Hậu Cung Chân Hoàn Truyện
Chương 32: Xóa tan hiềm khích
T?i cố ? tr? trừ h?ng thu h?t sự ch? ? của g?, trong l?c n?i chuyện lại l?n nh?y mắt ra hiệu với Ho?n B?ch, đồng thời như c? như kh?ng hờ hững liếc qua con dao găm. Ho?n B?ch hiểu ?, liền r?n r?n bước tới nhặt con dao găm l?n, đi tới b?n cạnh nam tử kia.
T?i nh?n nam tử kia, cất giọng u sầu: ?C?ng tử thử nh?n kĩ xem, kỳ thực tiểu nữ l?m g? c? chỗ n?o tốt đ?u chứ.?
G? chăm ch? nh?n t?i, đang định mở miệng n?i g?, chợt hơi cau m?y, sắc mặt lộ vẻ đau đớn, trong mắt bừng ra những tia hung tợn, nhanh ch?ng xoay người nh?n qua chỗ Ho?n B?ch vừa đứng. Ho?n B?ch tay ch?n nhanh nhẹn, chỉ v?i bước ch?n đ? chạy trở về nấp sau lưng Huyền Thanh, d?ng vẻ hoang mang v? c?ng.
T?i vỗ vai Ho?n B?ch một c?i, khẽ cất tiếng an ủi: ?Sợ c?i g? chứ, chẳng qua chỉ đ?m hắn một dao th?i, lại kh?ng v?o chỗ yếu hại, hắn kh?ng chết được đ?u.? T?i cố ? cười tủm tỉm tr?u chọc: ?Ho?n B?ch, trước đ?y muội giết người c?n chẳng chớp mắt lấy một lần, sao h?m nay lại nương tay như vậy??
Ho?n B?ch l?ng t?ng đ?p: ?Đ? l?u kh?ng động thủ, cổ tay n? tỳ mềm nhũn ra rồi.?
Nam tử đ? tỏ ra căm hận v? c?ng, nhịn đau r?t con dao vừa bị Ho?n B?ch n?m tr?ng v?o vai ra, nửa lưỡi dao d?nh đầy m?u, một giọt m?u nhỏ xuống nền tuyết trắng tinh, nh?n như một b?ng hoa mai đỏ rực. Hắn cố gắng đứng dậy, nhưng chất độc trong người vốn c?n chưa được thanh trừ hết, b?y giờ tr?n vai lại tr?ng một dao, rốt cuộc kh?ng gắng gượng nổi, mới đứng l?n nửa chừng đ? lại ng? nh?o.
T?i cười nhạt, cất tiếng: ?N?y, ngươi chớ c? m? động đậy bừa b?i, kẻo kh?ng miệng vết thương nứt ra th? ngươi khổ đấy.?
Hắn hằn học n?i: ?N?ng muốn giết ta, tất nhi?n c? nam nh?n kia ra mặt cho n?ng, h? tất phải bảo một tiểu a ho?n d?ng thủ đoạn bỉ ổi thế n?y để ?m to?n ta, như thế h? c? thể coi l? h?nh vi của một bậc qu?n tử??
T?i kh?ng k?m được cười vang khanh kh?ch, đưa tay ?o l?n che miệng n?i: ?Ta v? Ho?n B?ch vốn l? nữ tử, tất nhi?n kh?ng phải để t?m tới c?i gọi l? h?nh vi của qu?n tử rồi. Hơn nữa, vừa rồi ngươi muốn đoạt ta về H?ch H?ch, lẽ n?o lại l? h?nh vi của qu?n tử sao? Đ? như thế, ta việc g? phải đối đ?i với ngươi bằng đạo của người qu?n tử?, rồi liền chỉ sang Ho?n B?ch. ?Đ?y l? thị nữ của ta, ngươi thấy thế n?o?? T?i ung dung n?i: ?Dung mạo muội ấy kh?ng thua k?m g? ta, c?n n?i đến th?ng minh t?n nhẫn, vừa rồi trong l?c ngươi kh?ng để ?, muội ấy c? thể lặng lẽ đến gần ngươi n?m dao găm l?m ngươi bị thương, cũng coi như l? lợi hại rồi.?
Sắc mặt g? như bị m?y đen che phủ, sau một tho?ng im lặng liền sảng kho?i n?i: ?Đ?ng vậy!?
Ho?n B?ch dường như ph?t gi?c ra điều g?, n?n n?ng h? l?n: ?Tiểu thư?? T?i ra hiệu bảo muội ấy im lặng, muội ấy chỉ đ?nh nh?n qua ph?a Huyền Thanh, hai bờ m?i m?m chặt.
T?i mỉm cười, n?i: ?Ta chẳng qua chỉ l? một nữ tử b?nh thường nơi d?n gian, vậy m? thị nữ của ta đ? c? thể ?m to?n ngươi như vậy rồi, qua đ? đủ thấy số nữ tử vừa th?ng minh xinh đẹp lại vừa quả cảm ở Đại Chu nhiều v? kể, t?y tiện chọn một người cũng c? thể nhận được sự ?i mộ của ngươi. Như thế, xin hỏi t?n gi?, ngươi muốn cướp đi to?n bộ hay l? muốn giết hết to?n bộ đ?y?? T?i khẽ vuốt ve bờ m?. ?Bất kể ngươi lựa chọn thế n?o, ta d?m đảm bảo, ngươi nhất định kh?ng thể dễ d?ng lẻn v?o Đại Chu rồi an to?n trở ra đ?u.?
G? hơi biến sắc, ?nh mắt trở n?n sắc b?n m? lạnh l?ng. ?N?ng đ?ng l? đ? t?nh to?n gi?p ta một phen rồi.?
T?i n?i thẳng: ?Tất nhi?n. V? ta c? thể nh?n ra, t?n gi? l? một người qu? trọng t?nh mạng của m?nh.?
?Cớ sao lại n?i vậy??
T?i n?i giọng giễu cợt: ?Bởi v? ngươi biết ta đ? giết vợ ngươi v? đứa b? trong bụng c? ta, ngươi cũng n?i c? ta v? ngươi đ? c? hai đứa con trai, trong bụng c? ta l? đứa thứ ba. Vậy thử hỏi khi biết tin người vợ đ? gi?p m?nh sinh con đẻ c?i bị người ta giết chết, ngươi n?n c? vẻ mặt thế n?o? Ngươi biết r? ta l? người ra tay, vậy m? kh?ng hề muốn b?o th?, tuy ta cũng chỉ muốn tốt cho c? ta, nhưng người th?n l? một người chồng lại kh?ng hề hỏi đến, c?n muốn chiếm đoạt lấy một người đ? giết vợ m?nh như ta, thực kh?ng hợp lẽ thường. Chỉ c? hai c?ch giải th?ch cho việc n?y, thứ nhất l? ngươi kh?ng hề coi trọng c? ta, kh?ng định v? c? ta m? g?y xung đột với bọn ta bằng tấm th?n c?n đang mang độc; thứ hai, đ? l? ngươi qu? coi trọng t?nh mạng của bản th?n, tuy kh? chịu nhưng cũng chỉ c? thể k?m n?n, bởi ngươi lu?n đặt t?nh mạng của bản th?n v?o vị tr? quan trọng nhất.?
G? cười giễu một tiếng, hờ hững n?i: ?D?ng lời của người Chu để n?i, n?ng c? thể coi l? một nửa tri ?m của ta rồi.?
T?i cười nhạt. ?Kh?ng hẳn. T?n gi? khen ta l? một nửa tri ?m, nhưng ta th? đ? ph?t hiện t?n gi? t?nh t?nh bạc bẽo, nếu thật sự hiểu t?n gi?, chỉ e sẽ v? sợ h?i m? phải hoang mang bỏ chạy mất th?i. Do đ?, ta thật kh?ng d?m nhận hai chữ ?tri ?m? n?y. Ta chỉ mong sau n?y kh?ng bao giờ phải gặp t?n gi? nữa, vậy đ? l? vận may lớn nhất đời rồi.? T?i đưa tay ra dấu. ?Mời t?n gi? cứ tự nhi?n cho.?
G? tỏ vẻ hồ nghi. ?N?ng để ta đi??
T?i hỏi ngược lại: ?Bằng kh?ng, ngươi cho rằng ta lấy t?nh mạng ngươi l?m g???
?nh mắt sắc lẹm như dao của g? lướt qua bờ m? t?i, c? lẽ l? v? ảo gi?c, t?i cảm nhận được một ch?t dịu d?ng v? t?n thưởng b?n trong đ?. G? loạng choạng đứng dậy, đi được mấy bước, th?n thể rốt cuộc đ? vững v?ng hơn.
Ho?n B?ch thấy g? xoay người đi ngay, khẽ ??i? l?n một tiếng, chỉ tay v?o thi thể vợ g? tr?n mặt đất. ?Ngươi bỏ mặc vợ ngươi sao??
G? quay đầu liếc nh?n, mặt m?y hờ hững, kh?ng hề c? ch?t g? gọi l? nỗi đau mất vợ. ?Người chết th? đ? chết rồi, chẳng lẽ bắt ta phải c?ng theo một c?i x?c đi ra khỏi th?nh sao?? Sau đ? lại đưa mắt liếc t?i, lạnh l?ng cất tiếng: ?N?ng nhớ lấy, n?ng đ? giết vợ ta, phải đền cho ta một người vợ kh?c! Nhớ lấy!? N?i xong th? kh?ng ngoảnh đầu lại th?m, xoay người đi thẳng.
Ho?n B?ch tức giận v? c?ng, hậm hực n?i: ?Tr?n đời n?y kh?ng ngờ lại c? loại nam nh?n như vậy, thi thể kh?ng cần, chẳng lẽ ngay cả việc ch?n cất vợ m?nh cũng kh?ng l?m được sao? Thực kh?ng xứng l?m một người chồng!? N?i rồi, muội ấy liền thở d?i, nh?n nữ tử kia. ?C? ta thật đ?ng thương!?
Huyền Thanh khẽ xoa vai t?i, dịu d?ng an ủi: ?Lời của hắn, n?ng đừng để bụng.?
T?i lẳng lặng ngồi xuống, đưa tay bới tuyết b?n cạnh x?c nữ tử kia, lạnh l?ng n?i: ?Nam tử tr?n thế gian n?y đều bạc bẽo, ?ch kỷ, Ho?n B?ch, đ?y l? lần đầu muội nh?n thấy cảnh n?y sao? Việc g? phải tức giận như vậy??
Huyền Thanh đưa mắt liếc t?i, kh?e miệng hơi m?y động nhưng rốt cuộc kh?ng n?i năng g?, chỉ c?ng t?i bới tuyết, rồi liền v?i x?c nữ tử kia xuống đ?. Mười ng?n tay t?i l?c n?y gần như đ?ng cứng lại, ho?n to?n mất đi tri gi?c. T?i chậm r?i h? hơi v?o tay, lại liếc nh?n ụ tuyết nổi l?n kia, thở d?i: ?Vốn mang th?n con g?i trắng trong, b?y giờ được v?i th?n v?o trong tuyết trắng thuần khiết, so với ch?n xuống đất th? tốt hơn nhiều.?
Ho?n B?ch n?p s?t v?o t?i, khẽ n?i: ?Tiểu thư, vừa rồi tiểu thư bảo n? tỳ d?ng dao găm n?m hắn, n? tỳ thật sự rất sợ, n? tỳ chưa từng l?m chuyện như thế bao giờ.?
T?i nắm lấy b?n tay Ho?n B?ch, an ủi: ?Tự tay giết người, h?m nay cũng l? lần đầu ti?n của ta. Nếu kh?ng v? bất đắc dĩ, ai lại muốn tay m?nh d?nh m?u tanh. Ho?n B?ch, h?m nay thực sự phải cảm ơn muội, nếu kh?ng c? muội n?m dao l?m hắn bị thương, ta cũng chẳng biết phải t?m lời lẽ n?o để ứng ph? với hắn nữa.?
Ho?n B?ch lộ vẻ nghi hoặc v? căm phẫn. ?C? c?ng tử ở đ?y, muốn giết hắn đ?u phải việc g? kh? khăn, sao phải thả cho hắn đi chứ? Hắn c?n cợt nhả tiểu thư nữa m?.?
T?i đưa mắt nh?n qua ph?a Huyền Thanh, khẽ hỏi: ?Huynh thấy sao??
Y c? ch?t trầm ng?m, hơi cau đ?i m?y cong cong lại, đ?p: ?Người n?y nhất định rất c? quyền thế ở H?ch H?ch.? T?i hiểu suy nghĩ của y, b?n dưới H?ch H?ch Khả h?n c? hai vị Đại vương của Nam Viện, Bắc Viện, bọn họ chia nhau cai quản ch?nh sự, rất c? quyền uy. Huyền Thanh tất nhi?n đặt kh? nhiều sự ch? ? v?o hai người n?y.
T?i gật đầu, n?i: ??t nhất cũng l? người thuộc h?ng tướng so?i. Vậy, hắn tới đ?y l? v? cớ g???
Tất nhi?n kh?ng phải l? để ngắm cảnh đẹp tr?n Huy Sơn. Huyền Thanh nghi?m t?c cất tiếng: ?Chỉ e l? để thăm d? chuyện giữa hai nước?, rồi lại khẽ lắc đầu. ?Việc bi?n ph?ng kh?ng ngờ lại lơi lỏng đến mức n?y, để người H?ch H?ch c? thể dễ d?ng v?o được tới tận đ?y.?
T?i suy nghĩ một ch?t rồi n?i: ?Lối ăn mặc của hắn kh?ng kh?c g? người Đại Chu, v?ng bi?n lại c? chợ Hỗ Thị, hắn chỉ cần giả vờ l? thương nh?n th? tất nhi?n c? thể v?o được.?
Huyền Thanh n?i: ?Đợi ta về kinh, nhất định phải bẩm r? với ho?ng huynh việc tăng cường ph?ng ngự nơi bi?n giới. D? t?m của người H?ch H?ch từ việc n?y đ? bộc lộ phần n?o rồi.?
T?i im lặng gật đầu, chỉ l? trong l?ng t?i c?n c? một suy nghĩ kh?c chưa n?i ra. Ho?n B?ch nghe m? nghi hoặc, b?n hỏi: ?Sao tiểu thư lại biết th?n phận người H?ch H?ch của kẻ đ???
T?i n?i: ?Muội c? để ? thấy chiếc ?o l?ng c?o tr?n người hắn kh?ng? Chiếc ?o ấy thoạt nh?n th? kh?ng c? g? đặc biệt, lại may theo kiểu b?nh thường, nhưng chỉ cần nh?n kĩ th? sẽ ph?t hiện lớp l?ng c?o c? m?u sắc cực kỳ thuần nhất, kh?ng hề c? chiếc l?ng tạp n?o, hơn nữa c?n v? c?ng tề chỉnh, thực hiếm c?. Loại l?ng c?o ấy thuộc v?o h?ng thượng phẩm trong thượng phẩm, người b?nh thường kh?ng dễ g? c? được, cũng giống như ngọc trai miền Nam trong ho?ng cung Đại Chu vậy, chuy?n d?nh cho qu? tộc sử dụng. Người c? thể mặc loại ?o l?ng c?o thế n?y nhất định kh?ng phải hạng nh?n vật tầm thường ở H?ch H?ch.?
Ho?n B?ch im lặng một l?t rồi mới rụt r? n?i: ?Tiểu thư, vừa rồi n? tỳ cho rằng? cho rằng tiểu thư khen n? tỳ trước mặt hắn, l? c? ? muốn n? tỳ thay tiểu thư theo hắn tới H?ch H?ch.?
T?i ngẩn ra, rồi lập tức cười n?i: ?Muội cả nghĩ qu? rồi.?
Ho?n B?ch vội v?ng n?i: ?N? tỳ biết, n? tỳ biết m?, l? n? tỳ kh?ng tốt, đ? suy nghĩ linh tinh. N? tỳ cho rằng?? Muội ấy kh?ng n?i tiếp nữa, sắc mặt đỏ bừng, c?i đầu im lặng.
Huyền Thanh mỉm cười, n?i: ?C? l? muội muội của Ho?n Nhi, Ho?n Nhi sao c? thể l?m như vậy được.?
T?i đưa mắt liếc y, lạnh l?ng n?i: ?Vừa rồi l? ai n?i ta t?n nhẫn, sao b?y giờ lại đứng ra d?n h?a rồi??
Ho?n B?ch k?o tay t?i, dịu d?ng cất tiếng: ?Tiểu thư, l? n? tỳ kh?ng tốt, n? tỳ kh?ng n?n k?u l?n như thế, d? tiểu thư đ?nh n? tỳ, n? tỳ cũng kh?ng o?n hận ch?t n?o.?
T?i khẽ vuốt ve bờ m? vẫn c?n sưng tấy, ửng đỏ của Ho?n B?ch, chậm r?i n?i: ?Đ? đỡ hơn ch?t n?o chưa? L? ta kh?ng tốt, trong l?c n?n n?ng đ? ra tay qu? nặng. Kh?ng phải ta cố ? muốn đ?nh muội đ?u.?
Ho?n B?ch rơm rớm nước mắt, n?i: ?N? tỳ biết.?
Huyền Thanh cất giọng ?n tồn, b?n trong c?n mang theo ch?t ?y n?y: ?Trời đ? tối rồi, tr?n n?i lại lạnh nữa, ch?ng ta mau theo đường cũ quay về th?i.? T?i kh?ng n?i g?. Huyền Thanh để Ho?n B?ch bầu bạn b?n t?i, c?n m?nh th? đi bẻ mấy c?nh th?ng kh? về l?m đuốc, lại m?c đ? đ?nh lửa giắt b?n h?ng ra ch?m lửa. Ngọn đuốc l?m bằng gỗ th?ng kh? lập tức s?ng bừng, c?n tỏa ra m?i hương thoang thoảng.
Huyền Thanh một tay giơ cao ngọn đuốc, một tay dắt tay t?i bước đi.
T?i rụt tay lại, quay người qua hướng kh?c. Huyền Thanh cười gượng, thở d?i. ?Vừa rồi l? ta kh?ng tốt, đ? l?m n?ng tổn thương. Nhưng b?y giờ trời tối đường trơn, n?ng nắm tay ta sẽ dễ đi hơn nhiều.? T?i hết c?ch, đ?nh đưa tay cho y. Hai ch?ng t?i dắt tay nhau c?ng bước, y vốn khỏe mạnh, bước đi rất mau lẹ v? vững v?ng, Ho?n B?ch đi theo sau bất gi?c đ? bị bỏ c?ch một qu?ng.
T?i v? Huyền Thanh v? chuyện vừa rồi m? l?ng mang t?m sự, kh? tr?nh khỏi c? ch?t thẫn thờ. Một l?t sau, Huyền Thanh dừng ch?n, quay lại n?i với Ho?n B?ch: ?Ba người ch?ng ta c?ng đi n?o!? N?i rồi, y b?n đưa ngọn đuốc trong tay về ph?a Ho?n B?ch.
Ho?n B?ch kh?ng khỏi ng?y ra, hai m? đỏ bừng, vội nh?n sang ph?a t?i. T?i thấy muội ấy đi một m?nh quả thật rất kh? khăn v? vất vả, l?ng cũng c? ch?t x?t xa, liền gật đầu đồng ?. Ho?n B?ch liền nhận lấy c?y đuốc từ tay Huyền Thanh, lại đặt tay m?nh v?o tay y, sau đ? c?ng t?i một tr?i một phải bước đi b?n y. T?i thấy muội ấy cứ một mực c?i đầu đi đường, đ?i bờ m?i hơi mấp m?y chừng như đang n?i g? đ?, kh?ng k?m được hỏi: ?Ho?n B?ch, muội đang n?i g? vậy??
Ho?n B?ch nghe vậy th? cả kinh, sắc mặt c?ng th?m ửng đỏ, chỉ biết lắc đầu lia lịa.
T?i thấy muội ấy kh?ng trả lời, Huyền Thanh th? chỉ một mực dắt tay ch?ng t?i bước về ph?a trước, kh?ng n?i năng g?. T?i vẫn c?n canh c?nh những lời của Huyền Thanh ban n?y, do đ? cũng c? ch?t kh?ng vui, liền kh?ng n?i th?m nữa.
Tới khi về đến kh?ch điếm th? đ? l? nửa đ?m, Huyền Thanh quay về ph?ng m?nh nghỉ ngơi, t?i v? Ho?n B?ch ở trong ph?ng m?c nước n?ng rửa mặt. Trong khoảnh khắc đắp chiếc khăn b?ng l?n mặt, t?i bất gi?c r?ng m?nh, t?m trạng phần n?o bu?ng lỏng.
Vừa thay xong một bộ đồ b?nh thường, t?i nh?n thấy Huyền Thanh đẩy cửa đi v?o, c?n bưng theo đồ ăn đ?m, mỉm cười, n?i: ?Chắc đ? đ?i bụng rồi chứ g?, ta vừa dặn tiểu nhị đem ch?o hạt th?ng tới, c?n đang n?ng hổi đ?y.?
T?i vẫn c?n giận y v? hai chữ ?t?n nhẫn? kia, liền chỉ hờ hững n?i: ?Đa tạ Vương gia đ? nhọc l?ng.?
Y thở d?i một hơi, than: ?N?ng vẫn c?n giận ta v? mấy lời đ? sao??
T?i cười lạnh, cất tiếng: ?Vương gia l? nh?n vật cao qu? cỡ n?o, sao ta d?m giận.?
Tr?n mặt y tho?ng lộ vẻ tự tr?ch. ?Ta biết l? ta kh?ng tốt, kh?ng n?n n?i n?ng như vậy. Nhưng n?ng thế n?y tức l? đang giận dỗi rồi, lẽ n?o n?ng muốn th?nh người xa lạ với ta sao??
Quầng mắt t?i bất gi?c đỏ hoe, sống mũi cay s?. ?Vương gia muốn nghĩ ta thế n?o cũng được nhưng ta thực sự kh?ng nhận nổi những lời đ? của Vương gia đ?u.?
Huyền Thanh nh?y mắt ra hiệu, Ho?n B?ch b?n n?i: ?Chỉ c? ch?o hạt th?ng th? sao đủ được, để n? tỳ đi bảo nh? bếp l?m th?m v?i m?n ăn nữa.? N?i rồi, muội ấy liền mở cửa ra ngo?i.
Huyền Thanh đi tới ngồi xuống cạnh t?i, ?y n?y n?i: ?H?m nay l? ta kh?ng tốt, kh?ng n?n l?m n?ng tổn thương. Chỉ l? khi đ? nữ tử kia vẫn c?n thở, vậy m? n?ng lại dứt kho?t giết chết c? ta. Tuy ta biết n?ng muốn tốt cho c? ta, kh?ng đ?nh l?ng để c? ta chịu khổ th?m nữa, nhưng vẫn kh?ng k?m được kinh h?i v? c?ng. D? sao n?ng cũng l? một nữ tử yếu đuối, sao c? thể nhẹ nh?ng kết liễu một t?nh mạng như vậy được, n?i g? th? n?ng cũng ng?y ng?y tụng niệm kinh văn.?
Lồng ngực như tắc nghẹn, t?i chăm ch? nh?n y. ?Huynh cảm thấy muội kh?ng c? l?ng từ bi sao? Hay l? huynh cho rằng trước khi giết c? ta, muội n?n niệm một lần b?i ch? V?ng Sinh?? T?i trầm giọng n?i: ?Muội chỉ kh?ng đ?nh l?ng nh?n c? ta phải chịu đau đớn. Về sau nghe người H?ch H?ch kia n?i c? ta đang c? thai, muội cũng kinh h?i v? c?ng. Nhưng thực sự x?t thương một sinh mệnh tức l? chỉ c? thể trơ mắt nh?n sinh mệnh đ? phải chịu đủ mọi đau khổ rồi mới được chết sao?? Mắt t?i l?c n?y đ? rơm rớ lệ. ?Huynh n?i muội ra tay qu? t?n nhẫn, nhưng khi giết c? ta, chẳng lẽ muội lại kh?ng sợ hay sao? Huống chi?? T?i cắn chặt m?i, n?i tiếp: ?Muội l? người bước ra từ chốn hậu cung đầy những t?m cơ v? sự chết ch?c, lẽ n?o huynh kh?ng biết hay sao??
Huyền Thanh đưa tay tới gi?p t?i gạt đi giọt lệ b?n kh?e mắt, cất giọng đau đớn v? x?t xa: ?N?ng đừng kh?c! Ta biết m?nh n?i sai l?m n?ng thương t?m, l?m n?ng nhớ lại những việc trong cung trước đ?y nhưng ta thật sự kh?ng cố ?.? Y khẽ vỗ vai t?i, an ủi: ?Khi đ? ta cũng chỉ n?n n?ng qu? th?i!? Tr?n mặt tho?ng lộ vẻ ngượng ng?ng, y l?ng t?ng n?i tiếp: ?N?i thực, khi b?nh định Nhữ Nam Vương, tuy ta từng giết kh?ng ?t người nhưng đ?y l? lần đầu ti?n ta nh?n thấy một nữ tử tự tay giết người, hơn nữa lại l? nữ tử m? ta y?u nữa.?
T?i khẽ bu?ng tiếng thở d?i, buồn b? n?i: ?C? lẽ ch?ng ta c?n chưa đủ hiểu nhau, d? sao khi ở trong cung mới chỉ gặp mặt mấy lần, b?n ngo?i cung cũng chỉ c? v?i lần gặp gỡ, những l?c ấy muội đều nh? nhặn, ?n h?a. Huynh chưa từng thấy cảnh muội tranh đấu với người ta trong cung đ? th?i, c? lẽ khi thật sự hiểu r? muội rồi, huynh sẽ kh?ng c?n th?ch muội nữa.?
Huyền Thanh n?n n?ng n?i: ?Cho d? tranh đấu với người ta thế n?o, muội cũng kh?ng bao giờ chủ động l?m hại ai cả.? Y nắm lấy b?n tay t?i, n?i với giọng ch?n th?nh: ?Ho?n Nhi, như n?ng n?i đ?, c? lẽ thời gian ch?ng ta ở b?n nhau c?n chưa đủ d?i, n?ng v? ta hiểu nhau chưa đủ s?u sắc. Vậy, n?ng đừng giận ta nữa được kh?ng? Nếu n?ng cứ giận m?i thế n?y, sao ch?ng ta t?m hiểu về nhau th?m được.?
L?ng t?i rốt cuộc đ? phần n?o thư th?i hơn. ?Huynh đ?ng l? đồ nhẫn t?m đoản mệnh?? N?i tới hai chữ ?đoản mệnh?, t?i bất gi?c c? ch?t hoang mang, liền giậm ch?n một c?i, thở d?i o?n tr?ch: ?Ai ai cũng c? thể n?i muội t?n nhẫn, n?i muội kh?ng tốt, duy c? huynh l? kh?ng thể??
Y n?i: ?Phải, ta kh?ng thể.?
T?i đưa mắt liếc y. ?Cho d? tất cả mọi người tr?n thế gian đều ch? muội kh?ng tốt, huynh cũng kh?ng được ch?, bởi v? huynh kh?c với bọn họ.?
Trong mắt như bừng l?n một c?y cầu vồng rực rỡ, y đưa tay tới ?m t?i v?o l?ng, dịu d?ng n?i: ?Bởi v? tr?n thế gian n?y, n?ng thương y?u ta nhất, ta y?u thương n?ng nhất, hai ch?ng ta l? những người độc nhất v? nhị trong mắt nhau. H?m nay đ?ng l? ta đ? tr?ch nhầm n?ng, Ho?n Nhi, nếu n?ng kh?ng tha thứ cho ta, ta thực sự sẽ trở th?nh một người nhẫn t?m đoản mệnh đấy??
T?i vội v?ng đưa tay bịt miệng y lại. ?Cứ suốt ng?y n?i linh tinh, cẩn thận kẻo muội kh?ng th?m để ? đến huynh nữa đấy!? T?i đưa mắt nh?n y, n?i tiếp: ?Thanh, trước đ?y muội vẫn lu?n cảm thấy huynh l? một người tốt, tốt đến ho?n hảo, nhưng h?m nay rốt cuộc đ? ph?t hiện ra một khuyết điểm của huynh rồi.?
Y n?i: ?N?ng cứ n?i đi, ta đang nghe đ?y.?
T?i thở d?i than: ?Sau việc lần n?y, muội cảm thấy l?ng dạ huynh mềm yếu qu?. Hoặc c? thể n?i, t?m địa huynh qu? tốt, qu? hay suy nghĩ cho người kh?c.?
Y thản nhi?n cười, n?i: ?C? lẽ ta đ?ng l? qu? hay mềm l?ng.?
T?i tựa đầu v?o vai y, khẽ n?i: ?Chỉ mong sự lương thiện sẽ kh?ng trở th?nh g?nh nặng của huynh.?