Phần 9 : Tốt nhất kh?ng nương tựa, như thế sẽ c? thể xa nhau
Vạn h? l?m cho c? ấy biến th?nh những h?nh cắt, t? v?y khẽ bay theo gi?, đ?i ch?n trắng n?n thon d?i, b?n tay d?nh đầy c?t, đ? l? cảnh sắc đẹp v? kh? qu?n nhất trong đời t?i.
1.
?Ch? Từ, Mạnh Ph?m?. thật ra anh ta l? một người như thế n?o??
Kim Vy Vy nằm b? tr?n ngăn c?ch b?n l?m việc hỏi l?o Từ sư phụ của c?.
?Mạnh Ph?m ấy ?, một cậu nh?c rất điềm đạm v? nho nh?, sao vậy?? L?o Từ ngước mặt l?n suy nghĩ một l?c rồi n?i, ?Giang Quế Minh lại đến t?m tạp ch? ?? Lần n?y kh?ng thể gi?p kh?ng nữa! Phải bắt n? c? ch?t biểu hiện!?
?Kh?ng phải, ch?u chỉ hỏi vậy th?i.? Kim Vy Vy ngồi trở về chỗ của m?nh, ngồi nh?n m?n h?nh vi t?nh, ?nh mắt đờ đẫn.
L?c trước Mạnh Ph?m cũng d?ng m?y vi t?nh n?y, anh qua đời l?m cho chiếc m?y tr?ng c? vẻ như kh?ng may mắn, do đ? trước khi Kim Vy Vy tới, n? đ? được format lại, tất cả những dấu t?ch m? anh để lại đều đ? bị x?a đi, th?ng CPU m?u đen cũng chỉ l? loại m?y b?nh thường d?ng trong văn ph?ng, ho?n to?n kh?ng thể thấy được từng c? một người đ? lưu g? v?o đ? v? đ? x?a đi những g?. Đối với Mạnh Ph?m, đ?ch thật giống như Đỗ Hiểu Phong n?i vậy, c? thật sự chẳng biết g? cả.
Tuy nhi?n cũng ch?nh v? kh?ng biết n?n lỗ trống đ? mới c?ng th?c đẩy c? t?m hiểu, thời gian c?ng d?i lỗ trống c?ng s?u, sự t? m? sẽ c?ng như một con s?u nhỏ ng?y một lớn l?n, n? khuấy động trong tim, sau đ?, b? đến một nơi m? c? kh?ng thể n?o biết được.
Kim Vy Vy v? Đỗ Hiểu Phong vẫn đang chiến tranh lạnh, kh?ng ai chịu thỏa hiệp, m? chỉ đang d?y dưa. Từ sau h?m đ?, c? kh?ng ngừng v? cố chấp m? hỏi đồng nghiệp của m?nh, Mạnh Ph?m l? một người như thế n?o.
Tiếp t?n n?i, anh ấy chưa từng đi trễ, chưa từng gọi điện về đ?y nhờ người kh?c b?o c?o d?m.
Bi?n tập ảnh n?i, cậu ta l? một người rất nghi?m cẩn đối với h?nh ảnh, cứ tưởng l? cậu ta sẽ chẳng chụp ra được tấm ảnh n?o đẹp, nhưng khi nộp l?n, khoảnh khắc m? cậu ấy ghi lại lại lu?n rất tinh tế, tinh tế đến mức gần như l? h? khắc.
Bi?n tập văn tự n?i, cậu ta rất nghi?m t?c trong lời văn, b?i của cậu ta lu?n lu?n tiết kiệm kh?ng ?t thời gian cho bộ phận hiệu đ?nh.
Bi?n tập quy tr?nh n?i, cậu ấy chưa bao giờ nộp b?i trễ hẹn.
Chủ bi?n n?i, Mạnh Ph?m ấy ?, rất lặng lẽ, nhưng rất cố gắng.
Kim Vy Vy hỏi hết một v?ng, dường như Mạnh Ph?m đều đ? để lại g? đ? trong l?ng mỗi người, v? tất cả đều c? thể d?ng hai từ để t?m gọn: ?n h?a, y?n tĩnh.
Nếu như chỉ d?ng ?n h?a v? y?n tĩnh để mi?u tả hai mươi mấy năm cuộc sống của một con người, vậy th? cho d? c? l? từ ngữ thương tiếc đẹp đẽ c?ch mấy, đến khi n?i ra cũng chỉ c? thể l? một c?u văn ngắn gọn.
V?, đ? ch?nh l? Mạnh Ph?m sao? L? những con người m? Đỗ Hiểu Phong n?i rằng c? kh?ng thể n?o biết được sao?
Kim Vy Vy kh?ng tin.
Rốt cục l? c?i g? đ? khiến cho ?n Tĩnh, T? Viện, Đỗ Hiểu Phong, Giang Quế Minh đều cố chấp t?m kiếm, khiến cho họ đều như đ? bị bỏ qu?n ở qu? khứ?
Đ?p ?n của c?u hỏi n?y chỉ c? Mạnh Ph?m, người m? ta c? thể d?ng hai t?nh từ để kh?i qu?t, mới c? thể trả lời.
Hoặc c? lẽ sinh mạng b?nh thường của anh đ? ẩn chứa một b? mật thần kỳ n?o đ?, ch?nh từ suy nghĩ n?y, Kim Vy Vy bắt đầu len l?n đi v?o thế giới của Mạnh Ph?m.
Ngồi tr?n chiếc b?n đ? từng l? chỗ l?m việc của Mạnh Ph?m, c?ng với phong cảnh ngo?i khung cửa sổ m? Mạnh Ph?m kh?ng chừng cũng đ? từng ngắm nh?n, c? pha cho m?nh một ly tr? được cho biết l? Mạnh Ph?m cũng rất th?ch uống, lật từng trang giấy phủ đầy bụi, những trang viết của Mạnh Ph?m.
H?m đ?, Kim Vy Vy đ? ngồi lại trong t?a soạn đến khuya.
Kh?ng c? lời thăm hỏi của Đỗ Hiểu Phong, đ?m khuya của c? lại bỗng dưng c? được một bầu kh?ng kh? tĩnh lặng hiếm c?, khi đ?ng quyển cuối c?ng lại, c? c? hơi thất vọng, trong đ? kh?ng c? lời n?o chữ n?o l? li?n quan đến Đỗ Hiểu Phong m? c? quan t?m, cũng kh?ng c? t?nh y?u s?u đậm khắc cốt ghi t?m m? c? dự đo?n, nhưng dường như, c? đ? mơ hồ hiểu ra được họ đều đang t?m kiếm c?i g?.
Cuộc sống của con người b?nh thường kia kh?ng phải đ? ẩn chứa b? mật thần kỳ g?, m? l? tuổi xu?n m? mỗi một con người đều đ? từng c?, l? một giấc mộng xa x?i nhưng r? r?ng, đ? bị ch?nh con người l?ng qu?n.
2.
Cuối tuần, Kim Vy Vy đến nh? Đỗ Hiểu Phong, chần chừ một l?c, c? quyết định kh?ng d?ng ch?a kh?a m? g? cửa.
Một tuần kh?ng gặp nhau, họ đều c? hơi tiều tụy, Đỗ Hiểu Phong vẫn tỏ ra như kh?ng c? chuyện g?, anh mỉm cười r?t cho Kim Vy Vy một ly tr? m? c? th?ch. Nghe ?m thanh vọng ra từ trong bếp, Kim Vy Vy đ? c? biết biết được anh đang l?m g?, l? tr? ở ngăn thứ hai trong tủ, c?n muỗng th? ở ngăn thứ ba. Ly của c? ở ph?a tr?n ngăn tủ cao, để chung với ly của Đỗ Hiểu Phong.
Căn nh? n?y đ? từng được c? trang tr? lại, kh?ng hề lưu giữ một dấu t?ch n?o của qu? khứ, song, những thứ của qu? khứ, chung quy cũng vẫn y?n vị tại nơi m? c? kh?ng thể nh?n thấy.
Nghĩ đến đ?y, Kim Vy Vy chợt tr?ng thấy một c?i g? đ? tr?n b?n l?m việc, đ?y l? thứ m? c? kh?ng quen thuộc, cũng vẫn l? tạp ch? ?Hạ Lữ?, b?n cạnh c?n d?ng tờ note ghi lại mục lục, ch? th?ch r? ?Đủ? hoặc ?Thiếu?.
Đỗ Hiểu Phong lẳng lặng đứng b?n cửa ph?ng, tay cầm ly tr? nh?n Kim Vy Vy, c? cầm tờ note đ? l?n, quay qua nh?n Đỗ Hiểu Phong cười cười như kh?ng c? chuyện g? rồi n?i: ?C?i n?y l? do anh sắp xếp ?? Rất chu đ?o đ?.?
Đỗ Hiểu Phong gật đầu, kh?ng n?i g?.
Kim Vy Vy cầm b?t l?n, ghi ghi x?a x?a g? đ? tr?n giấy, Đỗ Hiểu Phong tiến tới một bước, nhưng vẫn kh?ng ngăn chặn c?.
?Những quyển n?y em c?.? Kim Vy Vy đưa tới trước mặt Đỗ Hiểu Phong v? n?i, những chỗ được ch? th?ch bằng chữ ?thiếu? đều đ? bị c? vẽ l?n bằng dấu đ?ng.
?Kh?ng phải l? em kh?ng thể lấy sao, tạp ch? l?u như vậy rồi kh?ng dễ t?m.? Đỗ Hiểu Phong nhận lấy tờ note, gấp lại để l?n b?n.
?Em c? thể in m?!? Kim Vy Vy nh?n thẳng v?o đ?i mắt của Đỗ Hiểu Phong m? n?i, ?Hơn nữa, anh cũng kh?ng cần ph? c?ng v? ?ch! Giang Quế Minh đ? t?m gi?p c? ta kh?ng ?t rồi, những quyển anh t?m được kh?ng chừng người ta đ? c? rồi!?
?Ừm.? Đỗ Hiểu Phong gật gật đầu kh?ng ph?t biểu.
Th?i độ thờ ơ của anh khiếm cho sự kh?ng thoải m?i trong l?ng Kim Vy Vy b?ng ph?t, c? giật lấy điện thoại của anh, t?m ra số của ?n Tĩnh, rồi lại nh?t v?o tay anh: ?Gọi cho c? ta! Hỏi c?n thiếu những quyển n?o! C? phải t?m đủ rồi th? c?c người sẽ y?n l?ng hơn? Th? sẽ kh?ng d?y v? em nữa? Vậy th? em in cho c? ta, em t?m gi?p c? ta!?
?Vy Vy?? Đỗ Hiểu Phong nh?n c? với n?t mặt kh? xử, ?nh mắt chứa đầy thương x?t.
?Gọi! Gọi ngay b?y giờ!? Kim Vy Vy đẩy Đỗ Hiểu Phong đang định tiến đến gần c? ra chỗ kh?c, n?i bằng giọng rất cố chấp, thậm ch? l? c? hơi tuyệt vọng.
?Đừng như vậy, anh kh?ng phải?.?
?Anh kh?ng gọi? Vậy em gi?p anh gọi.?
Hai người nh?n nhau, Kim Vy Vy kh?ng hề c? ? nhượng bộ. Cuối c?ng vẫn l? Đỗ Hiểu Phong nh?u m?y lại, c?i đầu nh?n nh?n điện thoại.
?Tại sao vẫn chưa gọi?? Kim Vy Vy hỏi.
?C? những việc kh?ng cần phải n?i trực tiếp cũng c? thể giải quyết.? Đỗ Hiểu Phong điềm đạm n?i, chu?ng b?o tin nhắn lập tức vang l?n, anh mở ra, đọc l?n: ?C?m ơn anh, c?n thiếu kỳ 8 năm 2005, đặc san kỳ 1 năm 2006 v? kỳ số 6 năm 2007.?
?Được, em gi?p c? ta.? Kim Vy Vy hừng hực quay lưng đi ra ngo?i.
Đỗ Hiểu Phong k?o c? lại, hỏi trong lo lắng: ?Vy Vy, em sao vậy??
?T?m đủ rồi th? sẽ kh?ng li?n quan g? đến anh nữa đ?ng kh?ng?? Kim Vy Vy kh?ng quay đầu lại, c? khẽ n?i, ?Th? ch?ng ta sẽ c? thể trở lại như xưa phải kh?ng?.?
Bờ vai của c? kh?ng c?n ki?n cố như l?c n?y nữa, n? ch?n xuống, c? hơi run rẩy.
Đỗ Hiểu Phong nhẹ nh?ng ?m lấy c?, tiếng th?t th?t của Kim Vy Vy dần dần r? r?ng: ?Kh?ng phải l? anh đ? qu?n c? ta rồi sao? Anh th?ch em m?, r? r?ng anh đ? n?i như vậy m??. thật ra anh nghĩ g? đ?y!?
?Em cảm thấy anh l? người như thế n?o?? Đỗ Hiểu Phong ?m Kim Vy Vy v?o l?ng, cằm của anh ch?ng b?n cổ của c?.
Hơi thở của anh l?m c? c? hơi nhột, nhưng Kim Vy Vy lại dựa người ra sau, muốn hưởng thụ th?m th?m nữa.
?L? một người đ?ng gh?t!?
?C?n nữa kh?ng?? Đỗ Hiểu Phong bật cười.
?Kh?ng ra d?ng đ?n ?ng! Do dự kh?ng quyết đo?n! D?y dưa kh?ng r?!?
?Nữa??
?Lười! Kh?ng theo đuổi g? cả! Kh?ng c? taste!?
?Tệ vậy sao??
?Ch?nh l? thế! Anh c?n kh?ng c? tiền nữa! Đủ sống l? an l?ng! Lễ t?nh nh?n kh?ng tặng hoa! Suốt một tuần kh?ng gọi cho em?.?
Lời o?n tr?ch của Kim Vy Vy chợt lặng thinh trong một nụ h?n dịu d?ng, Đỗ Hiểu Phong quay mặt c? lại nh?n m?nh, anh n?i: ?Em n?i đ?ng lắm, anh ch?nh l? một đ?n ?ng tệ như thế, bao nhi?u khuyết điểm của anh cũng bị em nh?n thấy cả rồi, n?n anh chỉ c?n c? thể th?ch em th?i.?
Kim Vy Vy nh?n v?o đ?i mắt của anh, trong đ? kh?ng c? lừa dối, thế l? bao nhi?u uất ức những ng?y nay đều h?a th?nh lệ, c? ng? v?o l?ng Đỗ Hiểu Phong, bật kh?c th?nh tiếng.
3.
L?c nhận được tin nhắn của Đỗ Hiểu Phong th? ?n Tĩnh đang ngồi ăn với T? T?. T? T? mang qu? Hong Kong đến cho c?, c?n khoe với c? chiếc nhẫn lấp l?nh, T? T? đ? quyết định kết h?n rồi.
?n Tĩnh săm soi vi?n kim cương m? l?ng đầy ngưỡng mộ, c? cố t?m c?i gọi l? ?b?t tiễn b?t t?m? m? mọi người thường n?i, T? T? cười ?n Tĩnh: ?Th?i hay l? cậu cũng lấy chồng đi, chắc chắn Giang Quế Minh sẽ tặng cậu vi?n to hơn.?
(B?t tiễn b?t t?m: một trong những thuật ngữ trong chuy?n ng?nh kim cường)
?Đ?ng l? người sắp kết h?n c? kh?c, muốn cho phụ nữ cả thế giới n?y đều biến th?nh thiếu phụ!? ?n Tĩnh bắn lại cho c? một ?nh mắt, n?i đ?a, ?Kh?ng biết l? ai đ? n?i với m?nh, rằng sợ lấy chồng, sau đ? sẽ biến th?nh mẹ của đứa con, cuối c?ng thế n?o, chẳng phải cũng đ? bị vi?n kim cương 60 ph?n thu phục sao!?
T? T? dỗi l?n b?n chộp tay ?n Tĩnh, ?n Tĩnh n? qua n? lại, ngay l?c n?y th? điện thoại reo l?n.
?Ha được rồi! C? người tới bắt cậu rồi! Giang đại k? giả quả nhi?n l? kh?ng l?m người ta thất vọng!? T? T? khoanh tay ngồi chờ xem n?t mặt ngượng ng?ng của ?n Tĩnh.
Tuy nhi?n ?n Tĩnh cầm điện thoại l?n xong th? im lặng lạ thường, c? lắc đầu n?i: ?Kh?ng phải anh ấy, l? Đỗ Hiểu Phong.?
?Đỗ Hiểu Phong! Cậu c?n li?n lạc với hắn l?m g?! Kh?ng phải l? hắn muốn quay lại chứ!? T? T? kinh ngạc n?i.
?Th? l? v? Mạnh Ph?m của cậu đ?! Đỗ Hiểu Phong đang gi?p m?nh t?m tạp ch?.? ?n Tĩnh vừa bấm điện thoại vừa n?i.
?Cậu đừng c? bắt cầu qua m?nh! Sao m?nh cứ cảm thấy hai người c? g? đ? ngộ ngộ.? T? T? nhỏm người qua, xem coi ?n Tĩnh gửi tin nhắn g?, ??y cha, kh?ch kh? đấy chứ, c?m ơn qua c?m ơn lại!?
?M?nh đ?u phải l? g? của anh ấy, người ta chịu gi?p đỡ m?nh đương nhi?n phải c?m ơn th?i.? ?n Tĩnh gập điện thoại lại, cầm ly nước tr?i c?y l?n uống một ngụm, tr?i c?y tươi ?p ra quả nhi?n l? ngon, nhưng kh?ng khỏi c? vị chua ch?t, ?n Tĩnh bặm m?i.
?M?nh nhớ l?c trước đ?u c? như vậy. L?c hai người vừa chia tay, hắn trả đĩa CD cho cậu, n?i c?m ơn với cậu, cậu c?n chạy tới kh?c l?c với m?nh, n?i l? l?c trước th?n quen đến vậy, ngay cả son dưỡng m?i cũng d?ng chung, vậy m? giờ đ?y lại trở th?nh người xa lạ quen thuộc nhất.? T? T? lắc đầu n?i.
?Th? l?c đ? c?n chưa hiểu, b?y giờ kh?c rồi.? ?n Tĩnh n?i đều đều, ?Bọn m?nh đ? chia tay l?u như vậy rồi, cũng phải c? g? đ? thay đổi chứ.?
?Cũng đ?ng, cứ b?n nhau ho?i th? cũng kh?ng cảm thấy, b?y giờ suy nghĩ lại, thật ra Đỗ Hiểu Phong đ? thay đổi kh?ng ?t.? T? T? nghi?ng đầu suy ngẫm, ?L?c trước hắn quậy ph? qu? chừng, ngay cả c? gi?o cũng đau đầu, c?n b?y giờ, chẳng phải cũng đ? ngoan ngo?n mỗi ng?y đi l?m đ? sao.?
?L?c đ? anh ấy rất thẳng thắn, gặp chuyện g? cũng chỉ biết x?ng thẳng, d?m n?i d?m l?m, m?nh cũng kh?ng tưởng tượng ra được anh ấy lịch sự với một người l? như thế n?o. Anh ấy th?ch kho?c l?c, m? cũng lạ thật, l?c ấy m?nh lại tin hết!? Nhớ đến n?t mặt non nớt nhưng nghi?m t?c của Đỗ Hiểu Phong, ?n Tĩnh bất gi?c bật cười.
?Th? đ?! M?nh c?n nhớ ước mơ m? hắn viết trong quyển lưu b?t của m?nh, g? m? bước đầu ti?n l? t?m 5 triệu đồng, bước thứ hai lấy 5 triệu đi mua xe, bước thứ ba dắt bạn l?n xe, sau đ? quăng m?nh xuống xe?.. đ?ng l? t?o lao m?!?
?Anh ấy c? viết c?i n?y nữa sao? Sao m?nh lại kh?ng biết?? ?n Tĩnh ngạc nhi?n n?i.
?Cậu kh?ng c? đọc sao? Hắn viết xong tụi m?nh c?n c?i nhau đ? chứ!? T? T? vừa nhớ lại vừa n?i, ?Nhưng m? Đỗ Hiểu Phong cũng l?ng mạn lắm, suốt ng?y viết giấy cho cậu, c?n vẽ hoa hướng dương g? đ? nữa! Ngưỡng mộ chết đi được!?
?Ngưỡng mộ c?i g? chứ, ai d?m so với cậu, bao nhi?u năm rồi, Mạnh Ph?m c?n ghi nhớ nhiều việc như vậy! Cậu kh?ng biết đ?u, những người tr?n mạng cảm động muốn chết lu?n! M?nh ngưỡng mộ bạn mới phải!? ?n Tĩnh ch?ng cằm n?i.
T? T? c?i đầu, đan chặt chiếc ly trong tay, nước ngọt b?n trong sủi bọt, chạm v?o th?nh ly, sau đ? biến mất.
?Đỗ Hiểu Phong vẫn c?n sống, nhưng Mạnh Ph?m đ? chết rồi.?
Kh?ng kh? bất chợt đượm buồn, ?n Tĩnh nắm lấy tay T? T?, khẽ n?i: ?Đừng n?i như vậy, cậu r?ng chờ th?m một thời gian nữa, m?nh sắp t?m đủ tất cả c?c tạp ch? rồi.?
T? T? ngước mặt l?n, nh?n ?n Tĩnh, nở ra một nụ cười cảm k?ch.
Cả hai vừa n?i chuyện xong, điện thoại của ?n Tĩnh lại reo l?n, T? T? nghi hoặc n?i: ?Lại l? Đỗ Hiểu Phong??
?n Tĩnh lắc đầu, chu m?i n?i: ?Kh?ng, l?Giang Quế Minh, anh ấy c?n n?i muốn tặng m?nh một m?n qu?.?
?Hả? Tặng c?i g?? Kh?ng phải l? cầu h?n chứ?? T? T? hớn hở.
?n Tĩnh e thẹn m? đ?nh vai T? T?, cả hai lại cười đ?a với nhau, trong chiếc hộp xinh đẹp nằm giữa b?n ngồi của họ, vi?n kim cương phản chiếu những m?u s?ng rực rỡ.
4.
L?c tr?ng thấy Giang Quế Minh ?m một khối cầu rất to đi về ph?a m?nh, ?n Tĩnh đ?ch thật đ? hết hồn, những vị kh?ch trong nh? h?ng đều lũ lượt nh?n về ph?a anh, nhưng Giang Quế Minh lại chẳng hề để t?m, anh đưa khối cầu được g?i bằng giấy m?u cam v?ng ấy cho ?n Tĩnh.
?Đo?n xem l? g? trong đ??? Giang Quế Minh cười, n?t mặt của anh r? r?ng l? sự đắc ? ?n Tĩnh chắc chắn sẽ đo?n kh?ng ra.
?G? vậy?? ?n Tĩnh nghi ngờ, ước t?nh trọng lượng, nhẹ hơn m? h?nh quả địa cầu nhiều, c? đ?ch thật l? kh?ng đo?n ra được, nhưng c? một điểm c? thể chắc chắn, trong đ? tuyệt đối kh?ng phải l? chiếc nhẫn cầu h?n l?m T? T? hưng phấn. D?ng khối cầu to như thế để đựng một chiếc nhẫn nhỏ, cũng h?i qu? rồi chăng.
?Mở ra xem đi.? Giang Quế Minh rất h?i l?ng trước biểu hiện của ?n Tĩnh.
?n Tĩnh d?ng m?ng tay cẩn thận mở băng keo ph?a tr?n ra, ở đ? c? một tấm card nhỏ, chỉ đơn giản với một chữ ?Quế?. Giang Quế Minh rất th?ch đ?nh dấu k? hiệu của m?nh, do đ? tấm card được thiết kế rất tinh tế, trong tủ b?n nh? ?n Tĩnh đ? c? kh?ng ?t tấm ?Quế? rồi, v? cũng ch?nh v? thế m? c? kh?ng hề t?y tiện x? n?t giấy bao.
Cả hai đều kh?ng n?i g? khi th?o qu?, ?n Tĩnh đang hưởng thụ sự kỳ vọng v?o kết quả sắp được giở m?n, c?n Giang Quế Minh th? hưởng thụ sự cẩn thận dịu d?ng của ?n Tĩnh khi th?o qu?.
Quả cầu tr?n từ từ được mở ra, trong đ? c? rất nhiều giấy vụn, n? khiến ?n Tĩnh bắt đầu ho?i nghi c? khi n?o l? chiếc nhẫn thật kh?ng, m?i cho đến khi c? nh?n thấy một g?c của quyển ?Hạ Lữ?, c? mới biết ngay trung t?m điểm của quả cầu n?y l? quyển tạp ch? kỳ th?ng 8 năm 2005 m? c? t?m m?i kh?ng ra.
?Tại sao lại g?i th?nh như vậy?? ?n Tĩnh cũng kh?ng r? l? niềm vui nhiều hơn hay hụt hẫng nhiều hơn, n?n vờ như bất ngờ m? hỏi, ?Bỏ trong t?i l? được chứ g???
?Để trong t?i em nh?n v?o l? biết rồi c?n g?, g?i th?nh một v?ng tr?n như vậy em chắc chắn sẽ kh?ng nghĩ l? tạp ch?, đ?ng kh?ng?? Giang Quế Minh rất c? l?ng tin với sự s?ng tạo của m?nh, anh đắc ? n?i.
?Ừm?. thật ra th? cũng nhảm thật.? ?n Tĩnh bất lực n?i.
?Sao vậy, tr?ng em h?nh như c? hơi thất vọng, chứ em tưởng l? g??? Giang Quế Minh đến gần một ch?t, nh?n ?n Tĩnh n?i.
?Kh?ng c? g?, em l?m g? m? đo?n ra được?? ?n Tĩnh n? tr?nh ?nh mắt của anh.
?Chẳng lẽ tưởng l? nhẫn?? Giang Quế Minh cười xảo quyệt, anh rất tự nhi?n m? bắt lấy tay ?n Tĩnh, nắm lấy ng?n v? danh của c? như đo lường g? đ? v? n?i, ?Cố t?nh canh những l?c tự nhi?n nhất, ước lượng xem bạn g?i của m?nh đeo nhẫn size bao nhi?u, sau đ? bất ngờ lấy n? ra?. đấy kh?ng phải l? những chi?u thức cũ mềm m? người ta thường d?ng sao? Em th?ch kiểu đ? kh?ng??
Mặt ?n Tĩnh đỏ l?n, r?t lại tay của m?nh: ?Em mới kh?ng nghĩ như vậy đ?! Hiện giờ anh c?n chưa phải l? bạn trai của em đ?u!?
Giang Quế Minh h?nh như c? hơi lạc l?ng m? n?i: ?Cho n?n anh mới cố gắng t?m những tạp ch? qua đợt như vậy n?!?
?n Tĩnh c?i đầu kh?ng n?i g?, c? nhớ ra đ? từng c? l?c, trong một nh? h?ng n?o đ?, c? đ?ch thật đ? t?m t?m niệm niệm tr?ng chờ một chiếc nhẫn, song cũng bắt đầu từ l?c đ?, c? đ? từ bỏ suy nghĩ n?y.
Để che giấu nỗi chua ch?t c?n vương lại của năm xưa, ?n Tĩnh ngước l?n nh?n Giang Quế Minh cười rất tươi tắn.
Song, người chia sẻ nụ cười rạng rỡ n?y, kh?ng chỉ c? một m?nh Giang Quế Minh.
Ở b?n ngo?i tấm k?nh trong suốt của nh? h?ng, Đỗ Hiểu Phong ở b?n đường đối diện đ? hắt x?.
Trong tay anh l? t?i phong b? cứng ghi ch? b?n ngo?i bằng d?ng chữ ?Tạp ch? ?Hạ Lữ??, trong đ? l? hai quyển tạp ch? Kim Vy Vy mới in cho anh h?m nay.
Sau khi đưa tạp ch? cho anh, Kim Vy Vy kh?ng n?i th?m g?, cũng kh?ng ở lại d?ng cơm với anh. Đỗ Hiểu Phong biết, Kim Vy Vy đ? thay đổi, c? kh?ng c?n l? c? g?i nghĩ g? cũng n?i ra, vui kh?ng vui cũng n?i ra nữa, giờ đ?y c? đ? trở th?nh người phụ nữ c? thể d?ng h?nh động để biểu đạt ? nghĩ, c? đang cho anh thời gian, để anh ho?n th?nh lời hứa, sau đ? đưa ra quyết định.
Đối với sự biến đổi như thế của Kim Vy Vy, Đỗ Hiểu Phong cảm thấy c? hơi x?t xa, ph?a sau sự trầm lặng của c?, điều g? đ? chững chạc, anh biết rất r?, bởi v? anh cũng đ? từng trải qua, qu? tr?nh đ? tuyệt đối kh?ng vui vẻ g?.
Vốn định hẹn ?n Tĩnh ra tr? chuyện đ?ng ho?ng, n?n Đỗ Hiểu Phong muốn g?i kỹ lưỡng m?n qu? của m?nh hơn, khi đi ngang qua tiệm b?n hoa, anh tr?ng thấy một tấm bưu thiếp rất dễ thương. Tặng hoa th? qu? mập mờ, nhưng nếu k?m một tấm bưu thiếp nhỏ xinh với v?i lời ch?c ph?c ở b?n ngo?i tạp ch?, th? đ? l? c?ch biểu đạt ấm ?p, ?n Tĩnh bấy l?u lu?n th?ch những thứ nhỏ xinh như thế.
?G?i tr?n thật nhỉ!?
Trả tiền xong, Đỗ Hiểu Phong chợt nghe thấy tiếng n?i của một người đ?n ?ng ở ph?ng b?n cạnh, nếu l? b?nh thường anh nhất định sẽ kh?ng để t?m ai đang n?i g? xung quanh, nhưng giọng n?i n?y quả thật qu? giống giọng của anh rồi.
V? thế l? anh đ? tr?ng thấy Giang Quế Minh, anh ấy đang ?m một quả cầu rất khoa trương với nụ cười v? c?ng h?i l?ng.
Ma sai quỷ khiến sao đ?, Đỗ Hiểu Phong đ? đi theo Giang Quế Minh đến nh? h?ng, kh?ng bao l?u th? tr?ng thấy ?n Tĩnh.
C? lẽ l? v? tr?o lưu chăng, nh? h?ng n?y kh?ng sử dụng loại k?nh b?n trong nh?n được b?n ngo?i c?n b?n ngo?i th? kh?ng, do đ? Đỗ Hiểu Phong c? thể tr?ng thấy r? r?ng Giang Quế Minh nắm lấy ng?n v? danh của ?n Tĩnh, đeo v?o đ? g? đ?.
Gi?y ph?t ấy anh bất chợt cảm thấy Đỗ Hiểu Phong đang đứng b?n đường n?y thật l? nhảm nh? lại v? bổ.
Đỗ Hiểu Phong h?t h?t mũi, sau đ? đứng l?n, phong b? trong tay hiển nhi?n đ? kh?ng c?n cần thiết nữa, anh muốn vứt v?o sọt r?c, nhưng lại cảm thấy tiếc cho tấm l?ng của Kim Vy Vy. Thế l? anh lấy tấm bưu thiếp ra, nh?n quanh một v?ng, rồi cột n? v?o một gốc c?y b?n cạnh.
Phảng phất như từng c? một l?c n?o đ? của trước đ?y, anh cũng đ? l?m một như như thế, nhưng, kh?ng c?n nhớ r? nữa.
Đỗ Hiểu Phong kẹp tạp ch? dưới c?nh tay, ch?m một điếu thuốc, sau đ? bước đi.
Gi? đ?m l?m cho tấm bưu thiếp hoa hồng lất phất giở ra, n?t chữ kh?ng đẹp, tr?n đ? viết: The gone has gone, hy vọng em sống tốt hơn anh.
5.
Cuối c?ng th? ?n Tĩnh cũng kh?ng nỡ vứt quả cầu tr?n đựng đầy giấy vụn đ? đi, sau khi lấy tạp ch? trong đ? ra, c? lại g?i n? lại, v? cả tấm card in chữ ?Quế?, đặt ở một g?c trong ph?ng m?nh.
Trong tạp ch? kỳ n?y, Mạnh Ph?m đ? viết một b?i về bưu thiếp v? phong cảnh, anh đ? chụp lại bưu thiếp của c?c nơi tr?n thế giới, hiển nhi?n đ? l? bộ sưu tập của anh rồi, nằm ngửa tr?n giường, nh?n những dấu bưu điện c?c loại, ?n Tĩnh cảm thấy rất th? vị.
Mạnh Ph?m kh?ng d?ng bưu thiếp để minh họa cho đoạn kết b?i m? d?ng bầu trời xanh lam để thay thế, c?n đang suy nghĩ bầu trời ở đ?u m? c? thể đẹp đến vậy th? ?n Tĩnh ngạc nhi?n bởi đoạn văn b?n dưới n?:
?Đ?y l? bức ảnh được chụp tại Bắc Đới H?. Khi con người kh?ng ngừng than o?n nước biển đục ngầu nơi đ?y, họ đ? qu?n mất ph?a tr?n đỉnh đầu c?n c? một bầu trời đẹp đến thế.
Tấm bưu thiếp m? t?i tr?n trọng nhất trong đời, đ? được gởi đi tại nơi n?y.
Dẫu rằng sau đ? đ? đến qua Tam ?, đến qua đảo Phuket, đến qua Maldives, nh?n thấy nước biển xanh đẹp hơn, thậm ch? v? thế m? xem khinh bờ biển nghỉ m?t ở gần Bắc Kinh nhất, nhưng c? lẽ, đối những đa số c?c bạn trẻ Bắc Kinh m? n?i, lần đầu ti?n được nh?n thấy biển đều l? ở Bắc Đới H?, v? t?i, ch?nh l? như thế.
M?a h? đầu ti?n sau khi chuyển đến trường mới, nh? trường c? tổ chức đi cắm trại ở Bắc Đới H?. Việc n?y đối với một đứa học sinh mới chuyển đến lại kh?ng quen th?n với bạn học m? n?i, chuyến cắm trại ấy vốn kh?ng c? sức hấp dẫn, nhưng nếu c? c? ấy, mọi việc sẽ kh?c đi. Sau khi x?c định c? g?i m? t?i th?ch cũng sẽ đi, t?i đ? đăng k? tham gia.
So với biển cả rộng lớn, th? việc được nh?n gương mặt của c? ấy v?o kỳ nghỉ h? l? như thế n?o, mới l? mục đ?ch ch?nh thức của t?i.
Nh?n mặt biển m?nh m?ng nhưng kh?ng mấy sạch sẽ ấy, c?c bạn vẫn kh?ng khỏi hưng phấn, rất nhiều người giống như t?i, cũng l? lần đầu ti?n nh?n thấy biển, bởi thế m? chỉ cần giẫm ch?n l?n những hạt c?t th? r?p th?i cũng đủ l?m cho cả bọn k?u l?n sung sướng.
Ngồi chung với nhau c?ng ngắm mặt trời lặn, nh?n ?nh vạn h? rạng ngời từ từ biến mất sau đường ch?n trời, ch?ng t?i đều bị cảnh sắc như thế đả động. Vị tr? t?i ngồi vừa đ?ng c? thể nh?n thấy nửa gương mặt của c? g?i m? t?i th?ch, c? ấy hơi h? miệng, ?nh mắt chứa đầy kinh ngạc v? vui mừng, vạn h? l?m cho c? ấy biến th?nh những h?nh cắt, t? v?y khẽ bay theo gi?, đ?i ch?n trắng n?n thon d?i, b?n tay d?nh đầy c?t, đ? l? cảnh sắc đẹp v? kh? qu?n nhất trong đời t?i.
Đ? cũng l? bước đầu dẫn dắt t?i đến với nhiếp ảnh, khi ấy, m?y ảnh trong l?ng t?i mở ra, n?t chụp ?cạch? một tiếng.
Đại kh?i l? h?m đ? ch?ng t?i c?n ngồi h?t với nhau, l? b?i ?M?a mưa của năm 17 tuổi? của L?m Ch? Dĩnh hay l? ?Nghe biển? của Trương Huệ Muội? T?i kh?ng nhớ nữa, t?i ngồi một m?nh, lẳng lặng nh?n c? ấy, trong l?ng đ? cảm thấy rất hạnh ph?c.
Kh?ng phải l? kh?ng nghĩ đến việc đứng dưới bầu trời đầy sao n?i với c? ấy, rằng t?i rất th?ch c? ấy, chỉ l? kh?ng muốn nh?n thấy n?t mặt kh? xử của c? ấy, v? bản th?n cũng kh?ng đủ can đảm.
Trước khi trở về, c?c bạn nữ đều mua d?y chuyền vỏ ốc gi? rẻ, c?n t?i đ? chọn v?i tấm bưu thiếp Bắc Đới H?, rất b?nh thường th?i, mặt trước l? biển hoặc ho?ng h?n, mặt sau l? d?ng chữ ?Bưu thiếp bưu ch?nh Trung Quốc?.
Đột nhi?n nảy ra một ? nghĩ kỳ lạ, t?i liền chọn cho m?nh một tấm m? t?i cho l? đẹp nhất, đ? l? ảnh c?ng vi?n bồ c?u nổi tiếng của Bắc Đới H?, đ?i c?nh giang rộng tung bay của bầy bồ c?u trong h?nh khiến t?i cảm thấy ch?ng c? thể bay đến bất kỳ nơi n?o.
Song sự thật lại l?, tấm bưu thiếp ấy kh?ng biết đ? bay đi đ?u.
Nội dung t?i viết tr?n đ? rất đơn giản.
Địa chỉ: Bắc Kinh
Họ t?n: XX (nhận)
Nội dung: M?nh th?ch bạn.
K? t?n: Mạnh Ph?m.
Đ?y l? một tấm bưu thiếp định sẵn sẽ thất lạc, song, nghĩ rằng n? sẽ bị vứt v?o sọt r?c th? chi bằng tưởng tượng n? sẽ bay đến nơi m? t?i kh?ng thể đến.
Do đ?, nếu như c? ai đ? từng nhận được một tấm bưu thiếp như thế, xin h?y gi?p t?i bảo quản.
T?i nguyện d?ng to?n bộ sưu tập của t?i trao đổi.?
6.
?n Tĩnh nằm tr?n giường, giơ cao tạp ch? trong tay, nh?n bức ảnh ấy.
Bầu trời của Bắc Đới H? khẽ dao động tr?n đỉnh đầu c?, ?n Tĩnh h?p mắt suy ngẫm, phải chăng năm đ? c? cũng đ? nh?n thấy bầu trời xanh biếc như thế?
Đ?p ?n ắt l? khẳng định th?i, nhưng kh?ng phải l? c?, m? l? họ, c? v? Đỗ Hiểu Phong.
?n Tĩnh v? Đỗ Hiểu Phong cuối c?ng cũng được thở ph? nhẹ nh?m sau kỳ thi cuối kỳ với th?nh t?ch ở hạng trung du, lời ph? b?nh của ba mẹ v? gi?o vi?n đ? qua, việc n?ng cao th?nh t?ch Vật l? v? Anh ngữ n?y, chỉ l? quyết t?m trong gi?y ph?t nhận được b?i thi v? nh?n thấy điểm số tr?n đ?, chung quy th? cũng phải xong kỳ nghỉ h? đ?, thế l? ch?t ?t l?ng ki?n quyết đ?ng thương đ? lập tức biến đ?u kh?ng biết.
Khi nhận được th?ng b?o cắm trại ở Bắc Đới H?, lớp học bắt đầu x?o động l?n, Đỗ Hiểu Phong ngồi tr?n ghế đọc h?nh tr?nh cho ?n Tĩnh nghe: ?Ng?y thứ nhất, xe lửa đến nơi dựng trại, 7 giờ ăn tối; Ng?y thứ hai, buổi s?ng huấn luyện khả năng sinh tồn, 12 giờ ăn trưa, buổi chiều hoạt động b?n bờ biển Bắc Đới H??. n?y, đi kh?ng??
?Em suy nghĩ đ?, c?n anh?? ?n Tĩnh đang vừa nghe mp3 vừa đọc manga, c? lấy một b?n tai nghe xuống, cầm tờ giấy th?ng b?o lịch tr?nh từ tay Đỗ Hiểu Phong qua xem.
?Hay l? tụi m?nh đi chung đi!? Đỗ Hiểu Phong nhỏm tới gần c? hơn v? h? hửng n?i.
Trong truyện ?Itazura na Kiss?, Kotoko đang đ?a cợt với Irie Naoki b?n bờ biển, nghe Đỗ Hiểu Phong n?i thế, tim của ?n Tĩnh tự nhi?n đập ?th?nh thịch?.
?Em hỏi T? T? đ?, bạn ấy đi th? em đi.? Chu?ng b?o v?o lớp vang l?n, ?n Tĩnh liền ngồi ngay ngắn lại.
Thật ra c? đ? quyết định đi rồi, chỉ l? sự e thẹn của thiếu nữ mười mấy tuổi khiến cho tất cả lời n?i của họ đều phải quẹo một c?i cua, k?o theo bạn th?n của m?nh ch?nh l? c?ch che đậy tốt nhất.
T?c cầu tiểu tướng lớp kế b?n v? phải huấn luyện n?n kh?ng tham gia hoạt động lần n?y, T? T? cũng v? thế m? kh?ng mấy nhiệt t?nh, nhưng ?n Tĩnh muốn c? l?m bia đỡ đạn m?, đương nhi?n l? sẽ d?ng hết chi?u hết lời van xin.
Cũng ngay trong l?c T? T? c?n đang do dự th? Mạnh Ph?m người l?u nay lu?n ?t lời đột nhi?n chặn đường ?n Tĩnh tr?n h?nh lang, cậu hơi c?i đầu, hỏi với giọng hơi ngượng: ?T? T? đi cắm trại kh?ng??
?n Tĩnh c? hơi kinh ngạc, rồi cũng lập tức hiểu ngay ? của Mạnh Ph?m, v? trong đầu cũng tự nhi?n nghĩ ra một chủ ? hay.
?Đi, bạn ấy c? đi đ?!? ?n Tĩnh cười h? h? đ?p.
?Ừm, ừm.? Mạnh Ph?m gật g?, ?Bạn v? Đỗ Hiểu Phong cũng đi chứ? M?nh? m?nh chỉ muốn biết, lớp ch?ng ta c? những ai sẽ đi?.?
?M?nh hiểu!? Nh?n d?ng vẻ hoảng loạn v? giải th?ch của Mạnh Ph?m, c? n?n cười, ?T? T? nhất định sẽ đi! Cậu y?n t?m!?
Trở về lớp học, ?n Tĩnh liền mang lời của Mạnh Ph?m n?i lại với T? T?, ?Nếu cậu kh?ng đi, c? người sẽ rất đau đ?, lời n?i thế n?y lập tức l?m h?i l?ng l?ng hư vinh nho nhỏ của T? T?, l?u nay T? T? cũng c? ch? ? đến Mạnh Ph?m, cảm gi?c được người kh?c th?ch lu?n l? ngọt ng?o v? tươi đẹp.
Thế l? một ng?y trước khi hết hạn đăng k?, T? T? v? Mạnh Ph?m cũng đều đ? viết t?n m?nh v?o.
Khi đến biển, cả bọn t?ch ra chơi, mặc cho c? gi?o h?t bể cả giọng rằng kh?ng được chạy lung tung, kh?ng được tự ? đi tắm biển, nhưng vẫn kh?ng cản được t?m trạng h?o hức của mọi người.
Lần cắm trại đ? được nhắc đến rất nhiều lần trong c?c cuộc họp mặt sau n?y, vỏ ốc ai nhặt đẹp nhất, ai bị quăng xuống nước, ai bị đắp c?t, ai l?n ăn ốc nướng?. R? r?ng l? những chuyện rất nhảm nh?, nhưng lại được ghi nhớ l?u đến vậy, cho d? c? n?i đi n?i lại bao nhi?u lần chăng nữa, họ cũng kh?ng cảm thấy ch?n.
Sau khi tốt nghiệp, c? bạn cũng tổ chức một buổi đi Bắc Đới H?, nhưng cuối c?ng cũng kh?ng th?nh c?ng. Họ đ? dần dần c? những cuộc hẹn của m?nh, kh?ng thể như l?c trước khi ngồi trong lớp học, truyền nhau tờ đơn từ b?n dưới l?n b?n tr?n, chỉ cần điền t?n m?nh v?o l? được.
Hoặc giả n? được nhắc đến nhiều như vậy, l? v? họ đều đ? hiểu ra, thanh xu?n bế mạc, h?m qua kh?ng c?n.
Dẫu l? như thế, nhưng trong l?c ấy, họ đều kh?ng biết rằng tất cả những niềm vui n?y rồi sẽ biến mất, giống như ?n Tĩnh, l?c ấy c? chẳng hề biết thế n?o l? ho?i niệm, kh?ng hề hiểu m?n đ?m đầy sao đ?, sẽ giống như những hạt c?t l?n s?u v?o biển cả m? x?m nhập v?o tr?i tim c?.
7.
Buổi tối cuối c?ng ở Bắc Đới H? l? thời gian hoạt động tự do, ?n Tĩnh định dọn dẹp xong mọi thứ rồi sẽ c?ng T? T? đi dạo, c? thấy c? nhiều người mua ốc xoắn, thấy cũng kh? đẹp.
Chiều h?m đ?, Đỗ Hiểu Phong đến g? cửa sổ ph?ng họ, ?n Tĩnh v? T? T? ở chung một ph?ng, b?n ngo?i cửa sổ c? h?ng r?o, ?n Tĩnh rất nghi hoặc, b?n mở cửa sổ ra n?i: ?Anh ở đ?y l?m g? vậy? Sao kh?ng g? cửa??
?G? cửa? T? T? nh?n thấy l? c?i chắc, anh g? cửa sổ ch?nh l? để n? kh?ng thấy! H?, canh cả nửa ng?y trời, cuối c?ng n? cũng ra ngo?i rồi!? Đỗ Hiểu Phong ch?ng hai tay b?n th?nh cửa v? n?i.
?Chuyện g??? Nghĩ chắc l? anh c? g? đ? muốn n?i với m?nh, ?n Tĩnh vừa hồi hộp vừa tr?ng chờ.
?Anh ph?t hiện ra chỗ n?y hay lắm! Mau ra đ?y! Anh dắt em đi!? Đỗ Hiểu Phong ra vẻ thần b?.
?Chỗ n?o?? ?n Tĩnh vừa hỏi xong th? T? T? đẩy cửa bước v?o, Đỗ Hiểu Phong vội ngồi xuống nấp ở b?n ngo?i, ?n Tĩnh quay người lại một c?ch rất kh?ng tự nhi?n, rồi vờ như đang đứng dựa v?o cửa sổ.
?L?m g? vậy?? T? T? nh?n c?nh cửa sổ bị mở ra, c? hỏi.
?Cho? cho kh?ng kh? v?!? ?n Tĩnh tiện tay k?o r?m cửa lại.
?Cậu kh?ng sợ muỗi bay v? ?! Tối qua tớ bị đốt hai chỗ đ?y n?, s?ng nay c?n xin c? lấy nhan diệt muỗi nữa.?
T? T? ngồi l?n giường của m?nh, kh?ng hề c? ? định đi đến b?n cửa sổ, ?n Tĩnh nhẹ nh?m cả người.
?Cậu thu dọn xong chưa? L?c n?y m?nh mới n?i với Lưu H?n Nhi?n rồi, tụi m?nh ra bờ biển với bạn ấy! M?nh thấy cậu ấy mua được vi?n đ? mắt m?o v? chiếc lắc vỏ ốc đẹp lắm, tụi m?nh cũng mua một c?i đi! Đi th?i!? T? T? đi tới k?o ?n Tĩnh.
?Cậu đi với bạn ấy đi, m?nh kh?ng đi đ?u.? ?n Tĩnh lắc đầu n?i.
?Sao vậy? Sao lại kh?ng đi?? T? T? bồn chồn hỏi.
?M?nh? mặt Phật m? m?nh đeo bị rớt mất rồi, m?nh phải t?m lại.? ?n Tĩnh lu?n th?o n? ra khi tắm, hiện giờ chỉ l? chưa đeo v?o, thế l? giả bộ n?i bừa một l? do.
?Hả? Vậy m?nh t?m phụ cho, để mất th? gay.? T? T? nh?n tứ ph?a t?m kiếm vừa n?i với ?n Tĩnh.
Thấy T? T? đ? sắp đi tới b?n cửa sổ, ?n Tĩnh vội k?o c? lại: ?Kh?ng cần đ?u, m?nh tự t?m được rồi, cậu đi với Lưu H?n Nhi?n đi, chẳng phải đ? hẹn rồi sao, mua d?m m?nh một chiếc lắc l? được.?
?Ồ, vậy m?nh đi nha, nếu c?n kh?ng t?m được, l?t m?nh về t?m phụ cho.?
?Ừm, bye!?
T? T? ra ngo?i, Đỗ Hiểu Phong lại đứng l?n g? cửa sổ, ?n Tĩnh mở cửa ra, vỗ ngực tự trấn an: ?Su?t ch?t bị ph?t hiện rồi.?
Đỗ Hiểu Phong cười n?i: ?Được đấy chứ, phản ứng kh? nhanh đ?! Mau ra đ?y đi!?
?Ừm!? ?n Tĩnh đ?ng cửa sổ lại, hớn hở chạy ra ngo?i.
Đỗ Hiểu Phong v? ?n Tĩnh đi dọc ven c?c tiệm b?n h?ng b?n bờ biển, suốt đường đi cậu vẫn kh?ng chịu n?i cho ?n Tĩnh biết phải đi đ?u, ?p ?p mở mở, ?n Tĩnh đ?i biết, thế l? hai người lại cười đ?a đấu khẩu với nhau.
Kh?ng may, l?c gần đến nơi, ?n Tĩnh tr?ng thấy Lưu H?n Nhi?n v? T? T? đang đi trở về, c? hoảng hồn, vội l?i Đỗ Hiểu Phong nấp v?o một tiệm b?n qu? lưu niệm b?n cạnh, hai người thở ph?o, ngước mặt l?n th? tr?ng thấy Mạnh Ph?m đang nh?n họ với ?nh mắt ngờ vực.
?Hai cậu cũng đến mua bưu thiếp?? Mạnh Ph?m hỏi.
?Bưu thiếp?. ? đ?ng, đ?ng! M?nh mua, Đỗ Hiểu Phong cậu cũng mua nha?? ?n Tĩnh n?i kh?ng tự nhi?n.
?Hả? ?, để xem thử.? Đỗ Hiểu Phong phối hợp với c?, giả vờ xem xem g? đ?, ?C?y b?t vỏ ốc n?y cũng hay nhỉ!?
?Cậu mua xong chưa?? ?n Tĩnh nh?n bưu thiếp tr?n tay Mạnh Ph?m v? n?i.
?Ừm, chọn được v?i tấm.? Mạnh Ph?m gật g?.
?Cảnh g? vậy?? ?n Tĩnh muốn xem thử.
?Chỉ l? phong cảnh b?nh thường th?i.? Mạnh Ph?m x?e ra cho c? xem.
?C?i n?y c? thể gửi đi trực tiếp kh?ng?? ?n Tĩnh t? m?.
?Phải d?n tem chứ.? Mạnh Ph?m cười, chỉ cho c? xem tủ k?nh b?n cạnh, ?Chỗ n?y cũng c? b?n tem.?
?Ồ.? ?n Tĩnh ngượng ng?ng, c? liếc thấy một tấm được Mạnh Ph?m cầm ri?ng, ?C?i đ? cũng vậy ???
?Ừm?.. phải, chuẩn bị gởi đi.? Mạnh Ph?m giấu ra sau lưng theo tiềm thức.
?Gởi ở đ?y sao? Phải bao nhi?u ng?y mới đến Bắc Kinh?? ?n Tĩnh cảm thấy kh? th? vị, c? tr?n xoe đ?i mắt hỏi Mạnh Ph?m.
?Chắc l? cũng nhanh lắm.? Mạnh Ph?m trả lời h?m hồ, từ từ lui ra sau, ?M?nh đi trước, cậu xem từ từ ha.?
?Ừm! M?nh cũng mua hai c?i chơi.? Thế l? ?n Tĩnh chăm ch? chọn bưu thiếp.
Mua v?i tấm bưu thiếp cảnh biển xong, ?n Tĩnh v? Đỗ Hiểu Phong c?ng bước ra khỏi tiệm, c? c?n chưa an t?m lắm, b?n nh?n ngang nh?n dọc. T? T? đ? đi khỏi rồi, c?n Mạnh Ph?m th? vẫn chưa đi xa, cậu bỏ v?o h?m thư b?n đường một tấm bưu thiếp, dường như c?n c? hơi tiếc nuối, n?t mặt của cậu? như h?i l?ng nhưng lại lạc l?ng.
8.
Nơi m? Đỗ Hiểu Phong ph?t hiện ra c?ch bờ biển m? họ tập trung kh? xa, v? c? nhiều đ? ngầm, n?n du kh?ch kh?ng tập trung nhiều ở đ?y.
B?n bờ c? một chiếc thuyền ngư kh? cũ, đại kh?i l? bị vứt ở đ?y đ? rất l?u, tr?n thuyền mọc đầy r?u xanh, v? c?n c? nước thấm v?o.
Đỗ Hiểu Phong leo l?n đ? trước, sau đ? ngồi b?n th?nh k?o ?n Tĩnh l?n.
Cả hai ngồi b?n nhau, tr?n bờ kh?ng c? một ai, biển cả s?u thẳm m?nh m?ng v? c?ng, s?ng biển tr?n v?o b?i c?t, xa xa đ? thấp tho?ng c? gia đ?nh bật đ?n, ho?ng h?n nhuộm đỏ cả v?ng trời, gi? nhẹ thoảng qua, mang theo hơi thở đặc biệt của ri?ng nước biển.
?Đẹp qu?!? ?n Tĩnh cảm th?n.
?Đẹp đ?ng kh?ng! Anh ph?t hiện ra h?m qua đ?, l?c đ? anh đ? nghĩ phải dắt em đến đ?y!? Đỗ Hiểu Phong ch?ng hai tay ra ph?a sau v? n?i.
Lời n?i v? t?nh của cậu khiến cho ?n Tĩnh cảm thấy ấm ?p v? c?ng, d? chỉ l? một cảnh đẹp, ch?ng trai b?n cạnh cũng muốn c?ng c? chia sẻ. Một người b?nh thường như c?, chỉ khi ở trong mắt anh mới trở n?n đặc biệt, mới độc nhất v? nhị.
?Nh?n k?a!? Đỗ Hiểu Phong chỉ l?n bầu trời k?u l?n phấn khởi.
?n Tĩnh ngước đầu l?n, nh?n thấy bầu trời xanh lam đang dần dần chuyển th?nh s?u thẳm, nh?n thấy những ?ng m?y trắng như đang bị mực đen nhuộm m?u, nh?n thấy sao Kim đ? ph?t ra luồng s?ng nhỏ.
?n Tĩnh dựa tr?n vai Đỗ Hiểu Phong, mắt nh?n trời v? n?i: ?N?y, anh c? biết c?c ch?m sao kh?ng??
Đỗ Hiểu Phong cảm thấy hồi hộp bởi sự gần gũi của c?, anh n?i kh?ng tự nhi?n: ?Chỉ biết 7 sao Bắc Đẩu?.?
?C?n định k?u anh chỉ cho em coi ngưu lang chức nữ nữa chứ!? ?n Tĩnh bĩu m?i n?i.
?M?n địa l? của anh chỉ miễn cưỡng tr?n trung b?nh ??? Đỗ Hiểu Phong c? hơi xấu hổ, ?Huống chi c?i đ? c? g? đẹp đ?u! C?ch một dải ng?n h?, tội nghiệp qu? chừng!?
?Phải đ?, ?, sao kh?ng thấy ng?n h? vậy?? ?n Tĩnh hỏi.
?ȅ chắc tại thời tiết kh?ng tốt.?
?R? r?ng l? rất tốt!?
?L?i th?i qu?, đừng c? hỏi mấy c?u nhảm nh? n?y nữa!?
?Anh kh?ng biết th? n?i đại đi!? ?n Tĩnh lắc lư đ?i ch?n của m?nh, n?i nghịch ngợm.
?Lần sau, lần sau sẽ n?i em nghe!?
Đỗ Hiểu Phong giận dỗi, ?n Tĩnh cười ?khanh kh?ch?.
Hai người tiếp tục tranh c?i những vấn đề tr?n trời dưới đất, th?n mật nhưng lại non nớt. Họ đều cảm thấy sau n?y c?n rất nhiều thời gian, vậy th? b?y giờ c? đ?a giỡn như thế cũng kh?ng hề g?, lần sau khi đến đ?y, họ nhất định c? thể nh?n thấy dải ng?n h?, cũng nhất định c? thể l?m những việc l?ng mạn hơn nữa dưới m?n đ?m đầy ?nh sao n?y.
Thế nhưng, cuối c?ng họ cũng kh?ng c?n lần sau, họ chỉ đến Bắc Đới H? một lần, c?ng chia sẻ niềm vui của thời ni?n thiếu xong, họ đ? kh?ng thể c?ng san sẻ nỗi khổ đau sau khi trưởng th?nh.
H?m ấy, họ ngồi tựa lưng v?o nhau như thế đến 8 giờ tối, l?c đứng dậy, ?n Tĩnh ph?t hiện bưu thiếp trong t?i đ? bị đ? g?y một g?c, nh?n cảnh biển bị bẻ cong, c? rầu rĩ m? n?i: ?Như vậy l?m sao m? gởi cho người ta đ?y!?
?Vậy th? gởi cho anh đi!? Đỗ Hiểu Phong s?p tới n?i.
?Cho anh m? c?n phải gởi sao?? ?n Tĩnh đẩy anh ra, kh?p bằng hai tay lại muốn x?a mờ vết g?y tr?n bưu thiếp.
?Vậy th? bỏ tr?n n?y lu?n đi! Xem như l?m kỷ niệm!? Đỗ Hiểu Phong lấy tấm bưu thiếp từ tay c?, ?Viết l?n ?Đỗ Hiểu Phong từng đến đ?y chơi? !?
?Kh?ng qu? đi?.? ?n Tĩnh hết c?ch, bất lực n?i.
Đỗ Hiểu Phong mặc kệ c?, tự m?nh lấy c?y b?t bằng vỏ ốc mới mua khi n?y ra, viết viết vẽ vẽ l?n đ?, tr?ng anh rất h?i l?ng với t?c phẩm của m?nh, treo n? l?n c?y đinh b?n thuyền, vẻ mặt rất đắc ?.
?Anh viết g? tr?n đ? đ?y?? ?n Tĩnh muốn xem.
?Kh?ng c? g? đ?u!? Đỗ Hiểu Phong chặn c? lại, ?Đi th?i, c?n kh?ng về nữa l? c? giận đ?!?
?Nhất định phải coi! Chắc chắn l? anh chẳng viết g? hay ho đ?u!?
Đỗ Hiểu Phong mỉm cười chặn đường c?, ?n Tĩnh l?p người qua, nghi?ng đầu nh?n một c?i, lập tức h?t l?n: ?Đỗ Hiểu Phong! Ai cho anh viết lu?n t?n của em v?o vậy!?
?Sự thật l? anh với em c?ng tới đ?y m?!?
Đỗ Hiểu Phong bật cười, nội dung anh viết tr?n đ? l?: Đỗ Hiểu Phong v? ?n Tĩnh từng đến đ?y chơi.
?Thấy gh?t!?
?n Tĩnh m?m chặt m?i dọng Đỗ Hiểu Phong, anh chạy ở ph?a trước cười vừa chọc c?, dấu ch?n của họ hằn s?u tr?n b?i c?t, một ngọn s?ng tr?n v?o, chớp mắt đ? chẳng c?n vết t?ch, b?i c?t dưới ?nh trăng vẫn phẳng l?, dường như tất cả đều chưa từng xảy ra.
Thật ra ?n Tĩnh kh?ng phải giận thật, nhưng gương mặt lại c? hơi đỏ, bởi tr?n tấm giấy mỏng manh đ?, Đỗ Hiểu Phong c?n vẽ th?m một tr?i tim.
Kh?ng lớn đ?u, chỉ vừa đủ bao quanh t?n của họ.
9.
Nghĩ lại, tấm bưu thiếp ấy chắc cũng c?ng chung vận mệnh với tấm của Mạnh Ph?m, hoặc sẽ bị phong h?a ở nơi đ?, hoặc sẽ bị ai đ? ph?t hiện, rồi cười h?nh vi ngốc nghếch của họ, trường hợp xấu nhất ch?nh l? bị vứt v?o sọt r?c, t?m lại chắc chắn l? đ? biến mất rồi.
Nhưng, kh?ng t?m được n? nữa kh?ng c? nghĩa l? n? chưa từng tồn tại, cũng giống như Mạnh Ph?m c? thể nhớ r? đ?i c?nh giang rộng của đ?n bồ c?u, ?n Tĩnh cũng c? thể nhớ ra tr?i tim m? Đỗ Hiểu Phong vẽ, b?n tr?i to hơn b?n phải.
Tương lai l? kh?ng thể biết trước, c?n qu? khứ lại l? nhất định, k? ức ch?nh l? chứng cứ.
Thế nhưng k? ức chỉ của một người th? c? thể chứng minh điều g??
Đ?m h?m đ?, ?n Tĩnh đột nhi?n rất muốn hỏi Đỗ Hiểu Phong, anh c?n nhớ những chuyện n?y kh?ng?
C?n nhớ bức ảnh tr?n tấm bưu thiếp đ? l? biển cả hay l? bầu trời kh?ng?
C?n nhớ họ hai con người đ? chia rẽ ở hai nơi của th?nh phố, cũng đ? từng c? l?c nương tựa v?o nhau ngồi dưới bầu trời đầy sao kh?ng?