Cút đi. “
Trên bàn đặc biệt ầm ĩ.
” Đội trưởng Tô đi làm gì thế nhỉ? ” Ăn được phân nửa có người hỏi, ” Chúng ta đều sắp ăn xong một vòng rồi. “
Thôi Đồng bỏ một miếng thịt nướng vào mồm: ” Nghe điện thoại đó, em vừa nhìn thấy anh ấy đi ra ngoài nghe điện thoại. “
Dứt lời Tô Ngạn liền đẩy cửa tiến vào, Thôi Đồng: ” Kia, đã vào rồi. “
Tô Ngạn đi thẳng đến bên cạnh chỗ ngồi mà mọi người để cho anh rồi ngồi xuống.
” Đội trưởng Tô, mau ăn, tiệm này thịt nướng ăn thật mẹ nó ngon đấy. “
Tô Ngạn ừ một tiếng, áo khoác dài trên người còn chưa cởi ra, ánh mắt nhìn thoáng qua bên Dịch Yên.
Dịch Yên còn chưa trở về.
Lúc này Trần Tân Ngôn từ toilet đi ra, đi qua bàn của Tô Ngạn, nhìn thấy Tô Ngạn cô nói không rõ ý tứ: ” Chủ động chút đi, anh trai. “
Tô Ngạn không chú ý những lời này của cô, chỉ chú ý tới phía sau Trần Tân Ngôn không có ai.
Anh như cũ không có biểu cảm gì, mở miệng: ” Người đâu. “
Trần Tân Ngôn dừng lại, sau khi dừng mới biết được Tô Ngạn là đang hỏi Dịch Yên, trả lời: ” Cô ấy ở toilet, nghe điện thoại rồi, có người gọi điện thoại cho cô ấy nên em đi ra. “
Trần Tân Ngôn dứt lời, bạn trai của cô ngồi cách đó không xa vẫy tay với cô, Trần Tân Ngôn liếc nhìn Tô Ngạn: ” Em đi qua đó. “
Tô Ngạn ừ một tiếng.
Mười phút trôi qua, hành lang bên kia vẫn không có động tĩnh, không có ai đi ra.
Tô Ngạn liếc mắt nhìn về phía chỗ ngồi của Dịch Yên, Kỷ Đường đối diện chỗ cô dường như nhận được tin nhắn gì đó, sắc mặt vài phần nghi hoặc.
Tô Ngạn mặc dù vẫn bình tĩnh, nhưng anh nhanh chóng đứng dậy khỏi chỗ, đi đến phía bên Kỷ Đường.
Cùng lúc đó, Kỷ Đường đang xem điện thoại di động, ngước mắt lên nhìn thấy Tô Ngạn đứng dậy, liền chạy về phía Tô Ngạn như nhìn thấy cọng rơm cứu mạng.
Còn chưa đợi Tô Ngạn hỏi, Kỷ Đường liền vội đưa điện thoại ra cho Tô Ngạn nhìn: ” Dịch Yên, Dịch Yên gửi cho tôi một cái địa chỉ. “
Tô Ngạn liếc nhìn màn hình, khuôn mặt vô cảm cuối cùng cũng có chút thay đổi, hơi cau mày.
Giây tiếp theo không nói cái gì nữa, chạy ra khỏi cửa tiệm.
_______
Đèn màu lưu chuyển, đám người trên sàn nhảy vô cùng vui vẻ.
Tiếng nhạc ầm ĩ trong hộp đêm đập vào mặt.
Dịch Yên trực tiếp đi thẳng đến phòng bao trên tầng.
Thôi Hoàn Kiệt là kẻ hám tiền, trước đây khi đi vào trại cai nghiện đã thực hiện một số hành động buôn bán ma túy, sau hai năm ở đó đi ra thị trường đã thay đổi quá nhiều, không biết bắt đầu từ đâu.
Hít ma túy nếu không có nhiều tiền thì không hít nối, con gái ba mẹ già ở nhà không kiếm được đồng nào, nếu không có liền lôi con ra kiếm tiền, Thôi Y Y đã nhiều ngày bị Thôi Hoàn Kiệt đuổi ra ngoài làm thuê.
Hơn nữa phải là nơi tự ông ta chỉ định, chỗ nào nhiều tiền thì cho Thôi Y Y đi chỗ đó.
Ban ngày đi học chăm sóc bà cụ Thôi, tan học liền đến quán bar làm thuê, có đôi khi cả đêm đều ngủ không ngon giấc, suốt đêm không kịp nghỉ ngơi lại trở về trường học đi học. Cho nên lúc trước cùng Dịch Yên gọi điện mới có thể mệt mỏi như vậy.
Ngay từ đầu Thôi Y Y chỉ cần làm các việc đơn giản như bưng rượu, Thôi Y Y có thể chịu đựng chưa từng nói với Dịch Yên, đến bây giờ đã mang đến nhiều phiền phức cho Dịch Yên rồi nên cô không muốn phiền Dịch Yên nữa.
Nhưng đến đêm nay, Thôi Hoàn Kiệt bắt đầu bất mãn Thôi Y Y mỗi ngày chỉ làm bưng bê rượu.
Liền để cho cô ấy đến phòng bao tiếp khách.
Làm công chúa xong làm tiểu thư. *
( *: ý chỉ trong ngành gái gọi. )
Thôi Hoàn Kiệt không cho phép Thôi Y Y từ chối, không thèm quan tâm Thôi Y Y là con gái của ông ta.
Thôi Y Y hết sức sợ hãi tìm được cơ hội gọi điện thoại cho Dịch Yên cầu cứu.
Ánh đèn trên hành lang mờ mờ, cửa trải tấm thảm đỏ dài, trên đường gặp một số cô gái có vẻ ngoài xinh đẹp và nhân viên nam mặc đồng phục.
Thôi Y Y gửi số phòng cho Dịch Yên, Dịch Yên tìm được căn phòng, không có một chút do dự đè xuố.ng chốt cửa, đẩy ra.
Trong phòng bao khói mù lượn lờ, ánh sáng mờ mịt, đang quen với ánh sáng ở bên ngoài, Dịch Yên tiến vào nơi này có chút không thích ứng được với bóng tối.
Mấy giây sau cô mới nhìn rõ tình hình trong phòng bao.
Người ngồi trên ghế salon hình chữ U, tốp năm tốp ba rải rác, trong đó có người đàn ông còn ôm hai cô gái bên người.
Cửa phòng bao đột nhiên bị đẩy ra, người bên trong cảnh giác, ánh mắt đều rơi vào trên người Dịch Yên.
Dịch Yên đã gặp nhiều thể loại này, thấy biến không sợ hãi, ánh mắt dò xét người bên trong một vòng, nhanh chóng tìm được Thôi Y Y.
Thôi Y Y ở bên cạnh người đàn ông hơn 30 tuổi, nơm nớp lo sợ ngồi đó, hai tay nắm chặt cẩn trọng để trên đùi.
Có thể nhìn thấy viền mắt rất đỏ, cơ thể bị người đàn ông ôm, ông ta còn đang khuyên cô uống rượu.
Khoảnh khắc cô thấy Dịch Yên, Thôi Y Y trên mặt tràn đầy sợ hãi và tuyệt vọng trước khi kịp thu lại, trong mắt hiện lên vẻ hoảng sợ.
Dưới cái nhìn chăm chú của mọi người, Dịch Yên thong dong đi vào trong phòng bao, tiện tay đóng cửa lại.
Cô đi đến phía Thôi Y Y.
Người đàn ông bên cạnh Thôi Y Y hơi đề phòng: ” Cô làm gì thế? “
Vẻ mặt nghiêm túc của Dịch Yên đã biến mất trước khi tới, nụ cười trên môi khó phân biệt thật giả, cô giống như không nghe thấy người khác nói chuyện, vẫn là đi thẳng đến chỗ Thôi Y Y bên kia.
Cô dừng ở trước mặt Thôi Y Y và những người khác, đưa tay nắm lấy cánh tay Thôi Y Y và kéo cô đứng dậy: ” Thật xin lỗi, tôi là chị cô ấy. “
Người đàn ông ôm Thôi Y Y trong ngực thấy cô bị lôi đi, không vui nhíu mày.
Dịch Yên ôm vai Thôi Y Y: ” Cô gái nhỏ còn là trẻ thành niên, trẻ thành niên làm cái này… Cũng không tốt lắm, cấp trên cũng không đồng ý, gây ra chuyện thì làm sao bây giờ. “
Quả nhiên nghe thấy lời này, sắc mặt người đàn ông hòa hoãn hơn hẳn.
Bên cạnh có người thêm dầu vào lửa: ” Vậy làm sao bây giờ, như thế thì thiếu 1 cô à, tìm thêm người đến rất phiền phức, nếu không thì cô thay em gái cô là được rồi. “
Vốn là những người này đều cho rằng người ta sẽ từ chối, nhưng Dịch Yên lại cười rạng rỡ: ” Được thôi. “
Áo bành tô của Dịch Yên để mở, bên trong mặc một áo len màu trắng, Thôi Y Y nghe thấy cô nói lời này, trong lòng căng thẳng nắm chặt lấy vạt áo của cô.
Dịch Yên biết cô đang nghĩ gì, quay đầu, thấp giọng thì thầm với cô: ” Em đi trước đi, đừng quan tâm chị, chị có thể ứng phó. “
Cơ thể Thôi Y Y rất gầy, bởi vì sợ mà khẽ run, trong giọng nói của cô mang theo chút nức nở: ” Anh ta, bọn họ bán thuốc, thuốc xuân dược. “
Dịch Yên hơi cau mày, nhưng không biểu hiện ra ngoài, không muốn Thôi Y Y căng thẳng, cũng không muốn người bên ngoài nhìn thấy cô khác thường.
” Không có việc gì, em đi trước đi. ” Cô thấp giọng nói, trên mặt tuy vẫn mỉm cười, nhưng lại nhỏ giọng nói hai chữ.
” Báo cảnh sát. “
Ban đầu không muốn quá phiền phức, không muốn gây sự, nhưng nếu không có đường lui thì phải báo cảnh sát.
Thôi Y Y nghe lời buông vạt áo cô ra, đi ra ngoài.
Dịch Yên xoay người ngồi xuống chỗ Thôi Y Y ngồi lúc đầu.
Dáng người Dịch Yên so với Thôi Y Y thì trưởng thành và đẹp hơn, người đàn ông đương nhiên không tính toán, ôm chầm vai Dịch Yên: ” Rất yêu em gái đấy. “
Nói xong một cốc rượu đưa đến bên môi Dịch Yên, Dịch Yên không chú ý né tránh: ” Tạm được. “
Đám người này bán xuân dược, trong rượu sẽ có cái gì, không cần nói cũng biết.
Dịch Yên bình tĩnh nhìn quanh một vòng, trong phòng này có không ít đàn ông, mà người nào cũng cao lớn.
Nếu đám người này thân thủ không tệ, Dịch Yên phải tốn rất nhiều công sức mới có thể rời đi.
Dịch Yên cố gắng để tránh uống rượu, cô đẩy ly qua lại nhiều lần, lúc đầu Dịch Yên từ chối người đàn ông còn có tâm tư cùng cô vui đùa, càng về sau liền hết kiên nhẫn.
Người đàn ông cau mày, giọng nói có chút nghiêm túc: ” Uống hay không? “
Trong lòng Dịch Yên trầm xuống, biết mình không thể chịu đựng nữa.
Ngay lúc Dịch Yên quyết định đứng dậy ném người đàn ông bên cạnh đi thì cửa phòng bao bỗng nhiên bị mở ra, ánh sáng từ hành lang tiến vào.
Thời gian giống như dừng lại.
Dịch Yên ngước mắt, sửng sốt.
Tay Tô Ngạn còn đặt ở chốt cửa, xuất hiện ở cửa.
Ánh mắt hai người nhìn thẳng nhau.
Trong khoảng thời gian ngắn đã có hai người xông vào, mấy người trong phòng bao vốn muốn làm những việc mờ ám, đến lúc này đều có chút không nhịn được.
” Lần này mẹ nó lại là ai tới vậy? ” Có người nói với người đàn ông ngồi bên cạnh Dịch Yên, ” Đây là cách mà anh bảo tôi bàn chuyện làm ăn sao? “
Người đàn ông cau mày, vẻ mặt hắn nham hiểm, vốn là muốn mắng Tô Ngạn đứng ở ngoài cửa, lại nhìn thấy Tô Ngạn đi vào, đóng cửa lại.
Đôi mắt Tô Ngạn không hề để ý đến người khác, đi về phía Dịch Yên.
Dịch Yên ban đầu định hất tay người đàn ông đang đặt trên vai cô ra, nhưng giờ nhìn thấy Tô Ngạn, cô bỗng nhiên không muốn động đậy, cứ như vậy nhìn thẳng Tô Ngạn.
Có lẽ là khí thế trên người Tô Ngạn quá mức lạnh lùng, người đàn ông lời ra đến khóe miệng lại nuốt trở vào.
Chờ Tô Ngạn đứng trước mặt bọn họ, người đàn ông mới ngắt quãng nói: ” Mày … Làm cái gì. “
Tô Ngạn cơ hồ không đợi một giây phút nào, vươn tay nắm lấy cánh tay Dịch Yên.
Giây tiếp theo chợt đem cô kéo vào trong lòng.
Dịch Yên đụng vào ngực Tô Ngạn, trong nháy mắt không phản ứng kịp, ngẩng đầu lên thấy mặc dù vẫn lạnh lùng nhưng có thể nhìn ra chút không vui trên mặt anh.
Bất luận người nào cũng không thể động vào Dịch Yên.
Bất kỳ.
Người đàn ông trên ghế salon có chút không vui, cau mày: ” Muốn gây sự đúng không. “
Khi những người khác trên ghế salon đang nóng lòng muốn đứng dậy thì Tô Ngạn đột nhiên lên tiếng.
” Mua thuốc. “
Giọng nói này cùng với không khí trong phòng bao không hợp nhau, quá mức lạnh lùng.
Người trên ghế salon nghe vậy sửng sốt một chút: ” Mua thuốc? “
Tô Ngạn không có qua loa, ừ một tiếng: ” Thuốc có hiệu quả như thế nào. “
Nói xong anh buông cánh tay Dịch Yên ra, lấy ra một xấp tiền mặt, hơi khom người đặt lên bàn.
Dịch Yên sửng sốt.
Người ngồi trên ghế nhìn thấy tiền, sửng sốt một lát mới ý thức được Tô Ngạn hỏi cái gì.
Nhưng làm công việc này dù sao cũng phải cẩn thận, người đàn ông hất cằm về phía Dịch Yên bên cạnh Tô Ngạn, có chút đùa giỡn.
” Hiệu quả thế nào, không bằng để cho cô ta thay mày thử xem. “
Tô Ngạn liếc nhìn Dịch Yên, từ lúc anh đi vào Dịch Yên liền nhìn không chút kiêng dè nên bị bắt ngay tại chỗ.
Trái tim Dịch Yên khẽ rung động.
Tô Ngạn vẫn vẻ mặt lạnh lùng, quay đầu lại.
” Tự tôi thử. “
Dứt lời cả căn phòng rơi vào im lặng.
Tự mình thử hiệu quả của xuân dược, lần đầu tiên nghe thấy điều này.
Dịch Yên cũng cau mày, Tô Ngạn đây là muốn làm cái gì.
Tô Ngạn lại như không có chuyện gì xảy ra: ” Rượu? “
Người đàn ông đứng đầu kia phản ứng lại, vội vàng lấy thuốc: ” Có ngay có ngay. “
Người đàn ông động tác lưu loát đổi lấy một cốc ngay tại chỗ cho Tô Ngạn, đưa qua Tô Ngạn cầm lấy, những đốt ngón tay thon dài chạm vào thành cốc.
Anh giơ tay lên, đặt cốc rượu lên môi, uống một ngụm.
DỊch Yên không nghĩ tới Tô Ngạn thực sự uống, trong lòng sợ hãi, thiếu chút nữa nói ra khỏi miệng.
Nhưng cô không nói gì, lúc này nói cái gì cũng đều khiến đám người trước mặt nghi ngờ, cô và Tô Ngạn hiện tại ở trên cùng một cái thuyền.
Dịch Yên còn chưa kịp nghĩ ra, Tô Ngạn đã một tay kéo cô vào trong lòng.
Dịch Yên vô cùng kinh ngạc, bị Tô Ngạn ôm đi về phía toilet trong phòng bao.
Người ngổi trên ghế phía sau nói: ” Chơi vui vẻ nha. “
Hai người đi vào toilet, Tô Ngạn đóng cửa toilet lại ngăn chặn tiếng ồn ào bên ngoài.
Trong phòng toilet đèn sáng như ban ngày.
Tầm mắt Dịch Yên tối sầm lại, trong nháy mắt bị Tô Ngạn ép vào cửa.
Tim cô lỡ nhịp, sự việc quá bất ngờ khiến cô không kịp xử lý, vẻ điềm tĩnh thường ngày của cô hoàn toàn biến mất.
Khi ngước mắt lên thì trong ánh mắt thậm chí còn có sự hoảng sợ đã lâu.
Khoảnh khác tiếp theo tầm nhìn tối sầm lại.
Trên môi mềm mại đè x.uống, Dịch Yên trong nháy mắt trợn to hai mắt.
Tô Ngạn cúi người hôn lên môi của cô.
Tựa hồ vẫn chưa hài lòng với điều này, anh giơ tay lên bóp cằm cô, cạy răng cô ra, gắn bó quấn quýt, thô bạo không theo lẽ phải.
Chất rượu lạnh tràn qua giữa môi.
Tô Ngạn chuyển phân nửa rượu sang Dịch Yên.
Dịch Yên cả người ngơ ngẩn, hơi giãy dụa.
Tô Ngạn dùng lực nhẹ nắm lấy cằm cô, Dịch Yên a một tiếng, chất lỏng lạnh lẽo trong nháy mắt tràn vào cổ họng mình.