Hậu Cung Chân Hoàn Truyện
Chương 35: Cửu trương cơ[1]
Trong sự ngọt ng?o c?ng h?n hoan v? vạn, hai m?a xu?n hạ năm nay mới thoắt đ? đ? tr?i qua. T?i đưa tay n?u k?o nhưng thời gian vẫn lẳng lặng tr?i qua giữa những kẽ tay, chỉ c?n lưu lại ch?t hương thầm nhưng cũng đủ khiến l?ng người thư th?i.
Buổi chiều h?m ấy, trời đang độ cuối hạ đầu thu, c?i n?ng nực vừa qua đi, thay bằng bầu kh?ng kh? m?t dịu, ch?nh l? thời tiết th?ch hợp để người ta c? được giấc ngủ ngon nhất.
T?i nằm chợp mắt tr?n chiếc sạp nhỏ k? dưới cửa sổ, thỉnh thoảng lại c? l?n gi? nhẹ thổi qua, mang tới cảm gi?c khoan kho?i v? c?ng. Đang l?c nửa tỉnh nửa m?, t?i bỗng lo?ng tho?ng nghe thấy b?n ngo?i c? tiếng n?i r? rầm, b?n chậm r?i mở mắt ra, uể oải cất tiếng gọi: ?Ho?n B?ch??
L?c n?y Ho?n B?ch đang mang ?o b?ng mặc trong m?a đ?ng ra ngo?i phơi, nghe tiếng t?i gọi liền lập tức đ?p lời: ?Tiểu thư, A Tấn vừa mới tới đấy!?
T?i l?̣p tức kh?ng c?n cảm thấy buồn ngủ nữa, chỉnh lại m?i t?c một ch?t rồi trở dậy, hỏi: ?Sao lại tới v?o l?c n?y thế? C? việc g? sao??
A Tấn bước v?o ph?ng, mặt m?y nhăn nh?, đ?p: ?Trong cung vừa truyền tin tới, n?i l? Ho?ng thượng bị bệnh n?n Vương gia phải lập tức v?o cung hầu hạ. Cơn bệnh lần n?y h?nh như kh?ng nhẹ, sợ l? phải tới mười ng?y, nửa th?ng nữa Vương gia cũng kh?ng thể đến được.?
T?i khẽ ?ồ? một tiếng, lại hỏi: ?C? biết l? bệnh g? kh?ng??
A Tấn g?i đầu g?i tai, n?i: ?Điều n?y th? n? t?i kh?ng biết, chỉ lo?ng tho?ng nghe Tiểu Vưu vốn hầu hạ b?n cạnh Ho?ng thượng n?i rằng h?nh như ng?i thổ huyết khi đang nghỉ lại trong cung của Ph? Tiệp dư, b?y giờ ngay đến Ph? Tiệp dư cũng bị cấm t?c rồi.?
L?ng t?i thầm m?y động nhưng ngo?i miệng th? chỉ hờ hững n?i: ?Ho?ng thượng t?m tư s?u sắc, kh? tr?nh khỏi c? l?c suy nghĩ qu? nhiều m? l?m tổn hại tới th?n thể.? Hơi trầm ng?m một ch?t, t?i n?i th?m: ?Đ? kh?ng r? l? mắc bệnh g?, khi n?o khỏi bệnh cũng kh? m? đo?n trước được. Lần n?y, Vương gia v?o cung vẫn ở tại Lũ Nguyệt Khai qu?n chứ??
?Dạ v?ng!? A Tấn lộ vẻ lo lắng n?i: ?Lần n?y Vương gia được Th?i hậu dặn d?, đ? c?ng Kỳ Sơn Vương, B?nh Dương Vương v?o cung hầu hạ th?nh gi?, ngay đến chị ruột của Ho?ng thượng l? Ch?n Ninh Trưởng c?ng ch?a được gả đi xa tới tận L?m Ch?u cũng đ? trở về rồi. Nh?n t?nh h?nh n?y th? bệnh của Ho?ng thượng e l? kh?ng nhẹ ch?t n?o.?
T?i lẳng lặng ngoảnh đầu, nh?n ra ngo?i cửa sổ, ?nh dương cuối h? đ? kh?ng c?n oi ả như trước nữa, nhẹ nh?ng xuy?n qua khe hở giữa những l?m c?y m? rắc xuống mặt đất những đốm s?ng li ti, tạo th?nh một mảng m?u vui mắt. Ho?n B?ch li?n tiếp đập tay v?o những chiếc ?o một c?ch thuần thục, v? số hạt bụi nhỏ nhuốm sắc v?ng kh?ng ngừng bay l?n. Giữa khoảng kh?ng gian tĩnh lặng, những tiếng ?bộp bộp? vang l?n ngo?i s?n ấy như to?t ra một vẻ s?i nổi v? c?ng.
T?i trầm giọng hỏi: ?Vậy l? trong thời gian tới, y kh?ng thể xuất cung, đ?ng vậy kh?ng??
A Tấn khẽ gật đầu, b?n kh?e miệng chợt xuất hiện một nụ cười nghịch ngợm. ?Vương gia phải ở trong cung hầu hạ Ho?ng thượng, kh?ng thể ra ngo?i, nhưng A Tấn th? lại c? thể.? Rồi y m?c một tờ giấy nhỏ từ trong vạt ?o trước ngực ra, n?i tiếp: ?Vương gia biết thời gian tới kh?ng thể qua thăm nương tử, sợ nương tử buồn, b?n viết một b?i từ gửi đến, khi n?o c? thời gian rảnh xin nương tử h?y họa theo. Mỗi ng?y A Tấn sẽ qua lại một lần, mang b?i từ m? nương tử viết tới cho Vương gia, rồi lại mang b?i từ Vương gia viết về cho nương tử.?
T?i chậm r?i mở tờ giấy đ? ra, thấy b?n tr?n c? vi?́t một b?i từ ngắn:
?Nhất trương cơ ? Thải tang mạch thượng th? xu?n y. Phong t?nh nhật no?n thung v? lực. Đ?o hoa chi thượng, đề oanh ng?n ngữ, bất khẳng phóng nh?n quy[2].?
[2] Dịch nghĩa: Một lần đưa khung cửi. Thử ?o mới ra đồng h?i l? d?u. Gi? m?t trời quang người uể oải. Tr?n c?nh hoa đ?o, chim oanh h?t v?o von như c? l?ng n?u giữ, kh?ng muốn cho người ta quay về ? ND
T?i xem xong, kh?ng k?m được bật cười, r? r?ng y phải ở trong cung hầu hạ Ho?ng thượng, kh?ng được ph?p xuất cung vậy m? lại n?i l? tiếng oanh h?t giữ người ở lại, giữa l?c ưu lo m? c?n c? được t?m tư tao nh? như thế, tr?n đời n?y chắc chỉ c? m?nh y.
T?i chỉ tho?ng suy nghĩ rồi liền t?m lấy một tờ giấy Tiết Đ?o, viết l?n tr?n đ?:
Lưỡng trương cơ. H?nh nh?n lập m? ? tr? tr?. Th?m t?m vị nhẫn khinh ph?n ph?. Hồi đầu nhất tiếu, hoa gian quy khứ, ch?ch khủng bị hoa tri[3].
[3] Dịch nghĩa: Hai lần đưa khung cửi. Người đi dừng ngựa bụng tr? trừ. T?nh s?u chẳng đặng n?i th?nh c?u. Ngoảnh đầu cười khẽ, đi qua giữa vườn hoa m? về, chỉ sợ mối t?m sự bị hoa biết được ? ND
T?i giao tờ giấy cho A Tấn, n?i: ?Kh?ng cần ng?y n?o cũng qua lại, thứ nhất l? gai mắt qu?, thứ hai l? Vương gia phải ở trong cung hầu hạ Ho?ng thượng, chắc vất vả v? c?ng, đ?u c? bao nhi?u thời gian chứ.?
A Tấn cười tr?u t?i: ?Nương tử quả nhi?n rất quan t?m đến Vương gia.?
T?i bật cười, đưa tay chọc v?o tr?n y một c?i. ?H?m n?o ngươi cũng chạy ra chạy v?o thế n?y th? c?n ai ở trong cung chăm s?c cho việc ăn ở của Vương gia nữa.?
A Tấn n?i: ?Mạc đại nương đ? sai Th?i C?t trong phủ đi theo hầu hạ rồi, b? ta l? người c? kinh nghiệm, nương tử y?n t?m?, sau đ? lại l?m mặt quỷ, cười n?i: ?Ngo?i ra n? t?i phải n?i th?m l? Th?i C?t đ? bốn chục tuổi rồi, nương tử kh?ng phải lo g? đ?u nh?!?
T?i phỉ phui một tiếng, cười mắng: ?Cho d? b? ta mới mười bốn tuổi, ta cũng c? gì m? kh?ng y?n t?m kia chứ!?
A Tấn cẩn thận nh?t tờ giấy Tiết Đ?o đ? v?o trong vạt ?o trước ngực, cười h? h?, n?i: ?Thứ n?y nhất định phải cất kỹ mới được. Mấy ng?y tới Vương gia kh?ng thể xuất cung, nhất định sẽ coi tờ giấy n?y như bảo bối. Chỉ e những ng?y ở trong cung Vương gia sẽ xem ng?y xem đ?m, thấy chữ như thấy người, kh?ng nỡ bu?ng xuống mất.?
T?i vừa thẹn vừa giận lại vừa tức cười, b?n lớn tiếng gọi: ?Ho?n B?ch, muội mau tới đ?y x? n?t miệng của c?i con khỉ bẻm m?p n?y ra cho ta, kh?ng c? chủ nh?n b?n cạnh, g? ng?y một đi?n kh?ng hơn rồi.?
A Tấn vội v?ng xin tha, lại cười, n?i: ?N? t?i sợ nương tử buồn v? Vương gia kh?ng thể tới đ?y, do đ? mới tr?u đ?a một ch?t cho nương tử vui th?i. Vương gia n?i rồi, nếu h?m nay nương tử m? kh?ng cười một tiếng, n? t?i coi như chưa ho?n th?nh c?ng việc.?
T?i khẽ mỉm cười. ?Vậy ngươi đ? ho?n th?nh việc h?m nay rồi đấy. Chỉ l? ở trong cung tuy tốt nhưng kh? tr?nh khỏi c? chỗ kh?ng chu to?n, Vương gia nh? ngươi c? thiếu thứ g? ngươi phải để ? cho cẩn thận đấy!?
A Tấn l?m bộ nhăn nh?, n?i: ?L?m t?y t?ng th?n t?n cho Vương gia thật chẳng dễ d?ng g?, vừa phải l?m ch?n sai vặt vừa phải l?m người đưa thư, lại c?n phải l?m cho nương tử cười nữa. C? điều, thấy nương tử v? Vương gia vui vẻ, n? t?i cũng vui l?y. Th?i n? t?i kh?ng l?m phiền nương tử nữa, Vương gia chắc đang n?ng ruột chờ tin lắm rồi!?, n?i xong liền c?o từ rời đi.
Thế l? Huyền Thanh tuy kh?ng thể tới nhưng t?nh s?u ? nặng của y th? đ? gửi hết v?o trong c?u chữ, cứ c?ch v?i ng?y lại đến tay t?i một lần. B?nh thường, mỗi lần mở b?i từ ra xem, l?ng t?i đều vừa thấp tho?ng ?u lo lại vừa xen lẫn n?t vui mừng.
Y an ủi t?i, n?i mu?n v?n lời tương tư nhung nhớ, t?i tất nhi?n hết sức vui mừng. Thế nhưng đi k?m với niềm vui ấy, t?i cũng biết rằng, l?c n?y y c?n chưa thể trở về. Mang trong m?nh t?m trạng vừa buồn vừa lo ấy, t?i lần lượt viết ra những b?i từ để xướng họa c?ng y.
Tam trương cơ. Ng t?m dĩ l?o yến sồ phi. Đ?ng phong yến b?i trường ch?u uyển. Khinh ti?u th?i sấn, qu?n oa cung nữ, yếu ho?n vũ thời y[4].
[4] Dịch nghĩa: Ba lần đưa khung cửi. Con tằm đất Ng? đ? bắt đầu nhả tơ l?m k?n, con ?n non đ? biết bay. M?a xu?n n?y đ? qua rồi. C?c c? g?i dệt vải bị th?c giục phải l?m mau mau để c?c cung nữ trong cung c?n thay ?o mới mặc trong m?a hạ. ? ND.
V? cơn bệnh của Huyền Lăng, c?c buổi yến tiệc trong cung đều phải tạm dừng. Tử ?o Th?nh kh?ng c?n ca m?a, chắc đ? trở n?n lạnh lẽo v? tịch mịch. Dưới ?nh trăng b?ng bạc, đứng giữa những đ?nh đ?i lầu c?c trong Tử ?o Th?nh, Huyền Thanh, huynh đang l?m g? thế?
Tứ trương cơ. Y nha thanh l? ?m tần mi. Hồi toa chức đ?a th?y li?n tử. B?n hoa dịch oản, sầu t?m nan chỉnh, mạch mạch loạn như ti[5].
[5] Dịch nghĩa: Bốn lần đưa khung cửi. Thầm cau m?y trong những tiếng khung cửi đong đưa kẽo kẹt. Con thoi qua lại dệt ra những đường hoa văn. Hoa văn dệt ra th? dễ, nhưng t?m trạng ưu sầu th? lại kh? xua đi, l?ng tương tư rối bời như những sợi tơ hỗn loạn ? ND.
Nỗi nhớ nhung của muội, c? lẽ huynh kh?ng nh?n thấy nhưng những b?ng hoa sen trong hồ Th?i Dịch ho?n to?n c? thể n?i hết nỗi l?ng tương tư của muội rồi. C? lẽ khi nh?n thấy những phiến l? sen xanh biếc trong hồ Th?i Dịch, huynh cũng đang nghĩ tới muội chăng?
Ngũ trương cơ. Ho?nh văn chức tựu thẩm lang thi. Trung t?m nhất c? v? nh?n hội. Bất ng?n sầu hận, bất ng?n tiều tụy, ch?ch bằng k? tương tư[6].
[6] Dịch nghĩa: Năm lần đưa khung cửi. Dệt ra b?i thơ của Thẩm Ước (Một nh? thơ nổi tiếng thời Nam Bắc Triều). ? nghĩa ch?nh của b?i thơ chỉ lo kh?ng ai hiểu được. Chẳng n?i trong l?ng sầu hận thế n?o, chẳng n?i ngo?i mặt tiều tụy ra sao, chỉ gửi nỗi tương tư của m?nh v?o trong thơ ? ND
Huynh rời khỏi muội đ? được mười lăm ng?y rồi. Thanh, huynh kh?ng hề than thở với muội về nỗi s?̀u ly biệt, huynh chỉ n?i với muội, mỗi lần trăng thanh gi? m?t, huynh đều nhớ đến muội.
Lục trương cơ. H?ng h?ng đ? thị s?i hoa nhi. Hoa gian canh hữu song hồ điệp. Đ?nh toa nhất thưởng, nh?n song ảnh l?, độc tự kh?n đa thời[7].
[7] Dịch nghĩa: S?u lần đưa khung cửi. Mỗi h?ng đều c? những b?ng hoa. Giữa hoa lại c? những b?ng hoa. Giữa hoa lại c? đ?i bướm lượn. Dừng con thoi kh?ng dệt nữa, dưới ?nh nắng từ ngo?i cửa sổ chiếu v?o, một m?nh ngắm nh?n những hoa văn vừa dệt xong một hồi l?u ? ND.
Lũ bướm th?nh đ?i th?nh cặp, bay giữa vườn hoa, c?nh bướm kh?ng ngừng lay động l?m ?nh l?n những sắc m?u v? c?ng rực rỡ. Trong những gi?y ph?t rảnh rang bất kể ng?y đ?m, kh?ng c? huynh ở b?n, muội chỉ c? thể đắm m?nh trong c? độc.
Thất trương cơ. Uy?n ương chức tựu hựu tr? nghi. Ch?ch khủng bị nh?n khinh t?i diễn. Ph?n phi lưỡng xử, nhất trường ly hận, h? kế t?i tương t?y[8].
[8] Dịch nghĩa: Bảy lần đưa khung cửi. Dệt xong một đ?i uy?n ương rồi lại sinh l?ng do dự. Chỉ sợ ch?ng bị người ta cắt ri?ng ra. Một khi ch?ng phải bay về hai nơi, l?ng mang đầy nỗi sầu ly biệt, liệu c? c?ch g? để c? thể trở lại b?n nhau? ? ND.
Hai ch?ng ta mỗi người một nơi, người huynh bầu bạn cạnh b?n l? phu qu?n trước đ?y của muội. Tử ?o Th?nh l? v?ng cấm địa trong k? ức của muội. Huynh đ? nghe thấy g?, hay l? nơi đ?y l?ng huynh cũng thấp tho?ng nỗi ?u lo kh? n?i bằng lời như muội?
B?t trương cơ. Hồi văn thị trị a th?y thi. Chức th?nh nhất phiến th? lương ?. H?nh h?nh độc biến, y?m y?m v? ngữ, bất nhẫn canh tầm tư[9].
[9] Dịch nghĩa: T?m lần đưa khung cửi. B?i thơ hồi văn n?y kh?ng biết l? do ai l?m? Dệt n?n bao nỗi th? lương. Lần lượt đọc từng h?ng, sầu muộn sao kh? t?, kh?ng đ?nh l?ng suy nghĩ th?m g? nữa ? ND.
Những l?c r?nh rỗi, t?i mở xem tập thơ hồi văn của T? Nhược Lan, từng lời đều l? t?m huyết, đều l? nỗi nhớ nhung của b? với trượng phu Đậu Thao. T?i tự thẹn kh?ng c? được t?i năng như b?, đ?nh mang theo sự thấu hiểu về b? m? buồn b? viết ra mấy d?ng.
Cửu trương cơ. Song hoa diệp hựu song chi. Bạc t?nh tự cổ đa biệt ly. T?ng đầu đ?o để, tương t?m oanh lệ, xuy?n qu? nhất điều ti[10].
[10] Dịch nghĩa: Ch?n lần đưa khung cửi. Hoa th?nh đ?i, l? th?nh đ?i, c?nh cũng th?nh đ?i. Xưa nay những kẻ bạc t?nh đều chẳng coi chuyện ly biệt ra g?. D?ng một sợi tơ mang đầy t?nh ? ngọt ng?o của bản th?n, đem x?u những hoa l? c?nh kia l?m một ? ND.
Huyền Thanh, khi huynh gửi b?i Cửu trương cơ n?y tới th? đ? l? ng?y thứ hai mươi bảy rồi. Huynh vẫn chưa trở về, chỉ n?i rằng từ đầu ch? cuối l?ng vẫn lu?n chỉ một.
Sao muội lại kh?ng hiểuhứ? L?ng muội cũng giống như l?ng huynh, đều lu?n chỉ một th?i.
Trong khoảnh khắc t?i cầm b?t định viết th?m b?i từ nữa, một đ?i tay quen thuộc chợt ?m lấy t?i từ ph?a sau. T?i v?ng tay qua ?m đầu gối, cuộn tr?n người lại, tựa v?o l?ng y.
?Thanh.? T?i khẽ thở d?i. ?Muội tr?ng ng?y ng?ng đ?m, l?c n?o cũng nhớ về huynh. L?ng muội lu?n mong mỏi, rằng huynh c? thể m?i ở b?n muội như b?y giờ.?
?Ta cũng thế.? Từng l?n hơi thở của y như bao bọc lấy t?i. ?Bệnh của ho?ng huynh đ? đỡ hơn nhiều rồi!? Y khẽ h?n l?n d?i tai t?i. ?Ho?n Nhi, ra ngo?i đi dạo c?ng ta một l?t n?o.?
B?y giờ đ? l? m?a thu nhưng cảnh vật vẫn c?n tươi vui rạng rỡ, t?i v? y dắt tay nhau chậm r?i bước đi.
Giữa thảm cỏ m?nh m?ng b?t ng?t, l?c đ?c những b?ng đỗ quy?n đang nở rộ, c? b?ng m?u đỏ sậm, b?ng th? m?u hồng, b?ng lại m?u t?m nhạt hoặc m?u trắng, cảnh thu l?c n?y thật tươi đẹp v? c?ng. ?Hồn tử quy[11] h?a th?nh, b?ng b?ng như son phấn; giọt m?u lưu tr?n c?nh, vệt kh?c b?m vạn c?nh. Hoa đỗ quy?n, ấy thực l? lo?i hoa thương t?m.? Huyền Thanh khẽ bu?ng tiếng thở d?i, vừa kh?o l?c n?y c? một con đỗ quy?n[12] bay qua, k?u vang ?cuốc cuốc?, ?m thanh đầy nỗi bi thương.
[11] Một t?n kh?c của con chim cuốc ? ND.
[12] Một t?n kh?c của con chim cuốc ? ND.
T?i nắm lấy b?n tay y, khẽ cất tiếng hỏi: ?Huynh mới nghe được g? hay l? nh?n thấy g? hay sao? Lần n?y từ trong cung trở ra, muội cảm thấy huynh cứ buồn b? kh?ng vui.?
Một l?n gi? nhẹ mang theo hương hoa thổi tới, chiếc ?o b?o m?u xanh mặt hồ của y lất phất bay. ?Ph? Tiệp dư chết rồi!?
?Ph? Tiệp dư??
?Trong cuộc tuyển t? năm ngo?i, Ph? Tiệp dư l? người xuất sắc nhất, cũng l? phi tần trước đ? được ho?ng huynh sủng ?i nhất.?
T?i hỏi: ?C? ta đẹp lắm sao??
?Đ?ng l? rất đẹp, trong sự kiều diễm lại mang mấy n?t thanh tao, tuyệt đối kh?ng thua g? Mộ Dung Phi ng?y trước, nh?n xa cứ như ti?n nữ vậy.? Huyền Thanh rất ?t khi khen vẻ đẹp của nữ tử n?o, lần n?y c?n d?ng đến hai chữ ?ti?n nữ?, c? thể thấy nữ nh?n đ? quả thực rất đẹp. Thế nhưng ngay sau đ?, y lại tiếp tục b?nh luận: ?Chỉ l? đẹp th? c? đẹp nhưng lại kh?ng c? linh hồn, chỉ l? một mỹ nh?n rỗng tuếch.?
H?nh như trước đ?y y đ? từng n?i c?u n?y, t?i hơi nhướng m?y, hỏi: ?Ph? Tiệp dư ch?nh l? Ph? Uyển nghi m? huynh từng nhắc tới với muội trước đ?y sao??
?Ch?nh l? c? ta.?
?Vậy gia thế c? ta thế n?o??
?Cũng kh?ng t?nh l? k?m lắm, mới v?o cung đ? được phong l?m tiểu nghi, nếu cứ tiếp tục đắc sủng, chẳng bao l?u sau sẽ trở th?nh qu? tần, thậm ch? ngay cả phong phi cũng c? khả năng. Nghe n?i khi ho?ng huynh thương lượng với Ho?ng hậu, ngay đến phong hiệu cũng đ? nghĩ sẵn rồi.? Huyền Thanh khẽ nở một nụ cười đầy ? vị. ?L? một chữ ?uyển[13]?, uyển trong uyển chuyển.?
[13] Chữ ?uyển? n?y l? 婉, kh?ng phải chữ ?uyển ? 宛? trong nhũ danh của Thuần Nguy?n Ho?n hậu, nhưng đồng ?m. ? ND.
T?i nghe thấy thế th? cả kinh, kh?ng k?m được m? kh?n giọng hỏi: ?C? ta rất đẹp? Đẹp như một vị cố nh?n, đ?ng vậy kh?ng??
Phương Nhược từng kể, hậu cung b?y giờ đ? kh?ng c?n l? hậu cung hồi mới được x?y dựng năm C?n Nguy?n thứ nhất, khi đ? c?c phi tần vừa v?o cung đ? ở ngay ng?i cao, c?n b?y giờ phần lớn đều phải bắt đầu từ thường tại, tuyển thị. Cuộc tuyển t? năm ngo?i c?ch b?y giờ chỉ mới một năm, vậy m? c? ta đ? nhảy vọt từ tiểu nghi ngũ phẩm l?n l?m tiệp dư tam phẩm, chưa c? thai m? chẳng bao l?u nữa sẽ trở th?nh qu? tần, nếu t?i c?n sống trong cung, ắt hẳn phải coi c? ta như k?nh địch.
C?u trả lời của Huyền Thanh đ? chứng minh ph?n đo?n của t?i l? đ?ng: ?So với Thuần Nguy?n Ho?ng Hậu đ? qua đời quả c? s?u, bảy phần giống. Trong ng?y tuyển t?, ho?ng huynh đ? tự m?nh giữ thẻ của c? ta lại, chỉ từ việc n?y th?i cũng c? thể đo?n biết ng?y sau th?nh ?n sẽ s?u d?y thế n?o.?
Dừng một ch?t, y lại tiếp: ?Ho?ng huynh v? sủng ?i Ph? Tiệp dư n?n khi c? ta c?n chưa đủ tư c?ch đ? ban cho một cung ri?ng, đối đ?i theo lễ qu? tần, hơn nữa v? c? c? ta n?n cuộc tuyển t? lần đ? tổng cộng chỉ chọn năm người. Những ai s?ng mắt đều c? thể nhận ra, bốn người c?n lại khi v?o cung, địa vị đều rất thấp, chẳng qua chỉ để cho đủ số. Trong một năm qua, ngay đến Xương Qu? tần xuất th?n cao qu?, lại sinh H?a Mục C?ng ch?a v? An Qu? tần vẫn lu?n đắc sủng cũng đều bị vứt qua một b?n, đừng n?i tới những phi tần kh?c.?
T?i bật cười một tiếng, giọng n?i lạnh tựa băng sương: ?Vừa rồi muội c?n đang nghĩ, đ? l? một mỹ nh?n rỗng tuếch, tại sao lại đắc sủng như vậy, th? ra đ?ng l? c? nguy?n nh?n.? Chợt nhớ tới lời của A Tấn, b?n hỏi: ?Ho?ng thượng đ? n?n ra m?u trong cung của c? ta sao??
?Phải!? Y cất giọng trầm trầm tho?ng vẻ bi thương: ?Lần n?y ho?ng huynh mắc bệnh nặng bắt đầu từ l?c n?n ra m?u, m? căn nguy?n của việc n?n ra m?u theo như th?i y n?i th? l? v? ho?nh huynh đ? d?ng qu? nhiều ngũ thạch t?n, lại uống một lượng lớn rượu mạnh ướp lạnh. M? ngũ thạch t?n được ph?t hiện trong cung của Ph? Tiệp dư, c? ta căn bản kh?ng c? c?ch n?o chối c?i. Ngay đến cả bản th?n c? ta cũng c? dấu hiệu của việc sử dụng ngũ thạch t?n.?
Ngũ thạch t?n? Nghe thấy những lời n?y, t?i cảm thấy sợ h?i v? c?ng, ngũ thạch t?n từng hết sức thịnh h?nh trong giới vương c?ng qu? tộc thời Ngụy Tấn, phần lớn được chế th?nh từ năm loại kho?ng thạch l? thạch chung nhũ, thạch tử anh, bạch thạch anh, thạch lưu ho?ng v? x?ch thạch chi. Trong năm vị thuốc n?y, thạch chung nhũ, bạch thạch anh v? thạch lưu ho?ng quả thực c? c?ng hiệu tr?ng dương, l?m ấm phổi, thận, nhưng kh?ng l?u sau khi dược lực qua đi, th?n thể sẽ l?c n?ng l?c lạnh. Người n?o thường xuy?n sử dụng sẽ ?hồn v?a l?n m?y, mặt m?y u ?m, tinh thần bất định, d?ng tựa c?y kh?, mang tướng quỷ u[14], thậm ch? c? khả năng tho?t dương m? chết.?
[14] Đ?y l? lời h?nh dung của Quản Lộ về H? Yến, một người d?ng ngũ thạch t?n l?u năm, trong Tam Quốc ch? v? Tam Quốc diễn nghĩa đều c? ghi lại c?u n?y ? ND.
T?i chấn động kh?ng ngừng. ?Đ? l? vật cấm trong cung, Ph? Tiệp dư c? n? từ đ?u? M? sao Ho?ng thượng lại sử dụng thứ n?y? Th?i y kh?ng biết ch?t n?o sao??
?Ho?ng huynh từ sau khi c? được Ph? Tiệp dư th? sớm tối kh?ng rời, thường xuy?n ở trong cung của c? ta cả ng?y, b?nh thường ngay đến Ho?ng hậu muốn gặp cũng kh?, n?i chi l? th?i y. Theo như lời ả thị nữ b?n cạnh Ph? Tiệp dư cung khai th? ngũ thạch t?n đ? d?ng cho việc ph?ng the, Ph? Tiệp dư mang v?o từ b?n ngo?i cung để mong được ?n sủng, do đ? mới khiến long thể bị tổn hại.?
T?i c?i đầu, trầm ng?m suy nghĩ, con đường n?i gồ ghề uốn lượn, dường như đi m?i chẳng tới điểm tận c?ng, từng l?n gi? nổi l?n l?m l? c?y đung đưa x?o xạc, giữa nơi trống trải lại c?ng trở n?n đ?ng sợ. Huyền Lăng, kh?ng ngờ y lại bu?ng thả bản th?n đến mức n?y. T?i tập trung nghiền ngẫm, chợt kinh h?i thốt l?n: ?Kh?ng thể n?o! Theo như huynh n?i th? Ph? Tiệp dư c? dung mạo rất giống Thuần Nguy?n Ho?ng hậu, được Ho?ng thượng sủng ?i v? c?ng, việc g? c?n phải d?ng ngũ thạch t?n để mong ?n sủng. M? ngũ thạch t?n l? vật cấm d?ng trong cung, d? c? ta c? muốn được ?n sủng th? cũng c? thể t?m th?i y xin xu?n dược mật chế, cớ g? phải mạo hiểm mang thứ bị cấm từ ngo?i v?o cung? Hơn nữa c? ta c?n chưa c? thai, chỉ c? thể dựa v?o một m?nh Ho?ng đế, sao c? ta lại đi l?m long thể của người bị tổn hại, như thế h? chẳng phải l? tự hại m?nh sao??
Hai mắt Huyền Thanh s?ng rực, y chăm ch? nh?n t?i. ?N?ng c?n nhớ những lời vừa rồi của ta chứ? Ho?nh huynh gần như độc sủng c? ta, ghẻ lạnh to?n bộ hậu cung, ngay đến Ho?ng hậu muốn gặp ho?ng huynh cũng chẳng dễ d?ng g?.?
M? mắt t?i bất gi?c nẩy l?n một c?i. ?Huynh cũng ph?t hiện c? ta c? khả năng bị người ta h?m hại sao?? T?i suy nghĩ một ch?t rồi kinh h?i n?i: ?Liệu c? phải l? Ho?ng hậu kh?ng? Ngũ thạch t?n đ? c? thể l? của Ho?ng hậu lắm chứ!?
Huyền Thanh đặt tay l?n vai t?i, b?nh tĩnh n?i: ?Từ khi v?o cung tới giờ, Ho?ng hậu vẫn lu?n rất mực y?u thương ho?ng huynh, d? c? l?ng đố kỵ Ph? Tiệp dư rồi b?y mưu h?m hại th? cũng quyết kh?ng sử dụng ngũ thạch t?n khiến th?n thể ho?ng huynh bị ảnh hưởng đ?u.?
T?i dần b?nh tĩnh trở lại, thầm nghĩ trong cung số phi tần kh?ng y?u Ho?ng thượng kỳ thực chẳng ?t ỏi g?.
Đ?ng thế, sau việc n?y, d? Ph? Tiệp dư c? giải th?ch thế n?o đi chăng nữa th? cũng chẳng ?ch g?. Trong thời gian đắc sủng, c? ta đ? bị người n?o o?n hận, do đ? khi thất thế mới rơi v?o cảnh giậu đổ b?m leo, bị c?c phi tần kh?c thừa cơ c?ng k?ch, từ đ? l?m Th?i hậu bừng bừng nổi giận, hạ lệch giết Ph? Tiệp dư v? phế tất cả mọi người trong gia tộc c? ta th?nh thứ d?n. L?ng t?i sau nh?y mắt đ? trở n?n gi? lạnh, hiểu rằng Th?i hậu giết c? ta kh?ng chỉ v? ngũ thạch t?n. Huyền Thanh trầm giọng n?i, nơi kh?e mắt tho?ng hiện n?t bi thương. ?C? b?i học từ mẫu phi ta, Th?i hậu l?m sao chịu để Ph? Tiệp dư một m?nh độc sủng, b? ấy quyết kh?ng chấp nhận điều n?y đ?u.?
T?i hiểu r?, ngũ thạch t?n chẳng qua chỉ l? một c?i cớ th?i, m? bởi việc n?y c? chứng cứ x?c thực n?n ngay đến Ho?ng thượng cũng chẳng hề n?i được g?.
?Th?i hậu v? Ho?ng hậu h?nh động nhanh như sấm, khi ho?ng huynh tỉnh lại th? Ph? Tiệp dư đ? chết rồi, d? ho?ng huynh c? muốn gỡ tội cho c? ta th? cũng chẳng được. C? điều, sau việc đ? ho?nh huynh kh?ng nhắc tới Ph? Tiệp dư lần n?o nữa, chỉ n?i một c?u giai nh?n kh? m? c? lại?? Kể tới đ?y, Huyền Thanh chợt ?m chặt lấy t?i, n?i với giọng run run: ?Ho?n Nhi, ta kh?ng thể kh?ng sợ h?i. Trong giấc mộng, Ho?ng huynh đ? gọi t?n n?ng. Ta ở trong cung hầu hạ người hai mươi bảy ng?y, tuy chỉ nghe ho?ng huynh mơ m?ng gọi n?ng một lần trong giấc mộng, chỉ c? một lần th?i, nhưng vẫn sợ h?i v? c?ng. Ho?n Nhi, ta sợ mất n?ng??
Tr?i tim t?i kh?ng ngừng đập th?nh thịch, chỉ biết ?p s?t mặt m?nh v?o bờ vai y. Chuyện n?y thực nực cười biết mấy, khi t?i v? y c?n chung gối, trong giấc mộng y chỉ gọi ?Uyển Uyển?, c?n b?y giờ lại gọi t?n t?i.
T?i b?nh tĩnh n?i: ?Khi tỉnh t?o, người y nghĩ đến l? Thuần Nguy?n Ho?ng hậu, sở dĩ ngủ m? lại đi gọi t?n muội, đại kh?i l? v셔 T?i gượng cười hờ hững. ?L? v? muội c? ba phần giống với Thuần Nguy?n Ho?ng hậu. Trong l?c nhớ tới Thuần Nguy?n Ho?ng hậu, y chẳng qua chỉ thỉnh thoảng nghĩ tới b?ng d?ng của một người chẳng chịu thuần phục như muội th?i.? T?i dịu d?ng ngước mắt nh?n y, n?i tiếp: ?Huống chi, muội chỉ l? người bị đuổi ra khỏi cung, sao c?n c? thể quay về được nữa. Do đ?, huynh sẽ kh?ng mất muội đ?u.?
Huyền Thanh ?m chặt lấy t?i, t?i gần như c? thể cảm nhận được tiếng tim đập nặng nề của y. ?Ta chợt ph?t hiện kh?ng ngờ m?nh lại l? một người nh?t gan như thế, ta rất sợ phải mất n?ng.?
T?i v?i mặt v?o lồng ngực y, cảm nhận những hơi thở ấm ?p khiến l?ng người an định. ?Thanh, muội cũng từng rất nh?t gan, kh?ng d?m tiếp nhận t?nh ? của huynh, nhưng b?y giờ ch?ng ta đ? ở b?n nhau, nương tựa v?o nhau rồi. Thanh, c? huynh ở đ?y, muội kh?ng c?n sợ g? nữa.?
Truyện hot hiện nay
Bình luận
Sắp xếp