Phần 7 : Tốt nhất kh?ng lỡ nhau, như thế sẽ kh?ng phải phụ nhau
L?c ấy r? r?ng rất ch?n th?nh m? y?u th?ch một người, nhưng lại kh?ng d?m trực diện n?i ra. Giờ đ?y, ch?ng ta c? thể đối mặt với nhau n?i v? số lời y?u thương, nhưng lại kh?ng thể rất ch?n th?nh nữa. Đ?y l? việc chỉ c? một m?nh t?i nhận ra th?i ư? T?i nghĩ kh?ng phải, đ?y chỉ l? sự ngỡ ng?ng của con người trong thưở ban đầu, v? sự tiếc nuối khi kết th?c.
1.
Giận dỗi thổ lộ t?m sự của m?nh với Giang Quế Minh xong, ngay trong ng?y h?m đ?, ?n Tĩnh đ? hối hận rồi.
C? cảm thấy m?nh qu? n?ng nảy, cho d? Giang Quế Minh c? tr?ch c? ?ch kỷ, th? những lời đ? cũng căn bản kh?ng thể n?i với một người ngay cả bạn b? cũng chưa phải.
Kh?ng thể dễ d?ng bộc lộ ra cảm x?c của m?nh l? quy tắc ch?m trong thế giới hiện thực, ph?a sau mỗi một nụ cười, rốt cục l? vui, l? buồn, hay l? giận, thật chất kh?ng ai biết được. Sau khi ra đời l?m việc, d? cho c? quen được người bạn tốt c?ch mấy, cũng vẫn sẽ c? bảo lưu, kh?ng thể như thời c?n đi học, ngay cả việc th?ch mặc ?o l?t m?u g? cũng chia sẻ với nhau.
T?nh cảm th? c?ng l? một b? mật, thế nhưng giờ đ?y ?n Tĩnh lại đ? vạch toẹt n? ra trước mặt Giang Quế Minh, bị bạn trai ruồng bỏ nhưng vẫn kh?ng muốn bị l?ng qu?n, vẻ mặt tơi tả lại ti tiện n?y, đ? để anh nh?n thấy cả rồi.
V? v? đ? mất mặt trước Giang Quế Minh, ?n Tĩnh quyết định kh?ng li?n lạc với anh nữa, dẫu sao th? cũng chưa quen bao l?u, cứ xem như chưa từng biết đến nhau vậy. C?n về vấn đề thử ph?t triển t?nh cảm với phần tử tr? thức lương cao m? T? T? n?i, cũng chỉ l? tưởng tượng hư v?, ho?n to?n kh?ng thể xem l? thật, đương nhi?n, ?n Tĩnh thừa nhận, c? cũng c? hơi hụt hẫng. Nhưng nếu phải so với nỗi xấu hổ kia, rất hiển nhi?n sự hụt hẫng n?y chẳng đ?ng l? g?.
Mẹ của ?n Tĩnh đ? ng? bệnh v?o m?a hạ ch?, cảm sốt, m?i bị sưng bọng. ?n Tĩnh biết, mẹ đang lo lắng v? c?ng việc của m?nh, kh?ng c? người mẹ n?o thật sự o?n tr?ch con c?i của m?nh, những lời tr?ch m?c, l?i th?i, suy cho c?ng khi kết tụ lại, cũng chỉ l? t?nh y?u thương của mẹ.
Nh?n mẹ m?nh suy yếu tr?n giường bệnh, ?n Tĩnh c? hơi hận bản th?n, bất kể l? sự nghiệp hay y?u đương, c? đều kh?ng thể l?m cho mẹ m?nh tự h?o v? h?i l?ng, tr?i lại, c?n khiến b? phải bận t?m.
Nếu như biết trước ng?y sau m?nh sẽ thế n?y, kh?ng những kh?ng thể cho ph? sinh hoạt, m? c?n ngồi ở nh? chờ cơm, chắc l? mẹ sẽ kh?ng sinh đứa con n?y ra chăng, ?n Tĩnh rầu rĩ m? nghĩ.
??n Tĩnh, tắt m?y điều h?a đi con.? Mẹ của ?n Tĩnh n?i nhỏ, b? lật người lại một c?ch kh?ng thoải m?i. ?n Tĩnh vội v?ng tắt m?y điều h?a, ngồi b?n cạnh mẹ, cầm c?i quạt tr?n m? h?ng Coca tặng k?m để quạt cho b? m?t.
Mẹ c? mở mắt, nh?n c? v? cười hiền từ.
Tr?ng thấy mẹ m?nh chỉ v? một cử chỉ quan t?m nhỏ nhoi thế n?y th? đ? nở ra nụ cười ?n h?a, ?n Tĩnh chợt cảm thấy chua ch?t đến muốn kh?c: ?Mẹ??
?Hmm??
?Ng?y mai con sẽ đi t?m việc l?m, thật ra c? một h?ng b?n điện thoại đ? đồng ? nhận con, nhưng con hiềm c?ng việc kh?ng tốt n?n đ? kh?ng đi, ng?y mai con đến đ? hỏi lại, kh?ng chừng họ sẽ c?n chịu cho con l?m.? ?n Tĩnh c?i đầu n?i.
Mẹ ?n Tĩnh nh?n c?, hơi nhướn người ngồi dậy, dựa lưng v?o đầu giường v? n?i: ?Nếu con kh?ng th?ch th? th?i vậy.?
?Dạ?? ?n Tĩnh tr?n xoe mắt kinh ngạc.
?Trước đ?y cằn nhằn với con, l? v? lo lắng cho con, nhưng mẹ c?ng như vậy th? con c?ng kh?ng dễ chịu phải kh?ng? Cũng giống như mẹ bị cảm, đ? rất kh?ng khỏe rồi, nếu c?n bị sốt th? c?ng kh? chịu, con cũng vậy th?i, bất kể thế n?o, chuyện của Đỗ Hiểu Phong l? một c?i hố, giờ đ?y kh?ng t?m được việc l?m th? c?ng l? phủ sương l?n tuyết, mẹ cũng kh?ng gi?p được g? cho con, mấy h?m trước ba con đ? n?i sẽ đi hỏi gi?p con, ?ng ấy c? một chiến hữu, hiện giờ l?m ăn cũng kh? lắm. Do đ? con cũng đừng qu? phiền l?ng, xem như nghỉ ngơi vậy.?
?Mẹ??
?Chuyện của con v? Đỗ Hiểu Phong, mẹ kh?ng lo nữa, nhưng thật l?ng m? n?i, bao nhi?u năm cũng đ? trải qua rồi, c? việc g? l? kh?ng thể bước qua chứ? Mẹ kh?ng hiểu, cũng kh?ng muốn hỏi nữa, nhưng trong l?ng mẹ, mẹ c? tr?ch n? đấy. Nhưng m? chuyện t?nh cảm với nhau, th? cũng giống như hai con người nắm k?o hai đầu của một sợi d?y thun, người bu?ng tay sau, nhất định sẽ đau.?
Mẹ ?n Tĩnh dịu giọng n?i, d?ng nước mắt đ? k?m n?n rất l?u của ?n Tĩnh, cuối c?ng đ? tr?o ra.
C? chưa từng nghĩ rằng, th? ra nổi đau, nổi uất ức trong l?ng m?nh, mẹ đều hiểu cả.
?Được rồi, đừng kh?c nữa, l?t nữa mắt bị sưng l?n b?y giờ, con xem con đ?, nửa năm nay kh?ng biết đ? ốm đi bao nhi?u rồi? Mẹ kh?ng c? theo kịp tr?o lưu của tụi con, nhưng dẫu sao cũng l? người từng trải, t?nh t?nh ?i ?i g? đ?, đến cuối c?ng th? cũng chỉ l? qua ng?y th?ng m? th?i. Ai c?n ng?y đ?m nghĩ ngợi t?i y?u ai, ai y?u t?i? Cho d? c? c?i t?m tư đ?, th? cũng để trong l?ng, l?c ngồi một m?nh lấy ra suy nghĩ l? đủ rồi.?
?Ừm.? ?n Tĩnh lau nước mắt, vừa gật đầu vừa đ?p lại mẹ m?nh.
?Về ph?ng đi, mẹ nghỉ th?m một l?c nữa.?
Mẹ đ? lại nằm xuống, ?n Tĩnh đặt gối ngay ngắn lại cho mẹ ngủ thoải m?i hơn, nh?n b? mệt mỏi nhắm mắt lại, c? mới khẽ kh?ng lui ra ngo?i.
Kh?c một trận, tr?i tim của ?n Tĩnh chợt thấu đ?o hơn một ch?t, c? nghĩ, hoặc giả mẹ n?i đ?ng, t?nh y?u của con người đều l? hữu hạn, cả đời người, kh?ng ai c? thể l?c n?o cũng y?u hoặc được y?u, giống như Mạnh Ph?m vậy, anh th?ch T? T? đến thế, nhưng cuối c?ng khi tuổi kết h?n cận kề, chẳng phải cũng phải t?m một người bạn g?i, phải th?nh gia lập thất. Do đ?, để lại ch?t tưởng nhớ trong l?ng l? đủ rồi, sống trong thế giới b?nh thường n?y, t?m tư m? m?nh c? thể gom lại, cũng chỉ c? mảnh đất cỏn con đ? m? th?i, Đỗ Hiểu Phong đ? kh?ng ở b?n c? nữa, vậy th? cứ đặt anh ấy ở chỗ đ? vậy.
Đang trong l?c nghĩ ngợi, điện thoại của ?n Tĩnh rung l?n, một tin nhắn mới hiện l?n tr?n m?n h?nh, c? nh?n v?o điện thoại, kh?ng d?m tin v?o mắt m?nh, số điện thoại n?y đ? gần một năm rồi kh?ng xuất hiện, Đỗ Hiểu Phong vừa mới được c? cực nhọc đ?ng g?i v?o l?ng, đ? một lần nữa dễ d?ng trở về thực tại.
C? run rẩy ấn n?t ?Mở?, t?m trạng khẩn trương v? kh?ng cự quấn chặt lại với nhau, thậm ch? khiến c? c? hơi kh?ng d?m nh?n, song, đối lập với nội t?m phức tạp của c?, nội dung của tin nhắn v? c?ng đơn giản:
?Đang l?m g? vậy??
2.
Mới bắt đầu c? muốn n?i ?Kh?ng c? l?m g?, nhưng rồi cảm thấy ngữ kh? n?y qu? lạnh l?ng, c? thể đối phương sẽ kh?ng tiếp tục nữa.
Rồi c? muốn trả lời ?Ở nh?, c?n anh??, nhưng lại cảm thấy c?ch n?i n?y c? hơi mập mờ, từ l?c học phổ th?ng th? họ đ? thường xuy?n đến nh? của nhau, đ? đều l? những k? ức ngọt ng?o.
?n Tĩnh bực m?nh v? sự tr?ng chờ kh?ng c? ch? kh? của m?nh, thế l? định im lặng xem như kh?ng nhận được, nhưng t?nh cảm l? lu?n lu?n đi ngược với l? tr?, suy cho c?ng, c? vẫn muốn li?n lạc với Đỗ Hiểu Phong, dẫu cho chỉ l? v?i chữ tr?n m?n h?nh tin nhắn cũng được.
?Đang nghe nhạc.?
Cuối c?ng c? viết l?n đ? ba chữ, để tỏ r? m?nh kh?ng n?i dối, c? vớ tay qua b?n cầm mp4 l?n, gắn tai nghe v?o.
Song tin nhắn của Đỗ Hiểu Phong lại nhanh v? c?ng, nhưng vẫn chỉ vỏn vẹn v?i chữ: ?Nghe b?i g???
?First love.? ?n Tĩnh th?nh thật trả lời, nhưng ngay sau đ? th? c? liền hối hận, c? cảm thấy như vậy giống như l? một kiểu ?m chỉ, n?i kh?ng chừng Đỗ Hiểu Phong sẽ hiểu lầm l? c? vẫn c?n muốn n?u k?o anh, tiếc rằng tin nhắn đ? gửi đi rồi th? kh?ng thể thu về lại, thế l? c? đ?nh chờ đợi hồi ứng của Đỗ Hiểu Phong trong thấp thỏm.
??, thấy em trả lời l?u như vậy, c?n tưởng l? đang đi chơi c?ng bạn trai chứ.?
Thấy Đỗ Hiểu Phong kh?ng nhạy cảm v? t?n b?i h?t, ?n Tĩnh thầm thở ph?o nhẹ nh?m, đồng thời cũng hơi vui mừng v? anh nhắc đến Giang Quế Minh. C? nghĩ, Đỗ Hiểu Phong vẫn c?n để ? đến c?, kh?ng chừng c?n hơi ghen v? sự tồn tại của Giang Quế Minh nữa.
?Kh?ng c?, c?n anh, đang l?m g???
Vốn dĩ ?n Tĩnh muốn hỏi lại anh, c? phải đang ở b?n Kim Vy Vy kh?ng, dẫu rằng c? biết chắc chắn l? kh?ng phải, Đỗ Hiểu Phong sẽ kh?ng c? cử chỉ trắng trợn như vậy, huống chi nhắc đến Kim Vy Vy, bản th?n c? sẽ kh?ng thoải m?i trước ti?n, vậy th? kh?ng hỏi vẫn hơn.
?Mới ăn cơm với một người bạn l?m trong t?a soạn, anh ta đ? nhận lời gi?p t?m tạp ch? của Mạnh Ph?m. Việc n?y Vy Vy thật sự kh?ng thể gi?p, anh vẫn lu?n t?m người hỗ trợ, người bạn n?y quen biết rất rộng r?i.?
Kết quả l? t?n của Kim Vy Vy vẫn đ? bị Đỗ Hiểu Phong n?i ra, niềm vui v? sự nhiệt t?nh gi?p đỡ của anh bỗng dưng giảm mất một nửa, ?n Tĩnh ngượng ng?ng lắc lắc điện thoại trong tay.
?Vậy ?. C?m ơn.?
?Do đ? em kh?ng cần phải qu? miễn cưỡng bản th?n.?
Dẫu rằng tin nhắn của ?n Tĩnh rất đơn giản, nhưng Đỗ Hiểu Phong vẫn đ? nhanh ch?ng trả lời lại, song lời của anh dường như c?n c? ? g? kh?c, n? khiến cho ?n Tĩnh bắt đầu nghi hoặc.
?? g???
Lần n?y thời gian d?i hơn một ch?t, độ khoảng 15 ph?t, di động của ?n Tĩnh mới lại c? tiếng chu?ng b?o.
?Nếu chỉ v? chuyện của tạp ch?, em kh?ng nhất thiết phải đến t?m Giang Quế Minh, anh nghe Vy Vy n?i danh tiếng của hắn ta trong ng?nh n?y kh?ng tốt lắm, kh? phong lưu, kh?ng mấy an to?n.?
Đọc tin nhắn n?y, ?n Tĩnh thật kh?ng biết n?n kh?c hay n?n cười, chuyện của Giang Quế Minh lần trước, anh lại tưởng l? thật, thậm ch? c?n tưởng c? v? tạp ch? m? l?m bạn với Giang Quế Minh. C? lẽ đ?y l? suy đo?n của Kim Vy Vy, bởi v? ?n Tĩnh v? Giang quế Minh đều từng đến t?m c?, mục đ?ch lại qu? r? r?ng, ch?nh l? tạp ch?. ?n Tĩnh c? hơi giận, c? cảm thấy Kim Vy Vy vẫn đ? xem thường c? th?ng qua một h?nh thức kh?c, chỉ v? v?i quyển tạp ch? đ? qua đợt, th? c? phải t?m một người đ?n ?ng hiến d?ng th?n t?m? Dẫu cho sự quan t?m của Đỗ Hiểu Phong khiến c? c? ch?t an ủi, nhưng khi suy nghĩ lại, anh vẫn đ? tin v?o ph?n đo?n của Kim Vy Vy. Anh th? an to?n sao? Nếu như kh?ng phải v? chia tay, ?n Tĩnh l?m sao phải chịu ngượng ng?ng như ng?y h?m nay?
?C?m ơn quan t?m, chuyện của em em c? thể tự giải quyết.?
?n Tĩnh trả lời lại một c?ch giận dỗi, một l?c sau, Đỗ Hiểu Phong lại n?i.
?C?i g? gọi l? chuyện của em? Tạp ch? của Mạnh Ph?m? Đ? kh?ng phải l? chuyện của T? T? sao? Em c? cần phải vậy kh?ng??
?n Tĩnh cảm thấy Đỗ Hiểu Phong thật l? kỳ quặc v? l?, l?c trước anh kh?ng chịu gi?p đỡ th? th?i đi, b?y giờ c?n d?m lấy chuyện n?y ra để chất vấn c??
?T?nh nghĩa căn bản nhất của bạn học cũ, t?i kh?ng giống như ai đ?, sợ n?y sợ nọ.?
Đỗ Hiểu Phong như kh?ng hiểu lời ch?m chọc của ?n Tĩnh vậy, anh hồi lại c? một c?u chẳng li?n can g?.
??n Tĩnh, mối t?nh đầu của em kh?ng phải l? anh chăng? Em th?ch Mạnh Ph?m trước đ?ng kh?ng??
?n Tĩnh nh?n di động đờ đẫn, lồng ngực phập phồng, c? bực m?nh gập đ?ng điện thoại lại, vứt n? l?n giường.
Đỗ Hiểu Phong l?m sao cũng kh?ng quan trọng, kh?ng th?ch c? th? th?i đi, th?ch c? Kim Vy Vy m? c? kh?ng th?ch th? cũng th?i đi, thậm ch? n?i những lời kh?ng dễ nghe, cũng được. Nhưng anh tuyệt đối kh?ng thể hết lần n?y đến lần kh?c phủ nhận t?nh cảm của họ.
Đ? n?i thế n?o cũng l? đ? từng tồn tại qua, l? t?nh y?u thời thanh xu?n m? c? kh?ng muốn từ bỏ nhất, r? r?ng l? t?nh y?u của hai người, giờ đ?y lại chỉ c?n một người ho?i niệm, thật l? qu? bi thương rồi. Nằm xuống giường, ?n Tĩnh cảm thấy một nỗi tuyệt vọng chưa bao giờ c?, c? nghĩ, 7 năm ấy, c? đ? lỡ mất rồi.
3.
Đến th?ng 7, ?n Tĩnh đ? lại bắt đầu đi l?m, l? nh?n vi?n b?n h?ng trong một cửa h?ng điện thoại di động quy m? kh? lớn.
Khi cầm khăn lau ch?i tủ k?nh, ?n Tĩnh chợt nhớ lại c?u hỏi m? khi c?n nhỏ người lớn th?ch hỏi nhất.
?Lớn l?n muốn l?m g???
?Nh? khoa học!?
?Luật sư!?
?Nh? ngoại giao!?
Đ?p ?n của trẻ con cơ bản l? chỉ c? bấy nhi?u, họ đều cảm thấy tương lai m?nh sẽ l? một nh?n vật lợi hại như thế. Đến khi trưởng th?nh, trăm trăm ng?n ng?n những ước mơ nh? khoa học dần dần trở th?nh người l?m c?ng, t?i xế, đầu bếp, nh?n vi?n b?n h?ng, nh?n vi?n văn ph?ng?Bi quan m? n?i, đ?y ch?nh l? l? tưởng v? hiện thực. Kh?ch quan m? n?i, đại kh?i l? thế giới kh?ng cần nhiều nh? khoa học đến thế.
Chỉ l? những con người b?n ba trong th?nh phố n?y, sẽ ở một ng?y n?o đ?, dừng lại, nhớ về lời n?i trẻ thơ của m?nh, đương nhi?n, c?ng với một tiếng thở d?i, tất cả vẫn sẽ tự nhi?n để cho những ước mơ xa vời ấy ti?u tan trong c?c kẽ r?nh của cuộc đời.
V? dụ như ?n Tĩnh đang đứng nh?n tấm k?nh l?ng b?ng đ?y, l?u nay c? lu?n cảm thấy m?nh m?i m?i cũng kh?ng l?m nghề phục vụ, một l? v? c? kh?ng th?ch, kh?ng thể chịu đựng được phải tươi cười với tất cả mọi người, hai l? v? c? xem thường, dẫu rằng c? cũng tốt nghiệp ng?nh kinh tế, c? biết ng?nh dịch vụ l? quan trọng đến mức n?o, nhưng khi đặt bản th?n m?nh v?o đ?, c? vẫn sẽ c? quan niệm ?đ? l? c?ng việc hầu hạ người ta?.
Tuy nhi?n, khi ch?nh thức mặc đồng phục v?o, đứng b?n tủ k?nh, ?n Tĩnh cũng kh?ng cảm thấy đ? l? g?. C? gắng sức tiếp đ?n kh?ch h?ng, giới thiệu với họ từng loại di động, ? nghĩ lớn nhất trong đầu ch?nh l? l?m sao để b?n được n?, c?n về c?i t?m tư non nớt b? t? kia, sớm đ? bị v?ch tường d?y dặn của cuộc sống phong tỏa k?n m?t rồi.
Hoặc giả c? một thanh ni?n phẫn kh?ch n?o đ? to tiếng n?i, trưởng th?nh ch?nh l? hung thủ ch?n v?i tuổi xu?n v? mơ ước, nhưng những con người đ? thật sự nghi?m t?c h?a nhập v?o thế giới lại rất ?t quan t?m đến điều n?y, c? lẽ v? kh?ng c? mục ti?u g?, l? do để nỗ lực đơn giản v? c?ng cũng nhảm nh? v? v?ng, nhưng, đấy lại ch?nh l? cuộc sống.
Khi mới bắt đầu đi l?m ngược ca, ?n Tĩnh c? hơi kh?ng th?ch ứng được, buổi tối về đến nh? c? thường rất mệt mỏi, nằm l?n giường l? thiếp đi ngay, Đỗ Hiểu Phong g? đ?, Giang Quế Minh g? đ?, ho?n to?n bị vứt ra khỏi mộng đẹp.
Dần dần khi rỗi hơn, ?n Tĩnh mới lại tiếp tục t?m kiếm tạp ch? của Mạnh Ph?m. Chẳng phải v? l?ng nhiệt t?nh của c? qu? lớn, chỉ l? trước mắt thật sự kh?ng c?n việc g? kh?c cho c? bận t?m nữa, c?ng việc n?y lại đ?u đ? li?n kết giữa qu? khứ v? hiện tại, do đ? c? rất vui vẻ tiếp tục h?nh tr?nh n?y.
T? T? đ? c?ng bạn trai đến Hong Kong, trước khi đi c? đ? đến nh? ?n Tĩnh ngủ lại một đ?m, c? c? hơi bị mắc chứng hoảng sợ trước h?n nh?n, v? thế đ? lại n?i th?m một lần những chuyện trước đ?y. Nửa mơ nửa tỉnh, ?n Tĩnh phảng phất như nghe thấy c? nhắc đến Mạnh Ph?m, kết th?c l? một tiếng thở d?i, c?n về l? do v? sao thở d?i, ?n Tĩnh kh?ng nhớ r? nữa.
H?m sau khi tiễn T? T? đi, T? T? vẫn đ? rất vui, c? nhận lời mang về cho ?n Tĩnh những mỹ phẩm tr?n danh s?ch, đồng thời rất khảng kh?i m? hứa sẽ chọn mặt nạ mỹ phẩm l?m qu? tặng. M?i cho đến khi quay người đi, ?n Tĩnh mới cảm thấy b?ng lưng của T? T? c? hơi c? li?u.
Nếu như Mạnh Ph?m c?n sống, c? lẽ sẽ kh?ng như thế nữa rồi chăng.
Giờ đ?y người c? thể gi?p ?n Tĩnh đ? ng?y c?ng ?t, điều đ? khiến c? c?ng cảm thấy, nhờ người kh?c th? chi bằng nhờ ch?nh m?nh. Nghĩ đi nghĩ lại, cuối c?ng ?n Tĩnh d?ng một phương ph?p ngu ngốc nhất: Đăng b?i tr?n mạng.
C? viết một đoạn văn, đăng l?n trang Nh?n Nh?n.
?n Tĩnh kh?ng giỏi văn, l?c đi học th?nh t?ch văn học của c? lu?n duy tr? ở mức b?nh b?nh, vắt hết t?m tư tr? n?o cũng chỉ gom được một đoạn ngắn ngủi:
?T?nh y?u đầu ti?n ? Tầm ?Mạnh? chi lữ? (ch? ? ?Mạnh? v? ?Mộng? l? c?ng ?m)
Thật ra đ?y l? một th?ng điệp t?m người v? t?m vật, do đ? mong mọi người đọc được th? gi?p t?i chia sẻ cho người kh?c.
Giấc mộng m? t?i muốn t?m l? một ch?ng trai t?n Mạnh Ph?m, nhưng bạn ấy đ? qua đời.
Cuộc lữ h?nh m? t?i muốn đi l? một quyển tạp ch? mang t?n ?Hạ Lữ?, nhưng t?i chỉ cần những quyển đ? qua đợt.
Xin đừng hiểu lầm, đ?y kh?ng phải l? một tr? đ?a.
Mạnh Ph?m l? bạn học của t?i, mối t?nh đầu của bạn ấy l? người bạn th?n nhất của t?i.
M?a xu?n năm nay bạn ấy đ? gặp phải tai nạn giao th?ng v? bất hạnh qua đời, chỉ để lại cho ch?ng t?i những b?i viết đ? đăng tr?n ?Hạ Lữ? khi bạn ấy c?n l?m k? giả.
(Phụ lục: ?Lại đến m?a hoa h?e tỏa hương? của Mạnh Ph?m)
Kh?ng biết khi đọc xong b?i viết n?y, bạn c? nhớ đến t?nh y?u đầu ti?n của m?nh kh?ng?
T?i đ? nhớ, hoặc c? thể n?i l? t?i chưa từng qu?n.
C?i t?nh y?u đầu ti?n n?y, rất tốt song cũng rất xấu.
Tốt l? v?, ta m?i m?i ghi nhớ mối t?nh đầu của ch?ng ta l? ai.
Xấu l? v?, ta lu?n lu?n đ?nh mất n?.
C?i t?nh y?u đầu ti?n n?y, rất xấu song cũng rất tốt.
Xấu l? v?, m?nh kh?ng biết m?nh l? mối t?nh đầu của ai.
Tốt l? v?, bất kể l? ai th? người đ? cũng m?i m?i ghi nhớ m?nh.
Khi đọc đến đ?y, nếu như bạn c? quyển ?Hạ Lữ? n?y, xin h?y gởi email đến địa chỉ [email protected], t?i sẽ li?n lạc với bạn.
Nếu như bạn kh?ng c?, nhưng chỉ cần bạn đ? từng c? first love, hiểu được t?m trạng n?y, th? xin h?y gi?p t?i chia sẻ b?i viết n?y cho người kh?c.
Đ?y l? thư hồi ?m cho ch?ng trai tr?n thi?n đường kia.
L? một chuyến lữ h?nh tầm mộng đ?ch thật.
4.
B?i viết của ?n Tĩnh lại mang đến trong l?ng bạn học cũ một nỗi buồn man m?c, nhưng rồi cũng rất nhanh tan biến biệt t?ch. Đ?y l? việc m? ?n Tĩnh đ? dự đo?n trước, thế giới tr?n mạng qu? rộng lớn, lớn đến nổi đọc qua một c?i g? đ?, quay lưng đi th? đ? qu?n sạch, lớn đến nổi kh?ng một ai muốn dừng lại ở một nơi n?o, lớn đến nổi, t?m ? cũng c? thể bị ch?m lắng v?o biển cả.
Từ một ng?y đăng nhập v?o hộp thư mấy lần, đến mấy ng?y đăng nhập v?o hộp thư một lần, dần dần ngay cả ch?nh ?n Tĩnh cũng cơ hồ kh?ng mang niềm hy vọng n?o nữa. Dẫu rằng cũng sẽ kh?ng cam tm, nhưng đ?y ch?nh l? th?i độ của thế giới, đối với người đ? mất, đối với t?nh y?u đ? qua đi, con người nhiều lắm cũng chỉ chạnh l?ng một l?c khi t?nh cờ đọc được, sau đ? sẽ lập tức l?ng qu?n. Do đ? khi ?n Tĩnh mở hộp thư ra, ph?t hiện một l? thư về ?Hạ Lữ? được gửi đến v?o năm ng?y trước, c? kinh ngạc đến kh?ng thể d?ng lời diễn tả.
Người gửi thư l? một học sinh phổ th?ng, đ?nh k?m trong thư l? v?i tấm h?nh chụp từ tạp ch?, để x?c định xem đ? c? phải l? thứ m? ?n Tĩnh cần hay kh?ng.
Ở cuối thư, c? g?i c? hơi nghi ngờ m? hỏi ?n Tĩnh: ?Mẹ t?i n?i kh?ng chừng l? lừa gạt, nhưng t?i kh?ng ph?t hiện ra quyển tạp ch? n?y c? điểm n?o c? thể để c? gạt t?i, vừa kh?ng c? bốc thăm tr?ng thưởng, cũng kh?ng c? hỏi số điện thoại của t?i. (PS: Ph? bưu điện vận chuyển phải do c? chi trả!) T?i cảm thấy tin n?y kh? c? ? nghĩa n?n mới gửi email cho c?, những g? c? n?i l? thật kh?ng? C? thật sự l? c? con người n?y kh?ng??
?n Tĩnh sửa đi sửa lại bức email hồi ?m của m?nh để kh?ng l?m c? b? hoảng sợ, cuối c?ng cũng đ? diễn đạt r? r?ng, rằng c? kh?ng phải l? kẻ lừa bịp, rằng đ?ch thật l? c? Mạnh Ph?m, v? c? sẽ chịu chi ph? vận chuyển.
Sau khi gửi email đi, ?n Tĩnh lập tức mở h?nh ảnh đ?nh k?m trong thư ra xem. Trong đ? c? một b?i viết của Mạnh Ph?m, l? một b?i m? c? chưa từng đọc qua. Đại kh?i l? viết về chuy?n đề viện bảo t?ng, do đ? ti?u đề của n? l? ?Bắc Kinh | Hội triển l?m?. Đoạn đầu giới thiệu về những n?t đặc sắc của c?c viện bảo t?ng trong thủ đ? Bắc Kinh. V? trong đoạn cuối c?ng của b?i viết về Bảo t?ng Khoa học Kỹ thuật Trung Quốc, ?n Tĩnh đ? nh?n thấy d?ng chữ đặc biệt mang phong c?ch Mạnh Ph?m.
?C?ng với sự ph?t triển của khoa học kỹ thuật, những thiết bị m? t?i từng tr?ng thấy khi đến tham quan nơi n?y v?o l?c trước, đ? v? kh?ng c?n kỳ lạ v? hiếm thấy m? bị thay thế th?nh c?i kh?c.
Thiết bị truyền thanh Parabol l? một trong những c?i hiếm hoi được giữ lại. Trong l?c nhắm chuẩn ti?u cự, ph?a trước c? một đứa b? đang đối thoại cự ly xa với mẹ của m?nh. T?i kh?ng biết họ đ? n?i g?, nhưng nh?n thấy nụ cười h?n hoan của đứa b?, t?i nghĩ, đ? nhất định l? một giọng n?i rất hay.
C?i vật thể m?u cam v?ng như c?i nắp nồi loại to n?y, c? thể gi?p cho hai người n?i chuyện ri?ng với nhau trong cự ly 50 m?t. Từng c? l?c t?i cũng đ? đứng ở đ?, c? hơi khẩn trương m? hướng v?o điểm trung t?m. Đ? l? một chuyến du lịch thời trung học, ở b?n kia 50 m?t l? c? g?i m? t?i th?ch. C? một gi?y ph?t n?o đ?, t?i muốn th?ng qua n? để n?i ?M?nh th?ch bạn?, nhưng đứa nh?t gan n?y cuối c?ng cũng đ? kh?ng l?m được g?, chỉ vừa ngư lại một l?c th?i th? đ? bị một người bạn kh?c k?o xuống rồi.
L?c ấy r? r?ng rất ch?n th?nh m? y?u th?ch một người, nhưng lại kh?ng d?m trực diện n?i ra.
Giờ đ?y, ch?ng ta c? thể đối mặt với nhau n?i v? số lời y?u thương, nhưng lại kh?ng thể rất ch?n th?nh nữa.
Đ?y l? việc chỉ c? một m?nh t?i nhận ra th?i ư?
T?i nghĩ kh?ng phải, đ?y chỉ l? sự ngỡ ng?ng của con người trong thưở ban đầu, v? sự tiếc nuối khi kết th?c.
Chiếc m?y truyền thanh đ? kh?ng thể lưu tập tin, nếu kh?ng, trong gi?y ph?t ngắn ngủi khi tiếng n?i tu?n ra, c? khi sẽ t?m kiếm được rất nhiều t?nh y?u.?
5.
Chuyến du lịch m? Mạnh Ph?m n?i thật ra l? một buổi sinh hoạt đo?n, b? thư đo?n trường tổ chức cho đo?n vi?n đi tham quan thực tiễn.
Nhưng đối với những học sinh như ?n Tĩnh m? n?i, những buổi sinh hoạt như vậy căn bản kh?ng kh?c g? một cuộc du ngoạn, bởi v? chỉ cần l? c?ng bạn b? bước ra khỏi lớp học, th? đi đến đ?u cũng nhất định sẽ c? niềm vui, do đ? ph? đo?n c?n chưa dặn d? xong th? nh?m người lớp 11 n?y đ? l?n l?t chuồn đi rồi.
Những việc như thế th?ng thường l? do Đỗ Hiểu Phong dẫn đầu, nh?m nam sinh ? ? b?n bạc với nhau một l?c, sau đ? nh?y mắt với nh?m nữ sinh, rồi tất cả nhắm đ?ng thời cơ, nấp sau c?c em lớp dưới trốn khỏi tầm nh?n của gi?o vi?n, ngay cả Mạnh Ph?m th?nh thật của mọi ng?y cũng bị họ k?o lu?n ra ngo?i.
?C? b? thư c? giận kh?ng vậy?? ?n Tĩnh khẩn trương n?i trong t?m trạng phấn khởi.
?Kh?ng đ?u! Ch?ng ta đ?u c? chạy ra ngo?i đ?u! Th? bảo t?ng khoa học kỹ thuật m?, ch?nh l? phải động tay động ch?n, ?t động khẩu!? Đỗ Hiểu Phong n?i với giọng chẳng hề g?.
?Vậy ch?ng ta đi đ?u đ?y?? T? T? vẫn c?n rụt r? n?i nhỏ.
?L?n tầng 2! Đừng để c? thấy tụi m?nh!? Đỗ Hiểu Phong chỉ l?n lầu.
?C? b? nh?n qua đ?y rồi!?
Chẳng biết l? ai la l?n một tiếng, cả nh?m lớp họ chột dạ ?h?a? một tiếng chạy hết l?n lầu.
Giữa tiếng bước ch?n hỗn loạn, hơi thở tuổi xu?n ập cả v?o mặt, ?n Tĩnh chợt cảm thấy c? ai nắm lấy tay m?nh, c? ngước l?n, tr?ng thấy Đỗ Hiểu Phong đang nh?n c?, nở một nụ cười xảo tr? m? ngượng ng?ng.
Giữa bao nhi?u người như thế, Đỗ Hiểu Phong chỉ nắm lấy tay c?.
L?n đến tầng 2, họ kh?ng c?n nghi kỵ g? nữa, dẫu cho nh? triển l?m của l?c ấy kh?ng c? nhiều c?i th? vị v? hiện đại như ng?y nay, nhưng họ vẫn bị những thiết bị kỳ lạ trước mắt thu h?t. Đấy, ch?nh l? niềm vui nằm ngo?i thời đại m?y vi t?nh.
Đi ra ng?i nh? nghi?ng, ?n Tĩnh v? T? T? tr?ng thấy Mạnh Ph?m đang một m?nh đứng b?n một c?ng cụ m?y m?c, k?o ra một c?i bong b?ng rất to. Gương mặt của cậu rất nghi?m t?c, tay nắm chặt c?n k?o, dưới b?n tay thao t?c của Mạnh Ph?m, x? b?ng nổi l?n những ?nh s?ng chớp nho?ng, l?m cho gương mặt của cậu c?ng th?m thanh t?.
?n Tĩnh thấy T? T? đang l?n nh?n Mạnh Ph?m, b?n nắm lấy tay c?, cười n?i: ?Đi! Tụi m?nh cũng qua chơi c?i đ?!?
T? T? e d? m? đi theo ?n Tĩnh bước đến b?n chiếc m?y đ?, tr?ng thấy họ, Mạnh Ph?m chợt khẩn trương hẳn l?n, tay run một c?i, thế l? c?n k?o bị rớt xuống.
?Kh? kh?ng?? ?n Tĩnh vui vẻ cầm một c?i c?n l?n v? hỏi.
?Cũng tạm.? Mạnh Ph?m trả lời ngắn gọn.
?Tụi m?nh mỗi người một c?i, xem coi bong b?ng của ai to nhất! T? T?, cậu lấy c?i đ? đi, mau l?n!? ?n Tĩnh c? ? chọc họ, T? T? ngại ng?ng cầm l?n, bắn cho ?n Tĩnh một ?nh nh?n.
?Phải đặt tay nằm bằng.? Mạnh Ph?m nhắc T? T?.
??.? Mặt T? T? đỏ l?n, ?n Tĩnh đứng ở một b?n nh?n họ, cười h? h?.
Họ v? Mạnh Ph?m đều k?o l?n một bong b?ng rất to, reo h? bảo c?c bạn đến xem. Nam sinh ?a đến, c? người nghịch ngợm cố t?nh chỉ tay ra như muốn chọc thủng. ?n Tĩnh v? T? T? la l?n n?i kh?ng giỡn, tiếng đ?a cợt n?o nhiệt v? c?ng.
Đỗ Hiểu Phong đứng đối diện với ?n Tĩnh, qua m?ng bong b?ng x? b?ng bảy m?u, gương mặt quen thuộc của Đỗ Hiểu Phong như được phủ l?n một tầng ?nh s?ng, huyền ảo như kh?ng c? thật.
B?n kia, vị tr? đứng của T? T? cũng c? thể nh?n thấy Mạnh Ph?m rất r? r?ng, nhưng c? lại kh?ng v? e ngại m? kh?ng hề d?m ngẩng đầu l?n. M?i đến khi nghe thấy những người xung quanh k?u l?n tiếc qu?, c? mới ngước l?n nh?n Mạnh Ph?m.
Th? ra bong b?ng của Mạnh Ph?m đ? bị bể, chiếc c?n k?o cao cao chỉ c?n lại những giọt nước đang nhỏ xuống.
Bong b?ng x? b?ng tuy đẹp nhưng dễ vỡ, l?c đ? mọi người cũng chỉ cười một c?i, giờ đ?y khi nghĩ lại, mới hơi cảm thấy đ? l? dự b?o của vận mệnh.
Vị thiếu ni?n ấy cuối c?ng cũng đ? như c?i bong b?ng trong tay m?nh, khẽ kh?ng bay l?n bầu trời.
M?y truyền thanh Parabol nằm ở hai đầu của căn ph?ng, mọi người thương lượng nhau, nam đứng một b?n, nữ đứng một b?n, sau đ? sẽ xếp th?nh từng tổ đứng l?n đ? n?i chuyện với nhau, sau đ? sẽ đến n?i lại cho đối phương biết m?nh đ? n?i g? để xem coi c?i vật n?y c? thật l? ch?nh x?c hay kh?ng.
Khi mới bắt đầu, mọi người cũng chỉ n?i những c?u như ?Nghe thấy kh?ng?? ?Ch?o bạn!? ?C? ai đ? kh?ng??, sau đ? c?ng chơi c?ng vui, dần dần xuất hiện những c?u n?i mắc cười như: ?Khủng long Alexei!? ?T? Khắc T? Khắc, ta l? Beta!? ?Ranma biến h?nh đi!?, họ đều gi?nh nhau n?i những c?u chẳng đ?u v?o đ?u, l?m cho cả đ?m c?ng ph? l?n cười.
Khi đến lượt ?n Tĩnh v? T? T?, b?n kia cũng vừa đ?ng l?c l? Đỗ Hiểu Phong v? Mạnh Ph?m.
Cũng giống như anh đ? viết vậy, Mạnh Ph?m đứng ở trước Parabol m?u cam v?ng, c? hơi băn khoăn.
?n Tĩnh v? T? T? gh? s?t tai v?o điểm trung t?m, tr?ng chờ nghe được c?u g? đặc biệt, nhưng đợi rất l?u sau, b?n đ? mới truyền đến một tiếng n?i xa xăm: ?C? đ? kh?ng??
?C?!? ?n Tĩnh vừa cười vừa trả lời thay T? T?, T? T? dọng c? một c?i, song lại ?m thầm đến gần m?y truyền thanh hơn một ch?t. Nhưng b?n kia kh?ng c?n truyền đến một ?m thanh n?o nữa. C?i thiết bị được cho biết l? c? thể tụ hợp ?m thanh nhỏ nhất n?y, chỉ đứng đ?, im phăng phắc.
?Mạnh Ph?m! C? được kh?ng vậy!? Đỗ Hiểu Phong cười cười tiến tới k?o Mạnh Ph?m ra, bước l?n thềm k?u: ??n Tĩnh!?
?Gọi cậu k?a!? Lần n?y đổi lại l? T? T? chọc ?n Tĩnh.
?n Tĩnh hơi ngượng, bước qua đ?, n?i nhỏ: ?G? thế??
?Nghe thấy tiếng th? n?i c?! Nghe thấy kh?ng?? Đỗ Hiểu Phong cười n?i.
?C?!? ?n Tĩnh đ?p.
?C?n b?y giờ?? Đỗ Hiểu Phong hạ thấp giọng n?i.
?C?!? ?n Tĩnh đến gần một ch?t.
?C?n thế n?y??
?C?!?
Giọng n?i của Đỗ Hiểu Phong c?ng ng?y c?ng nhỏ, khi những người xung quanh đều cơ hồ kh?ng thể nghe thấy nữa, anh chợt n?i nhỏ: ?Th?ch m?nh kh?ng??
?C?!? ?n Tĩnh trả lời theo qu?n t?nh, đợi khi ngẫm ra ? của đối phương, th? tiếng n?i đ? chiến thắng tư duy, đi qua b?n kia rồi.
Đỗ Hiểu Phong vui mừng vẫy tay với c?, n?i lớn: ?M?nh cũng vậy!?
L?c ấy, họ c?ch nhau 50 m?t, nhưng vẫn c? thể x?c định được t?m ? của nhau.
6.
Đ?ng bức ảnh đ? lại, ?n Tĩnh cảm thấy tr?i tim của m?nh bỗng dưng trống rỗng. Lời n?i của Mạnh Ph?m như từ phương xa vọng đến, c? thật sự muốn trở về Hội triển l?m khoa học kỹ thuật một lần, dẫu rằng c? biết m?y truyền thanh ấy kh?ng thể lưu ?m, nhưng, phải chăng khi đứng ở trước n?, c?i qu? khứ đ? tắt thở trong l?ng của người kia sẽ được sống lại?
?n Tĩnh bất gi?c lật Những Trang V?ng ra, t?m số điện thoại của Bảo t?ng khoa học kỹ thuật.
?Xin ch?o, cho hỏi c? phải l? Bảo t?ng khoa học kỹ thuật Trung Quốc kh?ng??
?Dạ phải, ch?o c?.? Giọng của c? tiếp vi?n rất ?n h?a.
?T?i muốn hỏi một ch?t, hiện giờ Bảo t?ng sẽ mở cửa v?o những ng?y n?o trong tuần?? ?n Tĩnh lật lật cuốn lịch để b?n, xem coi ng?y nghỉ tuần n?y l? ng?y n?o, ?Thứ 5 c? mở cửa kh?ng??
?Thật xin lỗi, ch?ng t?i đ? đ?ng cửa Viện bảo t?ng rồi.?
?Đ?ng cửa? Tại sao?? ?n Tĩnh kinh ngạc, cuốn lịch bị rớt xuống, trang giấy được khoanh đầy những v?ng tr?n ghi ch? bay sang một mặt kh?c.
?Hiện giờ ch?ng t?i đang tập trung x?y dựng Viện bảo t?ng khoa học kỹ thuật mới tại khu trung t?m c?ng vi?n Olympic, do đ? từ ng?y 1 th?ng 7, viện bảo t?ng cũ sẽ chấm dứt mở cửa, th?ng 9 sắp tới nh? triển l?m mới sẽ bắt đầu khai trương, hoan ngh?nh c? đến tham quan.?
C?u trả lời dịu d?ng của tiếp vi?n kh?ng thể xoa dịu sự hụt hẫng trong l?ng ?n Tĩnh, c? lầm bầm một m?nh: ?Đ?ng rồi ư??
?Phải, thật đ?ng tiếc, nếu như c? gọi đến v?o cuối th?ng 6 th? vẫn c?n c? thể v?o, trước khi đ?ng cửa ch?ng t?i đ? cho kh?ch tham quan miễn ph? trong v?ng 8 ng?y.?
?Bảo t?ng mới c? thiết bị truyền thanh parabol kh?ng?? ?n Tĩnh lờ đờ n?i nhỏ.
?C?i n?y? t?i cũng kh?ng r?.? C? tiếp vi?n kh?ng c?n biết ứng ph? với c?u hỏi qu?i lạ n?y thế n?o.
?Cho d? c? th? cũng kh?ng giống c?i của trước đ?y nữa?.? ?n Tĩnh đ? tự n?i ra đ?p ?n, c? thở d?i, miễn cưỡng cười n?i: ?C?m ơn c?, tạm biệt.?
C?p điện thoại xong, ?n Tĩnh ng? lưng ra ghế, c? ngước l?n nh?n trần nh?, cảm thấy dường như tất cả những chuyện của qu? khứ đều chống đối với m?nh. C? c?ng muốn t?m về, ch?ng c?ng gấp g?p lui khỏi s?n khấu của lịch sử. Cũng đ?ng th?i, c?i mới lu?n lu?n l? tốt, qu? khứ th? rồi cũng phải ti?u vong, ch?n l? của triết học, d?ng trong đời thường cũng c? c?i l? của n?, chỉ l? t?nh cảm của con người kh?ng dễ d?ng cam t?m tiếp nhận n? như vậy m? th?i.
Hai ng?y sau ?n Tĩnh nhận được tạp ch? từ c? g?i phổ th?ng ấy, v? kh?ng phải l? vật g? tr?n trọng, n?n s?ch kh?ng được bảo quản tốt lắm. Cũng may trang giấy thuộc về Mạnh Ph?m vẫn c?n sạch sẽ. ?n Tĩnh rất trịnh trọng m? đặt n? v?o vị tr? ch?nh giữa tr?n tủ s?ch, nh?n quyển s?ch mỏng manh ấy, c? h?i l?ng m? cảm thấy rằng, m?nh vẫn đ? th?nh c?ng l?m được một việc.
Từ sau h?m đ?, mỗi ng?y ?n Tĩnh đều sẽ kiểm tra h?m thư, cho d? kh?ng ai gửi email cho c?, th? c? cũng kh?ng c?n ủ rũ nữa. Quyển tạp ch? ấy đ? mang đến cho c? niềm tin, khiến c? tin rằng, thế giới n?y l? được li?n hệ với bằng những thứ vi m? m? con người kh?ng cảm nhận được.
Kh?ng phải chỉ c? một m?nh m?nh ho?i niệm, kh?ng phải chỉ c? một m?nh m?nh bị l?ng qu?n, kh?ng phải chỉ c? một m?nh m?nh đang cố chấp, kh?ng phải chỉ c? một m?nh m?nh bị x?c động.
Đ?y l? sức mạnh m? Mạnh Ph?m ở tr?n thi?n đường đ? ban cho c?.
V? thế l?, số lượt chia sẻ b?i viết của ?n Tĩnh bị những con người kh?ng quen biết đưa l?n đến một con số kh?ng thể tưởng tượng, thế giới inte bắt đầu lưu h?nh một cuộc thảo luận về ?T?nh y?u đầu ti?n ? Tầm ?Mạnh? chi lữ?, sau sự ti?u biến của một số lượng rất ?t những người nghi ngờ mức độ thật của c?u chuyện n?y, th? ch?nh l? cảm x?c của mỗi người đối với mối t?nh đầu của m?nh, c?n Mạnh Ph?m v? tạp ch? của anh, tr?i lại lại biến th?nh một k? hiệu, được mọi người định vị cho một h?m ? độc nhất v? nhị.
?N?i về mối t?nh đầu, bất kể l? chuyện nhỏ nhặt thế n?o cũng sẽ ghi nhớ chăng??
?Sau đ? t?i đ? lại đến c?ng vi?n ấy rất nhiều lần, nhưng thế n?o cũng kh?ng t?m lại được mặt hồ l?ng mạn đ? từng c?ng c? ấy đến chơi, t?i nh?n d?ng nước xanh lục dưới ch?n, chợt nhận ra, c? những cảnh sắc l? chỉ c? thể nh?n thấy trong t?nh y?u đầu ti?n.?
?Mối t?nh đầu của t?i chỉ từng n?i với t?i một c?u, anh ấy n?i: em l? em g?i của XX phải kh?ng??
?T?i nghĩ c? lẽ t?i sẽ kh?ng qu?n anh ấy, dẫu cho c? người tặng kim cương cho t?i, cũng kh?ng thể s?nh bằng sự cảm động khi anh ấy khoang cục tẩy tặng cho t?i.?
?R? r?ng l?c ấy ch?ng ta đều kh?ng lớn, cũng kh?ng c? xảy ra chuyện g?, nhưng tại sao lại nhớ về nhau l?u như vậy??
?Đến b?y giờ t?i cũng kh?ng biết, thật ra t?i n?n n?i với c? ấy, c?m ơn, hay xin lỗi.?
?L?c ra về, bạn ấy đ? h?n t?i.?
?Giống như Mạnh Ph?m, cuối c?ng t?i cũng chỉ n?i bye bye.?
Những lời b?nh luận tương tự như thế dần dần lan rộng, bay đến mỗi một g?c cạnh nhỏ trong th?nh phố.
7.
Giang Quế Minh mang bản thảo mới nhất đến cho tổng bi?n tập xong th? đi l?ng v?ng trong văn ph?ng l?m việc, c?c bi?n tập con chơi th?n với anh hiện giờ đang tụm v?o một chỗ, cười n?i x?n xao về chuyện g? đ?.
Giang Quế Minh bước tới đ?, g?c tay l?n vai họ v? n?i: ?Lại nh?n thấy đồ g? tr?n taobao đ?y??
C?c c? g?i c?ng quay lại, cười n?i với anh: ?Kh?ng phải taobao, m? l? Nh?n Nh?n! Anh c? chơi kh?ng? Em add anh v?!?
?Kh?ng chơi,? Giang Quế Minh lắc đầu, ?Sắp xếp b?i đậu xe, trồng c?y, thu hoạch, c? thật l? vui đến vậy sao??
?C?n c? c?i kh?c nữa m?! Anh xem b?i viết n?y n?, l? người thật việc thật của ?Hạ Lữ? đ?!? Nữ bi?n tập vi?n k?o Giang Quế Minh đến trước m?y vi t?nh.
Đọc thấy c?i ti?u đề nghi chắc l? đ? tổn hao cả khối chất x?m của ?n Tĩnh, kh?e m?i của Giang Quế Minh bất gi?c cong l?n, văn phong non nớt nhưng lại cho thấy sự ch?n th?nh v? ki?n tr? của c?, c? lẽ ngay ch?nh bản th?n c? cũng kh?ng biết, m?nh đ? dễ d?ng l?m cảm động biết bao người.
?Chuyện n?y c? thật kh?ng? Kh?ng phải lại l? lừa bịp chứ?! Nhưng cuối b?i viết lại kh?ng c? những c?u đại loại như đọc xong b?i n?y kh?ng gửi đi, trong v?ng 30 ng?y linh hồn của người chết sẽ đến thăm bạn.? Nữ bi?n tập n?i.
?Đ? l? tại c? ấy ngốc!? Giang Quế Minh cười.
?Ừm, c?ch h?nh văn đ?ng l? c? hơi khờ, nhưng rất cảm động m?! Đại k? giả n?y, kh?ng phải l? anh c? quen người l?m b?n ?Hạ Lữ? sao? Qua hỏi thăm thử đi!? Phụ nữ sinh ra vốn đ? t? m?, đương nhi?n sẽ kh?ng bỏ qua c?u chuyện t?nh y?u triền mi?n th? lương thế n?y.
?Quen chứ, nhưng người đ? đ? qua đời rồi.? Giang Quế Minh lạc l?ng m? n?i.
??!? Lời n?i của anh l?m mọi người k?u l?n kinh ngạc. Giang Quế Minh chỉ chỉ v?o m?n h?nh vi t?nh n?i: ?Ch?nh l? người n?y, Mạnh Ph?m, l? sư đệ của t?i hồi đại học.?
?Kh?ng phải chứ! Vậy l? c? chuyện n?y thật rồi!?
?C? g?i m? anh ta th?ch như thế n?o vậy??
?Thật l? tội nghiệp! Cảm gi?c sao giống vở bi kịch của Shakespeare qu?!?
?Đại k? giả ?, c?n kh?ng mau đến phỏng vấn người đ? viết b?i n?y, tranh thủ lấy cho được tư liệu đầu tay!?
?T?i c? cảm gi?c chỉ bằng chuyện n?y th?i, ?Hạ Lữ? sẽ nổi l?n đ?y!?
Giang Quế Minh chỉ cười rồi lắc đầu rời khỏi, để lại sau lưng c?ng nhiều những suy đo?n si?u việt hơn.
Thật qu?i lạ, bao nhi?u ng?y qua, r? r?ng anh kh?ng c? suy nghĩ nhiều về ?n Tĩnh, nhưng những cảnh tượng đ? lại như đoạn phim k? sự ngắn vậy, r? r?ng đến đ?ng gh?t, kh?ng ngừng ph?t s?ng trong n?o anh, rồi l?m cho tr?i tim của anh dịu lại. Thậm ch? l?c n?y khi đọc đến c?u ?C?i t?nh y?u đầu ti?n n?y, rất tốt song cũng rất xấu?, c? một gi?y ph?t ngắn ngủi n?o đ?, anh muốn bỏ mặc tất cả m? chạy đến b?n ?n Tĩnh, gi?p đỡ c?, dẫu cho c? thật sự chỉ v? giọng n?i tương tự như của Đỗ Hiểu Phong mới l?m bạn với anh, anh cũng muốn gần gũi c?, l?m g? đ? cho c?.
Suy nghĩ như thế khiến cho Giang Quế Minh nh?u m?y lại, nhưng tr?i tim của anh lại c? hơi nhẹ nh?m v?? vui nhộn.
Cho d? l? ai cũng sẽ muốn hết l?ng y?u th?ch một người, song lại cứ sợ h?i mất đi. Nhưng, bất kể l? người c? anh minh thế n?o, cả đời cũng sẽ một lần v? tư v? t?nh y?u, sẽ một lần n?ng nỗi, muốn hy sinh bản th?n để toại nguyện cho người kh?c, kh?ng thể khiến cho đối phương y?u m?nh, vậy th? việc duy nhất c? thể l?m cho người đ?, ch?nh l? r?t lui. Dẫu rằng m?nh rất y?u đối phương, cũng sẽ mỉm cười ch?c ph?c, sau đ? một m?nh g?nh v?c sự thất lạc, v? tiếc nuối ph?a sau sự vi?n m?n của đối phương. T?nh y?u kh?ng c? kết quả cuối c?ng chuyển h?a th?nh niềm hạnh ph?c của đối phương, như vậy cũng xứng đ?ng.
Phim truyền h?nh thường c? t?nh tiết như thế, một người trải nghiệm biết bao trắc trở đến n?i với người m?nh y?u: ?Ch?c em hạnh ph?c!? Sau đ?, một b?n sẽ l? cuộc sống mỹ m?n, c?n một b?n l? sự vĩ đại của việc r?t lui.
Trước đ?y Giang Quế Minh v? c?ng xem thường việc đ?, anh ki?n quyết cho rằng, nếu như m?nh kh?ng phải l? nam ch?nh, th? kh?ng cần thiết phải tiếp tục vở kịch n?y. Anh sẽ kh?ng như Mạnh Ph?m, lặng lẽ l?m một nam thứ ch?nh si t?nh, v? anh cảm thấy, niềm hạnh ph?c kh?ng nắm trong tay m?nh th? kh?ng phải l? hạnh ph?c.
Song, gặp được ?n Tĩnh, đ? l?m anh thật sự c? suy nghĩ n?y rồi.
Giang Quế Minh nheo mắt nh?n l?n bầu trời, thầm nghĩ, kh?ng chừng m?nh đ? bị c? ấy truyền nhiễm cho ?Căn bệnh Mạnh Ph?m? rồi.
8.
Ngay khi Giang Quế Minh c?n chưa chuẩn bị phải xuất hiện trước ?n Tĩnh trong trường hợp như thế n?o, họ đ? t?nh cờ chạm mặt nhau.
H?m đ? ?n Tĩnh mặc tr?n người trang phục đồng nhất, đang sắp xếp điện thoại mẫu v?o tủ k?nh, c? buộc t?c đu?i g?, tr?ng như c? g?i mới bắt đầu l?m việc vậy, khiến cho Giang Quế Minh vừa thấy x?t vừa tức cười.
Cảm nhận được c? người đang đến, ?n Tĩnh vội đứng thẳng người l?n, lễ ph?p n?i: ?Ch?o ?ng?.?
Nh?n thấy gương mặt của Giang Quế Minh, năm chữ ?chọn một điện thoại kh?ng? thế l? bị cưỡng ?p nuốt trở về.
B?n cạnh Giang Quế Minh c?n c? một c? g?i nhỏ tuổi, trang điểm nhạt, trẻ trung xinh đẹp, c? g?i kho?c tay Giang Quế Minh, chăm ch? nh?n điện thoại trong tủ, c?n Giang Quế Minh th? cứ tươi cười nh?n ?n Tĩnh.
?n Tĩnh cảm thấy c? g? đ? nghẽn lại ở cổ họng, nụ cười cũng cứng đơ.
?Em kh?ng th?ch Samsung! Em muốn xem Nokia v? Sony Ericsson!? C? g?i dường như bất m?n.
?Xem thử Samsung th? c? g? đ?u, ai cũng n?i Samsung dễ sử dụng!? Giang Quế Minh đứng dựa v?o tủ k?nh, ?n Tĩnh lui ra sau theo tiềm thức.
?Kh?ng chịu đ?u! Em đ? n?i rồi, em kh?ng d?ng Samsung!? C? g?i d?ng hết sức vừa đẩy vừa k?o Giang Quế Minh.
?B?n đ? c? quầy h?ng Nokia v? Sony Ericsson!? N?t mặt của ?n Tĩnh rất r? r?ng l? muốn n?i ?đi nhanh kh?ng tiễn?.
?Em nh?n c?i m?u trắng n?y n?, kh?ng phải rất đẹp sao?? Giang Quế Minh kh?ng động đậy, chỉ v?o trong tủ k?nh, ?C? ?, lấy c?i n?y cho ch?ng t?i xem thử!?
?n Tĩnh cực kỳ kh?ng t?nh nguyện m? lấy điện thoại đ? ra, đặt tr?n b?n tủ. C? g?i như đ? bị thu h?t, cầm tr?n tay ngắm ng?a, v? do đ? đ? bỏ qua thần t?nh qu?i lạ của Giang Quế Minh v? c? nh?n vi?n b?n h?ng.
Giang Quế Minh vẫn nh?n ?n Tĩnh mỉm cười, ?n Tĩnh liếc Giang Quế Minh một c?i rồi c?i đầu cuộn tr?n những tờ rơi quảng c?o. Thấy anh dắt theo một c? g?i trẻ tuổi b?n cạnh, lời đồn phong lưu về anh xem như l? đ? được chứng thực, nhưng kh?ng hiểu sao ?n Tĩnh lại cảm thấy kh?ng vui, nghĩ đến việc m?nh c?n phải kh?ng thể kh?ng nhỏ nhẹ trước sự giễu cợt của anh, c? thật tức đến nổi muốn lập tức bỏ đi.
?M?y n?y chụp h?nh bao nhi?u pixel?? C? g?i nh?n mắt camera tr?n điện thoại v? hỏi.
?5.0 pixel.? ?n Tĩnh trả lời bằng giọng đều đều.
?Vậy cũng được, c? m?u hồng phấn kh?ng??
?Kh?ng c?!?
?M?y c? bao nhi?u tr? chơi? Tải game về được chứ? ? phải, ở đ?y c? tặng thẻ nhớ kh?ng??
?n Tĩnh kh?ng thoải m?i, c? lấy một tờ rơi ra đưa cho c? g?i: ?Tr?n n?y c? giới thiệu rất chi tiết, hiện giờ c?ng ty ch?ng t?i kh?ng c? chương tr?nh khuyến m?i, nhưng v?o thất tịch sẽ c?, c? c? thể đợi l?c đ? đến đ?y mua.?
?Hay l? để thất tịch mua?? Giang Quế Minh tỏ ra rất tr?u mến m? n?i với c? g?i.
?n Tĩnh l?n liếc anh một c?i.
?Vậy mấy bữa nay em d?ng g? đ?y?? C? g?i nhận lấy tờ rơi, cười cười, rồi k?o k?o tay Giang Quế Minh, ?Hay l? anh mua cho em c?i n?y trước, thất tịch tặng em c?i mới nha??
?Hai vị c? c?n muốn mua kh?ng? Nếu kh?ng mua, t?i phải cất điện thoại v?o!? ?n Tĩnh lạnh l?ng ngắt ngang họ.
?Ai n?i kh?ng mua, mua! Lấy c?i n?y!? Giang Quế Minh n?i.
?Hả? Th?i m?! Em c?n muốn xem c?i kh?c nữa!? C? g?i ngạc nhi?n, vội v?ng ngăn chặn anh.
?H?m nay anh c?n c? việc, lần sau tặng em c?i tốt hơn!? Giang Quế Minh dỗ ngọt.
?Anh n?i đ? nha!? C? g?i vui mừng.
?n Tĩnh bất lực nh?n họ, c? n?i: ?Vậy t?i đi lấy m?y mới, hai vị xin chờ một l?c.?
?Được th?i.? Giang Quế Minh nh?n c? rời khỏi với vẻ rất th? vị.
?Em cảm thấy th?i độ của c? n?y kh?ng tốt!? C? g?i d?ng cằm chỉ chỉ về ph?a ?n Tĩnh m? n?i.
?Được như vậy l? kh? lắm rồi.? Giang Quế Minh bật cười.
?Sao? Kh?ng phải chứ? Anh đ?ng l? đồ th?ch bị tra tấn!? C? g?i tr?n xoe mắt.
Lần giao dịch n?y kh?ng mang lại cho ?n Tĩnh một ch?t niềm vui n?o, nh?n họ đứng trước quầy h?ng chụm đầu chụp h?nh thử m?y, c? lẳng lặng khinh bỉ h?nh động tr?u gi? c?n ăn cỏ non của Giang Quế Minh.
Vốn tưởng rằng Giang Quế Minh sẽ n?i g? với c?, nhưng anh mua m?y xong th? đ? nhanh ch?ng rời khỏi, điều n?y c?ng th?m cho ?n Tĩnh một ch?t hụt hẫng. Bị anh tr?ng thấy m?nh l?m nh?n vi?n b?n h?ng, c? đ? kh?ng để t?m rồi, d? g? vẻ mặt tồi tệ hơn cũng đ? bị anh nh?n thấy. Với Giang Quế Minh, ?n Tĩnh coi như đ? triệt để từ bỏ sự ?n h?a v? nho nh? đ?ng c? ở trước mặt người m?nh c? thiện cảm, đ? để mặc cho n? vỡ tan vỡ n?t rồi.
Buổi trưa, ?n Tĩnh dự t?nh giải quyết tại con phố b?n c?c m?n ăn vặt ở ph?a sau, nhưng lại bất ngờ nhận được cuộc gọi của Giang Quế Minh, cảm thấy anh kh?ng mang ? tốt, do đ? ngữ điệu của c? cũng kh?ng hề kh?ch kh?.
?C? chuyện g?! Nếu điện thoại c? vấn đề, th? h?y t?m bộ phận phục vụ kh?ch h?ng, t?i kh?ng phụ tr?ch việc n?y đ?u!?
Giang Quế Minh cười sảng kho?i, anh n?i: ?Giọng điệu đ?ng l? cứng thật! Chả tr?ch người ta n?i th?i độ của em kh?ng tốt.?
C?n người ta nữa?. ?n Tĩnh khinh bỉ m? bĩu m?i n?i: ?Th?i độ t?i đối với anh như vậy đ? l? rất tốt rồi!?
?Anh cũng n?i như vậy đ?.? Giang Quế Minh thả k?nh cửa sổ xuống, nh?n n?t mặt của ?n Tĩnh, anh kh?ng nhịn được, lại bật cười th?nh tiếng, ?Kh?ng giỡn với em nữa! Ăn trưa chung đi!?
?Nghỉ trưa xong t?i c?n phải l?m việc, kh?ng r?nh.? ?n Tĩnh tiếp tục đi về ph?a con phố ăn vặt.
?Cho n?n anh đ? mua rồi n?!?
?Hả??
?Quay đầu lại, quay đầu lại!?
?n Tĩnh quay người lại, b?n b?i đậu xe, một chiếc Bảo Lai m?u bạc, một t?i xốp l?ng th?ng ngo?i cửa sổ, thấp tho?ng c? thể nh?n thấy b?n trong h?nh d?ng của cơm hộp.
Kh?ng hiểu tại sao, nh?n thấy cảnh tượng c? hơi h?i hước n?y, t?m trạng của ?n Tĩnh tốt hơn rất nhiều.
9.
?Thật kh?ng ngờ anh lại c? một bạn g?i nhỏ tuổi như vậy! Mốt qu? chứ!? ?n Tĩnh d?ng sức t?ch đ?i đũa tre ra, kết quả l?? rất kh?ng c?n xứng, một b?n d?nh liền đầu kia của c?y c?n lại, một b?n th? nhọn hoắc.
?Nhưng m? anh đứng ở b?n cạnh người ta, nh?n như một ?ng ch? qu?i lạ!?
?Anh c? n?i với em anh độc th?n sao?? Giang Quế Minh cầm lấy đ?i đũa của c?, sau đ? t?ch đ?i đũa của m?nh đưa cho c?.
?Kh?ng c? ?n Tĩnh lẩm bẩm, cũng phải, r? r?ng l? tự m?nh cho rằng anh l? th?nh phần tr? thức lương cao c?n độc th?n.
?Vậy b?y giờ anh n?i, anh độc th?n.?
?Hả?? ?n Tĩnh ngước mặt l?n, kh?ng hề che giấu sự kinh ngạc của m?nh.
?Anh độc th?n, người l?c n?y l? em họ của anh, n? tốt nghiệp phổ th?ng, anh hứa sẽ tặng n? một c?i điện thoại. Em kh?ng cảm thấy đ?i mắt của tụi anh rất giống nhau sao?? Giang Quế Minh chớp chớp mắt n?i.
?Ồ? ồ?? ?n Tĩnh n?i m? hồn đang ở đ?u, c? nhớ lại th?i độ của m?nh, cảm thấy m?nh lại một lần nữa mất mặt trước anh rồi, song c?i th?ng điệp độc th?n do ch?nh anh n?i ra, lại khiến c? c? hơi đỏ mặt.
?Gần đ?y sao rồi?? Giang Quế Minh hỏi.
?Anh kh?ng thấy sao, th? vậy đ?.? T?m trạng của ?n Tĩnh lại ch?n xuống.
?Kh?ng muốn l?m th? nghỉ đi.? Giang Quế Minh lắc đầu n?i, ?Em đứng ở đ? nh?n kh?ng hợp t? n?o.?
?Cũng đ?u thể lớn như vậy rồi m? c?n ngồi ở nh? chờ ba mẹ nu?i!? ?n Tĩnh thở d?i, ?Hiện giờ em cũng đ? gửi hồ sơ khắp nơi rồi, chỗ n?y chắc chắn kh?ng l?m l?u đ?u.?
?Ừm, c? cần anh gi?p em kh?ng??
?Kh?ng cần kh?ng cần!? ?n Tĩnh vội lắc tay từ chối, mặc d? x?t tr?n cơ bản, c? đ? bị Giang Quế Minh biết cả rồi, nhưng sự ngượng ng?ng v? kh?ng t?m được việc l?m, c? vẫn kh?ng muốn để lộ trước mặt người kh?c.
?Ki?n cường đấy chứ!? Giang Quế Minh mỉm cười vỗ vỗ vai c?.
?Th? th? đương nhi?n rồi!? ?n Tĩnh chợt trở n?n kh?ng tự nhi?n v? sự tiếp x?c n?y.
?C? thể s?nh bằng Trư ki?n cường rồi!? (?Trư ki?n cường? l? c?ch gọi m? người TQ d?nh cho con heo kh?ng bị chết sau 36 ng?y bị nhốt trong đống tro t?n sau cơn động đất ở Văn Xuy?n hồi 2008)
Kiểu chọc ph? đ?ng gh?t n?y đ?nh tan c?i ảo tưởng e thẹn của ?n Tĩnh, c? hất tay Giang Quế Minh ra, gập cơm hộp lại, lau miệng, n?i: ?N?y! Anh t?m em c? chuyện g? đ?y? Chỉ l? để đến xem tr? đ?a của em sao??
?Kh?ng phải.? Đ?i mắt của Giang Quế Minh s?u đến kh?ng thể nh?n thấy đ?y, ở trong đ?, ?n Tĩnh kh?ng nh?n thấy g? cả.
?Vậy th? đến đ?y l?m g???
Giang Quế Minh ng? lưng ra ghế, n?i rất trịnh trọng: ?C?i t?nh y?u đầu ti?n n?y, rất tốt song cũng rất xấu, tốt l? v?, ta m?i m?i ghi nhớ mối t?nh đầu của ch?ng ta l? ai, xấu l? v?, ta lu?n lu?n đ?nh mất n?.?
C?n chưa trả b?i xong, Giang Quế Minh đ? bị ?n Tĩnh phản ứng chậm chạp ấy chồm đến bịt miệng anh lại, mặt của c? ửng đỏ như quả t?o, vừa thở gấp vừa n?i: ?Anh? sao anh lại biết??
Giang Quế Minh chỉ chỉ miệng của m?nh, l?c n?y ?n Tĩnh mới ph?t hiện tư thế của hai người c? hơi mập mờ, c? vội v?ng ngồi ngay ngắn lại, trong l?c hoảng loạn đầu bị đụng v?o trần xe.
?Đọc được từ b?i chia sẻ của người kh?c.? Giang Quế Minh mỉm cười n?i.
?Thật sao?? ?n Tĩnh vẫn c?n cảm nhận được hơi ấm của người đ?n ?ng kh?c trong l?ng b?n tay, bất gi?c giấu n? ra sau lưng.
?Ừm! Lợi hại đ?! Nghĩ ra c?ch hay như vậy! Đồng nghiệp của anh bị em l?m cảm động cả rồi!? Giang Quế Minh khen ngợi, ?Đ? c? rất nhiều người đọc được b?i viết đ? rồi, v? sẽ ng?y c?ng c? nhiều người đọc được nữa!?
?Vậy th? tốt qu?.? ?n Tĩnh cười m?n nguyện.
?Em vẫn muốn t?m đủ tạp ch? của Mạnh Ph?m chứ??
?Ừm, đ? đi đến bước n?y rồi, đương nhi?n phải l?m tiếp th?i!?
?Thật ra c?i m? em muốn t?m lại hơn l? mối t?nh đầu của m?nh, c? lẽ l? muốn tỏ ra mạnh mẽ với Đỗ Hiểu Phong, c?n kh?ng ch?nh l? ngưỡng mộ T? T? c? được một t?nh cảm thuần t?y như vậy, c?n bản th?n em th? chẳng c?n g? cả.?
?n Tĩnh sững người, Giang Quế Minh qu? thẳng thắn rồi, anh trực tiếp chọc thủng t?m tư m? ch?nh c? cũng kh?ng x?c định r?. Nghĩ lại m?nh dẫu sao cũng đ? bị anh nh?n thấu đ?o rồi, ?n Tĩnh kh?ng c?n g? c? thể giấu giếm nữa, c? cười nhạt n?i: ?Ch?nh l? thế, chẳng phải h?m đ? anh đ? biết cả rồi sao, lẽ n?o anh nghĩ em rất cao thượng??
?Em vẫn c?n th?ch Đỗ Hiểu Phong?? Giang Quế Minh hỏi nhưng ?nh mắt lại hướng về ph?a trước, c?u trả lời n?y qu? quan trọng đối với anh, anh kh?ng c? dũng kh? trực diện c?.
?Kh?ng hẳn l? th?ch, kh?ng cam t?m chăng?! Kh?ng muốn bị anh ấy t?y tiện bỏ rơi như thế, kh?ng muốn bị bạn g?i mới của anh ấy ch? cười. Ch? ?t phải để anh ấy ghi nhớ em, v? kh?ng xem thường em.? ?n Tĩnh th?nh thật, ?Mối t?nh đầu của em l?u như vậy, giờ đ?y th?nh ra thế n?y kh?ng phải l? qu? cố chấp đ?u chăng??
Giang Quế Minh c?i đầu cười cười, anh n?i: ?C? phải cảm thấy chỉ cần l?m xong việc n?y, bản th?n sẽ được giải tho?t??
?Đ?ng!? ?n Tĩnh vươn vai, ?Nếu kh?ng trong l?ng cứ cảm thấy c?n thiếu ch?t g? đ?, mặc d? sẽ rất c? lỗi với Mạnh Ph?m, nhưng đ?ch thật l? v? sự ra đi của bạn ấy, mới mang đến cho em cơ hội, dũng kh? v? niềm hy vọng n?y.?
?Anh sẽ gi?p em!? Giang Quế Minh nghi?ng mặt qua n?i với c?.
?C?u n?y mấy th?ng trước anh đ? n?i rồi.? ?n Tĩnh vẫy vẫy tay như chẳng để t?m, bỏ r?c v?o t?i ni l?ng, ?Người biết được nhiều tin tức nội bộ của em như anh, nếu l? ở cổ đại, em nhất định sẽ giết người diệt khẩu, chỉ tiếc l? b?y giờ kh?ng được, do đ?, đại k? giả, ch?ng ta đường ai nấy đi đi!?
?n Tĩnh nắm lấy kh?a cửa, quay đầu n?i một c?ch rất tự nhi?n.
Nhưng Giang Quế Minh lại chỉ đang c?ch ch?p mũi của c? một centim?t.
?n Tĩnh sững sờ nh?n anh, Giang Quế Minh cười n?i: ?Anh kh?ng c? gi?p kh?ng đ?u, nếu như em n?i v? giữ lời, sau khi t?m đủ tạp ch? sẽ kh?ng nhớ Đỗ Hiểu Phong nữa, vậy, sau khi t?m đủ tạp ch?, em c? ngại cho anh một cơ hội kh?ng??
?Hả??
?Vui l?ng kh?ng??
?Em c? thể suy nghĩ kh?ng??
?Kh?ng được, trả lời ngay.?
?Ngay b?y giờ sao??
?Qua l?ng n?y rồi l? kh?ng c?n tiệm đ?u.?
?Vậy th?i được? ? anh tr?nh xa một ch?t được kh?ng? Em thấy ngồ ngộ.?
Giang Quế Minh h?i l?ng m? trở về chỗ ngồi của m?nh.
Quả t?o tr?n hai m? của ?n Tĩnh đ? rất ch?n, c? kh?ng ngừng ngồi quay quay m?c t?i ni l?ng, nhận lời anh rồi c? mới cảm thấy m?nh đ? qu? vội v?ng, giống như tất cả đều do Giang Quế Minh thiết đặt sẵn vậy, nhưng khi nghe anh n?i ?Qua l?ng n?y rồi l? kh?ng c?n tiệm đ?u?, c? thật sự c? hơi sợ anh sẽ nuốt lời. Bất luận thế n?o, được quan t?m, được y?u th?ch, được nu?ng chiều, l? điều m? mỗi một c? g?i đều mong ước.
?n Tĩnh cảm thấy c? lẽ l? do c? qu? thiếu thốn t?nh y?u rồi, hoặc l? v? bị T? T? hướng dẫn sai lầm rồi, kh?ng chừng c?n l? v? c? c?ng nỗi lo lắng như mẹ: kh?ng c? người lấy, t?m lại c? đ? bất gi?c bị Giang Quế Minh thu h?t, sau đ?, đ? lọt bẫy.
?Anh kh?ng sợ em l?m lỡ tương lai của anh sao, hiện giờ em đang trong thời kỳ xui xẻo nhất.? ?n Tĩnh c?i thấp đầu n?i.
?Anh cảm thấy em đ? để anh gặp được ngay trong l?c em bi nhất, vậy th? sau n?y sẽ kh?ng đến nổi xui xẻo nữa đ?u.? Giang Quế Minh cười, ?Em c?n kh?ng sợ anh cản trở em th? anh sợ g?!?
?Em đ? bị lỡ mất 7 năm rồi, kh?ng c?n g? đ?ng sợ nữa.? ?n Tĩnh ngước mặt l?n, nh?n ra cửa sổ m? n?i.
Giang Quế Minh nh?n c? g?i kh?ng khuất phục trước mặt m?nh, đột nhi?n rất muốn ?m c? v?o l?ng.
??n Tĩnh, anh??
?n Tĩnh bất chợt bật cười, b?n tay muốn lay động của Giang Quế Minh từ từ bấm ngừng, anh nh?n c?, n?i trong nghi hoặc: ?Sao rồi??
?Em ph?t hiện giọng của anh giống giọng của Đỗ Hiểu Phong qu? đi mất!?
?Em đ?ng l? mất hứng?.?