Danh Môn Thê Ước Tổng Giám Đốc Lão Công Rất Cao Lãnh

Chương 103: Người phụ nữ mạc danh kỳ diệu


Chương trước Chương tiếp

Editor: Tr? sữa tr? xanh

Tần Ngu d[d[lq[d kh?ng biết m?nh đ? ngồi bao l?u, chỉ cảm thấy h?nh như ?nh mặt trời đ? tản đi, trong tầm mắt, chỉ c?n lại h?nh d?ng mơ hồ, mang theo ?nh nước, quay v?ng, giấu đầu hở đu?i, ?m thanh, giống như ở rất xa.

Trong trời đất, chỉ c?n lại một người c?, vắng lặng c? tuyệt.

Cho đến khi nước mắt lặng lẽ rơi xuống, lạnh buốt rơi xuống đầu ng?n tay, mới giật m?nh nhận ra, c? đ? kh?c.

Từ khi biết r? chuyện n?y cho tới b?y giờ, c? c?n chưa từ bỏ, Hứa Giang Nam lại lựa chọn rời đi trước, cứ như vậy bỏ mặc một m?nh c?.

Anh chưa từng nhẫn t?m.

Trong kh?ng kh? y?n tĩnh, tim đau nh?i khiến c? đau kh?ng thở nổi, ngẩn ngơ.?

Ngay cả khi c?nh cửa bị người đẩy ra cũng kh?ng biết.

Trong tầm mắt mơ hồ, đột nhi?n xuất hiện một b?ng đen, trong l?ng Tần Ngu khẽ chấn động, liền thấy, một h?nh b?ng nho nhỏ ngồi chồm hổm xuống trước mặt c?, l? Tần L?ng.

B? duỗi b?n tay nho nhỏ ra lau nước mắt tr?n mặt Tần Ngu, l?ng m?y tr?n khu?n mặt tuấn t? nhỏ nhắn cau lại, b?n trong giọng n?i mềm mại mơ hồ mang theo tức giận, "Mẹ, tại sao mẹ kh?c? Ai khi dễ người, con thay người đi dạy dỗ hắn!"

Tần Ngu ho?n hồn, nhanh ch?ng đưa tay lau nước mắt tr?n mặt, gạt bỏ cảm gi?c chua x?t mỉm cười so với kh?c c?n kh? coi hơn, đưa tay nắm lấy b?n tay nhỏ b? của Tần L?ng, "Mẹ kh?ng c? việc g?, ai d?m khi dễ mẹ nha, mẹ thấy ?c mộng th?i."

Đ?y mắt trắng đen r? r?ng của Tần L?ng l?e l?n một ?nh s?ng đau l?ng, tuổi nhỏ, nhưng đ? hiểu đạo l? đối nh?n xử thế, mẹ đau l?ng, lại kh?ng n?i ra,vừa tức giận lại kh?ng đ?nh l?ng nh?n chằm chằm con mắt của Tần Ngu hồng như con thỏ, kh?ng vui cong c?i miệng nhỏ nhắn l?n, "Mụ mụ, mẹ nghĩ rằng con ngốc sao!"

Tần Ngu đưa tay chọc chọc khu?n mặt tức giận của Tần L?ng, cố l?m ra vẻ thoải m?i, "Được rồi, kh?ng n?i nữa, đi rửa mặt, nếu kh?ng sẽ đi học muộn."

Đến c?ng vẫn l? con n?t, vừa nghe lời n?y, cho d? kh?ng t?nh nguyện, cũng phải đi ra ngo?i.

Một bữa cơm ăn trầm mặc dị thường, Tần L?ng hiểu chuyện, kh?ng n?i c?i g? nữa.

Ăn cơm xong, Tần Ngu đưa Tần L?ng đi học.

Tuyết đ? ngừng, đ? c? c?ng nh?n vệ sinh qu?t qua một lần, lại bởi v? đ?m qua rơi xuống cả đ?m, cho n?n tr?n mặt đất vẫn t?ch lũy một tầng hơi mỏng.

Tần Ngu l?i xe chở Tần L?ng, xe đ? l?n tuyết đọng, ph?t ra ?m thanh k?t... K?t..., rơi v?o trong l?ng người, l? ?m thanh n?o nề.

Kh?ng biết đ? qua bao l?u, vẫn chưa dừng lại như b?nh thường, Tần Ngu nghe giọng n?i Tần L?ng ồm ồm c?ch khăn qu?ng cổ truyền đến, rơi v?o trong kh?ng kh? lạnh v? kh? r?o, "Mẹ mẹ, con biết r? tại sao mẹ kh?c, l? v? ch? Giang Nam."

Trong l?ng Tần Ngu khẽ chấn động, h? to miệng, lại ph?t hiện, kh?ng biết n?n n?i c?i g?.

Giọng n?i Tần L?ng trộn lẫn khổ sở nh? nhẹ truyền đến, "Mẹ, con nghe c? gi?o nh? trẻ n?i, c?c c? n?i ch? Giang Nam kh?ng cần mẹ, ch? y?u người kh?c."

Anh kh?ng cần c? nữa, anh y?u người kh?c.

Ngay cả Tần L?ng cũng n?i như vậy.

Giống như chỉ c? một m?nh c? cố chấp như đứa ngốc, đứng tại chỗ b?ng ho?ng, quanh quẩn, kh?ng muốn tin sự thật, c?n h?n mọn mong đợi, Hứa Giang Nam sẽ trở lại.

Đ?ng tiếc, anh sẽ kh?ng trở lại nữa.

B?y giờ anh đang ở nơi n?o? C? phải hay kh?ng, đang ở b?n cạnh người phụ nữ kia?

Tim, cảm gi?c đau nhức lan rộng, giống như l? c? rậm rạp chằng chịt kim ch?m thật s?u v?o, m?u tươi, r? rỉ chảy ra.

Thế gian n?y, đau nhất kh?ng g? hơn c?i n?y, ngươi cho rằng người kia vĩnh viễn kh?ng rời khỏi người, nhưng, lại đi như một trận gi?, biến mất khỏi thế giới của ngươi, kh?ng lưu một tia dấu vết.

Hốc mắt n?ng l?n, nước mắt liền đọng th?nh hạt lớn rơi xuống.

Rơi ở tr?n mặt, rất nhanh kết th?nh băng hơi mỏng, l?nh đến thấu xương, t?m lại kh?ng kịp l?nh.

Trong gi?, Tần L?ng cố n?n nước mắt n?i thật thấp, mang theo ? tứ h?m x?c an ủi, rơi ở b?n tai của c?, "Mẹ, đừng kh?c, mẹ c?n c? con, con vĩnh viễn cần mẹ."

Trong l?ng Tần Ngu chua x?t khổ sở một hồi, bả vai kh?ng nhịn được khẽ run.

Một gi?y sau, Tần Ngu liền ph?t gi?c, đầu của Tần L?ng chậm r?i tựa v?o ngang h?ng của c?, nhẹ nh?ng cọ x?t, "Mẹ, ngoại trừ con, ch?ng ta c?n c? ba ba." Giọng n?i mềm mại nhẹ nh?ng của b?, lại rất nghi?m t?c, hết sức ki?n định.

Trong l?ng Tần Ngu đột nhi?n mềm nhũn.

Ba ba, đ?ng vậy, Tống Mạc n?i, muốn cưới c?.

Trước kia c? nghĩ tới nhớ tới Hứa Giang Nam, kh?ng muốn gả cho Tống Mạc, vậy b?y giờ, Hứa Giang Nam kh?ng cần c? nữa, c? phải hay kh?ng, c? n?n ngoan ngo?n nhận mệnh, gả cho Tống Mạc, từ nay về sau an an ổn ổn l?m Tống phu nh?n?

Chỉ cần c? gả cho Tống Mạc, về sau quần ?o đến đưa tay, cơm đưa tới miệng, kh?ng cần dậy sớm chuẩn bị, kh?ng cần dầm trong mưa, Tần L?ng cũng c? một gia đ?nh đầy đủ, từ nay về sau c? kh?ng cần hoảng loạn, sống dưới uy dưới của?

Tống Mạc, tất cả, tựa hồ kh?ng c? g? kh?ng tốt.

Chỉ l?, trong đầu Tần Ngu chợt l?e l?n một ? niệm đ?ng sợ, ở trong nh?y mắt, nước mắt cũng qu?n chảy, chỉ c?n lại một trận kinh h?i.

Tống Mạc uy hiếp?

L?c trước h?nh như anh đ? n?i qua, nếu như c? kh?ng muốn gả, anh sẽ c? biện ph?p l?m cho c? ngoan ngo?n gả đi, đến b?y giờ c? c?n nhớ r? r?ng, l?c n?i những lời n?y, ki?u căng tr?n mặt người đ?n ?ng, kh? thế b?y mưu nghĩ kế như muốn x?m nhập biển c?t vậy, c?n c? h?m đ?, ở trong nh? của c?, l?c c? n?i c? c? vị h?n phu, vui vẻ tr?n mặt Tống Mạc l?m cho người ta đo?n kh?ng ra, chẳng lẽ n?i scandal giữa Hứa Giang Nam c?ng người phụ nữ kia, l? do Tống Mạc sắp đặt sao?

D? sao, người phụ nữ kia, cũng c? ch?t li?n quan với Tống Mạc.

C?i nhận thức n?y, kh?ng ngừng xoay quanh ở trong đầu của c?, mơ hồ, nhưng lại ch?n thật tồn tại.

Hoảng loạn một hồi, h?nh như l?c sau Tần L?ng lại n?i g? đ?, một c?u c? cũng kh?ng nghe thấy, những thứ kia phảng phất đều bị gi? mang đi, tung bay ở đ?m m?y, m? suy nghĩ của c?, bị sắc đen quay cuồng như nước biển v?y quanh, ? niệm đ?ng sợ trong đầu kia, giống như cự thạch, tầng tầng đ? trong l?ng c?, cơ hồ kh?ng thở nổi.

Cho đến khi Tần L?ng ở b?n tai c? h? to một tiếng, "Mẹ, đến rồi, đến Chức Cao Nữ Gi?o rồi!" Suy nghĩ của Tần Ngu bị một b?n tay cứng rắn k?o trở về.

Kinh hoảng một l?t, đạp thắng xe.

Tay ch?n Tần L?ng nhẹ nh?ng nhảy xuống xe, tr?ng hợp ở cửa c? v?i c? gi?o đang đứng, nh?n qua b?n n?y, Tần L?ng đứng ở cửa trường học phất tay với Tần Ngu, c? nh?n Tần L?ng, vừa vặn chống lại ?nh mắt của v?i c? gi?o kia, khẽ giương cao kh?e miệng, gạt bỏ nụ cười kia, c?ch một tầng sương m?, c? lại r? r?ng tr?ng thấy, trong mắt c?c c? đ? l? thương cảm.

C?c c? l? thương cảm c?, bị người đ?n ?ng m?nh y?u mến vứt bỏ.

Vứt bỏ.

Trong l?ng một trận chua x?t.

Tất cả suy nghĩ hỗn loạn, tại thời khắc n?y, một lần nữa hiện l?n, dần dần r? r?ng.

Nếu như Hứa Giang Nam kh?ng phạm sai lầm, tại sao lại ** trong l?c đ? trốn v? tung v? ảnh, ngay cả một c?u giải th?ch cũng kh?ng muốn lưu lại cho c??

Nếu như n?i, đ?m đ? ch?n thật tồn tại, anh kh?ng muốn, ai c? thể cưỡng b?ch được anh? Huống chi, bọn họ đi v?o như thế n?o, vui vẻ như vậy, kh?ng phải c? đ? thấy r? r?ng r?nh mạch sao?

Đến c?ng c? c?n ho?i nghi c?i g??

Mới vừa rồi, thế nhưng c? nghĩ tới, Hứa Giang Nam trật quỹ đạo, l? do Tống Mạc sắp đặt.

Kh?e m?i kh?ng tiếng động to?t ra, lộ ra nụ cười bạc lương, l? c?, to?n bộ l? do c? viện cớ, l? c?, kh?ng muốn tiếp nhận t?n nhẫn n?y.

Nếu b?y giờ đ? kh?ng c?n đường lui, vận mệnh từng bước từng bước đẩy c? đến t?nh cảnh n?y, c? cần g? phải hao hết t?m tư trốn.

C? lẽ, gả cho Tống Mạc mới l? lựa chọn tốt nhất cho c?.

―――

Điện thoại di động đột nhi?n vang l?n, Tần Ngu ngừng xe, nghe m?y.

L? mẹ Tần, c? c?i đầu, nhẹ nh?ng nghe m?y, "Ngu nhi, chuyện của Hứa Giang?

Nam mẹ đ? biết."

Tần Ngu trầm mặc mấy gi?y, đứng ở trong gi? h?t mũi một c?i, giọng n?i kh?n kh?n, "Mẹ, con kh?ng sao, l? thật."

"Chao ?i, con nh?c kia, ph?t sinh chuyện lớn như vậy cũng kh?ng n?i với mẹ, việc n?y cũng l? lỗi của mẹ, nếu sớm biết thằng nh?c Hứa gia kia l? người như vậy, mẹ sẽ kh?ng giao con cho n?, mẹ." Mẹ Tần tr?n đầy ?y n?y c?ng tự tr?ch.

"Mẹ, đừng n?i nữa, b?n n?y con c?n đang l?m việc n?, con kh?ng sao đ?u, l? thực." Tần Ngu khẽ cười v?i tiếng, t?m cớ c?p điện thoại.

C? c?ng Hứa Giang Nam đ? đến nước n?y, cần g?, l?m cho người trong nh? lo lắng th?m nữa.

―――

Tập đo?n Tống thị.

Tầng trệt cao v?t trong m?y, ẩn trong sương m?, mắt nh?n l?n tr?n, cơ hồ kh?ng thấy đến cuối c?ng, những thứ sương trắng kia lạnh như băng lượn lờ quanh đ?, tăng th?m h?n kh? cho cả t?a lầu, người ta c? thể nh?n l?n nhưng kh?ng c?ch n?o tiếp nhận được kh? thế như vậy.

Tần Ngu dừng xe điện, ch? x?t ng?n tay đ?ng cứng, cầm l?n một sấp văn kiện đi tới cửa đại sảnh.

Cửa bảo vệ biết c?, d? sao, hắn chưa từng thấy c? g?i xinh đẹp như vậy n?o loạn ở Tống thị, lần trước, c? g?y loạn, để lại ấn tượng khắc s?u cho bọn họ.

Bất qu?, n?y cũng kh?ng phải l? nguy?n nh?n bọn họ t?y t?y cho Tần Ngu đi v?o.

Đến c?ng vẫn đi l?n ngăn lại.

Tần Ngu thấy thế, ngẩng đầu ưỡn ngực nh?n hai bảo vệ cao hơn c? hai ba mươi cm, con mắt sưng đỏ qu?t nh?n hai người, "Đ? qu?n bổn tiểu thư sao?"

Vốn l? động t?c rất uy nghi?m, c? l?m được, lại l?m chua x?t l?ng người.

Hai bảo vệ hơi ngẩn ra, ?nh mắt rơi v?o tr?n ?nh mắt Tần Ngu thoạt nh?n ph? lệ th? thảm, nhất thời qu?n n?i chuyện.

Tần Ngu biết r? bọn họ đang nh?n c?i g?, theo bản năng xoa nhẹ con mắt, "Nh?n c?i g? vậy, như thế n?o, chẳng lẽ Tống tổng của c?c người kh?ng cho người c? con mắt sưng l?n v?o sao?"

"Cũng kh?ng phải, chỉ l?, tiểu thư, tất cả phải l?m theo quy củ." Hai bảo vệ nh?n nhau, trong l?ng nhất thời động l?ng trắc ẩn, nhưng d? sao c?ng ty c? quy củ c?ng ty, kh?ng cho bọn họ l?m loạn được.

Lập tức Tần Ngu c? cảm gi?c ủy khuất, c? đ? thảm như vậy, v? c?i g? mọi người lại muốn l?m kh? c?, trong l?ng đau x?t, thiếu ch?t nữa nhịn kh?ng được rơi nước mắt.

L?c đ?, c? một b?ng d?ng thướt tha uyển chuyển đi tới cửa, mặt mỉm cười, tự nhi?n thanh thản nhưng kh?ng mất kh? thế, kh?ng phải l? trợ l? của Tống Mạc Hứa Văn th? l? người n?o?

Trong l?ng Tần Ngu vui mừng, liền tiến l?n ngh?nh đ?n.

Hứa Văn đẩy cửa ra, ?nh mắt rơi v?o tr?n khu?n mặt tiều tụy r? r?ng đ? kh?c một hồi của Tần Ngu, đ?y mắt cũng kh?ng c?i g? ngo?i ? muốn, chỉ l? lộ ra một ch?t thần sắc kh?ng đ?nh l?ng, nhẹ nh?ng mở miệng, giọng n?i lu?n kh?ng gợn s?ng theo bản năng nhu h?a v?i phần, "Tần tiểu thư, đến t?m Tống tổng sao?"

Tần Ngu h?t mũi một c?i, d?ng sức gật đầu nhẹ, trơ mắt nh?n Hứa Văn, "Bất qu? bảo vệ kh?ng cho t?i v?o, trợ l? Hứa, c? thể n?i với bọn họ một tiếng hay kh?ng? T?i c? chuyện gấp t?m Tống tổng."

Trong l?ng Hứa Văn trong vắt như gương s?ng, vừa nghe Tần Ngu n?i như vậy,?

trong l?ng liền đo?n ra ** kh?ng thiếu mười, l?c n?y gh? mắt nh?n về ph?a hai người bảo vệ, giọng n?i kh?i phục trong trẻo nhưng lạnh l?ng, "Cho Tần tiểu thư đi v?o."

"V?ng." Hai bảo vệ khẽ vuốt cằm, bộ d?ng rất cung k?nh.

Tần Ngu cảm k?ch nh?n Hứa Văn, "C?m ơn trợ l? Hứa."

Hứa Văn nh?n nhạt liếc nh?n c? một c?i, "Tần tiểu thư n?i chi vậy, mau v?o đi th?i."

Tần Ngu cũng kh?ng hề kh?ch s?o, đi thẳng v?o.

Ngược lại Hứa Văn nh?n b?ng lưng Tần Ngu xuất thần trong chốc l?t, khe khẽ thở d?i một c?i, mới rời đi.

Trong đại sảnh người đến người đi, nh?n ra được, l?m ăn ở Tống thị tốt mười phần, bất qu? Tần Ngu kh?ng c? t?m tư quản những thứ n?y, xuy?n qua đ?m người trang phục nghề nghiệp, đi đến thang m?y gần nhất.

Thang m?y m?u bạc mới tinh từ từ đi l?n, Tần Ngu dựa lưng v?o tr?n v?ch tường, rủ xuống con mắt lẳng lặng qu?t mắt nh?n thỏa thuận trong tay, theo thời gian tr?i qua, l?ng b?n tay, rỉ ra một tầng mồ h?i mỏng, trong tim, đột nhi?n bắt đầu kh?ng y?n.

Đương nhi?n, qua mấy gi?y, những thấp thỏm trong l?ng Tần Ngu liền bị l?ng hiếu kỳ của m?nh thay thế, l?c đ?, c? nh?n chằm chằm con số kh?ng ngừng nhảy l?n, kh?ng ngừng suy nghĩ, sao kh?ng c? nh?n vi?n tiến đến, vừa rồi c? thấy c? rất nhiều người chen lấn thang m?y m?.

Hiếu kỳ như vậy, khi Tần Ngu nh?n thấy mấy chữ "Thang m?y chuy?n dụng??của Tổng gi?m đốc ", liền giải tỏa mọi thắc mắc.

Thế nhưng c? lại đi thang m?y chuy?n dụng của Tống Mạc.

Trong khoảng thời gian ngắn, c? cảm thấy v?ch tường giống như nhiễm l?n kh? tức của người đ?n ?ng kia, trong h? hấp, hương vị m?t lạnh kia, tựa hồ quanh quẩn ở ch?p mũi.

Trong l?ng khẽ chấn động, c? sẽ kh?ng ngẫu nhi?n gặp anh trong thang m?y đi.

Sự thực chứng minh, tr? tưởng tượng của c? quả thực phong ph?, chỉ v?i ph?t ngắn ngủi, c?n chưa đủ để c? c?ng anh ngẫu nhi?n gặp nhau.

Đang nghĩ ngợi lung tung, nghe thấy một tiếng "Đốt", cửa thang m?y, từ từ mở ra.

Tầm mắt bỗng nhi?n mở rộng. S?n nh? m?u trắng, h?nh lang y?n tĩnh, trần nh? khảm nạm đ?n thủy tinh, l?c đ?, ?nh s?ng lẳng lặng chảy xu?i nghi?ng về tr?n s?n nh?, rơi v?o mắt, chỉ cảm thấy thật giống như ?nh trăng chiếu xuống, s?ng ?ng ?nh, nổi bật l?n s?n nh? sạch sẽ, r? r?ng phảng phất như một mặt gương, c?i đầu, cũng c? thể nh?n ra c? b?ng người đến.

Tr?n v?ch tường cũng kh?ng nhiễm một hạt bụi, khung h?nh tinh xảo treo tr?n tường, mặc d? kh?ng biết ai vẽ ra, cũng kh?ng kh? biết, tất nhi?n gi? tiền của n? sẽ l?m người ta tặc lưỡi.

Lần trước đến qu? vội v?ng, c? kh?ng c? ch? ? tới những thứ n?y, b?y giờ, c? cảm thấy, quả nhi?n Tống Mạc l? người biết hưởng thụ, chỉ l? một c?i h?nh lang, liền bố tr? xa hoa như thế.

Dọc theo h?nh lang đi đến cuối c?ng, trong tầm mắt, cuối c?ng xuất hiện một gian ph?ng, tr?n v?n cửa đen nh?nh, viết v?i chữ to s?ng ngời "Ph?ng l?m việc của Tổng gi?m đốc ".

Trong l?ng, bỗng nhi?n căng thẳng, nghĩ đến người đ?n ?ng kia đang ngồi b?n trong, m? c?, sẽ phải c?ng anh chung sống dưới một m?i hi?n, trong l?ng, giống như c?i g? đi loạn, kh?ng bị khống chế, cơ hồ muốn nhảy khỏi tr?i tim.

Căng thẳng, căng thẳng muốn chết, so với l?c trước tới đ?y vụng trộm kiểm tra c?n phải khẩn trương hơn, s?t sao nắm văn kiện trong tay, nhất thời, lại kh?ng d?m đẩy cửa v?o.

Đứng trong h?nh lang, dựa v?o v?ch tường đối diện, b?y ra nụ cười c? cho l? ho?n mỹ nhất, kh?ng tiếng động mở miệng, "N?y, Tống ti?n sinh, đ? l?u kh?ng gặp, t?i tới cấp cho anh c?u trả lời thuyết phục, t?i đ? nghĩ xong, t?i muốn gả cho anh."

Sao c? cảm thấy như m?nh đang hạ thấp m?nh vậy, c? giống như kẻ ăn xin đổ thừa cần phải gả cho anh, kh?ng được kh?ng được.

G?i g?i mi t?m, một lần nữa giương cao kh?e m?i, giọng n?i nghi?m nghị, "Tống ti?n sinh, t?i đến đ?y, đề nghị của anh t?i đ? suy nghĩ kỹ, t?i quyết định bất đắc dĩ gả cho anh."

?ch, c?i n?y nghe, hết sức v? sỉ, kh?ng được kh?ng d/d/;lqd; được.

Trầm tư một l?t, Tần Ngu dựa v?ch tường thập phần nghi?m t?c phun ra một c?u,?

"Tống ti?n sinh, về đề nghị của anh, t?i hết sức thận trọng suy t?nh, h?m nay t?i tới nơi đ?y, ch?nh l? v? cấp cho anh một c?u trả lời thuyết phục."

C?i n?y, nghe c? thể tiến h?nh, kh?ng qu? lời, rất được.

Tốt, liền như vậy.

H?t s?u một hơi, vỗ ngực.

Lộ ra nụ cười thản nhi?n, đưa tay đẩy cửa.

Bất qu? vừa mới đẩy ra một khe cửa thật nhỏ, c?n chưa dừng lại, trong ph?ng vang l?n giọng n?i hờn dỗi của phụ nữ, nhưng l?m cho trong l?ng c? khẽ chấn động, sững sờ ngay tại chỗ.

Cổ tay, như bị d?nh chặt tr?n v?n cửa, kh?ng thể động đậy, đ?y mắt, như hồng thủy cuồn cuộn đ?nh tới.

L?ng hiếu kỳ lớn cường đại, l?m cho c? h? hấp kh?ng xong, rốt cuộc kh?ng một tiếng động lắng nghe.

Biết rất r? d?m ng? như vậy l? kh?ng hợp t?nh hợp l?, cũng kh?ng c? đạo đức, d? sao c? cũng l? người m? anh đi cầu h?n c?n c? thể sống chung cả đời, chẳng lẽ c? kh?ng c? tư c?ch t?m hiểu anh trong ?m thầm một ch?t sao?

Đương nhi?n l? c?!

Nghĩ như vậy, trong l?ng Tần Ngu vốn l? đang do dự lập tức bị c? n?m đến ch?n từng m?y.

Nhanh như m?o, xuy?n thấu qua khe cửa nhỏ x?u, con mắt nh?n chằm chằm.

―――

Mặt b?n đen nh?nh, che đi đ?i ch?n d?i của người đ?n ?ng, trong tầm mắt, chỉ thấy một người đ?n ?ng mặc ?o sơ mi trắng nghi?ng th?n thể nh?n chằm chằm người phụ nữ, c?ch một khoảng c?ch, Tần Ngu thấy r? r?ng khu?n mặt bạch hi lạnh nhạt của người đ?n ?ng, đ?i mắt thon d?i đen nh?nh như mực, lộ ra ?nh s?ng nh?n nhạt, giống như l? một đầm nước tĩnh mịch, trầm tĩnh, th?m th?y, m? người phụ nữ mặc v?y d?i hồng phấn kia, tr?n vai cho?ng một ?o cho?ng l?ng chồn nghi?ng th?n thể, đ?i m?i khi đ?ng khi mở, v?c người lồi l?m hấp dẫn, g? m? bạch hi sạch sẽ, c?i cằm nhọn, mặc d? thấy kh?ng r? ngũ quan, lại mơ hồ cảm thấy ch?nh l? một mỹ nh?n.

Chỉ thấy th?n kh?ng nghe r? lời n?i, cảm gi?c n?y giống như đang xem kịch c?m l?m cho t?m t?nh Tần Ngu ngứa ng?y kh? nhịn, nhịn kh?ng được d?n gần hơn.

Lần n?y, c? nghe được giọng n?i mơ hồ của người phụ nữ.

"Trải qua cụ thể sao?" Giọng n?i của người phụ nữ c? ch?t kinh ngạc.

"Ừ." Tống Mạc c?i đầu ứng một c?u, giọng n?i giống như ph?t ra từ trong lỗ mũi, ? tứ h?m x?c kh?ng r?.

Người phụ nữ rất nhanh thoải m?i, "Đ?m h?m đ? ta say rượu với Hứa Giang Nam, ngủ với hắn, chụp ảnh, chuyện tiếp theo ng?i đ? biết rồi đ?."

Người m? c? ta vừa mới n?i, l? Hứa Giang Nam sao?

T?m Tần Ngu mạnh mẽ nhắc tới, ?nh mắt c?ng sắc b?n quanh quẩn ở tr?n mặt người phụ nữ, nh?n mấy gi?y, lại từ tr?n sườn mặt của người phụ nữ kia, t?m ra v?i phần b?ng d?ng của Thẩm Vi Nhi.

Bất qu?, cũng chỉ l? mơ hồ.

Chỉ l?, tim của c?, đột nhi?n sinh ra một dự cảm xấu, trong tối tăm, chỉ cảm thấy c? đồ vật g? đ?, tựa hồ lập tức sẽ nổi tr?n mặt nước, nhưng lại m?ng lung, kh?ng thấy r?.

Ngưng thần, lần nữa thả sự ch? ? tới tr?n hai người b?n trong.

Chỉ nghe thấy giọng n?i trầm thấp dễ nghe của Tống Mạc c?ch c?nh cửa truyền đến, trong trẻo nhưng lạnh l?ng, "Kh?ng hơn?"

"Đương nhi?n." Giọng n?i của người phụ nữ c? ch?t đắc ?.

Tống Mạc kh?ng l?n tiếng, lẳng lặng nh?n chằm chằm người phụ nữ, thần sắc mơ hồ lộ ra v?i tia kh?ng đếm xỉa tới đến.

Ngắn ngủi trầm mặc.

"Tống tổng, ta gi?p ng?i l?m chuyện lớn như vậy, ng?i đ? chuẩn bị, thưởng như thế n?o cho ta chưa?" Người phụ nữ đột nhi?n thản nhi?n cười, m?i đỏ thẫm, khẽ giương cao, chữ cuối c?ng rơi xuống, khẽ tăng ngữ điệu, lại lộ ra một ? tứ dẫn dụ h?m x?c, m? th?n thể xinh đẹp của c? ta, chậm r?i tới gần Tống Mạc, mang theo thử d? x?t.

Xem đến l?c n?y, t?m của Tần Ngu, chậm r?i treo l?n.

Giờ khắc n?y, c? lại c? ? muốn x?c động qu?n m?nh x?ng v?o một tay bắt người phụ nữ kia d?ng sức k?o ra.

Cũng may, cảm gi?c x?c động đ? thay đổi trước khi c? muốn thực hiện, c? cứng rắn nhịn được.

Người phụ nữ kia vẫn c?n chậm r?i đến gần Tống Mạc, từ g?c độ Tần Ngu nh?n sang, chỉ cảm thấy s?ng lớn của người phụ nữ kia tựa hồ sắp đụng với lồng ngực của anh.

Tim của c?, đột nhi?n d?ng l?n một cỗ lửa hỏa v? danh, đến rất qu?i dị, cũng hết sức kh?ng giải th?ch được.

Bất qu? ngọn lửa v? danh của c? c?n kh?ng chưa đốt th?nh hỏa hoạn hừng hực, Tần Ngu đ? nh?n thấy, Tống Mạc kh?ng ch?t đắn đo đẩy người phụ nữ kia ra, lực đạo qu? lớn, c? nh?n thấy người phụ nữ kia nho?ng một c?i, bị n?m đi.

Tr?i tim, trong nh?y mắt nhảy vọt l?n cổ họng.

Nếu như Tống Mạc đi đỡ người phụ nữ kia, l? chuyện thường t?nh, nhưng b?y giờ, đầy trong đầu c? đều l?, kh?ng cần đỡ, kh?ng cần đỡ.

Sao c? lại hư hỏng như vậy nha, Tần Ngu nhịn kh?ng được cảm kh?i một c?u, tiếp tục nh?n chằm chằm b?n trong.

Như c? mong muốn, Tống Mạc vững v?ng ngồi y?n tr?n ghế, mắt lạnh nh?n người phụ nữ kia, kh?ng c? ch?t ? tứ n?o muốn đứng dậy đỡ.

M? người phụ nữ kia, cũng kh?ng c? ng? xuống, trong l?c bối rối bắt được một g?c b?n l?m việc, miễn cưỡng đứng dậy.

L?m như chưa tỉnh hồn, người phụ nữ c?i thấp đầu, từng ngụm từng ngụm thở ph? ph?, xương quai xanh ph?a dưới như ẩn như hiện da thịt trắng như tuyết phập phồng, mi?u tả sinh động.

L? cơ hội tốt, người phụ nữ đối diện c?, chỉ cần vừa ngẩng đầu l?n, c? liền nh?n thấy dung nhan của người phụ nữ kia, t?m Tần Ngu kh?ng khỏi nhảy l?n, một đ?i mắt hồng hồng, gắt gao rơi v?o tr?n mặt người phụ nữ.

Cuối c?ng người phụ nữ cũng b?nh phục t?m t?nh của m?nh, chậm r?i ngẩng đầu l?n, t?m của Tần Ngu, quả thực nhảy vọt l?n cổ họng.

Một gi?y sau, h? ra khu?n mặt tươi đẹp, lặng lẽ rơi v?o ?nh mắt của c?, sắc mặt người phụ nữ vẫn trắng bệch như cũ, đ?y mắt c? s?ng nước di động, đối với sự t?nh mới ph?t sinh kia, tựa hồ c? ch?t kh?ng d?m tin.

Chỉ l? một c?i chớp mắt, con mắt Tần Ngu đột nhi?n trợn to, đ?y mắt, hoảng sợ vạn phần, trong ph?t chốc, m?u to?n th?n vọt tới đỉnh đầu, th?n thể cứng đờ, chỉ c?n lại cảm gi?c r?ng m?nh như tơ mỏng uốn lượn, từ sống lưng ph?a dưới vọt l?n, nhanh ch?ng lan tr?n khắp người, mồ h?i lạnh từ từ rỉ ra.

Thẩm Vi Nhi.

Người phụ nữ kia l? Thẩm Vi Nhi!

Kia l? người ng?y đ?m d?y v? c?, cho d? l? hủy dung, c? cũng nhận ra được.

Trong l?ng nhấc l?n một trận s?ng to gi? lớn, tất cả ch?n tướng, những thứ kia kh?ng bị người kh?c ẩn n?p trong b?ng đ?m tản ra m?i h?i thối rữa hơi thở dơ bẩn, giờ khắc n?y, tựa hồ chậm r?i hiện ra, từng giọt từng giọt lộ ra trước mặt c?, tựa như qu?i vật trong nước, nổi l?n mặt biển, lộ ra bộ d?ng dữ tợn đ?ng sợ.

Tại sao Thẩm Vi Nhi lại xuất hiện ở đ?y? C? ta mới nhắc tới Hứa Giang Nam, c? phải c? biết Hứa Giang Nam hay kh?ng? Bọn họ, đến c?ng đ? l?m g? đối với Hứa Giang Nam?

B? ẩn n?y ẩn giấu s?u trong nội t?m của c? chưa giải được, c? đ? từng ho?i nghi sự thật, l?m cho t?m c? giống như l? bị treo l?n cao, hận kh?ng thể ngay giờ khắc n?y, vọt v?o tra hỏi đến c?ng.

Lại nghe đến giọng n?i lạnh nhạt của Tống Mạc lại vang l?n, "Thẩm Vi Nhi, c? n?n biết quy củ của t?i, nếu c? lần tiếp theo, t?i sẽ l?m cho c? triệt để biến mất ở th?nh phố n?y."

Giọng n?i lạnh l?ng như vậy, lời n?i ngoan độc như vậy, khiến Tần Ngu đứng ngo?i cửa, trong l?ng cũng nhịn kh?ng được run l?n.

Tống Mạc, h?nh như, đ?y mới thực sự l? Tống Mạc, người cầm l?i tập đo?n Tống thị l?ng dạ độc ?c trong mắt người kh?c.

Tay chụp ở tr?n v?n cửa rụt trở về, c? kh?ng c? dũng kh? x?ng đi v?o c?ng anh giằng co, bước ch?n thật giống như bị d?nh chặt, mọc rễ tr?n mặt đất, kh?ng thể động đậy.

Giọng n?i tức giận nhưng lại mơ hồ mang theo nh? nhẹ sợ h?i đ? n?n truyền đến của người phụ nữ, khẽ run, "Tống Mạc, t?i v? ng?i l?m nhiều như vậy, ng?i lại l?m như vậy với t?i?"

Người đ?n ?ng y?n tĩnh mấy gi?y, hiểu r?, nh?n nhạt phun ra một c?u, "Chuyện của Hứa Giang Nam x?c thực c? xử l? rất tốt, đạo diễn nước ngo?i James c? kịch bản mới, t?i c? thể cho c? l?m nữ ch?nh."

"Tống Mạc, ng?i kh?ng biết t?i muốn c?i g? sao!" Giọng n?i của Thẩm Vi Nhi đột nhi?n trở n?n t? t?m liệt phế, khu?n mặt xinh đẹp y?u mị kia, gần như đi?n cuồng, đ? l? bi thương v? y?u m? kh?ng được, đ? l? đau l?ng v? chấp niệm s?u nặng, đ? l? một người phụ nữ gần như đi?n cuồng si m? một người đ?n ?ng.

Bất qu?, tất cả, đối với Tần Ngu m? n?i, bất qu? l? một tr? kh?i h?i tức cười, c?i g? c? đều kh?ng nghe lọt, trong chớp mắt khi trong miệng Tống Mạc phun ra ba chữ Hứa Giang Nam kia, t?m của c?, giống như tiến v?o vực s?u kh?ng đ?y.

Cảm gi?c lan tr?n trong l?ng, l? thất vọng của c?, c?n l? e ngại, hay l? thống hận?

C? kh?ng biết r?.

Tất cả suy nghĩ đều dừng lại, cảm gi?c bi thương to lớn l?m cho c? qu?n hết sợ h?i.

Ngơ ng?c đẩy cửa ra, từng bước từng bước đi tới, nh?n hai người trước mắt, đ?y mắt chỉ c?n lại trống rỗng v? bi?n.

Dựa v?o c?i g?, bọn họ dựa v?o c?i g?, m? lại đ?a bỡn người kh?c trong l?ng b?n tay? Bọn họ dựa v?o c?i g? l?m như vậy với Hứa Giang Nam?

Trong lồng ngực, lửa giận dần dần lan ra, vốn hốc mắt đ? sưng đỏ, lại ẩm ướt nữa.

Động tĩnh ở cửa rất nhỏ, l?m cho hai người trong ph?ng hết hồn, cơ hồ kh?ng hẹn m? c?ng nghi?ng đầu, ?nh mắt rơi v?o tr?n người Tần Ngu.

Tần Ngu giống như kh?ng ph?t hiện, thẳng tắp đi đến trước mặt Thẩm Vi Nhi, lạnh l?ng nh?n c?, trong ?nh mắt đen nh?nh, kh?ng ch?t n?o che dấu hận ? m?nh liệt như vậy.

Thẩm Vi Nhi trừng tr?ng mắt nh?n người phụ nữ đột nhi?n x?ng v?o trước mắt, con ngươi đen lạnh l?ng nh?n chằm chằm c?, lại l?m cho trong l?ng c? kh?ng nhịn?

được run l?n.

Một gi?y sau, cơ hồ l? vội v?ng kh?ng kịp chuẩn bị, một b?n tay kh?ng ch?t do dự rơi v?o tr?n mặt của c?, lực đạo rất lớn, kh?ng thể so với lực đạo l?c trước Tống?

Mạc đẩy c?, khiến c? lảo đảo su?t nữa t? ng? tr?n đất, th?n thể nho?ng một c?i, trước mắt, một trận m? muội đen kịt, sau khi miễn cưỡng đứng vững, c? mới ph?t gi?c h?nh như trong miệng c? m?i m?u tươi nh?n nhạt tr?n lan.

Tần Ngu chậm r?i thả tay xuống, nh?n chằm chằm dấu tay r? r?ng tr?n mặt Thẩm Vi Nhi, trong trẻo nhưng lạnh l?ng, xen lẫn giọng n?i nồng đậm kh?n kh?n, "Một t?t n?y, l? t?i đ?nh thay cho Hứa Giang Nam."

Về sau, ch?n gh?t lạnh l?ng liếc người phụ nữ một c?i, lẳng lặng xoay người.

Thẩm Vi Nhi chưa từng bị ủy khuất như thế, sợ run mấy gi?y liền phục hồi tinh thần lại, c?nh tay lập tức giơ l?n.

Chỉ l?, c?n chưa rơi xuống, chỗ cổ tay, bỗng nhi?n c? một b?n tay gắt gao giữ c? lại, một trận đau nh?i, l?m cho c? kh?ng nhịn đau được h? ra tiếng.

Ngước mắt, chẳng biết l?c n?o Tống Mạc đ? đi tới b?n người của c?, l?c đ?, mặt kh?ng ch?t thay đổi nh?n chằm chằm c?, ?nh mắt cực lạnh, m?i mỏng h? mở, phun ra hai từ ngắn gọn, "Ra ngo?i!" Giọng n?i ?m l?nh, v? c?ng c? lực uy hiếp, đủ để cho người kh?c trong nh?y mắt tước vũ kh? đầu h?ng.

Th?n thể Thẩm Vi Nhi khẽ run l?n, đến c?ng kh?ng d?m l?m loạn lần nữa, hung hăng trợn mắt nh?n Tần Ngu một c?i, kh?ng cam l?ng đi ra ngo?i.

Tần Ngu đưa lưng về ph?a c?, sống lưng cực thẳng, cũng kh?ng quay đầu lại.

Trong ph?ng y?n tĩnh, sau một mảnh hỗn độn, cuối c?ng lặng y?n kh?ng một tiếng động.

Tống Mạc xoay người, lẳng lặng nh?n chằm chằm b?ng lưng Tần Ngu, b?ng lưng gầy g? lại quật cường.

Tần Ngu giống như l? ph?t hiện tầm mắt của anh, con mắt sưng đỏ thẳng tắp nh?n chằm chằm mặt b?n đen nh?nh.

Chỗ đ?, c? một phần văn kiện mở ra, b?n trong giấy trắng mực đen, th?nh l?nh viết "Kh?ch sạn Kim M?n dưới cờ Tống thị".

Hết thảy tất cả, kh?ng cần n?i cũng biết.

Trong đầu Tần Ngu l?e l?n đ?m đ?, trong thư ph?ng, c? chứng kiến thiệp mời ở tr?n m?n h?nh m?y t?nh, chỗ đ?, trắng trợn viết Kim M?n đối đầu Danh Thắng, l?c ấy c? kh?ng c? lưu ?, hiện tại mới biết, nguy?n lai, hết thảy đều l? thủ đoạn của Tống Mạc.

Đ?y mới thực sự l? Tống Mạc, r? r?ng ?m trầm nguy hiểm lại giảo hoạt, như một con s?i .

L? c? tự cho l? đ?ng cho rằng anh sẽ kh?ng t?n nhẫn như vậy, l? c?, từ đ?y l?ng kh?ng muốn tiếp nhận thiếu ni?n trong trẻo nhưng lạnh l?ng lại cao ngạo l?c trước biến th?nh thiếu tổng t?n nhẫn lạnh l?ng h?m nay.

Nguy?n lai, đ?y mới l? th?m ? trong lời h?m đ? của anh.

Mặc d? c? kh?ng biết cụ thể qu? tr?nh những chuyện n?y ph?t sinh, đại kh?i, cũng đo?n ra kh?ng ?t.

Một c?u kh?ng c? chuyện Tống Mạc anh l?m kh?ng được thật hay.

Tần Ngu nhếch m?i, cười cực lạnh, m? văn kiện kẹp trong tay, cơ hồ bị c? d?ng?

sức xoa b?p biến h?nh, gấp ra h?nh d?ng quỷ dị.

Chậm r?i xoay người, chống lại tầm mắt của người nam.

Mới nh?n r?, trong tầm mắt của anh kh?ng c? c? một vẻ bối rối, b?nh tĩnh giống như l? cục diện đ?ng buồn, lẳng lặng nh?n chằm chằm c?, giống như l? muốn nh?n thấu trong l?ng c?.

Sợ l?, anh sớm đ? đo?n được sẽ c? cục diện h?m nay, cho n?n mới trấn định như vậy.

Hay cho Tống Mạc th?m t?ng bất lộ!

Anh trầm mặc c?ng y?n tĩnh, tựa như l? một c?i mồi dẫn hỏa, nhanh ch?ng nhen nh?m tức giận t?ch lũy chất chứa ở trong cơ thể c?, cơ hồ hết sức căng thẳng.

Tần Ngu bước l?n một bước, d?ng sức n?u lấy c? vạt người đ?n ?ng, cơ hồ d?n ở tr?n th?n người đ?n ?ng, ngước đầu gắt gao nh?n chằm chằm khu?n mặt anh tuấn của anh, sắc mặt lộ ra ?m trầm c?ng lạnh l?ng chưa bao giờ c?, giọng n?i cơ hồ l? từ trong cổ họng nặn ra, từng chữ từng c?u, nghiến răng nghiến lợi, "Cho n?n, hết thảy mọi chuyện n?y, đều l? anh bố tr??"

Tống Mạc khẽ c?i mặt, con ngươi đen s?ng quắc s?u kh?ng thấy đ?y rơi v?o tr?n mặt Tần Ngu, hơi thở trong trẻo nhưng lạnh l?ng của anh nhẹ nh?ng phất qua, "Đ?ng."

Đ?ng, nhẹ nh?ng như vậy tăng th?m thống khổ cho Hứa Giang Nam, gia tăng d?y v? tr?n người c?, đối với anh m? n?i, giống như như tro bụi, kh?ng đ?ng nhắc tới.

Giận kh?ng kềm được.

Tần Ngu bất động nh?n chằm chằm anh mấy gi?y, ?nh mắt b?n nhọn giống như muốn giết chết anh.

Trong ngực, lửa giận hừng hực b?ng ch?y c?ng l?c c?ng lớn, lồng ngực kịch liệt phập phồng, biểu hiện r? rệt c? đang tức giận.

Một gi?y sau, cơ hồ l? đổ ập xuống, hung hăng n?m văn kiện trong tay tới trước mặt người đ?n ?ng, giống như đi?n, k?o th?n người anh m? đ?nh, giống như một con d? th? hung m?nh, tất cả lửa giận ph?t t?n lung tung, b?n trong tr?ng mắt đen nh?nh trong suốt, nước mắt chậm r?i tr?n ra, giọng n?i nhiễm nước mắt kh?n kh?n, khuếch t?n ra ph?ng l?m việc y?n tĩnh trống trải, "Đ?ng sao? Tống Mạc, anh c? tr?i tim hay kh?ng? Sao anh c? thể ?c như vậy, thậm ch? cuộc sống của người kh?c trong mắt anh kh?ng đ?ng gi? nhắc tới sao? Anh c? biết hay kh?ng, một m?nh t?i mang theo Tần L?ng từng bước từng bước đi cho tới h?m nay cực khổ cỡ n?o? V? c?i g? khi t?i sắp bước v?o quỹ đạo như t?i muốn, anh lại hủy hoại hết tất cả! T?i muốn gả cho ai, đ? l? tự do của t?i, v? c?i g? bởi v? một c?i ? tưởng đột ph?t của anh, tất cả cuộc sống của t?i đều phải trở n?n rối loạn, Hứa Giang?

Nam anh ấy l? v? tội, tại sao anh đối với anh ấy như vậy? Anh dựa v?o c?i g?? Dựa v?o c?i g? hủy diệt anh ấy! Dựa v?o c?i g? k?o anh ấy v?o chuyện n?y!"

Ẩn nhẫn l?m cho người ta chua x?t, từng tiếng chất vấn vang vọng ở trong ph?ng.

Nước mắt như hạt đậu s?ng long lanh, chậm r?i tr?n ra hốc mắt của Tần Ngu, ở dưới ?nh đ?n lộ ra trong suốt, những giọt nước mắt kia phảng phất ph?ng ra sợ h?i của c?, vừa giống như khơi dậy t?nh c?ch bướng bỉnh của c?.

C? cố chấp chất vấn Tống Mạc, tr?ng mắt lưu động, hung hăng trừng anh, bộ d?ng kh?ng đội trời chung với anh.

Tống Mạc kh?ng hợp t?c nh?n chằm chằm Tần Ngu, con mắt sắc b?n, dần dần lạnh xuống.

V? một người đ?n ?ng kh?c, c? ?p s?t chất vấn kh?ng cho anh lối tho?t.

Ở th?nh phố S n?y, chưa từng c? người phụ nữ n?o d?m đối với anh như vậy, rất tốt, phi thường tốt.

Tống Mạc bước l?n một bước, th?n h?nh cao lớn bỗng nhi?n gần s?t Tần Ngu, sắc mặt c? đột biến.

Anh kh?ng quan t?m đến phản ứng của c?, nhẹ nh?ng chế trụ hai c?i c?nh tay của c?, thuận thế k?o c? v?o trong l?ng, tay kia nắm cằm của c?, n?ng mặt của c? l?n, ?nh mắt đ? n?n nh?n chằm chằm c?, giọng n?i cực lạnh phun ra một c?u, "Nếu như kh?ng phải l? Hứa Giang Nam động sắc t?m, c? cho rằng, l?c ấy hắn ta v? c?i g? c?ng người phụ nữ kia c?ng một chỗ, Tần Ngu, đến b?y giờ, c? c?n kh?ng thấy r? sao? Người đ?n ?ng như vậy, c? c?n muốn gả cho hắn?"

Trong l?ng Tần Ngu nho?ng một c?i, sắc mặt c?ng trắng bệch, gần như trong suốt.

Trầm mặc mấy gi?y, c? chau m?y lại, thần sắc đau đớn cắn m?i dưới, mở miệng, trong giọng n?i r? r?ng mang theo đắn đo, vẫn gắt gao như cũ chỉa mũi nhọn về?

Tống Mạc, "Nếu như kh?ng phải l? do anh, mọi chuyện sẽ kh?ng ph?t sinh, anh mới l? đầu sỏ!"

C? che chở, r? r?ng c? đang che chở.

?nh mắt Tống Mạc hung ?c nham hiểm nh?n chằm chằm c? mấy gi?y, mặt kh?ng ch?t thay đổi bu?ng tay ra.

Cảm gi?c ?p b?ch tr?n đỉnh đầu bỗng nhi?n biến mất, Tần Ngu khẽ thở ph?o nhẹ nh?m.

Trong l?ng, kh?ng phải l? kh?ng kh? chịu, lời Tống Mạc mới n?i cũng kh?ng phải l? kh?ng hề c? đạo l?, x?c thực đ? đ?m v?o chỗ đau của c?, đ?y l?ng của c? kh?ng phải l? kh?ng hiểu, chỉ l?, Hứa Giang Nam kh?ng tốt, chỉ c? c? mới c? quyền n?i, người kh?c, kh?ng thể được n?i như vậy, c? kh?ng cho ph?p, c? bất kỳ người n?o nhằm v?o Hứa Giang Nam.

Hai người đều kh?ng n?i th?m g? nữa, trong ph?ng l?m việc, một lần nữa b?y ra bầu kh?ng kh? quỷ dị.

Tần Ngu nh?n chằm chằm giấy trắng rơi đầy đất, đ? l? do anh đi t?m luật sư thảo ra thỏa thuận trước h?n nh?n, m? b?y giờ, ch?ng n? y?n lặng nằm tr?n mặt đất, thậm ch? c?n bị c? giẫm dưới ch?n, trở n?n lầy lội kh?ng chịu nổi.

Thật giống như, dẫm n?t tất cả ki?u ngạo của người đ?n ?ng n?y dưới ch?n.

Trong l?ng Tần Ngu, một mảnh trầm trọng.

M? chỗ ?nh s?ng chiếu xuống, người đ?n ?ng kia đưa lưng về ph?a c?, kh?ng n?i một lời, b?ng lưng của anh thoạt nh?n chẳng biết tại sao lại c? v?i phần c? đơn.

Kh?ng phải l? kh?ng kh? chịu, người đ? từng sớm chiều chung đụng với c? b?y giờ lại đi đến tr?nh độ như vậy, nhưng việc đ? đến nước n?y, biết l?m thế n?o đ?y?

Những thứ kia nổi l?n nước mắt, bị Tần Ngu cứng rắn đ? xuống, c? kinh ngạc đứng ở tại chỗ nh?n b?ng lưng của anh, mấp m?y m?i, cuối c?ng n?i ra một c?u, "Tống Mạc, t?i sẽ kh?ng kết h?n với anh, ngươi thu tay lại đi, mọi chuyện, đến đ?y chấm dứt, từ nay về sau, đừng tới t?m t?i nữa."

Trong kh?ng kh? đầu vai của anh khẽ run kh?ng thể nhận ra.

Mấy gi?y sau, chậm r?i quay mặt lại, tr?n khu?n mặt trong trẻo nhưng lạnh l?ng anh tuấn, cặp con ngươi đen lẳng lặng nh?n chằm chằm c?, ki?u căng, khinh thường, "Tần Ngu, c? cho rằng, Tống Mạc t?i dễ d?ng bị xua đuổi như vậy sao?"

? tứ của anh, hiển nhi?n dễ thấy.

Tần Ngu nắm quyền, h?t một hơi thật s?u, "Tống Mạc, tr?n đời n?y nhiều người phụ nữ như vậy, anh muốn ai cũng c? thể, tại sao phải n?u lấy t?i kh?ng tha như vậy, c? ? g? sao?"

?nh mặt trời chiếu l?n tr?n người anh, g? m? anh tuấn của anh c? ch?t kh?ng ch?n thực. Anh c?i mặt, đốt một điếu thuốc, nhẹ h?t một ngụm, ngước mắt nh?n về ph?a c?, con mắt ?m trầm, "Trong nhiều người phụ nữ như vậy, chỉ c? c? hữu dụng."

"C? ? g??" Tần Ngu nh?u m?y.

"T?i cần một c? vợ nhu thuận nghe lời, c? hết sức th?ch hợp, đương nhi?n, đ?y chỉ l? thứ yếu, nguy?n nh?n chủ yếu l? Tần L?ng, n? c? thể chặn ba mẹ t?i lại. Chỉ cần c? v?o Tống gia, liền kh?ng c? ai bức ta cưới những người phụ nữ mạc danh kỳ diệu kia."

Người Tống gia kh?ng thể n?o cho Tần Ngu tiến v?o Tống gia, nhưng Tần Ngu mang thai cốt nhục Tống gia, liền kh?ng giống nhau, Tống gia tuyệt đối kh?ng thể để huyết mạch của m?nh l?nh đ?nh b?n ngo?i, chỉ cần c? Tần L?ng, bọn họ liền kh?ng n?i lời n?o, coi như l? anh muốn kết h?n với Tần Ngu, họ cũng tự nhi?n thỏa hiệp, như thế, anh liền kh?ng cần ứng ph? với những người bọn họ an b?i cho anh.

Tần Ngu kh?ng d?m tin nh?n chằm chằm g? m? của anh, mới ph?t gi?c, thần sắc của anh lạnh nhạt xa c?ch như vậy, thật giống như, mọi chuyện đều l? chuyện tất nhi?n.

Đ?y l?ng, khẽ co r?t đau đớn.

Nguy?n lai.

Nguy?n lai hết thảy cũng chỉ một cuộc giao dịch.

Nguy?n lai trong mắt anh, c? chỉ l? một con cờ, cũng l? bia đỡ đạn.

Thiệt th?i cho c? c?n tự cho rằng??.

Y?n tĩnh một hồi l?u, mới đ? xuống đau nhức trong l?ng, mặt trầm như nước nh?n về ph?a Tống Mạc, "Cuộc giao dịch n?y, t?i sẽ kh?ng gi?p anh, Tần Ngu t?i l? một người sống sờ sờ, kh?ng phải l? một qu?n cờ trong tay anh."

"Tần Ngu, sự ki?n nhẫn của t?i c? hạn, kh?ng cần lại khi?u chiến cực hạn của t?i, ngoan ngo?n k? t?n, t?i đ?p ứng c?, sẽ kh?ng l?m kh? ai nữa."

Người đ?n ?ng mặt kh?ng ch?t thay đổi liếc nh?n c?, mở miệng n?i.

"Tống Mạc, sao anh lại c? thể ?ch kỷ như vậy!" Giờ khắc n?y, tim của c? rất đau, vốn l? đ? xuống cảm x?c, một lần nữa bị bốc l?n, ?p chế kh?ng c? t?c dụng.

"T?i sẽ t?m c? một lần nữa, phần thỏa thuận n?y sẽ được gởi tới chỗ c? trong v?ng?

một ng?y, k? v?o n?, rồi đưa đến đ?y." Trong sương m? lượn lờ, thần th?i lạnh?

người đ?n ?ng l?ng đến cực điểm, căn bản kh?ng ch? ? phản kh?ng của c?.

Hy vọng cuối c?ng trong l?ng, triệt để dập tắt, chỉ c?n lại cảm gi?c lạnh như băng.

Giờ khắc n?y, Tần Ngu mới biết, người đ?n ?ng trước mắt m?nh n?y, căn bản kh?ng c? tr?i tim.

Lưu lại nơi đ?y, cũng sẽ kh?ng c? kết quả g?, anh cũng kh?ng liếc nh?n c? một c?i.

Tần Ngu thu hồi ?nh mắt, chết lặng xoay người rời đi.

Lầu dưới, một mảng hối hả, tiếng động lớn ầm ĩ n?o nhiệt, c? chạy xe điện tr?i v?o d?ng người, kh? lạnh đ?nh tới mặt, một trận r?t lạnh, t?m lại kh?ng kịp l?nh.

Nh?n bầu trời m?nh m?ng, hốc mắt Tần Ngu sưng đỏ, tr?n ra một tầng nước mắt.

Lần trước, l? Hứa Giang Nam, l?c n?y đ?y, th? l? ai?

―――

Sau xe điện, một chiếc Audi m?u đen kh?ng xa kh?ng gần thong thả đi theo, b?n trong buồng xe, người đ?n ?ng mặc t?y trang m?u đen nh?n chằm chằm b?ng lưng nhỏ nhắn xinh xắn suy yếu của Tần Ngu, cầm điện thoại di động l?n.

"Giang tổng, Tần tiểu thư mới ra khỏi Tống thị tập đo?n, thoạt nh?n thật kh?ng tốt."

Đầu kia d/d/;l;qd điện thoại ngắn ngủi trầm mặc v?i gi?y, truyền đến giọng n?i trong trẻo của người đ?n ?ng, hơi kh?n kh?n, "T?i biết, c?c người cứ bảo vệ tốt c? ấy."

"V?ng."

. . .


Editor: Tr? sữa tr? xanh

Tần Ngu d[d[lq[d kh?ng biết m?nh đ? ngồi bao l?u, chỉ cảm thấy h?nh như ?nh mặt trời đ? tản đi, trong tầm mắt, chỉ c?n lại h?nh d?ng mơ hồ, mang theo ?nh nước, quay v?ng, giấu đầu hở đu?i, ?m thanh, giống như ở rất xa.

Trong trời đất, chỉ c?n lại một người c?, vắng lặng c? tuyệt.

Cho đến khi nước mắt lặng lẽ rơi xuống, lạnh buốt rơi xuống đầu ng?n tay, mới giật m?nh nhận ra, c? đ? kh?c.

Từ khi biết r? chuyện n?y cho tới b?y giờ, c? c?n chưa từ bỏ, Hứa Giang Nam lại lựa chọn rời đi trước, cứ như vậy bỏ mặc một m?nh c?.

Anh chưa từng nhẫn t?m.

Trong kh?ng kh? y?n tĩnh, tim đau nh?i khiến c? đau kh?ng thở nổi, ngẩn ngơ.?

Ngay cả khi c?nh cửa bị người đẩy ra cũng kh?ng biết.

Trong tầm mắt mơ hồ, đột nhi?n xuất hiện một b?ng đen, trong l?ng Tần Ngu khẽ chấn động, liền thấy, một h?nh b?ng nho nhỏ ngồi chồm hổm xuống trước mặt c?, l? Tần L?ng.

B? duỗi b?n tay nho nhỏ ra lau nước mắt tr?n mặt Tần Ngu, l?ng m?y tr?n khu?n mặt tuấn t? nhỏ nhắn cau lại, b?n trong giọng n?i mềm mại mơ hồ mang theo tức giận, "Mẹ, tại sao mẹ kh?c? Ai khi dễ người, con thay người đi dạy dỗ hắn!"

Tần Ngu ho?n hồn, nhanh ch?ng đưa tay lau nước mắt tr?n mặt, gạt bỏ cảm gi?c chua x?t mỉm cười so với kh?c c?n kh? coi hơn, đưa tay nắm lấy b?n tay nhỏ b? của Tần L?ng, "Mẹ kh?ng c? việc g?, ai d?m khi dễ mẹ nha, mẹ thấy ?c mộng th?i."

Đ?y mắt trắng đen r? r?ng của Tần L?ng l?e l?n một ?nh s?ng đau l?ng, tuổi nhỏ, nhưng đ? hiểu đạo l? đối nh?n xử thế, mẹ đau l?ng, lại kh?ng n?i ra,vừa tức giận lại kh?ng đ?nh l?ng nh?n chằm chằm con mắt của Tần Ngu hồng như con thỏ, kh?ng vui cong c?i miệng nhỏ nhắn l?n, "Mụ mụ, mẹ nghĩ rằng con ngốc sao!"

Tần Ngu đưa tay chọc chọc khu?n mặt tức giận của Tần L?ng, cố l?m ra vẻ thoải m?i, "Được rồi, kh?ng n?i nữa, đi rửa mặt, nếu kh?ng sẽ đi học muộn."

Đến c?ng vẫn l? con n?t, vừa nghe lời n?y, cho d? kh?ng t?nh nguyện, cũng phải đi ra ngo?i.

Một bữa cơm ăn trầm mặc dị thường, Tần L?ng hiểu chuyện, kh?ng n?i c?i g? nữa.

Ăn cơm xong, Tần Ngu đưa Tần L?ng đi học.

Tuyết đ? ngừng, đ? c? c?ng nh?n vệ sinh qu?t qua một lần, lại bởi v? đ?m qua rơi xuống cả đ?m, cho n?n tr?n mặt đất vẫn t?ch lũy một tầng hơi mỏng.

Tần Ngu l?i xe chở Tần L?ng, xe đ? l?n tuyết đọng, ph?t ra ?m thanh k?t... K?t..., rơi v?o trong l?ng người, l? ?m thanh n?o nề.

Kh?ng biết đ? qua bao l?u, vẫn chưa dừng lại như b?nh thường, Tần Ngu nghe giọng n?i Tần L?ng ồm ồm c?ch khăn qu?ng cổ truyền đến, rơi v?o trong kh?ng kh? lạnh v? kh? r?o, "Mẹ mẹ, con biết r? tại sao mẹ kh?c, l? v? ch? Giang Nam."

Trong l?ng Tần Ngu khẽ chấn động, h? to miệng, lại ph?t hiện, kh?ng biết n?n n?i c?i g?.

Giọng n?i Tần L?ng trộn lẫn khổ sở nh? nhẹ truyền đến, "Mẹ, con nghe c? gi?o nh? trẻ n?i, c?c c? n?i ch? Giang Nam kh?ng cần mẹ, ch? y?u người kh?c."

Anh kh?ng cần c? nữa, anh y?u người kh?c.

Ngay cả Tần L?ng cũng n?i như vậy.

Giống như chỉ c? một m?nh c? cố chấp như đứa ngốc, đứng tại chỗ b?ng ho?ng, quanh quẩn, kh?ng muốn tin sự thật, c?n h?n mọn mong đợi, Hứa Giang Nam sẽ trở lại.

Đ?ng tiếc, anh sẽ kh?ng trở lại nữa.

B?y giờ anh đang ở nơi n?o? C? phải hay kh?ng, đang ở b?n cạnh người phụ nữ kia?

Tim, cảm gi?c đau nhức lan rộng, giống như l? c? rậm rạp chằng chịt kim ch?m thật s?u v?o, m?u tươi, r? rỉ chảy ra.

Thế gian n?y, đau nhất kh?ng g? hơn c?i n?y, ngươi cho rằng người kia vĩnh viễn kh?ng rời khỏi người, nhưng, lại đi như một trận gi?, biến mất khỏi thế giới của ngươi, kh?ng lưu một tia dấu vết.

Hốc mắt n?ng l?n, nước mắt liền đọng th?nh hạt lớn rơi xuống.

Rơi ở tr?n mặt, rất nhanh kết th?nh băng hơi mỏng, l?nh đến thấu xương, t?m lại kh?ng kịp l?nh.

Trong gi?, Tần L?ng cố n?n nước mắt n?i thật thấp, mang theo ? tứ h?m x?c an ủi, rơi ở b?n tai của c?, "Mẹ, đừng kh?c, mẹ c?n c? con, con vĩnh viễn cần mẹ."

Trong l?ng Tần Ngu chua x?t khổ sở một hồi, bả vai kh?ng nhịn được khẽ run.

Một gi?y sau, Tần Ngu liền ph?t gi?c, đầu của Tần L?ng chậm r?i tựa v?o ngang h?ng của c?, nhẹ nh?ng cọ x?t, "Mẹ, ngoại trừ con, ch?ng ta c?n c? ba ba." Giọng n?i mềm mại nhẹ nh?ng của b?, lại rất nghi?m t?c, hết sức ki?n định.

Trong l?ng Tần Ngu đột nhi?n mềm nhũn.

Ba ba, đ?ng vậy, Tống Mạc n?i, muốn cưới c?.

Trước kia c? nghĩ tới nhớ tới Hứa Giang Nam, kh?ng muốn gả cho Tống Mạc, vậy b?y giờ, Hứa Giang Nam kh?ng cần c? nữa, c? phải hay kh?ng, c? n?n ngoan ngo?n nhận mệnh, gả cho Tống Mạc, từ nay về sau an an ổn ổn l?m Tống phu nh?n?

Chỉ cần c? gả cho Tống Mạc, về sau quần ?o đến đưa tay, cơm đưa tới miệng, kh?ng cần dậy sớm chuẩn bị, kh?ng cần dầm trong mưa, Tần L?ng cũng c? một gia đ?nh đầy đủ, từ nay về sau c? kh?ng cần hoảng loạn, sống dưới uy dưới của?

Tống Mạc, tất cả, tựa hồ kh?ng c? g? kh?ng tốt.

Chỉ l?, trong đầu Tần Ngu chợt l?e l?n một ? niệm đ?ng sợ, ở trong nh?y mắt, nước mắt cũng qu?n chảy, chỉ c?n lại một trận kinh h?i.

Tống Mạc uy hiếp?

L?c trước h?nh như anh đ? n?i qua, nếu như c? kh?ng muốn gả, anh sẽ c? biện ph?p l?m cho c? ngoan ngo?n gả đi, đến b?y giờ c? c?n nhớ r? r?ng, l?c n?i những lời n?y, ki?u căng tr?n mặt người đ?n ?ng, kh? thế b?y mưu nghĩ kế như muốn x?m nhập biển c?t vậy, c?n c? h?m đ?, ở trong nh? của c?, l?c c? n?i c? c? vị h?n phu, vui vẻ tr?n mặt Tống Mạc l?m cho người ta đo?n kh?ng ra, chẳng lẽ n?i scandal giữa Hứa Giang Nam c?ng người phụ nữ kia, l? do Tống Mạc sắp đặt sao?

D? sao, người phụ nữ kia, cũng c? ch?t li?n quan với Tống Mạc.

C?i nhận thức n?y, kh?ng ngừng xoay quanh ở trong đầu của c?, mơ hồ, nhưng lại ch?n thật tồn tại.

Hoảng loạn một hồi, h?nh như l?c sau Tần L?ng lại n?i g? đ?, một c?u c? cũng kh?ng nghe thấy, những thứ kia phảng phất đều bị gi? mang đi, tung bay ở đ?m m?y, m? suy nghĩ của c?, bị sắc đen quay cuồng như nước biển v?y quanh, ? niệm đ?ng sợ trong đầu kia, giống như cự thạch, tầng tầng đ? trong l?ng c?, cơ hồ kh?ng thở nổi.

Cho đến khi Tần L?ng ở b?n tai c? h? to một tiếng, "Mẹ, đến rồi, đến Chức Cao Nữ Gi?o rồi!" Suy nghĩ của Tần Ngu bị một b?n tay cứng rắn k?o trở về.

Kinh hoảng một l?t, đạp thắng xe.

Tay ch?n Tần L?ng nhẹ nh?ng nhảy xuống xe, tr?ng hợp ở cửa c? v?i c? gi?o đang đứng, nh?n qua b?n n?y, Tần L?ng đứng ở cửa trường học phất tay với Tần Ngu, c? nh?n Tần L?ng, vừa vặn chống lại ?nh mắt của v?i c? gi?o kia, khẽ giương cao kh?e miệng, gạt bỏ nụ cười kia, c?ch một tầng sương m?, c? lại r? r?ng tr?ng thấy, trong mắt c?c c? đ? l? thương cảm.

C?c c? l? thương cảm c?, bị người đ?n ?ng m?nh y?u mến vứt bỏ.

Vứt bỏ.

Trong l?ng một trận chua x?t.

Tất cả suy nghĩ hỗn loạn, tại thời khắc n?y, một lần nữa hiện l?n, dần dần r? r?ng.

Nếu như Hứa Giang Nam kh?ng phạm sai lầm, tại sao lại ** trong l?c đ? trốn v? tung v? ảnh, ngay cả một c?u giải th?ch cũng kh?ng muốn lưu lại cho c??

Nếu như n?i, đ?m đ? ch?n thật tồn tại, anh kh?ng muốn, ai c? thể cưỡng b?ch được anh? Huống chi, bọn họ đi v?o như thế n?o, vui vẻ như vậy, kh?ng phải c? đ? thấy r? r?ng r?nh mạch sao?

Đến c?ng c? c?n ho?i nghi c?i g??

Mới vừa rồi, thế nhưng c? nghĩ tới, Hứa Giang Nam trật quỹ đạo, l? do Tống Mạc sắp đặt.

Kh?e m?i kh?ng tiếng động to?t ra, lộ ra nụ cười bạc lương, l? c?, to?n bộ l? do c? viện cớ, l? c?, kh?ng muốn tiếp nhận t?n nhẫn n?y.

Nếu b?y giờ đ? kh?ng c?n đường lui, vận mệnh từng bước từng bước đẩy c? đến t?nh cảnh n?y, c? cần g? phải hao hết t?m tư trốn.

C? lẽ, gả cho Tống Mạc mới l? lựa chọn tốt nhất cho c?.

―――

Điện thoại di động đột nhi?n vang l?n, Tần Ngu ngừng xe, nghe m?y.

L? mẹ Tần, c? c?i đầu, nhẹ nh?ng nghe m?y, "Ngu nhi, chuyện của Hứa Giang?

Nam mẹ đ? biết."

Tần Ngu trầm mặc mấy gi?y, đứng ở trong gi? h?t mũi một c?i, giọng n?i kh?n kh?n, "Mẹ, con kh?ng sao, l? thật."

"Chao ?i, con nh?c kia, ph?t sinh chuyện lớn như vậy cũng kh?ng n?i với mẹ, việc n?y cũng l? lỗi của mẹ, nếu sớm biết thằng nh?c Hứa gia kia l? người như vậy, mẹ sẽ kh?ng giao con cho n?, mẹ." Mẹ Tần tr?n đầy ?y n?y c?ng tự tr?ch.

"Mẹ, đừng n?i nữa, b?n n?y con c?n đang l?m việc n?, con kh?ng sao đ?u, l? thực." Tần Ngu khẽ cười v?i tiếng, t?m cớ c?p điện thoại.

C? c?ng Hứa Giang Nam đ? đến nước n?y, cần g?, l?m cho người trong nh? lo lắng th?m nữa.

―――

Tập đo?n Tống thị.

Tầng trệt cao v?t trong m?y, ẩn trong sương m?, mắt nh?n l?n tr?n, cơ hồ kh?ng thấy đến cuối c?ng, những thứ sương trắng kia lạnh như băng lượn lờ quanh đ?, tăng th?m h?n kh? cho cả t?a lầu, người ta c? thể nh?n l?n nhưng kh?ng c?ch n?o tiếp nhận được kh? thế như vậy.

Tần Ngu dừng xe điện, ch? x?t ng?n tay đ?ng cứng, cầm l?n một sấp văn kiện đi tới cửa đại sảnh.

Cửa bảo vệ biết c?, d? sao, hắn chưa từng thấy c? g?i xinh đẹp như vậy n?o loạn ở Tống thị, lần trước, c? g?y loạn, để lại ấn tượng khắc s?u cho bọn họ.

Bất qu?, n?y cũng kh?ng phải l? nguy?n nh?n bọn họ t?y t?y cho Tần Ngu đi v?o.

Đến c?ng vẫn đi l?n ngăn lại.

Tần Ngu thấy thế, ngẩng đầu ưỡn ngực nh?n hai bảo vệ cao hơn c? hai ba mươi cm, con mắt sưng đỏ qu?t nh?n hai người, "Đ? qu?n bổn tiểu thư sao?"

Vốn l? động t?c rất uy nghi?m, c? l?m được, lại l?m chua x?t l?ng người.

Hai bảo vệ hơi ngẩn ra, ?nh mắt rơi v?o tr?n ?nh mắt Tần Ngu thoạt nh?n ph? lệ th? thảm, nhất thời qu?n n?i chuyện.

Tần Ngu biết r? bọn họ đang nh?n c?i g?, theo bản năng xoa nhẹ con mắt, "Nh?n c?i g? vậy, như thế n?o, chẳng lẽ Tống tổng của c?c người kh?ng cho người c? con mắt sưng l?n v?o sao?"

"Cũng kh?ng phải, chỉ l?, tiểu thư, tất cả phải l?m theo quy củ." Hai bảo vệ nh?n nhau, trong l?ng nhất thời động l?ng trắc ẩn, nhưng d? sao c?ng ty c? quy củ c?ng ty, kh?ng cho bọn họ l?m loạn được.

Lập tức Tần Ngu c? cảm gi?c ủy khuất, c? đ? thảm như vậy, v? c?i g? mọi người lại muốn l?m kh? c?, trong l?ng đau x?t, thiếu ch?t nữa nhịn kh?ng được rơi nước mắt.

L?c đ?, c? một b?ng d?ng thướt tha uyển chuyển đi tới cửa, mặt mỉm cười, tự nhi?n thanh thản nhưng kh?ng mất kh? thế, kh?ng phải l? trợ l? của Tống Mạc Hứa Văn th? l? người n?o?

Trong l?ng Tần Ngu vui mừng, liền tiến l?n ngh?nh đ?n.

Hứa Văn đẩy cửa ra, ?nh mắt rơi v?o tr?n khu?n mặt tiều tụy r? r?ng đ? kh?c một hồi của Tần Ngu, đ?y mắt cũng kh?ng c?i g? ngo?i ? muốn, chỉ l? lộ ra một ch?t thần sắc kh?ng đ?nh l?ng, nhẹ nh?ng mở miệng, giọng n?i lu?n kh?ng gợn s?ng theo bản năng nhu h?a v?i phần, "Tần tiểu thư, đến t?m Tống tổng sao?"

Tần Ngu h?t mũi một c?i, d?ng sức gật đầu nhẹ, trơ mắt nh?n Hứa Văn, "Bất qu? bảo vệ kh?ng cho t?i v?o, trợ l? Hứa, c? thể n?i với bọn họ một tiếng hay kh?ng? T?i c? chuyện gấp t?m Tống tổng."

Trong l?ng Hứa Văn trong vắt như gương s?ng, vừa nghe Tần Ngu n?i như vậy,?

trong l?ng liền đo?n ra ** kh?ng thiếu mười, l?c n?y gh? mắt nh?n về ph?a hai người bảo vệ, giọng n?i kh?i phục trong trẻo nhưng lạnh l?ng, "Cho Tần tiểu thư đi v?o."

"V?ng." Hai bảo vệ khẽ vuốt cằm, bộ d?ng rất cung k?nh.

Tần Ngu cảm k?ch nh?n Hứa Văn, "C?m ơn trợ l? Hứa."

Hứa Văn nh?n nhạt liếc nh?n c? một c?i, "Tần tiểu thư n?i chi vậy, mau v?o đi th?i."

Tần Ngu cũng kh?ng hề kh?ch s?o, đi thẳng v?o.

Ngược lại Hứa Văn nh?n b?ng lưng Tần Ngu xuất thần trong chốc l?t, khe khẽ thở d?i một c?i, mới rời đi.

Trong đại sảnh người đến người đi, nh?n ra được, l?m ăn ở Tống thị tốt mười phần, bất qu? Tần Ngu kh?ng c? t?m tư quản những thứ n?y, xuy?n qua đ?m người trang phục nghề nghiệp, đi đến thang m?y gần nhất.

Thang m?y m?u bạc mới tinh từ từ đi l?n, Tần Ngu dựa lưng v?o tr?n v?ch tường, rủ xuống con mắt lẳng lặng qu?t mắt nh?n thỏa thuận trong tay, theo thời gian tr?i qua, l?ng b?n tay, rỉ ra một tầng mồ h?i mỏng, trong tim, đột nhi?n bắt đầu kh?ng y?n.

Đương nhi?n, qua mấy gi?y, những thấp thỏm trong l?ng Tần Ngu liền bị l?ng hiếu kỳ của m?nh thay thế, l?c đ?, c? nh?n chằm chằm con số kh?ng ngừng nhảy l?n, kh?ng ngừng suy nghĩ, sao kh?ng c? nh?n vi?n tiến đến, vừa rồi c? thấy c? rất nhiều người chen lấn thang m?y m?.

Hiếu kỳ như vậy, khi Tần Ngu nh?n thấy mấy chữ "Thang m?y chuy?n dụng??của Tổng gi?m đốc ", liền giải tỏa mọi thắc mắc.

Thế nhưng c? lại đi thang m?y chuy?n dụng của Tống Mạc.

Trong khoảng thời gian ngắn, c? cảm thấy v?ch tường giống như nhiễm l?n kh? tức của người đ?n ?ng kia, trong h? hấp, hương vị m?t lạnh kia, tựa hồ quanh quẩn ở ch?p mũi.

Trong l?ng khẽ chấn động, c? sẽ kh?ng ngẫu nhi?n gặp anh trong thang m?y đi.

Sự thực chứng minh, tr? tưởng tượng của c? quả thực phong ph?, chỉ v?i ph?t ngắn ngủi, c?n chưa đủ để c? c?ng anh ngẫu nhi?n gặp nhau.

Đang nghĩ ngợi lung tung, nghe thấy một tiếng "Đốt", cửa thang m?y, từ từ mở ra.

Tầm mắt bỗng nhi?n mở rộng. S?n nh? m?u trắng, h?nh lang y?n tĩnh, trần nh? khảm nạm đ?n thủy tinh, l?c đ?, ?nh s?ng lẳng lặng chảy xu?i nghi?ng về tr?n s?n nh?, rơi v?o mắt, chỉ cảm thấy thật giống như ?nh trăng chiếu xuống, s?ng ?ng ?nh, nổi bật l?n s?n nh? sạch sẽ, r? r?ng phảng phất như một mặt gương, c?i đầu, cũng c? thể nh?n ra c? b?ng người đến.

Tr?n v?ch tường cũng kh?ng nhiễm một hạt bụi, khung h?nh tinh xảo treo tr?n tường, mặc d? kh?ng biết ai vẽ ra, cũng kh?ng kh? biết, tất nhi?n gi? tiền của n? sẽ l?m người ta tặc lưỡi.

Lần trước đến qu? vội v?ng, c? kh?ng c? ch? ? tới những thứ n?y, b?y giờ, c? cảm thấy, quả nhi?n Tống Mạc l? người biết hưởng thụ, chỉ l? một c?i h?nh lang, liền bố tr? xa hoa như thế.

Dọc theo h?nh lang đi đến cuối c?ng, trong tầm mắt, cuối c?ng xuất hiện một gian ph?ng, tr?n v?n cửa đen nh?nh, viết v?i chữ to s?ng ngời "Ph?ng l?m việc của Tổng gi?m đốc ".

Trong l?ng, bỗng nhi?n căng thẳng, nghĩ đến người đ?n ?ng kia đang ngồi b?n trong, m? c?, sẽ phải c?ng anh chung sống dưới một m?i hi?n, trong l?ng, giống như c?i g? đi loạn, kh?ng bị khống chế, cơ hồ muốn nhảy khỏi tr?i tim.

Căng thẳng, căng thẳng muốn chết, so với l?c trước tới đ?y vụng trộm kiểm tra c?n phải khẩn trương hơn, s?t sao nắm văn kiện trong tay, nhất thời, lại kh?ng d?m đẩy cửa v?o.

Đứng trong h?nh lang, dựa v?o v?ch tường đối diện, b?y ra nụ cười c? cho l? ho?n mỹ nhất, kh?ng tiếng động mở miệng, "N?y, Tống ti?n sinh, đ? l?u kh?ng gặp, t?i tới cấp cho anh c?u trả lời thuyết phục, t?i đ? nghĩ xong, t?i muốn gả cho anh."

Sao c? cảm thấy như m?nh đang hạ thấp m?nh vậy, c? giống như kẻ ăn xin đổ thừa cần phải gả cho anh, kh?ng được kh?ng được.

G?i g?i mi t?m, một lần nữa giương cao kh?e m?i, giọng n?i nghi?m nghị, "Tống ti?n sinh, t?i đến đ?y, đề nghị của anh t?i đ? suy nghĩ kỹ, t?i quyết định bất đắc dĩ gả cho anh."

?ch, c?i n?y nghe, hết sức v? sỉ, kh?ng được kh?ng d/d/;lqd; được.

Trầm tư một l?t, Tần Ngu dựa v?ch tường thập phần nghi?m t?c phun ra một c?u,?

"Tống ti?n sinh, về đề nghị của anh, t?i hết sức thận trọng suy t?nh, h?m nay t?i tới nơi đ?y, ch?nh l? v? cấp cho anh một c?u trả lời thuyết phục."

C?i n?y, nghe c? thể tiến h?nh, kh?ng qu? lời, rất được.

Tốt, liền như vậy.

H?t s?u một hơi, vỗ ngực.

Lộ ra nụ cười thản nhi?n, đưa tay đẩy cửa.

Bất qu? vừa mới đẩy ra một khe cửa thật nhỏ, c?n chưa dừng lại, trong ph?ng vang l?n giọng n?i hờn dỗi của phụ nữ, nhưng l?m cho trong l?ng c? khẽ chấn động, sững sờ ngay tại chỗ.

Cổ tay, như bị d?nh chặt tr?n v?n cửa, kh?ng thể động đậy, đ?y mắt, như hồng thủy cuồn cuộn đ?nh tới.

L?ng hiếu kỳ lớn cường đại, l?m cho c? h? hấp kh?ng xong, rốt cuộc kh?ng một tiếng động lắng nghe.

Biết rất r? d?m ng? như vậy l? kh?ng hợp t?nh hợp l?, cũng kh?ng c? đạo đức, d? sao c? cũng l? người m? anh đi cầu h?n c?n c? thể sống chung cả đời, chẳng lẽ c? kh?ng c? tư c?ch t?m hiểu anh trong ?m thầm một ch?t sao?

Đương nhi?n l? c?!

Nghĩ như vậy, trong l?ng Tần Ngu vốn l? đang do dự lập tức bị c? n?m đến ch?n từng m?y.

Nhanh như m?o, xuy?n thấu qua khe cửa nhỏ x?u, con mắt nh?n chằm chằm.

―――

Mặt b?n đen nh?nh, che đi đ?i ch?n d?i của người đ?n ?ng, trong tầm mắt, chỉ thấy một người đ?n ?ng mặc ?o sơ mi trắng nghi?ng th?n thể nh?n chằm chằm người phụ nữ, c?ch một khoảng c?ch, Tần Ngu thấy r? r?ng khu?n mặt bạch hi lạnh nhạt của người đ?n ?ng, đ?i mắt thon d?i đen nh?nh như mực, lộ ra ?nh s?ng nh?n nhạt, giống như l? một đầm nước tĩnh mịch, trầm tĩnh, th?m th?y, m? người phụ nữ mặc v?y d?i hồng phấn kia, tr?n vai cho?ng một ?o cho?ng l?ng chồn nghi?ng th?n thể, đ?i m?i khi đ?ng khi mở, v?c người lồi l?m hấp dẫn, g? m? bạch hi sạch sẽ, c?i cằm nhọn, mặc d? thấy kh?ng r? ngũ quan, lại mơ hồ cảm thấy ch?nh l? một mỹ nh?n.

Chỉ thấy th?n kh?ng nghe r? lời n?i, cảm gi?c n?y giống như đang xem kịch c?m l?m cho t?m t?nh Tần Ngu ngứa ng?y kh? nhịn, nhịn kh?ng được d?n gần hơn.

Lần n?y, c? nghe được giọng n?i mơ hồ của người phụ nữ.

"Trải qua cụ thể sao?" Giọng n?i của người phụ nữ c? ch?t kinh ngạc.

"Ừ." Tống Mạc c?i đầu ứng một c?u, giọng n?i giống như ph?t ra từ trong lỗ mũi, ? tứ h?m x?c kh?ng r?.

Người phụ nữ rất nhanh thoải m?i, "Đ?m h?m đ? ta say rượu với Hứa Giang Nam, ngủ với hắn, chụp ảnh, chuyện tiếp theo ng?i đ? biết rồi đ?."

Người m? c? ta vừa mới n?i, l? Hứa Giang Nam sao?

T?m Tần Ngu mạnh mẽ nhắc tới, ?nh mắt c?ng sắc b?n quanh quẩn ở tr?n mặt người phụ nữ, nh?n mấy gi?y, lại từ tr?n sườn mặt của người phụ nữ kia, t?m ra v?i phần b?ng d?ng của Thẩm Vi Nhi.

Bất qu?, cũng chỉ l? mơ hồ.

Chỉ l?, tim của c?, đột nhi?n sinh ra một dự cảm xấu, trong tối tăm, chỉ cảm thấy c? đồ vật g? đ?, tựa hồ lập tức sẽ nổi tr?n mặt nước, nhưng lại m?ng lung, kh?ng thấy r?.

Ngưng thần, lần nữa thả sự ch? ? tới tr?n hai người b?n trong.

Chỉ nghe thấy giọng n?i trầm thấp dễ nghe của Tống Mạc c?ch c?nh cửa truyền đến, trong trẻo nhưng lạnh l?ng, "Kh?ng hơn?"

"Đương nhi?n." Giọng n?i của người phụ nữ c? ch?t đắc ?.

Tống Mạc kh?ng l?n tiếng, lẳng lặng nh?n chằm chằm người phụ nữ, thần sắc mơ hồ lộ ra v?i tia kh?ng đếm xỉa tới đến.

Ngắn ngủi trầm mặc.

"Tống tổng, ta gi?p ng?i l?m chuyện lớn như vậy, ng?i đ? chuẩn bị, thưởng như thế n?o cho ta chưa?" Người phụ nữ đột nhi?n thản nhi?n cười, m?i đỏ thẫm, khẽ giương cao, chữ cuối c?ng rơi xuống, khẽ tăng ngữ điệu, lại lộ ra một ? tứ dẫn dụ h?m x?c, m? th?n thể xinh đẹp của c? ta, chậm r?i tới gần Tống Mạc, mang theo thử d? x?t.

Xem đến l?c n?y, t?m của Tần Ngu, chậm r?i treo l?n.

Giờ khắc n?y, c? lại c? ? muốn x?c động qu?n m?nh x?ng v?o một tay bắt người phụ nữ kia d?ng sức k?o ra.

Cũng may, cảm gi?c x?c động đ? thay đổi trước khi c? muốn thực hiện, c? cứng rắn nhịn được.

Người phụ nữ kia vẫn c?n chậm r?i đến gần Tống Mạc, từ g?c độ Tần Ngu nh?n sang, chỉ cảm thấy s?ng lớn của người phụ nữ kia tựa hồ sắp đụng với lồng ngực của anh.

Tim của c?, đột nhi?n d?ng l?n một cỗ lửa hỏa v? danh, đến rất qu?i dị, cũng hết sức kh?ng giải th?ch được.

Bất qu? ngọn lửa v? danh của c? c?n kh?ng chưa đốt th?nh hỏa hoạn hừng hực, Tần Ngu đ? nh?n thấy, Tống Mạc kh?ng ch?t đắn đo đẩy người phụ nữ kia ra, lực đạo qu? lớn, c? nh?n thấy người phụ nữ kia nho?ng một c?i, bị n?m đi.

Tr?i tim, trong nh?y mắt nhảy vọt l?n cổ họng.

Nếu như Tống Mạc đi đỡ người phụ nữ kia, l? chuyện thường t?nh, nhưng b?y giờ, đầy trong đầu c? đều l?, kh?ng cần đỡ, kh?ng cần đỡ.

Sao c? lại hư hỏng như vậy nha, Tần Ngu nhịn kh?ng được cảm kh?i một c?u, tiếp tục nh?n chằm chằm b?n trong.

Như c? mong muốn, Tống Mạc vững v?ng ngồi y?n tr?n ghế, mắt lạnh nh?n người phụ nữ kia, kh?ng c? ch?t ? tứ n?o muốn đứng dậy đỡ.

M? người phụ nữ kia, cũng kh?ng c? ng? xuống, trong l?c bối rối bắt được một g?c b?n l?m việc, miễn cưỡng đứng dậy.

L?m như chưa tỉnh hồn, người phụ nữ c?i thấp đầu, từng ngụm từng ngụm thở ph? ph?, xương quai xanh ph?a dưới như ẩn như hiện da thịt trắng như tuyết phập phồng, mi?u tả sinh động.

L? cơ hội tốt, người phụ nữ đối diện c?, chỉ cần vừa ngẩng đầu l?n, c? liền nh?n thấy dung nhan của người phụ nữ kia, t?m Tần Ngu kh?ng khỏi nhảy l?n, một đ?i mắt hồng hồng, gắt gao rơi v?o tr?n mặt người phụ nữ.

Cuối c?ng người phụ nữ cũng b?nh phục t?m t?nh của m?nh, chậm r?i ngẩng đầu l?n, t?m của Tần Ngu, quả thực nhảy vọt l?n cổ họng.

Một gi?y sau, h? ra khu?n mặt tươi đẹp, lặng lẽ rơi v?o ?nh mắt của c?, sắc mặt người phụ nữ vẫn trắng bệch như cũ, đ?y mắt c? s?ng nước di động, đối với sự t?nh mới ph?t sinh kia, tựa hồ c? ch?t kh?ng d?m tin.

Chỉ l? một c?i chớp mắt, con mắt Tần Ngu đột nhi?n trợn to, đ?y mắt, hoảng sợ vạn phần, trong ph?t chốc, m?u to?n th?n vọt tới đỉnh đầu, th?n thể cứng đờ, chỉ c?n lại cảm gi?c r?ng m?nh như tơ mỏng uốn lượn, từ sống lưng ph?a dưới vọt l?n, nhanh ch?ng lan tr?n khắp người, mồ h?i lạnh từ từ rỉ ra.

Thẩm Vi Nhi.

Người phụ nữ kia l? Thẩm Vi Nhi!

Kia l? người ng?y đ?m d?y v? c?, cho d? l? hủy dung, c? cũng nhận ra được.

Trong l?ng nhấc l?n một trận s?ng to gi? lớn, tất cả ch?n tướng, những thứ kia kh?ng bị người kh?c ẩn n?p trong b?ng đ?m tản ra m?i h?i thối rữa hơi thở dơ bẩn, giờ khắc n?y, tựa hồ chậm r?i hiện ra, từng giọt từng giọt lộ ra trước mặt c?, tựa như qu?i vật trong nước, nổi l?n mặt biển, lộ ra bộ d?ng dữ tợn đ?ng sợ.

Tại sao Thẩm Vi Nhi lại xuất hiện ở đ?y? C? ta mới nhắc tới Hứa Giang Nam, c? phải c? biết Hứa Giang Nam hay kh?ng? Bọn họ, đến c?ng đ? l?m g? đối với Hứa Giang Nam?

B? ẩn n?y ẩn giấu s?u trong nội t?m của c? chưa giải được, c? đ? từng ho?i nghi sự thật, l?m cho t?m c? giống như l? bị treo l?n cao, hận kh?ng thể ngay giờ khắc n?y, vọt v?o tra hỏi đến c?ng.

Lại nghe đến giọng n?i lạnh nhạt của Tống Mạc lại vang l?n, "Thẩm Vi Nhi, c? n?n biết quy củ của t?i, nếu c? lần tiếp theo, t?i sẽ l?m cho c? triệt để biến mất ở th?nh phố n?y."

Giọng n?i lạnh l?ng như vậy, lời n?i ngoan độc như vậy, khiến Tần Ngu đứng ngo?i cửa, trong l?ng cũng nhịn kh?ng được run l?n.

Tống Mạc, h?nh như, đ?y mới thực sự l? Tống Mạc, người cầm l?i tập đo?n Tống thị l?ng dạ độc ?c trong mắt người kh?c.

Tay chụp ở tr?n v?n cửa rụt trở về, c? kh?ng c? dũng kh? x?ng đi v?o c?ng anh giằng co, bước ch?n thật giống như bị d?nh chặt, mọc rễ tr?n mặt đất, kh?ng thể động đậy.

Giọng n?i tức giận nhưng lại mơ hồ mang theo nh? nhẹ sợ h?i đ? n?n truyền đến của người phụ nữ, khẽ run, "Tống Mạc, t?i v? ng?i l?m nhiều như vậy, ng?i lại l?m như vậy với t?i?"

Người đ?n ?ng y?n tĩnh mấy gi?y, hiểu r?, nh?n nhạt phun ra một c?u, "Chuyện của Hứa Giang Nam x?c thực c? xử l? rất tốt, đạo diễn nước ngo?i James c? kịch bản mới, t?i c? thể cho c? l?m nữ ch?nh."

"Tống Mạc, ng?i kh?ng biết t?i muốn c?i g? sao!" Giọng n?i của Thẩm Vi Nhi đột nhi?n trở n?n t? t?m liệt phế, khu?n mặt xinh đẹp y?u mị kia, gần như đi?n cuồng, đ? l? bi thương v? y?u m? kh?ng được, đ? l? đau l?ng v? chấp niệm s?u nặng, đ? l? một người phụ nữ gần như đi?n cuồng si m? một người đ?n ?ng.

Bất qu?, tất cả, đối với Tần Ngu m? n?i, bất qu? l? một tr? kh?i h?i tức cười, c?i g? c? đều kh?ng nghe lọt, trong chớp mắt khi trong miệng Tống Mạc phun ra ba chữ Hứa Giang Nam kia, t?m của c?, giống như tiến v?o vực s?u kh?ng đ?y.

Cảm gi?c lan tr?n trong l?ng, l? thất vọng của c?, c?n l? e ngại, hay l? thống hận?

C? kh?ng biết r?.

Tất cả suy nghĩ đều dừng lại, cảm gi?c bi thương to lớn l?m cho c? qu?n hết sợ h?i.

Ngơ ng?c đẩy cửa ra, từng bước từng bước đi tới, nh?n hai người trước mắt, đ?y mắt chỉ c?n lại trống rỗng v? bi?n.

Dựa v?o c?i g?, bọn họ dựa v?o c?i g?, m? lại đ?a bỡn người kh?c trong l?ng b?n tay? Bọn họ dựa v?o c?i g? l?m như vậy với Hứa Giang Nam?

Trong lồng ngực, lửa giận dần dần lan ra, vốn hốc mắt đ? sưng đỏ, lại ẩm ướt nữa.

Động tĩnh ở cửa rất nhỏ, l?m cho hai người trong ph?ng hết hồn, cơ hồ kh?ng hẹn m? c?ng nghi?ng đầu, ?nh mắt rơi v?o tr?n người Tần Ngu.

Tần Ngu giống như kh?ng ph?t hiện, thẳng tắp đi đến trước mặt Thẩm Vi Nhi, lạnh l?ng nh?n c?, trong ?nh mắt đen nh?nh, kh?ng ch?t n?o che dấu hận ? m?nh liệt như vậy.

Thẩm Vi Nhi trừng tr?ng mắt nh?n người phụ nữ đột nhi?n x?ng v?o trước mắt, con ngươi đen lạnh l?ng nh?n chằm chằm c?, lại l?m cho trong l?ng c? kh?ng nhịn?

được run l?n.

Một gi?y sau, cơ hồ l? vội v?ng kh?ng kịp chuẩn bị, một b?n tay kh?ng ch?t do dự rơi v?o tr?n mặt của c?, lực đạo rất lớn, kh?ng thể so với lực đạo l?c trước Tống?

Mạc đẩy c?, khiến c? lảo đảo su?t nữa t? ng? tr?n đất, th?n thể nho?ng một c?i, trước mắt, một trận m? muội đen kịt, sau khi miễn cưỡng đứng vững, c? mới ph?t gi?c h?nh như trong miệng c? m?i m?u tươi nh?n nhạt tr?n lan.

Tần Ngu chậm r?i thả tay xuống, nh?n chằm chằm dấu tay r? r?ng tr?n mặt Thẩm Vi Nhi, trong trẻo nhưng lạnh l?ng, xen lẫn giọng n?i nồng đậm kh?n kh?n, "Một t?t n?y, l? t?i đ?nh thay cho Hứa Giang Nam."

Về sau, ch?n gh?t lạnh l?ng liếc người phụ nữ một c?i, lẳng lặng xoay người.

Thẩm Vi Nhi chưa từng bị ủy khuất như thế, sợ run mấy gi?y liền phục hồi tinh thần lại, c?nh tay lập tức giơ l?n.

Chỉ l?, c?n chưa rơi xuống, chỗ cổ tay, bỗng nhi?n c? một b?n tay gắt gao giữ c? lại, một trận đau nh?i, l?m cho c? kh?ng nhịn đau được h? ra tiếng.

Ngước mắt, chẳng biết l?c n?o Tống Mạc đ? đi tới b?n người của c?, l?c đ?, mặt kh?ng ch?t thay đổi nh?n chằm chằm c?, ?nh mắt cực lạnh, m?i mỏng h? mở, phun ra hai từ ngắn gọn, "Ra ngo?i!" Giọng n?i ?m l?nh, v? c?ng c? lực uy hiếp, đủ để cho người kh?c trong nh?y mắt tước vũ kh? đầu h?ng.

Th?n thể Thẩm Vi Nhi khẽ run l?n, đến c?ng kh?ng d?m l?m loạn lần nữa, hung hăng trợn mắt nh?n Tần Ngu một c?i, kh?ng cam l?ng đi ra ngo?i.

Tần Ngu đưa lưng về ph?a c?, sống lưng cực thẳng, cũng kh?ng quay đầu lại.

Trong ph?ng y?n tĩnh, sau một mảnh hỗn độn, cuối c?ng lặng y?n kh?ng một tiếng động.

Tống Mạc xoay người, lẳng lặng nh?n chằm chằm b?ng lưng Tần Ngu, b?ng lưng gầy g? lại quật cường.

Tần Ngu giống như l? ph?t hiện tầm mắt của anh, con mắt sưng đỏ thẳng tắp nh?n chằm chằm mặt b?n đen nh?nh.

Chỗ đ?, c? một phần văn kiện mở ra, b?n trong giấy trắng mực đen, th?nh l?nh viết "Kh?ch sạn Kim M?n dưới cờ Tống thị".

Hết thảy tất cả, kh?ng cần n?i cũng biết.

Trong đầu Tần Ngu l?e l?n đ?m đ?, trong thư ph?ng, c? chứng kiến thiệp mời ở tr?n m?n h?nh m?y t?nh, chỗ đ?, trắng trợn viết Kim M?n đối đầu Danh Thắng, l?c ấy c? kh?ng c? lưu ?, hiện tại mới biết, nguy?n lai, hết thảy đều l? thủ đoạn của Tống Mạc.

Đ?y mới thực sự l? Tống Mạc, r? r?ng ?m trầm nguy hiểm lại giảo hoạt, như một con s?i .

L? c? tự cho l? đ?ng cho rằng anh sẽ kh?ng t?n nhẫn như vậy, l? c?, từ đ?y l?ng kh?ng muốn tiếp nhận thiếu ni?n trong trẻo nhưng lạnh l?ng lại cao ngạo l?c trước biến th?nh thiếu tổng t?n nhẫn lạnh l?ng h?m nay.

Nguy?n lai, đ?y mới l? th?m ? trong lời h?m đ? của anh.

Mặc d? c? kh?ng biết cụ thể qu? tr?nh những chuyện n?y ph?t sinh, đại kh?i, cũng đo?n ra kh?ng ?t.

Một c?u kh?ng c? chuyện Tống Mạc anh l?m kh?ng được thật hay.

Tần Ngu nhếch m?i, cười cực lạnh, m? văn kiện kẹp trong tay, cơ hồ bị c? d?ng?

sức xoa b?p biến h?nh, gấp ra h?nh d?ng quỷ dị.

Chậm r?i xoay người, chống lại tầm mắt của người nam.

Mới nh?n r?, trong tầm mắt của anh kh?ng c? c? một vẻ bối rối, b?nh tĩnh giống như l? cục diện đ?ng buồn, lẳng lặng nh?n chằm chằm c?, giống như l? muốn nh?n thấu trong l?ng c?.

Sợ l?, anh sớm đ? đo?n được sẽ c? cục diện h?m nay, cho n?n mới trấn định như vậy.

Hay cho Tống Mạc th?m t?ng bất lộ!

Anh trầm mặc c?ng y?n tĩnh, tựa như l? một c?i mồi dẫn hỏa, nhanh ch?ng nhen nh?m tức giận t?ch lũy chất chứa ở trong cơ thể c?, cơ hồ hết sức căng thẳng.

Tần Ngu bước l?n một bước, d?ng sức n?u lấy c? vạt người đ?n ?ng, cơ hồ d?n ở tr?n th?n người đ?n ?ng, ngước đầu gắt gao nh?n chằm chằm khu?n mặt anh tuấn của anh, sắc mặt lộ ra ?m trầm c?ng lạnh l?ng chưa bao giờ c?, giọng n?i cơ hồ l? từ trong cổ họng nặn ra, từng chữ từng c?u, nghiến răng nghiến lợi, "Cho n?n, hết thảy mọi chuyện n?y, đều l? anh bố tr??"

Tống Mạc khẽ c?i mặt, con ngươi đen s?ng quắc s?u kh?ng thấy đ?y rơi v?o tr?n mặt Tần Ngu, hơi thở trong trẻo nhưng lạnh l?ng của anh nhẹ nh?ng phất qua, "Đ?ng."

Đ?ng, nhẹ nh?ng như vậy tăng th?m thống khổ cho Hứa Giang Nam, gia tăng d?y v? tr?n người c?, đối với anh m? n?i, giống như như tro bụi, kh?ng đ?ng nhắc tới.

Giận kh?ng kềm được.

Tần Ngu bất động nh?n chằm chằm anh mấy gi?y, ?nh mắt b?n nhọn giống như muốn giết chết anh.

Trong ngực, lửa giận hừng hực b?ng ch?y c?ng l?c c?ng lớn, lồng ngực kịch liệt phập phồng, biểu hiện r? rệt c? đang tức giận.

Một gi?y sau, cơ hồ l? đổ ập xuống, hung hăng n?m văn kiện trong tay tới trước mặt người đ?n ?ng, giống như đi?n, k?o th?n người anh m? đ?nh, giống như một con d? th? hung m?nh, tất cả lửa giận ph?t t?n lung tung, b?n trong tr?ng mắt đen nh?nh trong suốt, nước mắt chậm r?i tr?n ra, giọng n?i nhiễm nước mắt kh?n kh?n, khuếch t?n ra ph?ng l?m việc y?n tĩnh trống trải, "Đ?ng sao? Tống Mạc, anh c? tr?i tim hay kh?ng? Sao anh c? thể ?c như vậy, thậm ch? cuộc sống của người kh?c trong mắt anh kh?ng đ?ng gi? nhắc tới sao? Anh c? biết hay kh?ng, một m?nh t?i mang theo Tần L?ng từng bước từng bước đi cho tới h?m nay cực khổ cỡ n?o? V? c?i g? khi t?i sắp bước v?o quỹ đạo như t?i muốn, anh lại hủy hoại hết tất cả! T?i muốn gả cho ai, đ? l? tự do của t?i, v? c?i g? bởi v? một c?i ? tưởng đột ph?t của anh, tất cả cuộc sống của t?i đều phải trở n?n rối loạn, Hứa Giang?

Nam anh ấy l? v? tội, tại sao anh đối với anh ấy như vậy? Anh dựa v?o c?i g?? Dựa v?o c?i g? hủy diệt anh ấy! Dựa v?o c?i g? k?o anh ấy v?o chuyện n?y!"

Ẩn nhẫn l?m cho người ta chua x?t, từng tiếng chất vấn vang vọng ở trong ph?ng.

Nước mắt như hạt đậu s?ng long lanh, chậm r?i tr?n ra hốc mắt của Tần Ngu, ở dưới ?nh đ?n lộ ra trong suốt, những giọt nước mắt kia phảng phất ph?ng ra sợ h?i của c?, vừa giống như khơi dậy t?nh c?ch bướng bỉnh của c?.

C? cố chấp chất vấn Tống Mạc, tr?ng mắt lưu động, hung hăng trừng anh, bộ d?ng kh?ng đội trời chung với anh.

Tống Mạc kh?ng hợp t?c nh?n chằm chằm Tần Ngu, con mắt sắc b?n, dần dần lạnh xuống.

V? một người đ?n ?ng kh?c, c? ?p s?t chất vấn kh?ng cho anh lối tho?t.

Ở th?nh phố S n?y, chưa từng c? người phụ nữ n?o d?m đối với anh như vậy, rất tốt, phi thường tốt.

Tống Mạc bước l?n một bước, th?n h?nh cao lớn bỗng nhi?n gần s?t Tần Ngu, sắc mặt c? đột biến.

Anh kh?ng quan t?m đến phản ứng của c?, nhẹ nh?ng chế trụ hai c?i c?nh tay của c?, thuận thế k?o c? v?o trong l?ng, tay kia nắm cằm của c?, n?ng mặt của c? l?n, ?nh mắt đ? n?n nh?n chằm chằm c?, giọng n?i cực lạnh phun ra một c?u, "Nếu như kh?ng phải l? Hứa Giang Nam động sắc t?m, c? cho rằng, l?c ấy hắn ta v? c?i g? c?ng người phụ nữ kia c?ng một chỗ, Tần Ngu, đến b?y giờ, c? c?n kh?ng thấy r? sao? Người đ?n ?ng như vậy, c? c?n muốn gả cho hắn?"

Trong l?ng Tần Ngu nho?ng một c?i, sắc mặt c?ng trắng bệch, gần như trong suốt.

Trầm mặc mấy gi?y, c? chau m?y lại, thần sắc đau đớn cắn m?i dưới, mở miệng, trong giọng n?i r? r?ng mang theo đắn đo, vẫn gắt gao như cũ chỉa mũi nhọn về?

Tống Mạc, "Nếu như kh?ng phải l? do anh, mọi chuyện sẽ kh?ng ph?t sinh, anh mới l? đầu sỏ!"

C? che chở, r? r?ng c? đang che chở.

?nh mắt Tống Mạc hung ?c nham hiểm nh?n chằm chằm c? mấy gi?y, mặt kh?ng ch?t thay đổi bu?ng tay ra.

Cảm gi?c ?p b?ch tr?n đỉnh đầu bỗng nhi?n biến mất, Tần Ngu khẽ thở ph?o nhẹ nh?m.

Trong l?ng, kh?ng phải l? kh?ng kh? chịu, lời Tống Mạc mới n?i cũng kh?ng phải l? kh?ng hề c? đạo l?, x?c thực đ? đ?m v?o chỗ đau của c?, đ?y l?ng của c? kh?ng phải l? kh?ng hiểu, chỉ l?, Hứa Giang Nam kh?ng tốt, chỉ c? c? mới c? quyền n?i, người kh?c, kh?ng thể được n?i như vậy, c? kh?ng cho ph?p, c? bất kỳ người n?o nhằm v?o Hứa Giang Nam.

Hai người đều kh?ng n?i th?m g? nữa, trong ph?ng l?m việc, một lần nữa b?y ra bầu kh?ng kh? quỷ dị.

Tần Ngu nh?n chằm chằm giấy trắng rơi đầy đất, đ? l? do anh đi t?m luật sư thảo ra thỏa thuận trước h?n nh?n, m? b?y giờ, ch?ng n? y?n lặng nằm tr?n mặt đất, thậm ch? c?n bị c? giẫm dưới ch?n, trở n?n lầy lội kh?ng chịu nổi.

Thật giống như, dẫm n?t tất cả ki?u ngạo của người đ?n ?ng n?y dưới ch?n.

Trong l?ng Tần Ngu, một mảnh trầm trọng.

M? chỗ ?nh s?ng chiếu xuống, người đ?n ?ng kia đưa lưng về ph?a c?, kh?ng n?i một lời, b?ng lưng của anh thoạt nh?n chẳng biết tại sao lại c? v?i phần c? đơn.

Kh?ng phải l? kh?ng kh? chịu, người đ? từng sớm chiều chung đụng với c? b?y giờ lại đi đến tr?nh độ như vậy, nhưng việc đ? đến nước n?y, biết l?m thế n?o đ?y?

Những thứ kia nổi l?n nước mắt, bị Tần Ngu cứng rắn đ? xuống, c? kinh ngạc đứng ở tại chỗ nh?n b?ng lưng của anh, mấp m?y m?i, cuối c?ng n?i ra một c?u, "Tống Mạc, t?i sẽ kh?ng kết h?n với anh, ngươi thu tay lại đi, mọi chuyện, đến đ?y chấm dứt, từ nay về sau, đừng tới t?m t?i nữa."

Trong kh?ng kh? đầu vai của anh khẽ run kh?ng thể nhận ra.

Mấy gi?y sau, chậm r?i quay mặt lại, tr?n khu?n mặt trong trẻo nhưng lạnh l?ng anh tuấn, cặp con ngươi đen lẳng lặng nh?n chằm chằm c?, ki?u căng, khinh thường, "Tần Ngu, c? cho rằng, Tống Mạc t?i dễ d?ng bị xua đuổi như vậy sao?"

? tứ của anh, hiển nhi?n dễ thấy.

Tần Ngu nắm quyền, h?t một hơi thật s?u, "Tống Mạc, tr?n đời n?y nhiều người phụ nữ như vậy, anh muốn ai cũng c? thể, tại sao phải n?u lấy t?i kh?ng tha như vậy, c? ? g? sao?"

?nh mặt trời chiếu l?n tr?n người anh, g? m? anh tuấn của anh c? ch?t kh?ng ch?n thực. Anh c?i mặt, đốt một điếu thuốc, nhẹ h?t một ngụm, ngước mắt nh?n về ph?a c?, con mắt ?m trầm, "Trong nhiều người phụ nữ như vậy, chỉ c? c? hữu dụng."

"C? ? g??" Tần Ngu nh?u m?y.

"T?i cần một c? vợ nhu thuận nghe lời, c? hết sức th?ch hợp, đương nhi?n, đ?y chỉ l? thứ yếu, nguy?n nh?n chủ yếu l? Tần L?ng, n? c? thể chặn ba mẹ t?i lại. Chỉ cần c? v?o Tống gia, liền kh?ng c? ai bức ta cưới những người phụ nữ mạc danh kỳ diệu kia."

Người Tống gia kh?ng thể n?o cho Tần Ngu tiến v?o Tống gia, nhưng Tần Ngu mang thai cốt nhục Tống gia, liền kh?ng giống nhau, Tống gia tuyệt đối kh?ng thể để huyết mạch của m?nh l?nh đ?nh b?n ngo?i, chỉ cần c? Tần L?ng, bọn họ liền kh?ng n?i lời n?o, coi như l? anh muốn kết h?n với Tần Ngu, họ cũng tự nhi?n thỏa hiệp, như thế, anh liền kh?ng cần ứng ph? với những người bọn họ an b?i cho anh.

Tần Ngu kh?ng d?m tin nh?n chằm chằm g? m? của anh, mới ph?t gi?c, thần sắc của anh lạnh nhạt xa c?ch như vậy, thật giống như, mọi chuyện đều l? chuyện tất nhi?n.

Đ?y l?ng, khẽ co r?t đau đớn.

Nguy?n lai.

Nguy?n lai hết thảy cũng chỉ một cuộc giao dịch.

Nguy?n lai trong mắt anh, c? chỉ l? một con cờ, cũng l? bia đỡ đạn.

Thiệt th?i cho c? c?n tự cho rằng??.

Y?n tĩnh một hồi l?u, mới đ? xuống đau nhức trong l?ng, mặt trầm như nước nh?n về ph?a Tống Mạc, "Cuộc giao dịch n?y, t?i sẽ kh?ng gi?p anh, Tần Ngu t?i l? một người sống sờ sờ, kh?ng phải l? một qu?n cờ trong tay anh."

"Tần Ngu, sự ki?n nhẫn của t?i c? hạn, kh?ng cần lại khi?u chiến cực hạn của t?i, ngoan ngo?n k? t?n, t?i đ?p ứng c?, sẽ kh?ng l?m kh? ai nữa."

Người đ?n ?ng mặt kh?ng ch?t thay đổi liếc nh?n c?, mở miệng n?i.

"Tống Mạc, sao anh lại c? thể ?ch kỷ như vậy!" Giờ khắc n?y, tim của c? rất đau, vốn l? đ? xuống cảm x?c, một lần nữa bị bốc l?n, ?p chế kh?ng c? t?c dụng.

"T?i sẽ t?m c? một lần nữa, phần thỏa thuận n?y sẽ được gởi tới chỗ c? trong v?ng?

một ng?y, k? v?o n?, rồi đưa đến đ?y." Trong sương m? lượn lờ, thần th?i lạnh?

người đ?n ?ng l?ng đến cực điểm, căn bản kh?ng ch? ? phản kh?ng của c?.

Hy vọng cuối c?ng trong l?ng, triệt để dập tắt, chỉ c?n lại cảm gi?c lạnh như băng.

Giờ khắc n?y, Tần Ngu mới biết, người đ?n ?ng trước mắt m?nh n?y, căn bản kh?ng c? tr?i tim.

Lưu lại nơi đ?y, cũng sẽ kh?ng c? kết quả g?, anh cũng kh?ng liếc nh?n c? một c?i.

Tần Ngu thu hồi ?nh mắt, chết lặng xoay người rời đi.

Lầu dưới, một mảng hối hả, tiếng động lớn ầm ĩ n?o nhiệt, c? chạy xe điện tr?i v?o d?ng người, kh? lạnh đ?nh tới mặt, một trận r?t lạnh, t?m lại kh?ng kịp l?nh.

Nh?n bầu trời m?nh m?ng, hốc mắt Tần Ngu sưng đỏ, tr?n ra một tầng nước mắt.

Lần trước, l? Hứa Giang Nam, l?c n?y đ?y, th? l? ai?

―――

Sau xe điện, một chiếc Audi m?u đen kh?ng xa kh?ng gần thong thả đi theo, b?n trong buồng xe, người đ?n ?ng mặc t?y trang m?u đen nh?n chằm chằm b?ng lưng nhỏ nhắn xinh xắn suy yếu của Tần Ngu, cầm điện thoại di động l?n.

"Giang tổng, Tần tiểu thư mới ra khỏi Tống thị tập đo?n, thoạt nh?n thật kh?ng tốt."

Đầu kia d/d/;l;qd điện thoại ngắn ngủi trầm mặc v?i gi?y, truyền đến giọng n?i trong trẻo của người đ?n ?ng, hơi kh?n kh?n, "T?i biết, c?c người cứ bảo vệ tốt c? ấy."

"V?ng."

. . .

Editor: Tr? sữa tr? xanh

Tần Ngu d[d[lq[d kh?ng biết m?nh đ? ngồi bao l?u, chỉ cảm thấy h?nh như ?nh mặt trời đ? tản đi, trong tầm mắt, chỉ c?n lại h?nh d?ng mơ hồ, mang theo ?nh nước, quay v?ng, giấu đầu hở đu?i, ?m thanh, giống như ở rất xa.

Trong trời đất, chỉ c?n lại một người c?, vắng lặng c? tuyệt.

Cho đến khi nước mắt lặng lẽ rơi xuống, lạnh buốt rơi xuống đầu ng?n tay, mới giật m?nh nhận ra, c? đ? kh?c.

Từ khi biết r? chuyện n?y cho tới b?y giờ, c? c?n chưa từ bỏ, Hứa Giang Nam lại lựa chọn rời đi trước, cứ như vậy bỏ mặc một m?nh c?.

Anh chưa từng nhẫn t?m.

Trong kh?ng kh? y?n tĩnh, tim đau nh?i khiến c? đau kh?ng thở nổi, ngẩn ngơ.?

Ngay cả khi c?nh cửa bị người đẩy ra cũng kh?ng biết.

Trong tầm mắt mơ hồ, đột nhi?n xuất hiện một b?ng đen, trong l?ng Tần Ngu khẽ chấn động, liền thấy, một h?nh b?ng nho nhỏ ngồi chồm hổm xuống trước mặt c?, l? Tần L?ng.

B? duỗi b?n tay nho nhỏ ra lau nước mắt tr?n mặt Tần Ngu, l?ng m?y tr?n khu?n mặt tuấn t? nhỏ nhắn cau lại, b?n trong giọng n?i mềm mại mơ hồ mang theo tức giận, "Mẹ, tại sao mẹ kh?c? Ai khi dễ người, con thay người đi dạy dỗ hắn!"

Tần Ngu ho?n hồn, nhanh ch?ng đưa tay lau nước mắt tr?n mặt, gạt bỏ cảm gi?c chua x?t mỉm cười so với kh?c c?n kh? coi hơn, đưa tay nắm lấy b?n tay nhỏ b? của Tần L?ng, "Mẹ kh?ng c? việc g?, ai d?m khi dễ mẹ nha, mẹ thấy ?c mộng th?i."

Đ?y mắt trắng đen r? r?ng của Tần L?ng l?e l?n một ?nh s?ng đau l?ng, tuổi nhỏ, nhưng đ? hiểu đạo l? đối nh?n xử thế, mẹ đau l?ng, lại kh?ng n?i ra,vừa tức giận lại kh?ng đ?nh l?ng nh?n chằm chằm con mắt của Tần Ngu hồng như con thỏ, kh?ng vui cong c?i miệng nhỏ nhắn l?n, "Mụ mụ, mẹ nghĩ rằng con ngốc sao!"

Tần Ngu đưa tay chọc chọc khu?n mặt tức giận của Tần L?ng, cố l?m ra vẻ thoải m?i, "Được rồi, kh?ng n?i nữa, đi rửa mặt, nếu kh?ng sẽ đi học muộn."

Đến c?ng vẫn l? con n?t, vừa nghe lời n?y, cho d? kh?ng t?nh nguyện, cũng phải đi ra ngo?i.

Một bữa cơm ăn trầm mặc dị thường, Tần L?ng hiểu chuyện, kh?ng n?i c?i g? nữa.

Ăn cơm xong, Tần Ngu đưa Tần L?ng đi học.

Tuyết đ? ngừng, đ? c? c?ng nh?n vệ sinh qu?t qua một lần, lại bởi v? đ?m qua rơi xuống cả đ?m, cho n?n tr?n mặt đất vẫn t?ch lũy một tầng hơi mỏng.

Tần Ngu l?i xe chở Tần L?ng, xe đ? l?n tuyết đọng, ph?t ra ?m thanh k?t... K?t..., rơi v?o trong l?ng người, l? ?m thanh n?o nề.

Kh?ng biết đ? qua bao l?u, vẫn chưa dừng lại như b?nh thường, Tần Ngu nghe giọng n?i Tần L?ng ồm ồm c?ch khăn qu?ng cổ truyền đến, rơi v?o trong kh?ng kh? lạnh v? kh? r?o, "Mẹ mẹ, con biết r? tại sao mẹ kh?c, l? v? ch? Giang Nam."

Trong l?ng Tần Ngu khẽ chấn động, h? to miệng, lại ph?t hiện, kh?ng biết n?n n?i c?i g?.

Giọng n?i Tần L?ng trộn lẫn khổ sở nh? nhẹ truyền đến, "Mẹ, con nghe c? gi?o nh? trẻ n?i, c?c c? n?i ch? Giang Nam kh?ng cần mẹ, ch? y?u người kh?c."

Anh kh?ng cần c? nữa, anh y?u người kh?c.

Ngay cả Tần L?ng cũng n?i như vậy.

Giống như chỉ c? một m?nh c? cố chấp như đứa ngốc, đứng tại chỗ b?ng ho?ng, quanh quẩn, kh?ng muốn tin sự thật, c?n h?n mọn mong đợi, Hứa Giang Nam sẽ trở lại.

Đ?ng tiếc, anh sẽ kh?ng trở lại nữa.

B?y giờ anh đang ở nơi n?o? C? phải hay kh?ng, đang ở b?n cạnh người phụ nữ kia?

Tim, cảm gi?c đau nhức lan rộng, giống như l? c? rậm rạp chằng chịt kim ch?m thật s?u v?o, m?u tươi, r? rỉ chảy ra.

Thế gian n?y, đau nhất kh?ng g? hơn c?i n?y, ngươi cho rằng người kia vĩnh viễn kh?ng rời khỏi người, nhưng, lại đi như một trận gi?, biến mất khỏi thế giới của ngươi, kh?ng lưu một tia dấu vết.

Hốc mắt n?ng l?n, nước mắt liền đọng th?nh hạt lớn rơi xuống.

Rơi ở tr?n mặt, rất nhanh kết th?nh băng hơi mỏng, l?nh đến thấu xương, t?m lại kh?ng kịp l?nh.

Trong gi?, Tần L?ng cố n?n nước mắt n?i thật thấp, mang theo ? tứ h?m x?c an ủi, rơi ở b?n tai của c?, "Mẹ, đừng kh?c, mẹ c?n c? con, con vĩnh viễn cần mẹ."

Trong l?ng Tần Ngu chua x?t khổ sở một hồi, bả vai kh?ng nhịn được khẽ run.

Một gi?y sau, Tần Ngu liền ph?t gi?c, đầu của Tần L?ng chậm r?i tựa v?o ngang h?ng của c?, nhẹ nh?ng cọ x?t, "Mẹ, ngoại trừ con, ch?ng ta c?n c? ba ba." Giọng n?i mềm mại nhẹ nh?ng của b?, lại rất nghi?m t?c, hết sức ki?n định.

Trong l?ng Tần Ngu đột nhi?n mềm nhũn.

Ba ba, đ?ng vậy, Tống Mạc n?i, muốn cưới c?.

Trước kia c? nghĩ tới nhớ tới Hứa Giang Nam, kh?ng muốn gả cho Tống Mạc, vậy b?y giờ, Hứa Giang Nam kh?ng cần c? nữa, c? phải hay kh?ng, c? n?n ngoan ngo?n nhận mệnh, gả cho Tống Mạc, từ nay về sau an an ổn ổn l?m Tống phu nh?n?

Chỉ cần c? gả cho Tống Mạc, về sau quần ?o đến đưa tay, cơm đưa tới miệng, kh?ng cần dậy sớm chuẩn bị, kh?ng cần dầm trong mưa, Tần L?ng cũng c? một gia đ?nh đầy đủ, từ nay về sau c? kh?ng cần hoảng loạn, sống dưới uy dưới của?

Tống Mạc, tất cả, tựa hồ kh?ng c? g? kh?ng tốt.

Chỉ l?, trong đầu Tần Ngu chợt l?e l?n một ? niệm đ?ng sợ, ở trong nh?y mắt, nước mắt cũng qu?n chảy, chỉ c?n lại một trận kinh h?i.

Tống Mạc uy hiếp?

L?c trước h?nh như anh đ? n?i qua, nếu như c? kh?ng muốn gả, anh sẽ c? biện ph?p l?m cho c? ngoan ngo?n gả đi, đến b?y giờ c? c?n nhớ r? r?ng, l?c n?i những lời n?y, ki?u căng tr?n mặt người đ?n ?ng, kh? thế b?y mưu nghĩ kế như muốn x?m nhập biển c?t vậy, c?n c? h?m đ?, ở trong nh? của c?, l?c c? n?i c? c? vị h?n phu, vui vẻ tr?n mặt Tống Mạc l?m cho người ta đo?n kh?ng ra, chẳng lẽ n?i scandal giữa Hứa Giang Nam c?ng người phụ nữ kia, l? do Tống Mạc sắp đặt sao?

D? sao, người phụ nữ kia, cũng c? ch?t li?n quan với Tống Mạc.

C?i nhận thức n?y, kh?ng ngừng xoay quanh ở trong đầu của c?, mơ hồ, nhưng lại ch?n thật tồn tại.

Hoảng loạn một hồi, h?nh như l?c sau Tần L?ng lại n?i g? đ?, một c?u c? cũng kh?ng nghe thấy, những thứ kia phảng phất đều bị gi? mang đi, tung bay ở đ?m m?y, m? suy nghĩ của c?, bị sắc đen quay cuồng như nước biển v?y quanh, ? niệm đ?ng sợ trong đầu kia, giống như cự thạch, tầng tầng đ? trong l?ng c?, cơ hồ kh?ng thở nổi.

Cho đến khi Tần L?ng ở b?n tai c? h? to một tiếng, "Mẹ, đến rồi, đến Chức Cao Nữ Gi?o rồi!" Suy nghĩ của Tần Ngu bị một b?n tay cứng rắn k?o trở về.

Kinh hoảng một l?t, đạp thắng xe.

Tay ch?n Tần L?ng nhẹ nh?ng nhảy xuống xe, tr?ng hợp ở cửa c? v?i c? gi?o đang đứng, nh?n qua b?n n?y, Tần L?ng đứng ở cửa trường học phất tay với Tần Ngu, c? nh?n Tần L?ng, vừa vặn chống lại ?nh mắt của v?i c? gi?o kia, khẽ giương cao kh?e miệng, gạt bỏ nụ cười kia, c?ch một tầng sương m?, c? lại r? r?ng tr?ng thấy, trong mắt c?c c? đ? l? thương cảm.

C?c c? l? thương cảm c?, bị người đ?n ?ng m?nh y?u mến vứt bỏ.

Vứt bỏ.

Trong l?ng một trận chua x?t.

Tất cả suy nghĩ hỗn loạn, tại thời khắc n?y, một lần nữa hiện l?n, dần dần r? r?ng.

Nếu như Hứa Giang Nam kh?ng phạm sai lầm, tại sao lại ** trong l?c đ? trốn v? tung v? ảnh, ngay cả một c?u giải th?ch cũng kh?ng muốn lưu lại cho c??

Nếu như n?i, đ?m đ? ch?n thật tồn tại, anh kh?ng muốn, ai c? thể cưỡng b?ch được anh? Huống chi, bọn họ đi v?o như thế n?o, vui vẻ như vậy, kh?ng phải c? đ? thấy r? r?ng r?nh mạch sao?

Đến c?ng c? c?n ho?i nghi c?i g??

Mới vừa rồi, thế nhưng c? nghĩ tới, Hứa Giang Nam trật quỹ đạo, l? do Tống Mạc sắp đặt.

Kh?e m?i kh?ng tiếng động to?t ra, lộ ra nụ cười bạc lương, l? c?, to?n bộ l? do c? viện cớ, l? c?, kh?ng muốn tiếp nhận t?n nhẫn n?y.

Nếu b?y giờ đ? kh?ng c?n đường lui, vận mệnh từng bước từng bước đẩy c? đến t?nh cảnh n?y, c? cần g? phải hao hết t?m tư trốn.

C? lẽ, gả cho Tống Mạc mới l? lựa chọn tốt nhất cho c?.

―――

Điện thoại di động đột nhi?n vang l?n, Tần Ngu ngừng xe, nghe m?y.

L? mẹ Tần, c? c?i đầu, nhẹ nh?ng nghe m?y, "Ngu nhi, chuyện của Hứa Giang?

Nam mẹ đ? biết."

Tần Ngu trầm mặc mấy gi?y, đứng ở trong gi? h?t mũi một c?i, giọng n?i kh?n kh?n, "Mẹ, con kh?ng sao, l? thật."

"Chao ?i, con nh?c kia, ph?t sinh chuyện lớn như vậy cũng kh?ng n?i với mẹ, việc n?y cũng l? lỗi của mẹ, nếu sớm biết thằng nh?c Hứa gia kia l? người như vậy, mẹ sẽ kh?ng giao con cho n?, mẹ." Mẹ Tần tr?n đầy ?y n?y c?ng tự tr?ch.

"Mẹ, đừng n?i nữa, b?n n?y con c?n đang l?m việc n?, con kh?ng sao đ?u, l? thực." Tần Ngu khẽ cười v?i tiếng, t?m cớ c?p điện thoại.

C? c?ng Hứa Giang Nam đ? đến nước n?y, cần g?, l?m cho người trong nh? lo lắng th?m nữa.

―――

Tập đo?n Tống thị.

Tầng trệt cao v?t trong m?y, ẩn trong sương m?, mắt nh?n l?n tr?n, cơ hồ kh?ng thấy đến cuối c?ng, những thứ sương trắng kia lạnh như băng lượn lờ quanh đ?, tăng th?m h?n kh? cho cả t?a lầu, người ta c? thể nh?n l?n nhưng kh?ng c?ch n?o tiếp nhận được kh? thế như vậy.

Tần Ngu dừng xe điện, ch? x?t ng?n tay đ?ng cứng, cầm l?n một sấp văn kiện đi tới cửa đại sảnh.

Cửa bảo vệ biết c?, d? sao, hắn chưa từng thấy c? g?i xinh đẹp như vậy n?o loạn ở Tống thị, lần trước, c? g?y loạn, để lại ấn tượng khắc s?u cho bọn họ.

Bất qu?, n?y cũng kh?ng phải l? nguy?n nh?n bọn họ t?y t?y cho Tần Ngu đi v?o.

Đến c?ng vẫn đi l?n ngăn lại.

Tần Ngu thấy thế, ngẩng đầu ưỡn ngực nh?n hai bảo vệ cao hơn c? hai ba mươi cm, con mắt sưng đỏ qu?t nh?n hai người, "Đ? qu?n bổn tiểu thư sao?"

Vốn l? động t?c rất uy nghi?m, c? l?m được, lại l?m chua x?t l?ng người.

Hai bảo vệ hơi ngẩn ra, ?nh mắt rơi v?o tr?n ?nh mắt Tần Ngu thoạt nh?n ph? lệ th? thảm, nhất thời qu?n n?i chuyện.

Tần Ngu biết r? bọn họ đang nh?n c?i g?, theo bản năng xoa nhẹ con mắt, "Nh?n c?i g? vậy, như thế n?o, chẳng lẽ Tống tổng của c?c người kh?ng cho người c? con mắt sưng l?n v?o sao?"

"Cũng kh?ng phải, chỉ l?, tiểu thư, tất cả phải l?m theo quy củ." Hai bảo vệ nh?n nhau, trong l?ng nhất thời động l?ng trắc ẩn, nhưng d? sao c?ng ty c? quy củ c?ng ty, kh?ng cho bọn họ l?m loạn được.

Lập tức Tần Ngu c? cảm gi?c ủy khuất, c? đ? thảm như vậy, v? c?i g? mọi người lại muốn l?m kh? c?, trong l?ng đau x?t, thiếu ch?t nữa nhịn kh?ng được rơi nước mắt.

L?c đ?, c? một b?ng d?ng thướt tha uyển chuyển đi tới cửa, mặt mỉm cười, tự nhi?n thanh thản nhưng kh?ng mất kh? thế, kh?ng phải l? trợ l? của Tống Mạc Hứa Văn th? l? người n?o?

Trong l?ng Tần Ngu vui mừng, liền tiến l?n ngh?nh đ?n.

Hứa Văn đẩy cửa ra, ?nh mắt rơi v?o tr?n khu?n mặt tiều tụy r? r?ng đ? kh?c một hồi của Tần Ngu, đ?y mắt cũng kh?ng c?i g? ngo?i ? muốn, chỉ l? lộ ra một ch?t thần sắc kh?ng đ?nh l?ng, nhẹ nh?ng mở miệng, giọng n?i lu?n kh?ng gợn s?ng theo bản năng nhu h?a v?i phần, "Tần tiểu thư, đến t?m Tống tổng sao?"

Tần Ngu h?t mũi một c?i, d?ng sức gật đầu nhẹ, trơ mắt nh?n Hứa Văn, "Bất qu? bảo vệ kh?ng cho t?i v?o, trợ l? Hứa, c? thể n?i với bọn họ một tiếng hay kh?ng? T?i c? chuyện gấp t?m Tống tổng."

Trong l?ng Hứa Văn trong vắt như gương s?ng, vừa nghe Tần Ngu n?i như vậy,?

trong l?ng liền đo?n ra ** kh?ng thiếu mười, l?c n?y gh? mắt nh?n về ph?a hai người bảo vệ, giọng n?i kh?i phục trong trẻo nhưng lạnh l?ng, "Cho Tần tiểu thư đi v?o."

"V?ng." Hai bảo vệ khẽ vuốt cằm, bộ d?ng rất cung k?nh.

Tần Ngu cảm k?ch nh?n Hứa Văn, "C?m ơn trợ l? Hứa."

Hứa Văn nh?n nhạt liếc nh?n c? một c?i, "Tần tiểu thư n?i chi vậy, mau v?o đi th?i."

Tần Ngu cũng kh?ng hề kh?ch s?o, đi thẳng v?o.

Ngược lại Hứa Văn nh?n b?ng lưng Tần Ngu xuất thần trong chốc l?t, khe khẽ thở d?i một c?i, mới rời đi.

Trong đại sảnh người đến người đi, nh?n ra được, l?m ăn ở Tống thị tốt mười phần, bất qu? Tần Ngu kh?ng c? t?m tư quản những thứ n?y, xuy?n qua đ?m người trang phục nghề nghiệp, đi đến thang m?y gần nhất.

Thang m?y m?u bạc mới tinh từ từ đi l?n, Tần Ngu dựa lưng v?o tr?n v?ch tường, rủ xuống con mắt lẳng lặng qu?t mắt nh?n thỏa thuận trong tay, theo thời gian tr?i qua, l?ng b?n tay, rỉ ra một tầng mồ h?i mỏng, trong tim, đột nhi?n bắt đầu kh?ng y?n.

Đương nhi?n, qua mấy gi?y, những thấp thỏm trong l?ng Tần Ngu liền bị l?ng hiếu kỳ của m?nh thay thế, l?c đ?, c? nh?n chằm chằm con số kh?ng ngừng nhảy l?n, kh?ng ngừng suy nghĩ, sao kh?ng c? nh?n vi?n tiến đến, vừa rồi c? thấy c? rất nhiều người chen lấn thang m?y m?.

Hiếu kỳ như vậy, khi Tần Ngu nh?n thấy mấy chữ "Thang m?y chuy?n dụng??của Tổng gi?m đốc ", liền giải tỏa mọi thắc mắc.

Thế nhưng c? lại đi thang m?y chuy?n dụng của Tống Mạc.

Trong khoảng thời gian ngắn, c? cảm thấy v?ch tường giống như nhiễm l?n kh? tức của người đ?n ?ng kia, trong h? hấp, hương vị m?t lạnh kia, tựa hồ quanh quẩn ở ch?p mũi.

Trong l?ng khẽ chấn động, c? sẽ kh?ng ngẫu nhi?n gặp anh trong thang m?y đi.

Sự thực chứng minh, tr? tưởng tượng của c? quả thực phong ph?, chỉ v?i ph?t ngắn ngủi, c?n chưa đủ để c? c?ng anh ngẫu nhi?n gặp nhau.

Đang nghĩ ngợi lung tung, nghe thấy một tiếng "Đốt", cửa thang m?y, từ từ mở ra.

Tầm mắt bỗng nhi?n mở rộng. S?n nh? m?u trắng, h?nh lang y?n tĩnh, trần nh? khảm nạm đ?n thủy tinh, l?c đ?, ?nh s?ng lẳng lặng chảy xu?i nghi?ng về tr?n s?n nh?, rơi v?o mắt, chỉ cảm thấy thật giống như ?nh trăng chiếu xuống, s?ng ?ng ?nh, nổi bật l?n s?n nh? sạch sẽ, r? r?ng phảng phất như một mặt gương, c?i đầu, cũng c? thể nh?n ra c? b?ng người đến.

Tr?n v?ch tường cũng kh?ng nhiễm một hạt bụi, khung h?nh tinh xảo treo tr?n tường, mặc d? kh?ng biết ai vẽ ra, cũng kh?ng kh? biết, tất nhi?n gi? tiền của n? sẽ l?m người ta tặc lưỡi.

Lần trước đến qu? vội v?ng, c? kh?ng c? ch? ? tới những thứ n?y, b?y giờ, c? cảm thấy, quả nhi?n Tống Mạc l? người biết hưởng thụ, chỉ l? một c?i h?nh lang, liền bố tr? xa hoa như thế.

Dọc theo h?nh lang đi đến cuối c?ng, trong tầm mắt, cuối c?ng xuất hiện một gian ph?ng, tr?n v?n cửa đen nh?nh, viết v?i chữ to s?ng ngời "Ph?ng l?m việc của Tổng gi?m đốc ".

Trong l?ng, bỗng nhi?n căng thẳng, nghĩ đến người đ?n ?ng kia đang ngồi b?n trong, m? c?, sẽ phải c?ng anh chung sống dưới một m?i hi?n, trong l?ng, giống như c?i g? đi loạn, kh?ng bị khống chế, cơ hồ muốn nhảy khỏi tr?i tim.

Căng thẳng, căng thẳng muốn chết, so với l?c trước tới đ?y vụng trộm kiểm tra c?n phải khẩn trương hơn, s?t sao nắm văn kiện trong tay, nhất thời, lại kh?ng d?m đẩy cửa v?o.

Đứng trong h?nh lang, dựa v?o v?ch tường đối diện, b?y ra nụ cười c? cho l? ho?n mỹ nhất, kh?ng tiếng động mở miệng, "N?y, Tống ti?n sinh, đ? l?u kh?ng gặp, t?i tới cấp cho anh c?u trả lời thuyết phục, t?i đ? nghĩ xong, t?i muốn gả cho anh."

Sao c? cảm thấy như m?nh đang hạ thấp m?nh vậy, c? giống như kẻ ăn xin đổ thừa cần phải gả cho anh, kh?ng được kh?ng được.

G?i g?i mi t?m, một lần nữa giương cao kh?e m?i, giọng n?i nghi?m nghị, "Tống ti?n sinh, t?i đến đ?y, đề nghị của anh t?i đ? suy nghĩ kỹ, t?i quyết định bất đắc dĩ gả cho anh."

?ch, c?i n?y nghe, hết sức v? sỉ, kh?ng được kh?ng d/d/;lqd; được.

Trầm tư một l?t, Tần Ngu dựa v?ch tường thập phần nghi?m t?c phun ra một c?u,?

"Tống ti?n sinh, về đề nghị của anh, t?i hết sức thận trọng suy t?nh, h?m nay t?i tới nơi đ?y, ch?nh l? v? cấp cho anh một c?u trả lời thuyết phục."

C?i n?y, nghe c? thể tiến h?nh, kh?ng qu? lời, rất được.

Tốt, liền như vậy.

H?t s?u một hơi, vỗ ngực.

Lộ ra nụ cười thản nhi?n, đưa tay đẩy cửa.

Bất qu? vừa mới đẩy ra một khe cửa thật nhỏ, c?n chưa dừng lại, trong ph?ng vang l?n giọng n?i hờn dỗi của phụ nữ, nhưng l?m cho trong l?ng c? khẽ chấn động, sững sờ ngay tại chỗ.

Cổ tay, như bị d?nh chặt tr?n v?n cửa, kh?ng thể động đậy, đ?y mắt, như hồng thủy cuồn cuộn đ?nh tới.

L?ng hiếu kỳ lớn cường đại, l?m cho c? h? hấp kh?ng xong, rốt cuộc kh?ng một tiếng động lắng nghe.

Biết rất r? d?m ng? như vậy l? kh?ng hợp t?nh hợp l?, cũng kh?ng c? đạo đức, d? sao c? cũng l? người m? anh đi cầu h?n c?n c? thể sống chung cả đời, chẳng lẽ c? kh?ng c? tư c?ch t?m hiểu anh trong ?m thầm một ch?t sao?

Đương nhi?n l? c?!

Nghĩ như vậy, trong l?ng Tần Ngu vốn l? đang do dự lập tức bị c? n?m đến ch?n từng m?y.

Nhanh như m?o, xuy?n thấu qua khe cửa nhỏ x?u, con mắt nh?n chằm chằm.

―――

Mặt b?n đen nh?nh, che đi đ?i ch?n d?i của người đ?n ?ng, trong tầm mắt, chỉ thấy một người đ?n ?ng mặc ?o sơ mi trắng nghi?ng th?n thể nh?n chằm chằm người phụ nữ, c?ch một khoảng c?ch, Tần Ngu thấy r? r?ng khu?n mặt bạch hi lạnh nhạt của người đ?n ?ng, đ?i mắt thon d?i đen nh?nh như mực, lộ ra ?nh s?ng nh?n nhạt, giống như l? một đầm nước tĩnh mịch, trầm tĩnh, th?m th?y, m? người phụ nữ mặc v?y d?i hồng phấn kia, tr?n vai cho?ng một ?o cho?ng l?ng chồn nghi?ng th?n thể, đ?i m?i khi đ?ng khi mở, v?c người lồi l?m hấp dẫn, g? m? bạch hi sạch sẽ, c?i cằm nhọn, mặc d? thấy kh?ng r? ngũ quan, lại mơ hồ cảm thấy ch?nh l? một mỹ nh?n.

Chỉ thấy th?n kh?ng nghe r? lời n?i, cảm gi?c n?y giống như đang xem kịch c?m l?m cho t?m t?nh Tần Ngu ngứa ng?y kh? nhịn, nhịn kh?ng được d?n gần hơn.

Lần n?y, c? nghe được giọng n?i mơ hồ của người phụ nữ.

"Trải qua cụ thể sao?" Giọng n?i của người phụ nữ c? ch?t kinh ngạc.

"Ừ." Tống Mạc c?i đầu ứng một c?u, giọng n?i giống như ph?t ra từ trong lỗ mũi, ? tứ h?m x?c kh?ng r?.

Người phụ nữ rất nhanh thoải m?i, "Đ?m h?m đ? ta say rượu với Hứa Giang Nam, ngủ với hắn, chụp ảnh, chuyện tiếp theo ng?i đ? biết rồi đ?."

Người m? c? ta vừa mới n?i, l? Hứa Giang Nam sao?

T?m Tần Ngu mạnh mẽ nhắc tới, ?nh mắt c?ng sắc b?n quanh quẩn ở tr?n mặt người phụ nữ, nh?n mấy gi?y, lại từ tr?n sườn mặt của người phụ nữ kia, t?m ra v?i phần b?ng d?ng của Thẩm Vi Nhi.

Bất qu?, cũng chỉ l? mơ hồ.

Chỉ l?, tim của c?, đột nhi?n sinh ra một dự cảm xấu, trong tối tăm, chỉ cảm thấy c? đồ vật g? đ?, tựa hồ lập tức sẽ nổi tr?n mặt nước, nhưng lại m?ng lung, kh?ng thấy r?.

Ngưng thần, lần nữa thả sự ch? ? tới tr?n hai người b?n trong.

Chỉ nghe thấy giọng n?i trầm thấp dễ nghe của Tống Mạc c?ch c?nh cửa truyền đến, trong trẻo nhưng lạnh l?ng, "Kh?ng hơn?"

"Đương nhi?n." Giọng n?i của người phụ nữ c? ch?t đắc ?.

Tống Mạc kh?ng l?n tiếng, lẳng lặng nh?n chằm chằm người phụ nữ, thần sắc mơ hồ lộ ra v?i tia kh?ng đếm xỉa tới đến.

Ngắn ngủi trầm mặc.

"Tống tổng, ta gi?p ng?i l?m chuyện lớn như vậy, ng?i đ? chuẩn bị, thưởng như thế n?o cho ta chưa?" Người phụ nữ đột nhi?n thản nhi?n cười, m?i đỏ thẫm, khẽ giương cao, chữ cuối c?ng rơi xuống, khẽ tăng ngữ điệu, lại lộ ra một ? tứ dẫn dụ h?m x?c, m? th?n thể xinh đẹp của c? ta, chậm r?i tới gần Tống Mạc, mang theo thử d? x?t.

Xem đến l?c n?y, t?m của Tần Ngu, chậm r?i treo l?n.

Giờ khắc n?y, c? lại c? ? muốn x?c động qu?n m?nh x?ng v?o một tay bắt người phụ nữ kia d?ng sức k?o ra.

Cũng may, cảm gi?c x?c động đ? thay đổi trước khi c? muốn thực hiện, c? cứng rắn nhịn được.

Người phụ nữ kia vẫn c?n chậm r?i đến gần Tống Mạc, từ g?c độ Tần Ngu nh?n sang, chỉ cảm thấy s?ng lớn của người phụ nữ kia tựa hồ sắp đụng với lồng ngực của anh.

Tim của c?, đột nhi?n d?ng l?n một cỗ lửa hỏa v? danh, đến rất qu?i dị, cũng hết sức kh?ng giải th?ch được.

Bất qu? ngọn lửa v? danh của c? c?n kh?ng chưa đốt th?nh hỏa hoạn hừng hực, Tần Ngu đ? nh?n thấy, Tống Mạc kh?ng ch?t đắn đo đẩy người phụ nữ kia ra, lực đạo qu? lớn, c? nh?n thấy người phụ nữ kia nho?ng một c?i, bị n?m đi.

Tr?i tim, trong nh?y mắt nhảy vọt l?n cổ họng.

Nếu như Tống Mạc đi đỡ người phụ nữ kia, l? chuyện thường t?nh, nhưng b?y giờ, đầy trong đầu c? đều l?, kh?ng cần đỡ, kh?ng cần đỡ.

Sao c? lại hư hỏng như vậy nha, Tần Ngu nhịn kh?ng được cảm kh?i một c?u, tiếp tục nh?n chằm chằm b?n trong.

Như c? mong muốn, Tống Mạc vững v?ng ngồi y?n tr?n ghế, mắt lạnh nh?n người phụ nữ kia, kh?ng c? ch?t ? tứ n?o muốn đứng dậy đỡ.

M? người phụ nữ kia, cũng kh?ng c? ng? xuống, trong l?c bối rối bắt được một g?c b?n l?m việc, miễn cưỡng đứng dậy.

L?m như chưa tỉnh hồn, người phụ nữ c?i thấp đầu, từng ngụm từng ngụm thở ph? ph?, xương quai xanh ph?a dưới như ẩn như hiện da thịt trắng như tuyết phập phồng, mi?u tả sinh động.

L? cơ hội tốt, người phụ nữ đối diện c?, chỉ cần vừa ngẩng đầu l?n, c? liền nh?n thấy dung nhan của người phụ nữ kia, t?m Tần Ngu kh?ng khỏi nhảy l?n, một đ?i mắt hồng hồng, gắt gao rơi v?o tr?n mặt người phụ nữ.

Cuối c?ng người phụ nữ cũng b?nh phục t?m t?nh của m?nh, chậm r?i ngẩng đầu l?n, t?m của Tần Ngu, quả thực nhảy vọt l?n cổ họng.

Một gi?y sau, h? ra khu?n mặt tươi đẹp, lặng lẽ rơi v?o ?nh mắt của c?, sắc mặt người phụ nữ vẫn trắng bệch như cũ, đ?y mắt c? s?ng nước di động, đối với sự t?nh mới ph?t sinh kia, tựa hồ c? ch?t kh?ng d?m tin.

Chỉ l? một c?i chớp mắt, con mắt Tần Ngu đột nhi?n trợn to, đ?y mắt, hoảng sợ vạn phần, trong ph?t chốc, m?u to?n th?n vọt tới đỉnh đầu, th?n thể cứng đờ, chỉ c?n lại cảm gi?c r?ng m?nh như tơ mỏng uốn lượn, từ sống lưng ph?a dưới vọt l?n, nhanh ch?ng lan tr?n khắp người, mồ h?i lạnh từ từ rỉ ra.

Thẩm Vi Nhi.

Người phụ nữ kia l? Thẩm Vi Nhi!

Kia l? người ng?y đ?m d?y v? c?, cho d? l? hủy dung, c? cũng nhận ra được.

Trong l?ng nhấc l?n một trận s?ng to gi? lớn, tất cả ch?n tướng, những thứ kia kh?ng bị người kh?c ẩn n?p trong b?ng đ?m tản ra m?i h?i thối rữa hơi thở dơ bẩn, giờ khắc n?y, tựa hồ chậm r?i hiện ra, từng giọt từng giọt lộ ra trước mặt c?, tựa như qu?i vật trong nước, nổi l?n mặt biển, lộ ra bộ d?ng dữ tợn đ?ng sợ.

Tại sao Thẩm Vi Nhi lại xuất hiện ở đ?y? C? ta mới nhắc tới Hứa Giang Nam, c? phải c? biết Hứa Giang Nam hay kh?ng? Bọn họ, đến c?ng đ? l?m g? đối với Hứa Giang Nam?

B? ẩn n?y ẩn giấu s?u trong nội t?m của c? chưa giải được, c? đ? từng ho?i nghi sự thật, l?m cho t?m c? giống như l? bị treo l?n cao, hận kh?ng thể ngay giờ khắc n?y, vọt v?o tra hỏi đến c?ng.

Lại nghe đến giọng n?i lạnh nhạt của Tống Mạc lại vang l?n, "Thẩm Vi Nhi, c? n?n biết quy củ của t?i, nếu c? lần tiếp theo, t?i sẽ l?m cho c? triệt để biến mất ở th?nh phố n?y."

Giọng n?i lạnh l?ng như vậy, lời n?i ngoan độc như vậy, khiến Tần Ngu đứng ngo?i cửa, trong l?ng cũng nhịn kh?ng được run l?n.

Tống Mạc, h?nh như, đ?y mới thực sự l? Tống Mạc, người cầm l?i tập đo?n Tống thị l?ng dạ độc ?c trong mắt người kh?c.

Tay chụp ở tr?n v?n cửa rụt trở về, c? kh?ng c? dũng kh? x?ng đi v?o c?ng anh giằng co, bước ch?n thật giống như bị d?nh chặt, mọc rễ tr?n mặt đất, kh?ng thể động đậy.

Giọng n?i tức giận nhưng lại mơ hồ mang theo nh? nhẹ sợ h?i đ? n?n truyền đến của người phụ nữ, khẽ run, "Tống Mạc, t?i v? ng?i l?m nhiều như vậy, ng?i lại l?m như vậy với t?i?"

Người đ?n ?ng y?n tĩnh mấy gi?y, hiểu r?, nh?n nhạt phun ra một c?u, "Chuyện của Hứa Giang Nam x?c thực c? xử l? rất tốt, đạo diễn nước ngo?i James c? kịch bản mới, t?i c? thể cho c? l?m nữ ch?nh."

"Tống Mạc, ng?i kh?ng biết t?i muốn c?i g? sao!" Giọng n?i của Thẩm Vi Nhi đột nhi?n trở n?n t? t?m liệt phế, khu?n mặt xinh đẹp y?u mị kia, gần như đi?n cuồng, đ? l? bi thương v? y?u m? kh?ng được, đ? l? đau l?ng v? chấp niệm s?u nặng, đ? l? một người phụ nữ gần như đi?n cuồng si m? một người đ?n ?ng.

Bất qu?, tất cả, đối với Tần Ngu m? n?i, bất qu? l? một tr? kh?i h?i tức cười, c?i g? c? đều kh?ng nghe lọt, trong chớp mắt khi trong miệng Tống Mạc phun ra ba chữ Hứa Giang Nam kia, t?m của c?, giống như tiến v?o vực s?u kh?ng đ?y.

Cảm gi?c lan tr?n trong l?ng, l? thất vọng của c?, c?n l? e ngại, hay l? thống hận?

C? kh?ng biết r?.

Tất cả suy nghĩ đều dừng lại, cảm gi?c bi thương to lớn l?m cho c? qu?n hết sợ h?i.

Ngơ ng?c đẩy cửa ra, từng bước từng bước đi tới, nh?n hai người trước mắt, đ?y mắt chỉ c?n lại trống rỗng v? bi?n.

Dựa v?o c?i g?, bọn họ dựa v?o c?i g?, m? lại đ?a bỡn người kh?c trong l?ng b?n tay? Bọn họ dựa v?o c?i g? l?m như vậy với Hứa Giang Nam?

Trong lồng ngực, lửa giận dần dần lan ra, vốn hốc mắt đ? sưng đỏ, lại ẩm ướt nữa.

Động tĩnh ở cửa rất nhỏ, l?m cho hai người trong ph?ng hết hồn, cơ hồ kh?ng hẹn m? c?ng nghi?ng đầu, ?nh mắt rơi v?o tr?n người Tần Ngu.

Tần Ngu giống như kh?ng ph?t hiện, thẳng tắp đi đến trước mặt Thẩm Vi Nhi, lạnh l?ng nh?n c?, trong ?nh mắt đen nh?nh, kh?ng ch?t n?o che dấu hận ? m?nh liệt như vậy.

Thẩm Vi Nhi trừng tr?ng mắt nh?n người phụ nữ đột nhi?n x?ng v?o trước mắt, con ngươi đen lạnh l?ng nh?n chằm chằm c?, lại l?m cho trong l?ng c? kh?ng nhịn?

được run l?n.

Một gi?y sau, cơ hồ l? vội v?ng kh?ng kịp chuẩn bị, một b?n tay kh?ng ch?t do dự rơi v?o tr?n mặt của c?, lực đạo rất lớn, kh?ng thể so với lực đạo l?c trước Tống?

Mạc đẩy c?, khiến c? lảo đảo su?t nữa t? ng? tr?n đất, th?n thể nho?ng một c?i, trước mắt, một trận m? muội đen kịt, sau khi miễn cưỡng đứng vững, c? mới ph?t gi?c h?nh như trong miệng c? m?i m?u tươi nh?n nhạt tr?n lan.

Tần Ngu chậm r?i thả tay xuống, nh?n chằm chằm dấu tay r? r?ng tr?n mặt Thẩm Vi Nhi, trong trẻo nhưng lạnh l?ng, xen lẫn giọng n?i nồng đậm kh?n kh?n, "Một t?t n?y, l? t?i đ?nh thay cho Hứa Giang Nam."

Về sau, ch?n gh?t lạnh l?ng liếc người phụ nữ một c?i, lẳng lặng xoay người.

Thẩm Vi Nhi chưa từng bị ủy khuất như thế, sợ run mấy gi?y liền phục hồi tinh thần lại, c?nh tay lập tức giơ l?n.

Chỉ l?, c?n chưa rơi xuống, chỗ cổ tay, bỗng nhi?n c? một b?n tay gắt gao giữ c? lại, một trận đau nh?i, l?m cho c? kh?ng nhịn đau được h? ra tiếng.

Ngước mắt, chẳng biết l?c n?o Tống Mạc đ? đi tới b?n người của c?, l?c đ?, mặt kh?ng ch?t thay đổi nh?n chằm chằm c?, ?nh mắt cực lạnh, m?i mỏng h? mở, phun ra hai từ ngắn gọn, "Ra ngo?i!" Giọng n?i ?m l?nh, v? c?ng c? lực uy hiếp, đủ để cho người kh?c trong nh?y mắt tước vũ kh? đầu h?ng.

Th?n thể Thẩm Vi Nhi khẽ run l?n, đến c?ng kh?ng d?m l?m loạn lần nữa, hung hăng trợn mắt nh?n Tần Ngu một c?i, kh?ng cam l?ng đi ra ngo?i.

Tần Ngu đưa lưng về ph?a c?, sống lưng cực thẳng, cũng kh?ng quay đầu lại.

Trong ph?ng y?n tĩnh, sau một mảnh hỗn độn, cuối c?ng lặng y?n kh?ng một tiếng động.

Tống Mạc xoay người, lẳng lặng nh?n chằm chằm b?ng lưng Tần Ngu, b?ng lưng gầy g? lại quật cường.

Tần Ngu giống như l? ph?t hiện tầm mắt của anh, con mắt sưng đỏ thẳng tắp nh?n chằm chằm mặt b?n đen nh?nh.

Chỗ đ?, c? một phần văn kiện mở ra, b?n trong giấy trắng mực đen, th?nh l?nh viết "Kh?ch sạn Kim M?n dưới cờ Tống thị".

Hết thảy tất cả, kh?ng cần n?i cũng biết.

Trong đầu Tần Ngu l?e l?n đ?m đ?, trong thư ph?ng, c? chứng kiến thiệp mời ở tr?n m?n h?nh m?y t?nh, chỗ đ?, trắng trợn viết Kim M?n đối đầu Danh Thắng, l?c ấy c? kh?ng c? lưu ?, hiện tại mới biết, nguy?n lai, hết thảy đều l? thủ đoạn của Tống Mạc.

Đ?y mới thực sự l? Tống Mạc, r? r?ng ?m trầm nguy hiểm lại giảo hoạt, như một con s?i .

L? c? tự cho l? đ?ng cho rằng anh sẽ kh?ng t?n nhẫn như vậy, l? c?, từ đ?y l?ng kh?ng muốn tiếp nhận thiếu ni?n trong trẻo nhưng lạnh l?ng lại cao ngạo l?c trước biến th?nh thiếu tổng t?n nhẫn lạnh l?ng h?m nay.

Nguy?n lai, đ?y mới l? th?m ? trong lời h?m đ? của anh.

Mặc d? c? kh?ng biết cụ thể qu? tr?nh những chuyện n?y ph?t sinh, đại kh?i, cũng đo?n ra kh?ng ?t.

Một c?u kh?ng c? chuyện Tống Mạc anh l?m kh?ng được thật hay.

Tần Ngu nhếch m?i, cười cực lạnh, m? văn kiện kẹp trong tay, cơ hồ bị c? d?ng?

sức xoa b?p biến h?nh, gấp ra h?nh d?ng quỷ dị.

Chậm r?i xoay người, chống lại tầm mắt của người nam.

Mới nh?n r?, trong tầm mắt của anh kh?ng c? c? một vẻ bối rối, b?nh tĩnh giống như l? cục diện đ?ng buồn, lẳng lặng nh?n chằm chằm c?, giống như l? muốn nh?n thấu trong l?ng c?.

Sợ l?, anh sớm đ? đo?n được sẽ c? cục diện h?m nay, cho n?n mới trấn định như vậy.

Hay cho Tống Mạc th?m t?ng bất lộ!

Anh trầm mặc c?ng y?n tĩnh, tựa như l? một c?i mồi dẫn hỏa, nhanh ch?ng nhen nh?m tức giận t?ch lũy chất chứa ở trong cơ thể c?, cơ hồ hết sức căng thẳng.

Tần Ngu bước l?n một bước, d?ng sức n?u lấy c? vạt người đ?n ?ng, cơ hồ d?n ở tr?n th?n người đ?n ?ng, ngước đầu gắt gao nh?n chằm chằm khu?n mặt anh tuấn của anh, sắc mặt lộ ra ?m trầm c?ng lạnh l?ng chưa bao giờ c?, giọng n?i cơ hồ l? từ trong cổ họng nặn ra, từng chữ từng c?u, nghiến răng nghiến lợi, "Cho n?n, hết thảy mọi chuyện n?y, đều l? anh bố tr??"

Tống Mạc khẽ c?i mặt, con ngươi đen s?ng quắc s?u kh?ng thấy đ?y rơi v?o tr?n mặt Tần Ngu, hơi thở trong trẻo nhưng lạnh l?ng của anh nhẹ nh?ng phất qua, "Đ?ng."

Đ?ng, nhẹ nh?ng như vậy tăng th?m thống khổ cho Hứa Giang Nam, gia tăng d?y v? tr?n người c?, đối với anh m? n?i, giống như như tro bụi, kh?ng đ?ng nhắc tới.

Giận kh?ng kềm được.

Tần Ngu bất động nh?n chằm chằm anh mấy gi?y, ?nh mắt b?n nhọn giống như muốn giết chết anh.

Trong ngực, lửa giận hừng hực b?ng ch?y c?ng l?c c?ng lớn, lồng ngực kịch liệt phập phồng, biểu hiện r? rệt c? đang tức giận.

Một gi?y sau, cơ hồ l? đổ ập xuống, hung hăng n?m văn kiện trong tay tới trước mặt người đ?n ?ng, giống như đi?n, k?o th?n người anh m? đ?nh, giống như một con d? th? hung m?nh, tất cả lửa giận ph?t t?n lung tung, b?n trong tr?ng mắt đen nh?nh trong suốt, nước mắt chậm r?i tr?n ra, giọng n?i nhiễm nước mắt kh?n kh?n, khuếch t?n ra ph?ng l?m việc y?n tĩnh trống trải, "Đ?ng sao? Tống Mạc, anh c? tr?i tim hay kh?ng? Sao anh c? thể ?c như vậy, thậm ch? cuộc sống của người kh?c trong mắt anh kh?ng đ?ng gi? nhắc tới sao? Anh c? biết hay kh?ng, một m?nh t?i mang theo Tần L?ng từng bước từng bước đi cho tới h?m nay cực khổ cỡ n?o? V? c?i g? khi t?i sắp bước v?o quỹ đạo như t?i muốn, anh lại hủy hoại hết tất cả! T?i muốn gả cho ai, đ? l? tự do của t?i, v? c?i g? bởi v? một c?i ? tưởng đột ph?t của anh, tất cả cuộc sống của t?i đều phải trở n?n rối loạn, Hứa Giang?

Nam anh ấy l? v? tội, tại sao anh đối với anh ấy như vậy? Anh dựa v?o c?i g?? Dựa v?o c?i g? hủy diệt anh ấy! Dựa v?o c?i g? k?o anh ấy v?o chuyện n?y!"

Ẩn nhẫn l?m cho người ta chua x?t, từng tiếng chất vấn vang vọng ở trong ph?ng.

Nước mắt như hạt đậu s?ng long lanh, chậm r?i tr?n ra hốc mắt của Tần Ngu, ở dưới ?nh đ?n lộ ra trong suốt, những giọt nước mắt kia phảng phất ph?ng ra sợ h?i của c?, vừa giống như khơi dậy t?nh c?ch bướng bỉnh của c?.

C? cố chấp chất vấn Tống Mạc, tr?ng mắt lưu động, hung hăng trừng anh, bộ d?ng kh?ng đội trời chung với anh.

Tống Mạc kh?ng hợp t?c nh?n chằm chằm Tần Ngu, con mắt sắc b?n, dần dần lạnh xuống.

V? một người đ?n ?ng kh?c, c? ?p s?t chất vấn kh?ng cho anh lối tho?t.

Ở th?nh phố S n?y, chưa từng c? người phụ nữ n?o d?m đối với anh như vậy, rất tốt, phi thường tốt.

Tống Mạc bước l?n một bước, th?n h?nh cao lớn bỗng nhi?n gần s?t Tần Ngu, sắc mặt c? đột biến.

Anh kh?ng quan t?m đến phản ứng của c?, nhẹ nh?ng chế trụ hai c?i c?nh tay của c?, thuận thế k?o c? v?o trong l?ng, tay kia nắm cằm của c?, n?ng mặt của c? l?n, ?nh mắt đ? n?n nh?n chằm chằm c?, giọng n?i cực lạnh phun ra một c?u, "Nếu như kh?ng phải l? Hứa Giang Nam động sắc t?m, c? cho rằng, l?c ấy hắn ta v? c?i g? c?ng người phụ nữ kia c?ng một chỗ, Tần Ngu, đến b?y giờ, c? c?n kh?ng thấy r? sao? Người đ?n ?ng như vậy, c? c?n muốn gả cho hắn?"

Trong l?ng Tần Ngu nho?ng một c?i, sắc mặt c?ng trắng bệch, gần như trong suốt.

Trầm mặc mấy gi?y, c? chau m?y lại, thần sắc đau đớn cắn m?i dưới, mở miệng, trong giọng n?i r? r?ng mang theo đắn đo, vẫn gắt gao như cũ chỉa mũi nhọn về?

Tống Mạc, "Nếu như kh?ng phải l? do anh, mọi chuyện sẽ kh?ng ph?t sinh, anh mới l? đầu sỏ!"

C? che chở, r? r?ng c? đang che chở.

?nh mắt Tống Mạc hung ?c nham hiểm nh?n chằm chằm c? mấy gi?y, mặt kh?ng ch?t thay đổi bu?ng tay ra.

Cảm gi?c ?p b?ch tr?n đỉnh đầu bỗng nhi?n biến mất, Tần Ngu khẽ thở ph?o nhẹ nh?m.

Trong l?ng, kh?ng phải l? kh?ng kh? chịu, lời Tống Mạc mới n?i cũng kh?ng phải l? kh?ng hề c? đạo l?, x?c thực đ? đ?m v?o chỗ đau của c?, đ?y l?ng của c? kh?ng phải l? kh?ng hiểu, chỉ l?, Hứa Giang Nam kh?ng tốt, chỉ c? c? mới c? quyền n?i, người kh?c, kh?ng thể được n?i như vậy, c? kh?ng cho ph?p, c? bất kỳ người n?o nhằm v?o Hứa Giang Nam.

Hai người đều kh?ng n?i th?m g? nữa, trong ph?ng l?m việc, một lần nữa b?y ra bầu kh?ng kh? quỷ dị.

Tần Ngu nh?n chằm chằm giấy trắng rơi đầy đất, đ? l? do anh đi t?m luật sư thảo ra thỏa thuận trước h?n nh?n, m? b?y giờ, ch?ng n? y?n lặng nằm tr?n mặt đất, thậm ch? c?n bị c? giẫm dưới ch?n, trở n?n lầy lội kh?ng chịu nổi.

Thật giống như, dẫm n?t tất cả ki?u ngạo của người đ?n ?ng n?y dưới ch?n.

Trong l?ng Tần Ngu, một mảnh trầm trọng.

M? chỗ ?nh s?ng chiếu xuống, người đ?n ?ng kia đưa lưng về ph?a c?, kh?ng n?i một lời, b?ng lưng của anh thoạt nh?n chẳng biết tại sao lại c? v?i phần c? đơn.

Kh?ng phải l? kh?ng kh? chịu, người đ? từng sớm chiều chung đụng với c? b?y giờ lại đi đến tr?nh độ như vậy, nhưng việc đ? đến nước n?y, biết l?m thế n?o đ?y?

Những thứ kia nổi l?n nước mắt, bị Tần Ngu cứng rắn đ? xuống, c? kinh ngạc đứng ở tại chỗ nh?n b?ng lưng của anh, mấp m?y m?i, cuối c?ng n?i ra một c?u, "Tống Mạc, t?i sẽ kh?ng kết h?n với anh, ngươi thu tay lại đi, mọi chuyện, đến đ?y chấm dứt, từ nay về sau, đừng tới t?m t?i nữa."

Trong kh?ng kh? đầu vai của anh khẽ run kh?ng thể nhận ra.

Mấy gi?y sau, chậm r?i quay mặt lại, tr?n khu?n mặt trong trẻo nhưng lạnh l?ng anh tuấn, cặp con ngươi đen lẳng lặng nh?n chằm chằm c?, ki?u căng, khinh thường, "Tần Ngu, c? cho rằng, Tống Mạc t?i dễ d?ng bị xua đuổi như vậy sao?"

? tứ của anh, hiển nhi?n dễ thấy.

Tần Ngu nắm quyền, h?t một hơi thật s?u, "Tống Mạc, tr?n đời n?y nhiều người phụ nữ như vậy, anh muốn ai cũng c? thể, tại sao phải n?u lấy t?i kh?ng tha như vậy, c? ? g? sao?"

?nh mặt trời chiếu l?n tr?n người anh, g? m? anh tuấn của anh c? ch?t kh?ng ch?n thực. Anh c?i mặt, đốt một điếu thuốc, nhẹ h?t một ngụm, ngước mắt nh?n về ph?a c?, con mắt ?m trầm, "Trong nhiều người phụ nữ như vậy, chỉ c? c? hữu dụng."

"C? ? g??" Tần Ngu nh?u m?y.

"T?i cần một c? vợ nhu thuận nghe lời, c? hết sức th?ch hợp, đương nhi?n, đ?y chỉ l? thứ yếu, nguy?n nh?n chủ yếu l? Tần L?ng, n? c? thể chặn ba mẹ t?i lại. Chỉ cần c? v?o Tống gia, liền kh?ng c? ai bức ta cưới những người phụ nữ mạc danh kỳ diệu kia."

Người Tống gia kh?ng thể n?o cho Tần Ngu tiến v?o Tống gia, nhưng Tần Ngu mang thai cốt nhục Tống gia, liền kh?ng giống nhau, Tống gia tuyệt đối kh?ng thể để huyết mạch của m?nh l?nh đ?nh b?n ngo?i, chỉ cần c? Tần L?ng, bọn họ liền kh?ng n?i lời n?o, coi như l? anh muốn kết h?n với Tần Ngu, họ cũng tự nhi?n thỏa hiệp, như thế, anh liền kh?ng cần ứng ph? với những người bọn họ an b?i cho anh.

Tần Ngu kh?ng d?m tin nh?n chằm chằm g? m? của anh, mới ph?t gi?c, thần sắc của anh lạnh nhạt xa c?ch như vậy, thật giống như, mọi chuyện đều l? chuyện tất nhi?n.

Đ?y l?ng, khẽ co r?t đau đớn.

Nguy?n lai.

Nguy?n lai hết thảy cũng chỉ một cuộc giao dịch.

Nguy?n lai trong mắt anh, c? chỉ l? một con cờ, cũng l? bia đỡ đạn.

Thiệt th?i cho c? c?n tự cho rằng??.

Y?n tĩnh một hồi l?u, mới đ? xuống đau nhức trong l?ng, mặt trầm như nước nh?n về ph?a Tống Mạc, "Cuộc giao dịch n?y, t?i sẽ kh?ng gi?p anh, Tần Ngu t?i l? một người sống sờ sờ, kh?ng phải l? một qu?n cờ trong tay anh."

"Tần Ngu, sự ki?n nhẫn của t?i c? hạn, kh?ng cần lại khi?u chiến cực hạn của t?i, ngoan ngo?n k? t?n, t?i đ?p ứng c?, sẽ kh?ng l?m kh? ai nữa."

Người đ?n ?ng mặt kh?ng ch?t thay đổi liếc nh?n c?, mở miệng n?i.

"Tống Mạc, sao anh lại c? thể ?ch kỷ như vậy!" Giờ khắc n?y, tim của c? rất đau, vốn l? đ? xuống cảm x?c, một lần nữa bị bốc l?n, ?p chế kh?ng c? t?c dụng.

"T?i sẽ t?m c? một lần nữa, phần thỏa thuận n?y sẽ được gởi tới chỗ c? trong v?ng?

một ng?y, k? v?o n?, rồi đưa đến đ?y." Trong sương m? lượn lờ, thần th?i lạnh?

người đ?n ?ng l?ng đến cực điểm, căn bản kh?ng ch? ? phản kh?ng của c?.

Hy vọng cuối c?ng trong l?ng, triệt để dập tắt, chỉ c?n lại cảm gi?c lạnh như băng.

Giờ khắc n?y, Tần Ngu mới biết, người đ?n ?ng trước mắt m?nh n?y, căn bản kh?ng c? tr?i tim.

Lưu lại nơi đ?y, cũng sẽ kh?ng c? kết quả g?, anh cũng kh?ng liếc nh?n c? một c?i.

Tần Ngu thu hồi ?nh mắt, chết lặng xoay người rời đi.

Lầu dưới, một mảng hối hả, tiếng động lớn ầm ĩ n?o nhiệt, c? chạy xe điện tr?i v?o d?ng người, kh? lạnh đ?nh tới mặt, một trận r?t lạnh, t?m lại kh?ng kịp l?nh.

Nh?n bầu trời m?nh m?ng, hốc mắt Tần Ngu sưng đỏ, tr?n ra một tầng nước mắt.

Lần trước, l? Hứa Giang Nam, l?c n?y đ?y, th? l? ai?

―――

Sau xe điện, một chiếc Audi m?u đen kh?ng xa kh?ng gần thong thả đi theo, b?n trong buồng xe, người đ?n ?ng mặc t?y trang m?u đen nh?n chằm chằm b?ng lưng nhỏ nhắn xinh xắn suy yếu của Tần Ngu, cầm điện thoại di động l?n.

"Giang tổng, Tần tiểu thư mới ra khỏi Tống thị tập đo?n, thoạt nh?n thật kh?ng tốt."

Đầu kia d/d/;l;qd điện thoại ngắn ngủi trầm mặc v?i gi?y, truyền đến giọng n?i trong trẻo của người đ?n ?ng, hơi kh?n kh?n, "T?i biết, c?c người cứ bảo vệ tốt c? ấy."

"V?ng."

. . .


Editor: Tr? sữa tr? xanh

Tần Ngu d[d[lq[d kh?ng biết m?nh đ? ngồi bao l?u, chỉ cảm thấy h?nh như ?nh mặt trời đ? tản đi, trong tầm mắt, chỉ c?n lại h?nh d?ng mơ hồ, mang theo ?nh nước, quay v?ng, giấu đầu hở đu?i, ?m thanh, giống như ở rất xa.

Trong trời đất, chỉ c?n lại một người c?, vắng lặng c? tuyệt.

Cho đến khi nước mắt lặng lẽ rơi xuống, lạnh buốt rơi xuống đầu ng?n tay, mới giật m?nh nhận ra, c? đ? kh?c.

Từ khi biết r? chuyện n?y cho tới b?y giờ, c? c?n chưa từ bỏ, Hứa Giang Nam lại lựa chọn rời đi trước, cứ như vậy bỏ mặc một m?nh c?.

Anh chưa từng nhẫn t?m.

Trong kh?ng kh? y?n tĩnh, tim đau nh?i khiến c? đau kh?ng thở nổi, ngẩn ngơ.?

Ngay cả khi c?nh cửa bị người đẩy ra cũng kh?ng biết.

Trong tầm mắt mơ hồ, đột nhi?n xuất hiện một b?ng đen, trong l?ng Tần Ngu khẽ chấn động, liền thấy, một h?nh b?ng nho nhỏ ngồi chồm hổm xuống trước mặt c?, l? Tần L?ng.

B? duỗi b?n tay nho nhỏ ra lau nước mắt tr?n mặt Tần Ngu, l?ng m?y tr?n khu?n mặt tuấn t? nhỏ nhắn cau lại, b?n trong giọng n?i mềm mại mơ hồ mang theo tức giận, "Mẹ, tại sao mẹ kh?c? Ai khi dễ người, con thay người đi dạy dỗ hắn!"

Tần Ngu ho?n hồn, nhanh ch?ng đưa tay lau nước mắt tr?n mặt, gạt bỏ cảm gi?c chua x?t mỉm cười so với kh?c c?n kh? coi hơn, đưa tay nắm lấy b?n tay nhỏ b? của Tần L?ng, "Mẹ kh?ng c? việc g?, ai d?m khi dễ mẹ nha, mẹ thấy ?c mộng th?i."

Đ?y mắt trắng đen r? r?ng của Tần L?ng l?e l?n một ?nh s?ng đau l?ng, tuổi nhỏ, nhưng đ? hiểu đạo l? đối nh?n xử thế, mẹ đau l?ng, lại kh?ng n?i ra,vừa tức giận lại kh?ng đ?nh l?ng nh?n chằm chằm con mắt của Tần Ngu hồng như con thỏ, kh?ng vui cong c?i miệng nhỏ nhắn l?n, "Mụ mụ, mẹ nghĩ rằng con ngốc sao!"

Tần Ngu đưa tay chọc chọc khu?n mặt tức giận của Tần L?ng, cố l?m ra vẻ thoải m?i, "Được rồi, kh?ng n?i nữa, đi rửa mặt, nếu kh?ng sẽ đi học muộn."

Đến c?ng vẫn l? con n?t, vừa nghe lời n?y, cho d? kh?ng t?nh nguyện, cũng phải đi ra ngo?i.

Một bữa cơm ăn trầm mặc dị thường, Tần L?ng hiểu chuyện, kh?ng n?i c?i g? nữa.

Ăn cơm xong, Tần Ngu đưa Tần L?ng đi học.

Tuyết đ? ngừng, đ? c? c?ng nh?n vệ sinh qu?t qua một lần, lại bởi v? đ?m qua rơi xuống cả đ?m, cho n?n tr?n mặt đất vẫn t?ch lũy một tầng hơi mỏng.

Tần Ngu l?i xe chở Tần L?ng, xe đ? l?n tuyết đọng, ph?t ra ?m thanh k?t... K?t..., rơi v?o trong l?ng người, l? ?m thanh n?o nề.

Kh?ng biết đ? qua bao l?u, vẫn chưa dừng lại như b?nh thường, Tần Ngu nghe giọng n?i Tần L?ng ồm ồm c?ch khăn qu?ng cổ truyền đến, rơi v?o trong kh?ng kh? lạnh v? kh? r?o, "Mẹ mẹ, con biết r? tại sao mẹ kh?c, l? v? ch? Giang Nam."

Trong l?ng Tần Ngu khẽ chấn động, h? to miệng, lại ph?t hiện, kh?ng biết n?n n?i c?i g?.

Giọng n?i Tần L?ng trộn lẫn khổ sở nh? nhẹ truyền đến, "Mẹ, con nghe c? gi?o nh? trẻ n?i, c?c c? n?i ch? Giang Nam kh?ng cần mẹ, ch? y?u người kh?c."

Anh kh?ng cần c? nữa, anh y?u người kh?c.

Ngay cả Tần L?ng cũng n?i như vậy.

Giống như chỉ c? một m?nh c? cố chấp như đứa ngốc, đứng tại chỗ b?ng ho?ng, quanh quẩn, kh?ng muốn tin sự thật, c?n h?n mọn mong đợi, Hứa Giang Nam sẽ trở lại.

Đ?ng tiếc, anh sẽ kh?ng trở lại nữa.

B?y giờ anh đang ở nơi n?o? C? phải hay kh?ng, đang ở b?n cạnh người phụ nữ kia?

Tim, cảm gi?c đau nhức lan rộng, giống như l? c? rậm rạp chằng chịt kim ch?m thật s?u v?o, m?u tươi, r? rỉ chảy ra.

Thế gian n?y, đau nhất kh?ng g? hơn c?i n?y, ngươi cho rằng người kia vĩnh viễn kh?ng rời khỏi người, nhưng, lại đi như một trận gi?, biến mất khỏi thế giới của ngươi, kh?ng lưu một tia dấu vết.

Hốc mắt n?ng l?n, nước mắt liền đọng th?nh hạt lớn rơi xuống.

Rơi ở tr?n mặt, rất nhanh kết th?nh băng hơi mỏng, l?nh đến thấu xương, t?m lại kh?ng kịp l?nh.

Trong gi?, Tần L?ng cố n?n nước mắt n?i thật thấp, mang theo ? tứ h?m x?c an ủi, rơi ở b?n tai của c?, "Mẹ, đừng kh?c, mẹ c?n c? con, con vĩnh viễn cần mẹ."

Trong l?ng Tần Ngu chua x?t khổ sở một hồi, bả vai kh?ng nhịn được khẽ run.

Một gi?y sau, Tần Ngu liền ph?t gi?c, đầu của Tần L?ng chậm r?i tựa v?o ngang h?ng của c?, nhẹ nh?ng cọ x?t, "Mẹ, ngoại trừ con, ch?ng ta c?n c? ba ba." Giọng n?i mềm mại nhẹ nh?ng của b?, lại rất nghi?m t?c, hết sức ki?n định.

Trong l?ng Tần Ngu đột nhi?n mềm nhũn.

Ba ba, đ?ng vậy, Tống Mạc n?i, muốn cưới c?.

Trước kia c? nghĩ tới nhớ tới Hứa Giang Nam, kh?ng muốn gả cho Tống Mạc, vậy b?y giờ, Hứa Giang Nam kh?ng cần c? nữa, c? phải hay kh?ng, c? n?n ngoan ngo?n nhận mệnh, gả cho Tống Mạc, từ nay về sau an an ổn ổn l?m Tống phu nh?n?

Chỉ cần c? gả cho Tống Mạc, về sau quần ?o đến đưa tay, cơm đưa tới miệng, kh?ng cần dậy sớm chuẩn bị, kh?ng cần dầm trong mưa, Tần L?ng cũng c? một gia đ?nh đầy đủ, từ nay về sau c? kh?ng cần hoảng loạn, sống dưới uy dưới của?

Tống Mạc, tất cả, tựa hồ kh?ng c? g? kh?ng tốt.

Chỉ l?, trong đầu Tần Ngu chợt l?e l?n một ? niệm đ?ng sợ, ở trong nh?y mắt, nước mắt cũng qu?n chảy, chỉ c?n lại một trận kinh h?i.

Tống Mạc uy hiếp?

L?c trước h?nh như anh đ? n?i qua, nếu như c? kh?ng muốn gả, anh sẽ c? biện ph?p l?m cho c? ngoan ngo?n gả đi, đến b?y giờ c? c?n nhớ r? r?ng, l?c n?i những lời n?y, ki?u căng tr?n mặt người đ?n ?ng, kh? thế b?y mưu nghĩ kế như muốn x?m nhập biển c?t vậy, c?n c? h?m đ?, ở trong nh? của c?, l?c c? n?i c? c? vị h?n phu, vui vẻ tr?n mặt Tống Mạc l?m cho người ta đo?n kh?ng ra, chẳng lẽ n?i scandal giữa Hứa Giang Nam c?ng người phụ nữ kia, l? do Tống Mạc sắp đặt sao?

D? sao, người phụ nữ kia, cũng c? ch?t li?n quan với Tống Mạc.

C?i nhận thức n?y, kh?ng ngừng xoay quanh ở trong đầu của c?, mơ hồ, nhưng lại ch?n thật tồn tại.

Hoảng loạn một hồi, h?nh như l?c sau Tần L?ng lại n?i g? đ?, một c?u c? cũng kh?ng nghe thấy, những thứ kia phảng phất đều bị gi? mang đi, tung bay ở đ?m m?y, m? suy nghĩ của c?, bị sắc đen quay cuồng như nước biển v?y quanh, ? niệm đ?ng sợ trong đầu kia, giống như cự thạch, tầng tầng đ? trong l?ng c?, cơ hồ kh?ng thở nổi.

Cho đến khi Tần L?ng ở b?n tai c? h? to một tiếng, "Mẹ, đến rồi, đến Chức Cao Nữ Gi?o rồi!" Suy nghĩ của Tần Ngu bị một b?n tay cứng rắn k?o trở về.

Kinh hoảng một l?t, đạp thắng xe.

Tay ch?n Tần L?ng nhẹ nh?ng nhảy xuống xe, tr?ng hợp ở cửa c? v?i c? gi?o đang đứng, nh?n qua b?n n?y, Tần L?ng đứng ở cửa trường học phất tay với Tần Ngu, c? nh?n Tần L?ng, vừa vặn chống lại ?nh mắt của v?i c? gi?o kia, khẽ giương cao kh?e miệng, gạt bỏ nụ cười kia, c?ch một tầng sương m?, c? lại r? r?ng tr?ng thấy, trong mắt c?c c? đ? l? thương cảm.

C?c c? l? thương cảm c?, bị người đ?n ?ng m?nh y?u mến vứt bỏ.

Vứt bỏ.

Trong l?ng một trận chua x?t.

Tất cả suy nghĩ hỗn loạn, tại thời khắc n?y, một lần nữa hiện l?n, dần dần r? r?ng.

Nếu như Hứa Giang Nam kh?ng phạm sai lầm, tại sao lại ** trong l?c đ? trốn v? tung v? ảnh, ngay cả một c?u giải th?ch cũng kh?ng muốn lưu lại cho c??

Nếu như n?i, đ?m đ? ch?n thật tồn tại, anh kh?ng muốn, ai c? thể cưỡng b?ch được anh? Huống chi, bọn họ đi v?o như thế n?o, vui vẻ như vậy, kh?ng phải c? đ? thấy r? r?ng r?nh mạch sao?

Đến c?ng c? c?n ho?i nghi c?i g??

Mới vừa rồi, thế nhưng c? nghĩ tới, Hứa Giang Nam trật quỹ đạo, l? do Tống Mạc sắp đặt.

Kh?e m?i kh?ng tiếng động to?t ra, lộ ra nụ cười bạc lương, l? c?, to?n bộ l? do c? viện cớ, l? c?, kh?ng muốn tiếp nhận t?n nhẫn n?y.

Nếu b?y giờ đ? kh?ng c?n đường lui, vận mệnh từng bước từng bước đẩy c? đến t?nh cảnh n?y, c? cần g? phải hao hết t?m tư trốn.

C? lẽ, gả cho Tống Mạc mới l? lựa chọn tốt nhất cho c?.

―――

Điện thoại di động đột nhi?n vang l?n, Tần Ngu ngừng xe, nghe m?y.

L? mẹ Tần, c? c?i đầu, nhẹ nh?ng nghe m?y, "Ngu nhi, chuyện của Hứa Giang?

Nam mẹ đ? biết."

Tần Ngu trầm mặc mấy gi?y, đứng ở trong gi? h?t mũi một c?i, giọng n?i kh?n kh?n, "Mẹ, con kh?ng sao, l? thật."

"Chao ?i, con nh?c kia, ph?t sinh chuyện lớn như vậy cũng kh?ng n?i với mẹ, việc n?y cũng l? lỗi của mẹ, nếu sớm biết thằng nh?c Hứa gia kia l? người như vậy, mẹ sẽ kh?ng giao con cho n?, mẹ." Mẹ Tần tr?n đầy ?y n?y c?ng tự tr?ch.

"Mẹ, đừng n?i nữa, b?n n?y con c?n đang l?m việc n?, con kh?ng sao đ?u, l? thực." Tần Ngu khẽ cười v?i tiếng, t?m cớ c?p điện thoại.

C? c?ng Hứa Giang Nam đ? đến nước n?y, cần g?, l?m cho người trong nh? lo lắng th?m nữa.

―――

Tập đo?n Tống thị.

Tầng trệt cao v?t trong m?y, ẩn trong sương m?, mắt nh?n l?n tr?n, cơ hồ kh?ng thấy đến cuối c?ng, những thứ sương trắng kia lạnh như băng lượn lờ quanh đ?, tăng th?m h?n kh? cho cả t?a lầu, người ta c? thể nh?n l?n nhưng kh?ng c?ch n?o tiếp nhận được kh? thế như vậy.

Tần Ngu dừng xe điện, ch? x?t ng?n tay đ?ng cứng, cầm l?n một sấp văn kiện đi tới cửa đại sảnh.

Cửa bảo vệ biết c?, d? sao, hắn chưa từng thấy c? g?i xinh đẹp như vậy n?o loạn ở Tống thị, lần trước, c? g?y loạn, để lại ấn tượng khắc s?u cho bọn họ.

Bất qu?, n?y cũng kh?ng phải l? nguy?n nh?n bọn họ t?y t?y cho Tần Ngu đi v?o.

Đến c?ng vẫn đi l?n ngăn lại.

Tần Ngu thấy thế, ngẩng đầu ưỡn ngực nh?n hai bảo vệ cao hơn c? hai ba mươi cm, con mắt sưng đỏ qu?t nh?n hai người, "Đ? qu?n bổn tiểu thư sao?"

Vốn l? động t?c rất uy nghi?m, c? l?m được, lại l?m chua x?t l?ng người.

Hai bảo vệ hơi ngẩn ra, ?nh mắt rơi v?o tr?n ?nh mắt Tần Ngu thoạt nh?n ph? lệ th? thảm, nhất thời qu?n n?i chuyện.

Tần Ngu biết r? bọn họ đang nh?n c?i g?, theo bản năng xoa nhẹ con mắt, "Nh?n c?i g? vậy, như thế n?o, chẳng lẽ Tống tổng của c?c người kh?ng cho người c? con mắt sưng l?n v?o sao?"

"Cũng kh?ng phải, chỉ l?, tiểu thư, tất cả phải l?m theo quy củ." Hai bảo vệ nh?n nhau, trong l?ng nhất thời động l?ng trắc ẩn, nhưng d? sao c?ng ty c? quy củ c?ng ty, kh?ng cho bọn họ l?m loạn được.

Lập tức Tần Ngu c? cảm gi?c ủy khuất, c? đ? thảm như vậy, v? c?i g? mọi người lại muốn l?m kh? c?, trong l?ng đau x?t, thiếu ch?t nữa nhịn kh?ng được rơi nước mắt.

L?c đ?, c? một b?ng d?ng thướt tha uyển chuyển đi tới cửa, mặt mỉm cười, tự nhi?n thanh thản nhưng kh?ng mất kh? thế, kh?ng phải l? trợ l? của Tống Mạc Hứa Văn th? l? người n?o?

Trong l?ng Tần Ngu vui mừng, liền tiến l?n ngh?nh đ?n.

Hứa Văn đẩy cửa ra, ?nh mắt rơi v?o tr?n khu?n mặt tiều tụy r? r?ng đ? kh?c một hồi của Tần Ngu, đ?y mắt cũng kh?ng c?i g? ngo?i ? muốn, chỉ l? lộ ra một ch?t thần sắc kh?ng đ?nh l?ng, nhẹ nh?ng mở miệng, giọng n?i lu?n kh?ng gợn s?ng theo bản năng nhu h?a v?i phần, "Tần tiểu thư, đến t?m Tống tổng sao?"

Tần Ngu h?t mũi một c?i, d?ng sức gật đầu nhẹ, trơ mắt nh?n Hứa Văn, "Bất qu? bảo vệ kh?ng cho t?i v?o, trợ l? Hứa, c? thể n?i với bọn họ một tiếng hay kh?ng? T?i c? chuyện gấp t?m Tống tổng."

Trong l?ng Hứa Văn trong vắt như gương s?ng, vừa nghe Tần Ngu n?i như vậy,?

trong l?ng liền đo?n ra ** kh?ng thiếu mười, l?c n?y gh? mắt nh?n về ph?a hai người bảo vệ, giọng n?i kh?i phục trong trẻo nhưng lạnh l?ng, "Cho Tần tiểu thư đi v?o."

"V?ng." Hai bảo vệ khẽ vuốt cằm, bộ d?ng rất cung k?nh.

Tần Ngu cảm k?ch nh?n Hứa Văn, "C?m ơn trợ l? Hứa."

Hứa Văn nh?n nhạt liếc nh?n c? một c?i, "Tần tiểu thư n?i chi vậy, mau v?o đi th?i."

Tần Ngu cũng kh?ng hề kh?ch s?o, đi thẳng v?o.

Ngược lại Hứa Văn nh?n b?ng lưng Tần Ngu xuất thần trong chốc l?t, khe khẽ thở d?i một c?i, mới rời đi.

Trong đại sảnh người đến người đi, nh?n ra được, l?m ăn ở Tống thị tốt mười phần, bất qu? Tần Ngu kh?ng c? t?m tư quản những thứ n?y, xuy?n qua đ?m người trang phục nghề nghiệp, đi đến thang m?y gần nhất.

Thang m?y m?u bạc mới tinh từ từ đi l?n, Tần Ngu dựa lưng v?o tr?n v?ch tường, rủ xuống con mắt lẳng lặng qu?t mắt nh?n thỏa thuận trong tay, theo thời gian tr?i qua, l?ng b?n tay, rỉ ra một tầng mồ h?i mỏng, trong tim, đột nhi?n bắt đầu kh?ng y?n.

Đương nhi?n, qua mấy gi?y, những thấp thỏm trong l?ng Tần Ngu liền bị l?ng hiếu kỳ của m?nh thay thế, l?c đ?, c? nh?n chằm chằm con số kh?ng ngừng nhảy l?n, kh?ng ngừng suy nghĩ, sao kh?ng c? nh?n vi?n tiến đến, vừa rồi c? thấy c? rất nhiều người chen lấn thang m?y m?.

Hiếu kỳ như vậy, khi Tần Ngu nh?n thấy mấy chữ "Thang m?y chuy?n dụng??của Tổng gi?m đốc ", liền giải tỏa mọi thắc mắc.

Thế nhưng c? lại đi thang m?y chuy?n dụng của Tống Mạc.

Trong khoảng thời gian ngắn, c? cảm thấy v?ch tường giống như nhiễm l?n kh? tức của người đ?n ?ng kia, trong h? hấp, hương vị m?t lạnh kia, tựa hồ quanh quẩn ở ch?p mũi.

Trong l?ng khẽ chấn động, c? sẽ kh?ng ngẫu nhi?n gặp anh trong thang m?y đi.

Sự thực chứng minh, tr? tưởng tượng của c? quả thực phong ph?, chỉ v?i ph?t ngắn ngủi, c?n chưa đủ để c? c?ng anh ngẫu nhi?n gặp nhau.

Đang nghĩ ngợi lung tung, nghe thấy một tiếng "Đốt", cửa thang m?y, từ từ mở ra.

Tầm mắt bỗng nhi?n mở rộng. S?n nh? m?u trắng, h?nh lang y?n tĩnh, trần nh? khảm nạm đ?n thủy tinh, l?c đ?, ?nh s?ng lẳng lặng chảy xu?i nghi?ng về tr?n s?n nh?, rơi v?o mắt, chỉ cảm thấy thật giống như ?nh trăng chiếu xuống, s?ng ?ng ?nh, nổi bật l?n s?n nh? sạch sẽ, r? r?ng phảng phất như một mặt gương, c?i đầu, cũng c? thể nh?n ra c? b?ng người đến.

Tr?n v?ch tường cũng kh?ng nhiễm một hạt bụi, khung h?nh tinh xảo treo tr?n tường, mặc d? kh?ng biết ai vẽ ra, cũng kh?ng kh? biết, tất nhi?n gi? tiền của n? sẽ l?m người ta tặc lưỡi.

Lần trước đến qu? vội v?ng, c? kh?ng c? ch? ? tới những thứ n?y, b?y giờ, c? cảm thấy, quả nhi?n Tống Mạc l? người biết hưởng thụ, chỉ l? một c?i h?nh lang, liền bố tr? xa hoa như thế.

Dọc theo h?nh lang đi đến cuối c?ng, trong tầm mắt, cuối c?ng xuất hiện một gian ph?ng, tr?n v?n cửa đen nh?nh, viết v?i chữ to s?ng ngời "Ph?ng l?m việc của Tổng gi?m đốc ".

Trong l?ng, bỗng nhi?n căng thẳng, nghĩ đến người đ?n ?ng kia đang ngồi b?n trong, m? c?, sẽ phải c?ng anh chung sống dưới một m?i hi?n, trong l?ng, giống như c?i g? đi loạn, kh?ng bị khống chế, cơ hồ muốn nhảy khỏi tr?i tim.

Căng thẳng, căng thẳng muốn chết, so với l?c trước tới đ?y vụng trộm kiểm tra c?n phải khẩn trương hơn, s?t sao nắm văn kiện trong tay, nhất thời, lại kh?ng d?m đẩy cửa v?o.

Đứng trong h?nh lang, dựa v?o v?ch tường đối diện, b?y ra nụ cười c? cho l? ho?n mỹ nhất, kh?ng tiếng động mở miệng, "N?y, Tống ti?n sinh, đ? l?u kh?ng gặp, t?i tới cấp cho anh c?u trả lời thuyết phục, t?i đ? nghĩ xong, t?i muốn gả cho anh."

Sao c? cảm thấy như m?nh đang hạ thấp m?nh vậy, c? giống như kẻ ăn xin đổ thừa cần phải gả cho anh, kh?ng được kh?ng được.

G?i g?i mi t?m, một lần nữa giương cao kh?e m?i, giọng n?i nghi?m nghị, "Tống ti?n sinh, t?i đến đ?y, đề nghị của anh t?i đ? suy nghĩ kỹ, t?i quyết định bất đắc dĩ gả cho anh."

?ch, c?i n?y nghe, hết sức v? sỉ, kh?ng được kh?ng d/d/;lqd; được.

Trầm tư một l?t, Tần Ngu dựa v?ch tường thập phần nghi?m t?c phun ra một c?u,?

"Tống ti?n sinh, về đề nghị của anh, t?i hết sức thận trọng suy t?nh, h?m nay t?i tới nơi đ?y, ch?nh l? v? cấp cho anh một c?u trả lời thuyết phục."

C?i n?y, nghe c? thể tiến h?nh, kh?ng qu? lời, rất được.

Tốt, liền như vậy.

H?t s?u một hơi, vỗ ngực.

Lộ ra nụ cười thản nhi?n, đưa tay đẩy cửa.

Bất qu? vừa mới đẩy ra một khe cửa thật nhỏ, c?n chưa dừng lại, trong ph?ng vang l?n giọng n?i hờn dỗi của phụ nữ, nhưng l?m cho trong l?ng c? khẽ chấn động, sững sờ ngay tại chỗ.

Cổ tay, như bị d?nh chặt tr?n v?n cửa, kh?ng thể động đậy, đ?y mắt, như hồng thủy cuồn cuộn đ?nh tới.

L?ng hiếu kỳ lớn cường đại, l?m cho c? h? hấp kh?ng xong, rốt cuộc kh?ng một tiếng động lắng nghe.

Biết rất r? d?m ng? như vậy l? kh?ng hợp t?nh hợp l?, cũng kh?ng c? đạo đức, d? sao c? cũng l? người m? anh đi cầu h?n c?n c? thể sống chung cả đời, chẳng lẽ c? kh?ng c? tư c?ch t?m hiểu anh trong ?m thầm một ch?t sao?

Đương nhi?n l? c?!

Nghĩ như vậy, trong l?ng Tần Ngu vốn l? đang do dự lập tức bị c? n?m đến ch?n từng m?y.

Nhanh như m?o, xuy?n thấu qua khe cửa nhỏ x?u, con mắt nh?n chằm chằm.

―――

Mặt b?n đen nh?nh, che đi đ?i ch?n d?i của người đ?n ?ng, trong tầm mắt, chỉ thấy một người đ?n ?ng mặc ?o sơ mi trắng nghi?ng th?n thể nh?n chằm chằm người phụ nữ, c?ch một khoảng c?ch, Tần Ngu thấy r? r?ng khu?n mặt bạch hi lạnh nhạt của người đ?n ?ng, đ?i mắt thon d?i đen nh?nh như mực, lộ ra ?nh s?ng nh?n nhạt, giống như l? một đầm nước tĩnh mịch, trầm tĩnh, th?m th?y, m? người phụ nữ mặc v?y d?i hồng phấn kia, tr?n vai cho?ng một ?o cho?ng l?ng chồn nghi?ng th?n thể, đ?i m?i khi đ?ng khi mở, v?c người lồi l?m hấp dẫn, g? m? bạch hi sạch sẽ, c?i cằm nhọn, mặc d? thấy kh?ng r? ngũ quan, lại mơ hồ cảm thấy ch?nh l? một mỹ nh?n.

Chỉ thấy th?n kh?ng nghe r? lời n?i, cảm gi?c n?y giống như đang xem kịch c?m l?m cho t?m t?nh Tần Ngu ngứa ng?y kh? nhịn, nhịn kh?ng được d?n gần hơn.

Lần n?y, c? nghe được giọng n?i mơ hồ của người phụ nữ.

"Trải qua cụ thể sao?" Giọng n?i của người phụ nữ c? ch?t kinh ngạc.

"Ừ." Tống Mạc c?i đầu ứng một c?u, giọng n?i giống như ph?t ra từ trong lỗ mũi, ? tứ h?m x?c kh?ng r?.

Người phụ nữ rất nhanh thoải m?i, "Đ?m h?m đ? ta say rượu với Hứa Giang Nam, ngủ với hắn, chụp ảnh, chuyện tiếp theo ng?i đ? biết rồi đ?."

Người m? c? ta vừa mới n?i, l? Hứa Giang Nam sao?

T?m Tần Ngu mạnh mẽ nhắc tới, ?nh mắt c?ng sắc b?n quanh quẩn ở tr?n mặt người phụ nữ, nh?n mấy gi?y, lại từ tr?n sườn mặt của người phụ nữ kia, t?m ra v?i phần b?ng d?ng của Thẩm Vi Nhi.

Bất qu?, cũng chỉ l? mơ hồ.

Chỉ l?, tim của c?, đột nhi?n sinh ra một dự cảm xấu, trong tối tăm, chỉ cảm thấy c? đồ vật g? đ?, tựa hồ lập tức sẽ nổi tr?n mặt nước, nhưng lại m?ng lung, kh?ng thấy r?.

Ngưng thần, lần nữa thả sự ch? ? tới tr?n hai người b?n trong.

Chỉ nghe thấy giọng n?i trầm thấp dễ nghe của Tống Mạc c?ch c?nh cửa truyền đến, trong trẻo nhưng lạnh l?ng, "Kh?ng hơn?"

"Đương nhi?n." Giọng n?i của người phụ nữ c? ch?t đắc ?.

Tống Mạc kh?ng l?n tiếng, lẳng lặng nh?n chằm chằm người phụ nữ, thần sắc mơ hồ lộ ra v?i tia kh?ng đếm xỉa tới đến.

Ngắn ngủi trầm mặc.

"Tống tổng, ta gi?p ng?i l?m chuyện lớn như vậy, ng?i đ? chuẩn bị, thưởng như thế n?o cho ta chưa?" Người phụ nữ đột nhi?n thản nhi?n cười, m?i đỏ thẫm, khẽ giương cao, chữ cuối c?ng rơi xuống, khẽ tăng ngữ điệu, lại lộ ra một ? tứ dẫn dụ h?m x?c, m? th?n thể xinh đẹp của c? ta, chậm r?i tới gần Tống Mạc, mang theo thử d? x?t.

Xem đến l?c n?y, t?m của Tần Ngu, chậm r?i treo l?n.

Giờ khắc n?y, c? lại c? ? muốn x?c động qu?n m?nh x?ng v?o một tay bắt người phụ nữ kia d?ng sức k?o ra.

Cũng may, cảm gi?c x?c động đ? thay đổi trước khi c? muốn thực hiện, c? cứng rắn nhịn được.

Người phụ nữ kia vẫn c?n chậm r?i đến gần Tống Mạc, từ g?c độ Tần Ngu nh?n sang, chỉ cảm thấy s?ng lớn của người phụ nữ kia tựa hồ sắp đụng với lồng ngực của anh.

Tim của c?, đột nhi?n d?ng l?n một cỗ lửa hỏa v? danh, đến rất qu?i dị, cũng hết sức kh?ng giải th?ch được.

Bất qu? ngọn lửa v? danh của c? c?n kh?ng chưa đốt th?nh hỏa hoạn hừng hực, Tần Ngu đ? nh?n thấy, Tống Mạc kh?ng ch?t đắn đo đẩy người phụ nữ kia ra, lực đạo qu? lớn, c? nh?n thấy người phụ nữ kia nho?ng một c?i, bị n?m đi.

Tr?i tim, trong nh?y mắt nhảy vọt l?n cổ họng.

Nếu như Tống Mạc đi đỡ người phụ nữ kia, l? chuyện thường t?nh, nhưng b?y giờ, đầy trong đầu c? đều l?, kh?ng cần đỡ, kh?ng cần đỡ.

Sao c? lại hư hỏng như vậy nha, Tần Ngu nhịn kh?ng được cảm kh?i một c?u, tiếp tục nh?n chằm chằm b?n trong.

Như c? mong muốn, Tống Mạc vững v?ng ngồi y?n tr?n ghế, mắt lạnh nh?n người phụ nữ kia, kh?ng c? ch?t ? tứ n?o muốn đứng dậy đỡ.

M? người phụ nữ kia, cũng kh?ng c? ng? xuống, trong l?c bối rối bắt được một g?c b?n l?m việc, miễn cưỡng đứng dậy.

L?m như chưa tỉnh hồn, người phụ nữ c?i thấp đầu, từng ngụm từng ngụm thở ph? ph?, xương quai xanh ph?a dưới như ẩn như hiện da thịt trắng như tuyết phập phồng, mi?u tả sinh động.

L? cơ hội tốt, người phụ nữ đối diện c?, chỉ cần vừa ngẩng đầu l?n, c? liền nh?n thấy dung nhan của người phụ nữ kia, t?m Tần Ngu kh?ng khỏi nhảy l?n, một đ?i mắt hồng hồng, gắt gao rơi v?o tr?n mặt người phụ nữ.

Cuối c?ng người phụ nữ cũng b?nh phục t?m t?nh của m?nh, chậm r?i ngẩng đầu l?n, t?m của Tần Ngu, quả thực nhảy vọt l?n cổ họng.

Một gi?y sau, h? ra khu?n mặt tươi đẹp, lặng lẽ rơi v?o ?nh mắt của c?, sắc mặt người phụ nữ vẫn trắng bệch như cũ, đ?y mắt c? s?ng nước di động, đối với sự t?nh mới ph?t sinh kia, tựa hồ c? ch?t kh?ng d?m tin.

Chỉ l? một c?i chớp mắt, con mắt Tần Ngu đột nhi?n trợn to, đ?y mắt, hoảng sợ vạn phần, trong ph?t chốc, m?u to?n th?n vọt tới đỉnh đầu, th?n thể cứng đờ, chỉ c?n lại cảm gi?c r?ng m?nh như tơ mỏng uốn lượn, từ sống lưng ph?a dưới vọt l?n, nhanh ch?ng lan tr?n khắp người, mồ h?i lạnh từ từ rỉ ra.

Thẩm Vi Nhi.

Người phụ nữ kia l? Thẩm Vi Nhi!

Kia l? người ng?y đ?m d?y v? c?, cho d? l? hủy dung, c? cũng nhận ra được.

Trong l?ng nhấc l?n một trận s?ng to gi? lớn, tất cả ch?n tướng, những thứ kia kh?ng bị người kh?c ẩn n?p trong b?ng đ?m tản ra m?i h?i thối rữa hơi thở dơ bẩn, giờ khắc n?y, tựa hồ chậm r?i hiện ra, từng giọt từng giọt lộ ra trước mặt c?, tựa như qu?i vật trong nước, nổi l?n mặt biển, lộ ra bộ d?ng dữ tợn đ?ng sợ.

Tại sao Thẩm Vi Nhi lại xuất hiện ở đ?y? C? ta mới nhắc tới Hứa Giang Nam, c? phải c? biết Hứa Giang Nam hay kh?ng? Bọn họ, đến c?ng đ? l?m g? đối với Hứa Giang Nam?

B? ẩn n?y ẩn giấu s?u trong nội t?m của c? chưa giải được, c? đ? từng ho?i nghi sự thật, l?m cho t?m c? giống như l? bị treo l?n cao, hận kh?ng thể ngay giờ khắc n?y, vọt v?o tra hỏi đến c?ng.

Lại nghe đến giọng n?i lạnh nhạt của Tống Mạc lại vang l?n, "Thẩm Vi Nhi, c? n?n biết quy củ của t?i, nếu c? lần tiếp theo, t?i sẽ l?m cho c? triệt để biến mất ở th?nh phố n?y."

Giọng n?i lạnh l?ng như vậy, lời n?i ngoan độc như vậy, khiến Tần Ngu đứng ngo?i cửa, trong l?ng cũng nhịn kh?ng được run l?n.

Tống Mạc, h?nh như, đ?y mới thực sự l? Tống Mạc, người cầm l?i tập đo?n Tống thị l?ng dạ độc ?c trong mắt người kh?c.

Tay chụp ở tr?n v?n cửa rụt trở về, c? kh?ng c? dũng kh? x?ng đi v?o c?ng anh giằng co, bước ch?n thật giống như bị d?nh chặt, mọc rễ tr?n mặt đất, kh?ng thể động đậy.

Giọng n?i tức giận nhưng lại mơ hồ mang theo nh? nhẹ sợ h?i đ? n?n truyền đến của người phụ nữ, khẽ run, "Tống Mạc, t?i v? ng?i l?m nhiều như vậy, ng?i lại l?m như vậy với t?i?"

Người đ?n ?ng y?n tĩnh mấy gi?y, hiểu r?, nh?n nhạt phun ra một c?u, "Chuyện của Hứa Giang Nam x?c thực c? xử l? rất tốt, đạo diễn nước ngo?i James c? kịch bản mới, t?i c? thể cho c? l?m nữ ch?nh."

"Tống Mạc, ng?i kh?ng biết t?i muốn c?i g? sao!" Giọng n?i của Thẩm Vi Nhi đột nhi?n trở n?n t? t?m liệt phế, khu?n mặt xinh đẹp y?u mị kia, gần như đi?n cuồng, đ? l? bi thương v? y?u m? kh?ng được, đ? l? đau l?ng v? chấp niệm s?u nặng, đ? l? một người phụ nữ gần như đi?n cuồng si m? một người đ?n ?ng.

Bất qu?, tất cả, đối với Tần Ngu m? n?i, bất qu? l? một tr? kh?i h?i tức cười, c?i g? c? đều kh?ng nghe lọt, trong chớp mắt khi trong miệng Tống Mạc phun ra ba chữ Hứa Giang Nam kia, t?m của c?, giống như tiến v?o vực s?u kh?ng đ?y.

Cảm gi?c lan tr?n trong l?ng, l? thất vọng của c?, c?n l? e ngại, hay l? thống hận?

C? kh?ng biết r?.

Tất cả suy nghĩ đều dừng lại, cảm gi?c bi thương to lớn l?m cho c? qu?n hết sợ h?i.

Ngơ ng?c đẩy cửa ra, từng bước từng bước đi tới, nh?n hai người trước mắt, đ?y mắt chỉ c?n lại trống rỗng v? bi?n.

Dựa v?o c?i g?, bọn họ dựa v?o c?i g?, m? lại đ?a bỡn người kh?c trong l?ng b?n tay? Bọn họ dựa v?o c?i g? l?m như vậy với Hứa Giang Nam?

Trong lồng ngực, lửa giận dần dần lan ra, vốn hốc mắt đ? sưng đỏ, lại ẩm ướt nữa.

Động tĩnh ở cửa rất nhỏ, l?m cho hai người trong ph?ng hết hồn, cơ hồ kh?ng hẹn m? c?ng nghi?ng đầu, ?nh mắt rơi v?o tr?n người Tần Ngu.

Tần Ngu giống như kh?ng ph?t hiện, thẳng tắp đi đến trước mặt Thẩm Vi Nhi, lạnh l?ng nh?n c?, trong ?nh mắt đen nh?nh, kh?ng ch?t n?o che dấu hận ? m?nh liệt như vậy.

Thẩm Vi Nhi trừng tr?ng mắt nh?n người phụ nữ đột nhi?n x?ng v?o trước mắt, con ngươi đen lạnh l?ng nh?n chằm chằm c?, lại l?m cho trong l?ng c? kh?ng nhịn?

được run l?n.

Một gi?y sau, cơ hồ l? vội v?ng kh?ng kịp chuẩn bị, một b?n tay kh?ng ch?t do dự rơi v?o tr?n mặt của c?, lực đạo rất lớn, kh?ng thể so với lực đạo l?c trước Tống?

Mạc đẩy c?, khiến c? lảo đảo su?t nữa t? ng? tr?n đất, th?n thể nho?ng một c?i, trước mắt, một trận m? muội đen kịt, sau khi miễn cưỡng đứng vững, c? mới ph?t gi?c h?nh như trong miệng c? m?i m?u tươi nh?n nhạt tr?n lan.

Tần Ngu chậm r?i thả tay xuống, nh?n chằm chằm dấu tay r? r?ng tr?n mặt Thẩm Vi Nhi, trong trẻo nhưng lạnh l?ng, xen lẫn giọng n?i nồng đậm kh?n kh?n, "Một t?t n?y, l? t?i đ?nh thay cho Hứa Giang Nam."

Về sau, ch?n gh?t lạnh l?ng liếc người phụ nữ một c?i, lẳng lặng xoay người.

Thẩm Vi Nhi chưa từng bị ủy khuất như thế, sợ run mấy gi?y liền phục hồi tinh thần lại, c?nh tay lập tức giơ l?n.

Chỉ l?, c?n chưa rơi xuống, chỗ cổ tay, bỗng nhi?n c? một b?n tay gắt gao giữ c? lại, một trận đau nh?i, l?m cho c? kh?ng nhịn đau được h? ra tiếng.

Ngước mắt, chẳng biết l?c n?o Tống Mạc đ? đi tới b?n người của c?, l?c đ?, mặt kh?ng ch?t thay đổi nh?n chằm chằm c?, ?nh mắt cực lạnh, m?i mỏng h? mở, phun ra hai từ ngắn gọn, "Ra ngo?i!" Giọng n?i ?m l?nh, v? c?ng c? lực uy hiếp, đủ để cho người kh?c trong nh?y mắt tước vũ kh? đầu h?ng.

Th?n thể Thẩm Vi Nhi khẽ run l?n, đến c?ng kh?ng d?m l?m loạn lần nữa, hung hăng trợn mắt nh?n Tần Ngu một c?i, kh?ng cam l?ng đi ra ngo?i.

Tần Ngu đưa lưng về ph?a c?, sống lưng cực thẳng, cũng kh?ng quay đầu lại.

Trong ph?ng y?n tĩnh, sau một mảnh hỗn độn, cuối c?ng lặng y?n kh?ng một tiếng động.

Tống Mạc xoay người, lẳng lặng nh?n chằm chằm b?ng lưng Tần Ngu, b?ng lưng gầy g? lại quật cường.

Tần Ngu giống như l? ph?t hiện tầm mắt của anh, con mắt sưng đỏ thẳng tắp nh?n chằm chằm mặt b?n đen nh?nh.

Chỗ đ?, c? một phần văn kiện mở ra, b?n trong giấy trắng mực đen, th?nh l?nh viết "Kh?ch sạn Kim M?n dưới cờ Tống thị".

Hết thảy tất cả, kh?ng cần n?i cũng biết.

Trong đầu Tần Ngu l?e l?n đ?m đ?, trong thư ph?ng, c? chứng kiến thiệp mời ở tr?n m?n h?nh m?y t?nh, chỗ đ?, trắng trợn viết Kim M?n đối đầu Danh Thắng, l?c ấy c? kh?ng c? lưu ?, hiện tại mới biết, nguy?n lai, hết thảy đều l? thủ đoạn của Tống Mạc.

Đ?y mới thực sự l? Tống Mạc, r? r?ng ?m trầm nguy hiểm lại giảo hoạt, như một con s?i .

L? c? tự cho l? đ?ng cho rằng anh sẽ kh?ng t?n nhẫn như vậy, l? c?, từ đ?y l?ng kh?ng muốn tiếp nhận thiếu ni?n trong trẻo nhưng lạnh l?ng lại cao ngạo l?c trước biến th?nh thiếu tổng t?n nhẫn lạnh l?ng h?m nay.

Nguy?n lai, đ?y mới l? th?m ? trong lời h?m đ? của anh.

Mặc d? c? kh?ng biết cụ thể qu? tr?nh những chuyện n?y ph?t sinh, đại kh?i, cũng đo?n ra kh?ng ?t.

Một c?u kh?ng c? chuyện Tống Mạc anh l?m kh?ng được thật hay.

Tần Ngu nhếch m?i, cười cực lạnh, m? văn kiện kẹp trong tay, cơ hồ bị c? d?ng?

sức xoa b?p biến h?nh, gấp ra h?nh d?ng quỷ dị.

Chậm r?i xoay người, chống lại tầm mắt của người nam.

Mới nh?n r?, trong tầm mắt của anh kh?ng c? c? một vẻ bối rối, b?nh tĩnh giống như l? cục diện đ?ng buồn, lẳng lặng nh?n chằm chằm c?, giống như l? muốn nh?n thấu trong l?ng c?.

Sợ l?, anh sớm đ? đo?n được sẽ c? cục diện h?m nay, cho n?n mới trấn định như vậy.

Hay cho Tống Mạc th?m t?ng bất lộ!

Anh trầm mặc c?ng y?n tĩnh, tựa như l? một c?i mồi dẫn hỏa, nhanh ch?ng nhen nh?m tức giận t?ch lũy chất chứa ở trong cơ thể c?, cơ hồ hết sức căng thẳng.

Tần Ngu bước l?n một bước, d?ng sức n?u lấy c? vạt người đ?n ?ng, cơ hồ d?n ở tr?n th?n người đ?n ?ng, ngước đầu gắt gao nh?n chằm chằm khu?n mặt anh tuấn của anh, sắc mặt lộ ra ?m trầm c?ng lạnh l?ng chưa bao giờ c?, giọng n?i cơ hồ l? từ trong cổ họng nặn ra, từng chữ từng c?u, nghiến răng nghiến lợi, "Cho n?n, hết thảy mọi chuyện n?y, đều l? anh bố tr??"

Tống Mạc khẽ c?i mặt, con ngươi đen s?ng quắc s?u kh?ng thấy đ?y rơi v?o tr?n mặt Tần Ngu, hơi thở trong trẻo nhưng lạnh l?ng của anh nhẹ nh?ng phất qua, "Đ?ng."

Đ?ng, nhẹ nh?ng như vậy tăng th?m thống khổ cho Hứa Giang Nam, gia tăng d?y v? tr?n người c?, đối với anh m? n?i, giống như như tro bụi, kh?ng đ?ng nhắc tới.

Giận kh?ng kềm được.

Tần Ngu bất động nh?n chằm chằm anh mấy gi?y, ?nh mắt b?n nhọn giống như muốn giết chết anh.

Trong ngực, lửa giận hừng hực b?ng ch?y c?ng l?c c?ng lớn, lồng ngực kịch liệt phập phồng, biểu hiện r? rệt c? đang tức giận.

Một gi?y sau, cơ hồ l? đổ ập xuống, hung hăng n?m văn kiện trong tay tới trước mặt người đ?n ?ng, giống như đi?n, k?o th?n người anh m? đ?nh, giống như một con d? th? hung m?nh, tất cả lửa giận ph?t t?n lung tung, b?n trong tr?ng mắt đen nh?nh trong suốt, nước mắt chậm r?i tr?n ra, giọng n?i nhiễm nước mắt kh?n kh?n, khuếch t?n ra ph?ng l?m việc y?n tĩnh trống trải, "Đ?ng sao? Tống Mạc, anh c? tr?i tim hay kh?ng? Sao anh c? thể ?c như vậy, thậm ch? cuộc sống của người kh?c trong mắt anh kh?ng đ?ng gi? nhắc tới sao? Anh c? biết hay kh?ng, một m?nh t?i mang theo Tần L?ng từng bước từng bước đi cho tới h?m nay cực khổ cỡ n?o? V? c?i g? khi t?i sắp bước v?o quỹ đạo như t?i muốn, anh lại hủy hoại hết tất cả! T?i muốn gả cho ai, đ? l? tự do của t?i, v? c?i g? bởi v? một c?i ? tưởng đột ph?t của anh, tất cả cuộc sống của t?i đều phải trở n?n rối loạn, Hứa Giang?

Nam anh ấy l? v? tội, tại sao anh đối với anh ấy như vậy? Anh dựa v?o c?i g?? Dựa v?o c?i g? hủy diệt anh ấy! Dựa v?o c?i g? k?o anh ấy v?o chuyện n?y!"

Ẩn nhẫn l?m cho người ta chua x?t, từng tiếng chất vấn vang vọng ở trong ph?ng.

Nước mắt như hạt đậu s?ng long lanh, chậm r?i tr?n ra hốc mắt của Tần Ngu, ở dưới ?nh đ?n lộ ra trong suốt, những giọt nước mắt kia phảng phất ph?ng ra sợ h?i của c?, vừa giống như khơi dậy t?nh c?ch bướng bỉnh của c?.

C? cố chấp chất vấn Tống Mạc, tr?ng mắt lưu động, hung hăng trừng anh, bộ d?ng kh?ng đội trời chung với anh.

Tống Mạc kh?ng hợp t?c nh?n chằm chằm Tần Ngu, con mắt sắc b?n, dần dần lạnh xuống.

V? một người đ?n ?ng kh?c, c? ?p s?t chất vấn kh?ng cho anh lối tho?t.

Ở th?nh phố S n?y, chưa từng c? người phụ nữ n?o d?m đối với anh như vậy, rất tốt, phi thường tốt.

Tống Mạc bước l?n một bước, th?n h?nh cao lớn bỗng nhi?n gần s?t Tần Ngu, sắc mặt c? đột biến.

Anh kh?ng quan t?m đến phản ứng của c?, nhẹ nh?ng chế trụ hai c?i c?nh tay của c?, thuận thế k?o c? v?o trong l?ng, tay kia nắm cằm của c?, n?ng mặt của c? l?n, ?nh mắt đ? n?n nh?n chằm chằm c?, giọng n?i cực lạnh phun ra một c?u, "Nếu như kh?ng phải l? Hứa Giang Nam động sắc t?m, c? cho rằng, l?c ấy hắn ta v? c?i g? c?ng người phụ nữ kia c?ng một chỗ, Tần Ngu, đến b?y giờ, c? c?n kh?ng thấy r? sao? Người đ?n ?ng như vậy, c? c?n muốn gả cho hắn?"

Trong l?ng Tần Ngu nho?ng một c?i, sắc mặt c?ng trắng bệch, gần như trong suốt.

Trầm mặc mấy gi?y, c? chau m?y lại, thần sắc đau đớn cắn m?i dưới, mở miệng, trong giọng n?i r? r?ng mang theo đắn đo, vẫn gắt gao như cũ chỉa mũi nhọn về?

Tống Mạc, "Nếu như kh?ng phải l? do anh, mọi chuyện sẽ kh?ng ph?t sinh, anh mới l? đầu sỏ!"

C? che chở, r? r?ng c? đang che chở.

?nh mắt Tống Mạc hung ?c nham hiểm nh?n chằm chằm c? mấy gi?y, mặt kh?ng ch?t thay đổi bu?ng tay ra.

Cảm gi?c ?p b?ch tr?n đỉnh đầu bỗng nhi?n biến mất, Tần Ngu khẽ thở ph?o nhẹ nh?m.

Trong l?ng, kh?ng phải l? kh?ng kh? chịu, lời Tống Mạc mới n?i cũng kh?ng phải l? kh?ng hề c? đạo l?, x?c thực đ? đ?m v?o chỗ đau của c?, đ?y l?ng của c? kh?ng phải l? kh?ng hiểu, chỉ l?, Hứa Giang Nam kh?ng tốt, chỉ c? c? mới c? quyền n?i, người kh?c, kh?ng thể được n?i như vậy, c? kh?ng cho ph?p, c? bất kỳ người n?o nhằm v?o Hứa Giang Nam.

Hai người đều kh?ng n?i th?m g? nữa, trong ph?ng l?m việc, một lần nữa b?y ra bầu kh?ng kh? quỷ dị.

Tần Ngu nh?n chằm chằm giấy trắng rơi đầy đất, đ? l? do anh đi t?m luật sư thảo ra thỏa thuận trước h?n nh?n, m? b?y giờ, ch?ng n? y?n lặng nằm tr?n mặt đất, thậm ch? c?n bị c? giẫm dưới ch?n, trở n?n lầy lội kh?ng chịu nổi.

Thật giống như, dẫm n?t tất cả ki?u ngạo của người đ?n ?ng n?y dưới ch?n.

Trong l?ng Tần Ngu, một mảnh trầm trọng.

M? chỗ ?nh s?ng chiếu xuống, người đ?n ?ng kia đưa lưng về ph?a c?, kh?ng n?i một lời, b?ng lưng của anh thoạt nh?n chẳng biết tại sao lại c? v?i phần c? đơn.

Kh?ng phải l? kh?ng kh? chịu, người đ? từng sớm chiều chung đụng với c? b?y giờ lại đi đến tr?nh độ như vậy, nhưng việc đ? đến nước n?y, biết l?m thế n?o đ?y?

Những thứ kia nổi l?n nước mắt, bị Tần Ngu cứng rắn đ? xuống, c? kinh ngạc đứng ở tại chỗ nh?n b?ng lưng của anh, mấp m?y m?i, cuối c?ng n?i ra một c?u, "Tống Mạc, t?i sẽ kh?ng kết h?n với anh, ngươi thu tay lại đi, mọi chuyện, đến đ?y chấm dứt, từ nay về sau, đừng tới t?m t?i nữa."

Trong kh?ng kh? đầu vai của anh khẽ run kh?ng thể nhận ra.

Mấy gi?y sau, chậm r?i quay mặt lại, tr?n khu?n mặt trong trẻo nhưng lạnh l?ng anh tuấn, cặp con ngươi đen lẳng lặng nh?n chằm chằm c?, ki?u căng, khinh thường, "Tần Ngu, c? cho rằng, Tống Mạc t?i dễ d?ng bị xua đuổi như vậy sao?"

? tứ của anh, hiển nhi?n dễ thấy.

Tần Ngu nắm quyền, h?t một hơi thật s?u, "Tống Mạc, tr?n đời n?y nhiều người phụ nữ như vậy, anh muốn ai cũng c? thể, tại sao phải n?u lấy t?i kh?ng tha như vậy, c? ? g? sao?"

?nh mặt trời chiếu l?n tr?n người anh, g? m? anh tuấn của anh c? ch?t kh?ng ch?n thực. Anh c?i mặt, đốt một điếu thuốc, nhẹ h?t một ngụm, ngước mắt nh?n về ph?a c?, con mắt ?m trầm, "Trong nhiều người phụ nữ như vậy, chỉ c? c? hữu dụng."

"C? ? g??" Tần Ngu nh?u m?y.

"T?i cần một c? vợ nhu thuận nghe lời, c? hết sức th?ch hợp, đương nhi?n, đ?y chỉ l? thứ yếu, nguy?n nh?n chủ yếu l? Tần L?ng, n? c? thể chặn ba mẹ t?i lại. Chỉ cần c? v?o Tống gia, liền kh?ng c? ai bức ta cưới những người phụ nữ mạc danh kỳ diệu kia."

Người Tống gia kh?ng thể n?o cho Tần Ngu tiến v?o Tống gia, nhưng Tần Ngu mang thai cốt nhục Tống gia, liền kh?ng giống nhau, Tống gia tuyệt đối kh?ng thể để huyết mạch của m?nh l?nh đ?nh b?n ngo?i, chỉ cần c? Tần L?ng, bọn họ liền kh?ng n?i lời n?o, coi như l? anh muốn kết h?n với Tần Ngu, họ cũng tự nhi?n thỏa hiệp, như thế, anh liền kh?ng cần ứng ph? với những người bọn họ an b?i cho anh.

Tần Ngu kh?ng d?m tin nh?n chằm chằm g? m? của anh, mới ph?t gi?c, thần sắc của anh lạnh nhạt xa c?ch như vậy, thật giống như, mọi chuyện đều l? chuyện tất nhi?n.

Đ?y l?ng, khẽ co r?t đau đớn.

Nguy?n lai.

Nguy?n lai hết thảy cũng chỉ một cuộc giao dịch.

Nguy?n lai trong mắt anh, c? chỉ l? một con cờ, cũng l? bia đỡ đạn.

Thiệt th?i cho c? c?n tự cho rằng??.

Y?n tĩnh một hồi l?u, mới đ? xuống đau nhức trong l?ng, mặt trầm như nước nh?n về ph?a Tống Mạc, "Cuộc giao dịch n?y, t?i sẽ kh?ng gi?p anh, Tần Ngu t?i l? một người sống sờ sờ, kh?ng phải l? một qu?n cờ trong tay anh."

"Tần Ngu, sự ki?n nhẫn của t?i c? hạn, kh?ng cần lại khi?u chiến cực hạn của t?i, ngoan ngo?n k? t?n, t?i đ?p ứng c?, sẽ kh?ng l?m kh? ai nữa."

Người đ?n ?ng mặt kh?ng ch?t thay đổi liếc nh?n c?, mở miệng n?i.

"Tống Mạc, sao anh lại c? thể ?ch kỷ như vậy!" Giờ khắc n?y, tim của c? rất đau, vốn l? đ? xuống cảm x?c, một lần nữa bị bốc l?n, ?p chế kh?ng c? t?c dụng.

"T?i sẽ t?m c? một lần nữa, phần thỏa thuận n?y sẽ được gởi tới chỗ c? trong v?ng?

một ng?y, k? v?o n?, rồi đưa đến đ?y." Trong sương m? lượn lờ, thần th?i lạnh?

người đ?n ?ng l?ng đến cực điểm, căn bản kh?ng ch? ? phản kh?ng của c?.

Hy vọng cuối c?ng trong l?ng, triệt để dập tắt, chỉ c?n lại cảm gi?c lạnh như băng.

Giờ khắc n?y, Tần Ngu mới biết, người đ?n ?ng trước mắt m?nh n?y, căn bản kh?ng c? tr?i tim.

Lưu lại nơi đ?y, cũng sẽ kh?ng c? kết quả g?, anh cũng kh?ng liếc nh?n c? một c?i.

Tần Ngu thu hồi ?nh mắt, chết lặng xoay người rời đi.

Lầu dưới, một mảng hối hả, tiếng động lớn ầm ĩ n?o nhiệt, c? chạy xe điện tr?i v?o d?ng người, kh? lạnh đ?nh tới mặt, một trận r?t lạnh, t?m lại kh?ng kịp l?nh.

Nh?n bầu trời m?nh m?ng, hốc mắt Tần Ngu sưng đỏ, tr?n ra một tầng nước mắt.

Lần trước, l? Hứa Giang Nam, l?c n?y đ?y, th? l? ai?

―――

Sau xe điện, một chiếc Audi m?u đen kh?ng xa kh?ng gần thong thả đi theo, b?n trong buồng xe, người đ?n ?ng mặc t?y trang m?u đen nh?n chằm chằm b?ng lưng nhỏ nhắn xinh xắn suy yếu của Tần Ngu, cầm điện thoại di động l?n.

"Giang tổng, Tần tiểu thư mới ra khỏi Tống thị tập đo?n, thoạt nh?n thật kh?ng tốt."

Đầu kia d/d/;l;qd điện thoại ngắn ngủi trầm mặc v?i gi?y, truyền đến giọng n?i trong trẻo của người đ?n ?ng, hơi kh?n kh?n, "T?i biết, c?c người cứ bảo vệ tốt c? ấy."

"V?ng."

. . .



Bình luận
Sắp xếp
    Loading...