Lang Gia Bảng
Chương 59
"C?c ngươi gi?p ta nhờ C?t thẩm nấu b?t m? trứng mang tới, ta c?n chưa ăn tối..." Mấy từ cuối trở n?n lẫn lộn, Lận Thần đ? chậm r?i bay về ph?a nam.
Mai Trường T? đang ngồi b?n giường Niếp Phong, Vệ Tranh đứng b?n cạnh ch?ng. Lận Thần vừa đi v?o, ch?ng đ? mỉm cười, n?i m? kh?ng quay đầu lại: "Niếp đại ca, đại phu M?ng Cổ đến rồi, để hắn bắt mạch cho huynh, nghe một ch?t xem hắn n?i nhảm thế n?o."
"Qu? đ?ng rồi đấy. Ngươi gửi một phong thư, ta chạy g?y ch?n từ Nam Sở về đ?y, cuối c?ng được ngươi đối đ?i thế n?y?" Lận Thần bu?ng th?ng hai tay, lắc đầu than thở. "L?c qua V?n Nam, Niếp Đạc kh?c l?c đ?i đi c?ng ta, giải quyết hắn gi?p ngươi dễ d?ng lắm sao? H?m nay cũng thế, v?t vả đến b?y giờ m? vẫn c?n đ?i bụng."
"Ngươi vẫn đ?i ??" Mai Trường T? cười, n?i. "Thế th? tốt qu? rồi. Mau bắt mạch, kh?ng kh?m được kh?ng cho ăn cơm."
"Được, ngươi t?n nhẫn lắm." Lận Thần ng?n ngẩm đi tới n?ng cổ tay ch?ng l?n, c?n chưa chạm v?o mạch m?n đ? bị hất ra.
"Ta bảo ngươi bắt mạch cho huynh ấy chứ kh?ng phải cho ta."
"Ta thấy ngươi cũng n?n kh?m đi." Lận Thần c?i xuống nh?n ch?ng thật kĩ. "C? thể tưởng tượng một năm nay Yến đại phu sống kh?ng hề dễ chịu."
Mai Trường T? đưa tay k?o Lận Thần đến trước giường, ấn hắn ngồi xuống, n?i: "Lận c?ng tử, ng?i đừng n?i nhảm nữa, mau kh?m cho bệnh nh?n đi!"
Lận Thần mỉm cười, đưa tay v?n tay ?o Niếp Phong l?n, đặt hai ng?n tay l?n cổ tay tr?i hắn, chỉ xem mạch một l?t rồi lại cẩn thận xem x?t m?ng tay, v?nh tai, tr?ng mắt v? lưỡi của hẳn rồi mới nhẹ nh?ng thở ra một hơi, ra hiệu cho Mai Trường T? c?ng đi ra gian ngo?i với m?nh.
"Thế n?o?"
"Nh?n th? c? vẻ đ?ng sợ nhưng độc t?nh chỉ c? ba tầng, kh?ng c? g? phải ngại."
Mai Trường T? liếc hắn. "Ngươi chưa bao giờ tự tay giải loại độc n?y, rốt cuộc c? l?m được kh?ng??
"Hử?" Lận Thần nhướng m?y. "Kh?ng tin tưởng ta như vậy th? gọi ta đến đ?y l?m g??"
"Nếu ta c? thể t?m được l?o c?c chủ th? ai th?m gọi ngươi đến?" Mai Trường T? quay lại, hỏi. "Phi Lưu, ngươi c? th?ch kh?ng?"
Thiếu ni?n ngồi trong g?c nh? ra sức lắc đầu.
Lận Thần bật cười. "Được rồi, ta thừa nhận nếu l? độc ở mức của ngươi năm đ? th? quả thật ta chưa chắc đ? giải được. C? điều người n?y th? kh?ng c? vấn đề g?. Nhưng... đương nhi?n ngươi biết... n?n chọn c?ch giải n?o th? phải n?i với hắn r? r?ng để tự hắn quyết định."
Mai Trường T? mệt mỏi nhắm mắt lại, n?i khẽ: "Đ? thế th? để mai n?i tiếp. Ng?y mai th? tử của huynh ấy cũng sẽ đến đ?y, để phu th? họ b?n bạc một ch?t cũng tốt."
Lận Thần nh?n ch?ng chăm ch? như muốn n?i g? đ? nhưng cuối c?ng vẫn nh?n vai cười, chuyển đề t?i:"Lần n?y ta mang qu? đến cho ngươi, Phi Lưu c? n?i với ngươi kh?ng?"
Mai Trường T? từ từ mở mắt ra, hai h?ng l?ng m?y khẽ cau lại.
"Xem ra l? chưa n?i... Phi Lưu! Ngươi kh?ng ngoan, Lận Thần ca ca sẽ d?ng l? thầu dầu quấn ngươi lại, cho v?o th?ng gỗ rồi thả lăn từ tr?n sườn n?i xuống..."
"Đ? rồi." Mai Trường T? tức giận th?c hắn một c?i. "Đừng tr?u n? nữa. Ngươi mang c?i g? đến m? khoe khoang như vậy?"
"Ha ha." Lận Thần l?m động t?c hai tay d?ng l?n. "Một mĩ nh?n!"
Mai Trường T? xoay người đi v?o b?n trong, Lận Thần vừa đuổi theo vừa n?i: "Đ?y kh?ng phải mĩ nh?n b?nh thường, ngươi biết n?ng!"
Vừa n?i tới đ?y, hắn liếc thấy Cung Vũ nhẹ nh?ng từ trong ph?ng đi ra, h?nh như đang để ? động tĩnh b?n n?y, kh?ng khỏi cất tiếng cười to. "Cung Vũ, n?ng kh?ng cần căng thẳng, người đẹp đến thế n?o cũng kh?ng thể so với n?ng được. Cho d? Trường T? c? ch? ? đến mĩ nh?n n?y th? cũng l? v? nguy?n do kh?c..."
Nghe hắn n?i như vậy, Mai Trường T? chợt nghĩ đến một chuyện, lập tức dừng ch?n, quay đầu lại. "Ngươi bắt được Tần B?t Nh? rồi?"
?Đối với mĩ nh?n l?m sao c? thể d?ng từ ?bắt? được chứ?" Lận Thần bất m?n n?i. "Ta vừa qua V?n Nam th? ch?nh n?ng lại lao v?o lưới của ta, ta chỉ tiện tay thu lưới rồi mời n?ng đến đ?y."
?Ả biết Hạ Giang đi đ?u kh?ng?"
"Vốn n?ng trốn c?ng Hạ Giang, nhưng tr?n đường Hạ Giang ch? n?ng l?m vướng ch?n n?n bỏ n?ng lại đi một m?nh, c?n đi đ?u th? n?ng chỉ c? thể n?i phương hướng. C? điều b?y giờ to?n bộ bi?n cương đ? bị phong tỏa, cho d? Hạ Giang c? bản lĩnh lớn đến mấy cũng kh?ng tho?t khỏi thi?n la địa v?ng n?y được. B?y giờ ta đ? lần được một số dấu vết của hắn, đ? cho tay ch?n b?m theo rồi."
Mai Trường T? trầm ng?m suy ngẫm, một hồi l?u sau mới khẽ "ờ" một tiếng.
"Trường T?." Lận Thần nghi?ng người tới, cười h? h? nhưng lại hỏi rất nghi?m t?c: "Ta muốn hỏi ngươi, sau khi Tĩnh vương chấp ch?nh, ngươi định xử l? Hoạt tộc thế n?o? N?i cho c?ng th? Tần B?t Nh? chẳng qua chỉ l? một trong số bọn họ. Kh?ng thể phủ nhận Hoạt tộc c?n người vẫn ?m l?ng phục quốc, nh?n từ lập trường của bọn họ th? vậy cũng l? ch?nh nghĩa của bọn họ, kh?ng phải sao?"
Mai Trường T? cười một tiếng lạnh đến thấu xương. "Ta rất cảm phục ch? phục quốc của bọn ch?ng, nhưng kh?ng v? vậy m? nương tay. Năm đ? phụ so?i diệt Hoạt quốc phải c? nguy?n do, ta sẽ kh?ng tranh luận đ?ng sai với người Hoạt tộc. Chỉ c? điều... b?y giờ trong quốc cảnh Đại Lương c? nước bị th?n t?nh như Hoạt tộc, cũng c? thuộc quốc như Dạ Tần, vấn đề cũng giống như mấy nước lớn xung quanh. Miến Di m? Nam Sở đang b?nh định chẳng phải cũng đ? quy thuận rồi lại phản bội hay sao? Sau khi Tĩnh vương chấp ch?nh, đ?y cũng l? chướng ngại hắn cần san bằng v? vượt qua, cuộc sống của qu?n chủ e l? sẽ kh?ng thoải m?i."
"Ngươi đ?ng l? lo xa thật." Lận Thần vừa xoay cổ vừa n?i. "Những lời l?c trước cha ta dặn d?, xem ra một c?u ngươi cũng kh?ng để trong l?ng. Ta kh?ng quản được ngươi nữa, ta phải đi ăn. Chết đ?i đến nơi rồi, m? trứng C?t thẩm nấu đ?u? Sao c?n chưa bưng tới?"
C?u cuối c?ng hắn n?i rất cao giọng, cho n?n lập tức c? một giọng n?i đ?p lại: "Để ở nh? ch?nh, tự tới m? ăn!"
Nghe thấy vậy, gương mặt Lận Thần lập tức rạng ngời, vui vẻ chạy về nh? ch?nh.
L?c n?y Cung Vũ mới chậm r?i đến gần, n?i nhỏ: "T?ng chủ! Đại thống lĩnh đ? sắp xếp thỏa đ?ng, ng?y mai Cung Vũ phải tạm biệt t?ng chủ. V?o trong lao, Cung Vũ nhất định sẽ hết sức cẩn thận, quyết kh?ng để xảy ra sai lầm, xin t?ng chủ y?n t?m."
Mai Trường T? gật đầu, b?nh thản n?i: "Ta lu?n lu?n y?n t?m về ngươi, nghỉ ngơi sớm một ch?t đi!"
Sau một c?u ngắn gọn như vậy, ch?ng lập tức xoay người trở lại ph?ng của Niếp Phong.
Cung Vũ đứng ngẩn ngơ một m?nh ngo?i s?n rất l?u, đến khi sương chiều đ? thấm ướt t?c m?y, n?ng vẫn kh?ng hề nh?c nh?ch.
Lận Thần đ? ăn uống no say, l?c n?y đi từ h?nh lang tới, lặng lẽ nh?n n?ng một hồi rồi n?i: "Cung Vũ, đ?n một kh?c đi.?
Hai mắt người đẹp dịu d?ng nh?n lại, như c? ?nh s?ng l?e l?n trong mắt. N?ng c?i đầu, chậm r?i về ph?ng dưới ?nh trăng, một l?t sau tiếng đ?n vang l?n, l?n điệu ?m tai trong đ?m thanh vắng. Mặc d? tiếng đ?n vẫn trong vắt nhưng lại khiến người nghe nghĩ đến cảnh hoa rơi hữu ?, nước chảy v? t?nh, k?o theo v? v?n rung động trong l?ng, nhưng cửa sổ ph?ng Niếp Phong vẫn đ?ng chặt, từ đầu đến cuối kh?ng hề mở ra.
S?ng sớm h?m sau, Cung Vũ cải trang ra ngo?i theo kế hoạch đ? b?n bạc kĩ với M?ng Ch?.
Người trong T? trạch hoặc sốt ruột hoặc b?nh tĩnh chờ đợi. Đến gần buổi trưa, một chiếc xe ngựa chạy v?o cửa ng?ch. Xe vừa dừng lại, M?ng Ch? đ? nhảy xuống trước rồi đưa tay ra đỡ, nhưng Hạ Đ?ng kh?ng cần sự gi?p đỡ của ?ng ta đ? nhảy thẳng xuống đất, d?ng người vẫn thẳng tắp, đầy ki?u h?nh như trước kia, kh?ng hề c? dấu vết của sự mệt mỏi.
L? Cương dẫn bọn họ v?o chủ viện, mời Hạ Đ?ng tẩy lớp h?a trang tr?n gương mặt, sau đ? Mai Trường T? đi ra, c?ng Hạ Đ?ng v?o nh? ngang.
Niếp Phong ngồi phơi nắng tr?n một chiếc ghế đặt gần cửa sổ. L?c Hạ Đ?ng v?o, hắn lập tức ?m đầu, kh?ng d?m nh?n n?ng ta.
Vệ Tranh vỗ vai hắn, nhỏ giọng khuy?n bảo một hồi, cuối c?ng đ?nh bất đắc dĩ cười khổ với Hạ Đ?ng.
Nhưng Hạ Đ?ng kh?ng nh?n thấy nụ cười khổ của hắn, từ l?c v?o ph?ng đến giờ, ?nh mắt n?ng ta vẫn kh?ng hề rời khỏi người ngồi tr?n ghế kia, mặc d? ngoại h?nh của hắn gần như kh?ng thế được gọi l? người.
L?ng trắng đầy người, đầy mặt, th?n thể sưng thũng biến dạng, tư thế co quắp run rẩy, kh?ng c? bất cứ thứ g? c? thể khiến n?ng ta li?n tưởng đến phu qu?n h?o kh? oai h?ng, c? thể gọi gi? h? mưa của m?nh ng?y xưa.
Nhưng vẫn c?n sống.
So với những mảnh xương cốt b?y trước mặt n?ng ta mười ba năm trước, ?t nhất c?i gọi l? "người" trước mặt n?y vẫn c?n sống.
Nước mắt chảy xuống m? Hạ Đ?ng, nhưng kh?e miệng n?ng ta lại để lộ nụ cười.
N?ng ta đi tới b?n cạnh Niếp Phong, ngồi xuống, kh?ng n?i một lời, ?m chặt hắn v?o l?ng. Giờ khắc n?y, n?ng ta thậm ch? c?n kh?ng nghĩ đến chuyện ho?i nghi, kh?ng hề kiểm tra chiếc v?ng bạc tr?n cổ tay hắn. C? lẽ trong nh?y mắt M?ng Ch? n?i với n?ng ta, n?ng ta cũng đ? vội v? tin tưởng điều n?y.
Lặng lẽ ?m, nước mắt n?ng hổi, tim đập th?nh thịch trong lồng ngực, cả sự sợ h?i khi t?m lại được những g? đ? mất, tất cả đều khiến Hạ Đ?ng cho?ng v?ng, nhắm mắt lại kh?ng d?m mở ra.
Một l?c l?u sau, c? người khẽ ho một ti?ng. "Niếp tướng qu?n, Niếp phu nh?n, kh?ng phải ta muốn l?m phiền hai vị... Sau n?y hai vị c?n c? rất nhiều thời gian để cảm nhận niềm vui gặp lại, c? điều b?y giờ c? thể nghe đại phu M?ng Cổ n?y n?i một c?u về độc hỏa h?n hay kh?ng?"
Hạ Đ?ng lấy lại b?nh tĩnh, chậm r?i bu?ng phu qu?n trong l?ng ra.
Vệ Tranh mang một chiếc ghế tr?n đến để Hạ Đ?ng ngồi xuống b?n cạnh phu qu?n của m?nh.
M?ng Ch? cũng t?m một chỗ ngồi xuống b?n cạnh, chỉ c? Mai Trường T? ngồi m?i tận g?c nh?.
"Độc hỏa h?n l? kỳ độc đệ nhất thi?n hạ. Kỳ ở chỗ n? c? thể cứu mạng, lại c? thể đoạt mạng, c?ng c? thể h?nh hạ người ta như địa ngục." Lận Thần rủ rỉ n?i, ngữ điệu b?nh thản. "Năm đ? Niếp tướng qu?n bị bỏng to?n th?n, hỏa độc c?ng t?m, vốn đ? kh?ng thể sống được nhưng lại v? t?nh ng? v?o hang tuyết, bị h?n giới tr?ng cắn khắp người n?n mới giữ được t?nh mạng. Loại tr?ng n?y chỉ c? khu vực gần Mai Lĩnh mới c?, Tuyệt Hồn cốc v? ph?a bắc Mai Lĩnh chỉ c?ch nhau một v?ch n?i n?n cũng c? một ?t. Ch?ng chuy?n ăn thịt ch?y, đồng thời phun ra độc tố, d?ng kh? lạnh ?p chế hỏa độc, v? thế h?nh th?nh một loại kỳ độc mới, đ? l? độc hỏa h?n."
Mặc d? hắn n?i với giọng b?nh thản nhưng mọi người đ? nh?n thấy điểm đ?ng sợ của loại độc n?y n?n kh?ng chỉ Hạ Đ?ng run rẩy to?n th?n m? ngay cả M?ng Ch? cũng kh?ng khỏi biến sắc mặt.
?Người tr?ng độc hỏa h?n, bộ xương sẽ biến dạng, da thịt sưng thũng, to?n th?n tr?n dưới mọc đầy l?ng trắng, hơn nữa lưỡi sẽ cứng lại, kh?ng thể n?i được. Mỗi ng?y độc t?nh ph?t t?c mấy lần, l?c ph?t t?c phải h?t m?u mới c? thể giảm bớt, m? m?u người l? tốt nhất. Mặc d? độc n?y c? thể tạm cứu t?nh mạng, l?c kh?ng ph?t t?c th? thể lực cũng như thường, nhưng h?nh hạ như vậy c? lẽ kh?ng hề k?m c?i chết bao nhi?u." Lận Thần nh?n Niếp Phong bằng ?nh mắt tr?n ngập th?ng cảm: "Niếp tướng qu?n c? thể chịu đựng mấy năm nay, t?m ch? thực hơn xa người thường, tại hạ k?nh phục."
"Độc n?y c? giải được kh?ng?" Hạ Đ?ng nắm chặt tay phu qu?n, vội v?ng hỏi.
?C? thể giải được." Lận Thần n?i rất dứt kho?t. "C? hai c?ch giải, một c?ch l? giải triệt để, một c?ch l? giải kh?ng triệt để. Hai vị phải chọn một trong hai c?ch n?y."
"Đương nhi?n phải giải triệt để." Hạ Đ?ng kh?ng chần chừ đ?p.
Lận Thần nh?n n?ng ta một hồi l?u, than nhẹ một tiếng, n?i: "Chờ ta n?i r? điểm kh?c nhau của hai c?ch giải độc n?y rồi Niếp phu nh?n chọn sau c? được kh?ng?"
Nghe ra trong lời Lận Thần c? th?m ?, Hạ Đ?ng r?ng m?nh, kh?ng khỏi nắm thật chặt tay Niếp Phong.
"Muốn giải độc hỏa h?n, qu? tr?nh cực k? đau đớn. N?i đơn giản, phải lột da cạo xương." Lận Thần nh?n về ph?a Niếp Phong. "Niếp tướng qu?n l? người sắt đ?, đương nhi?n chịu được khổ n?y, chỉ c? điều.. Nếu muốn giải độc một c?ch triệt để th? phải ?p vỡ xương cốt, r?t hết hỏa độc v? h?n độc ra, sau đ? nằm tr?n giường ?t nhất một năm để xương liền lại. Lợi ?ch của c?ch giải n?y l? sau khi giải độc, ngoại h?nh kh?ng kh?c g? người thường, lưỡi sẽ mềm trở lại, c? thể n?i chuyện b?nh thường, c? điều dung mạo sẽ kh?c hẳn trước kia."
"Kh?ng sao." Hạ Đ?ng thở ph?o một hơi. "Dung mạo thay đổi kh?ng phải chuyện lớn g?."
"Ta c?n chưa n?i xong." Lận Thần bu?ng hai m? mắt. "L?m vỡ xương để h?t độc như vậy sẽ l?m tổn thương th?n thể, kh?ng chỉ nội tức mất hết, kh?ng c?n một ch?t v? c?ng n?o nữa m? cũng sẽ sinh ra nhiều bệnh, chứng lạnh k?o d?i, kh?ng thể hưởng thọ như người thường."
M?i Hạ Đ?ng vừa mới run run, M?ng Ch? đ? nhảy dựng l?n, lớn tiếng n?i: "Ngươi n?i c?i g??"
"Th?n thể con người lu?n c? giới hạn. Giải độc hỏa h?n một c?ch triệt để kỳ thực ch?nh l? đ?nh đổi bằng t?nh mạng. C? điều nếu sau khi giải độc m? được chăm s?c tử tế th? sống đến bốn mươi tuổi cũng kh?ng kh? khăn g셔
Sắc mặt M?ng Ch? l?c n?y như đ? chuyển sang m?u xanh đen, hai mắt s?ng rực nh?n mặt Mai Trường T? kh?ng kh?c g? đang nh?n kẻ th?.
Hạ Đ?ng cảm thấy c? ch?t kinh ngạc, kh?ng khỏi hỏi một c?u: "M?ng đại nh?n l?m sao thế?"
"Ta l?m sao?" M?ng Ch? thở hổn hển, chuyển ?nh mắt về ph?a Vệ Tranh. "Ngươi... cả Niếp Đạc nữa... C?c ngươi canh giữ b?n cạnh hắn l?m g?? C?c ngưoi trơ mắt để hắn l?m c?n như vậy ??"
Vệ Tranh cố gắng kiềm chế nước mắt, khu?n mặt biến dạng, nhưng hắn kh?ng trả lời c?u hỏi của M?ng Ch?.
"M?ng đại ca..." Mai Trường T? khẽ gọi một tiếng.
"Ngươi c?n muốn n?i g? nữa?" M?ng Ch? nổi giận đ?ng đ?ng, qu?t lớn một c?u. "Ai n?i với ta rằng giải độc hỏa h?n xong th? th?n thể chỉ bị hư nhược, chịu kh? dưỡng bệnh l? khỏi? Đ? như vậy m? ngươi c?n chạy đến kinh th?nh tự gi?y v? m?nh? Ngươi kh?ng coi trọng mạng ngươi, nhưng bọn ta... bọn ta??
N?i đến đ?y, nam nh?n như l?m bằng sắt lại nghẹn ng?o, hai mắt đỏ ngầu.
Lận Thần nh?n ?ng ta, mặt kh?ng biểu cảm, b?nh thản n?i: "Ngươi mắng cũng v? dụng. Hắn l? một kẻ rất bướng bỉnh, cho d? l? Vệ Tranh hay l? ngươi, ai c? thể ngăn được hắn?"
"Ngươi n?i nhảm ?t th?i." Mai Trường T? lanh l?ng nh?n Lận Thần. "Mau n?i hết những g? cần n?i đi."
"Được." Lận Thần h?t s?u một hơi, n?i tiếp: "B?y giờ n?i đến c?ch giải độc kh?ng triệt để. C?ch giải độc n?y cũng kh?ng kh?c mấy, c? điều giữ lại một ch?t độc t?nh trong khả năng khống chế, kh?ng l?m tổn thương đến căn cơ của th?n thể. Sau khi giải c? thể bảo đảm độc t?nh kh?ng ph?t t?c như b?y giờ, kh?ng cần uống m?u nữa. Th?n thể d? kh?ng thể kh?i phục như người luyện v? nhưng kh?ng kh?c g? người thường, c? thể hưởng tuổi trời, chỉ c? điều l?ng trắng to?n th?n kh?ng thể rụng hết, lưỡi cứng cũng kh?ng c? c?ch chữa hết, tiếng n?i kh?ng được r? r?ng lắm."
Mai Trường T? vội n?i: ''Độc t?nh của huynh ấy kh? nhẹ, n?i những ?m tiết đơn giản chắc vẫn được chứ?"
"Ta sẽ l?m hết sức. Nhưng n?i chuyện giống như người thường th? tuyệt đối kh?ng thể."
"H?nh d?ng thế n?o?"
"Đương nhi?n tốt hơn b?y giờ một ch?t."
Hạ Đ?ng ngơ ng?c nghe xong, chậm r?i quay lại, chăm ch? nh?n phu qu?n. ?nh mắt hai người gặp nhau, t?nh cảm phức tạp trong l?ng mỗi người đ? truyền qua ?nh mắt đến thẳng tr?i tim người kia. Họ biết m?nh muốn gắn b? l?u d?i, kh?ng thể cầu to?n được.
"Cho d? l? d?ng vẻ của ch?ng b?y giờ, thiếp cũng cảm thấy rất tốt." Hạ Đ?ng mỉm cười, vuốt ve đ?m l?ng tr?n mặt Niếp Phong. "Phong ca, để ở b?n thiếp được nhiều hơn mấy năm, ch?ng chịu kh? một ch?t được kh?ng?"
?nh mắt Mai Trường T? dịu d?ng nh?n hai phu th? dựa v?o nhau, thở ph?o một hơi, n?i với Lận Thần: "Họ đ? quyết định rồi, ngươi mau chuẩn bị đi. Hi Nhật quyết ngươi dạy Phi Lưu, n? cũng luyện rất tốt rồi, đến l?c đ? c? thể bảo n? hỗ trợ."
"Đ?y l? việc của đại phu M?ng Cổ, ngươi đừng hoa tay m?a ch?n." Lận Thần ngẩng l?n, hất cằm với M?ng Ch?. "Kia mới l? việc của ngươi, c? phải ngươi định để hắn cứ trợn mắt nh?n ngươi như vậy kh?ng?"
L?c n?y Niếp Phong cũng ?? ?" mấy tiếng, hơi sốt ruột đứng dậy đi đến b?n Mai Trường T?, cầm tay ch?ng khẽ lắc.
Hạ Đ?ng kh?ng r? nguy?n do, vừa đi theo ph?a sau d?u hắn vừa hỏi: "Sao vậy?"
Mai Trường T? cười cười, xoay tay cầm c?nh tay Niếp Phong, an ủi: "Huynh đừng qu? lo, t?nh h?nh của ta kh?ng giống huynh, b?y giờ rất tốt."
"Đ?ng l? kh?ng giống." Lận Thần lạnh nhạt n?i. "So với hắn b?y giờ, năm đ? ngươi c?n..."
"Ngươi c?m miệng cho ta!" Mai Trường T? bỗng nhi?n xoay người, cả giận n?i. "Hết việc rảnh qu? th? biến ra ngo?i chơi, ở đ?y kh?ng c? việc của ngươi!"
"Được, được!" Lận Thần giơ tay l?n giảng h?a. "Ta biến l? được chứ g?! Ngươi cho rằng ta th?ch nh?n c?i cảnh kh?ng g?nh được nữa m? cứ đ?i g?nh bằng được của ngươi ?? Kỳ thực người bu?ng thả nhất tr?n đời n?y ch?nh l? ngươi, ngươi kh?ng thấy thế ??"
"Lận c?ng tử." Vệ Tranh nhăn mặt k?o tay Lận Thần. "C?ng tử đừng c?i nhau với thiếu so?i nữa. Thiếu so?i c? chuyện kh? xử của m?nh."
"Hắn l? thiếu so?i của ngươi chứ kh?ng phải của ta. Đối với ta th? hắn chỉ l? Mai Trường T?." Kh?e miệng Lận Thần vẫn cong l?n nhưng trong mắt lại kh?ng hề c? ? cười. "Ta vẫn gi?p ngươi, đ? l? tr?ch nhiệm của một bằng hữu, ta gi?p ngươi ho?n th?nh t?m nguyện, kh?ng phải gi?p ngươi tự s?t."
Mai Trường T? kh?ng để ? đến hắn, chỉ n?i với Niếp Phong: "Niếp đại ca, huynh nghỉ ngơi trước đi, ta ra ngo?i một l?t" N?i xong liền xoay người, tho?ng nh?n Lận Thần v? M?ng Ch?, n?i: "Mời hai vị đi ra, ch?ng ta qua b?n kia n?i chuyện."
Lận Thần nh?n vai. "Kh?ng cần n?i chuyện với ta, ta chỉ n?i cho đỡ bực th?i, chứ c? bao giờ n?i lại được ngươi đ?u. H?m nay trời đẹp, ta ra ngo?i phơi nắng, ng?y mai c?n phải phụng lệnh ngươi giải độc cho hắn."
Vừa n?i, hắn vừa phất tay, khoan thai đi ra ngo?i, l?c qua gian ngo?i c?n tiện tay k?o Phi Lưu, vừa vuốt t?c hắn vừa đi ra ngo?i.
Bị ba người ở lại trong ph?ng bỏ qu?n hồi l?u, cuối c?ng Hạ Đ?ng mới t?m lại được giọng n?i của m?nh: "Vệ Tranh... vừa rồi ngươi gọi hắn l? g?? Thiếu so?i?"
Vệ Tranh c?i đầu, m?m chặt m?i.
"Nhưng ngươi chỉ c? một thiếu so?i..? Hạ Đ?ng đi tới trước mặt hắn, nh?n chằm chằm v?o mắt hắn. "? ngươi l? như thế đ?ng kh?ng?"
Vệ Tranh vẫn kh?ng trả lời, nhưng Niếp Phong từ ph?a sau đ? đi tới, dang tay ?m chặt Hạ Đ?ng v?o l?ng.
"Trời ơi..." Hạ Đ?ng t?i mặt, dường như kh?ng thở nổi. C? điều v? l? nữ nh?n n?n chuyện đầu ti?n n?ng ta nghĩ đến cũng kh?c những nam nh?n. "Thế th?... Ngh? Ho?ng..."
Vệ Tranh chầm chậm quay đầu qua chỗ kh?c.
Hồi đ? v? Ngh? Ho?ng, hắn đ? đ?nh Niếp Đạc một trận th? thảm, đương nhi?n cũng v? chuyện n?y m? hắn bị L?m Th? tr?ch mắng cực k? nghi?m khắc. Nhưng b?y giờ hắn lại cảm thấy m?nh kh?ng c?n để ? đến chuyện n?y nữa, rất nhiều mong muốn trước kia b?y giờ đ? chẳng l? g? đ?ng để bận t?m. Giờ đ?y hắn chỉ hi vọng thiếu so?i của m?nh c? thể sống qua từng năm từng năm, mọi chuyện đểu c? thể thực hiện theo đ?ng ? thiếu so?i, thiếu so?i muốn thế n?o th? cứ l?m thế đ? l? được.
Mặc d? s?u trong nội t?m, Vệ Tranh cũng hiểu r? rằng điều m? m? hắn mong chờ n?y thực ra ch?nh l? điều xa xỉ nhất.
Cũng giống như t?m t?nh bất đắc dĩ v? chua x?t của ph? tướng X?ch Vũ doanh l?c n?y, trong một gian ph?ng kh?c b?n ngo?i, đối mặt với ?nh mắt b?nh thản m? đau buồn của Mai Trường T?, M?ng Ch? đang cực k? giận dữ cũng đột nhi?n cảm thấy ngỡ ng?ng, trong lồng ngực ho?n to?n trống rỗng.
"Ta c? thể l?m thế n?o kh?c?" Mai Trường T? lẳng lặng nh?n ?ng ta, thản nhi?n n?i. "Ta c?n c? việc phải l?m. Ta cần tướng mạo v? giọng n?i b?nh thường. Ta kh?ng thể t?m một nơi vắng vẻ n?o đ? để sống đến bốn mươi, năm mươi tuổi. M?ng đại ca, ta c? thể l?m thế n?o kh?c?"
"Nhưng ngươi n?n n?i với ta từ trước..."
"N?i với huynh từ trước th? huynh sẽ kh?ng nghe rất nhiều sắp xếp của ta." Mai Trường T? nở nụ cười th? lương. "C? l?c t?nh cảm của mọi người d?nh cho ta kh? tr?nh khỏi sẽ trở th?nh g?nh nặng. Xin huynh thứ lỗi, ta kh?ng thể kh?ng l?m như vậy..."
"Ta cho rằng ngươi chỉ giấu Tĩnh vương, lại kh?ng nghĩ rằng ngươi c?n giấu cả ta." M?ng Ch? đỏ mắt thở d?i. "Tĩnh vương b?y giờ kh?ng biết g? hết, đ?ng l? may mắn..."
Mai Trường T? nh?u m?y, chậm r?i ngồi xuống chiếc ghế b?n cạnh, lẩm bẩm n?i: "Cảnh Diễm... e l? cũng kh? giấu hắn được l?u... Ta vốn kh?ng ngờ Niếp đại ca c?n sống, huynh ấy c?n ở nh?n gian th? huynh ấy n?n t?m lại th?n phận của m?nh, ta kh?ng thể che giấu điều n?y. Nhưng một khi Cảnh Diễm biết người đ? ch?nh l? Niếp đại ca th? ta cũng kh?ng giấu được nữa..."
--- ------ BỔ SUNG TH?M --- ------
"V?i ng?y trước ta bảo ngươi n?i với Tĩnh vương, ngươi c?n nổi giận với ta. Giấy vốn kh?ng bọc được lửa, cho d? hắn kh?ng biết đ? l? Niếp Phong, ta cũng kh?ng tin đến b?y giờ hắn vẫn kh?ng nghi ngờ g?."
"Ta muốn giấu được l?c n?o hay l?c ấy." Mai Trường T? n?i nhỏ. "Th?i tử chưa lập, bản ?n cũ chưa x?t xử lại, c?n rất nhiều việc phải l?m. Đầu ti?n l? sắc lập Đ?ng cung, sau đ? Tĩnh phi nương nương sẽ xin Ho?ng thượng tứ h?n, sắc lập ch?u g?i Trung Thư lệnh Liễu Trừng l?m th?i tử phi. Trung Thư lệnh l? người đứng đầu văn thần, năng lực nắm giữ cục diện triều đ?nh hơn xa những người kh?c. C? h?n ước n?y, Tĩnh vương nhất định sẽ c?ng thuận lợi tr?n triều đ?nh."
"Tiểu Th?..."
"Cho n?n l?c n?y..." Mai Trường T? lập tức ngắt lời ?ng ta. "Kh?ng thể để Tĩnh vương ph?n t?m, ta phải thấy hắn mặc ?o, đội mũ th?i tử, thấy hắn cử h?nh đại h?n. Đến l?c hắn đ? đầy đủ, ổn định th? lại nghĩ c?ch lợi dụng lời khai của Tạ Ngọc trong tay trưởng c?ng ch?a Lỵ Dương để lật lại bản ?n cũ năm đ?. Nếu kh?ng thể ph?c thẩm vụ n?y khi đương kim Ho?ng đế c?n tại vị th? e l? đời sau sẽ l?n ?n Tĩnh vương thi?n vị v? t?nh nghĩa với Kỳ vương trước đ?y. Ta cần sự trong sạch, cần sự trong sạch triệt để, như độc hỏa h?n tr?n người năm đ?, d? h?t độc c? đau đến mấy cũng kh?ng thể kh?ng h?t. M?ng đại ca, đ? đi tới bước cuối c?ng rồi, huynh để ta đi tiếp, được kh?ng?"
M?ng Ch? k?ch động trong l?ng, hai mắt đỏ hoe.
Đ?ng như lời Lận Thần n?i d? c? tức giận thế n?o nhưng phải đối mặt với một người như vậy, ai c? thể ?p được ch?ng?
"M?ng đại ca, huynh thật sự kh?ng cần kh? chịu như vậy, ta cũng kh?ng phải sẽ chết ngay." Mai Trường T? n?i chậm lại, tr?n gương mặt để lộ nụ cười l?m người kh?c kh? m? kh?ng cự. "Ta cam đoan với huynh, chỉ cần vụ ?n X?ch Diễm được tẩy sạch, ta sẽ bu?ng tay tất cả, tĩnh dưỡng tử tế, ta nhất định sẽ sống qu? bốn mươi tuổi, được kh?ng?"
M?ng Ch? ch?n nản bu?ng tay, mắng: "Mạng của ch?nh ngươi, ngươi giữ cho tốt. Tĩnh vương sớm muộn cũng sẽ biết, tốt xấu g? ngươi cũng n?n để lại đường sống cho hắn chứ? Ngươi ở đ?y sống h?m nay chưa biết ng?y mai, hắn lại nở m?y nở mặt l?m lễ th?nh th?n, sau n?y nếu hắn biết tất cả những chuyện n?y th? cảm gi?c trong l?ng hắn thế n?o, ngươi c? nghĩ tới kh?ng?".
Bị ?ng ta n?i đ?ng t?m sự, sắc mặt Mai Trường T? hơi t?i đi, ngơ ng?c hồi l?u, trong l?ng quặn thắt. V? sự xuất hiện của Niếp Phong, ch?ng đ? kh?ng thể giấu đến c?ng như t?nh to?n trước đ?y nữa, m? ch?ng lại rất hiểu t?nh t?nh của Ti?u Cảnh Diễm, đến ng?y ch?n tướng lộ ra, người bằng hữu n?y sẽ đau l?ng thế n?o, tự tr?ch thế n?o, kh?ng cần tưởng tượng cũng c? thể biết được.
?Tiểu Th?, c? điều ngươi cũng đừng qu? bận t?m." Thấy vẻ mặt ch?ng ?m u, M?ng Ch? lập tức hối hận, lại đổi giọng khuy?n nhủ: "Để lật lại một vụ ?n lớn như vậy, để rửa sạch oan khuất của Kỳ vương v? X?ch Diễm qu?n, ai m? kh?ng phải chịu đau khổ chứ? Tĩnh vương l? một nam nh?n cứng rắn, t?m ch? ki?n định, c? đau l?ng cũng cứ để mặc hắn vượt qua. Ngươi lo lắng cho hắn v? chuyện n?y th? đ?ng l? đ? đ?nh gi? thấp hắn.?
Mai Trường T? biết ?ng ta c? ? tốt, cố gắng gượng cười. "N?i thế cũng đ?ng. Thực ra năm đ? cũng nhờ c? Cảnh Diễm bảo vệ ta. Hắn l? người ki?n cường, biết kh? kh?ng l?i, tương lai ta vẫn phải nhờ hắn bảo vệ."
M?ng Ch? tức giận n?i: "Ngươi m? chịu để người kh?c bảo vệ th? bọn ta đ? tạ ơn trời đất rồi. T?m lại ngươi nhớ cho ta, sau n?y m? c?n l?m những chuyện kh?ng c? chừng mực như thế th? đừng mong ta giấu Tĩnh vương gi?p ngươi nữa."
"Được. Đại thống lĩnh, huynh l? sư phụ dạy ta cưỡi ngựa bắn cung, ta l?m sao d?m kh?ng nghe lời huynh?" Mặc d? trong l?ng c?n rất loạn nhưng để M?ng Ch? kh?ng phải lo lắng nhiều hơn nữa, Mai Trường T? vẫn cố để lộ nụ cười vui vẻ, n?i bằng giọng thoải m?i: "Huynh đừng để ? đến t?n Lận Thần kia, hắn chỉ th?ch n?i nhảm, huynh xem Phi Lưu gh?t hắn như vậy cũng biết hắn kh?ng phải người tốt..."
"N?y..." Ngo?i cửa sổ lập tức c? người n?i vọng v?o. ?Phi Lưu m? gh?t ta sao? Đ? l? t?n trọng."
M?ng Ch? lập tức giật m?nh, c? người ở gần như thế m? m?nh lại kh?ng hề ph?t hiện h?nh tung của hắn, đ?ng l? đ?ng sợ.
"Huynh đừng ngạc nhi?n." Dường như đọc được suy nghĩ trong đầu ?ng ta, Mai Trường T? cười, n?i. "Lận Thần chỉ c? ch?t bản lĩnh trộm g? bắt ch? n?y, nếu động thủ đ?nh nhau thật th? chưa chắc hắn đ? đ?nh thắng được huynh."
Ch?ng vừa dứt lời, cửa sổ đ? bị mở ra, Lận Thần khoanh tay đứng ở b?n ngo?i, vẻ mặt ngỗ ngược. "Đại phu M?ng Cổ n?i, muộn rồi, ngủ sớm đi. Đại thống lĩnh ng?y mai lại tới l?m kh?ch được chứ?"
M?ng Ch? quay lại nh?n đồng hồ c?t, quả nhi?n thời gian đ? kh?ng c?n sớm, vội n?i với Mai Trường T?: "Vậy ta về đ?y. Ngươi nhất định phải tĩnh dưỡng cho tốt, ta kh?ng n?i đ?a đ?u."
Mai Trường T? gật đầu cười, tiễn M?ng Ch? ra đến ngo?i cửa.
Khi b?ng d?ng thống lĩnh cấm qu?n đ? đi xa, Lận Thần mới chậm r?i bước tới. "Cuối c?ng hắn vẫn bị ngươi thuyết phục... C? điều ta cũng kh?ng bất ngờ, năm đ? ngay cả cha ta cũng kh?ng l?m g? được ngươi, huống hồ l? hắn?"
"Lận Thần." Mai Trường T? thu lại nụ cười, nh?n m?n đ?m đen kịt, n?i nhỏ. "B?y giờ ta cảm thấy kh?ng tốt lắm."
"Ta biết..." Giọng n?i của Lận Thần vẫn nhẹ nh?ng như cũ. "Ta cũng ?t khi tức giận như vậy..."
Mai Trường T? xoay người lại, ?nh s?ng tho?ng hiện trong mắt. "Ngươi phải gi?p ta, ?t nhất ta c?n cần thời gian một năm nữa??
"Vậy ch?nh ngươi cũng phải vui vẻ l?n mới được." Vẻ mặt Lận Thần nghi?m t?c hiếm thấy. "Ngươi sợ Tĩnh vương biết chẳng phải v? kh?ng tự tin với th?n thể của m?nh sao?"
"Đ?y cũng l? chuyện kh?ng thể thay đổi được... Nếu ta c?n sống, cho d? sau khi biết ch?n tướng, Cảnh Diễm c? k?ch động đến mấy cững sẽ c? c?ch xoa dịu được. Nhưng b?y giờ ch?nh ta cũng kh?ng biết l?c n?o m?nh sẽ chết, Tĩnh phi nương nương lại ở trong th?m cung, t?nh t?nh Cảnh Diễm như thế... Đến l?c đ? ai sẽ tới xoa dịu cơn giận của hắn?" L?c n?i những lời n?y, vẻ mặt Mai Trường T? hết sức b?nh tĩnh, hiển nhi?n ? ch?ng đ? quyết. "T?nh thế b?y giờ kh?ng thể đảm bảo kh?ng c? sơ suất. Ta đ? lao t?m khổ tứ t?nh to?n mấy năm nay, tuyệt đối kh?ng thể đến gi?y ph?t cuối c?ng lại để ch?nh m?nh trở th?nh biến số dẫn đến thất bại được, cho n?n... Cảnh Diễm đ?nh phải ấm ức vậy..."
"Thực ra g? M?ng Ch? kia n?i rất đ?ng, Tĩnh vương tự c? thứ Tĩnh vương phải g?nh v?c, hắn cũng kh?ng phải loại ngư?i mềm yếu kh?ng g?nh v?c được việc g?. Ngươi cứ l?m theo t?nh to?n của m?nh l? được, kh?ng cần cảm thấy c? lỗi với hắn. N?i cho c?ng th? việc giải vụ ?n oan n?y kh?ng phải l? chuyện của một m?nh ngươi, kh?ng phải tr?ch nhiệm của một m?nh ngươi. Ch?nh v? ngươi qu? cố chấp ở điểm n?y n?n tinh thần mới mệt mỏi như thế."
Mai Trường T? thở d?i, gật đầu, n?i: "Những điều ngươi n?i sao ta c? thể kh?ng biểt? Chẳng qua l? kh?ng khống chế được th?i. Trải qua trăm ngh?n cay đắng mới đi đến bước n?y, kế tiếp chỉ phải chờ Cảnh Diễm sắc phong, chờ hắn đại h?n, nhiếp ch?nh, từng bước nắm chắc triều ch?nh. Đến l?c tin Tạ Ngọc chết được đưa về kinh th?nh, chờ Hạ Giang sa lưới, ?p Ho?ng thượng phải đồng ? ph?c thẩm... Đối với Cảnh Diễm, tất cả những việc n?y đều cần hắn phải cố gắng, nhưng đối với ta, thứ ta cần nhất lại l? thời gian..."
"Nhưng ngươi lại kh?ng muốn để Tĩnh vương phải mạo hiểm l?m sớm để cho ngươi c? thời gian đ?ng kh?ng?" Lận Thần nhướng m?y, cười rất tự tin. "Y?n t?m đi, c? ta rồi. Ta c?n t?nh sau n?y sẽ dựa v?o ngươi để diễu v? dương oai một phen, sao c? thể dễ d?ng để ngươi chết như vậy?"
Mai Trường T? bị lời n?i đ?a của hắn l?m cho bật cười, gật đầu, n?i: "Đ?ng thế, vậy ta đa tạ ngươi trước."
Hai mắt Lận Thần lập tức s?ng l?n. "Nếu ngươi thật t?nh muốn tạ ơn ta th? tặng Phi Lưu cho ta đi!"
Mai Trường T? lập tức n?i: "Việc n?y th? đừng c? mơ, nghĩ cũng kh?ng được nghĩ." Dứt lời, ch?ng xoay ngư?i đi ngay. Phi Lưu kh?ng biết từ chỗ n?o xuất hiện, v? c?ng cảm động nh?o v?o l?ng T? ca ca.
"H?, t?n tiểu tử kh?ng c? lương t?m kia! Ngưoi kh?ng nhớ l?c đầu ai đ? chữa khỏi cho ngươi ?? Đi, c?ng đi dạo với ta!" Lận Thần cười h? h?, l?i Phi Lưu t?ch khỏi Mai Trường T? rồi k?o ra ngo?i.
Mai Trường T? mỉm cười nh?n hai người đ? đi xa, đang chuẩn bị xoay người th? mặt đột nhi?n trắng bệch, ?m ngực c?i người, trước mắt tối sầm, cả người đổ về ph?a trước. C? điều ch?ng kh?ng ng? xuống đất, v? c? người đ? kịp thời chạy tới đỡ lấy, vuốt ngực, vỗ lưng cho ch?ng.
Lần ngất xỉu n?y đến nhanh đi cũng nhanh, thở gấp mấy hơi, cảm gi?c đau đớn đ? qua, trước mắt dần r? r?ng trở lại. Vừa ngẩng l?n, nh?n thấy Yến đại phu r?u t?c bạc trắng đang đứng trước mặt, Mai Trường T? lập tức đưa tay bịt tai theo bản năng, đồng thời để lộ nụ cười ?y n?y.
Nhưng lần n?y l?o đại phu kh?ng hề chửi mắng, ?ng ta chỉ sầm mặt trợn mắt nh?n ch?ng rất l?u, cuối c?ng than nhẹ một tiếng, n?i: "Mau đỡ v?o nh? đi."
Mười s?u th?ng S?u, sắc lập Đ?ng cung, cử h?nh lễ l?n ng?i th?i tử.
S?ng sớm tinh mơ, trong cung cấm d?y đặc cờ quạt, nghi trượng, c? điều v? l? trong thời gian quốc tang n?n nghi thức cũng bị cắt giảm, kh?ng hề c? tiếng nhạc.
B? quan tập trung trong ch?nh điện Phụng Thi?n, Ti?u Cảnh Diễm mặc ?o mũ th?i tử, do quan dẫn lễ dẫn v?o đến cửa điện, tự đi v?o đến thềm điện, quan nội t?n ra tiếp đ?n, đến gần ngự tọa quỳ b?i.
Sau khi Bảo s?ch quan tuy?n đọc chiếu thư lập th?i tử, Ho?ng đế Đại Lương giao ấn th?i tử cho Trung Thư lệnh, Trung Thư lệnh đi xuống bậc trao lại cho Th?i tử mới. Th?i tử tiếp ấn, giao cho Bổng s?ch quan của Đ?ng cung, b?i tạ bốn lần.
Sau khi nghi lễ đ? xong, th?i tử mới về chỗ ngồi, được b? quan ch?c mừng, sau đ? liền v?o nội cung b?i kiến qu? phi.
Buổi chiều, Ho?ng đế Đại Lương dẫn Th?i tử đến Th?i miếu k?nh b?o tổ ti?n, tr?n đường được trăm họ đ?n mừng, cảnh tượng v? c?ng h?ng tr?ng.
Ti?u Cảnh Diễm l? một thanh ni?n anh tuấn, uy vũ, v? thường xuy?n thao luyện n?n th?n h?nh cao r?o, rắn chắc, kh? chất kh?c hẳn Th?i tử cũ c? phần ?m hiểm v? Dự vương hơi xảo quyệt.
Mỗi khi hắn mặc triều phục đẹp đẽ, mọi người đều c? cảm gi?c kh?c hẳn l?c mặc thường phục hoặc qu?n phục, dường như c? qu? kh? t?ch tụ trong người v? uy nghi k?m n?n đ? l?u tr?o ra khiến người ta k?nh sợ.
Cuối c?ng trong nghi thức sắc lập l? Ho?ng đế tuy?n bố đại x? thi?n hạ, Th?i tử mới d?u Ho?ng đế đi xuống Phụng Thi?n l?u.
C? lẽ ch?nh hắn c?n kh?ng ch? ? lắm, nhưng trong mắt những người xung quanh, thi?n tử tương lai hai mắt lấp l?nh tinh quang, d?ng người cao r?o, thẳng tắp như t?ng b?ch, c?n Ho?ng đế gi? t?c đ? hoa r?m, lưng đ? cong, th?n h?nh gi? nua run rẩy, sự đối lập r? n?t khiến người ta phải thầm cảm th?n trong l?ng, thậm ch? c?n c? người đại bất k?nh phỏng đo?n khi n?o triều vua mới sẽ đến.
C? lẽ v? cả ng?y l?m lễ mệt mỏi, sau ng?y sắc lập Th?i tử, Ho?ng đế Đại Lương bị ốm, chiếu lệnh miễn triều mười ng?y, tất cả việc ch?nh sự được chuyển v?o Đ?ng cung, do Th?i tử nhiếp ch?nh.
Ba mươi th?ng S?u, Nội đ?nh ti ph?t chiếu, nguy?n Tĩnh vương phi đ? qua đời, ch?nh vị để trống, nay chọn t?n nữ của Trung Thư lệnh Liễu Trừng l?m th?i tử phi, ng?y đại h?n l? rằm th?ng Bảy.
Sau khi đi săn về kinh kh?ng l?u, mật đạo giữa Tĩnh vương phủ v? T? trạch đ? bị lấp k?n, x?a hết dấu vết ph? t? của Mai Trường T? một năm qua.
C? lẽ v? sự thất vọng v? cớ trong l?ng Ti?u Cảnh Diễm, c? lẽ v? những bận rộn đến c?ng với sự thay đổi của địa vị, đ? hơn một th?ng hắn kh?ng đến T? trạch, chỉ c? Liệt Chiến Anh thường xuy?n chạy tới thăm Vệ Tranh.
Sau khi tiếp quản Đ?ng cung, phong c?ch xử l? c?ng việc của Ti?u Cảnh Diễm rất kh?c của Th?i tử cũ, hắn th?ch những người l?m việc n?o ra việc nấy, sạch sẽ gọn g?ng, l?m việc ch? trọng hiệu suất, lược bớt thủ tục. Nhưng hắn cũng đặc biệt ch? ? kh?ng cho ph?p bất k? ai đưa ra những từ ngữ như đổi mới hay thay đổi, cố gắng duy tr? một vẻ c?n bằng tế nhị.
M?ng Năm th?ng Bảy l? ng?y sinh của Tĩnh qu? phi, s?ng sớm Ti?u Cảnh Diễm đ? v?o cung ch?c thọ.
Năm nay Tĩnh phi đ? kh?c trước kia, đương nhi?n kh?ng thể chỉ c? hai mẹ con như những năm trước, cho n?n sau khi ở c?ng mẫu phi nửa canh giờ, tiếp kiến một số t?n thất trọng thần quan trọng, Ti?u Cảnh Diễm liền c?o lui đi ra, định h?m sau sẽ quay lại.
Kỷ vương v? Ng?n hầu cũng mừng thọ qu? phi từ s?ng sớm, hai người gặp nhau ở cửa cung n?n đi c?ng nhau.
Bởi v? đang phải xử l? chuyện cắt giảm bổng lộc t?n thất những đời sau, muốn nghe ? kiến của hai ?ng gi? n?y n?n l?c đi ra, Ti?u Cảnh Diễm mời họ c?ng đến Đ?ng cung.
Cắt giảm bổng lộc cửa t?n thất lu?n l? việc l?m mất l?ng người kh?c, nhưng bởi v? Đại Lương lập quốc đ? l?u, ho?ng tộc sinh s?i, th?n sơ thay đổi, rất nhiều thứ kh?ng thể l?m theo lệ cũ được. Ho?ng đế Đại Lương trước giờ vẫn muốn l?m việc n?y nhưng về l? th? được, về t?nh lại kh? l?m. B?y giờ mới lập th?i tử, ch?nh l? l?c nhuệ kh? kh?ng thể đỡ, Ho?ng đế Đại Lương liền hất tay n?m chuyện n?y cho hắn.
Sau nửa th?ng t?nh to?n, phương ?n giảm bổng lộc đại kh?i đ? được định ra. Ti?u Cảnh Diễm mời Kỷ vương v? Ng?n hầu đến chỉ v? họ rất c? uy vọng trong số c?c ho?ng th?n, muốn mượn sức hai người để giảng giải trấn an, kh?ng để điều tiếng g? l?m phiền Ho?ng đế Đại Lương.
Th?i tử c? việc nhờ vả, việc n?y lại l? sở trường của hai người n?n Kỷ vương v? Ng?n hầu đều kh?ng từ chối, chẳng bao l?u đ? trao đổi xong, ba người nh?n nh? uống tr?.
L?c n?y từ ngo?i điện c? người đột nhi?n v?o bẩm b?o, rằng Ho?ng đế nghe n?i Th?i tử vẫn ng?y ng?y luyện kiếm n?n ban cho gi?y mềm bằng tơ băng tằm, lệnh M?ng đại thống lĩnh đ?ch th?n đưa tới.
Ti?u Cảnh Diễm vội ra ngo?i ngh?nh đ?n, quỳ xuống nhận thưởng.
M?ng Ch? tuy?n khẩu dụ, giao đ?i gi?y tơ băng tằm bọc trong lụa v?ng cho chấp sự Đ?ng cung rồi quỳ xuống thi lễ với Th?i tử.
Ti?u Cảnh Diễm đưa tay đỡ lại, cười n?i: "Đại thống lĩnh đ?ch th?n đến đ?y, đương nhi?n kh?ng thể xoay người đi ngay được. V?o trong ngồi đi, Kỷ vương th?c v? Ng?n hầu cũng đang ở đ?y, mọi người n?i chuyện một ch?t.?
"Sao d?m! Sao đ?m!" M?ng Ch? vội ?m quyền, n?i. "Đa tạ thịnh t?nh của điện hạ."
Sau khi v?o điện ch?o hỏi, chấp sự mới n?ng đ?i gi?y bằng tơ băng tằm đến cho Ti?u Cảnh Diễm xem kĩ. Gi?y n?y l? Dạ Tần cống nạp, sờ v?o thấy mềm mại, m?t mẻ, nhẹ nh?ng, quả nhi?n l? rất hợp để d?ng khi luyện v? trong m?a h?.
Sau khi mọi người tặc lưỡi khen ngợi một phen, Kỷ vương cười, hỏi: "Đại thống lĩnh, ngươi l? đệ nhất cao thủ của Đại Lương ch?ng ta, ngươi n?i v? nghệ của Th?i tử điện hạ c? thể xếp v?o Lang Gia bảng kh?ng?"
M?ng Ch? bị ?ng ta hỏi th? sững người, chưa trả lời th? Ti?u Cảnh Diễm đ? cười, n?i: "Vương th?c đừng l?m kh? M?ng khanh. Ta l? tướng qu?n, kh?ng giống c?c cao thủ giang hồ. Nếu ngay cả ta cũng v?o được Lang Gia bảng th? chẳng phải l? giang hồ hết người rồi sao?"
M?ng Ch? vội n?i: "Điện hạ khi?m tốn qu?. C? được xếp v?o Lang Gia bảng hay kh?ng đương nhi?n l? do c?c chủ Lang Gia c?c định đoạt. C? điều, với v? nghệ của điện hạ, n?u h?nh tẩu giang hồ th? chắc chắn c? thể v?o Lang Gia bảng."
"Kh?ng giấu c?c ngươi." ?nh mắt Ti?u Cảnh Diễm nh?n xa xăm. "Ta cũng thường tưởng tượng m?nh l? một người giang hồ, c? thể c?ng v?i ba hảo bằng hữu đi ngao du sơn thủy, h? chẳng phải một mĩ sự tr?n đời?"
Ng?n Khuyết đặt ly tr? xuống, tiếp lời: "Đ?u chỉ c? điện hạ, trẻ con sinh ra trong ho?ng gia ph? h?o, hễ từng nghe một số truyền k? giang hồ th? đ?u c? ai kh?ng c? giấc mơ hiệp kh?ch, muốn vung kiếm ba ng?n dặm sảng kho?i ?n th??"
"C? ta." Kỷ vương n?i rất dứt kho?t. "H?nh tẩu giang hồ l? phải chịu khổ, ta tự biết kh?ng chịu nổi n?n kh?ng mơ giấc mơ đ?, ng?y ng?y ti?u dao vui vẻ, bao nhi?u người ngưỡng mộ."
"Sự thẳng t?nh của vương gia e l? người ngo?i kh?ng học nổi." M?ng Ch? cười ha ha. "C? điều Ng?n hầu gia n?i l? thực t?nh, chưa n?i người kh?c m? chỉ n?i Dự T?n, r? r?ng l? một c?ng tử qu? gia m? chẳng phải suốt ng?y th?ch ra ngo?i chơi hay sao? Ta thường nghe hắn n?i hắn th?ch nhất l? sự t?y t?m t?y ?, kh?ng bị r?ng buộc khi đi du ngoạn b?n ngo?i."
"Như n? th? t?nh g? l? h?nh tẩu giang hồ." Ng?n Khuyết lắc đầu, n?i. "Chỉ l? chơi bời th?i. Vẫn mang danh c?ng tử hầu m?n, ra ngo?i c? g?y sự g? người ta cũng nhường nhịn, n? c?n chưa d?nh một giọt nước giang hồ thật sự n?o."
Kỷ vương ngẩng đầu, thuận miệng n?i: "Đ?ng thế. So với c?c ngươi lăn lộn ở b?n ngo?i năm đ? th? quả thật Dự T?n chỉ l? chơi bời.?
?Th? ra năm đ? Ng?n khanh..." Ti?u Cảnh Diễm nh?u m?y, bắt đầu thấy hứng th?. "Ta lại chưa từng nghe n?i đến chuyện n?y. Vừa rồi khanh n?i Dự T?n mang danh c?ng tử hầu m?n n?n chỉ được coi l? chơi bời, lẽ n?o khi đ? Ng?n khanh đ? giấu th?n phận, thay t?n đổi họ để ra ngo?i?"
"Ha ha, khi đ? bọn ta tuổi trẻ bồng bột, c?c ngươi đừng nhắc tới nữa!"
"Bọn ta?" Ti?u Cảnh Diễm chợt nghĩ đến chuyện g? đ?. "C?n c? ai nữa?"
?nh mắt Ng?n Khuyết lập tức u sầu, bầu kh?ng kh? nhất thời trở n?n tĩnh lặng.
Năm đ? ai c? giao t?nh tốt đến mức c? thể c?ng ?ng ta giấu t?n ra ngo?i du ngoạn? Điều n?y kh?ng cần n?i cũng biết.
"C? g? m? kh?ng thể n?i chứ?" Ti?u Cảnh Diễm nghiến răng, lạnh l?ng n?i. "L? L?m so?i đ?ng kh?ng?"
Tuy nhắc tới tội nh?n phản nghịch như vậy kh?ng được thỏa đ?ng lắm nhưng trong những người ở đ?y, Ng?n Khuyết v? M?ng Ch? vốn l? người k?nh trọng L?m Tiếp, Kỷ vương cũng c? quan điểm của ri?ng m?nh về vụ ?n X?ch Diễm. B?y giờ Th?i tử mới đều đ? n?i r?, mọi người cũng kh?ng c?n ki?ng kỵ như trước nữa, vẻ mặt tự nhi?n hơn một ch?t, c? điều c?n chưa d?m n?i thoải m?i, chỉ c? Ti?u Cảnh Diễm giống như chưa hết giận, nhất định đ?i n?i đến chuyện n?y.
"Ng?n khanh kh?ng phải người tập v?, ta nghĩ nếu kh?ng phải c? L?m so?i đồng h?nh th? e rằng l?o th?i sư cũng kh?ng chịu cho đi? V? c?ng của L?m so?i năm đ? đứng đầu Đại Lương ch?ng ta, cho d? ?ng ấy c? ẩn danh th? giang hồ cũng chỉ c? thể để mặc ?ng ấy tung ho?nh."
"Điện hạ kh?ng biết, khi đ? bọn ta đều chưa đủ hai mươi, c?n xa mới đến mức tung ho?nh giang hồ được. C? điều thanh ni?n chưa được t?i luyện, đi ngao du một chuyến cũng mở mang được kh?ng ?t kiến thức." Bị ảnh hưởng bởi th?i độ thản nhi?n của Ti?u Cảnh Diễm, Ng?n Khuyết cũng chậm r?i n?i.
?Nh?n t?nh thế th?i, d?n sinh phong thổ b?n ngo?i, chỉ ngồi trong nh? nghe người ta n?i th? kh? c? thể nhận thức r? r?ng."
?Vậy chắc hẳn đ? đi qua rất nhiều nơi?"
"N?i cao s?ng lớn đều đ? đi khắp cả, cho tới b?y giờ, chỉ cần hồi tưởng những ng?y th?ng đ? l? l?o thần vẫn cảm thấy c? nhiều lợi ?ch."
Kỷ vương cười, n?i xen v?o: "Đi nhiều nơi như vậy, chắc hẳn cũng gặp được một số anh h?ng giai nh?n?"
"Giang hồ ngọa hổ t?ng long, kỳ nh?n dị sĩ rất nhiều. Đi một v?ng đ?, quả thật đ? kết giao được với mấy bằng hữu, c?n giai nh?n... e h?m, bọn ta k?nh nhi viễn chi."
Kỷ vương cất tiếng cười to. "Kh?ng giống, kh?ng giống, điểm n?y ng?i kh?ng giống Dự T?n. Tiểu T?n nhất định l? kết giao với giai nh?n trước rồi mới kết giao với bằng hữu."
Ti?u Cảnh Diễm cũng kh?ng khỏi mỉm cười, hỏi: "Hai người lấy t?n giả l? g?? C? lọt được v?o Lang Gia bảng năm đ? kh?ng?"
"Xấu hổ, xấu hổ." Ng?n Khuyết nh?n vai, cười n?i. "Bọn ta đi mở mang kiến thức, kh?ng phải đi tranh cường h?o thắng, d? cũng trải qua một số chuyện nhưng lu?n cố gắng che giấu, kh?ng muốn để nhiều người biết."
Kỷ vương lắc đầu. "N?i thật, ta chỉ biết c?c ngươi ra ngo?i chơi hơn nửa năm, nhưng sau đ? gần như kh?ng nghe c?c ngươi nhắc tới chuyện khi đ?, ta c?n tưởng rằng kh?ng c? g? th? vị."
Sau khi bọn ta về kinh lập tức bị cuốn v?o việc triều ch?nh, hết chuyện n?y đến chuyện kh?c, tho?ng c?i giang hồ đ? l? chuyện xa x?i." Ng?n Khuyết than thở. "N?i cho c?ng th? d? sao đ? cũng kh?ng phải nơi thuộc về ch?ng ta, ch?ng ta chỉ l? kh?ch qua đường m? th?i."
"?, vừa rồi điện hạ hỏi năm đ? ngươi lấy t?n giả l? g??? Kỷ vương t? m? nhắc. "Đều tự lấy t?n giả ??"
"Th? cứ lấy đại th?i. Khi đ? ta lấy t?n l? Di?u Nhất Ng?n, lặng lẽ tr?n giang hồ, kh?ng người n?o biết đến."
"Ngươi họ Ng?n n?n lấy t?n l? Nhất Ng?n, đ?ng l? t?y tiện qu?." Kỷ vương kh?ng nhịn được cười ph? l?n.
"D? sao cũng chỉ l? t?n giả, c? g? quan trọng chứ? C?n c? người chỉ đại một c?i c?y đ? d?ng l?m t?n rồi.?
Ti?u Cảnh Diễm đang n?ng ch?n uống tr?, nghe đến đ?y đột nhi?n sững lại, nh?n Ng?n Khuyết chằm chằm, mấp m?y m?i nhưng lại kh?ng ph?t ra tiếng.
Ng?n Khuyết c? ch?t kinh ngạc, hỏi: "Điện hạ thấy c? g? kh?ng ổn ??"
"Vừa rồi khanh n?i... Ai chỉ một c?i c?y rồi chọn l?m t?n?" Ti?u Cảnh Diễm nắm chặt ly tr?, cố gắng nuốt nước miếng để lấy lại b?nh tĩnh.
Ng?n Khuyết ph?t hiện c? chuyện kh?ng đ?ng nhưng lại kh?ng nghĩ ra l? chuyện g?, do dự một l?t, thấp giọng đ?p: "L?m...
"L?m so?i, chỉ c?y g? chọn l?m t?n?"
"Khi đ? trong vườn trồng thạch nam, cho n?n..."
?ng ta c?n chưa n?i xong, ly tr? tr?n tay Ti?u Cảnh Diễm đ? rơi thẳng xuống nền nh? bằng đ? cẩm thạch vỡ tan, ph?t ra tiếng k?u trong trẻo. Ba người c?n lại nhất tề hoảng sợ, đều vội đứng l?n, tới tấp hỏi: "Điện hạ sao th??"
"Thạch nam..." Ti?u Cảnh Diễm b?m m?p b?n, chậm r?i đứng l?n, th?n thể lắc lư, được M?ng Ch? đưa tay đỡ lấy.
L?c n?y hắn chỉ cảm thấy b?n tai ong ong, kh?ng nghe được bất cứ ?m thanh g? kh?c, rất nhiều chuyện từng bị bỏ qua lần lượt hiện l?n, giống như những lưỡi dao ch?m v?o tr?i tim hắn.
Người kia n?i: "Ng?i l? chủ qu?n ta chọn..."
Người kia n?i: "Đ?nh Sinh, ta sẽ cứu ngươi ra ngo?i..."
Người kia trầm tư v?n v? g?c chăn?
Người kia tiện tay r?t đao của hắn ra?
Người kia x?y một mật đạo, ng?y ng?y lo nghĩ cho hắn.
Người kia th? th?o trong l?c m? man: "Cảnh Diễm, đừng sợ..."
Mẫu th?n trong th?m cung quan t?m dặn d? m?nh: "Vĩnh viễn kh?ng được bạc đ?i T? ti?n sinh", n?i hết lần n?y tới lần kh?c m? hắn vẫn kh?ng hiểu ra được. Khi hắn cho rằng huynh trưởng v? hảo bằng hữu đều ở tr?n trời nh?n xuống, kỳ thực người đ? lại đang ở b?n cạnh m?nh, cố gắng trải từng bước đường cho m?nh...
Ti?u Cảnh Diễm đứng y?n, sắc mặt trắng bệch, chờ đợi m?u trong huyết mạch tiếp tục chảy.
Đến l?c tứ chi cứng đờ, run rẩy mới kh?i phục tri gi?c, hắn lao thật nhanh ra ngo?i m? kh?ng n?i một lời, chạy thẳng đến chuồng ngựa, giật d?y cương con ngựa c?n chưa th?o y?n đầu ti?n hắn nh?n thấy, xoay người l?n ngựa, d?ng sức th?c ngựa chạy như đi?n ra ngo?i cung.
Tr?n dưới Đ?ng cung đều bị cảnh tượng bất ngờ n?y l?m cho kinh ngạc, kh?ng ai kịp phản ứng g?, chỉ c? M?ng Ch? nhanh ch?ng chạy đi, vừa lớn tiếng qu?t vệ đội Đ?ng cung đi theo vừa nhảy l?n một con ngựa kh?c chạy theo ph?a sau Ti?u Cảnh Diễm.
?m đầu ? hợp
Đang l? giữa trưa, nắng th?ng Bảy ch?i chang l?m da dẻ người ta bỏng r?t.
Bởi ?nh nắng qu? gắt n?n tr?n đường kh?ng c? bao nhi?u người, đ?m tiểu thương cũng cố gắng k?o lui sạp h?ng v?o b?ng m?t của những m?i nh?, mặt đường rộng r?i l?c n?y lại c?ng trống trải khiến Ti?u Cảnh Diễm kh?ng gặp trở ngại g?, c?ng chạy c?ng nhanh, M?ng Ch? phải vất vả lắm mới miễn cưỡng b?m được theo hắn.