Danh Môn Thê Ước Tổng Giám Đốc Lão Công Rất Cao Lãnh

Chương 102-2: Một giấc mơ, một kết thúc? (Tiếp theo)


Chương trước Chương tiếp

Editor: T?o đỏ phố n?i

Từ biệt thự Hương Ho?nh đi ra, tr?n bầu trời c? những b?ng tuyết nhỏ đang rơi xuống.

Tr?n c?nh cổng vắng vẻ nằm tr?n con đường nhỏ, c? mọc l?n một c?y nhỏ trơ trọi, giống như l? một c?y b?ng g?n non nớt, trơ trọi đứng gần đ?n đường, chỉ c?n lại c?nh c?y m?u n?u vươn d?i ra, kh?ng biết muốn vươn đến một nơi như thế n?o, ?nh s?ng mờ nhạt bao phủ l?n t?ng c?y.

Hứa Giang Nam lẳng lặng đứng ở dưới đ?n đường, nh?n l?n cảnh đẹp ở tr?n đầu, lại c? ch?t xuất thần, những b?ng tuyết nhỏ x?u kia rơi lả tả như những c?nh hoa, chập chờn rơi xuống, giống như những ti?n nữ đang rải những c?nh hoa xuống, xuy?n qua những c?nh c?y cổ thụ, nhanh ch?ng rơi xuống, xinh đẹp m? kh?ng nắm giữ được, nhưng cũng v? vẻ xinh đẹp đ? l?m cho người ta sinh ra l?ng bi thương.

Nh?n rất l?u, c? lẽ l? ph?t gi?c ra c? ch?t lạnh, mới thu hồi ?nh mắt, đ?y l?ng khẽ thở d?i một tiếng, trận tuyết đầu m?a năm nay, cuối c?ng cũng đ? tới rồi.

Đ?i ch?n bước đi, trong l?ng c? ch?t bi thương. Die nd da nl e q uuydo n.

Đi thẳng một đường tới chiếc xe Land Rover m?u đen đang đậu, c? những b?ng tuyết nhẹ nh?ng rơi xuống đọng lại tr?n cửa sổ xe kh?ng một tiếng động.

Xe chạy v?o đường lớn, liền trở n?n n?o nhiệt, l? khu vực phồn hoa nhất của nội th?nh, cho d? l? c? tuyết rơi, mọi người vẫn ồn ?o huy?n n?o như cũ, vẫn bị kẹt xe, mỗi h?ng ?nh s?ng đ?n neon, xếp th?nh một h?ng, l?m đẹp cho con đường, giống như một con rồng rất d?i từ đầu đường k?o d?i tới cuối phố, cực kỳ đồ sộ.

Hứa Giang Nam hạ cửa sổ xe xuống, anh mắt b?nh tĩnh v? ?n ho? nh?n ra b?n ngo?i cửa sổ xe, nh?n th?nh phố xa lạ v? lạnh l?ng n?y, t?m năm trước, anh rời khỏi nơi n?y, một m?nh lang bạt, từ đ? về sau, trở m?nh trằn trọc, tr?i giạt khắp nơi, mặc kệ anh đi tới chỗ n?o, mặc kệ anh đạt được bao nhi?u th?nh tựu, mặc kệ c? bao nhi?u ?nh mắt nh?n v?o anh, trong l?ng của anh, vẫn lu?n trống rỗng, nơi đ? vẫn thiếu một h?nh b?ng, thiếu một người s?nh vai c?ng anh. T?m năm sau, anh trở lại nơi n?y, vứt bỏ hết tất cả, lần nữa bắt đầu lại từ đầu, chỉ v? muốn c? lại c?, nhưng m? v?o h?m nay, anh đ? thất bại một c?ch thảm hại. Die nd da nl e q uuydo n.

Anh chỉ biết doanh số của c?ng ty đi xuống l? do thủ đoạn của Tống Mạc, lại kh?ng ngờ được đ? chỉ l? miếng mồi nhử, sau đ? mới tạo ra sức ?p dư luận, cả cuộc chiến thương trường v? t?nh trường, anh đều bị thất bại tới mức rối tinh rối m? l?n.

M? b?y giờ, người phụ nữ anh y?u mến nhất, người phụ nữ m? anh liều mạng muốn bảo vệ, c? phải đ? chết t?m đối với anh rồi kh?ng, c? phải ở trong l?ng c? đ? hận anh rất nhiều rồi kh?ng.

Tim, giống như c? một b?n tay đang b?p chặt lại, khiến anh thấy đau đớn đang dần dần lan tr?n ra.

Một nỗi đau đớn rất lớn ập v?o người anh.

Đ?i mắt của người đ?n ?ng nh?n m?n đ?m y?n tĩnh, trong b?ng tối mờ mịt, lạnh nhạt như nước.

Kh?ng biết qua bao l?u, l?u đến mức trong xe chỉ c?n lại kh?ng kh? lạnh lẽo, l?u đến mức lớp b?ng tuyết ướt nhẹp tr?n vai v? tr?n m?i t?c rối của người đ?n ?ng, l?u đến mức tr?n khu?n mặt trắng trẻo kia đ? hiện ra sự tuyệt vọng khiến cho người ta nh?n thấy m? tan n?t c?i l?ng, một lần nữa kh?i phục lại sự b?nh tĩnh, d?ng xe mới bắt đầu chậm r?i di chuyển.

―――

Rốt cục vẫn phải đi về ph?a trước kh?ng thể lui lại được nữa, cũng kh?ng c? đường lui.

Xe dừng lại trước khu Biệt Thự??Tĩnh An. Taoo do le? qu?y dđono.

Trong biệt thự, ?nh s?ng mờ nhạt xuy?n qua lớp k?nh thuỷ tinh v? r?m cửa sổ ph?t t?n ra ngo?i, Hứa Giang Nam lẳng lặng đứng ở ph?a dưới, nhất thời kh?ng d?m lại gần.

Anh biết r?, Tiểu Ngu Nhi của anh đang ngồi ở b?n trong, ngồi ở đ?, chờ một lời giải th?ch của anh, nhưng m? c?i g? anh cũng kh?ng d?m n?i, nếu anh n?i ra, chỉ sợ với t?nh t?nh của Tần Ngu, sẽ nổi đi?n l?n m? đi t?m Tống Mạc để liều mạng, đến l?c đ?, Tống Mạc sẽ hướng tất cả c?c mũi d?i về ph?a Tần Ngu, anh n?n l?m c?i g? b?y giờ?

Với thủ đoạn t?n nhẫn của người đ?n ?ng n?y, sẽ l?m g? đối với người phụ nữ của anh đ?y?

C? l? người phụ nữ m? anh y?u nhất, anh kh?ng cho ph?p c? c? ch?t bất trắc n?o xảy ra.

Như vậy, chỉ c? thể im lặng kh?ng n?i tiếng n?o để lừa dối c?.

Tất cả những đau đớn, h?y để cho một m?nh anh g?nh chịu hết.

Thật l?u sau, h?t một hơi thật s?u, mắt nhắm lại, cuối c?ng, bước ch?n đi.

Nhấn chu?ng cửa, chờ đợi, mỗi một gi?y tr?i qua, đều l? sự gi?y v?, giống như nước s?i lửa bỏng, chỉ c? thể chịu đựng m? kh?ng thể trốn tho?t được.

Tiếng bước ch?n nhẹ nh?ng vang l?n, sau đ? c?nh cửa từ từ mở ra, ph?a sau c?nh cửa l? vẻ mặt t?i nhợt v? tiều tuỵ của Tần Ngu, đ?i mắt trắng đen r? r?ng đang sưng đỏ l?n, cứ y?n lặng nhưng rất ki?n cường nh?n anh.

Tất cả sự nguỵ trang ki?n cường của anh, dường như trong t?ch tắc n?y bị đ?nh cho tơi bời. Taoo do le? qu?y dđono.

Cố gắng ẩn nhẫn lắm, mới c? thể nhịn được m? kh?ng tiến l?n ?m c? v?o trong l?ng.

M? Tần Ngu th? vẫn đứng nh?n Hứa Giang Nam, nh?n khu?n mặt tuấn t? trắng trẻo của anh, đột nhi?n hốc mắt ươn ướt, l? Hứa Giang Nam y?u qu? của c? hay l? Hứa Giang Nam y?u qu? của người kh?c?

Thời gian dường như cũng dừng lại, chỉ c? hai người đang nh?n nhau, c? mu?n v?n lời n?i, nhưng lại kh?ng n?i n?n lời, chỉ im lặng m? bi thương.

Rất l?u sau, Tần Ngu mới xoay người, dường như l? trong nh?y mắt, nước mắt l? ch? rơi xuống, rơi v?o l?ng b?n tay của c?, n?ng hổi.

Nhưng m? c? cảm thấy đau đớn l? do Hứa Giang Nam đ? phản bội hay l? cảm thấy bị Hứa Giang Nam lừa dối? điễnn d?n n?n qu?ndon.

Thấy đầu vai của người phụ nữ khẽ run run dưới ?nh đ?n, yếu đuối như vậy, bất lực như vậy, dường như l? theo bản năng, bước l?n mấy bước, đem Tần Ngu ?m chặt v?o l?ng.

Bầu kh?ng kh? giữa hai người h?i ho? như vậy, quen thuộc như vậy, quen thuộc tới mức khiến cho người ta rơi lệ.

Hứa Giang Nam ?m chặt Tần Ngu s?t sao trong lồng ngực, giống như l? muốn ho? tan v?o trong l?ng m?nh.

Tần Ngu ra sức gi?y giụa, lại kh?ng gi?y giụa tho?t ra được, một l?c l?u sau cũng nản l?ng, mềm mại tựa v?o trong ngực của anh, kh?ng nh?c nh?ch.

Lại im lặng một l?c l?u.

Trong l?ng mỗi người đang ngổn ngang.

Hứa Giang Nam lại hy vọng sự im lặng n?y đừng tr?i đi mất, như vậy th? anh c? thể ?m chặt lấy c? trong chốc l?t, ?m c? th?m được một ch?t, một ch?t nữa.

Đ?ng tiếc, những thứ tốt đẹp l?c n?o cũng ngắn ngủi, giống như hoa ph? dung sớm nở tối t?n. điễnn d?n n?n qu?ndon.

Sau khi im lặng một l?c l?u xong, cuối c?ng Tần Ngu cũng cố gắng đ? n?n lại t?m trạng của m?nh, xoay người lại, lẳng lặng nh?n v?o mắt của Hứa Giang Nam, trong giọng n?i của c?, mang theo nước mắt v? run rẩy, "Hứa Giang Nam, anh n?i cho em biết đ? kh?ng phải l? sự thật, tất cả những chuyện n?y kh?ng phải l? thật."

Nhưng m? Hứa Giang Nam vẫn đứng dưới ngọn đ?n m?ng lung, anh nh?n người phụ nữ ở trước mặt, nước mắt từ từ chảy qua hốc mắt.

Chuyện anh sợ nhất cuối c?ng cũng tới rồi.

Người phụ nữ anh y?u nhất, đứng trước mặt của anh cố chấp như vậy, cũng muốn hỏi anh ch?n tướng như thế n?o, c?n anh lại kh?ng thể n?i g?, chỉ c? thể nh?n c? đau khổ v? dằn vặt kh?c như vậy trước mặt anh

Chưa từng c? l?c n?o khiến cho anh c? cảm gi?c bất lực như b?y giờ.

Tần Ngu nh?n vẻ mặt của anh, trong mắt l? sự tuyệt vọng, ngay cả ch?t hy vọng cuối c?ng, cũng đều ch?m trong cơn gi? b?o một ch?t cũng kh?ng c?n s?t lại ch?t g?. Dienx??dandf K? quyu dong.

Tr?n khu?n mặt của Hứa Giang Nam vẫn rất tuấn t? giống như một bức tranh thuỷ mặc được ph?c hoạ, cuối c?ng cũng hiện ra ch?t ?y n?y, đưa tay l?n l?u những giọt nước mắt trong suốt tr?n khu?n mặt của Tần Ngu, giọng n?i quen thuộc mang theo ch?t kh?n kh?n chậm r?i vang l?n, "Xin lỗi."

Giờ ph?t n?y, kh?ng ai biết dưới khu?n mặt b?nh tĩnh của anh, l? một tr?i tim đầm đ?a m?u tươi, anh đ? phải d?ng hết to?n bộ kh? lực của bản th?n, mới c? thể l?m ra bộ dạng kh?ng c? chuyện g?, để đứng trước mặt c? n?i dối như cuội như vậy.

Kh?ng ai biết được, tr?n người anh đau đớn như thế n?o.

Đột nhi?n Tần Ngu giống như l? nổi đi?n l?n, đưa tay l?n nắm th?nh nắm đấm, li?n tục đấm l?n tr?n ngực của anh, giống như một con th? nhỏ kh?n giọng g?o kh?c trước mặt của Hứa Giang Nam, g?o th?t l?n từng tiếng giống như thuỷ triều tr?o d?ng, ph?t tiết tất cả những đau đớn v? thống khổ trong l?ng ra, "Hứa Giang Nam, anh n?i cho em biết đi, v? sao, tất cả những chuyện n?y l? sao đ?y! Tại sao anh kh?ng n?i lời n?o, đến c?ng th? giữa ch?ng ta l? sao đ?y, tại sao anh lại c? thể t?n nhẫn như vậy? C? phải anh nghĩ l? em sẽ kh?ng biết đau l?ng kh?ng?"

C? phải cho l? c? sẽ kh?ng biết đau đớn, cho n?n hết lần n?y tới lần kh?c tổn thương c? như vậy.

Hứa Giang Nam đứng y?n tại chỗ, t?y ? để cho c? đ?nh l?n người của anh, trong đ?i mắt trong suốt v? đen nh?y kia, chỉ c?n lại sự dịu d?ng đến v? hạn, nếu như, l?m như vậy c? thể khiến c? dễ chịu hơn một ch?t, th? anh sẽ kh?ng tr?nh n?, tuỳ ? cho c? đ?nh.

Cuối c?ng kh?ng c?n sức lực nữa, Tần Ngu thu tay lại, tựa v?o trong ngực của Hứa Giang Nam, giống như một người sắp chết ch?m, thở ph? ph?, tr?n mặt c? nước mắt vẫn tu?n ra, nh?n c? như vậy, nhếch nh?c như một đứa ngốc.

Tim khẽ quặn l?n đau đớn, tất cả, đều trống rỗng.

Trong l?ng cũng trống rỗng. Dienx??dandf K? quyu dong.

Nếu như chuyện n?y xảy ra v?o l?c trước, c? nhất định sẽ kh?ng do dự m? cho Hứa Giang Nam một c?i t?t v?o mặt, sau đ? chỉ thẳng v?o anh n?i cho anh biến đi, biến đi thật xa, cũng kh?ng muốn xuất hiện trước mặt anh, nhưng b?y giờ Hứa Giang Nam sẽ kh?ng dung t?ng c? như vậy nữa, c? lẽ ở trong l?ng anh, người n?n c?t ra xa ch?nh l? c?.

Rất l?u sau, c? chậm r?i giơ tay l?n, che mắt, giọng n?i nghẹn ng?o, từng c?u từng chữ n?i ra tuyệt vọng v? bị thương trong đ?m tối, "Hứa Giang Nam, từ h?m nay trở đi, anh kh?ng c?n l? vị h?n phu của Tần Ngu n?y nữa."

Một gi?y sau, xoay người rời đi, tr?n s?n nh? lạnh lẽo chiếc nhẫn kim cương tượng trưng cho t?nh y?u lặng lẽ rơi xuống, ho? v?o l?m một với lớp bụi bẩn dưới đất kia.

Hứa Giang Nam kinh ngạc đứng ở tại chỗ, trong tầm mắt mơ hồ, chỉ c?n lại b?ng d?ng nhỏ nhắn v? xinh xắn, c?ng l?c c?ng đi xa.

Giờ ph?t n?y, rốt cuộc anh đ? biết, c?i g? gọi l? kh?ng cam l?ng, c?i g? gọi l? tim như bị dao cắt.

―――

Tuyết, bay lả tả xuống suốt đ?m.

Rạng s?ng, gần bốn giờ, ngo?i cửa sổ trời vẫn c?n tối om, chỉ c? mặt đất đ? trắng xo?, tản ra ch?t ?nh s?ng lấp l?nh, giống như một c?nh đồng hoang vu v? b?t ng?t.

Người đ?n ?ng y?n lặng đứng trước giường của Tần Ngu, cứ chuy?n t?m đứng nh?n c? chằm chằm, ?nh mắt s?u thẳm như biển, giống như muốn khắc s?u từng tấc h?nh d?ng của c? v?o trong tim v? trong tr? nhớ.

Biết r? l? cuộc chia ly n?y kh?ng thể n?o tr?nh khỏi được, nhưng tới thời điểm n?y, vẫn kh?ng nỡ như vậy. T?o đỏ le^e quyy do^nn.

Cứ như vậy nh?n c?, giống như trong đất trời, chỉ c?n lại một m?nh c?.

Rất l?u sau, ?nh mắt mới khẽ ngẩng l?n, nh?n mặt trời ngo?i cửa sổ, trời cũng sắp s?ng rồi.

Người đ?n ?ng kh?ng thể kh?ng nh?u m?y lại, trong đ?i mắt đen nh?y, lướt qua một tia đau đớn.

Cuối c?ng mới chậm r?i c?i người, khẽ h?n l?n tr?n của Tần Ngu, sau đ? nhanh ch?ng đứng dậy, rời đi.

Cho đến khi mang valy h?nh l? đi tới cửa ch?nh, Hứa Giang Nam nh?n gi? tuyết vẫn đang y?n lặng rơi xuống trước biệt thự, mới chậm r?i thở ra một hơi.

Thiếu ch?t nữa, kh?ng nhịn được m? muốn ở lại.

Kh?ng tệ.

Tuyết, rơi mỗi l?c một d?y, trắng xo?, giống như hạt liễu (hạt của c?y liễu c? tơ, c? thể bay theo gi?), rơi đầy trời. T?o đỏ le^e quyy do^nn.

Tuyết trắng giăng đầy trời, chỉ c? một b?ng d?ng cao lớn của người đ?n ?ng lạnh l?ng đứng ở trước cửa, giống như pho tượng được đi?u khắc từ xưa vẫn kh?ng thay đổi, đang nh?n cột đ? trắng tinh bao quanh biệt thự.

Chỉ c? như vậy mới bảo vệ được t?nh cảm của anh.

Chỉ c? như vậy, mới khiến trong l?ng anh cảm thấy y?n t?m.

Đ?n đường vẫn chưa tắt, ?nh s?ng mơ hồ nh?n nhạt, chiếu v?o đầu vai của người đ?n ?ng, dưới ?nh s?ng ấm ?p, v? số b?ng tuyết lơ lửng b?n trong tia s?ng hắt ra, nhỏ li ti, nhỏ x?u như vậy khiến cho l?ng người chua x?t.

Một l?t sau, anh c?i mắt xuống, do dự lấy điện thoại di động từ trong t?i ra, ?nh mắt dịu d?ng nh?n v?o m?n h?nh, ng?n tay thon d?i bị lạnh c?ng hơi đỏ l?n, anh run rẩy nhấn một d?ng chữ, "Tiểu Ngu Nhi, em ra tiễn anh đi, anh kh?ng muốn đi một m?nh."

Đi một m?nh, qu? c? độc, anh sợ m?nh kh?ng chống đỡ nổi.

Ng?n tay dừng lại tr?n n?t nhấn gửi đi, nhưng lại kh?ng nhấn xuống, nghi?ng đầu suy nghĩ một l?t, rồi lại khẽ cười tự giễu một tiếng, xo? bỏ từng chữ một.

Đối với Tần Ngu, l?c n?o anh cũng kh?ng bỏ được, một lần lại một lần quay đầu nh?n lại, nhưng lần n?y, kh?ng thể. Dien_dan l3_quy1don^.

L?c n?y anh v? c?, n?n vẽ l?n một dấu chấm hết.

Anh kh?ng thể mỗi lần đều kh?ng bỏ được, mỗi lần đều tham lam như vậy, c? đ? ở b?n cạnh anh l?u như vậy, anh n?n thoả m?n, Hứa Giang Nam suy nghĩ như vậy.

Rất l?u, kh?ng phải l? kh?ng y?u, m? l? thực tế kh?ng cho ph?p.

C? lẽ đ?y cũng l? c?n duy?n m? hết nợ.

Đ?i mắt đen nh?nh của anh, khẽ ph?t ra ?nh s?ng nh?n nhạt, cuối c?ng nh?n lại biệt thự đứng trong gi? tuyết, kho? m?i nhẹ nh?ng cử động, Tiểu Ngu Nhi của anh, tạm biệt.

Kh?ng cần phải sợ, sau n?y, anh sẽ ở một nơi m? em kh?ng nh?n thấy, lặng lẽ bảo vệ em.

Mang theo va ly h?nh l? rời khỏi nơi cho anh qu? nhiều k? ức đẹp đẽ, trong l?ng cảm thấy chua x?t kh?ng chịu nổi.

Bước l?n h?nh tr?nh gian nan n?y, từ nay về sau, nhất định sẽ rất c? độc, c? đơn độc h?nh. Dien_dan l3_quy1don^.

Nhưng m? anh kh?ng c?n sự lựa chọn n?o kh?c.

V?o thời điểm gi?ng b?o sắp k?o tới, anh sẽ đứng nơi đầu s?ng ngọn gi?, thay c? hứng nhận tất cả những nguy hiểm v?o người.

B?ng d?ng của người đ?n ?ng cuối c?ng cũng biến mất nơi cuối phố, sau lưng, b?o tuyết bay t?n loạn.

Rất nhiều cuộc chia ly, nhất định kh?ng thể quay đầu lại được, c? lẽ v?o thời điểm t?m năm trước l?c đ? c? v? anh vẫn b?n nhau, nhưng v?o khoảnh khắc anh quyết định rời đi kia, th? cũng kh?ng thể quay trở về như l?c trước được nữa.

―――

Trời s?ng choang, b?o tuyết dường như bao tr?m cả th?nh phố, trắng xo? một v?ng, trong kh?ng kh? vốn ướt lạnh nhưng lại trở n?n khoan kho?i nhẹ nh?ng một c?ch thoải m?i.

Tần Ngu ngủ cũng kh?ng ngon giấc, vừa tới bảy giờ, c? liền tỉnh lại.

Đầu giống như l? bị vật cứng đập v?o, đau ? ẩm, đ?i mắt kh? khốc sưng đỏ l?n, đau tới mức dường như c? kh?ng mở ra được.

T?nh trạng n?y, c? kh?ng thể đi l?m được. dienndnle,qu.y don

Lấy điện thoại di động ra, chuẩn bị xin nghỉ.

Vừa mới bấm điện thoại xong, đầu b?n kia đ? truyền tới một giọng n?i lanh lảnh v? cay nghiệt của l?nh đạo: "Chuyện g??"

"?ng chủ, chuyện n?y, t?i muốn xin nghỉ ph?p mấy ng?y." Tần Ngu hắng giọng một c?i, giọng n?i vẫn kh? khốc như trước giống như tiếng miếng đ? nứt vỡ ra.

"Lại xin nghỉ, th?ng n?y c? đ? xin nghỉ bao nhi?u ng?y ph?p rồi, kh?ng cần xin nghỉ nữa, từ mai trở đi, c? cũng kh?ng cần tới đ?y l?m nữa!" Hiển nhi?n l? ?ng chủ đ? nổi giận, n?i dứt c?u, liền c?p điện thoại.

Tần Ngu nghe thấy đầu b?n kia điện thoại truyền tới tiếng t?t t?t, đ?i m?i nở ra nụ cười chua x?t. dienndnle,qu.y don.

Đặt điện thoại di động từ tr?n tai xuống, Tần Ngu kh?ng th?m để ?, nằm tr?n giường, nh?n ra ngo?i trời, trong đầu lại hiện ra gương mặt của Hứa Giang Nam.

Trời đ? s?ng, ch?t nữa, c? l?m sao để đối mặt với Hứa Giang Nam đ?y.

Trong l?ng rối rắm, c? hiểu r?, c? một số việc, kh?ng thể n? tr?nh được.

Một l?t sau, h?t một hơi thật sau, nhắm hai mắt lại, rồi mở ra, thừa thế x?ng l?n v?n chăn dậy, rời giường, mở cửa ph?ng ra.

Trong ph?ng kh?ch y?n lặng như tờ, kh?ng c? một tia s?ng mặt trời, r?m cửa sổ vừa nặng vừa d?y che k?n lại hết, bầu kh?ng kh? ?m u, giống như thời gian vẫn chưa s?ng hẳn.

Tần Ngu nh?u m?y, đ?m qua vẫn c? sao, sao h?m nay lại ?m u như vậy.

Đi đến b?n cửa sổ, v?n r?m cửa sổ l?n, mới ph?t hiện ra, b?n ngo?i cửa sổ, một m?u trắng xo?, cả th?nh phố dường như đều trắng xo? một v?ng, giống như một khối băng tuyết khổng lồ.

M? b?y giờ, tuyết vẫn chưa ngừng rơi, vẫn đang lả tả rơi từ tr?n trời xuống, c?ch một lớp thuỷ tinh, Tần Ngu c? thể cảm nhận được một cảm gi?c m?t lạnh tr?n mặt??m?nh. d,0dylq.d.

Tuyết rơi.

Trong l?ng của Tần Ngu, đột nhi?n nảy sinh một loại cảm gi?c bi thương cảnh c?n người mất.

Trận đầu tuyết năm ngo?i, c? v? Tần L?ng vẫn c?n chen ch?c trong căn ph?ng nhỏ b?n kia, mỗi ng?y đều trải qua cuộc sống đơn giản v? b?nh dị, ng?y qua ng?y. Trận tuyết đầu m?a năm n?y, c? lại ở trong một căn biệt thư to lớn v? xinh đẹp như vậy, nhưng trong l?ng lại cơ đơn v? vắng vẻ.

Thời gian một năm, c? đ? c? được những g?, mất đi những g??

Dường như tất cả đều đi theo chiều hướng tốt hơn, nhưng m? sao c? lại kh?ng cảm thấy vui vẻ.

C? c? ch?t ho?i niệm qu? khứ, ho?i niệm thời gian trước đ?y, ho?i niệm những năm th?ng tuổi trẻ c?ng với Hứa Giang Nam, ho?i niệm thời gian c?ng thu? nh? sống chung với Tống Mạc, cũng ho?i niệm thời gian c? v? Tần L?ng chen ch?c trong căn ph?ng nhỏ v? ấm ?p, duy nhất chỉ kh?ng th?ch l?c n?y.

Bởi v? Hứa Giang Nam khi đ?, trong k? ức kia l? một thiếu ni?n dịu d?ng như nước, từ khi n?o th? trở th?nh người m? c? kh?ng hiểu g? hết?

Trong l?ng, dần dần nặng trĩu. d,0dylq.d.

?nh mắt dường như rơi v?o tr?n mặt tuyết m? thất thần.

Lại chợt ph?t hiện, tr?n mặt tuyết kia, c? hai h?ng bước ch?n n?ng s?u kh?c nhau, bị gi? tuyết che lấp đi, hai h?ng bước ch?n trở n?n mờ nhạt hơn, trong l?ng Tần Ngu r?ng m?nh một c?i.

Bọn họ ở trong biệt thự n?y, gần đ?y kh?ng c? hộ gia đ?nh n?o kh?c, dấu ch?n n?y, chỉ c? thể l? của Hứa Giang Nam.

Hứa Giang Nam đi rồi!

Trong nh?y mắt suy nghĩ n?y hiện l?n trong đầu của Tần Ngu, đột nhi?n c? giống như người đi?n, phi thẳng từ ph?ng kh?ch l?n lầu hai.

Nhanh ch?ng chạy v?o ph?ng ngủ của Hứa Giang Nam.

Kh?ng c? g? cả, chỉ c?n lại chiếc chăn đơn sạch sẽ trải tr?n giường, kh?ng c? một nếp nhăn, giống như l? chưa từng c? người ở. d,0dylq.d.

Tần Ngu đi lại tủ quần ?o, c?nh tay run rẩy mở ra.

Những bộ quần ?o vest sẫm m?u, những chiếc ?o sơ mi trắng, những chiếc c? vạt được c? xếp ngay ngắn chỉnh tề, một c?i cũng kh?ng để lại, tủ quần ?o to như vậy, giờ kh?ng c? g? hết.

Cơ thể Tần Ngu mềm nhũn ra, ng? ngồi tr?n mặt đất.

Kinh ngạc nh?n hết căn ph?ng n?y, ở đ?y c?n lưu lại hơi thở của Hứa Giang Nam, những m?i vị lạnh m?t dường như c?n quanh quẩn nơi ch?p mũi, nhưng m? kh?ng c?n b?ng d?ng của anh nữa.

Anh đ? kh?ng ch?o m? đi.

Giống như t?m năm trước, ra đi dứt kho?t, bỏ lại c? một m?nh, hoảng loạn, nhớ nhung đến ph?t cuồng.

Hết



Bình luận
Sắp xếp
    Loading...