Phần 11 : Ph?m đ? gặp nhau sẽ biết nhau, gặp nhau sao lại như kh?ng gặp
Trong lớp học, trong s?n trường, tr?n tất cả những con đường m? mỗi ng?y họ đạp xe ngang qua.
C? muốn đ?p lại một tiếng ?Hey?, nhưng giọng n?i lại ứ nghẹn kh?ng thể th?nh lời. M?i m?i cũng kh?ng thể trả lời c?u hỏi của anh nữa. M?i m?i cũng kh?ng thể được y?u như thế nữa.
1.
H?m sau ?n Tĩnh v? Giang Quế Minh vẫn kh?ng thể gặp nhau.Giang Quế Minh bị chủ bi?n ph?i ra hải ngoại đột xuất, c?n ?n Tĩnh cũng nhận được điện thoại của c?ng ty truyền th?ng đ? sau khi đến bưu điện chuyển ph?t nhanh th?ng tạp ch? cho T? T?.Kh?ng phải l? người phỏng vấn ?Giả Qu?n Bằng, m? m?y gọi m?y về ăn cơm? gọi đến, m? l? một nh?n vi?n tiếp đ?i c? h?m đ?, một c? g?i rất s?ng sủa, c? n?i xem xong tạp ch? của Mạnh Ph?m cảm thấy rất cảm động, đ?ng l?c c? một người bạn l?m về quảng c?o truyền th?ng, do đ? muốn hỏi ?n Tĩnh c? hứng th? đến thử kh?ng.
Đương nhi?n l? ?n Tĩnh kh?ng bỏ qua cơ hội từ tr?n trời rơi xuống thế n?y, buổi phỏng vấn cũng thuận lợi ngo?i ? muốn, c? đ? ch?nh thức được tuyển dụng.
Sau khi k? hợp đồng xong, vừa ra khỏi c?ng ty th? ?n Tĩnh đ? hứng khởi gọi điện cho Giang Quế Minh, kể lại cho anh nghe đầu đu?i sự việc, kể cả lần thất bại trước đ?. Giang Quế Minh rất ki?n nhẫn lắng nghe c? n?i, vui vẻ b?n luận với c?.
?n Tĩnh cảm thấy c? thể c? một người c?ng chia sẻ những việc n?y l? v? c?ng ấm ?p, bất kể l? hụt hẫng hay l? vui mừng, c? đều muốn lập tức n?i cho anh biết, đấy thật ra ch?nh l? niềm hạnh ph?c giản dị nhất.
Đi đến ng? tư, đ?n giao th?ng chuyển sang m?u đỏ, ?n Tĩnh nh?n nh? đứng chờ, người đi l?m ở b?n cạnh th? kh?ng ngừng nh?n đồng hồ, sau đ? th? nh?n ngang nh?n dọc, cứ như muốn tức th? chạy qua b?n kia đường. Nh?n b?ng lưng của người đ?, ?n Tĩnh nghĩ, thật ra đời người cũng giống như qua đường vậy, nếu như đ?n cứ m?i xanh, vậy th? l?u l?u xuất hiện một c?i đ?n đỏ cũng sẽ l?m ta cảm thấy ủ ?, tr?i lại nếu như bị kẹt đ?n đỏ qu? nhiều rồi, th? dẫu cho trung gian chỉ c? một c?i đ?n xanh, ta cũng sẽ cảm thấy may mắn. Do đ? con người khi c? vận may sẽ v? một chuyện nhỏ nhặt m? kh?ng vui, c?n khi kh?ng may, tr?i lại sẽ v? một hạnh ph?c rất rất nhỏ m? ki?n cường đứng dậy. Giống như đường cong giao thoa l?n xuống trong h?m sin của to?n học.
Khi ?m ấp mối t?nh đầu của Đỗ Hiểu Phong, ngồi bận rộn với n?i việc trong c?ng ty, ?n Tĩnh cũng chưa từng cảm nhận được c? g? đặc biệt vui vẻ, giờ đ?y sau khi trải qua thất t?nh, thất nghiệp v? một loạt những đả k?ch, ?n Tĩnh của ng?y h?m nay đ? c? thể thản nhi?n bước đi tr?n đường.
Hoặc giả ?t nhiều đ? từng thỏa hiệp với sự trưởng th?nh, hoặc giả đ? v? mất đi thanh xu?n m? bi thương, nhưng cuối c?ng rồi cũng phải tiếp bước.
Đ?n xanh đ? bật s?ng, ?n Tĩnh ngẩng cao đầu, r?i đều bước ch?n.
2.
Giang Quế Minh vừa từ b?n ngo?i trở về th? đ? lập tức hẹn gặp ?n Tĩnh, ng?y họ gặp nhau đ?ng l?c l? ng?y 8 th?ng 8, nghĩ lại một năm mấy trước đ? c?n tr?ng chờ gi?y ph?t lấy chồng trong lễ khai mạc Olympic, ?n Tĩnh cảm thấy số phận dường như đ?ch thật l? c? t?c mệnh.Giang Quế Minh đặt một b?n trong nh? h?ng ?, anh rất quen với nơi n?y, cũng rất biết tạo kh?ng kh?. L?c n?y đ?y anh kh?ng c?n l? vị k? giả kh?n lanh c? thể n?i đ?a bất cứ l?c n?o nữa, m? l? một người đ?n ?ng lịch l?m nho nh?, tất cả đều nắm bắt trong tay anh.Giang Quế Minh mỉm cười nh?n ?n Tĩnh l?m c? c? hơi ngượng ngạo, người phục vụ r?t rượu cho c?, c? v٩ n?i cảm ơn, sau đ? c?i thấp đầu, vọc m?ng tay của m?nh như đang trốn tr?nh ai đ?.?N?y, em hồi hộp g? thế?? Giang Quế Minh chọc c?.
?Em?. l?m g? c?.? ?n Tĩnh ngước mặt l?n lườm anh một c?i.
?Ồ.? Giang Quế Minh gật gật đầu, ?Vậy th? tốt, nếu m? b?y giờ đ? bắt đầu khẩn trương, l?t nữa em tỏ t?nh với anh kh?ng biết sẽ thế n?o đ?y??
?Ai n?i sẽ tỏ t?nh với anh!? ?n Tĩnh bưng hai g? m? đỏ hồng c?i lại anh.
?Em chối sao?? Giang Quế Minh đến gần c? hơn.
?Em?? ?n Tĩnh cứng họng, bị anh l?m cho chẳng n?i được lời n?o.
?Chối cũng kh?ng kịp nữa rồi.? Giang Quế Minh cười, n?ng ly l?n v? n?i: ?Biểu hiện của anh l?m em h?i l?ng chứ??
?Cũng tạm ổn.? ?n Tĩnh tỏ vẻ như chẳng c? g?.
?L?nh đạm thật! Đau l?ng rồi!? Giang Quế Minh đ? sớm nhận ra sự thẹn th?ng của c?, anh ?m lồng ngực m?nh n?i một c?ch khoa trương, ?Em chưa bao giờ n?i m?, ?n Tĩnh, anh th?ch em như vậy, chẳng lẽ cho đến b?y giờ em cũng kh?ng th?ch anh sao??
?Em?? Lời của ?n Tĩnh c?n chưa n?i xong th? đ? bị tiếng chu?ng điện thoại của Giang Quế Minh ngắt ngang, anh nh?u m?y cầm n? l?n, hơi ngạc nhi?n m? n?i: ?L? Hiểu Lan.?
?Nghe đi.? Tuy bị ngắt ngang ngay l?c n?y l?m người ta rất rầu rĩ, nhưng đ? l? vị h?n th? của Mạnh Ph?m, vậy th? bấm ngưng một l?c, ?n Tĩnh cũng rất cam t?m t?nh nguyện.
C? rất muốn c? thể l?m th?m g? đ? cho Mạnh Ph?m, chỉ hận kh?ng c?n cơ hội.
Xung quanh rất y?n tĩnh, Giang Quế Minh đứng l?n đi ra h?nh lang nghe điện thoại, nh?n ly rượu đỏ trước mặt, c? thể thấy Giang Quế Minh đ? bỏ kh?ng ?t t?m tư, đối mặt với một người như thế, c?u ?Em th?ch anh? cơ hồ l? đ? tu?n ra v?o l?c n?y rồi.
?Chuyện g? vậy?? ?n Tĩnh hỏi.?Kh?ng c? g?, h?m nay l? ng?y c? hơi đặc biệt.? Giang Quế Minh ngồi xuống n?i, ?Nếu như?. Mạnh Ph?m kh?ng qua đời, vậy th? c? lẽ h?m nay anh sẽ l? ph? rể của n?, em c? lẽ l? kh?ch mời, ch?ng ta c? lẽ sẽ gặp nhau lần đầu tại nh? h?ng Hoa Hồng.?"҅? ?n Tĩnh thở d?i.?Hiểu Lan c? hơi đau l?ng, c? ấy c? lẽ đ? uống ch?t rượu, l?c n?y mới kh?c xong, n?n n?i chuyện với anh, giống như l?c học đại học vậy.? Giang Quế Minh hơi ngước đầu l?n, nhớ lại l?c trước, ?L?c đ? c? ấy cứ hay t?m anh than v?n, trước khi quen nhau với Mạnh Ph?m, c? ấy đ? biết Mạnh Ph?m c? r?t thắt mối t?nh đầu, cũng v? thế m? giận dỗi kh?ng ? lần.?
?Vậy sao? T? T? hại người kh?ng ?t.? ?n Tĩnh cười, con g?i đều th?ch ghen tị, biết được Mạnh Ph?m giữ một t?nh cảm đẹp như thế ở trong l?ng, cũng kh? tr?ch Hiểu Lan giận dỗi.
?Phải đ?. L?c trước quyết định kết h?n trong ng?y h?m nay l? v? h?m nay cũng l? ng?y mối t?nh đầu của Mạnh Ph?m kết h?n, nh?n thấy c? ấy hạnh ph?c, Mạnh Ph?m mới an l?ng. Chẳng hiểu sao Hiểu Lan lại biết được chuyện n?y, l?c đ? c? ấy rất buồn, giờ đ?y người đ? kh?ng c?n nữa, c? ấy lại nhớ. L?c n?y Hiểu Lan c?n n?i với anh, c? g?i đ? chẳng hiểu g? cả, c? ấy muốn thay Mạnh Ph?m n?i ra cho rồi!? Giang Quế Minh lắc đầu.
?n Tĩnh sững sờ nh?n anh, c? hơi mơ m?ng.
Mối t?nh đầu? T? T?? Kết h?n c?ng ng?y?
Những việc n?y sao lại kh?ng khớp với nhau.
Giang Quế Minh hớp một ngụm rượu rồi n?i: ?T? T? vốn định kết h?n v?o năm ngo?i phải kh?ng? Kh?ng phải em n?i dạo trước c? ấy đến Hong Kong mua nhẫn cưới sao? C? phải l? muốn nhận giấy kết h?n v?o ng?y khai mạc Olympic, sau đ? đ?i tiệc v?o năm nay kh?ng??
??.? ?n Tĩnh kh?ng đi s?u trả lời, tim của c? đột nhi?n rối bời, c? cầm ly rượu l?n, hớp một ngụm to.
T? T? chưa từng n?i sẽ kết h?n v?o ng?y 8 th?ng 8 năm ngo?i, người đ? từng tung tin hỷ sự khắp nơi, l? c?.
?T? T? nhận được th?ng tạp ch? của Mạnh Ph?m chắc l? cảm động lắm phải kh?ng?? Giang Quế Minh kh?ng nhận ra sự lơ l? của c?, anh hỏi.
?Cũng? cũng ổn.? ?n Tĩnh cố gắng b?nh tĩnh lại, tự n?i với m?nh nhất định l? c? chỗ n?o đ? đ? nhầm lẫn, song b?n tay của c? lại kh?ng nghe lời m? run l?n cầm cập.
?Em cũng dốc sức trong việc n?y thật, nếu kh?ng phải c? Đỗ Hiểu Phong, anh chắc chắn sẽ nghĩ rằng em th?ch Mạnh Ph?m đấy!? Đỗ Hiểu Phong cười n?i.
?Vậy sao?? ?n Tĩnh cũng muốn cười, nhưng tại sao c? cố nhoẻn miệng m? vẫn kh?ng nở ra được một nụ cười.
C? cảm thấy h?nh như m?nh đ? sai ở chỗ n?o đ?, đ? l? một b? mật phản b?c lại to?n bộ qu? khứ của c?, dẫu cho c? c? quay đầu lại, cũng kh?ng c?ch n?o n?u k?o.
?L?c trước em chưa bao giờ hiểu lầm người Mạnh Ph?m th?ch l? em sao?? Giang Quế Minh nh?n ?n Tĩnh, lại muốn chọc c? như ng?y thường, ?Mạnh Ph?m n?i với anh, n? rất muốn n?i chuyện với c? g?i m? n? th?ch, nhưng lại sợ bị ph?t, n?n n? đ? t?m cớ hỏi c? g?i đ? số điện thoại của bạn th?n của c? ấy, n? n?i n? đ? hỏi rất nhiều lần, thậm ch? c? hơi hy vọng bị c? g?i đ? ph?t hiện, nhưng mối t?nh đầu của n? kh?ng hề để t?m, mỗi lần cũng chỉ n?i đại một d?y số, n? đ? hỏi T? T? số điện thoại của em phải kh?ng, T? T? kh?ng n?i với em sao? Bị hỏi nhiều lần như vậy, chẳng lẽ em kh?ng một lần n?o suy nghĩ vẩn vơ??
Giang Quế Minh ngỡ rằng ?n Tĩnh sẽ cười v? c?i lại anh, nhưng c? kh?ng c?, ?nh mắt của c? kh?ng biết đ? bay đến nơi n?o, cơ thể c? hơi run rẩy, chiếc nĩa tr?n tay cũng rớt lu?n xuống đất.
Người phục vụ ở gần đ? vội đến nhặt l?n hộ c?, v? ?n Tĩnh, kh?ng n?i một tiếng n?o ngay cả hai chữ c?m ơn.
C? rất r?, trong những năm đ?, Mạnh Ph?m đ?ch thật đ? hỏi số điện thoại rất nhiều lần, nhưng kh?ng phải l? hỏi T? T?, m? l? ngượng ng?ng đi đến trước mặt c?, hỏi với n?t mặt c? hơi tr?ng chờ: ?Điện thoại nh? T? T? số mấy vậy??
Nh?n n?t mặt của ?n Tĩnh, Giang Quế Minh dường như hiểu ra g? đ?, cảm gi?c vui vẻ thoải m?i l?c n?y đ? ti?n tan, anh tr?n to đ?i mắt, bỗng dưng trầm lặng.
3.
Một l?c sau, Giang Quế Minh mới h?t s?u, anh nh?n v?o mắt ?n Tĩnh v? n?i: ?N? n?i c? g?i mối t?nh đầu của n? bấy l?u lu?n th?ch người kh?c.??n Tĩnh ngồi y?n lặng lắng nghe.Đ?ng vậy, vẫn lu?n th?ch, l?c ấy T? T? th?ch t?c cầu tiểu tướng, v? ?n Tĩnh cũng th?ch Đỗ Hiểu Phong.
?N? n?i mỗi buổi s?ng đều chạy th?m hai con đường, chỉ để t?nh cờ gặp c? g?i m? n? th?ch tr?n đường đến trường.?
Đ?ng vậy, do đ? mỗi buổi sớm dưới ?nh ban mai, lu?n lu?n c? thể nh?n thấy b?ng d?ng của cậu, nhiều l?c trễ giờ, cậu cũng sẽ cố t?nh dừng lại chờ, chỉ l? ?n Tĩnh v? T? T? đều kh?ng ngoảnh đầu lại, do đ? cũng kh?ng thể n?o x?c định, vị thiếu ni?n vờ như kh?ng c? chuyện g? đi theo sau họ kia, rốt cuộc l? đang ch? ? b?ng lưng của ai?
?N? n?i n? cố ? nhờ lớp ph? vệ sinh sắp xếp cho n? được l?m trực nhật với bạn th?n của mối t?nh đầu của n?, v? hai người đ? lu?n về nh? chung, để chờ bạn th?n của m?nh, sau khi ra về, c? g?i m? n? th?ch sẽ ngồi ở b?n dưới l?m b?i, v? n? sẽ c? thể l?n nh?n c? g?i ấy th?m một l?c, cũng ch?nh v? cứ nh?n ra ph?a sau, n?n n? thường l?m rơi hộp phấn khi lau bảng.?
Đ?ng vậy, cậu l?m rơi hộp phấn, sau đ? hoang mang khẩn trương c?ng T? T? nhặt l?n, nhưng ?n Tĩnh ngồi ở ph?a sau họ l?c ấy, l?m sao biết được ?nh mắt của cậu thật chất l? đang nh?n về đ?u?
?N? n?i c? g?i mối t?nh đầu của n? l?m hư bảng đen, l?c c? gi?o truy cứu, một đứa nh?t gan như n? đ? giơ tay l?n, đ? l? lần đầu ti?n n? bị mắng, nhưng n? rất m?n nguyện.?
Đ?ng vậy, lần đ? r? r?ng l? lỗi của ?n Tĩnh v? T? T?, nhưng lại c? thể tho?t khỏi h?nh phạt của c? chủ nhiệm, Đỗ Hiểu Phong đ? đứng ra chịu tội thay, nhưng l?c ấy, người đầu ti?n giơ tay l?n, đ?ch thật l? Mạnh Ph?m. Đỗ Hiểu Phong l? v? ?n Tĩnh, vậy Mạnh Ph?m, rốt cuộc l? v? ai?
?N? n?i khi n?i chuyện với c? g?i ấy, n? sẽ rất khẩn trương, sẽ bị c? lăm.?
Đ?ng vậy, do đ? c? thể đọc một b?i thơ tiếng Anh, nhưng lại kh?ng thể đọc lưu lo?t v?i chữ đơn giản trong b?i học.
?N? n?i n? đ? l?n giữ một c?i b?a bao m? c? g?i đ? bao cho người kh?c, h?nh của L? Mai, t?n l? của người kh?c, chỗ bị r?ch được n? d?n lại bằng băng keo, đ? l? do em bao chăng??
Đ?ng vậy, th? ra tấm b?a bao của Đỗ Hiểu Phong, được an l?nh trong tay Mạnh Ph?m.
?Sao anh chưa từng nghĩ đến nhỉ, h?m vẽ hoa hướng dương em cũng c? mặt phải kh?ng??
Đ?ng vậy, c? c? ở đ?, Đỗ Hiểu Phong vừa cho c? biết, đ?a hoa c? chữ viết l? do c? vẽ, xấu hơn của T? T?, rất dễ nhận dạng, do đ? đ?a hoa m? Mạnh Ph?m chỉnh sửa, ch?nh l? t?c phẩm của c?.
?Ng?y đến Bảo t?ng Khoa học Kỹ thuật, em v? T? T? c?ng đứng trước m?y truyền thanh Parabol chứ??
Đ?ng vậy, l? c? đ? nghe thấy Mạnh Ph?m n?i ở b?n kia 50 m?t ?C? đ? kh?ng?, c? c?n cười n?i lại ?C?.
?Giờ ?m nhạc, chẳng phải em cũng ngồi b?n dưới sao? C? nghi?m t?c nghe n? chơi khẩu cầm kh?ng??
Đ?ng vậy, ngồi ngay b?n dưới th?i, nhưng c? chưa từng nghi?m chỉnh nghe nhạc, b?i ?Sealed with a kiss? ấy mặc d? c? đ? nghe thấy, nhưng cũng chỉ xem đ? l? bản h?a tấu đệm cho nụ h?n đầu ti?n của c? với một ch?ng trai kh?c.
?Cắm trại h? em cũng c? đi chứ? C? phải l? n? đ? giả vờ đến hỏi em, rồi mới đi b?o danh??
Đ?ng vậy, cậu đ? cố t?nh chặn c? ở cầu thang để hỏi, hỏi T? T? trước sau đ? mới hỏi c?, chỉ l? l?c đ? l?m sao c? biết được, đ?u l? th?ch, đ?u l? che giấu?
?Em v? Đỗ Hiểu Phong dự định kết h?n ng?y 8 th?ng 8 năm ngo?i phải kh?ng??
Đ?ng vậy, ng?y 8 th?ng 8, ng?y khai mạc Olympic, họ đ? c?ng bố tin tức tr?n trang của lớp, Mạnh Ph?m c?n để lại lời ch?c mừng.
?N? n?i trở th?nh bạn th?n với anh l? v? trong ng?y khai giảng, anh đọc số điện thoại của m?nh tại buổi lễ đ?n t?n sinh vi?n, bốn số cuối trong số điện thoại của anh rất giống với số điện thoại nh? của c? g?i đ?, của anh l? 2515, điện thoại nh? em phải 1525 kh?ng??
Đ?ng vậy, l?c học phổ th?ng vẫn chưa dọn nh?, điện thoại b?n l?c ấy ch?nh l? 1525, do đ? khi lần đầu ti?n li?n lạc với Giang Quế Minh, c? cảm thấy số điện thoại n?y c? hơi quen mắt.
?Mối t?nh đầu sao?? Giang Quế Minh bất lực bật cười, anh sờ tr?n m?nh n?i, ??n Tĩnh, thật ra người Mạnh Ph?m th?ch l? em chăng??
?n Tĩnh kh?ng đ?p lại, c? cảm thấy c? một t?nh cảm ấm n?ng đập thẳng v?o mặt m?nh, kết th?nh một vỏ k?n, bao bọc lấy c?, c? kh?ng nghe thấy g? cả, cũng kh?ng nh?n thấy g? cả.
Trong luồng s?ng mờ nhạt, h?nh ảnh duy nhất r? r?ng l? h?nh b?ng của Mạnh Ph?m, anh mang nụ cười thẹn th?ng, khẽ gọi t?n c?.
Trong lớp học.
Trong s?n trường.
Tr?n tất cả những con đường m? mỗi ng?y họ đạp xe ngang qua.
C? muốn đ?p lại một tiếng ?Hey?.
Nhưng giọng n?i lại ứ nghẹn kh?ng thể th?nh lời.
Nước mắt chảy xuống bờ m?i. N? ch?t, n? đắng.
Tại sao lại kh?c?
Bởi v? m?i m?i c? cũng kh?ng thể nh?n thấy ch?ng trai đ? nữa.
M?i m?i cũng kh?ng thể trả lời c?u hỏi của anh nữa.
M?i m?i cũng kh?ng thể được y?u như thế nữa.
Nước mắt thấm v?o vỏ k?n, sự ấm ?p từng ch?t được lột ra, gi?y ph?t cảm thấy hạnh ph?c nhất, lại l? thời khắc bi thương nhất.
?n Tĩnh nh?n Giang Quế Minh, c? cảm nhận r? r?ng nơi đ?y kh?ng phải l? gi?o đường phổ th?ng, m? l? b?n ăn của một nh? h?ng ? cao cấp, c? đột nhi?n cảm thấy hổ thẹn.?n Tĩnh từ từ đứng dậy, c? c?i đầu, n?i lầm bầm: ?Xin lỗi?. xin lỗi, em xin về trước.?C? quay lưng đi nhanh ra ngo?i, Giang Quế Minh kh?ng ngăn c? lại, nh?n ly t?n rượu trước mặt, anh cười đắng ch?t, tất cả t?m tư d?nh cho đ?m nay đ? tr?i đi cả rồi, cuối c?ng th? anh cũng đ? thua cho qu? khứ, tuy kh?ng phải l? phần qu? khứ của Đỗ Hiểu Phong, nhưng e l? sẽ c?ng khắc cốt ghi t?m hơn.Giang Quế Minh giơ tay l?n, phục vụ vi?n liền bước tới.
Anh muốn n?i với họ, l?t nữa sau khi thanh to?n, đĩa thức ăn giữ chiếc nhẫn kh?ng cần mang l?n nữa.
4.
So với sự oi bức của m?a h? năm 2008, tối ng?y 8 th?ng 8 năm 2009 m?t mẻ hơn nhiều.Kh?ng c?n những ngọn cờ Olympic, đường phố Bắc Kinh vẫn phồn hoa như ng?y n?o, xung quanh đầy những người mua say, đầy rẫy thanh xu?n đ? l?ng ph? ở nơi n?y, l?m m?ng lung cả con phố rạng ngời ?nh đ?n Neon.?n Tĩnh cầm giỏ x?ch l?n, mơ m?ng đi tr?n con đường rực lửa đ?n.
C? nhớ l?c c?n đi học, c? v? T? T? cũng thường chạy xe qua chỗ n?y, nhưng l?c đ? c? nhộn nhịp như vậy kh?ng? H?nh như c? chưa từng ch? ? đến điều n?y, l?c ấy c?y dương liễu ở b?n đường l? tĩnh lặng, l?c ấy họ đơn thuần v? vui vẻ. C? lẽ nơi đ?y chưa từng thay đổi, c?i đ? biến h?a l? tr?i tim của họ, bởi v? c? dục vọng, do đ? mới nh?n thấy xa ph?.
K? ức sẽ v? con người trưởng th?nh m? thay đổi kh?ng? Vậy qu? khứ m? c? đ? chắc chắn kia c? phải l? cuộc sống m? c? đ? thật sự trải qua kh?ng? Những ng?y th?ng c? li?n quan đến thanh xu?n kia, thật tế đ? ch?n giấu bao nhi?u b? mật, l? đ? bị sự v? t?nh của c? phớt lờ mất? Vị thiếu ni?n trầm lặng kia, đ? l?n l?t ủ một ly rượu mối t?nh đầu tươi đẹp đến thế n?o, kết th?nh thủy tinh trong tr?i tim của một người, đồng thời h?a th?nh c?t bụi trong l?ng một người kh?c.
T?nh y?u m? bấy l?u nay lu?n tin tưởng, từ một miếng ngọc ho?n mỹ bị hiện thực cuộc sống m?i giũa th?nh bột phấn th? thiển, rải r?c trong chiếc ống thời gian, kh?ng thể tụ họp lại. C?n những cuộc gặp gỡ chưa từng nghĩ ngợi qua, lại chưa từng kết th?c tia s?ng chẳng bao giờ tắt lịm ở nơi đ?y cốc của k? ức.
T?nh cảm m? Mạnh Ph?m đ? cẩn thận g?n giữ, d?ng thời gian để chế th?nh ti?u bản, giờ đ?y ?n Tĩnh ngẫm lại tất cả những chi tiết, đều như l? tiếng gọi dịu d?ng của anh.
Thật ra thế n?o mới l? t?nh y?u đầu ti?n?
Tr?n đường về nh?, ?n Tĩnh vẫn lu?n suy ngẫm vấn đề n?y, c? muốn lập tức giở những tạp ch? đ? ra, một lần nữa khởi động lại chiếc hộp k? ức.Song sau khi vội v?ng chạy v?o ph?ng, nh?n kệ s?ch trống rỗng, c? khựng người.C? qu?n mất, to?n bộ t?m ? của Mạnh Ph?m, đều đ? bị c? đ?ng g?i, v? t?nh gửi đến một nơi kh?c rồi.Đời người ch?nh l? tức cười như thế, tưởng rằng đ? thuộc về c?, lại bỏ c? m? đi; c?i ngỡ rằng kh?ng phải của c?, lại bị ch?nh c? đ?nh mất.
?n Tĩnh ngồi y?n tr?n nền nh? rất l?u, khi thần tr? trở lại, th? đ?n đường b?n ngo?i đ? s?ng rồi lại tắt, v? d?ng lệ tr?n mặt c? cũng đ? kh? rồi lại ướt.
5.
Những ng?y đ? ?n Tĩnh sống rất hỗn loạn, c? kh?ng t?m ai, cũng kh?ng gặp ai, tuy rằng mỗi ng?y đều trải qua cuộc sống s?ng ch?n chiều năm, nhưng tr?n thực tế c? đang cố gắng nhớ lại những chuyện trước đ?y, v? những dĩ v?ng đ? lại kh?ng thể n?o x?c nhận.Bầu trời của h?m đ? c? trong xanh kh?ng? C? thật sự đ? xảy ra việc như vậy kh?ng? Th?ng qua đ?i mắt của Mạnh Ph?m, c? lại đ? nh?n thấy những g??Sự việc m? c? vốn tưởng rằng đ? vạch l?n dấu chấm c?u, giờ đ?y ho?n to?n trở th?nh c?u nghi vấn.
V? điều khiến c? nghi hoặc ch?nh l?, khi mối t?nh đầu m? c? đ? trao trọn to?n bộ kia bị tuy?n bố kết th?c dưới lũy quanh của hiện thực, th? một c? g?i tầm thường đến c? thể n?i l? đ?ng thương như c?, c? thật sự đ? từng tồn tại trong sinh mạng đ? kết th?c của Mạnh Ph?m? Thật sự đ? rạng ngời như anh mi?u tả? Thật sự đ? được anh khắc ghi v? y?u thương?
Một người như c?, cũng sẽ c? t?nh y?u đầu ti?n?
C? sao?
Kh?ng ai c? thể giải đ?p c?u hỏi của c?, bởi v? Mạnh Ph?m đ? kh?ng c?n đ?y nữa.
Mỗi đ?m c? đều l?n QQ, v? nickname thuộc về Mạnh Ph?m vẫn chỉ duy tr? một m?u x?m.
Sắc m?u đ? khiến cho tr?i tim c? nh?i đau.
C? chưa từng mong ước cuồng nhiệt như b?y giờ, muốn xuy?n qua thời gian nh?n lại một lần nữa, nhưng điều n?y hiển nhi?n l? kh?ng thể n?o, c? kh?ng thể tho?t ly sự tr?i buộc của thời gian, v? đ? bất gi?c trưởng th?nh. Song cuối c?ng c? cũng biết, trưởng th?nh kh?ng chỉ đơn giản l? sự ph?n biệt trong độ tuổi, nhiều hơn nữa trong đ? l?, khi bạn quay đầu lại, bạn ph?t hiện m?nh muốn quay trở về cũng kh?ng thể nữa.
Ch?nh ngay trong l?c ?n Tĩnh rầu rĩ nhất, c? đ? bất ngờ nhận được điện thoại của Ti?u Lỗi.H?n huy?n v?i c?u xong, Ti?u Lỗi nhắc đến tạp ch? của Mạnh Ph?m, anh n?i anh c? một quyển, nhưng kh?ng t?m được số điện thoại của T? T?, muốn nhờ ?n Tĩnh hỏi xem T? T? c? cần nữa kh?ng, ?n Tĩnh kh?ng hề do dự m? n?i rằng c? lấy, c? thậm ch? kh?ng hỏi đ? l? kỳ b?o th?ng mấy, bởi v? giờ đ?y trong tay c? chẳng c? một quyển n?o cả, dẫu cho đ? l? bất kỳ quyển n?o trong số những quyển đ? xem qua, cũng l? v? c?ng qu? b?u.?Ừm, nhưng hiện giờ n? kh?ng ở chỗ của t?i, t?i đưa cho Lưu H?n Nhi?n rồi, b?i viết trong đ? c? hơi li?n quan đến t?i? h?, l? chuyện t?i theo đuổi Lưu H?n Nhi?n năm xưa, t?i thấy kh? th? vị n?n đ? đưa c? ấy xem, cậu t?m c? ấy lấy nh?! T?i đ? n?i với c? ấy rồi, c? ấy c? giữ lại cũng kh?ng l?m được g?, chẳng th? đưa cho cậu v? T? T? cho đủ bộ.? Ti?u Lỗi vừa cười vừa n?i với giọng hơi ngượng ng?ng.?Được th?i!? ?n Tĩnh cũng cười, người ho?i niệm mối t?nh đầu đ?u chỉ c? m?nh c?? ?T?i sẽ t?m Lưu H?n Nhi?n, c? cần nhắn nhủ g? gi?p cậu kh?ng??
?Kh?ng cần kh?ng cần!? Ti?u Lỗi vội giải th?ch, ?Đ? l? chuyện l?c trước cả rồi.?
Sau khi c?p m?y, tr?i tim ?n Tĩnh ảm đạm, đều l? chuyện l?c trước kh?ng sai, do đ? con người thường hay cảm thấy đ? ch?nh l? to?n bộ trải nghiệm của m?nh, nhưng c?i nh?n thấy v? c?i cảm nhận được thật ra chỉ l? ph?a của ri?ng m?nh, chuyện l?c trước cũng sẽ c? những việc kh?ng c? ai biết, thậm ch?, c? lẽ những chuyện kh?ng biết mới l? c?i l?c trước ch?n thật.
?n Tĩnh v? Lưu H?n Nhi?n hẹn gặp nhau trong một qu?n c? ph?, v? c?ng việc, Lưu H?n Nhi?n đến muộn hơn giờ hẹn ba mươi ph?t. Vừa ngồi xuống th? đ? vội xin lỗi.?Kh?ng c? g?, cậu uống g??? ?n Tĩnh mỉm cười n?i.L?c Lưu H?n Nhi?n xem menu nước uống, ?n Tĩnh mới đột nhi?n nhớ ra, lần trước khi họp lớp Đỗ Hiểu Phong n?i mối t?nh đầu của anh l? Lưu H?n Nhi?n, l?c đ? ?n Tĩnh đ? kh? chịu rất l?u, nghĩ lại Mạnh Ph?m vẫn lu?n ?m thầm nh?n c? v? Đỗ Hiểu Phong ở b?n nhau, đ? lại sẽ l? một cảm gi?c như thế n?o??M?nh nghe Ti?u Lỗi n?i, c?c cậu đ? t?m rất l?u phải kh?ng?? Lưu H?n Nhi?n lấy tạp ch? ra đưa cho ?n Tĩnh, ?Đ?ch thật l? rất cảm động! Thật kh? tưởng tượng một người trầm lặng như Mạnh Ph?m, lại lẻn cất giữ một t?nh cảm s?u đậm như thế.?
?n Tĩnh nhận lấy tạp ch?, c? gật đầu, s?ng mũi cay cay, chỉ tiếc t?nh cảm s?u đậm như thế, lại đ? bị c? lỡ mất rồi, phớt lờ mất rồi, bỏ qu?n mất rồi.
?? phải, l?u nay muốn t?m bạn để n?i, chuyện của m?nh v? Đỗ Hiểu Phong trong buổi họp lớp, cậu đừng để trong l?ng.? Lưu H?n Nhi?n cười n?i.
?Kh?ng c?! Kh?ng c?!? ?n Tĩnh vội lắc tay, c? đ?ch thật đ? từng v? chuyện đ? m? đau l?ng, nhưng giờ đ?y đ? bu?ng xuống rồi.
?Cậu kh?ng biết đ?u, h?m đ? cậu ta đ? n?i dối.? Lưu H?n Nhi?n nh?y mắt n?i, ?Cậu ấy kh?ng c? th?ch m?nh, l?c tan tiệc cậu ấy đ? đến t?m m?nh xin lỗi, bảo rằng n?i như thế chỉ l? sợ mọi người lấy chuyện của hai bạn ra đ?a th?i, cậu ấy n?i cậu nhất định sẽ kh?ng vui. Đỗ Hiểu Phong cũng quan t?m chuyện của cậu lắm, cậu ấy cũng nhờ Ti?u Lỗi gi?p t?m tạp ch?, Ti?u Lỗi c?n n?i, kh?ng chừng cậu ấy ghen với Mạnh Ph?m ấy. L?c c?n đi học họ đ? kh?ng mấy th?n nhau! Đỗ Hiểu Phong chắc l? đ? hiểu lầm người Mạnh Ph?m th?ch đầu ti?n l? cậu!?
?n Tĩnh đờ đẫn ngồi nghe Lưu H?n Nhi?n n?i, c? nhớ lại tin nhắn m? Đỗ Hiểu Phong gửi cho c?, nhớ lại cảnh tượng Đỗ Hiểu Phong v? Lưu H?n Nhi?n c?ng h?t ?Chỉ y?u một ch?t ch?t?, nếu đổi lại đ l? c?, c? c? thể n?o kh?ng hề lay động? Nhất định l? c? sẽ kh?ng l?m được, l?c ấy, c? lẽ c? sẽ rơi lệ, sau đ? chiến bại thậm tệ.
C? kh?ng ngờ rằng, c?i m? c? lu?n cho l? tổn thương, kỳ thực lại l? sự dịu d?ng cuối c?ng anh d?nh cho c?, th? ra Đỗ Hiểu Phong biết t?m ? của Mạnh Ph?m sớm hơn cả c?.
L?c rời khỏi qu?n c? ph?, trời đ? sẫm tối.?n Tĩnh c?m ơn Lưu H?n Nhi?n, Lưu H?n Nhi?n n?i: ?Đừng kh?ch kh?! C? thể l?m g? đ? cho Mạnh Ph?m, m?nh cũng rất vui!?"C?m ơn.? ?n Tĩnh lại n?i một lần nữa, lần n?y l? n?i thay cho c?.?C? t?nh y?u đầu ti?n thật l? tuyệt!? Lưu H?n Nhi?n h?t một hơi, sau đ? nh?n ?n Tĩnh tươi cười: ?Đ?ng kh?ng??
?Ừm!? ?n Tĩnh gật đầu thật mạnh.
6.
Ngồi tr?n taxi về nh?, ?n Tĩnh kh?ng k?m được l?ng mở ngay quyển tạp ch? Lưu H?n Nhi?n đưa cho c?, khiến c? bất ngờ v? c?ng, đ? lại l? quyển đặc san th?ng 1 năm 2006! V? quyển s?ch nhỏ tặng k?m c? t?m kiếm bấy l?u kh?ng được được kẹp ngay b?n trong đ?.Chuy?n đề của đặc san l? ?Bi?n giới của tr?i tim?, mỗi một k? giả đều sẽ viết một b?i n?i về nh?n t?nh, ph?t biểu c?ch nh?n của m?nh từ những g?c độ kh?c nhau, b?i viết của Mạnh Ph?m mang t?n: ?Lừa dối?.
?N?i dối l? kh?ng tốt.
Chiếc mũi của Pinocchio sẽ d?i ra, cậu b? chăn d? sẽ bị s?i ăn thịt.
H?nh như họ đều rất hối hận, do đ? gi?o vi?n v? người lớn đều bảo rằng, đứng n?i dối, n?i dối một lần th? sẽ hối hận vạn phần.
Tuy nhi?n, nhất định sẽ tồn tại qua một việc như thế n?y.
Dẫu cho c? n?i dối, cũng tuyệt đối kh?ng hối hận.
T?i nghĩ mỗi một người trong cuộc đời đều sẽ được một lần nổi bật, sẽ cả gan l?m một việc khiến mọi người kinh ngạc.C? lẽ l? một cuộc biện luận xuất sắc, c? lẽ l? một vụ l?m ăn đ?ng nể, c? lẽ l? lời thề trong h?n lễ.N?i ra kh?ng chừng sẽ bị ch? cười, b?nh thường như t?i sống đến ng?y h?m nay chỉ c? duy nhất một lần nổi bật, đ? l? cuộc thi b?ng rổ l?c t?i c?n học phổ th?ng, t?i đ? n?m v?o một quả b?ng kh?ng thuộc loại điểm ph?n thắng bại, đ? l? c? n?m 3 điểm chỉ d?nh được 1 điểm.Vốn dĩ t?i đ? giao trước với một người bạn của t?i, đến hiệp thứ tư sẽ thay cậu ấy ra trận, v? cậu ấy đang theo đuổi một bạn g?i trong lớp, muốn ra oai kỹ thuật b?ng một lần, nhưng t?i lại đ? nuốt lời. V? tr?n h?ng ghế s?n khấu, t?i đ? tr?ng thấy c? g?i m? t?i th?ch, nhưng ?nh mắt của c? ấy kh?ng nh?n về ph?a t?i, người c? ấy th?ch l? một người kh?c, cho d? t?i c? bị t? xuống đất cũng sẽ kh?ng v? t?i m? nheo m?y một c?i.
Thật sự l? rất đố kỵ, v? đố kỵ lu?n khiến con người l?m chuyện khờ dại.
Khi trận đấu gần kết th?c, t?i đ? được hai lần phạt b?ng, lần thứ nhất b?ng su?t kh?ng v?o, c? ấy r? r?ng l? đ? n?n n?ng, thấy c? ấy ?u lo nh?n về ph?a t?i, t?i lại d?ng l?n một cảm gi?c m?n nguyện ?c nghiệt, do đ? trong lần phạt b?ng thứ hai, t?i đ? lui ra vạch kẻ n?m b?ng ba điểm, đ? l? một quyết định vượt khỏi dự kiến của tất cả mọi người, dưới tiếng hoan h? ngập tr?n, t?i đ? n?m v?o một quả b?ng ở vạch ph?n ba điểm.
T?i nh?n thấy nụ cười của c? ấy giữa quần người n?o nhiệt, gi?y ph?t ấy, trong mắt c? ấy chỉ c? t?i, t?i nghe thấy tiếng c? ấy cỗ vũ cho t?i.
Kh?ng li?n quan g? đến kết quả, trong l?ng t?i, trận b?ng h?m ấy đ? l? thắng.
Tất cả mọi người đều kh?ng biết, c?i đ? t?c th?nh cho quả b?ng ấy, l? một lời n?i dối.
Đ? l? một buổi s?ng tinh mơ, c? ấy v? t?i đ? kh?ng hẹn m? gặp ở trước ph?ng học do t?i đến sớm để luyện b?ng, nhưng t?i lại qu?n mang ch?a kh?a lớp, ch?ng t?i đ?nh ngồi tr?n h?nh lang chờ lớp trưởng.
Đại kh?i l? v? ngồi c?ng một người buồn ch?n như t?i rất l? v? vị, c? ấy đ? lấy m?y nghe nhạc ra, v? điều khiến t?i kh?ng ngờ đến lại l?, c? ấy đưa một b?n tai nghe cho t?i.
?Th?ch Quang Lương hay Phẩm Qu?n?? C? ấy cười hỏi.
?Quang Lương!? T?i đ?p.
?M?nh cũng vậy!?
C? ấy rất vui, c?n cố t?nh trả lại một b?i h?t của Quang Lương, t?n b?i h?t t?i đ? qu?n rồi, hoặc giả n?n n?i, l?c ấy t?i kh?ng nghe v?o một nốt nhạc n?o cả.
C? ấy ở c?ch t?i rất gần, gần đến mức c? thể nh?n thấy h?ng mi cong d?i v? nốt ruồi nhỏ b?n m?i của c?, ch?ng t?i chỉ c?ch nhau một sợi d?y nghe, đ? h?nh như cũng l? khoảng c?ch ngắn nhất giữa t?i v? c? ấy, t?i thậm ch? lo lắng, c? ấy sẽ nghe thấy nhịp tim đang kh?ng ngừng gia tăng của t?i.
Ch?nh v?o l?c ấy, t?i đ? tỏ vẻ v? n?i rằng, t?i muốn n?m một quả b?ng 3 điểm thật đẹp mắt, cho bạn th?n của c? ấy xem.
C? ấy lương thiện m? cổ vũ cho t?i, nhưng t?i đ? gạt c? ấy.
Thật ra t?i chỉ l? kh?ng thể thẳng thắn n?i ra, quả b?ng đ? l? muốn n?m cho c? ấy xem.
Thật ra so với giọng h?t thanh tho?t của Quang Lương, t?i th?ch cảm gi?c trầm ấm của Phẩm Qu?n hơn.
Thật ra h?m đ? t?i c? mang ch?a kh?a ph?ng, n? ở ngay trong ngăn ngầm trong cặp t?i.
C? g?i kh?ng ngừng xem đồng hồ ấy nhất định kh?ng biết rằng, mười mấy ph?t ngắn ngủi đ? đối với t?i m? n?i l? qu? b?u đến cỡ n?o.
Rất xin lỗi v? đ? n?i dối c? ấy.
Nhưng t?i thật sự kh?ng hối hận một ch?t n?o cả.?
7.
?C? ơi? Tới rồi.? T?i xế nh?n ?n Tĩnh qua k?nh chiếu hậu, ?ng đ? gọi c? rất nhiều tiếng, nhưng c? lại chỉ biết rơi lệ.??, xin lỗi.? ?n Tĩnh vội v?ng trả tiền.?Lấy phiếu kh?ng?? T?i xế hỏi.
?Kh?ng cần đ?u.? ?n Tĩnh h?t h?t mũi v? n?i.
?Ch?u ?, đừng nghĩ quẩn nha, thất t?nh cũng kh?ng c? g? đ?u, ch?u c?n trẻ như vậy, t?m một ngườc kh?c tốt hơn l? được th?i!? T?i xế đ? nhầm tưởng c? l? những c? g?i thất t?nh về khuya n?n đ? tốt bụng nhắc nhở.
?n Tĩnh khựng người, c? cười đắng ch?t n?i: ?Kh?ng phải thất t?nh, m? l? c? th?m một mối t?nh đầu chưa hề hay biết.?
?Vậy chẳng phải c?ng tốt sao! N?n vui chứ! Ch? n?i cho ch?u biết, tất cả đ?n ?ng đều rất để t?m đến mối t?nh đầu của m?nh!? T?i xế thối tiền cho c? v? cười n?i.
?Dạ phải.? ?nh mắt của ?n Tĩnh lại đ? bay đến nơi n?o.
Bởi v? rất để t?m, n?n mới c? thể ch?n s?u trong l?ng, cất giữ l?u như thế ư?
Tối h?m ấy, ?n Tĩnh đ? đọc đi đọc lại rất nhiều lần quyển ?Hạ Lữ? duy nhất trong tay, m?i cho đến trước khi đi v?o giấc ngủ, c? vẫn đang suy nghĩ gương mặt của Mạnh Ph?m l?c ấy.C? đ? nằm mơ, mơ thấy họ vẫn đang học phổ th?ng, lớp học rất nhiều người, c? hứng khởi đứng dậy, muốn chạy đến n?i chuyện với Mạnh Ph?m, ch? ?t phải cảm ơn anh đ? để lại cho m?nh một t?nh y?u đầu ti?n tươi đẹp như thế, nhưng c? nh?n thấy Đỗ Hiểu Phong, nh?n thấy T? Viện, nh?n thấy Ti?u Lỗi, nh?n thấy Lưu H?n Nhi?n, duy chỉ kh?ng nh?n thấy Mạnh Ph?m.Chỗ ngồi của Mạnh Ph?m trống rỗng, tr?n đ? kh?ng c? g? cả.Tỉnh dậy v?o 4 giờ s?ng, ?n Tĩnh ?m gối ngồi tr?n giường, k? ức về Mạnh Ph?m, c? đ? kh? cặn rồi.
Bất luận c? cố gắng thế n?o, cũng kh?ng thể nhớ ra nhiều hơn nữa, tuổi xu?n thất lạc ấy đ? kh?ng c?ch n?o b? đắp, khi họ hiểu nhau th? đ? kh?ng c?n c? thể nh?n nhau, nghĩ như thế, ?n Tĩnh cảm thấy kh? chịu v? c?ng.
Bởi v? so với mất đi t?nh y?u, điều bi thương hơn nữa ch?nh l? mất đi qu? khứ, mất đi thời gian.