Lang Gia Bảng
Chương 60
Nhưng sắp đến chỗ rẽ, kh?ng biết v? sao Ti?u Cảnh Diễm đột nhi?n gh?m chặt d?y cương, h?nh động m?nh liệt khiến con ngựa h? d?i một tiếng, giơ hai ch?n trước, gần như đứng thẳng l?n. Lức con ngựa hạ ch?n xuống, Ti?u Cảnh Diễm bu?ng tay, cả người rơi từ lưng ngựa xuống, nặng nề tiếp đất. M?ng Ch? vừa chạy tới sợ đến mức hồn phi?u ph?ch t?n, tung người bay l?n, lao thẳng tới đỡ hắn l?n, vội v? kiểm tra xem hắn c? bị thương kh?ng.
Nhưng dường như Ti?u Cảnh Diễm kh?ng cảm thấy đau đớn, thậm ch? c?n như ho?n to?n kh?ng ph?t hiện c? người đến b?n cạnh. ?nh mắt hắn nh?n đăm đăm về ph?a g?c đường c?ch đ? kh?ng xa, hai h?m răng cắn chặt.
Chỉ cần rẽ qua chỗ đ? l? đến T? trạch, v?o T? trạch l? c? thể đi tới trước mặt Tiểu Th?, nhưng hắn lại kh?ng thể kh?ng bắt m?nh dừng lại, cho d? ng? xuống cũng kh?ng thể tiếp tục đi tới.
L?c n?y, vệ đội Đ?ng cung cũng đ? đuổi theo đến nơi, đang được M?ng Ch? d?ng tay ra hiệu chỉ huy, nhanh ch?ng v?y k?n xung quanh bảo vệ Th?i tử, xua đuổi tất cả những người kh?ng li?n quan ra xa.
Trong v?ng tr?n do vệ đội tạo th?nh, Ti?u Cảnh Diễm vẫn ngồi y?n dưới đất, t?c bết mồ h?i, mặt kh?ng c?n ch?t m?u, cả người ngỡ ng?ng chừng nửa khắc rồi mới để M?ng Ch? d?u đứng l?n.
Con ngựa vừa l?m hắn ng? đang đứng b?n canh, mũi phun ph? ph?, chủ động th? đầu tới cắn tay ?o hắn.
Ti?u Cảnh Diễm đưa tay vuốt c?i cổ với dải l?ng bờm rất đẹp của n?, b?m y?n xoay người l?n ngựa lần nữa, nhưng hướng đi chậm r?i l?c n?y lại ngược với hướng chạy như đi?n khi n?y.
"Điện hạ?" M?ng Ch? hơi bất an nắm chặt d?y cương. "Điện hạ về Đ?ng cung ???
?Hồi cung..." Ti?u Cảnh Diễm lẩm bẩm. "Hắn đ? kh?ng chịu để ta biết th? đương nhi?n c? nỗi khổ khiến hắn phải l?m như vậy, ta cần g? phải l?m hắn th?m lo lắng..."
M?ng Ch? hiểu ? hắn, trong l?ng n?ng l?n, cổ họng nghẹn đắng.
C?c thị vệ của vệ đội Đ?ng cung thay đổi đội h?nh rất nhuần nhuyễn, chuyển từ v?ng tr?n bảo vệ th?nh hai đội trước sau để hộ tống Th?i tử về Đ?ng cung.
Nhưng ho?n to?n tr?i ngược với sự đi?n cuồng khi đến, tr?n đường về, Ti?u Cảnh Diễm chỉ trầm ng?m, ngơ ngẩn m? hoang mang. Hắn kh?ng biết rốt cuộc n?n h?nh dung t?m t?nh của m?nh b?y giờ thế n?o. Nếu l? mừng rỡ v? hảo bằng hữu c?n sống, v? sao lại cảm thấy phiền muộn chỉ muốn r?t đao phanh ngực ra cho dễ chịu? Nhưng nếu tr?ch hắn tận lực che giấu, v? sao trong l?ng lại đau đớn đến mức gần như kh?ng thở nổi?
L?m Th? l? ai? L?m Th? l? hảo bằng hữu tri giao, ki?u ngạo ngang t?ng, tranh cường h?o thắng, kh?ng bao giờ chịu c?i đầu nhận thua của hắn. L?m Th? l? một người l?m bằng lửa kh?ng bao giờ biết gi? r?t l? g?. L?m Th? l? thiếu so?i X?ch Diễm vui th? nhảy nh?t, giận th? gầm th?t, kh?ng bao giờ che giấu t?nh cảm trong l?ng...
Nhưng Mai Trường T? l? ai? Mai Trường T? khi?m nhường cười nhẹ, giọng n?i lạnh nhạt, kh?ng ai c? thế nh?n thấu những suy nghĩ của ch?ng. Mai Trường T? lu?n mặc ?o d?y, ngồi b?n l? sưởi, hai mắt lấp l?nh t?nh to?n l?ng người hiểm ?c. Sắc mặt ch?ng l?c n?o cũng trắng bệch, kh?ng hề c? sức sống, ng?n tay ch?ng vĩnh viễn lạnh như băng, dường như mang theo sự lạnh lẽo của địa ngục. Ch?ng giống đ?m tro c?n lại sau khi một đ?m lửa hừng hực bị dập tắt, mặc d? sẽ khiến người ta li?n tưởng đến ngọn lừa từng tồn tại đ? nhưng lại kh?ng c?n sức n?ng, ?nh s?ng v? khả năng bập b?ng nhảy m?a.
Ti?u Cảnh Diễm ph?t hiện m?nh ho?n to?n kh?ng tưởng tượng được qu? tr?nh thay đổi n?y, cứ bắt đầu nghĩ l? lại thấy một nỗi khổ th?m trầm, tối tăm hơn cả b?ng đ?m.
Tiến v?o Đ?ng cung, M?ng Ch? đ?ch th?n tới d?u Ti?u Cảnh Diễm xuống ngựa, nhưng khi Th?i tử t?n nhậm bước từng bước l?n thềm đ? bạch ngọc của chủ điện Đ?ng cung, hắn đột nhi?n cảm thấy m?nh như đạp l?n sống lưng bằng hữu đang cắn răng chịu đựng, hai ch?n mềm nhũn, kh?ng khỏi ng? bệt xuống bậc thềm.
Thống lĩnh cấm qu?n đang d?u hắn cũng hạ thấp người, nửa ngồi nửa quỳ bảo vệ b?n người hắn.
Kỷ vương v? Ng?n Khuyết v? cớ bị vứt lại trong điện chạy ra nhưng lại kh?ng d?m tới gần, chỉ c? thể ngơ ng?c đứng nh?n từ xa như c?c hộ vệ Đ?ng cung kh?c.
"Ngươi đ? biết từ trước đ?ng kh?ng?" Ngồi y?n một l?c l?u, cuối c?ng Ti?u Cảnh Diễm cũng ngước l?n, nh?n thằng v?o mắt M?ng Ch?.
Nhưng nam nh?n ki?n nghị n?y lại n? tr?nh ?nh mắt hắn, kh?ng biết n?n trả lời thế n?o mới phải.
Ti?u Cảnh Diễm nghiến răng, một tay như k?m sắt b?p chặt cổ tay phải của M?ng Ch?, l?ng b?n tay n?ng như lửa. "L?m sao ngươi biết? Ngươi nhận ra ??"
"L?... l? hắn li?n lạc với ta..."
Ti?u Cảnh Diễm đỏ mắt, chậm r?i nhắc c?i t?n đ?: "Tiểu Th?? Tiểu Th?... Hắn l? bằng hữu tốt nhất của ta, nhưng v? sao khi hắn đại nạn kh?ng chết, trở về đế đ? lại kh?ng chịu li?n lạc với ta?"
M?ng Ch? chậm r?i khuy?n nhủ: "Điện hạ, Tiểu Th? c? kỳ vọng kh?c hẳn những người kh?c đối với điện hạ, điều n?y điện hạ phải hiểu r? mới đ?ng."
"Đ?ng vậy... Ta hiểu, nếu ta kh?ng hiểu th? tại sao lại quay về như vậy..." Ti?u Cảnh Diễm h?t s?u mấy hơi nhưng vẫn kh?ng thể l?m đ?i m?i ngừng run rẩy. "Nhưng M?ng khanh, ngươi phải n?i với ta, v? sao hắn lại biến th?nh h?nh dạng như b?y giờ? Rốt cuộc hắn đ? gặp chuyện đ?ng sợ g?? Đ? l? Tiểu Th?! Ngươi v? ta đều biết Tiểu Th? l? người như thế n?o, trước kia thậm ch? ta c?n cho rằng cho d? c? đ?nh n?t cả người hắn rồi nặn lại th? hắn cũng vĩnh viễn l? g? L?m Th? l?c n?o cũng phấn chấn kia..."
C?u cuối c?ng của Ti?u Cảnh Diễm chẳng qua chỉ l? một c?ch v? von, nhưng M?ng Ch? nghe v?o tai lại giống như c? một mũi dao đ?m v?o tr?i tim ?ng ta, kh?ng ngừng đ?m v?o r?t ra khiến sắc mặt vẫn ?m thầm chịu đựng của ?ng ta biển th?nh xanh v?ng nhợt nhạt.
"Nhất định ngươi biết." ?nh mắt Ti?u Cảnh Diễm giống như nắng th?ng Bảy, ?p tới kh?ng hề nh?n nhượng. Hắn kh?ng chịu n?i th? ta sẽ kh?ng ?p hắn, nhưng ta muốn nghe ngươi n?i, ngươi n?i đi!"
"Điện hạ..." Dường như kh? thế của M?ng Ch? đ? ho?n to?n bị hắn ?p đảo, nhưng sau khi c?i xuống, ?ng ta vẫn lắc đầu. "Ta đ? đ?p ứng hắn..."
"Tốt!" Ti?u Cảnh Diễm kh?ng hề d?y dưa với ?ng ta, đột nhi?n đứng l?n, dường như sức mạnh cuối c?ng cũng đ? trở lại. "Người đ?u!"
"C?!"
"Chuẩn bị xa gi? v?o cung."
"V?ng!"
M?ng Ch? tiến l?n trước một bước, dường như muốn can ngăn nhưng mấp m?y m?i một l?t vẫn kh?ng n?i được g?.
"Vương th?c, Ng?n hầu gia, xin thứ lỗi. B?y giờ ta c? việc quan trọng cần xử l?, h?m kh?c mời hai vị đến đ?m đạo sau." Ti?u Cảnh Diễm sải bước đi l?n thềm đ?, chắp tay thi lễ với Kỷ vương v? Ng?n Khuyết tr?n cửa đại điện. Nhưng hai người n?y c?n chưa kịp phản ứng th? hắn đ? nhanh ch?ng xoay người, chạy vội ra ngoại điện, nhảy l?n xa gi? th?i tử vừa chuẩn bị xong, c?n chưa ngồi y?n đ? ra lệnh: "Đi, nhanh một ch?t!"
Hai người bị bỏ rơi lần hai trước cửa đại điện đ?nh phải đưa ?nh mắt nghi hoặc về ph?a M?ng Ch? b?n dưới, nhưng cuối c?ng cũng chỉ nhận được một nụ cười khổ v? một c?u giải th?ch ngắn gọn kh?ng thể xem như giải th?ch: "N?i ra th? d?i, sau n?y c? cơ hội sẽ n?i sau..?
L?c n?y, trong cung của Tĩnh qu? phi vẫn c?n người tới ch?c mừng, nghe b?o Th?i tử gi? l?m, những người n?y vội v?ng ra ngh?nh đ?n.
Tr?n mặt vẫn mang nụ cười mơ hồ đ?p lễ, cả người vẫn to?t ra kh? thế ng?t trời nhưng sau khi v?o điện, c?u đầu ti?n của Ti?u Cảnh Diễm lại l?: "Mẫu phi, h?i nhi mang đến một m?n qu? cho mẫu phi, chỉ c? thể để một m?nh mẫu phi xem, mẫu phi c? muốn xem ngay kh?ng?"
C?u n?y vừa n?i ra, chỉ c? kẻ ngốc mới kh?ng hiểu, đ?m kh?ch khứa vội n?i nốt mấy lời ch?c mừng kh?ch s?o rồi lũ lượt c?o từ ra về, chẳng bao l?u sau cả cung thất đ? thanh tịnh trở lại.
Thấy con trai đ? đi lại quay lại, Tĩnh phi đương nhi?n nghi hoặc, lại thấy hắn l?m như thế n?n biết ngay hắn c? chuyện gấp cần n?i, thế l? cũng lập tức sai tả hữu l?i ra ngo?i, c?ng hắn đi v?o nội điện.
"Mẫu phi.? Tiến v?o trong điện, Ti?u Cảnh Diễm đứng lại rồi hỏi thẳng: "Tiểu Th? mắc bệnh g??"
Tĩnh phi chấn động to?n th?n, bước ch?n gần như lảo đảo nhưng b? lập tức ổn định lại t?m t?nh, xoay người lặng lẽ nh?n con trai.
"Mẫu phi kh?ng nghe nhầm đ?u. Nhi thần n?i l? Tiểu Th?. Mẫu phi sẽ kh?ng n?i l? kh?ng biết nhi thần đang n?i đến Tiểu Th? n?o đ?ng kh?ng?"
Sự kinh ngạc ban đầu nhanh ch?ng qua đi, vẻ mặt Tĩnh phi từ kinh ngạc chuyển th?nh đau thương, chậm r?i nắm tay ghế, ngồi xuống.
"Năm đ?, L?m so?i lấy t?n giả l? Thạch Nam ra ngo?i du ngoạn đ? từng cứu mẫu phi khi c?n l? y nữ, sau đ? đưa về L?m phủ bảo vệ, đ?ng kh?ng? Chuyện n?y trước kia mẫu phi chưa từng kể cho nhi thần, m? mẫu phi kh?ng nhắc tới th? những người kh?c đương nhi?n cũng sẽ kh?ng n?i với nhi thần. Cho n?n khi mẫu phi thật thật giả giả n?i tới cố nh?n, nhi thần kh?ng hề nghĩ rằng cố nh?n đ? lại l? L?m so?i...?
"Vậy cuối c?ng l?m sao con ph?t hiện được?" Tĩnh phi thở d?i, hỏi.
"H?m nay c? việc tr? chuyện v?i c?u với Ng?n hầu..." Ti?u Cảnh Diễm tiến l?n một bước, ngồi xuống trước gối mẫu th?n. "C? điều những chuyện n?y đều kh?ng quan trọng, quan trọng l?... Tiểu Th? b?y giờ rốt cuộc l?m sao? Mẫu phi xem mạch cho hắn xong đ? rơi nước mắt, c? phải hắn mắc bệnh rất nặng kh?ng?"
Tinh phi suy nghĩ một l?t, chậm r?i gật đầu. "Rất nặng..."
"Thế phải l?m thế n?o?" Ti?u Cảnh Diễm đột nhi?n cảm thấy hoảng hốt, đưa tay nắm tay mẫu th?n. "Tiểu Th? tin tường y thuật của mẫu phi như vậy, mẫu phi phải c? c?ch đ?ng kh?ng?"
Tĩnh phi trầm ng?m chốc l?t, bu?ng m? mắt, n?i khẽ: "B?n cạnh Tiểu Th? c? người y đạo cao hơn mẫu phi, chắc hẳn c? thể gi?p n?..."
"Vậy bệnh n?y của hắn phải trị bao l?u mới dứt?"
"C?i n?y... kh?ng n?i chắc được... C? thể l? ng?y mai, c? thể l? sang năm..."
Nếu Ti?u Cảnh Diễm hiểu được ? của mẫu th?n hắn khi n?i lời n?y, nhất định hắn sẽ lập tức nhảy dựng l?n. Đ?ng tiếc hắn kh?ng hề biết, cho n?n lại cảm thấy c? ch?t y?n l?ng. "Bất kể bao l?u, c? thể chữa khỏi l? được. Nhưng v? sao mắc bệnh m? tướng mạo lại biến th?nh như b?y giờ?"
Tĩnh phi lắc đầu. "Tướng mạo của Tiểu Th? thay đổi kh?ng phải v? bị bệnh, m? l? trước kia n? tr?ng loại độc hỏa h?n. Sau khi giải độc, tướng mạo vả cả th?n thể đều thay đổi..."
"Vậy hắn đ? thay đổi nghĩa l? độc đ? được giải rồi đ?ng kh?ng?" Ti?u Cảnh Diễm tỏ vẻ mừng rỡ. "V? giải độc n?n th?n thể mới trở n?n yếu ớt, dễ bị ốm như vậy, cần c? thời gian tĩnh dưỡng mới c? thể khỏi được đ?ng kh?ng?"
Tĩnh phi ngơ ng?c nh?n hắn một l?c l?u rồi mới khẽ gật đầu: "Ờ."
"Vậy th? tốt." To?n th?n căng cứng cuối c?ng cũng được thả lỏng một ch?t, Ti?u Cảnh Diễm đứng l?n. "Nhi thần hiểu v? sao trước kia hắn kh?ng thể y?n t?m tĩnh dưỡng, c? điều những chuyện sau n?y th? ch?nh nhi thần sẽ l?m, hắn chỉ cần chuy?n t?m chữa bệnh l? được. Mẫu phi, mỗi lần hắn bị ốm th? triệu chứng đều giống nhau ??"
"C?n phải xem nguy?n nh?n mắc bệnh l? g? nữa, nhiễm lạnh, mệt nhọc, t?m trạng bị k?ch động, mỗi nguy?n nh?n đều dẫn đến những triệu chứng kh?ng giống nhau."
Ti?u Cảnh Diễm n?i chắc như ch?m đinh chặt sắt: "Kh?ng sao, sau n?y Tiểu Th? sẽ kh?ng c?n bị nhiễm lạnh hay mệt nhọc nữa. C?n t?m t?nh th? chỉ cần vui vẻ th? sẽ kh?ng sao đ?ng kh?ng?"
"Chỉ cần vui vẻ th? sẽ kh?ng xảy ra chuyện g? xấu." Bởi v? hai mắt thấp tho?ng lệ quang, nụ cười của Tĩnh phi tỏ ra c? ch?t bi thương. "Con muốn l?m n? vui vẻ?"
"T?m nguyện của hắn l? g?, con biết r? nhất." Ti?u Cảnh Diễm h?t s?u một hơi, ?nh mắt l?e s?ng. "Con sẽ nhanh ch?ng để hắn được nh?n thấy ? danh được rửa, l?c đ? hắn cũng sẽ y?n t?m tĩnh dưỡng..."
"Cảnh Diễm." Tĩnh phi cầm tay con trai, giọng n?i cực k? nghi?m t?c. "Con kh?ng được mạo hiểm. T?nh thế ph?t triển đến cục diện n?y, c? lẽ con c?n khắc phục được thất bại, nhưng Tiểu Th? đ? kh?ng thể chịu được một thất bại nữa, con hiểu chưa?"
Ti?u Cảnh Diễm m?m chặt m?i, nặng nề gật đầu. "Mẫu phi y?n t?m, nhi thần sẽ giữ đ?ng mực. Tiểu Th? c?n nh?n ph?a sau, nhi thần sẽ kh?ng l?m ẩu."
Tr?i tim Tĩnh phi lập tức đau đớn như bị kho?t một g?c. B? cũng biết khi Tiểu Th? nh?n th? Cảnh Diễm sẽ ki?n tr? l?m từng bước một, nhưng rốt cuộc Tiểu Th? c?n c? thể nh?n được bao l?u? Ch?ng đau khổ chống cự như vậy, rốt cuộc c? thể cầm cự đến ng?y dựng lại t?ng phần của L?m thị hay kh?ng?
"B?y giờ nghĩ kĩ lại c? thể hiểu v? sao Tiểu Th? kh?ng chịu n?i với nhi thần. Thấy gương mặt mẫu th?n đầy vẻ bi thương, Ti?u Cảnh Diễm cho rằng b? buồn v? nhớ lại những chuyện trong qu? khứ, kh?ng khỏi nắm chặt tay b?. "Nếu nhi thần đ? biết th?n phận của hắn từ trước th? chắc con đường nhi thần đi đ? kh?c b?y giờ?"
"Cảnh Diễm, hơn một năm nay con ng?y c?ng ch?n chắn, ng?y c?ng đ?ng để người kh?c dựa dẫm, Tiểu Th? nhất định rất vui mừng." Tĩnh phi cắn m?i dưới, gương mặt cuối c?ng cũng trở lại vẻ điềm đạm v? dịu d?ng, n?i khẽ: "Cho n?n con kh?ng cần hối hận, cũng kh?ng cần phải buồn, nhất định phải ch?n chắn, kh?ng được l?m n? lo lắng hơn nữa."
Ti?u Cảnh Diễm trầm ng?m chốc l?t, lặng lẽ gật đầu.
"Được rồi, con về cung đi. Một hồi nữa bệ hạ sẽ tới đ?y, n?i cần b?n chuyện đại h?n của con. Mai kia Liễu thượng thư bộ Lễ cũng sẽ tới Đ?ng cung bẩm b?o việc chuẩn bị đại h?n với con..."
"Mẫu phi." Ti?u Cảnh Diễm hơi bực bội nh?u m?y. "L?m theo quy chế l? được, b?y giờ nhi thần l?m g? c? t?m t?nh..."
?Cảnh Diễm." Vẻ mặt Tĩnh phi trở n?n nghi?m nghị. "Con vừa mới đ?p ứng với mẫu th?n sẽ ch?n chắn, qu?n rồi ?? Đại h?n kh?ng phải v? nở m?y nở mặt, th?i tử phi l? phụ ho?ng con chỉ định, Liễu l?o đại nh?n l? người thận trọng, h?a nh?, t?n nữ của ?ng ấy cũng hiền hậu, dịu d?ng, nh?n từ ph?a bệ hạ th? bệ hạ muốn d?ng c?ch n?y để l?m t?nh t?nh con trầm ổn hơn, nhưng nh?n từ ph?a con th? h?n sự n?y cũng c? lợi ?ch rất lớn, con kh?ng được tỏ ? coi thường, ?t nhất l? ở th?i độ bề ngo?i, được kh?ng?"
Kỳ thực Ti?u Cảnh Diễm đ? hiểu r? những l? lẽ n?y từ l?u, c? điều l?c n?y l?ng hắn rối như tơ v? n?n chỉ thuận miệng o?n giận một c?u. Sau khi bị mẫu th?n tr?ch cứ, hắn tự biết m?nh đ? lỡ lời, kh?ng d?m chống đối th?m, chỉ c?i đầu v?ng dạ rồi chậm r?i đi ra. Người hầu của Đ?ng cung chờ ở ngo?i điện, vừa thấy hắn đi ra liền vội v? bước tới ngh?nh đ?n.
Vừa nh?n thấy nghi trượng th?i tử s?ng l?a trước mặt, Ti?u Cảnh Diễm c?ng cảm thấy đau đớn trong l?ng, đ?u chịu bước l?n liễn, chỉ phất tay rồi sải bước ra ngo?i.
M?ng Ch? chờ tr?n h?nh lang hẹp b?n ngo?i cửa cung, mặc d? trong l?ng sốt ruột nhưng ngo?i mặt lại kh?ng hề để lộ. Thấy Ti?u Cảnh Diễm xuất hiện, ?ng ta liền quan s?t kĩ sắc mặt, thấy vị Th?i tử n?y dường như đ? khống chế được ch?nh m?nh th? bớt lo hơn nhiều, vội tiến l?n nghi?m cẩn thi lễ vấn an.
"M?ng khanh miễn lễ!" Ti?u Cảnh Diễm nh?n ?ng ta một c?i, b?nh thản n?i. "Bản vương ng?y c?ng phải lo nhiều việc triều ch?nh, việc luyện tập v? nghệ kh? tr?nh khỏi lơ l?. M?ng khanh l? đệ nhất cao thủ Đại Lương, sau n?y mỗi khi c? thời gian, mời đến chỉ điểm một v?i đường."
M?ng Ch? hiểu ? hắn, quỳ một gối xuống, nghi?m nghị m? trịnh trọng đ?p: "Thần tu?n lệnh Th?i tử!"
Kim Lăng l? đế đ? Đại Lương, đương nhi?n l? quan lại đầy th?nh, qu? trụ khắp nơi.
Để thuận tiện cho kiệu quan th?ng h?nh, đồng thời lại tr?nh trăm họ suốt ng?y phải tr?nh đường n?n đường s? đều cực k? rộng r?i. Trừ phi l? đại gi? của c?c vương c?ng đại thần xuất h?nh, c?n b?nh thường sẽ kh?ng c? cục diện n?o động do quan binh đi trước mở đường g?y ra. Quan lại b?nh thường ngồi kiệu chi mang theo tr?n dưới mười t?y t?ng, khoan thai đi tr?n đường, cư d?n đế đ? nh?n m?i cũng th?nh quen, khi gặp cũng tr?nh đường rất nhanh.
Thượng thư bộ H?nh Th?i Thuy?n xuất th?n h?n vi, v?o l?m quan qua đường khoa cử, thăng tiến từ chức quan thấp nhất, xưa nay l?m việc thấp giọng, kh?ng th?ch ph? trương thanh thế, hằng ng?y đi ra ngo?i chỉ treo một biển hiệu của hộ H?nh trước kiệu, ngo?i ra kh?ng c? dấu hiệu kh?c cho thấy th?n phận quan lớn của hắn. C? điều sau một thời gian th? chiếc kiệu m?u xanh bốn người khi?ng của hắn cũng dần được mọi người biết đến, khi t?nh cờ gặp tr?n đường, một số kiệu của quan lại c? phẩm bậc kh?ng bằng hắn nhung lại cực k? hoa lệ đ? biết chủ động tr?nh lui.
Sau lễ sắc phong Đ?ng cung, Th?i Thuy?n d? kh?ng c?n bận tối mắt tối mũi như mấy th?ng trước nhưng vẫn c? rất nhiều sự vụ cần giải quyết, ngay cả qu?ng đường từ nha m?n về phủ, hẳn cũng mang một ?t c?ng văn l?n đọc trong kiệu.
Nhưng h?m đ?, hắn vừa mở c?ng văn ra đinh đọc th? đ? bị một mũi t?n th? bạo cắt ngang.
Mũi t?n n?y kh?ng biết từ đ?u bắn tới, cắm ch?nh x?c v?o đỉnh kiệu, hơn nữa sau mũi t?n n?y kh?ng c?n động tĩnh g? kh?c, hiển nhi?n mục đ?ch kh?ng phải ?m s?t.
Hộ vệ của bộ H?nh nhanh ch?ng b?y trận cảnh giới rồi r?t mũi t?n xuống, giao nộp cả mũi t?n v? cuộn giấy quấn tr?n đ? cho thượng thư đại nh?n.
Th?i Thuy?n mở cuộn giấy ra xem, tr?n đ? chỉ c? mấy c?u ngắn gọn: "Thống lĩnh cấm qu?n M?ng Ch? nh?n cơ hội thăm t? đ? đ?nh tr?o nghịch phạm Hạ Đ?ng từ thi?n lao ra. Đ?y kh?ng phải vu khống, nếu đại nh?n kh?ng tin th? c? thể đ?ch th?n kiểm tra."
Th?i Thuy?n nheo mắt suy nghĩ rồi chậm r?i gấp tờ giấy lại, cao giọng n?i với người ngo?i kiệu: "Đến thi?n lao.?
Chi?c kiệu xanh quay đầu đi về hướng đ?ng, một khắc sau đ? tới ngo?i cửa thi?n lao.
Quan gi?m ngục trực ban hoang mang đi ra ngh?nh đ?n, lại chỉ nghe thấy một mệnh lệnh ngắn gọn: "Mở cửa ph?ng chữ Chu nữ lao."
Kh?ng thăm d? được g? từ sắc mặt quan tr?n của hắn, quan gi?m ngục kh?ng d?m nhiều lời, vội lệnh cho lao đầu cầm ch?a kh?a c?ng đi v?o.
Ph?ng chữ Chu nằm hơi s?u trong tầng nữ lao, bốn ph?a đều l? tường d?y, chỉ c? một ? cửa sổ nhỏ ở tr?n cao bức tường ph?a t?y. Đ? cũng l? nguồn s?ng tự nhi?n duy nhất trong ph?ng giam.
Một nữ nh?n mặc ?o t? đang ngồi tr?n nệm cỏ, nghe thấy c? người mở cửa, n?ng hơi quay mặt lại, lọn t?c trắng tr?n m?i t?c d?i khẽ đung đưa b?n m?.
Mặc d? t?c tai rối b?, tr?n mặt c? nhiều vết bẩn nhưng mới nh?n qua th? quả đ?ng l? khu?n mặt Hạ Đ?ng.
?nh mắt sắc b?n như mũi đao của Th?i Thuy?n nh?n chăm ch? v?o gương mặt nữ t?, thời gian tr?i qua, đ?i đồng tử từ từ co lại, sắc mặt cũng trở n?n xanh m?t.
"Người đ?u! Dẫn thị tới ph?ng thẩm vấn cho ta!" Thượng thư bộ H?nh lớn tiếng ra lệnh.
Hai t?n hộ vệ lập tức nhận lệnh tiến l?n, một tr?i một phải k?o Cung Vũ dậy.
Đến l?c n?y Cung Vũ đ? biết t?nh h?nh kh?ng ổn nhưng cũng kh?ng thể phản kh?ng, chỉ c? thể c?i đầu, vừa bị k?o vừa bị đẩy v?o một gian ph?ng thẩm vấn b?n ngo?i ph?ng giam, kh?a chặt v?o h?nh gi?.
Th?i Thuy?n bưng một chậu nước lạnh tới, hắt thẳng v?o mặt n?ng, ra hiệu cho thủ hạ d?ng khăn vải lau thật kĩ.
Nước da trắng muốt, mịn m?ng của Cung Vũ nhanh ch?ng lộ ra.
"Ngươi l? ai? Tại sao lại ở trong ph?ng giam của Hạ Đ?ng? Ai dẫn ngươi v?o? Hạ Đ?ng đi đ?u rồi?" Đối mặt với một loạt c?u hỏi của vị thượng thư bộ H?nh đang nổi giận, Cung Vũ chỉ nhắm mắt lại như kh?ng nghe thấy g?.
?nh mắt Th?i Thuy?n quan s?t tất cả những thay đổi d? l? nhỏ nhất tr?n gương mặt c? nương n?y, trong đầu nhanh ch?ng suy x?t. Cuối c?ng hắn kh?ng vội v? dụng h?nh m? sai người mang danh s?ch tất cả những người từng ra v?o nữ lao trong thi?n lao hai th?ng nay tới, vừa tho?ng nh?n đ? thấy ngay t?n M?ng Ch?.
Huyền K?nh sứ c? rất ?t mối quan hệ c? nh?n, Hạ Đ?ng lại l? vợ g?a, sau khi n?ng ta v?o nh? lao, trừ những người phụng chỉ hoặc phụng lệnh của c?c bộ ti đến thẩm vấn, c?n lại hầu như kh?ng c? ai đến thăm. Sau khi Ho?ng đế từ n?i Cửu An về cung lại c?ng ?t hơn, trong đ? người bị mật b?o l? M?ng Ch? tới nhiều nhất, đương nhi?n hiềm nghi cũng lớn nhất.
Th?i Thuy?n lu?n coi M?ng Ch? l? lương thần trưng trực, cho n?n l?c n?y cực k? giận dữ, tiến l?n trước một bước, đưa tay t?m t?c Cung Vũ nhấc người n?ng l?n, ?nh mắt như đao sắc bắn thẳng đến. Người t?m ch? kh?ng vững chắc chắn sẽ khiếp đảm trước một ?nh mắt khốc liệt như vậy.
Nhưng Cung Vũ chỉ nhẹ nh?ng nhắm mắt lại như cũ, h?ng mi d?i v? cong để lại một khoảng tối tr?n m? mắt, kh?ng hề c? ch?t rung động.
"Đại nh?n." Một chủ sự đi theo Th?i Thuy?n đến đ?y đột nhi?n n?i. "Thuộc hạ nhận ra ả, ả vốn l? nhạc kĩ ở Diệu m phường trước đ?y, t?n gọi Cung Vũ."
"Diệu m phường?" Th?i Thuy?n hơi nh?u m?y.
Hắn trước nay đều kh?ng quan t?m đến những chốn gi? trăng, nhưng hắn lại biết Diệu m phường bị nguy?n Đại L? tự khanh Chu Việt tịch bi?n v? tội th?ng đồng với trộm cướp, trong l?ng nhất thời trở n?n hỗn loạn.
Diệu m phường bị Chu Việt tịch bi?n, Chu Việt l? người của Dự vương, Dự vương v? Huyền K?nh ti b?n mưu mưu hại Tĩnh vương v? sau đ? l? tạo phản. Nhưng sau khi Huyền K?nh sứ Hạ Đ?ng được cứu ra, người thế chỗ ả trong ph?ng giam lại l? một nhạc kĩ của Diệu m phường trước kia?
Lu?n d?ng phương ph?p b?c t?ch vấn đề để giải quyết c?ng việc, đối mặt với một loạt quan hệ phức tạp v? m?u thuẫn như vậy, b?y giờ vị thượng thư bộ H?nh n?y lại cảm thấy đầu ?c m?nh vẫn kh?ng đủ s?ng suốt.
"Đại nh?n..." Thấy hắn im lặng hồi l?u, t?n chủ sự b?n cạnh lại nhỏ giọng gọi một tiếng.
Th?i Thuy?n sầm mặt, n?i: "Ngươi cũng đừng đứng nh?n thế, nghĩ c?ch l?m cho vị c? nương n?y mở mắt ra, n?i cho ả về c?c lọai dụng cụ tra tấn trong ngục n?y, tốt nhất l?m cho cho ả biết điều một ch?t, những g? n?n n?i th? n?i cho sớm, đừng để ch?ng ta phải dụng h?nh."
"V?ng."
Th?i Thuy?n lại lướt ?nh mắt lanh lẽo qua người Cung Vũ rồi chậm r?i xoay người, ngồi xuống chiếc ghế dựa ph?a sau b?n thẩm ?n, nhắm mắt trầm tư, kh?ng c?n để ? tới bất cứ động tĩnh n?o kh?c trong ph?ng thẩm vấn.
Mặc d? việc Cung Vũ bị ph?t hiện v? bị đưa đi xảy ra bất ngờ lại gấp g?p, nhưng may m? M?ng Ch? đ? c?i một cơ sở ngầm ở thi?n lao để đề ph?ng bất trắc n?n Th?i Thuy?n vừa đưa người v?o ph?ng thẩm vấn th? cơ sở ngầm n?y đ? lập tức truyền tin ra ngo?i.
L?c nhận được tin th? M?ng Ch? vừa hết ca trực, đang nghỉ ngơi ở trong phủ.
Nghe tin Cung Vũ bị lộ, việc đầu ti?n của ?ng ta ch?nh l? thay thường phục rồi đi thẳng đến T? trạch, nhưng l?c v?o đến hậu viện, đột nhi?n ?ng ta lại lo lắng cho t?nh h?nh th?n thể của Mai Trường T? hiện nay, v? vậy lại lập tức dừng bước.
?M?ng đại nh?n." L? Cương bước tới ch?o. "Vẻ mặt ng?i kh?ng ổn lắm, c? chuyện g? ??"
"Niếp tướng qu?n v? Niếp phu nh?n đ?u?"
"Đều ở nam viện."
M?ng Ch? chuyển hướng đi thẳng đến nam viện. Vừa v?o cổng viện đ? nh?n thấy Hạ Đ?ng v? Niếp Phong s?nh vai ngồi tr?n một chiếc ghế d?i, hai tay nắm chặt, đang nh?n nhau cười, bầu kh?ng kh? hết sức ?m đềm, đầm ấm.
"Thật sự kh?ng muốn quấy rầy c?c ngươi." Thống lĩnh cấm qu?n lắc đầu than thở. "C? điều tin xấu n?y lại kh?ng thể kh?ng n?i."
"Sao thế ?" Hạ Đ?ng đứng thẳng người. "Thi?n lao xảy ra chuyện rồi ??"
"Niếp phu nh?n quả nhi?n nhạy b?n." M?ng Ch? lau mặt, giọng n?i rất sốt ruột. "L? Cung Vũ bị Th?i thượng thư ph?t hiện l?c đến tuần s?t nh? lao, b?y giờ đang bị thẩm vấn.?
"Bao giờ? H?m nay ??"
C?u hỏi n?y nhanh ch?ng vang l?n nhưng lại kh?ng phải Hạ Đ?ng hỏi m? được truyền tới từ dư?i g?c tường ph?a đ?ng.
Mặc d? giọng n?i nghe c? vẻ nhẹ nh?ng, thoải m?i, hết sức nhu h?a nhưng lại l?m M?ng Ch? giật nảy m?nh.
Dưới gi?n hoa kim ng?n, Mai Trường T? mặc bộ trường sam m?u xanh nhạt dường như đ? h?a l?m một với c?nh l? xanh biếc, ngay cả gương mặt trắng xanh, yếu ớt đ? cũng dường như đồng m?u với c?nh hoa kim ng?n trắng.
"Tiểu Th?..." M?ng Ch? lắp bắp. "Tại sao ngươi lại ở đ?y?"
"Ta vốn vẫn ở đ?y." Mai Trường T? lạnh nhạt đ?p, lại nhắc lại: "Cung Vũ bị ph?t hiện bao giờ?"
"Ch?nh l? h?m nay. Khoảng một canh giờ trước."
"Ta kh?ng thể để Cung c? nương gặp nạn v? gi?p ta." Hạ Đ?ng ki?n quyết n?i. "M?ng đại nh?n, ta phải lập tức quay về."
"Đ? bị ph?t hiện rồi, ngươi về tự chui đầu v?o rọ cũng c? ?ch g??" M?ng Ch? vội n?i.
"Kh?ng. Quả thật Đ?ng tỷ n?n lập tức quay về." Mai Trường T? chậm r?i đi tới ngồi xuống một chiếc ghế tr?c, ra hiệu cho M?ng Ch? v? Hạ Đ?ng đến gần. "Hai người đừng vội. Mấy ng?y nay ta đ? t?nh to?n vạn nhất Cung Vũ gặp chuyện th? n?n ứng đối thế n?o, cũng nghĩ được mấy c?ch c? thể tạm d?ng. May m? b?y giờ chỉ bị Th?i Thuy?n ph?t hiện, vẫn chưa phải t?nh h?nh xấu nhất. Hai người l?m theo những g? ta n?i th? chuyện n?y cũng sẽ giải quyết được."
"Được." Hạ Đ?ng v? M?ng Ch? đều tuyệt đối tin tưởng Mai Trường T?, kh?ng hề tỏ ra nghi hoặc, đi tới tập trung lắng nghe ch?ng n?i.
"Cơ bản l? thế, c?n cần hai vị t?y cơ ứng biến trong khi thực hiện. Chuyện n?y đối với Đ?ng tỷ th? kh?ng c? g? kh?
Mai Trường T? cười, nh?n về ph?a Niếp Phong. "Chỉ c? điều đại ca, đại tẩu lại phải xa nhau một thời gian."
Niếp Phong sớm đ? đi tới b?n cạnh, thần th?i b?nh tĩnh. Tr?n mặt hắn l?c n?y vẫn c?n một lớp l?ng trắng, ngũ quan cũng vẫn c? ch?t kh?ng c?n đối nhưng tư thế co quắp, hoảng sợ l?c trước đ? biến mất, thay v?o đ? l? sống lưng thẳng tắp, hai mắt s?ng ngời.
Sau khi đi tới b?n cạnh Mai Trường T?, hắn c?i người nắm chặt tay ch?ng, mấy ?m tiết ồm ồm lẫn lộn ph?t ra từ cổ họng. M?ng Ch? đo?n m?i kh?ng ra hắn n?i g?, nhưng Mai Trường T? lại tươi cười, gật đầu.
''Tiểu Th?, h?m nay thoạt nh?n kh? sắc ngươi kh?ng tồi, bệnh khỏi rồi chứ?" M?ng Ch? vui mừng hỏi.
?Kh?ng khỏi hẳn được." Một giọng n?i uể oải xen v?o. ?C? đại phu M?ng Cổ ở đ?y th? t?nh h?nh phải kh?c so với l?c kh?ng c? đại phu M?ng Cổ ở đ?y chứ."
Lận Thần vừa n?i vừa đi từ đầu b?n kia h?nh lang đến. Đ?ng tiếc c?n chưa diễn xong d?ng vẻ nh?n nh? th? đ? nh?n thấy Yến đại phu đi qua cổng Nguyệt Lượng, thổi ch?m r?u bạc, "hừ" liền v?i tiếng, tr?n gương mặt c? vẻ tức giận, hắn đ?nh vội v? đuổi theo, vừa đuổi vừa giải th?ch: "L?o Yến đừng giận, ? ta kh?ng phải như vậy, thật sự kh?ng phải..."
Mai Trường T? lắc đầu bật cười, để M?ng Ch? đỡ đứng l?n, n?i với Hạ Đ?ng: "Đ?ng tỷ l? bậc m? hồng m? c?n hơn cả đấng m?y r?u, ta kh?ng c? g? cần n?i th?m. Bảo trọng!"
"Ngươi cũng phải bảo trọng." Hạ Đ?ng l?i bước, hạ gối h?nh lễ ch?o ch?ng, lại quay đầu nh?n phu qu?n m?nh thật chăm ch?, dứt kho?t n?i: "Phong ca, thiếp đi đ?y."
Niếp Phong gật đầu "ừ" một tiếng, đưa mắt nh?n hai người đi ra ngo?i đến khi kh?ng c?n nh?n thấy b?ng người mới thu ?nh mắt lại. Ph?t hiện Mai Trường T? lại ngồi xuống ghế, l?ng m?y nh?u chặt, kh?ng biết đang nghĩ g?, Niếp Phong liền c?i xuống, nhẹ nh?ng vỗ vai ch?ng, lắc đầu với ch?ng.
"Ta chỉ nghĩ b?ng quơ m? th?i, kh?ng hao t?m tổn tr? g? cả." Mai Trường T? cười, an ủi hắn. "C? chuyện k? lạ m? mọi người kh?ng cho ta nghĩ th? ta lại c?ng th?m kh? chịu.?
"Chệ g? k? lệ (chuyện g? k? lạ)?" Niếp Phong hỏi.
"Th?i Thuy?n l? thượng thư bộ H?nh, l? quan lớn, mặc d? thi?n lao l? phạm vi hắn quản hạt nhưng v? duy?n v? cớ tại sao hắn lại chạy đến tuần tra nh? lao?" Mai Trường T? dựa v?o lưng ghế, hơi nheo mắt lại. "Nếu Đ?ng tỷ v? M?ng Ch? l?m việc thuận lợi th? chuyện n?y... cũng vẫn phải hỏi lại cho r? r?ng..."