Hậu Cung Chân Hoàn Truyện

Chương 31: Cứu người


Chương trước Chương tiếp

Ho?n B?ch thấy hai ch?ng t?i đều im lặng, sau khi ng? nh?n sắc trời b?n n?i: ?Mặt trời sắp xuống n?i rồi, m? tr?n n?i lại lạnh thế n?y, ch?ng ta cũng đ? ngắm cảnh rồi, chi bằng mau xuống n?i th?i, nếu để muộn qu?, phải ở lại tr?n n?i th? kh?ng hay ch?t n?o.?

T?i khẽ gật đầu, chuẩn bị c?ng Ho?n B?ch v? Huyền Thanh xuống n?i, chợt nghe ph?a kh?ng xa c? những tiếng h? h?t vang lại. Bốn bề vốn đang tĩnh lặng, những ?m thanh ấy vang l?n nghe đột ngột v? qu?i dị v? c?ng, khiến t?i kh?ng k?m được thầm sinh l?ng sợ h?i.

Huyền Thanh l?c n?y hơi cau m?y trầm ng?m, bỗng h? lớn một tiếng: ?Kh?ng hay!? Sau đ? liền chạy đi như bay. T?i v? Ho?n B?ch ngơ ng?c nh?n nhau, kh?ng biết đ? xảy ra chuyện g?. Thế nhưng thấy sắc mặt Huyền Thanh biến đổi hẳn, ch?ng t?i cũng biết l? c? điều g? đ? kh?ng hay, liền kh?ng suy nghĩ qu? nhiều nữa m? vội chạy theo y.

T?i v? Ho?n B?ch chạy kh?ng được nhanh, khi tới chỗ ph?t ra những ?m thanh qu?i dị vừa rồi th? chỉ thấy c? một đ?i nam nữ đang nằm tr?n nền đất tuyết, sắc mặt t?i đen, đặc biệt l? mấy chỗ xung quanh tai mắt mũi miệng lại c?ng đen kịt như mực. Hai người họ nh?u chặt đ?i m?y, dường như v? c?ng đau khổ, thế nhưng chỗ từ hai mắt trở xuống lại đầy vẻ vui mừng, kh?e miệng nhếch l?n cười toe to?t, c?i mũi đen kịt kh?ng ngớt rung l?n, dưới nền đất tuyết trắng tinh tr?ng lại c?ng r?ng rợn, khiến người nh?n sợ h?i. Hai ch?n bọn họ gập lại, đ?i tay co giật li?n hồi, miệng ph?t ra những tiếng k?u kh? kh? qu?i dị.

Nh?n thấy cảnh tượng gh? rợn n?y, t?i v? Ho?n B?ch lập tức ng?y người. Ho?n B?ch thầm cảm thấy sợ h?i, v? thức tới nấp sau lưng t?i.

Huyền Thanh đứng chắn trước mặt ch?ng t?i, n?n n?ng n?i: ?Cẩn thận! Hai người đ? tr?ng phải độc của h?n x? rồi.?

Ho?n B?ch nghe thấy vậy th? kh?ng k?m được k?u ?a? một tiếng, sợ h?i l?i lại mấy bước. T?i chưa từng nh?n thấy cảnh n?y, trong l?ng tất nhi?n cũng rất sợ h?i, bất gi?c chăm ch? nh?n y. ?Phải l?m sao đ?y??

Huyền Thanh khẽ h? l?n: ?Cứu người l? quan trọng!? T?i gật đầu thật mạnh, lập tức đi theo y. Huyền Thanh lấy thuốc rắn từ trong vạt ?o trước ngực ra đưa cho t?i, sau đ? liền đ? chặt nam tử đang nằm tr?n mặt đất kia xuống, kh?ng cho g? gi?y giụa, đồng thời quay đầu lại, n?i: ?Trong uống ngo?i thoa, mau b?i thuốc rắn l?n miệng vết thương của g?!?

T?i luống cuống ch?n tay, nhất thời kh?ng biết n?n bắt đầu t?m miệng vết thương của người đ? từ đ?u, huống chi vết rắn cắn vốn đ? rất nhỏ. Chợt t?i để ? thấy người đ? mặc một chiếc ?o l?ng c?o m?u bạc hoa lệ, duy c? đ?i tay l? lộ ra ngo?i, liền chụp lấy hai tay g? m? kiểm tra, quả nhi?n ph?t hiện ra hai dấu răng rất nhỏ tr?n mu b?n tay tr?i của g?. T?i vội lấy khăn tay ra, siết chặt chỗ s?t với miệng vết thương, miệng vết thương liền mở rộng ra, t?i lập tức rắc một lớp thuốc rắn thật d?y l?n tr?n đ?.

Nam tử n?y ăn vận xa hoa, nh?n như một vị c?ng tử nh? gi?u, thế nhưng i để ? thấy gan b?n tay của g?, t?i bất gi?c sững người, ở đ? c? một lớp chai rất d?y v? cứng, c?n b?ng đến độ c? thể phản quang. T?i tho?ng do dự, lại lật b?n tay g? l?n quan s?t, thấy l?ng b?n tay v? mười ng?n tay của g? cũng đều như vậy cả.

Hai h?m răng người đ? cắn rất chặt, kh?ng sao cạy ra m? đổ thuốc v?o được. T?i n?n n?ng đến độ đầu v? đầy mồ h?i, đ?nh nh?n qua ph?a Huyền Thanh cầu cứu. Y lập tức hiểu ?, liền đ?nh mạnh một c? v?o cằm nam tử đ? l?m g? h? miệng ra. T?i vội đổ thuốc bột v?o miệng g?, lại lấy t?i da đựng nước ra m? đổ th?m v?o.

Huyền Thanh quan s?t sắc mặt g? một ch?t, lập tức thở ph?o một hơi, khẽ n?i: ?Mau qua xem nữ tử kia đi.? T?i v?ng lời theo y qua đ?. Nữ tử đ? dường như hết sức đau đớn, khu?n mặt vốn thanh t? đ? nhăn nh? đến biến dạng, miệng kh?ng thể n?i năng, chỉ kh?ng ngừng ph?t ra những tiếng ?kh? kh? qu?i dị, nghe như tiếng k?u kh?n kh?n của con chim c?. T?i thấy mặt c? ta x?m như tro t?n, hai h?m răng nghiến chặt, vừa như vui sướng lại vừa như đau khổ, kỳ dị đến kh? tả. Huyền Thanh đ?nh mạnh một c?i v?o cằm c? ta nhưng c? ta lại chẳng c? ch?t phản ứng, vẫn nghiến chặt răng. Huyền Thanh nh?u chặt đ?i m?y, lật m? mắt c? ta l?n, đột nhi?n c?i đầu, ủ rũ n?i: ?C? ta tr?ng độc qu? l?u, kh?ng c?n c?ch g? nữa rồi, đồng tử cũng đ? d?n ra.? T?i bất gi?c cả kinh, v? thức rắc bột thuốc l?n b?n tay đ? chẳng c?n ch?t sinh kh? của c? ta, trong l?ng ngợp nỗi hoang mang, sợ h?i.

Huyền Thanh giữ tay t?i lại, cất giọng bi thương: ?Kh?ng ?ch g? đ?u.?

?Kh?ng ?ch g? đ?u.? Tiếng thở d?i của y như một nh?t b?a g? mạnh v?o tr?i tim t?i, khiến t?i đau nh?i. T?i nh?n nữ tử m? m?nh mới gặp mặt lần đầu đ?, trong l?ng bỗng nảy sinh một cảm gi?c kỳ dị: T?i nhất định phải gi?p c? ta, nếu kh?ng? Đến bản th?n t?i cũng kh?ng biết l? nếu kh?ng sẽ như thế n?o, chỉ lo?ng tho?ng cảm thấy c? điều g? đ? kh?ng hay.

T?i đang mải suy nghĩ, nữ tử đ? chợt co giật dữ dội trong l?ng t?i, th?n thể run lẩy bẩy từng hồi, như thể một chiếc l? v?ng giữa l?n gi? thu, ngợp nỗi tang thương kh?n tả. C? lẽ l? v? một cơn đau đột nhi?n k?o tới, c? ta đau đớn đến nỗi to?n th?n co r?m lại, tr?n tr?n, tr?n mu b?n tay đều hằn r? g?n xanh, tựa những con rắn đang uốn lượn, cả khu?n mặt l?c n?y đ? trở n?n đen như mực, m?u đen c?n ngấm s?u v?o tận trong da.

T?i hỏi Huyền Thanh: ?C? phải c? ta sắp chết rồi kh?ng??

Huyền Thanh đau khổ ngoảnh mặt qua một b?n. ?Phải, nhưng sẽ kh?ng nhanh lắm đ?u. Nọc h?n x? một khi ph?t t?c sẽ l?m người ta v? c?ng đau đớn nhưng lại kh?ng thể chết ngay. Tuy đồng tử của c? ta đ? d?n ra kh?ng c?n c?ch n?o cứu nổi nhưng vẫn phải chờ một khắc nữa th? mới chết được.?

?Vậy c? ta nhất định sẽ chết, c? đ?ng vậy kh?ng??

Huyền Thanh khẽ ?ừm? một tiếng, đầu vẫn ngoảnh đi, kh?ng đ?nh l?ng nh?n.

T?i đưa mắt nh?n con dao găm nhỏ m? y giắt x?o b?n h?ng, con dao n?y y vốn d?ng để ph?ng th?n, v? c?ng sắc b?n, gần như đặt sợi t?c l?n thổi nhẹ l? đứt, do đ? y mới thường xuy?n mang theo b?n m?nh như vậy. T?i khẽ ?ừm? một tiếng, đột nhi?n r?t con dao găm ra, đ?m thẳng v?o ngực nữ tử kia.

T?m tr? t?i v? c?ng ki?n định, một loạt những động t?c ấy diễn ra rất nhanh, khi con dao găm được r?t ra, từng l?n kh? lạnh nơi lưỡi dao phả thẳng v?o mặt t?i, nhưng cảm gi?c ấy c?n chưa tan hết, lưỡi dao đ? đ?m thẳng v?o th?n thể mềm nhũn l?m bằng m?u thịt kia rồi. ?Phụp? một tiếng, lưỡi dao lo?ng c?i đ? đ?m l?t c?n. ?m thanh ấy nghe thật dịu d?ng, tựa như lời rủ rỉ khẽ kh?ng của một cặp t?nh nh?n đang tr? chuyện.

C? ta chết rồi.

Th?n thể c? ta trở n?n b?nh lặng, tựa một phiến l? kh?ng c?n bay lượn giữa kh?ng trung nữa m? ho?n to?n trở về với đất bụi.

Ho?n B?ch đứng một b?n nh?n thấy tất cả, sau khi sững người trong gi?y l?t liền thất thanh k?u ?a? một tiếng. Huyền Thanh cũng cả kinh thất sắc, bật thốt l?n: ?Ho?n Nhi, n?ng l?m g? vậy??

Sau khi giết người xong, t?i rất nhanh đ? b?nh tĩnh trở lại, thản nhi?n n?i: ?Muội giết rồi!?

Tiếng k?u ch?i tai của Ho?n B?ch vẫn chưa dừng lại, t?i đ? ra hiệu im lặng m? muội ấy vẫn bỏ ngo?i tai. T?i lật tay t?t cho Ho?n B?ch một c?i thật mạnh, thấp giọng qu?t: ?Im miệng cho ta!?

Huyền Thanh đưa tay k?o b?n tay t?i lại, nh?n chằm chằm v?o t?i bằng ?nh mắt kh?ng sao tin nổi. ?N?ng đ? giết người, c?n đ?nh Ho?n B?ch nữa??

?Phải!? T?i b?nh thản nh?n lại y. ?Đ?y l? n?i tuyết, tuyết phủ quanh năm, tiếng k?u của Ho?n B?ch d? kh?ng thu h?t sự ch? ? của người kh?c th? cũng sẽ l?m tuyết lở. Muội tuy đ? giết người nhưng cũng kh?ng muốn phải chết c?ng đ?u.?

Huyền Thanh cả giận, chỉ tay v?o thi thể tr?n mặt đất. ?C? ta v? muội kh?ng th? kh?ng o?n??

?Nếu thực sự c? th? o?n, muội nhất định sẽ trơ mắt nh?n c? ta phải chịu đau đớn đủ một khắc rồi mới được chết.? T?i nh?n Huyền Thanh, cố n?i bằng giọng dịu d?ng nhất c? thể: ?Thanh, đồng tử của c? ta đ? d?n ra rồi, huynh cũng n?i l? kh?ng thể cứu được nữa m?, vậy sao c?n phải để c? ấy chịu khổ??

?Muội?? Huyền Thanh kh?ng c?n lời n?o để phản b?c, chỉ đ?nh n?i: ?D? sao cũng l? một mạng người??

T?i vặn lại: ?Vậy lẽ n?o huynh muốn nh?n c? ta phải chịu đau khổ xong rồi mới được chết??

Huyền Thanh buồn b? lắc đầu, đột nhi?n ngẩng l?n, ?nh mắt ?m u kh? tả. ?Ho?n Nhi, ta thừa nhận l? n?ng kh?ng l?m sai.? Y hơi nheo mắt lại, khẽ thở d?i. ?Nhưng sự t?n nhẫn của n?ng? nằm ngo?i ? liệu của ta.?

T?n nhẫn? T?i t?n nhẫn? T?i cơ hồ đ? bật cười th?nh tiếng, v? c?u n?i n?y của y, một cảm x?c dữ dằn bất gi?c cuồn cuộn tr?n l?n từ nơi n?o đ? trong s?u thẳm tr?i tim t?i. T?i cười gằn, n?i: ?Muội t?n nhẫn??, sau đ? lại cất giọng hờ hững: ?Chẳng lẽ huynh nghĩ một Ch?n Ho?n c? thể sống s?t để đi ra từ trong cung rồi đứng trước mặt huynh l? một người hồn nhi?n ng?y thơ, ngốc nghếch lương thiện?? T?i cười lạnh, n?i tiếp: ?T?n nhẫn, ấy l? bản lĩnh ph?ng th?n của muội. Giết c? ta cũng l? cứu c? ta. Nhưng trước khi giết c? ta, người chết trong tay muội vốn kh?ng phải mới chỉ c? một.?

Sắc mặt y biến đổi kh?ng ngừng, l?c xanh l?c trắng, tựa như đang phải trải qua một cơn đấu tranh dằn vặt kh? m? d?ng lời mi?u tả trong nội t?m.

Nơi đ?y l?ng t?i bỗng tr?o l?n một niềm thất vọng, l? với y, cũng l? với ch?nh bản th?n m?nh. Sự đau khổ nơi đ?y l?ng t?i lan tỏa từng ch?t, cuối c?ng bật ra ngo?i qua kẽ răng: ?C? phải b?y giờ huynh mới ph?t hiện, muội kỳ thực kh?ng phải l? người m? huynh muốn t?m? Ch?n Ho?n m? huynh y?u vĩnh viễn lu?n thuần khiết ng?y thơ, kh?ng hề giống như muội b?y giờ. Hoặc c? lẽ, huynh vốn chỉ y?u một thứ l? tưởng n?o đ? của huynh th?i, chứ kh?ng phải bản th?n muội.?

Bầu kh?ng kh? ch?m v?o tĩnh lặng, tĩnh lặng tột c?ng, thậm ch? c? thể nghe thấy tiếng tuyết tan th?nh nước, từ từ nhỏ xuống một giọt, hồi l?u sau, lại l? một giọt nữa, như thể đang xuy?n thấu tr?i tim người ta.

Ph?a sau lưng ch?ng t?i bất chợt vang l?n một giọng n?i lạnh l?ng: ?Ngươi đ? giết n?ng??

T?i nh?n theo hướng ph?t ra ?m thanh, thấy ch?nh l? nam tử vừa rồi. L?c n?y g? đ? tỉnh lại, đang ngồi xếp bằng tr?n nền đất tuyết, chỉ l? hơi thở c? ch?t yếu ớt, sắc mặt v?ng như nghệ, tr?ng th? thảm v? c?ng. T?i đang trong cơn tức giận, liền lật tay r?t con dao găm d?nh đầy m?u ra vứt xuống đất, thản nhi?n lớn tiếng đ?p lời: ?Phải th? sao n?o??

Nam tử đ? tuy vừa mới đi dạo một v?ng qua Quỷ m?n quan nhưng kh? thế vẫn kh?ng hề suy giảm, to?t ra đầy vẻ qu? ph?i. Hắn chợt cất giọng kh?n kh?n vẻ hết sức ch?n th?nh: ?Đa tạ!? T?i to?n th?n chấn động, m? những lời kế tiếp của g? lại c?ng khiến t?i chấn động hơn: ?Con rắn đ? chỉ cắn một c?i, vậy m? hai mạng người đ? ra đi rồi.? Giọng g? nghe dịu d?ng m? thương cảm, trong sự thương cảm c?n như mang theo một tiếng thở d?i u uất.

Chỉ sau nh?y mắt, t?i đ? giật m?nh hiểu ra, ngạc nhi?n bật thốt: ?Lẽ n?o c? ta đang mang thai??

?Kh?ng sai.? G? khẽ gật đầu. ?Nếu sinh ra, n? sẽ l? đứa con trai thứ ba giữa ta v? n?ng.?

T?i nở nụ cười. ?C? phải l? đứa con trai thứ ba hay kh?ng ta kh?ng quan t?m, chỉ l?? người H?ch H?ch c?c ngươi trước giờ đ?ng l? lu?n coi trọng con trai hơn.?

Cơ thịt tr?n mặt g? bất gi?c hơi co giật, nhưng rất nhanh sau đ? g? đ? kh?i phục được vẻ cứng cỏi như trước, c?n cười kh? kh? hỏi: ?L?m sao c? biết ta l? người H?ch H?ch??

T?i khom người cười khẽ, ung dung vuốt ve chiếc ?o l?ng chồn ấm ?p đang mặc tr?n người. ?Khẩu ?m v? lối ăn mặc của ngươi kh?ng c? ch?t sơ hở n?o, nhưng b?n tay ngươi đ? b?n đứng ngươi.? G? v? thức c?i đầu nh?n b?n tay m?nh, t?i chậm r?i n?i: ?Những vết chai tr?n tay ngươi l? do nhiều năm k?o cung bắn t?n m? th?nh, kh?ng c? hai mươi năm trời khổ luyện ắt chẳng thể c? được vết chai như thế. M? Đại Chu vốn trọng văn khinh v?, ngo?i c?c tướng sĩ ra, tuyệt đối kh?ng c? người d?n thường n?o luyện tập cưỡi ngựa bắn t?n, đừng n?i l? tinh th?ng. M? đ? l? tướng sĩ th? ắt đều ở trong qu?n doanh cả, sao c? thời gian rảnh m? leo l?n Huy Sơn du ngoạn thế n?y. Người H?ch H?ch gi?nh l?nh thổ từ tr?n lưng ngựa, giỏi nhất ng?n cưỡi ngựa bắn t?n, do đ? mới c? dấu vết n?y. Nếu ngươi bằng l?ng, c? thể để vị c?ng tử b?n cạnh ta xem thử cơ bắp nơi cẳng ch?n ngươi, ta d?m chắc phần b?n trong sẽ rắn chắc hơn phần b?n ngo?i, đ? l? do nhiều năm cưỡi ngựa m? ra.?

G? mỉm cười lắng nghe, kh?ng thừa nhận cũng kh?ng phủ nhận, nghe xong liền n?i lảng sang chuyện kh?c: ?Lo?i rắn n?y đ?ng l? lợi hại, ta chẳng qua chỉ v? ? giẫm l?n người n?, vậy m? n? thiếu ch?t nữa đ? lấy mạng ta rồi.? ?nh mắt g? sắc b?n chẳng k?m g? lưỡi dao găm t?i vừa vứt qua một b?n, g? nh?n chằm chằm v?o t?i, kh?e m?i chậm r?i nhếch l?n: ?N?ng rất th?ng minh, nhưng n?ng c? biết nữ nh?n th?ng minh qu? th? sẽ thế n?o kh?ng??

T?i kh?ng để t?m tới việc g? thay đổi lối xưng h? với m?nh, chỉ khẽ xoay nhẹ chiếc v?ng ngọc phỉ th?y tr?n cổ tay. ?Ngươi sẽ giết ta sao? B?y giờ chẳng lẽ ngươi c? đủ sức lực để giết ta? Thậm ch? kh?ng cần đến vị c?ng tử b?n cạnh ta ra tay, ta ho?n to?n c? thể d?ng con dao vừa giết chết vợ ngươi để giết ngươi.?

G? vẫn tỏ vẻ thản nhi?n, một mực mỉm cười, v? nụ cười ấy m? những đường n?t cứng cỏi tr?n khu?n mặt g? mềm mại hẳn đi. ?Ta căn bản kh?ng muốn giết n?ng.? Dừng một ch?t, g? n?i tiếp: ?Một nữ nh?n vừa th?ng minh lại vừa xinh đẹp, thường rất dễ khiến người kh?c c? cảm t?nh.?

T?i bật cười kh?c kh?ch, nhưng tiếng cười ấy lại l?m khơi l?n nỗi đau vừa rồi, t?i b?n cất lời tự giễu: ?Vừa rồi nếu ngươi đ? tỉnh, chắc cũng nghe thấy vị c?ng tử n?y n?i ta t?n nhẫn. Như vậy, đối với một nữ tử t?n nhẫn như rắn rết, ngươi c?n d?m c? suy nghĩ g? qu? phận kh?ng??

T?i cố ? n?i những lời tệ hại về m?nh, sự kh? chịu nơi đ?y l?ng ho?n to?n bị nụ cười tr?n mặt che đi. Kh?e mắt liếc qua b?n cạnh, t?i thấy Huyền Thanh sau khi nghe thấy những lời n?y, m? mắt liền nẩy l?n mấy c?i, nh?n chằm chằm v?o t?i. T?i ngoảnh đầu qua hướng kh?c, kh?ng chịu nh?n y nữa.

Nam tử kia ngẩng đầu, cười rộ: ?Nếu một nữ tử được ?ng trời ưu ?i cả về nhan sắc v? tr? tuệ, lại c? cả sự t?n nhẫn, vậy sẽ c?ng khiến người ta dễ sinh l?ng ?i mộ.?

?Vậy sao?? T?i chỉ coi như đang nghe những lời đ?a cợt, đột ngột ngoảnh đầu nh?n qua ph?a Huyền Thanh, cố t?nh k?ch th?ch y, nở nụ cười rạng rỡ. ?Quả nhi?n mật ngọt của người n?y c? khi lại l? thuốc độc với người kh?c.? Kh?ng ngo?i dự liệu, m? mắt Huyền Thanh lại nẩy l?n lần nữa, thần sắc tho?ng vẻ bi thương.

Nam tử đ? tho?ng sững người, sau đ? liền nh?n chằm chằm v?o t?i. Chắc hẳn thuốc rắn kia hết sức hữu hiệu, l?c n?y kh? sắc g? đ? kh? hơn rất nhiều, vẻ t?m t?i gần như biến mất hẳn. T?i để ? quan s?t g?, thấy người n?y tuổi độ tam tuần, khu?n mặt cực kỳ g?c cạnh, m?y kiếm đ?m ngang, đ?i mắt đen l?y s?u thẳm như mắt ưng, khiến người ta kh? l?ng đo?n ra suy nghĩ trong l?ng g?. Tuy g? cố ? ăn mặc theo lối c?ng tử nh? gi?u b?nh thường, thế nhưng luồng b? kh? v? sự sắc b?n tr?n khu?n mặt kia lại kh?ng sao che giấu được, khiến người ta vừa tho?ng liếc qua đ? c? cảm gi?c sợ h?i. Kh?e m?i g? hơi nhếch l?n coi như nở nụ cười, thế nhưng trong mắt lại chẳng c? n?t cười n?o. ?Một nữ tử hội tụ đủ sắc đẹp, tr? tuệ v? sự t?n nhẫn, thực sự c? thể khiến người ta ?i mộ. Người như n?ng đ?y, ta từng đi khắp H?ch H?ch m? chưa gặp bao. Do đ? ta rất muốn giết chết n?ng hoặc l? mang n?ng đi, để Đại Chu kh?ng c?n một nữ tử xuất sắc như n?ng nữa.?

Huyền Thanh vốn một mực lặng im kh?ng n?i, nhưng khi nghe thấy những lời n?y, d? c?ng phu nhẫn nại c? tốt đến mấy cũng kh?ng nhịn được, b?n gằn giọng: ?Vị c?ng tử n?y, ng?n từ của ngươi đ? c? phần hơi qu? rồi đấy!?

Nam tử kia thấy Huyền Thanh chỉ đứng một b?n, ung dung nho nh?, rất c? điệu bộ thư sinh, kh?ng k?m được lộ vẻ khinh miệt. ?Ngươi c? quan hệ thế n?o với n?ng ấy??

T?i vốn vẫn đang giận Huyền Thanh, l?c n?y được dịp liền ph?t t?c, cười tủm tỉm, n?i: ?Tất nhi?n chẳng c? quan hệ g? rồi!? T?i khẽ lườm Huyền Thanh một c?i rồi n?i với nam tử kia: ?Nếu y c? quan hệ g? với ta, vừa rồi khi ngươi n?i ra hai chữ ??i mộ? cợt nhả ta, y sẽ phải tr?ch mắng ngươi mới đ?ng, l?m g? c?n phải đợi đến l?c n?y.?

Nam tử kia cất giọng thản nhi?n: ?Cũng phải. C? điều, ta thấy bọn n?ng giống một cặp vợ chồng đang giận nhau hơn.? T?i phỉ phui một tiếng, kh?ng th?m để ? đến g?. G? lại cười h? h?, n?i tiếp: ?Nhưng ta mặc kệ n?ng v? hắn c? phải l? vợ chồng kh?ng, n?ng tự chọn đi, muốn chết hay l? muốn đi theo ta??

Huyền Thanh nghe thấy lời n?y th? giận đến nỗi sắc mặt t?i nhợt, to?n th?n hơi run rẩy. Y kh?ng sao k?m n?n được nữa, bước l?n một bước đứng chắn trước mặt t?i, lạnh l?ng n?i với nam tử kia: ?Ta kh?ng cho ph?p ngươi mạo phạm n?ng. Vừa rồi ta c? thể cứu ngươi, b?y giờ tất nhi?n cũng c? thể giết ngươi!?

Nam tử kia ngồi xếp bằng tr?n nền đất, bị hơi lạnh l?m sặc sụa một hồi, sau khi ổn định lại hơi thở b?n thản nhi?n n?i: ?Tuy ngươi đ? cứu mạng ta nhưng xưa nay ta đ? muốn c? thứ g?, nhất định phải c? bằng được. Tuy chất độc tr?n người ta c?n chưa được giải hết nhưng muốn đối ph? với ngươi th? chẳng kh? khăn g?.?

Huyền Thanh nở nụ cười hờ hững. ?Đ? như vậy, ngươi cứ việc thử xem.?

Nam tử kia hơi hất h?m một c?i, ngạo nghễ n?Nam nh?n nh? Chu c?c ngươi l?m g? c? c?i gọi l? nhiệt huyết nam nhi, kh? kh?i anh h?ng. Nh?n khắp nh? Chu, người đ?ng lọt v?o mắt ta chỉ c? Nhữ Nam Vương Huyền Tế của c?c ngươi ng?y trước, về sau y đ? bị cầm t?, nghe n?i Ho?ng đế của c?c ngươi c?n phải tốn một phen c?ng sức mới xử l? được y. B?nh định Nhữ Nam Vương xong, c? một vị tướng qu?n trẻ tuổi họ Ch?n cũng kh? nổi bật, chỉ l? về sau phạm tội đ? bị lưu đ?y, chẳng biết kết cục thế n?o. Nh? Chu kh?ng c? tướng t?i n?o để d?ng, trong nước lại trọng văn khinh v?, d?n ch?ng phần lớn l? tr?i g? kh?ng chặt. Chỉ dựa v?o một đ?m qu?n l?nh tản mạn của c?c ngươi, ta thực chưa th?m để mắt.?

Thấy g? ki?u ngạo như vậy t?i vẫn chẳng hề lo lắng, với bản lĩnh của Huyền Thanh, muốn đối ph? với một kẻ đ? tr?ng độc c?n chưa giải hết tất nhi?n kh?ng th?nh vấn đề. Thế nhưng nghe khẩu kh? v? thần th?i của nam tử kia, h?nh như l? rất tự tin, hơn nữa c?n c? hiểu biết kh? r? về t?nh h?nh ch?nh trị ở Đại Chu, thực chẳng biết l? c? lai lịch thế n?o. Lỡ như g? thực sự c? địa vị g? đ? ở H?ch H?ch, một khi bị Huyền Thanh giết chết, rất c? thể sẽ l?m lộ ra chuyện t?i v? y l?n ra ngo?i du ngoạn, như thế th? thật l? được kh?ng bằng mất rồi. T?i thầm suy nghĩ, nếu g? c?n c? người gi?p đỡ đang ẩn nấp xung quanh, hoặc l? c? người đang tr?n đường tới chi viện, vậy th? sự việc sẽ c?ng th?m nan giải. Huyền Thanh m? chỉ c? một m?nh tất nhi?n sẽ dễ d?ng ứng ph? mọi việc, nhưng c? th?m t?i v? Ho?n B?ch ở b?n th? nhất định sẽ gặp phiền phức lớn.

Hơn nữa, t?i cũng kh?ng muốn nh?n thấy cục diện căng thẳng như hiện giờ, b?n tới s?t b?n cạnh Huyền Thanh, hạ thấp giọng n?i: ?Tạm thời đừng ra tay vội.?

Y tho?ng ngẩn ra, rất nhanh đ? khẽ ?ừm? một tiếng.


Bình luận
Sắp xếp
    Loading...