Phàm Ngự đem An Tuyết Thần ôm lên giường, sau đó vì cô cởi giày, thay áo ngủ, đời này anh - Phàm Ngự còn chưa từng làm chuyện như vậy? Vì cô gái nhỏ này mà có thể nói là khai hoang lần đầu rồi. Nghĩ tới đây, nếu như người khác nhìn thấy tình huống gì, đường đường Phàm thiếu thế nhưng phục vụ một cô gái, khóe miệng tự nhiên giương lên đường cong đẹp mắt. Sau đó ngồi ở bên giường nhìn An Tuyết Thần. Thì ra hạnh phúc rất đơn giản như thế thôi. Chưa có từng nghĩ tới, anh sẽ có được một ngày hạnh phúc. Cuối cùng tà bất thắng chính, ma quỷ thắng không nổi thiên sứ, vốn là muốn bẻ gảy cánh chim của cô, nhưng là bây giờ xem ra, là cô cảm hóa anh Hắc Dực.
Hạnh phúc không gì hơn cái này ——
Phàm Ngự đi vào phòng tắm đem lấy chính mình rửa mặt một phen, sau đó nhìn An Tuyết Thần bảy uốn éo tám lệch ra, nghiêng người nằm ở bên cạnh cô, nhẹ nhàng đem lấy cô một cái kéo vào trong ngực của mình, để cho cô dán chặt mình. An Tuyết Thần ngửi được mùi vị quen thuộc, thuận thế trốn vào trong ngực của anh. Hít lấy ấm áp, tay nhỏ bé cũng vòng chắc eo rắn chắc của anh. Phàm Ngự nhìn phản ứng của An Tuyết Thần, khóe miệng tà mị khẽ giơ lên, sau đó nhẹ nhàng ở cái trán của cô vừa hôn, ngay sau đó nhắm mắt lại, chuẩn bị cùng cô cùng nhau tiến vào mộng đẹp. Miệng của hai người đều dạt dào nụ cười hạnh phúc.
Vài ngày sau ——
"Oa —— a ——" An Tuyết Thần ngồi ở trên khí cầu nóng, hướng về phía dưới đất hô to. Thì ra là mấy ngày nay Phàm Ngự đã sắp xếp chuyện này, bọn họ ra ngoài du lịch.
Phàm Ngự nhìn An Tuyết Thần, đi tới bên người cô vòng chắc cô, cùng cô cảm thụ, An Tuyết Thần đưa hai cánh tay ra hưởng thụ từng trận gió mát thuộc về rừng mưa nhiệt đới. Thật là thoải mái. Chỉ chớp mắt, lúc nữa là bọn họ sẽ đến New Zealand.
New Zealand, lại dịch đến New Zealand, ở bộ phận Tây Nam Thái Bình Dương, là một quốc gia trên đảo. New Zealand có hai đảo lớn lấy eo biển Cook ngăn cách, Nam đảo lân cận Châu Nam Cực, Bắc Đảo cùng đảo Phi-gi cùng Ton-ga tương hỗ. Diện tích 26.8 vạn km2. Thủ đô Wellington, lớn nhất thành phố là Auckland. New Zealand có nền kinh tế phồn vinh, thuộc loại đất nước phát triển. Hai mươi năm qua, kinh tế New Zealand thành công từ nền nông nghiệp làm chủ, chuyển hình sang nền công nghiệp hoá thị trường tự do kinh tế vì có sức cạnh tranh quốc tế. Sừng hươu, thịt dê, sản phẩm từ sữa cùng lông dê thô xuất khẩu trị giá đều là đệ nhất thế giới. Khí hậu ở New Zealand dễ chịu, môi trường mát mẻ, phong cảnh tươi đẹp, du lịch thắng cảnh trải rộng, rừng rậm tài nguyên phong phú, mặt đất quang cảnh giàu có biến hóa, cuộc sống trình độ cũng tương đối cao, xếp hạng trong người phát triển có chỉ số thứ 3 của Liên Hợp Quốc.
An Tuyết Thần xoay thân thể lại nhìn Phàm Ngự, nhu tình tựa thủy nói: "Tiểu Ngự, cám ơn anh, thật là đẹp, còn có quả khí cầu nóng này thật to, chỉ là anh đem con trai để chỗ nào rồi hả?"
Phàm Ngự hôn gương mặt của An Tuyết Thần, nhẹ giọng nói: "Ở khách sạn rồi, sẽ có người chăm sóc nó, chúng ta đừng lo lắng"
An Tuyết Thần gật đầu một cái, nhìn phong cảnh thưởng thức những thứ mình có thể nhìn thấy nơi này, thật là đẹp không từ để nói, đất nước này không thiếu trời xanh cùng màu xanh hoa cỏ, sẽ mang lại cho người ta vô cùng nhiệt tình cùng sức sống. Khi con người đưa thân vào đây, đưa tay che trời cự sam, thì như có sức lực chạm tới rừng rậm nguyên thủy; du lịch vịnh Vu Hải, thường xuyên có cá heo nhảy ra khỏi mặt biển, xuyên qua ở bên; rất hiếm người tới ở vùng quê dựng lều, càng có một loại cảm giác lớn như hoàn toàn xâm nhập tự nhiên. Đất nước này gắn đầy vườn hoa thiên nhiên, cảnh trí bốn mùa đúng người, đặt mình trong đó, nơi nơi xanh ngắt lục lâm, ngửa đầu nhưng thấy trời xanh mây trắng. Bờ cát cùng hồ chạy dài bát ngát, rừng nhiệt đới cao vút hơn người, Điền Viên xanh lá leo bám, thâm cốc trùng điệp, cảnh trí đẹp không sao tả xiết, giống như một vài bức tranh phong cảnh tự nhiên không sửa chữa, khiến người ta hoa mắt mê mẩn. Cho dù là thành thị cũng tràn đầy một cỗ phong cách đặc biệt, kiến trúc rất khác biệt, chợ náo nhiệt. Có thể thấy được khí cầu nóng đã bay cao bao nhiêu rồi. An Tuyết Thần vừa mới bắt đầu là bị bịt mắt đi lên, thời điểm đó cảm giác mình lâng lâng, thậm chí còn có một chút khẩn trương, đợi đến khi mình mở mắt, kích động cũng không thể nói chuyện, không nghĩ tới Phàm Ngự thế nhưng cũng sẽ có một mặt như vậy. Nhiều phần kích động, đa phần vui mừng.
Hai người cùng nhìn nhau, giờ phút này trong mắt chỉ có đối phương, An Tuyết Thần nhìn vào tròng mắt đen y hệt đầm sâu của Phàm Ngự, khuôn mặt nhỏ nhắn không khỏi đỏ lên, ánh mắt của anh quá nóng rực, nhìn An Tuyết Thần có chút xấu hổ. "Tuyết Thần, bằng không, chúng ta kết hôn đi?" ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ?"À?" An Tuyết Thần bị lời nói của Phàm Ngự làm sợ hết hồn. Không nghĩ tới anh sẽ phát ra một câu như vậy. Bị sợ đến An Tuyết Thần bảy hồn bảy vía cũng bị mất ba hồn, chạy chết vía rồi. An Tuyết Thần nhìn Phàm Ngự, gương mặt kinh ngạc: "Thế nào đột nhiên nói vậy?"
Phàm Ngự thâm tình bưng lấy khuôn mặt nhỏ nhắn của An Tuyết Thần, vẻ mặt vô cùng nghiêm túc, một đôi tròng mắt đen tập trung vào cặp mắt to tron veo của An Tuyết Thần, lặp to lần nữa nói: "Tuyết Thần, anh nghiêm túc, con của chúng ta cũng lớn như vậy, lần này dẫn bà xã là em đi du lịch chính là muốn cầu hôn em"