Hoàn Châu Cách Cách

Chương 22


Chương trước Chương tiếp

Tiểu Yến Tử nói đến lúc đó thì nhà vua đã nổi nóng:

- Ta bảo mở ra!

Và quay sang Minh Nguyêt., Thể Hà, ông ra lệnh:

- Hãy kéo chăn che mặt cách cách xuống!

- Vâng!

Minh Nguyệt, Thể Hà tuân lệnh, đến kéo phần chăn đắp kín đầu của Tiểu Yến Tử xuống, không ngờ Tiểu Yến Tử cứ giữ chặt, còn từ trong chăn hét ra. Bạn đang xem tại TruyệnFULL.vn - www.TruyệnFULL.vn

- Không! Không, cứ để mặc tôi! Để mặc tôi!

Vua Càn Long không còn nhẫn nại, bước tới giật lấy chăn kéo xuống, hét:

- Cái gì? Định gây náo loạn nữa ư? Không muốn nhìn mặt Hoàng A Ma à?

Tiểu Yến Tử mất chăn lại úp mặt xuống gối nói:

- Tiểu Yến Tử không còn mặt mũi nào để nhìn Hoàng A Ma nữa! Không còn mặt mũi nào để gặp ai hết.

Vua Càn Long không khỏi phì cười:

- Thế con định từ rày về sau là cứ úp mặt trong chăn mãi ư? Không nhìn mặt ai cả à?

Tiểu Yến Tử nằm im không đáp. Vua Càn Long nhìn con gái. Đột nhiên hạ thấp hẳn giọng:

- Bị Hoàng A Ma đánh đòn là chuyện bình thường, có gì đâu mà lại xấu hổ, đến không dám nhìn mặt người khác?

Rồi ông bước tới nâng mặt Tiểu Yến Tử lên, vuốt nhẹ lên mặt, lên trán. Đột nhiên ông phát hiện độ nóng bất thường ông kêu lên:

- Sao sốt thế này? Có uống thuốc không? Tại sao không gọi thái y đến bắt mạch chứ?

Tiểu Yến Tử liếc nhanh về phía vua, rồi nói gọn:

- Không thích uống!

Vua Càn Long nhíu mày:

- Cái gì mà thích với không thích, thuốc uống là để cho hết bệnh? Bộ con muốn uống thuốc là uống, không thì thôi sao?

Tiểu Yến Tử quay mặt đi, nói:

- Dù gì… rồi sớm muộn gì cũng bị Hoàng A Ma chém đầu, uống thuốc hết bệnh cũng chết, mà không uống cũng chết, thôi thì chết sớm để mau được đầu thai.

Vua Càn Long chăm chú nhìn Tiểu Yến Tử thấy mặt con gái đỏ hỗng, nước mắt nước mũi lại ràn rụa, lòng chợt xót xa, nhưng Càn Long là Hoàng đế, không thể để người khác thấy mình mềm lòng. Vì vậy dù có thương lại đau lòng thế nào, bên ngoài vẫn giữ vẻ thật lạnh ông nói:

...



Bình luận
Sắp xếp
    Loading...