Mục Mã Pha.
Ngày đã về chiều, Bùi Nguyên Thiệu thở hồng hộc đến họp mặt cùng Mã Dược và Quản Hợi, phía sau Bùi Nguyên Thiệu là năm mươi tên binh sĩ, mỗi người vác theo một cái bao lớn, bên trong lại chính là một đống vôi sống nặng nề. Lúc Mã Dược ở hậu viện Trương trang phát hiện ra vôi sống đang được nung đốt, quả thực như thu được vật chí bảo. Cái đồ chơi này tuy không đáng chú ý, nhưng nếu vận dụng đúng cách thì sợ rằng khó có thể tưởng tượng được lực sát thương của nó.
Có điều Mã Dược có chút không biết là thời Tam quốc cũng đã xuất hiện vôi sống rồi, trên thực tế, đã sớm xuất hiện từ thời xuân thu chiến quốc, và người Trung Quốc cũng đã sớm nắm được cách nung vôi sống.
Quản Hợi xích lõa nửa người, lộ ra một thân cơ bắp cuồn cuộn, đem một bó cỏ khô ném vào bụi cỏ ven đường, có chút mất hứng hướng Mã Dược lầm bầm: " Bá Tề, các huynh đệ vất vả cắt cỏ ở nơi này đã nửa ngày trời rồi, chúng ta không có nuôi heo, cắt nhiều cỏ như vậy để làm gì? Có còn muốn chém giết với quan quân nữa hay không vậy?"