Phần 8 : Tốt nhất đừng hứa nhau trọn đời, như thế sẽ c? thể bu?ng tay
Họ đ? nắm tay nhau như thế, cho đến khi tiếng nhạc chấm dứt, cho đến khi ho?ng h?n chuyển th?nh m?n đ?m. Họ hạnh ph?c m? cảm thấy rằng m?nh đ? c? được thứ qu? gi? nhất tr?n thế gian, tưởng rằng lần đầu ti?n ch?nh l? lời hứa suốt đời kh?ng thay đổi, m? kh?ng hề biết rằng, lần đầu ti?n chỉ l? khởi đầu, v? n? c?ch cuối c?ng l? rất xa rất xa.
1.
H?m đ? sau giờ l?m, ?n Tĩnh lại tr?ng thấy Giang Quế Minh ở trước cửa h?ng điện thoại.
Anh n?i muốn biểu hiện của m?nh đạt loại xuất sắc, do đ? đến đưa c? về nh?. ?n Tĩnh chưa từng được hưởng sự nu?ng chiều n?y, giật m?nh kh?ng k?m.
Ngồi v?o ghế l?i phụ, nh?n d?y phố lấp l?nh đ?n, ?n Tĩnh bất gi?c nghĩ đến Đỗ Hiểu Phong. Đến khi c? người l?i xe đến đ?n c?, th? anh đ? biến mất khỏi cuộc sống của c? rồi.
Giang Quế Minh hỏi: ?Sao vậy??
?Kh?ng c? g?.? ?n Tĩnh thắt d?y an to?n vừa n?i.
Chỉ l?, vẫn c?n c? hơi thương cảm.
Về đến nh?, ?n Tĩnh đăng nhập v?o Nh?n Nh?n, c? kh?ng ngờ lại c? nhiều người chia sẻ b?i viết của c? đến thế, điều n?y l?m cho tr?i tim b? nhỏ chợt d?ng l?n một cảm gi?c c? th?nh tựu.
Ch?nh ngay l?c c?n đắm ch?m giữa con số chia sẻ kh?ng ngừng tăng l?n mỗi ng?y, ?n Tĩnh đ? nh?n thấy t?n của người đến thăm ?nh?? c? h?m nay:
Đỗ Hiểu Phong 14:22
Kim Vy Vy 16:15
?n Tĩnh đứng lặng người.
Kim Vy Vy v? tr?ng thấy b?i chia sẻ của Đỗ Hiểu Phong n?n mới đột nhi?n quyết định gh? v?o trang chủ của ?n Tĩnh, gi?c quan thứ s?u nhạy cảm của phụ nữ khiến c? dễ d?ng nhận ra Đỗ Hiểu Phong đ? từng gh? ch?n đến đ?y, mặc d? như thế kh?ng c? nghĩa l? phản bội, nhưng cũng đ? đủ khiến cho con người cảm thấy uất ức v? kh? chịu.
Đối với bạn g?i hiện giờ m? n?i, bạn g?i cũ m?i m?i l? một sự tồn tại kh? chịu. X?t từ phương diện t?n gọi, th? đ? c? thời gian đứng ra ph?n rạch họ r? r?ng, nhưng, trong những qu?ng đời kh?c nhau, họ đ?ch thật đ? từng c?ng nhau chia sẻ một người đ?n ?ng, vấn đề n?y l? ngay cả b?c thời gian r? r?ng như gương cũng kh?ng thể n?o giải quyết.
Trong suốt một tiếng đồng hồ cuối c?ng trước khi tan ca, Kim Vy Vy đ? kh?ng ngừng lần m? dấu t?ch li?n quan đến Đỗ Hiểu Phong v? ?n Tĩnh, tr?n Nh?n Nh?n, mọi người c? thể tặng qu? cho nhau, thế l? Kim Vy Vy d? t?m kỹ c?ng danh s?ch qu? tặng của ?n Tĩnh, để xem Đỗ Hiểu Phong c? tặng g? cho c? hay kh?ng, kết quả l? chẳng thu hoạch được g?. Sau đ? c? lại xem trang của Đỗ Hiểu Phong, cũng kh?ng ph?t hiện ra g?.
Đến khi ng? lưng ra ghế, Kim Vy Vy mới ph?t hiện người m?nh đ? to?t đầy mồ h?i lạnh. Hai người họ tr?ng như chẳng c? chuyện g?, nhưng c? lại kh?ng hề nhẹ nh?m hơn một ch?t n?o, kh?ng hiểu tại sao, c? thấp tho?ng cảm thấy họ vẫn c?n li?n lạc với nhau, bằng một phương thức đặc biệt n?o đ? m? c? kh?ng thể biết được, vả lại c?n l? chưa hề ngắt qu?ng.
Thật ra Kim Vy Vy kh?ng phải l? loại người hay hiềm nghi. Tất cả c?c c? g?i ban đầu đều l? rất ng?y thơ, họ tin tưởng t?nh y?u, tin tưởng đầu bạc răng long, tin tưởng m?i kh?ng chia l?a. Nhưng cuối c?ng, trong quỹ thời gian nơi t?nh y?u tan vỡ, răng long đ?u bạc trở th?nh truyện cổ t?ch, khi m?i kh?ng chia l?a biến th?nh m?i kh?ng gặp lại, họ bắt đầu trưởng th?nh, con người trở n?n chững chạc, con ngươi trở n?n s?u thẳm, lời thề trở th?nh dối lừa, đố kỵ trở th?nh tr? t?nh.
L?c ấy Kim Vy Vy kh?ng hề ph?t gi?c ra m?nh đ? l?m những việc m? trước đ?y m?nh kh?ng hề l?m, c? chỉ l? đang sợ h?i, trong 7 năm qua, trong khoảng thời gian kh?ng c? sự tham gia của c?, Đỗ Hiểu Phong m? c? vẫn chưa quen biết ấy đ? d?ng phương thức anh y?u c? hiện nay để m? y?u một người con g?i kh?c, v? c? l? kh?ng biết g? cả.
Đỗ Hiểu Phong vẫn xuất hiện đ?ng giờ ở ph?a dưới t?a soạn ?Hạ Lữ? như mọi ng?y, anh đến đ?n Kim Vy Vy, nh?n chiếc xe đậu b?n lề đường, Kim Vy Vy chợt d?ng l?n một cảm gi?c xa lạ.
JF126, c? một h?m ? đặc biệt g??
Đỗ Hiểu Phong bước xuống xe, mỉm cười vẫy tay với c?, nhưng Kim Vy Vy th? lại trầm mặt đi về ph?a anh, n?t mặt ghi đầy nghi vấn.
?H?m nay c? mệt kh?ng?? Đỗ Hiểu Phong chuyển đ?i ph?t thanh sang FM97.4, ng?y thường anh th?ch nghe k?nh s?ng giao th?ng FM103.9, v? Kim Vy Vy th? th?ch nghe k?nh văn nghệ.
?Cũng vậy.? Kim Vy Vy n?i nhạt nhẽo, ?L?t nữa đi ăn ở đ?u??
?Anh c? ch?t việc, kh?ng thể ăn chung với em, đưa em về nh? vậy.? Đỗ Hiểu Phong vừa l?i xe vừa n?i.
?C? việc g??? Kim Vy Vy cầm điện thoại của anh l?n, đồ để điện thoại l? con m?o rất dễ thương, tất cả những vật trang tr? trong xe n?y đều l? do ch?nh tay Kim Vy Vy chọn.
?Gửi email cho kh?ch h?ng.? Đỗ Hiểu Phong nh?n qua k?nh tr?i, định bật xi-nhan rẽ tr?i đưa Kim Vy Vy về nh?.
?? th?i, khỏi quẹo, mua ch?t g? đ? l?n nh? anh ăn vậy, h?m nay ba mẹ em kh?ng c? ở nh?, kh?ng ai l?m cơm cho em.? Kim Vy Vy nắm tay anh v? n?i.
Đỗ Hiểu Phong hơi khựng người, ?ừm? một tiếng, tiếp tục cho xe đi thẳng.
Kim Vy Vy gập điện thoại lại, l?n nh?n qua anh.
Trong điện thoại kh?ng c? g?, nhưng n?t mặt của anh lại giống như c?i g? cũng c?.
2.
Khi đến nh? Đỗ Hiểu Phong, cả hai c?ng đi mua đại v?i m?n, Kim Vy Vy kh?ng biết nấu ăn, mỗi lần đều l? do Đỗ Hiểu Phong l?m.
Thật ra l?c mới tốt nghiệp, Đỗ Hiểu Phong cũng kh?ng biết nấu nướng g?, anh v? ?n Tĩnh thường xuy?n quậy ph? với nhau l?m ra những bữa cơm chẳng giống với cơm, sau đ? th? chế giễu nhau, rồi rượt đuổi nhau. Cũng kh?ng biết l? bắt đầu từ khi n?o, họ bắt đầu c? ?m?n nghề? của m?nh, chỉ tiếc vẫn chưa nếm được bao nhi?u lần, th? đ? chia tay rồi.
Cho c? v?o chảo, Đỗ Hiểu Phong bừng nhớ ra, h?nh như anh chưa từng l?m m?n n?y cho ?n Tĩnh.
Nhưng rồi cũng chỉ l? nghĩ một l?c m? th?i, kh?i dầu bốc l?n, anh hơi nheo mắt lại, bắt đầu cho gia vị v?o. Cuộc sống cũng giống như l?n kh?i n?y vậy, mới đ? c?n mơ hồ, chớp mắt th? đ? ti?u tan, căn bản kh?ng hề cho ta thời gian để suy ngẫm.
Kim Vy Vy kh?ng ở trong bếp phụ gi?p Đỗ Hiểu Phong, c? v?o ph?ng anh, nh?n từ đầu giường đến gi? s?ch, mỗi một nơi đều xem x?t rất cặn kẽ. Những vật quen thuộc của trước đ?y đều tự nhi?n trở n?n xa lạ, ngay cả bản th?n c? cũng kh?ng biết lần m? khắp nơi như vậy l? để t?m c?i g?, c? chỉ l? muốn l?m s?ng tỏ nỗi nghi hoặc trong l?ng, sau đ? chứng minh xem n? l? đ?ng hay l? sai. C? kh?ng biết rằng, một số việc l? th?ch hợp lắng xuống đ?y biển hơn l? k?o l?n để l?m s?ng tỏ, bởi v? t?m ra được đ?p ?n, kh?ng nhất định sẽ khiến c? vui vẻ.
Song lại kh?ng c? ai c? thể ngăn cản c? trải nghiệm những điều n?y, Kim Vy Vy nh?n thấy một phong b? lớn, đ? được d?n lại một nửa, n? giống như chiếc hộp Pandora vậy, thu h?t c? tiến về n?.
?Vy Vy, ăn cơm th?i!? Đỗ Hiểu Phong đẩy cửa ra n?i.
Kim Vy Vy đang ngồi tr?n giường, kh?ng hề lay động, thậm ch? kh?ng hề ngẩng đầu l?n.
Tr?n giường c? rất nhiều quyển ?Hạ Lữ?, c? c?i đ? rất cũ n?t, nh?n v?o th? biết nhất định đ? th?ng qua rất nhiều người mới thu thập được.
?L? anh đ? t?m gi?p c? ta sao?? Kim Vy Vy hỏi nhỏ.
Đỗ Hiểu Phong rủ mắt xuống, im lặng một l?c, anh n?i: ?Ừm.?
?Tại sao kh?ng cho em biết?? Giọng của Kim Vy Vy c? hơi run rẩy.
?Anh biết em kh? xử n?n kh?ng hỏi em, anh nhờ những người bạn kh?c.? Đỗ Hiểu Phong đi qua đ?, xếp tạp ch? lại.
Kim Vy Vy ngăn tay anh lại, giận dữ n?i: ?Thật ra hai người vẫn c?n li?n lạc với nhau đ?ng kh?ng? Những ng?y anh kh?ng thể đến đ?n em ch?nh l? để ra ngo?i c?ng c? ta đ?ng kh?ng? Hai người định thế n?o? Rốt cục l? anh muốn sao??
?Kh?ng phải.?
Đỗ Hiểu Phong vẫn tiếp tục sắp xếp lại tạp ch?, c?nh tay của anh đ? hằn s?u vệt m?ng tay của Kim Vy Vy.
?Sao anh lại gạt em?? Kim Vy Vy vừa kh?c vừa n?i.
?Anh kh?ng c?
?Kh?ng c? vậy tại sao phải t?m những quyển tạp ch? n?y! Kh?ng phải l? v? c? ta sao? Kh?ng phải l? định mang đến cho c? ta sao??
Đỗ Hiểu Phong c?n chưa n?i hết c?u th? đ? bị quyển tạp ch? m? Kim Vy Vy quăng v?o mặt ngắt đoạn.
Quyển ?Hạ Lữ? với những trang giấy vốn đ? rời rạc lập tức tung bay giữa hai người, rơi xuống s?n nh?. Kim Vy Vy sững người, Đỗ Hiểu Phong kh?ng n?i g?, chỉ c?i xuống nhặt từng trang giấy l?n.
?Mạnh Ph?m v? T? T? l? học bạn của anh, ?n Tĩnh cũng vậy. Anh kh?ng chỉ l? v? ?n Tĩnh, m? c?n l? v? họ, hay c? thể n?i l? v? bọn anh. V? bọn anh l? như thế n?o, căn bản l? em kh?ng hề hiểu.? Anh cẩn thận để ch?ng v?o t?i phong b? cứng, kh?ng nh?n Kim Vy Vy, quay đầu đi một mạch ra ngo?i.
Ch?nh ngay l?c Kim Vy Vy định gọi anh lại, anh đ? dừng bước, đứng đối lưng với c?, n?i nhạt nhẽo: ?Anh kh?ng c? nghĩ qua phải gặp ?n Tĩnh, những quyển tạp ch? n?y anh dự định chuyển ph?t nhanh qua đ?.?
3.
Buổi chiều của ng?y nhận được tạp ch? do Đỗ Hiểu Phong gửi đến, ?n Tĩnh đang ăn tối với Giang Quế Minh, anh vẫn l?i xe đưa c? về nh?, hai người n?i chuyện một l?c, ?n Tĩnh nh?n anh rời khỏi, sau đ? mới l?n lầu, v? đ?ng l?c gặp được mẹ m?nh.
Bị mẹ bắt gặp m?nh đang hẹn h?, ?n Tĩnh c? hơi ngượng, nhưng mẹ c? lại kh?ng hỏi g? cả, b? c?ng c? l?n lầu, n?t mặt như đang suy nghĩ g? đ?.
M?i cho đến khi chuẩn bị đi ngủ, b? ?n mới mang phong b? m? Đỗ Hiểu Phong gửi đến v?o ph?ng đưa cho ?n Tĩnh. C? bồn chồn nh?n mẹ m?nh, b? ?n chần chừ một l?c mới n?i: ?C?i n?y l? Hiểu Phong gửi đến, mẹ cũng kh?ng biết l? g? trong đ?. L?c n?y tr?ng thấy người chở con về đ?y, mẹ đ? định l? kh?ng đưa cho con, nhưng lại sợ lỡ l? chuyện g? quan trọng? Bất kể n? gửi g? cho con th? con cũng phải suy nghĩ kỹ, qu? khứ l? qu? khứ, đừng v? những chuyện trước đ?y l?m lỡ mất tương lai.?
Đột nhi?n nhận được bưu kiện, ?n Tĩnh cũng rất ngạc nhi?n, c? nhận lấy n? trong nghi ngờ, n?t chữ tr?n phiếu gửi rất mờ, nhưng vẫn c? thể nh?n thấy chữ k? của Đỗ Hiểu Phong ở phần t?n người gửi, anh lu?n th?ch k?o d?i n?t cuối c?ng của chữ ?Phong?, từ l?c c?n đi học đ? như thế.
B? ?n kh?ng ngồi lại xem đ? l? g?, chỉ gi?p c? kh?p của lại, lẳng lặng trở về ph?ng.
?n Tĩnh đ? mở phong b? ra, nh?n thấy 6 quyển ?Hạ Lữ? từ năm 2005 đến năm 2009, mỗi năm đều c?, song ngo?i tạp ch? ra, b?n trong kh?ng c?n g? kh?c nữa, ngay cả một v?i lời nhắn nhủ cũng kh?ng c?.
C? xếp tạp ch? ra giường, c? một quyển đ? bị rời ra, Đỗ Hiểu Phong cẩn thận d?ng kẹp giấy giữ chặt lại, c? một quyển trang b?a bị r?ch, anh d?ng giấy bao lại. ?n Tĩnh biết đ? l? do anh bao l? v? dấu cắt b?n dưới, kh?c với h?nh thang m? người ta thường d?ng để bao tập, bấy l?u nay Đỗ Hiểu Phong lu?n cắt th?nh h?nh thang ngược.
V? Đỗ Hiểu Phong biết bao s?ch, l? do ?n Tĩnh dạy cho.
L?c đ? họ đang trong học kỳ 2 của lớp 10, chưa phải rất th?n, dẫu rằng trong l?ng đều đ? c? một cảm gi?c l? lạ, nhưng suy cho c?ng th? vẫn chỉ mới l? những đứa trẻ vừa hiểu ra thế n?o l? th?ch m? th?i.
Chỗ ngồi của ?n Tĩnh ở ngay ph?a trước Đỗ Hiểu Phong, những l?c xem c?ng một quyển s?ch họ sẽ c? cơ hội tr? chuyện với nhau, bởi thế m? Đỗ Hiểu Phong kh?ng qu?n mang c?i n?y th? sẽ để qu?n c?i kia, v? ?n Tĩnh mặc d? mỗi lần đều như rất bực m?nh, song lại chưa hề từ chối anh. Gi?o vi?n bảo lấy đề cương b?i tập ra, Đỗ Hiểu Phong sẽ khều khều vai ?n Tĩnh, cứ v?o l?c ấy, c? sẽ quay người sang tr?i, ăn ? biết dường n?o.
L?u l?u khi giảng đến b?i m? m?nh biết l?m, ?n Tĩnh sẽ ngồi chơi, c? lục lọi hộp b?t của Đỗ Hiểu Phong, lấy cục tẩy ra ngồi b?i b?i x?a x?a, c? l?c sẽ ch? chữ của anh xấu, b?n học kh?ng ngăn nắp, s?ch vở để tứ tung.
?Cậu xem tập của cậu k?a! Cong hết trơn rồi! Thấy gh? qu?!? ?n Tĩnh bĩu m?i, chỉ v?o quyển vở của Đỗ Hiểu Phong.
?Của cậu đ?u, đưa đ?y xem coi.? Đỗ Hiểu Phong l?ch người qua nh?n l?n b?n của ?n Tĩnh.
?n Tĩnh quay lại lấy vở b?i tập của m?nh ch?a ra trước mặt Đỗ Hiểu Phong một c?ch rất đắc ?: ?N?, giấy huỳnh quang m?u đỏ nh?, đẹp đ?ng kh?ng.?
?Ừm, cũng được.?
Đỗ Hiểu Phong cầm xem như nghi?n cứu, rồi đột nhi?n, anh dựa lưng ra ph?a sau, th?o giấy bao ra.
?n Tĩnh kh?ng nhướn được tới chỗ anh, quay lại nh?n c? gi?o, rồi hạ thấp giọng h?t: ?L?m c?i g? vậy??
?C?i của cậu đẹp như vậy, tặng cho m?nh đi!? Đỗ Hiểu Phong cười gian xảo, th?o giấy ra xong rồi bao v?o tập của m?nh.
?Thấy gh?t! Trả đ?y! Tự cậu kh?ng biết bao sao!? ?n Tĩnh giận dỗi n?i.
?M?nh kh?ng biết bao thật đ?.? Đỗ Hiểu Phong giấu tập của m?nh v?o hộc tủ, sau đ? nằm xo?i l?n b?n, ?Hay l? cậu chỉ m?nh nha??
?Trả đ?y trước đi!?
?Chỉ xong đi rồi sẽ trả!?
Kh?ng c?n c?ch n?o kh?c, buổi trưa h?m đ? ?n Tĩnh đ? dạy Đỗ Hiểu Phong bao tập, cả hai chọn đại h?nh của L? Mai trong quyển nguyệt san ?Nhạc Đ?n Đương Đại?, Mạnh Ph?m vừa đ?ng l?c ph?t vở tập l?m văn, ?n Tĩnh lấy gi?p Đỗ Hiểu Phong, rồi hậm hực n?i: ?N?y, nh?n kỹ đ? nha! Chỉ l?m một lần.?
Đỗ Hiểu Phong cười cười, ngồi nh?n c? với vẻ rất thong dong.
?Đầu ti?n l? đo độ d?i rộng, sau đ? đ?nh dấu ở chỗ n?y? rồi canh những dấu n?y? k?o đ?u đưa đ?y! Cắt ở đ?y một c?i, l? h?nh thang nha! N?y cậu cắt ngược rồi! Đồ ngốc!?. Sau đ? gấp n? l?n?. xếp chỗ n?y lại?. Đỗ Hiểu Phong! Cậu c? nghe kh?ng đ?y! Đ?ng ho?ng đi!?
Hai người vừa mắng vừa cười cuối c?ng cũng bao xong quyển vở, mặt của L? Mai ở ngay ch?nh giữa, trước cổ của c? l? t?n của album mới ??m Chỉ?, ?nh mắt c? một tia nh?n m? hoặc, d?ng n? để bao vở tập l?m văn, tự nhi?n cảm thấy thật tức cười.
Đỗ Hiểu Phong ngắm ng?a một l?c, cầm b?t l?n, viết l?n mặt của L? Mai những chữ: ?Lớp 10/3 Đỗ Hiểu Phong?, giấy bao lập tức c?ng th?m tồi tệ. nguồn truyện truyenfull.vn
?n Tĩnh tr?n mắt ng? l?n trần nh?, c? x?e tay ra n?i: ?Xong rồi, trả đ?y đi!?
Đỗ Hiểu Phong lại cầm tập của m?nh l?n, nh?n ra ngo?i trời, h?p mắt lại n?i: ?Vẫn l? c?i của cậu đẹp hơn, th?i, m?nh x?i c?i n?y vậy.?
?Đỗ Hiểu Phong!? ?n Tĩnh tức đến nỗi giọng n?i tăng l?n đến 8 độ.
?Hmm?? Đỗ Hiểu Phong vẫn rất thong thả, anh cười n?i: ?Hay l? cho cậu c?i n?y??
?Xấu hoắc ai m? th?m!? ?n Tĩnh cắn m?i n?i, ?Tr?n đ? c? t?n của m?nh, cậu đ?u c? d?ng được đ?u, trả đ?y mau!?
?C? sao đ?u, vở b?i học m?, đ?u c? cần nộp cho c?.? Đỗ Hiểu Phong vẫy vẫy tay, ?Vậy th? c?i n?y m?nh cũng lấy vậy! C?m ơn nha!?
Đỗ Hiểu Phong h?i l?ng m? để vở v?o cặp, ?n Tĩnh kh?c cũng kh?ng phải m? cười cũng kh?ng phải, đ?nh chạy đi t?m T? T? than thở. Nh?n d?ng vẻ c? chạy đi, Đỗ Hiểu Phong cười t?t mắt.
Quyển vở đề t?n của ?n Tĩnh đ?, anh đ? sử dụng ba năm.
Đỗ Hiểu Phong cho d? c? bao tập rồi th? vẫn cẩu thả như ng?y n?o, kh?ng bao l?u, tập m?u đỏ v? tập L? Mai đều lại một lần nữa bị r?ch. ?n Tĩnh cũng mặc kệ anh, chỉ tiếc cho tờ giấy bao của m?nh.
Sau đ? khi đ?i mắt của L? Mai bị r?ch một g?c, Đỗ Hiểu Phong cầm lu?n b?t đỏ l?n t? l?n mắt của c? ca sĩ, nam sinh trong lớp truyền tay nhau xem rồi cười, cuối c?ng vẫn l? Mạnh Ph?m d?ng băng keo trong d?n mắt của L? Mai lại, quyển vở mới c? thể ch?ng cự được đến cuối kỳ.
Mạnh Ph?m rất cẩn thận lại rất ngăn nắp, s?ch vở của cậu lu?n được bao b?a rất kỹ lưỡng, đặt ngay ngắn tr?n g?c phải của b?n học, sạch sẽ như cuộc đời của cậu vậy.
Sờ l?n quyển ?Hạ Lữ? mang hơi ấm của Đỗ Hiểu Phong, h?nh ảnh đ? gần như lạnh băng của anh một lần nữa ấm ?p lại trong l?ng ?n Tĩnh, c? nằm xuống giường, nh?n tấm giấy bao đặc biệt ấy, sau đ? mỉm cười, gửi cho Đỗ Hiểu Phong một tin nhắn.
?C?m ơn.? Đ?y l? tin nhắn dịu d?ng nhất m? ?n Tĩnh gửi cho anh từ sau khi họ chia tay đến nay, c? cứ tưởng rằng m?nh sẽ chỉ c?n lại o?n hận, cho d? ng?y sau c? gặp lại nhau th? cũng sẽ chỉ lạnh l?ng, c?ng kh?ng thể n?o n?i lời cảm ơn. Nhưng giờ đ?y c? mới ph?t hiện, ph?a sau cảm gi?c u sầu do mất m?c, cảm gi?c biết ơn m? c? hề kh?ng ngờ đến đ? lặng lẽ gi? l?m.
Một cuộc t?nh, suy cho c?ng cũng kh?ng thể chứa đựng qu? nhiều nỗi hận.
4.
?n Tĩnh sắp xếp lại tạp ch? do Đỗ Hiểu Phong gửi đến, cất v?o kệ s?ch.
Giờ đ?y, gi? s?ch của c? đ? chất đầy tạp ch? Hạ Lữ, trong đ? c? kh?ng ?t quyển bị lặp lại, c?ng với con số chia sẻ b?i viết kh?ng ngừng tăng l?n, đ? ng?y c?ng c? nhiều người gửi email cho c?, thậm ch? c?n c? người miễn ph? gửi bưu kiện đến nh?, do đ? hiện giờ ?n Tĩnh chỉ cần t?m những kỳ c?n thiếu, t?nh lại th? cũng thiếu hai ba quyển th?i.
Trong những quyển m? Đỗ Hiểu Phong t?m được, chỉ c? kỳ th?ng 1 của năm 2008 l? c? ghi lại việc của l?c xưa, đ? l? một b?i viết li?n quan đến th?nh thị v? ?m nhạc, dưới ng?i b?t của Mạnh Ph?m, nhạc chương du dương vang ra từ th?nh phố Chicago nổi tiếng với harmonica, từ từ lượn về ph?ng học của thời phổ th?ng.
Trong thời kỳ Trung Quốc c?n chưa thể đảm đương chi ph? đắt đỏ của nhạc cụ tr?o lưu piano v? violin, harmonica ch?nh l? d?ng nhạc từng thịnh h?nh một thời, t?i đ? được học nửa năm khẩu cầm trong tiết ?m nhạc thời phổ th?ng, l?c ấy c? rất nhiều trường học đều mở những lớp bồi dưỡng văn nghệ như thế, v? phần lớn sẽ chỉ học những b?i đơn giản dễ tập.
Một học sinh b?nh thường như t?i đ? bất ngờ trở th?nh người biểu diễn xuất sắc, tất cả chỉ v? t?i đ? được học harmonica từ thời tiểu học. C? điều c?i t?i chơi l? Blues Harp, cũng tức l? ?10-Holes Harp? nổi tiếng của Chicago, c?n loại m? nh? trường mua cho học sinh l? Polyphony Harmonica, l? loại th?ng thường được d?ng nhiều trong nước.
Biết chơi Blues khiến t?i nhận được sự ch? ? của gi?o vi?n, trong trường hợp tiết học kết th?c m? thời gian vẫn c?n, c? sẽ gọi t?i đứng dậy thổi một b?i, ?Irish họa mi?, ?Thiếu nữ v? thủy thủ?, ?Dying young?. T?i rất khẩn trương, cho đến b?y giờ vẫn c?n c? thể cảm nhận được hơi lạnh khi nắm chặt n? trong tay.
Để ứng ph? cơ hội bị điểm danh kh?ng thể đo?n trước ấy, để kh?ng bị mất mặt trước bạn b?, trong học kỳ đ?, mỗi ng?y về đến nh? t?i đều luyện tập. V? t?i nổ lực như thế cũng c?n v? một l? do kh?ng ai biết đến. T?i ph?t hiện c? g?i m? t?i th?ch h?nh như rất th?ch nghe, c? ấy ngồi tr?n ghế, đ?i mắt h?p lại, hơi ngước nh?n l?n, rất im lặng, ng?n tay khẽ g? l?n b?n những tiết tấu nhịp nh?ng. ?nh nắng ban trưa rọi v?o mặt c? ấy, thanh khiết xinh đẹp, tựa như một thần thoại.
Mặc d? chỉ l? một ph?ng ?m nhạc rộng hơn hai mươi m?t vu?ng, nhưng đ?y ch?nh l? s?n khấu th? sơ của t?i, v? c? ấy, ch?nh l? vị th?nh giả duy nhất m? t?i muốn d?ng hết tấm l?ng n?y hiến d?ng to?n bộ nốt nhạc.
L?c ấy t?i đ? len l?n tập một b?i h?t, ?Sealed with a kiss?, dịch ra l? ?Ni?m phong bởi nụ h?n?. T?i muốn chơi b?i n?y cho c? ấy nghe, do đ? đ? rất b? c?ng r?n luyện. T?i kh?ng n?i cho c? ấy biết, đ?y l? một m?n qu? b? mật, d? rằng tất cả mọi người đều c? thể nghe thấy, nhưng b?i h?t n?y chỉ thuộc về một m?nh c? ấy m? th?i.
C? lẽ l? v? t?i đ? qu? nhập t?m, qu? hy vọng c? một buổi tr?nh diễn ho?n mỹ, n?n luyện tập rất l?u vẫn cảm thấy chưa h?i l?ng, t?i cứ lu?n nghĩ, hay l? để tuần sau vậy, tuần sau nhất định sẽ hay hơn nữa. Nhưng, ch?nh ngay l?c t?i cảm thấy mọi việc đ? chuẩn bị ổn thỏa, bắt đầu tr?ng chờ c? gi?o gọi t?n m?nh, th? c? kh?ng c?n k?u đến t?i nữa, m?i cho đến khi m?n học chấm dứt, c? cũng kh?ng trống ra được ba ph?t d?nh cho t?i.
Khi tiếng chu?ng b?o hiệu hết tiết, cũng l? tiết học ?m nhạc cuối c?ng vang l?n, t?i biết cơ hội biểu diễn duy nhất của t?i đ? kết th?c rồi. H?m đ? sau giờ về, t?i ngồi trong ph?ng học trống rỗng, một m?nh diễn tấu b?i h?t n?y, ?m sắc rất chuẩn, du dương, ?m dịu, nhưng cũng giống như t?nh y?u đầu ti?n của t?i vậy, cuối c?ng chỉ c? thể mang to?n bộ nỗi nhớ, ch?n s?u v?o đ?y l?ng, ni?m phong bởi nụ h?n?
It?s gonna be a cold lonely summer
But I?ll fill the emptiness
I?ll send you all my dreams
Everyday in a letter sealed with a kiss.
Anh nghĩ đ?y sẽ l? một m?a h? lạnh lẽo v? c? đơn
Nhưng anh sẽ lắp đầy to?n bộ chỗ trống
Anh sẽ gửi v?o thư to?n bộ giấc mộng của anh
V? ni?m phong bằng nụ h?n.
5.
Đối với b?i h?t m? Mạnh Ph?m thổi, ?n Tĩnh chỉ lờ mờ c? ấn tượng.
Cũng giống như tấm h?nh cũ kỹ, c?y đằng la b?n ngo?i che mất một nửa c?nh cửa sổ ph?ng học ?m nhạc, ?nh s?ng rọi v?o trong bị ph?n cắt th?nh từng luồng, rọi v?o chiếc dương cầm cũ, sau đ? phản chiếu lại qua lớp sơn ph?a tr?n. Vị thiếu ni?n đ? đứng kh?p n?p b?n đ?n dương cầm, ?nh s?ng biến th?nh một g?c độ rất đặc biệt, khiến cho ch?ng trai như bị t?n h?nh. Tay ?o sơ mi trắng của cậu hơi giương l?n, để lộ ra cổ tay thiếu ni?n. Harmonica lướt nhẹ qua bờ m?i của cậu, mang theo những nốt nhạc ưu buồn từ từ vang khắp căn ph?ng, sau đ?, mọi người đều y?n lặng.
V? Mạnh Ph?m đ? thổi những g?, l?c đ? m?nh đ? l?m g?, ?n Tĩnh kh?ng c?n nhớ nữa.
?n Tĩnh thật ra kh?ng phải rất tha thiết với m?n ?m nhạc, c? sẽ mua đĩa, nhưng chỉ l? theo đuổi tr?o lưu c?ng với T? T?, những nh? soạn nhạc nổi tiếng như Joseph Haydn, Johann Sebastian Bach, Chopin, Mozart, c? chẳng biếti l? ai.
Hơn nữa c? c? hơi kh?ng giỏi h?t, khẩu cầm cũng chơi kh?ng tốt, Đỗ Hiểu Phong cũng c? tr?u chọc c?, n?i anh nghe kh?ng r? rốt cục l? ?135? hay l? ?246?, khiến c? vừa xấu hổ vừa tức tối, bởi thế m? đỗ tội cho c?i khẩu cầm sản xuất ở Thượng Hải, sau nửa năm học ấy, c? liền vứt n? v?o x? xỉnh n?o đ? m? kh?ng hề do dự, giờ đ?y c?ng kh?ng biết l? đ? đi về đ?u.
T?m lại tiết ?m nhạc kh?ng phải l? m?n học m? c? tr?ng đợi, do đ? kh?ng để lại k? ức tươi đẹp g?.
Giờ đ?y nghĩ lại, cảm gi?c thấy sự kh?ng để t?m của c? dường như đ? cướp đoạt mất cơ hội của Mạnh Ph?m.
?n Tĩnh kh?ng hứng th? với ?m nhạc, do đ? chỉ đơn thuần xem n? l? giờ giải lao, đề cương ?m nhạc l?c đ? to như quyển tạp ch? vậy, ngo?i b?a in h?nh khu?ng nhạc, với hai chữ ??m Nhạc? bằng kiểu chữ thư ph?p. ?n Tĩnh thường kẹp truyện tranh v?o đ?, s?ch dạy ?m nhạc tiện hơn s?ch văn học nhiều, cho d? l? loại tạp ch? như ?Lời văn độc giả? cũng kh?ng thể bị ph?t hiện.
C? l?c c? sẽ k?o T? T? c?ng ngồi với m?nh, hai người chụm đầu v?o nhau xem ?Tr? chơi ma ảo?, rồi tranh c?i với nhau rốt cục l? Tinh T?c đẹp trai hơn hay l? Quỷ T?c đẹp trai hơn. Ngẫu nhi?n T? T? cũng sẽ để hồn ở đ?u đ?, T? T? l? thật sự lắng nghe Mạnh Ph?m diễn tấu, c?n ?n Tĩnh th? chỉ l? ngồi nghe chung m? th?i.
Ngo?i những l?c đ? ra, c? sẽ giỡn với Đỗ Hiểu Phong, gửi giấy nhỏ, kh?ng th? tr? chuyện. L?c c?i nhau, Đỗ Hiểu Phong sẽ vẽ cho c? một khu?ng nhạc, tr?n đ? chỉ c? ba nốt nhạc: Sol (5), R? (2), v? nốt tr?n (o), hợp lại với nhau vừa đ?ng l? ?520?. L?c ấy đang thịnh h?nh c?ch n?i chuyện số như thế, ?530? l? ?anh nhớ em?, ?1314? l? ?suốt đời suốt kiếp?, v? ?520?, tức l? ?anh y?u em?. So với những b?i h?t l?ng mạn, c?ch tỏ t?nh như thế c?ng l?m người nghe ghi nhớ m?i m?i.
[Ở Trung Quốc, c?c nốt Đ? R? Mi Fa Sol La Si sẽ lần lượt được k? hiệu theo số 1,2,3,4,5,6,7]
B?i h?t m? họ đều phải học l?c ấy ch?nh l? ?T?nh bạn vĩnh cửu?, nữ sinh cũng c?n dễ dạy, cho d? l? loại chẳng biết g? về nhạc như ?n Tĩnh, cũng sẽ tập luyện theo gi?o vi?n. Nhưng nam sinh th? kh? khăn hơn nhiều, Đỗ Hiểu Phong rất hay phun ra những ?m thanh kỳ lạ. Dẫu cho c? Mạnh Ph?m đứng ở cạnh anh, giữ ?m rất tốt, cũng kh?ng che lấp được nốt nhạc m? anh cố t?nh k?o d?i ra.
H?nh động như thế lu?n lu?n khiến cho cả lớp ph? l?n cười, c? nam sinh la l?n ?Ai *** vậy?, Đỗ Hiểu Phong liền phản k?ch lại ?M?y mới *** đ?, thế l? lại một trận cười. Gi?o vi?n đứng lớp bị nh?m học sinh nghịch ngợm n?y l?m mệt đến đau đầu, l?c n?o cũng vậy, phải d?ng rất nhiều thời gian mới ổn định được trật tự lớp.
Những con người kh?ng tr?n trọng giờ học của l?c ấy kh?ng bao giờ biết rằng, c? một thiếu ni?n đ? dần dần tuyệt vọng trước thời gian đang bị b?o m?n, anh đứng giữa quần người, tr?ng chờ biết bao một cơ hội được tr?nh diễn b?i h?t đ? cho người m?nh th?ch, nhưng tất cả lại chỉ c? thể từ từ tu?n chảy, ra đi trong những tiếng cười v? bổ.
Ng?y n?y của nhiều năm sau, ?n Tĩnh giận m?nh v? c?ng, nhưng kh?ng c?n c?ch n?o nữa, những ng?y th?ng đ? đ? rời xa họ, sau c?ng chỉ để lại tiếc nuối.
6.
H?m sau ?n Tĩnh đ? tải b?i ?Sealed with a kiss? về nghe, suốt đường đi, c? cứ cảm thấy b?i t?nh ca ?u Mĩ n?y dường như đ? từng nghe qua ở đ?u đ?, nhưng khổ nỗi hồi ức lại chỉ tản mạn ở b?n tay, thế n?o cũng kh?ng bắt giữ được.
Giờ tan ca ở thủ đ? Bắc Kinh l? đặc biệt đ?ng đ?c, đứng trong xe điện ngầm kh?ng cần vịn cũng c? thể trụ vững, khi l?n xe, ?n Tĩnh chẳng cần phải tự nhấc ch?n, d?ng người sẽ tự động đẩy c? v?o trong. M?y th?ng b?o trạm gh? v? tiếng tr? chuyện ồn ?o bắt đầu lắp đầy khoang xe, ?n Tĩnh tăng volume l?n, nhắm mắt lại nghe ?It?s gonna be a cold lonely summer??
?Nghe k?a, tiếng g? vậy?? Một nam sinh d?ng vẻ như học sinh phổ th?ng đứng cạnh c? n?i.
?G??? Một nữ sinh kh?c hỏi.
?H?nh như l? một b?i h?t.? Nam sinh cười n?i.
C? g?i quay đầu qua, nh?n thấy ?n Tĩnh, c? n?i: ?Người ta nghe nhạc m?!?
?Ồ!? Nam sinh hiểu ra.
?n Tĩnh mở mắt, mỉm cười nh?n họ, cả hai c? hơi ngượng, c? g?i như đang tr?u chọc bạn m?nh, ch?ng trai nắm lấy tay c? g?i, bắt đầu đ?a giỡn.
Nh?n tuổi xu?n đầy sức sống như thế, ?n Tĩnh bất gi?c c? hơi ngưỡng mộ. Lại nhắm mắt lại, c? cảm thấy đoạn đối thoại của đ?i học sinh phổ th?ng ấy c? hơi quen tai, h?nh như từng c? một l?c n?o đ?, c? cũng đ? n?i những lời y như thế với một người.
Đến trạm đ?n xe bu?t, m?y ph?t thanh trong xe điện ngầm vọng l?n tiếng th?ng b?o bằng hai ng?n ngữ Hoa ? Anh, ?n Tĩnh bỗng dưng mở mắt ra.
Cuối c?ng c? cũng nhớ ra rồi, b?i h?t m? Mạnh Ph?m thổi, c? đ?ch thật l? đ? nghe qua.
Đ? l? l?c cận kề cuối kỳ, học sinh được nghỉ để về nh? chuẩn bị cho kỳ thi v?o tuần sau. Sau giờ học, ?n Tĩnh v? Đỗ Hiểu Phong hẹn nhau ở lại trường n?i chuyện một l?c, họ chạy l?n tầng cao nhất, đ? l? l?nh địa của học sinh cuối cấp, cầu thang ở ph?a đ?ng l? được tự do ra v?o, c?n ph?a t?y th? c? thể th?ng l?n s?n thượng, do đ? bị kh?a cửa quanh năm, v? cũng ch?nh v? thế m? trở th?nh nơi hẹn h?, tụ họp của học sinh.
?n Tĩnh v? Đỗ Hiểu Phong c?ng ngồi tr?n bậc thang, anh vừa t?ng b?ng vừa n?i chuyện thi cử với ?n Tĩnh, than v?n sao m? Vật L? kh? qu?, b?i tập H?a Học c?n chưa l?m xong, lại n?i ng?y nghỉ phải đi đ?u chơi, l?n năm cuối cấp rồi sẽ đau khổ biết chừng n?o.
?n Tĩnh ngồi ?m gối, một tay ch?ng cằm gật g? ngoan ng?n, khi ấy, đối với họ m? n?i, cuộc sống chẳng qua chỉ l? đi học v? thi cử, thời gian từ từ lườn lờ, t?nh y?u m?ng lung, từ vong xa vời.
Tiếng cầm của Mạnh Ph?m len lỏi qua d?y lầu y?n tĩnh, ?n Tĩnh ngăn b?n tay chơi b?ng của Đỗ Hiểu Phong lại v? n?i: ?Nghe k?a, tiếng g? vậy??
Đỗ Hiểu Phong nhỉnh lỗ tai l?n nghe một l?c, anh n?i: ?G???
?H?nh như l? ai đang chơi khẩu cầm.? ?n Tĩnh nh?n xuống lầu dưới.
?Hả? Ai lại chơi khẩu cầm v?o giờ n?y?? Đỗ Hiểu Phong cười xảo quyệt rồi n?i, ?Kh?ng phải l? c? g?i nhảy lầu như lời đồn chứ??
?Thấy gh?t!? ?n Tĩnh đan tay v?o nhau, nh?ch lại gần Đỗ Hiểu Phong hơn, anh c?i nh?n c?, c? thể tr?ng thấy r? r?ng h?ng mi d?i v? bờ m?i mỏng của ?n Tĩnh, sự tiếp x?c nho nhỏ ấy khiến tr?i tim người ta rung động, v?nh tai Đỗ Hiểu Phong n?ng l?n.
Cả hai đều kh?ng n?i g?, tiếng nhạc ?m dịu thoắt ẩn thoắt hiện.
?H?nh như c? người thật đ?.? ?n Tĩnh k?o k?o tay Đỗ Hiểu Phong, n?i với anh.
C? g?i b?n cạnh mềm mỏng đến thế, ở s?t b?n m?nh, nh?n nửa gương mặt ở ngay trước mắt m?nh của ?n Tĩnh, sợi d?y căng thẳng n?y giờ ?bưng? một tiếng, đứt đoạn.
?Ở đ?u??
?Ở ngay??
?n Tĩnh ngẩng đầu l?n, c?n chưa n?i xong, th? đ? bị nụ h?n của Đỗ Hiểu Phong ngăn lại.
Gi?y ph?t bờ m?i chạm nhau, to?n bộ ?m thanh ho?n to?n ti?u biến, c?i lưu lại chỉ l? hơi ấm.
Đỗ Hiểu Phong vội v?ng lui lại, dựa v?o lan can b?n cầu thang, anh rất khẩn trương, c?n ?n Tĩnh th? tr?n xoe mắt, tr?ng rất khờ, c? nh?n anh.
Cứ thế một hồi rất l?u, ?n Tĩnh mới bụm miệng lại, c? ?p mặt xuống gối, hay tay qu?ng v?o nhau che đầu m?nh lại.
?Xin? xin lỗi.? Đỗ Hiểu Phong tưởng c? đ? kh?c, hoảng l?n vội vịn vai c?.
?n Tĩnh hất tay anh ra, kh?ng trả lời.
?Anh sai rồi, anh kh?ng phải cố t?nh đ?u, anh?.? Đỗ Hiểu Phong c? lăm cả buổi trời, kh?ng biết phải n?i sao mới đ?ng.
?n Tĩnh vẫn kh?ng n?i g?.
?Hay l? em đ?nh anh đi, anh cũng kh?ng biết sao nữa, tự nhi?n kh?ng cầm được l?ng?? Đỗ Hiểu Phong k?o tay ?n Tĩnh v?o l?ng m?nh.
?C? phải lần đầu ti?n kh?ng?? ?n Tĩnh che mặt lại, hỏi nhỏ.
?Hả?? Đỗ Hiểu Phong phản ứng kh?ng kịp, đơ người hỏi lại.
?Nụ h?n đầu đời, l? nụ h?n đầu đời chứ??
?Phải, đương nhi?n rồi! Anh thề, anh tuyệt đối chưa từng h?n qua ai kh?c!? Đỗ Hiểu Phong hấp tấp cả l?n, muốn t?m ai đứng ra chứng minh l?ng ch?n th?nh của m?nh.
?Em cũng vậy?.? ?n Tĩnh ngước mặt l?n, khẽ n?i, ?N?y, Đỗ Hiểu Phong, sau n?y anh phải tốt với em.?
?Ừm!? Đỗ Hiểu Phong vui mừng gật đầu lia lịa, tay anh nắm chặt tay c?.
Họ đ? nắm tay nhau như thế, cho đến khi tiếng nhạc chấm dứt, cho đến khi ho?ng h?n chuyển th?nh m?n đ?m.
Họ hạnh ph?c m? cảm thấy rằng m?nh đ? c? được thứ qu? gi? nhất tr?n thế gian, tưởng rằng lần đầu ti?n ch?nh l? lời hứa suốt đời kh?ng thay đổi, m? kh?ng hề biết rằng, lần đầu ti?n chỉ l? khởi đầu, v? n? c?ch cuối c?ng l? rất xa rất xa.
Hai học sinh phổ th?ng vẫn đang đ?a cợt, ?n Tĩnh nh?n qua họ, mỉm cười một c?i, sau đ? bấm tắt m?y mp4.
Năm xưa, trong b?i nhạc đ?, c? v? Đỗ Hiểu Phong thật ra cũng đ? ni?m phong bởi nụ h?n rồi.