Hậu Cung Chân Hoàn Truyện
Chương 33: Hỏi thế gian tình ái là chi
Giữa tiết trời đ?ng, trong cung tổ chức kh? nhiều yến tiệc, Huyền kh?ng thể thường xuy?n tới chỗ t?i, thỉnh thoảng c? tới cũng chỉ ngồi lại nửa ng?y, sau đ? liền vội v? quay về.
H?m ấy, s?ng sớm ngủ dậy, t?i thấy Huyền Thanh chắp tay sau lưng, đứng chờ ngo?i cửa, tr?n người l? một chiếc ?o lụa mềm m?u trắng c? ống tay ?o rộng, b?n h?ng thắt chiếc t?i thơm m?u lam, tay cầm một c?nh mai với d?ng vẻ ung dung rất mực. Dưới ?nh b?nh minh d?u dịu do vầng mặt trời ng?y đ?ng rọi xuống, to?n th?n y như được bao phủ bởi một quầng s?ng mờ mờ, lại c?ng l?m t?n l?n vẻ cao sang, qu? ph?i.
Thấy t?i cất bước ra ngo?i, y lập tức nở nụ cười tươi, dịu d?ng n?i: ?N?ng dậy rồi.?
T?i cả kinh bật thốt: ?Sao sớm thế n?y m? huynh đ? tới rồi, đứng b?n ngo?i như thế c? lạnh kh?ng??
Nụ cười của y tựa như tia s?ng đầu ti?n xuất hiện nơi ch?n trời. ?Vừa s?ng sớm ta đ? cưỡi ngựa về Thanh Lương Đ?i, thấy mai xanh đ? nở, liền h?i một c?nh tới đ?y cho n?ng.?
T?i mỉm cười đ?n lấy, nhẹ nh?ng đưa l?n mũi ngửi, m?i hương tao nh? của mai xanh lập tức khiến to?n th?n t?i thư th?i v? c?ng. T?i cười, n?i: ?Mau v?o đi! Huynh đ? ăn g? chưa vậy??
Y bật cười. ?Vừa s?ng sớm đ? phi ngựa tới đ?y, bụng ta đang s?i l?n đ?y n?y.?
Ph?a trong ph?ng, Ho?n B?ch vừa b?y xong mấy đĩa thức ăn đơn giản, lại đang m?c ch?o trắng để l?n b?n, t?i cười n?i: ?Kh?ng c? g? ngon để chi?u đ?i huynh đ?u, huynh cứ ngồi xuống m? tự lấp đầy c?i bụng của m?nh đi.?
Y cầm b?t ch?o trắng l?n, gắp một miếng dưa muối nếm thử, đoạn mỉm cười, nh?n t?i chăm ch?. ?Ta cảm thấy c? thể tới chỗ n?ng ăn ch?t đồ ăn đơn giản, lại h?p v?i ngụm ch?o, vậy đ? l? một việc hạnh ph?c nhất tr?n thế gian rồi.?
T?i đưa mắt liếc y, l?m bộ hờn tr?ch: ?C?i miệng huynh sao m? ngọt ng?o thế, cứ như đ? b?i mật vậy.? Y mỉm cười kh?ng n?i, t?i lại hỏi: ?C? phải trong cung đ? xảy ra chuyện g? kh?ng??
Trong mắt y tho?ng qua một n?t sầu lo, ngay sau đ? đ? lại cười, n?i: ?C? thể c? chuyện g? được chứ, chẳng qua l? trong đợt tuyển t? hồi th?ng S?u, ho?ng huynh vừa c? th?m một vị sủng phi l? Ph? Uyển nghi, v? vậy m? xem nhẹ chuyện triều ch?nh, c?n ghẻ lạnh cả hậu cung.?
T?i kh?ng cảm thấy t? m?: ?Chuyện n?y đ?ng l? lạ thật, Ho?ng thượng c? th?m sủng phi vốn l? lẽ thường, nhưng đến mức v? c? ta m? xem nhẹ chuyện triều ch?nh th? kh?ng b?nh thường ch?t n?o. Đ? l? một mỹ nh?n khuynh quốc khuynh th?nh sao??
Y tho?ng ngẩn ra, l?t sau mới hơi nhếch kh?e m?i cười khẽ. ?Đẹp th? c? đẹp, nhưng lại kh?ng c? linh hồn.?
T?i cười, n?i: ?Thế th? qu?i lạ rồi đ?y, tại sao Ho?ng thượng lại th?ch c? ta vậy??
Huyền Thanh khẽ lắc đầu. ?Ta cũng kh?ng r?, ho?ng huynh lu?n c? l? do ri?ng của m?nh.?
Hiện giờ tuy vẫn mang l?ng o?n hận Huyền Lăng nhưng khi nghe n?i về việc y ?n ?i với nữ tử kh?c, t?i đ? c? thể b?nh thản tiếp nhận, kh?ng cảm thấy k?ch động ch?t n?o, như thể người được n?i đến l? người m? t?i kh?ng hề quen biết.
Huyền Thanh điều chỉnh lại t?m trạng của m?nh một ch?t, vui vẻ n?i: ?H?m nay ta sẽ ở b?n n?ng cả ng?y, vậy c? được kh?ng??
Trong ph?ng c? l? sưởi n?n v? c?ng ấm ?p, m?i đ?n hương v? vậy m? trở n?n mi?n man n?ng bỏng, ho?n to?n mất đi sự lạnh l?ng. Y ngồi xuống trước mặt t?i, nhẹ nh?ng m?a b?t, vẽ lại b?ng d?ng đang ngồi ngay gần đ? của t?i. T?i lấy cuốn Th?i B?nh quảng k? ra đọc, ung dung lật mở từng trang, trong ph?ng, kh?i thơm vất vưởng bay lượn, để lại tr?n mặt đất những chiếc b?ng mờ mờ. T?i nhất thời nổi hứng nghịch ngợm, liền đưa tay quờ nhẹ v?o kh?ng kh?, chợt ph?t hiện l?c n?y y vẫn đang c?i đầu chuy?n t?m v?o bức họa, kh?ng k?m được cười, n?i: ?N?y, l?m g? c? họa sĩ n?o như huynh chứ, khi vẽ cứ một mực c?i đầu, chẳng buồn nh?n người ta lấy một lần, liệu c? vẽ giống được kh?ng đấy??
Huyền Thanh ngẩng l?n cười, n?i: ?N?ng h?y tự m?nh tới xem đi.?
T?i gh? đầu tới xem thử, thấy bức vẽ đ? thực tinh tế v? sống động v? c?ng, kh?ng k?m được buột miệng khen: ?Quả l? kh?ng tệ!?, rồi lại tr?ch: ?Nhưng vừa rồi huynh chẳng nh?n muội lần n?o??
Y cười vang, khẽ v?o mũi t?i một c?i. ?Ta tuy kh?ng nh?n muội, nhưng bộ dạng của muội lại lu?n ở trong l?ng ta, l?m g? m? chẳng vẽ ra được.?
T?i xoay người qua một b?n, bật cười kh?c kh?ch. ?Chỉ giỏi n?i linh tinh th?i??
C?n chưa dứt lời, t?i đ? ph?t hiện ra điều kh?c lạ, chẳng r? ?n Thực Sơ v?n r?m bước v?o tự l?c n?o, đang đứng lặng lẽ ngay cạnh cửa, sắc mặt trắng bệch như tờ giấy.
L?ng t?i thầm gi? lạnh, việc t?i v? Huyền Thanh định t?nh, ?n Thực Sơ kh?ng hề hay biết, t?i cũng kh?ng định n?i với hắn, m? Huyền Thanh trước giờ tới đ?y cũng chưa từng chạm mặt ?n Thực Sơ. Nhưng vừa rồi t?i v? Huyền Thanh th?n mật với nhau, ?n Thực Sơ nhất định đ? nh?n thấy rồi, c? điều t?i rất nhanh đ? b?nh tĩnh trở lại, b?n mỉm cười, n?i: ?Huynh đến rồi.?
?n Thực Sơ khẽ ?ừm? một tiếng, lạnh l?ng n?i: ?Ta đến thật kh?ng đ?ng l?c.?
T?i đưa mắt nh?n Huyền Thanh rồi dứt kho?t n?i với ?n Thực Sơ: ?Quả thực kh?ng đ?ng l?c, c? điều Thanh cũng kh?ng phải người ngo?i.?
?n Thực Sơ khẽ cười lạnh lẽo. ?Thanh?? Sau đ? lại v?n r?m cửa l?n, n?i: ?Ho?n muội muội, muội ra ngo?i n?y, ta c? lời muốn n?i với muội.?
Tr?i tim t?i bất gi?c hơi run rẩy, t?i kỳ thực kh?ng muốn l?m hắn tổn thương, nhưng d? sao hắn cũng đ? nh?n thấy rồi, t?i chỉ đ?nh dằn l?ng lại, mỉm cười n?i: ?Được, vậy xin huynh ra ngo?i trước đợi muội một l?t.?
?n Thực Sơ rảo bước ra ngo?i, Huyền Thanh khẽ k?o ?o t?i, hơi cau m?y lại. ??n đại nh?n h?nh như rất tức giận th? phải??
T?i khẽ cười, đ?p: ?C? ch?t hiểu lầm, để muội đi n?i r? với y l? được, huynh cứ ở trong n?y đợi muội nh?!?
Huyền Thanh khẽ gật đầu, t?i liền chậm r?i bước ra ngo?i. Kh?ng kh? b?n ngo?i rất lạnh, đột ngột bước ra từ trong căn ph?ng ấm ?p, t?i kh?ng k?m được r?ng m?nh một c?i, to?n th?n như t? dại.
?n Thực Sơ chắp tay sau lưng đứng b?n cạnh v?ch đ?, sắc mặt t?i xanh, nh?n thấy t?i đi ra liền n?i thẳng: ?Ho?n muội muội, muội từng n?i với ta rằng muội ở trong cung mấy năm, đ? ho?n to?n tuyệt vọng với chuyện t?nh cảm nam nữ. Muội cũng từng n?i với ta rằng Thanh H? Vương l? người trong cung, lại l? em ruột của đương kim ho?ng thượng, vậy th? mối quan hệ giữa muội v? Thanh H? Vương b?y giờ phải giải th?ch như thế n?o đ?y?? Giọng hắn đầy vẻ phẫn nộ v? thương t?m.
T?i cố giữ l?ng m?nh b?nh tĩnh, trầm giọng n?i: ?Ch?nh như huynh đ? n?i, đ? chỉ l? những lời m? muội từng n?i.?
?Muội?? ?n Thực Sơ lộ r? vẻ thương t?m. ?Lời từng n?i th? c? thể gạt đi kh?ng cần để ? tới hay sao??
T?i khẽ lắc đầu, dịu giọng n?i: ?Thực Sơ ca ca, kh?ng phải lời từng n?i th? c? thể gạt đi kh?ng cần để ? tới, m? l? chuyện tr?n đời n?y thường ph?t sinh những sự biến h?a ch?ng ta kh?ng lường trước được, kh?ng c? điều g? l? vĩnh viễn. Chẳng hạn như muội từng l? sủng phi của đương kim Ho?ng thượng, hay như gia tộc của muội từng hết sức huy ho?ng, v? muội từng l? một Ch?n Ho?n kh?ng tỏ việc đời, chỉ biết ?m b?t sen ngồi ở đầu thuyền m? h?t. Thực Sơ ca ca, những việc đ? đều đ? l? qu? khứ rồi, d? muội c? tr?ng mong tất thảy đừng c? qua đi đến thế n?o đi chăng nữa, thời gian rốt cuộc vẫn chẳng thể tr?i ngược lại.?
?n Thực Sơ ngẩn ngơ n?i: ?Muội đừng n?i với ta những điều n?y, muội chỉ cần trả lời ta một c?u th?i, muội v? Thanh H? Vương rốt cuộc c? quan hệ như thế n?o??
T?i h?t một hơi thật s?u, d?ng kh? lạnh băng tr?n v?o cơ thể khiến đầu ?c t?i v? c?ng tỉnh t?o, t?i n?n thở, n?i: ?Chẳng như thế n?o cả, muội th?ch y, y cũng th?ch muội, chỉ vậy th?i.?
?n Thực Sơ biến hẳn sắc mặt, cất giọng tang thương: ?Hay! Hay! Hay lắm! M?i h?m nay muội mới chịu n?i thực với ta!?
T?i thầm ?y n?y, ?n tồn n?i: ?Muội kỳ thực đ?u muốn giấu huynh, trong l?ng muội, huynh giống như l? huynh trưởng của muội vậy, lại l? hảo hữu l?u năm, muội vốn n?n sớm n?i với huynh mới đ?ng. Nhưng, thứ nhất l? việc n?y d? g? cũng kh?ng tiện n?i ra ngo?i, thứ hai, tấm l?ng của huynh với muội, muội kh?ng phải l? kh?ng biết, do đ? cũng sợ huynh thương t?m, rồi cả hai lại rơi v?o cảnh kh? xử.?
?n Thực Sơ ngẩn ngơ hồi l?u rồi mới hỏi: ?Bọn muội qua lại với nhau được bao l?u rồi??
T?i cắn chặt m?i. ?Điều n?y quan trọng sao??
Hắn nh?n t?i chăm ch?, chậm r?i n?i: ?Rất quan trọng.?
T?i c?i đầu. ?Nửa năm.?
?Vậy bọn muội quen nhau bao l?u rồi??
?Cũng phải s?u, bảy năm rồi.?
Khu?n mặt lộ vẻ đớn đau dữ dội, như thể sắp nhỏ m?u đến nơi, ?n Thực Sơ kh?n giọng n?i: ?Muội v? y quen nhau được s?u, bảy năm, nhưng muội v? ta đ? quen nhau hơn mười năm rồi, t?nh cảm đ? c? từ thuở nhỏ.?
L?ng t?i thầm kh? chịu kh?ng th?i, chỉ biết c?i đầu, thấp giọng n?i: ?C? một số chuyện, điểm mấu chốt kh?ng phải ở chỗ quen nhau nhiều hay ?t năm.?
?n Thực Sơ sững sờ đứng đ?, chăm ch? nh?n t?i bằng ?nh mắt đau thương kh? tả. ?Đ?ng thế, c? một số chuyện, điểm mấu chốt kh?ng phải ở chỗ quen nhau nhiều hay ?t năm, nhưng muội từng n?i muội đ? ho?n to?n thất vọng với chuyện t?nh cảm nam nữ, hơn nữa y lại l? em trai của Ho?ng đế ? người chồng trước đ?y của muội. Tại sao? Tại sao lại l? y chứ??
Lời của ?n Thực Sơ như một lưỡi dao sắc b?n cứa v?o vết thương của t?i, b?y ra trước mắt t?i một mảng qu? khứ bầy nhầy m?u thịt. L?ng t?i rấm rứt đau, giọng n?i cũng theo đ? trở n?n lạnh l?ng: ?Huynh muốn biết l? tại sao ư, vậy để muội n?i cho huynh biết. V? muội đ? tuyệt vọng với chuyện t?nh cảm nam nữ, v? muội đ? tuyệt vọng với cuộc đời n?y, v? muội vốn chỉ l? một người đ? bị nhấn ch?m trong sự đau khổ, l? y, l? Huyền Thanh, y đ? khiến muội sinh ra một niềm hy vọng với mọi việc, khiến muội bằng l?ng tin v?o những điều m? muội theo đuổi, do đ? muội c? thể kh?ng để t?m tới th?n phận của y, huynh c? hiểu kh?ng??
Những lời n?y t?i n?i dồn dập qu?, giọng n?i mất đi sự b?nh tĩnh thường ng?y, tr?i tim kh?ng ngừng đập th?nh thịch, tựa như tiếng trống chiều trầm lắng giữa n?i rừng.
?nh mắt ?n Thực Sơ tr?n ngập vẻ buồn b?, th? lương. ?Nhưng muội ở c?ng y, chỉ e sau n?y sẽ phải chịu kh?ng ?t nỗi khổ, thậm ch? đến một danh phận cơ bản nhất cũng kh?ng thể c? được!?
T?i gượng cười chua x?t, tựa như b?ng hoa đang run rẩy giữa tiết trời gi? lạnh. ?Với th?n phận của muội b?y giờ, d? ở chung với ai cũng kh?ng thể c? danh phận g? được. Vả chăng, Thực Sơ ca ca, lẽ n?o huynh c? thể cho muội danh phận? Hay l?, huynh nghĩ rằng danh phận l? thứ muội muốn c? nhất b?y giờ??
Y nghẹn lời, chỉ biết tr?n trối nh?n t?i. ?Muội sẽ rất vất vả??
T?i b?m tay v?o v?ch đ?, thản nhi?n cất lời: ?Muội phải chịu nỗi vất vả thế n?o, y cũng sẽ phải chịu nỗi vất vả thế ấy, huynh kh?ng cần lo muội sẽ bị thiệt th?i g? đ?u. Hơn nữa, muội đ? bằng l?ng đi theo y rồi, tất nhi?n cũng đo?n trước được sẽ gặp phải những chuyện g?, muội thực sự cam t?m t?nh nguyện.?
Mọi việc tr?n thế gian n?y d? c? kh? khăn, gian khổ đến đ?u, cũng kh?ng thể địch nổi một c?u cam t?m t?nh nguyện.
?n Thực Sơ đ? dần b?nh tĩnh trở lại, lẩm bẩm n?i: ?Cam t?m t?nh nguyện, ta với muội, cũng l? cam t?m t?nh nguyện, mu?n chết kh?ng từ m?!?
T?i khẽ lắc đầu, bước đến gần hắn. ?Thực Sơ ca ca, hai việc n?y kh?ng giống nhau đ?u. T?nh cảm của huynh với muội, muội m?i khắc ghi trong l?ng, nhưng muội v? Thanh, ấy l? t?nh y?u ch?n ch?nh đến từ hai ph?a.? T?i cất giọng ch?n th?nh m? tha thiết: ?Muội biết huynh muốn khuy?n muội điều g? nhưng việc đ? tới nước n?y rồi, muội cũng kh?ng ngại n?i với huynh, d? lựa chọn Thanh l? một sai lầm, muội cũng sẽ chấp nhận, m?i m?i kh?ng hối hận.?
T?i ngoảnh lại, đ?n lấy ?nh mắt dịu d?ng m? n?ng bỏng của Huyền Thanh ph?a sau lưng, thầm cảm thấy ấm ?p, tr?i tim như được bu?ng lơi. Y chỉ đứng ở đằng xa với vẻ thấu hiểu, kh?ng hề bước lại gần. Nh?n thấy sự thương t?m v? chấn động của ?n Thực Sơ, t?i bất gi?c c? ch?t kh?ng đ?nh l?ng, liền khẽ n?i: ?Thực Sơ ca ca, huynh thử n?i xem, huynh cảm thấy ở b?n muội quan trọng hơn, hay muội được thật l?ng vui vẻ quan trọng hơn??
T?i n?i những lời n?y với ? thăm d?, nếu hắn ?ch kỷ, c? lẽ l?ng t?i sẽ được thoải m?i hơn phần n?o. Trong khoảnh khắc hắn h? m?i, t?i thực sự c? ch?t mong chờ, mong rằng hắn c? thể ?ch kỷ một ch?t.
?n Thực Sơ n?i: ?Tự nơi đ?y l?ng, ta lu?n hy vọng c? một ng?y c? thể c? được muội, sau đ? m?i m?i ở b?n muội, n?n tất nhi?n ta coi đ?y l? việc quan trọng nhất. Nhưng Ho?n muội muội, ngay đến trong mơ, ta cũng biết l? muội kh?ng th?ch ta, muội ở với ta sẽ kh?ng c? được niềm vui thực sự. Do đ?, muội được thật l?ng vui vẻ vẫn quan trọng hơn một ch?t.?
Lời của hắn như nh?t b?a gi?ng mạnh v?o tr?i tim t?i, khiến t?i cảm động v? c?ng. ?n Thực Sơ, hắn lu?n đối tốt với t?i như thế, vẫn lu?n thật l?ng với t?i như thế. Sự thật l?ng của hắn, thậm ch? kh?ng thua k?m t?nh y?u m? Huyền Thanh d?nh cho t?i.
Thế nhưng, d? g? cảm động vẫn chỉ l? cảm động, chứ kh?ng phải l? t?nh y?u.
T?i dịu d?ng cất tiếng: ?Thực Sơ ca ca, cảm ơn huynh đ? đối xử với muội tốt như thế.?
Hai mắt ?n Thực Sơ đỏ hoe, hắn ngẩng cao đầu, cố k?m n?n những giọt nước mắt bất cứ l?c n?o cũng c? thể tu?n tr?o. ?Ta đối xử với muội kh?ng hề tốt, vừa rồi ta c?n hung dữ với muội nữa. Ho?n muội muội, ta chưa từng lớn tiếng như thế với muội bao giờ.?
T?i khẽ gật đầu, cặp mắt bất gi?c cay cay. ?Muội kh?ng tr?ch huynh. Thực Sơ ca ca, giờ muội đ? t?m được người muội y?u v? cũng y?u muội, muội rất vui, hy vọng huynh đừng kh? chịu th?m nữa. Huynh sẽ m?i l? Thực Sơ ca ca của muội, được kh?ng??
?n Thực Sơ hơi nhếch kh?e m?i nhưng trong mắt lại l?e l?n n?t bi thương kh? diễn tả bằng lời. ?Ta c? khuy?n muội cũng chẳng ?ch g?, d? sao b?y giờ t?m ? muội cũng đ? như vậy rồi, chỉ cần muội vui l? được.? Hắn chăm ch? nh?n Huyền Thanh đang đứng ph?a xa, giọng n?i rất lạnh l?ng, lời n?o lời nấy như những khối băng vụn: ?Ho?n muội mu?̣i, y c? được sự cam t?m t?nh nguyện của muội, muội kh?ng biết đ?u, ta thực sự ngưỡng mộ y v? c?ng!?
T?i gượng cười, khẽ n?i: ?C? g? m? h?m mộ chứ, Thực Sơ ca ca, sau n?y huynh cũng sẽ gặp được một nữ tử tốt, cam t?m t?nh nguyện l?m tất cả v? huynh.?
?Sẽ kh?ng đ?u.? ?n Thực Sơ buồn b? cất tiếng than: ?Ho?n muội muội, chỉ cần muội được vui vẻ l? tốt rồi.?
Hắn xoay người rời đi, dưới ?nh mặt trời ng?y đ?ng d?u dịu, b?ng d?ng hắn lại c?ng to?t l?n vẻ c? đơn kh? tả. Chiếc ?o m?u đỏ sậm hắn mặc tr?n người bị cơn gi? lạnh thổi bay lất phất, nh?n như những gợn s?ng dưới mặt hồ, m? to?n th?n hắn cũng đều như nhăn nh?m lại. Giữa v?ng n?i non ngợp một m?u u ?m, tr?ng hắn thật trơ trọi biết chừng n?o.
T?i đứng ngẩn ngơ nơi đầu gi?, từng cơn gi? lạnh căm kh?ng ngừng ập v?o mặt, khiến đầu ?c t?i c?ng th?m tỉnh t?o. T?i c? thể cảm nhận được s?u sắc rằng, mối t?nh ki?n định bấy l?u nay hắn vẫn lu?n d?nh cho t?i, l?c n?y đ? bị t?i l?m cho tổn thương s?u sắc. D? t?i c? kh?ng đ?nh l?ng đến mấy, n? rốt cuộc cũng đ? tổn thương rồi.
Hơi thở của Huyền Thanh c?ng với sự ấm ?p của chiếc ?o cho?ng đồng thời bao bọc lấy t?i, y dịu d?ng gi?p t?i lau đi giọt lệ chừng như tr?o ra b?n kh?e mắt, khẽ thở d?i cảm kh?i: ??n th?i y thực sự rất th?ch n?ng.?
T?i ngẩng l?n, cố n?n nỗi buồn, gượng cười ngơ ngẩn. ?Đ?ng tiếc, cả cuộc đời n?y muội kh?ng thể b?o đ?p huynh ấy.?
Chuyện t?nh cảm tr?n thế gian n?y, c? được th? phải c? mất. C? người vui vẻ th? phải c? người hụt hẫng, ưu sầu. Với ?n Thực Sơ l? thế, với Ho?n B?ch l? thế, v? với t?i, với Huyền Lăng, Huyền Thanh cũng đều l? như thế.
Cặp mắt trong veo của Huyền Thanh lộ vẻ dịu d?ng v? thấu hiểu. ?Ho?n Nhi, n?ng c? thể d?ng t?nh bạn trong suốt cuộc đời n?y để b?o đ?p y.?
T?i khẽ gật đầu. ?Muội sẽ l?m như thế.?
Tiếng thở d?i nh? nhẹ của Huyền Thanh như vương vấn m?i b?n tai t?i. ?Ho?n Nhi, n?ng c? biết khi nghe n?ng n?i ra c?u cam t?m t?nh nguyện, m?i kh?ng hối hận, ta đ? chấn động tới mức n?o kh?ng??
T?i lắc đầu, khẽ n?i: ?Muội chẳng qua chỉ n?i lời thực l?ng m? th?i.?
Tr?n khu?n mặt y tr?n ngập vẻ mừng vui v? x?c động, c?n k?m theo mấy n?t dịu d?ng, gần như đ? nhấn ch?m t?i v?o trong đ?. ?Ho?n Nhi, t?nh cảm của ?n th?i y với n?ng kh?ng hề ?t hơn ta, chỉ l? ta đ? rất may mắn, do đ? mới c? thể ?m n?ng v?o l?ng. N?ng l? người m? cả cuộc đời n?y ta đều mong đợi!?
Người m? cả cuộc đời n?y đều mong đợi, với t?i, đ? ch?nh l? Huyền Thanh. T?i c?i đầu, n?p s?t v?o v?ng tay rộng r?i m? ấm ?p của y. Chỉ khi được y ?m v?o l?ng, t?i mới c? thể cảm thấy y?n t?m như b?y giờ.
M?a đ?ng d? r?t lạnh đến mấy, rốt cuộc rồi cũng sẽ qua đi.
Top Truyện Hot Nhất
Truyện hot hiện nay
Bình luận
Sắp xếp