Danh Môn Thê Ước Tổng Giám Đốc Lão Công Rất Cao Lãnh

Chương 101-1: Mang theo tên nhóc kia gả cho tôi (1)


Chương trước Chương tiếp

Editor: Tr? sữa tr? xanh

! -- bắt đầu đọc chương d?i -->

Ngo?i cửa l? một người phụ nữ t?i tr? m? h?o ph?ng, một th?n trang phục nghề nghiệp m?u đen khoan kho?i bao lấy th?n thể linh lung uyển chuyển của c?, m? ?nh mắt của c? kh?ng ch?t rung động n?o nh?n qua Tần Ngu, mỉm cười lễ ph?p mở miệng, "Tần tiểu thư, ng?i khỏe."

Nhiệt độ ngo?i cửa lu?n thấp rất nhiều so với trong ph?ng, kh?ng kh? ẩm ước nhanh ch?ng đ?nh tới, theo khe hở quần ?o, lợi dụng chui v?o, phủ l?n l?n da Tần Ngu, th?n thể của c? kh?ng nhịn được khẽ co r?m lại, nh?n người phụ nữ phong phanh trước mắt, sắc mặt, c? một ch?t chần chờ.

Hứa Văn l? người của Tống Mạc, ở trong l?ng c?, l? b?i x?ch, nhưng thời tiết lạnh b?n ngo?i như vậy, theo th?i quen thường t?nh của con người, c? n?n cho c? ta v?o.

Một l?t sau, nghi?ng người, khẽ mỉm cười, " Trợ l? Hứa, v?o đi."

Ai ngờ, l? c? tự m?nh đa t?nh.

Hứa Văn vẫn mỉm cười như cũ nh?n c?, nhẹ nh?ng kho?t tay ?o, sống lưng thẳng tắp, phảng phất như thời tiết r?t lạnh n?y kh?ng ảnh hưởng ch?t n?o đến phong th?i của c? vậy, nhanh ch?ng bấm điện thoại trong tay, "Tống tổng, Tần tiểu thư mời t?i v?o, ng?i c? thể đến."

Tần Ngu hơi ngẩn ra, mới ph?t hiện, dưới ngọn đ?n v?ng lu mờ c?ch nh? c? gần mười m?t, một Bentley đen b?ng kh?ng tiếng động đậu ở chỗ đ?, m? sau khi Hứa Văn c?p điện thoại, cửa xe từ từ mở ra, một th?n h?nh cao ngất, nghi?ng người ra, ?o sơ mi trắng quần t?y đen, b?n ngo?i c?n phủ một ?o kho?c ngo?i m?u đen, cơ hồ c?ng b?ng đ?m h?a l?m một thể, m? dưới ?nh đ?n, mặt của anh trong trẻo nhưng lạnh l?ng c?ng ki?u căng.

Nhịp đập của tim, kh?ng hiểu sao gia tốc.

Sau đ?, c? tr?ng thấy người đ?n ?ng giẫm đạp ?nh trăng m? đến, th?n h?nh cao gầy, hai c?i ch?n thon d?i thẳng tắp, từng bước từng bước, đến gần c?, c? ngh?nh tiếp tầm mắt của anh, mới ph?t gi?c ra, trong cặp mắt thon d?i đen nh?nh kia, vui vẻ như c? như kh?ng.

Theo bản năng trợn to hai mắt, trong l?ng khẽ r?ng m?nh, trong đầu đột nhi?n l?e l?n h?nh ảnh ba ng?y trước, đường V?n Sơn, trong biệt thự của anh, trong nh?y mắt c? chạy mất d?p, anh lẳng lặng nh?n c?, trầm thấp m? kh?ng tập trung n?i, ba ng?y sau, anh ta sẽ đến nh? c?.

Cho n?n b?y giờ, anh l? tới đ?i nợ?

Nhưng m? c? đ? n?i n?i kh?ng cho ph?p anh đến t?m sao?

Tay nắm th?nh quyền, trong ?nh mắt xinh đẹp đột nhi?n h?nh th?nh một ngọn lửa v? danh, người đ?n ?ng n?i kh?ng giữ lời n?y!

Người đ?n ?ng kia lại giống như kh?ng ph?t hiện lửa giận của c?, tiếp tục bước đến, bước ch?n chững chạc, m? trong ?nh mắt anh nh?n c?, n?i r? r?ng, ồ, người phụ nữ kia, trả tiền đi.

C? biết đi đ?u t?m 13800 tệ trả cho anh, b?n c? c?ng Tần L?ng đi? Hay l? mượn tiền Hứa Giang Nam?

Kh?ng kh?ng kh?ng, l?m vậy cũng kh?ng được.

Đ?ng cửa?

Theo bản năng, liền muốn cho Tống Mạc ở ngo?i cửa, nhưng m?, tay mới vừa đụng v?o c?nh cửa, c? mới ? thức tới một c?i vấn đề.

Hứa Văn c?n đứng ở chỗ n?y, cười nhẹ nh?ng nh?n c?.

Tần Ngu cắn cắn m?i dưới, nh?n về ph?a Hứa Văn, ngượng ng?ng cười cười, "C?i kia, trợ l? Hứa, trước ti?n c? c? thể nhường lối hay kh?ng?"

Hứa Văn đứng thẳng tắp, ngh?nh tiếp ?nh mắt đen l?y của Tần Ngu, nh?n nhạt n?i, "Xin lỗi, Tần tiểu thư, t?i kh?ng thể đi."

Ph?a sau của c?, Tống Mạc đ? đến gần, nh?n c?, ? cười c?ng d?y hơn.

Tần Ngu sững sờ, nh?n Hứa Văn, lại nh?n Tống Mạc, trong l?ng vừa động, nha, Hứa Văn c?ng người đ?n ?ng n?y l? đồng bọn nha!

Kh?ng tr?ch được c?, l?c trước người g? cửa l? Hứa Văn kh?ng phải Tống Mạc, c?i người đ?n ?ng ?m hiểm n?y, anh đ? biết c? sẽ kh?ng ch?t lưu t?nh cho anh ở ngo?i cửa, cho n?n lưu lại một người ở cửa.

Mẹ kiếp, diệt thương nh?n!

Tần Ngu gắt gao nh?n chằm chằm Tống Mạc, đ?y l?ng kh?ng nhịn được m? n?i tục.

M? người đ?n ?ng kia, thần th?i tự nhi?n giẫm l?n bậc thang, gh? mắt, nh?n trợ l? ưu t? của m?nh, lạnh nhạt l?n tiếng, "C? về trước đi."

"V?ng, tổng gi?m đốc." Hứa Văn khẽ vuốt cằm, xoay người rời đi.

Tống Mạc theo s?t người c?, vượt v?o trong nh?.

Đại cục đ? định, Tần Ngu v? lực nh?n v?o, trơ mắt nh?n người đ?n ?ng th?n h?nh cao lớn kia c?ng khai đi v?o trước mắt m?nh, sau đ? cởi ?o kho?c ngo?i xuống, thản nhi?n tự đắc ngồi xuống tr?n ghế sofa.

Cắn răng nghiến lợi trừng mắt nh?n người đ?n ?ng mặt m?y tuấn l?ng đang dựa tr?n ghế sofa mấy gi?y, Tần Ngu m?nh liệt đ?ng sầm cửa, đi v?o nh?.

Tức giận đi đến trước s? pha, thần sắc kh?ng ki?n nhẫn nh?n về ph?a người đ?n ?ng kia, "Kh?ng phải đ? n?i kh?ng cho ph?p tới nh? của t?i sao? Tống đại tổng gi?m đốc ng?i cưỡng chế như vậy sao?"

Một c?nh tay d?i của anh t?y ? đặt tr?n chỗ dựa của ghế sofa, tay kia, khẽ g? g? tr?n bắp đ?i, tr?n khu?n mặt trong trẻo nhưng lạnh l?ng ki?u căng bởi v? nụ cười thản nhi?n, lại lộ ra một cảm gi?c lười biếng, đ?i mắt th?m th?y m? trong vắt nhẹ nh?ng liếc Tần Ngu bởi v? tức giận m? khu?n mặt nhỏ nhắn c? ch?t đỏ l?n, kh?ng đếm xỉa tới mở miệng n?i, "T?i chưa từng đ?p ứng lời n?i của c?, h?nh như ng?y đ? chỉ c? một m?nh c? lầm bầm lầu bầu, tr? nhớ của Tần tiểu thư thật đ?ng l? k?m cỏi."

"Anh!" Tần Ngu cơ hồ bị một lời n?i hời hợt của anh m? hộc m?u.

Nhưng m? người nam đ? thu hồi ?nh mắt, thuận tay cầm lấy một t?ch tr? tinh xảo tr?n b?n, vuốt ve t?ch tr?, nh?n nhạt n?m ra một c?u, "Nước tr?, c?m ơn."

Tần Ngu liền giật m?nh, mới ? thức được c?u n?i của người đ?n ?ng kia.

Nhưng, tại sao c? phải ch?m tr? cho người kh?ch kh?ng mời m? đến!

Trừng Tống Mạc một c?i, c?i m?ng vững v?ng ngồi xuống ghế sa lon, hai tay v?ng ngực, khi?u kh?ch nh?n Tống Mạc, dứt kho?t từ chối, "Kh?ng c?!"

Tựa hồ người đ?n ?ng đ? biết trước phản ứng của c?, kh?ng c? kinh ngạc, ngược lại kh?ng hề dấu hiệu giật giật kh?e miệng, người phụ nữ n?y, khi?u kh?ch anh sao, c? c? biết hay kh?ng, người khi?u kh?ch anh, kết cục đều hết sức thảm.

Khu?n mặt ki?u căng quay đầu, lẳng lặng nh?n về ph?a người phụ nữ c?ch anh kh?ng xa, "Xem th?i độ của c?, t?i cảm d.d,l[[q'''d thấy, 13800 kia, c? lẽ, n?n thu th?m tiền l?i rồi."

Bắp ch?n Tần Ngu đung đưa tới lui giữa kh?ng trung chợt dừng lại, trong l?ng khẽ run l?n, nh?n về ph?a người đ?n ?ng, trong con ngươi của anh đen như mực, giống như một đầm nước y?n tĩnh, s?u kh?ng thấy đ?y, cứ như vậy lẳng lặng nh?n chằm chằm c?, kh?ng n?i một chữ một c?u, cũng l?m cho c? cảm thấy một lực uy hiếp cường đại.

Năng lực của anh ra sao, c? biết r?.

Cho n?n b?y giờ, c? cần phải bo bo giữ m?nh, nịnh nọt anh sao?

Hiển nhi?n, chỉ c? như thế, mới c? thể l?m cho c?i người l?ng dạ hẹp h?i n?y tha cho c? một con đường sống.

Thu hồi ?nh mắt, khẽ ngưng thần, nh?n lại người đ?n ?ng kia, tr?n mặt đ? l? nh?n nhạt vui vẻ, "Tống tổng, ng?i chờ ch?t, nước tr? lập tức tới."

Cầm lấy tr? cụ tr?n b?n, như một l?n kh?i, chui v?o ph?ng bếp.

M? khi người đ?n ?ng nh?n b?ng lưng nho nhỏ của c?, đ?y mắt đen nh?nh, s?ng ngời.

Kh?ng l?u sau, Tần Ngu liền bưng nước tr? đ? pha đi tới, khẽ c?i người, vững v?ng thả tr? cụ lại khay tr?, đưa tay ra, v? anh r?t một t?ch tr?.

M? khi c? đang r?t tr?, tầm mắt của người nam, rơi v?o đỉnh đầu của c?, chuy?n t?m, nghi?m t?c, Tần Ngu chỉ cảm thấy trong l?ng tựa như nước tr? n?y, lắc lư lắc lư.

Cuối c?ng, r?t tr? xong, trở về ngồi v?o tổ của m?nh tr?n ghế s? pha, Tần Ngu mới khẽ thở ra một hơi.

Nước tr? đ? qua xử l?, kh?ng n?ng lắm, người đ?n ?ng c?i người bưng l?n, mặt m?y rũ xuống, khẽ nhấp một c?i, hơi nước lượn lờ bay l?n, mặt m?y anh đều trở n?n ướt nhẹp, thiếu v?i phần xa c?ch.

?nh mắt đen nh?nh của Tần Ngu nh?n chằm chằm anh, mang theo ? tứ h?m x?c đ?ng y?u, sợ người đ?n ?ng n?y kh?ng h?i l?ng nước tr? c? nấu, hết sức l?m kh? dễ.

Bất qu?, ngo?i c? dự liệu, kh?ng c? g? cả.

Chốc l?t sau, người đ?n ?ng đặt t?ch tr? xuống, ?nh mắt kh?ng lạnh kh?ng nhạt nh?n về ph?a c?, "Tốt lắm, ch?ng ta n?i ch?nh sự."

Tần Ngu lập tức hứng th?, ngồi thẳng tắp, cặp mắt nh?n chằm chằm kia rơi tr?n mặt người đ?n ?ng, phi thường đen b?ng.

M? ở dưới ?nh nh?n chăm ch? của c?, người đ?n ?ng lại xuất ra một xấp văn kiện từ b?n trong t?i c?ng văn.

Tần Ngu nh?u m?y, chỉ l? 13800 tệ, người đ?n ?ng n?y c?n muốn c? k? thỏa thuận sao?

Tống Mạc nh?n nhạt liếc nh?n c?, đẩy văn kiện tới trước mặt c?, ngồi thẳng l?n.

Tần Ngu cầm lấy văn kiện, tr?n mặt th?nh l?nh viết v?i chữ in đậm to "Thỏa thuận trước h?n nh?n".

Kh?ng phải l? thỏa thuận trả tiền, m? l? thỏa thuận trước h?n nh?n.

Trong l?ng đột nhi?n d?ng l?n một cảm gi?c kh?c thường, mặt kh?ng đổi ngước mắt nh?n người đ?n ?ng, lại ph?t hiện, anh đang ngồi ở chỗ kia nh?n nh? thưởng thức tr?, hai ch?n bắt ch?o, ng?n tay thon d?i khẽ g? ở tr?n t?ch tr?, thần sắc lạnh nhạt, d?ng người cao lớn rắn rỏi, giống như một pho tượng đi?u khắc xinh đẹp.

Cảm gi?c kh?c thường c?ng m?nh liệt hơn.

Thu hồi ?nh mắt, nghi vấn nh?n xấp giấy, tiếp tục nh?n xuống, khi thấy b?n A của thỏa thuận l? m?nh, m? đối phương, l? Tống Mạc, trong l?ng Tần Ngu, s?ng lớn m?nh liệt.

Đ?y l? ? g?? Bởi v? 13800 tệ, người đ?n ?ng n?y muốn c? b?n m?nh?

Nghĩ tới đ?y, n?m thỏa thuận trong tay l?n b?n tr?, ngẩng đầu ưỡn ngực, sắc mặt nghi?m nghị nh?n về ph?a người đ?n ?ng, "Anh đừng mơ tưởng, t?i sẽ kh?ng b?n th?n !"

Thần sắc nh?n nhạt của anh liếc nh?n c? một c?i, xoay người d? x?t cặp c?ng văn trong tay, l?c ngo?i đầu nh?n lại, ng?n tay thon d?i của anh, đ? kẹp một tờ giấy mỏng.

Khẽ nghi?ng người, đặt tờ giấy kia trước mặt Tần Ngu, đ? l?n tr?n thỏa thuận trước h?n nh?n, l?c sau, sắc mặt ki?u căng nh?n về ph?a Tần Ngu.

Mặt mũi Tần Ngu tr?n đầy ? tứ th? chết chứ kh?ng chịu khuất phục, vẻ mặt một l?ng trung trinh, nh?n đ?i mắt đen b?ng của Tống Mạc, viết r? r?ng, y quan cầm th?, đừng mơ tưởng nh?ng ch?m bản cung, bản cung sẽ kh?ng để cho ngươi thực hiện được ? đồ của m?nh.

Tống Mạc nhướn m?y, kh?ng để ? tới bộ d?ng khoa trương của Tần Ngu, lạnh nhạt mở miệng n?i lưu lo?t, "Tần Ngu, một trăm triệu, mang theo vật nhỏ kia gả cho t?i, t?i cho c? l?m Tống phu nh?n."

Một, một trăm triệu.

Mặt mũi Tần Ngu tr?n đầy hoảng sợ nh?n về ph?a tờ giấy mỏng kia ở tr?n b?n tr?, người đ?n ?ng n?y đi?n rồi sao, kia thật sự l? một trăm triệu?

"Một trăm triệu với t?i kh?ng l? c?i g?." Người đ?n ?ng l?m như đ? biết được ? tưởng của c?, hớp một ngụm tr?, b?nh thản ung dung n?m ra một c?u n?i.

Tần Ngu kh?ng c? n?i tiếp, c? ho?n to?n đắm ch?m trong t?nh cảnh n?y, h?nh như l? đang cầu h?n.

Cầu h?n

Hai chữ n?y tưng bừng chui v?o đầu c?, trong l?ng Tần Ngu lại cả kinh, cặp mắt đen nh?nh thẳng tắp rơi v?o tr?n khu?n mặt thản nhi?n của người đ?n ?ng.

C?ng anh kết h?n?

Khu?n mặt, lặng lẽ n?ng l?n.

Người đ?n ?ng thấy bộ d?ng c? ng?y ngốc mặt đỏ tới mang tai, lại bổ sung một c?u, "Gả cho t?i, nợ cũ giữa ch?ng ta sẽ x?a bỏ."

Tần Ngu chợt ho?n hồn, mới ph?t gi?c, suy nghĩ của m?nh đ? đi xa qu?, c? lại nghi?m t?c suy tư chuyện kết h?n với anh.

Thật sự l? qu? th?i qu?.

Cứng rắn đ?nh bay ? niệm trong đầu, trở về hiện thực.

C? đ? c?ng Hứa Giang Nam đ?nh h?n, thậm ch? ngay cả ng?y kết h?n cũng định ra rồi, th?ng sau, c? sẽ trở th?nh Hứa phu nh?n, từ nay về sau nắm tay nhau cả đời, bạch đầu giai l?o, bọn họ tựa s?t v?o nhau đi hết cả đời n?y, l?c n?y, mặc kệ xuất hiện nh?n tố g?, c? cũng kh?ng thể tho?i h?n.

Khỏi phải n?i b?y giờ b?y ra trước mặt c? ch?nh l? một trăm triệu, coi như l? hơn một trăm triệu, c? cũng kh?ng thể động t?m.

Hơn nữa, chi phiếu trọng yếu hay l? tự do trọng yếu? Một trăm triệu l? muốn lừa được c? sao, tr? cười!

Người đ?n ?ng n?y, chẳng lẽ anh kh?ng biết từ trước đến nay c? kh?ng tham tiền t?i sao?

C?i đầu cười lạnh một tiếng, ngước mắt, đẩy phần thỏa thuận trước h?n nh?n c?ng chi phiếu trở về trước mặt Tống Mạc, thần sắc lạnh nhạt nh?n về ph?a anh, "Thật xấu hổ, Tống ti?n sinh, t?i đ? c? vị h?n phu, hơn nữa, ch?ng ta sắp kết h?n."

Trong nh?y mắt tầm mắt của anh dừng lại ở tr?n b?n tr?, đột nhi?n, kh?ng c? dấu hiệu g? cười khẽ một tiếng, c?i đầu, tiếng cười lạnh nhạt, giống như một một vi?n nước đ? h?a tan rơi v?o trong l?ng người, một trận lạnh buốt, ngước mắt nh?n về ph?a Tần Ngu, trong mắt đen nh?nh thon d?i, c? ?nh s?ng sơ nhạt, kh?ng đếm xỉa tới mở miệng, tựa như đang lầm bầm lầu bầu, lại như ở tự hỏi m?nh, "Vị h?n phu?"

Tần Ngu ngh?nh tiếp tầm mắt của anh, chỉ cảm thấy trong l?ng dậy s?ng, kh?ng nắm chắc người đ?n ?ng n?y.

Người người đ?n ?ng n?y, cường thế m? b? đạo, ki?u căng m? cao l?nh, chỉ một ?nh mắt, cũng đủ để qu?n l?nh tan r?.

Trầm mặc, cứ như vậy trầm mặc.

Bầu kh?ng kh? tinh xảo, lan ra khắp nh?.

Khi Tần Ngu cho rằng anh đ? chuẩn bị đ?nh chu?ng thu binh, đột nhi?n anh đi qua chỗ c?.

Trong ?nh mắt kinh ngạc d//dl[q[.d của c?, chậm r?i, ngồi xuống chỗ gần c? nhất.

Th?n ảnh cao lớn của anh trong nh?y mắt bao phủ xuống, hơi thở m?t lạnh, v?y quanh c?, nhịp tim đập, kh?ng hề b?o trước tăng nhanh.

Kh?ng muốn bị ?p b?ch, theo bản năng c? muốn trốn, chợt chỗ cổ tay, rơi xuống một lực đạo kh?ng nhỏ.

Tần Ngu rủ con mắt xuống, b?n tay của anh, che ở cổ tay của c?, m? l?ng b?n tay của anh, ấm ?p, thoải m?i, c?ng lạnh buốt trong tưởng tượng của c? ho?n to?n bất đồng, c? cho rằng, Tống Mạc lạnh l?ng như vậy, ngay cả da thịt cũng lạnh.

Trong l?ng khẽ run l?n, chống lại tầm mắt của anh, anh lẳng lặng nh?n c?, thản nhi?n n?i, "Đừng nghĩ trốn."

R? r?ng l? giọng n?i b?nh tĩnh, tr?n mặt Tần Ngu, lại kh?ng tiền đồ ph?t hồng.

Đừng nghĩ trốn, người đ?n ?ng n?y l? c? ? g?? N?i b?y giờ c? đừng nghĩ trốn, hay l?, c? ?m chỉ g? kh?c?

V? c?i g? c? cảm thấy, người người đ?n ?ng n?y ?nh mắt r? r?ng l? ở n?i, người phụ nữ, ngoan ngo?n gả cho ta, ngươi trốn kh?ng tho?t.

Nh?n chằm chằm ?nh mắt của anh, t?m t?i nghi?n cứu, suy đo?n, muốn từ trong ?nh mắt n?y t?m ra v?i phần nghi vấn, lại ph?t hiện, căn bản c? kh?ng thấy được g?, thấy kh?ng r? người đ?n ?ng trước mặt n?y, đến tột c?ng l? c? ? g?.

Sau một hồi l?u nh?n nhau, sắc mặt c? ửng hồng, mất tự nhi?n thu hồi ?nh mắt.

C? muốn ngồi ngay ngắn lại, lại ph?t hiện, cổ tay của c? c?n bị người đ?n ?ng nắm trong l?ng b?n tay, m? anh, c?ch c? gần như vậy, gần đến chỉ cần vươn tay l?n, đơn giản k?o c? v?o trong ngực, tư thế ?i muội như vậy??..

Đến c?ng th? Tần Ngu cũng kh?ng b?nh tĩnh tự nhi?n như Tống Mạc được, khu?n mặt nhanh ch?ng ửng đỏ, m? chỗ bị anh nắm chặt kia, nhiệt độ kia, tản ra, thẳng đến đ?y l?ng.

Ho nhẹ hai tiếng, nhanh ch?ng qu?t mắt nh?n hai mắt của anh, "T?i kh?ng trốn, anh thả tay t?i ra."

Tống Mạc khẽ mỉm cười, l?m như rất h?i l?ng biểu hiện của c?, thu tay về, cả người dựa v?o trong ghế sofa, vẻ mặt kh?i phục ki?u căng.

Lặng im mấy gi?y, nh?n nhạt mở miệng, "Tần Ngu, t?i hy vọng c? biết r?, h?m nay, t?i tới truyền đạt mệnh lệnh, kh?ng phải trưng cầu đồng ? của c?."

Tần Ngu khẽ vuốt ve chỗ bị anh nắm qua, trong l?ng chấn động.

Nghe ? tứ của anh, h?m nay anh tới nơi n?y l? đến bức h?n c??

C?n chưa từng gặp qua người đ?n ?ng buồn cười như vậy, như thế n?o, chẳng lẽ anh muốn kết h?n c? liền gả sao, lừa gạt nha?

Nghĩ hay lắm, c? mới kh?ng gả cho anh.

Chẳng mấy chốc, khinh bỉ cười một tiếng, ngh?nh tiếp ?nh mắt tĩnh mịch của anh, "Tống ti?n sinh cũng qu? tự cao rồi, anh nghĩ cưới, kh?ng c? nghĩa l? t?i nguyện ? gả."

Tống Mạc vẫn lẳng lặng nh?n c?, m? sau khi nghe c? n?i những lời n?y, mi t?m khẽ nhăn lại, "Kh?ng muốn sao?"

Chốc l?t sau, tr?n mặt lộ ra thần sắc tiếc hận, "Tần Ngu, t?i cho c? biết r?, ở c?i th?nh phố n?y, kh?ng c? chuyện g? Tống Mạc t?i kh?ng l?m được, kể cả, c? được c?."

Giọng n?i kh?ng nhanh kh?ng chậm, trực tiếp n?i ra, Tần Ngu ngẩn ra, ?nh mắt sắc b?n, "Anh muốn l?m g??"

"L?m c?i g?? T?i chỉ muốn cưới c? m? th?i, nếu như c? nguyện ? đ?p ứng t?i, tự nhi?n tất cả đều vui vẻ, nhưng nếu như c? muốn gi?y giụa, như vậy xin lỗi, t?i cũng kh?ng thể bảo đảm t?i sẽ l?m ra những chuyện g?." Giọng n?i của người đ?n ?ng ph? lệ b?nh thản.

"Anh uy hiếp t?i?" Tần Ngu nh?u m?y.

"C? c? thể nghĩ như vậy." Người đ?n ?ng trả lời như kh?ng đếm xỉa tới.

Tần Ngu nh?n qua g? m? y?n tĩnh của anh, trong l?ng, chậm r?i treo l?n.

Lời của anh, tuyệt đối kh?ng l? đang đ?a, mặc d? c? chưa từng thấy qua thủ đoạn của anh, nhưng c? một số việc, kh?ng phải l? kh?ng c? lửa th? sao c? kh?i, l?ng dạ độc ?c của anh, c? sớm nghe thấy. C? biết, người đ?n ?ng n?y, s?u kh?ng lường được, ?t nhất, giờ ph?t n?y anh kh?ng ?n nhu v? hại như vẻ ngo?i.

Thời gian giống như nước ngừng chảy, tầng tầng đ? v?o trong l?ng Tần Ngu.

Rất l?u sau, ?nh mắt phức tạp của c? nh?n về ph?a anh, "T?i c? thể suy nghĩ v?i ng?y kh?ng?"

Tống Mạc lẳng lặng nh?n c?, hiếm khi, h?o ph?ng n?i ra một c?u, "C? thể, bất qu?, kh?ng được cho t?i đợi qu? l?u."

Tần Ngu gật đầu, lần đầu ti?n cảm thấy, người đ?n ?ng ngồi ở b?n người c? l?c đ? giống như sư tử mạnh mẽ kh?t m?u, chỉ cần anh mở miệng to như chậu m?u, trong khoảnh khắc sẽ nuốt c? v?o bụng ngay cả cặn b? đều kh?ng chừa.

Tống Mạc năm năm trước, ở trong đ?y l?ng của c? bắt đầu mơ hồ, m? người trước mắt n?y, dần dần r? r?ng.

C? kh?ng phải kh?ng thừa nhận, giờ khắc n?y, c? đột nhi?n c? ch?t sợ h?i người đ?n ?ng n?y.

Người đ?n ?ng nh?n chằm chằm c? vẫn đang xuất thần, lại nh?n nhạt bổ sung một c?u, "Coi như l? v? Tần L?ng, n?n c? gả cho t?i, d? sao, t?i l? cha ruột của n?."

Tần Ngu m?nh liệt ngẩng l?n đầu, kh?ng d?m tin nh?n anh, con mắt trừng thật lớn, "Anh biết?"

Tống Mạc liếc nh?n c? một c?i, c?i đầu n?i ra một c?u, "Ừ."

Tần Ngu lại thất thần lần nữa, ?nh mắt rơi v?o cửa ph?ng ngủ, cả người, đều lạnh xuống, m? m?u to?n th?n, trong nh?y mắt dồn đến đỉnh đầu, một dự cảm xấu, từ đ?y l?ng chậm r?i nảy sinh.

Người đ?n ?ng d[d[[l[qd nh?n thấy bộ d?ng thất thần của c?, t?m t?nh thiện lương của anh như bị đả k?ch.



Bình luận
Sắp xếp
    Loading...