Bản Tình Ca Buồn

Chương 5: Đi t


Chương trước Chương tiếp

Chương 5: Đi t?m khởi điểm của k? ức

Hạ Thất Lăng kh?ng hề n?i cho t?i biết bất cứ chuyện g?. Cứ mỗi khi t?i hỏi anh ta về chuyện qu? khứ l? anh ta lại xoay tấm lưng lạnh tanh về ph?a t?i v? bỏ đi mất.

Rốt cuộc l? do t?i đa nghi hay đ?ng l? k? ức vốn c? của t?i đ? bị ch?n v?i ở nơi n?o đ?? T?m trạng thật rối bời, đ? mấy ng?y h?m nay t?i cứ như người mất hồn vậy.

T?i cắp cặp s?ch tới trường, đột nhi?n, một quả b?ng rổ lăn bộp đến ch?n t?i, tốc độ v? sức lăn nhanh như vậy chứng tỏ người ta đ? cố ? n?m n? về ph?a t?i. Ngọn lửa t?ch tụ trong l?ng t?i ph?t chốc b?ng l?n?

?Đang nghĩ g? vậy? Sao m? thất thần thế??, t?i ngẩng đầu l?n, một khu?n mặt quen thuộc hiện ra trước mắt.

Người đ? ch?nh l? Y T?ng Lạc.

Anh ta vẫn vậy, vẫn đẹp trai đến kh?ng thể tưởng tượng nổi, đẹp trai tới mức bất k? đứa con g?i n?o cũng phải nhỏ r?i th?m thuồng.

Những sợi t?c mềm mại tung bay trong gi?, ?nh l?n m?u v?ng rực rỡ. Chỉ một c?i nhếch m?i th?i cũng đủ khiến cho người đối diện như bị nhấn ch?m v?o trong đ?i mắt m?u hổ ph?ch kia m? kh?ng sao tho?t ra được. Anh giống như một ch?ng trai mang theo những r?ng m?y ngũ sắc, một ch?ng trai được bao bọc bởi ?nh mặt trời rực rỡ, ng?y ng?y l?m say đắm tr?i tim của biết bao thiếu nữ. Chiếc khuy?n tr?n mũi tinh xảo, lấp l?nh c?ng l?m t?n th?m ?nh s?ng rực rỡ ph?t ra từ người anh.

Dường như chỉ cần người kh?c gh? s?t th?m một ch?t th?i cũng sẽ l? một sự sỉ nhục đối với vẻ đẹp của anh.

?C? đấy, c?i c?y to l? l? trước mặt m? vẫn cứ nhắm mắt lao v?o!?, Y T?ng Lạc c?i người nhặt quả b?ng rổ dưới đất l?n, n?i bằng giọng điệu chế giễu với t?i.

Nghe anh ta n?i vậy t?i mới ph?t hiện ra trước mặt m?nh l? một th?n c?y rất to, chỉ c?n c?ch t?i c? một gang tay th?i. Nếu như kh?ng phải Y T?ng Lạc kịp thời thức tỉnh th? t?i đ? sớm đ?m đầu v?o th?n c?y rồi.

?Ơ?t?i??, t?i ấp ?ng kh?ng biết n?i g?, mỗi lần gặp anh ta l? t?i lại cảm thấy v? c?ng bối rối.

?C? l?m sao? C? g? th? mau n?i đi! T?i gh?t nhất l? loại con g?i cứ ấp a ấp ?ng đấy!?, anh ta nh?u m?y, xoay t?t quả b?ng rổ tr?n tay, thẳng thắn n?i.

Lấy lại b?nh tĩnh, t?i muốn n?i một điều g? đ?, nhưng khi chạm phải đ?i mắt trong veo đến m? đắm l?ng người nhưng lại chứa đầy sự ki?u ngạo ấy, t?i lại tự ti c?i đầu, bần thần v?n v? vạt ?o đồng phục của m?nh.

Im lặng hồi l?u, cuối c?ng t?i cũng lấy hết dũng kh?, ngẩng đầu l?n v? từ tốn n?i với anh ta: ?T?i?c? phải đ? từng quen biết anh kh?ng??

Vừa n?i dứt lời t?i đ? thấy anh ta nhếch m?i cười, ?nh mắt nh?n ra xa xăm. Dưới ?nh ho?ng h?n buồn b?, tiếng n?i của Y T?ng Lạc như cơn gi? nhẹ nh?ng thổi qua: ?Kh?ng biết nữa!?

N?i thờ ơ vậy sao, cứ như thể người n?i l? một ai kh?c vậy, chẳng quan t?m đến bản th?n ch?t n?o.

?nhưng m?, lần trước anh??, lần trước r? r?ng anh ta c?n chất vấn t?i v? sao lại qu?n anh ta cơ m?.

?Một hồi ức qu? gi? như vậy, nếu như kể lể hết trước mặt c? bằng những lời s?o rỗng th? c?n coS ? nghĩa g? cơ chứ??, anh ta mỉm cười, nheo nheo mi mắt. ?Như vậy chi bằng để t?i một m?nh cất giữ n? c?n hơn??

N?i xong, Y T?ng Lạc ?m b?ng bỏ đi.

T?i phải l?m sao đ?y? Suốt mười bảy năm nay t?i chưa từng bị mất tr? nhớ, t?i biết đi đ?u để t?m điểm khởi đầu của k? ức?

C? lẽ, c? một người c? thể gi?p đỡ t?i! Tr?n đời n?y cũng chỉ c? một m?nh anh ta c? thể gi?p t?i!

Người đ? kh?ng ai kh?c ch?nh l? Hạ Thất Lăng.

Cho d? anh ta c? thờ ơ ra sao, c? k?n miệng đến thế n?o t?i cũng sẽ nghĩ ra c?ch để biết được chuyện cần biết từ anh ta.

Hơn mười một giờ tối, t?i c?i đầu, chầm chậm bước v?o ph?ng của Hạ Thất Lăng. Anh ta đang ngồi b?n b?n thu dọn s?ch vở, c? lẽ l? vừa mới đọc s?ch xong, đang chuẩn bị đi ngủ. ?Sao thế, muộn thế n?y c?n đến ph?ng t?i? C? chuyện g? để ng?y mai n?i!?, nh?n thấy t?i, Hạ Thất Lăng liền đặt s?ch trở lại gi?, mặt kh?ng ch?t biểu cảm.

?T?i?t?i??, nh?n thấy th?i độ lạnh nhạt của anh ta, t?i kh?ng biết n?n cắn răng hỏi tiếp hay ngoan ngo?n trở về ph?ng theo lời anh ta.

?Ra ngo?i! T?i phải đi ngủ!?, đang ng?y người kh?ng biết l?m thế n?o th? đ? nghe thấy giọng n?i ki?n quyết của anh ta.

Cắn chặt đ?i m?i, cuối c?ng t?i cũng c? được dũng kh? để l?n tiếng: ?Thiếu gia, xin h?y chỉ đường cho t?i t?m lại qu? khứ!?

Anh ta nh?n t?i, đồng tử như mở to ra, tiếp đ? l? giọng n?i lạnh l?ng vang l?n: ?An Thanh Đằng, kh?ng phải chứ? ? ch? yếu đuối vậy sao? Nghe người ta dỗ ngọt v?i c?u đ? tin lời người ta rồi! C?i t?n Y T?ng Lạc c? g? hay ho chứ? C? th?ch hắn rồi chứ g???

?T?i kh?ng phải l? người kh?ng c? chủ kiến! Lớn như vậy rồi, đ?ng sai ra sao t?i đều c? c?ch nghĩ của ri?ng m?nh!?, trong con ngươi đang mở to của Hạ Thất Lăng, t?i nh?n thấy khu?n mặt m?nh đang đỏ gay l?n.

?Hừ, c? th? tốt!?, anh ta lạnh l?ng liếc nh?n t?i rồi lập tức cởi bỏ chiếc ?o kho?c b?n ngo?i ?o ngủ ra: ?C? lập tức ra ngo?i cho t?i!?

?Ch?, sao anh vội v?ng đuổi t?i ra ngo?i như thế? Đ? kh?ng chịu kể cho t?i nghe những chuyện li?n quan đến qu? khứ, lại cũng kh?ng cho t?i đi hỏi người ta, t?i nghĩ chắc l? trước đ?y anh đ? l?m chuyện g? đ? kh?ng phải với t?i chứ g???, sau hết lần n?y đến lần kh?c anh ta t?m c?ch đuổi t?i ra ngo?i, t?i c?ng kh?ng chịu bu?ng tha. Kh?ng hỏi cho ra lẽ t?i kh?ng c? ? định bỏ đi.

?Hừ??, anh ta ngẩng cao đầu ki?u ngạo, l?nh l?ng nhếch miệng cười trước c?i nh?n chất chứa đầy ho?i nghi của t?i.

?L?m chuyện g? kh?ng phải với c?? An Thanh Đằng, c? thực sự rất muốn biết phải kh?ng??, anh ta nghi?ng đầu mỉm cười, ?nh mắt nh?n xo?y v?o t?i, m?i t?c m?u bạc rủ xuống.

?Phải!?, mặt t?i lộ r? sự vui mừng, gật đầu dứt kho?t với anh ta.

?Ha..ha??, anh ta mỉm cười, d?ng ng?n tay ra hiệu cho t?i qua đ?. Chẳng dễ d?ng g? mới đợi được đến thời khắc quan trọng n?y, ng?n tay anh ta vừa đưa l?n l? t?i lập tức chạy đến.

T?i ngẩng đầu chờ đợi, anh ta c?i đầu, gh? s?t v?o tai t?i n?i: ?Tốt lắm, giờ t?i ch?nh thức cho c? hay: điều đ? kh?ng thể cho c? biết được!?

??? t?i kinh ngạc mở to đ?i mắt, nh?n thấy bộ mặt cười đầy t? kh? của Hạ Thất Lăng. Sự đắc ch? của anh ta khiến cho t?i cảm thấy nghẹn thở.

?An Thanh Đằng, t?i n?i cho c? biết, đừng ph? c?ng v? ?ch nữa, t?i sẽ kh?ng bao giờ n?i cho c? biết thứ m? c? muốn biết đ?u!?, đột nhi?n anh ta nắm lấy cổ ?o kho?c của t?i, hung h?n n?i. ?T?i muốn qu? khứ của c? chỉ duy nhất c? một Hạ Thất Lăng n?y m? th?i!?

N?i xong, anh ta bu?ng tay ra rồi hung h?n đẩy t?i ra ngo?i cửa. ?Rầm? một tiếng, c?nh cửa ph?ng đ?ng sập trước mặt t?i. T?i định thần lại, xung quanh t?i l? một m?n đ?m tĩnh mịch.

Hạ Thất Lăng?đ? ch?nh l? Hạ Thất Lăng lu?n kh?ng coi t?i ra g?kể từ khi sinh ra tr?n đời n?y t?i đ? bị vận mệnh sắp đặt phải lớn l?n b?n cạnh anh ta, đ? ch?nh l? nỗi đau đớn lớn nhất kiếp n?y của t?i.

Kh?ng t?m hiểu được g? từ Hạ Thất Lăng, t?i đ?nh phải t?m kiếm qu? khứ của m?nh ở người kh?c, v? dụ như Y T?ng Lạc chẳng hạn. Mặc d? khả năng anh ta trực tiếp n?i ra cho t?i phần k? ức bị l?ng qu?n gần như l? bằng kh?ng nhưng hơn ai hết, anh ta l? người tha thiết hi vọng t?i sẽ t?m lại được qu? khứ.

V? thế, t?i quyết định sẽ kh?ng giống như con bọ ch?t nhảy qua nhảy lại giữa Hạ Thất Lăng v? Y T?ng Lạc nữa, m? sẽ chuyện t?m t?m kiếm k? ức của m?nh ở tr?n người Y T?ng Lạc.

Những ng?y sau đ?, t?i đều trốn Hạ Thất Lăng, ?m thầm chạy l?n ban c?ng để ch?o hỏi Y T?ng Lạc. Mỗi lần nh?n thấy anh ta ở tr?n con đường nhỏ trong trường, t?i đều cố gắng nặn ra một nụ cười dịu d?ng nhất. Mỗi lần anh ta vẫy tay l? t?i lại ngoan ngo?n nghe lời anh ta. Đối với Hạ Thất Lăng, t?i chưa bao giờ ngoan ngo?n nghe theo.

Đ?ng tiếc l?, mỗi lần biết rằng t?i kh?ng nhớ lại nổi h?nh ảnh của anh trong qu? khứ l? mặt m?y anh ta lại trở n?n buồn rầu, tiếp tục bỏ mặc t?i lại kh?ng th?m ng? ng?ng.

T?i c?i đầu lặng lẽ theo sau, kh?ng biết phải l?m sao mới phải.

Tan học, t?i đợi c? ở s?n vận động đằng sau t?a nh? th? nghiệm.

V?o tiết cuối buổi chiều, t?i nhận được một bức thư của Y T?ng Lạc. Niềm vui chưa kịp đến th? nỗi lo đ? bao tr?m lấy t?i. L?t nữa phải n?i thế n?o với Hạ Thất Lăng đ?y?

?Reng?.reng..?, khi t?i c?n đang v? đầu bứt tai nghĩ ra c?i cớ hợp l? để ở lại sau giờ học th? tiếng chu?ng tan học đ? vang l?n.

N?i với Hạ Thất Lăng rằng h?m nay t?i ở lại trực nhật? Kh?ng được, chỉ cần nh?n l?n bảng th?ng b?o l? anh ta sẽ biết ngay đ? l? một lời n?i dối. N?i với anh ta t?i bị thầy gi?o gọi l?n văn ph?ng ph? b?nh? Kh?ng được, lần trước thầy gi?o vừa tuy?n dương t?i trước lớp về tốc độ tiến bộ thần tốc, kh?ng c?n chậm chạp như hồi đầu mới v?o trường nữa rồi. Hay l? l?t nữa m?nh sẽ n?i phải đi mua một v?i m?n đồ của con g?i, bảo anh ta về trước?

?C? phải đi mua đồ của con g?i ???, Hạ Thất Lăng nheo nheo mắt d? x?t, cố ? nhấn mạnh v?o từ ?đồ ?. L?c đ?, mặt t?i đỏ lựng l?n, đ?y ch?nh l? kết quả của việc chạy đến trước mặt Hạ Thất Lăng v? n?i dối anh ta. Tuy nhi?n đ?y l? c?ch duy nhất để tho?t khỏi anh ta l?c tan học.

??..v?ng?, t?i trước nay kh?ng quen n?i dối, nhưng cuối c?ng cũng vẫn ki?n quyết gật đầu.

?Ừm, bảo t?i đi trước cũng được??, Hạ Thất Lăng khoanh tay trước ngực, nở nụ cười đầy ?c ?, cứ như thể anh ta đ? nắm r? từng h?nh vi nhỏ của t?i vậy, ??nhưng h?y ch?p hết phần ghi ch?p tr?n bảng cho t?i đ?!?

C? gi?o dạy văn nổi tiếng l? người ghi ch?p rất nhiều, gần như tiết n?o c? cũng ghi k?n hết cả bảng đen. Đương nhi?n h?m nay cũng kh?ng phải ngoại lệ.

Hạ Thất Lăng xưa nay kh?ng bao giờ để t?m đến việc ghi ch?p b?i giảng của gi?o vi?n, vậy m? h?m nay anh ta lại bắt t?i?

Kh?ng đợi t?i kịp c?i lại, anh ta đ? l?i cặp s?ch đi ra khỏi ph?ng học, trước khi biến khỏi tầm mắt t?i, anh ta c?n kh?ng qu?n ra lệnh: ?Ch?p cho đầy đủ v?o, tối nay t?i sẽ kiểm tra đấy!?

Anh ta đ? n?i vậy rồi t?i c?n biết l?m thế n?o? Đ?nh phải cầm lấy vở v? ch?p b?i chứ biết l?m sao nữa!

Những h?ng chữ k?n đặc tr?n bảng đen quả thực khiến cho người kh?c nh?n v?o đ? thấy sợ. Tuy nhi?n, để Y T?ng Lạc kh?ng phải đợi l?u, t?i đ? cố gắng ghi ch?p với tốc độ thật nhanh! H?i, nhưng nhanh đến đ?u cũng phải mất đến hơn 40 ph?t. Bốn mươi ph?t qu? b?u của t?i!

Khi t?i thu dọn xong s?ch vở v? đi ra s?n vận động vắng lặng đằng sau t?a nh? th? nghiệm th? phần lớn học sinh trong trường đều đ? ra về hết.

?A?.may qu?, anh vẫn c?n ở đ?y!?, t?i mừng rỡ khi nh?n thấy ch?ng trai c? m?i t?c v?ng ngồi lặng lẽ dưới ?nh ho?ng h?n, im l?m nh?n về ph?a con đường nhỏ dẫn đến t?a nh? th? nghiệm v? ?m thầm chờ đợi.

?Cuối c?ng c? cũng đến?, anh ta nh?n th?i, anh mắt m?u hổ ph?ch tuyệt đẹp. Trong ?nh mắt ấy kh?ng hề c? ch?t o?n giận, kh?ng hề tức tối, biểu cảm b?nh tĩnh đến kinh ngạc.

?Ấy, kem tr?n tay anh?tan hết cả rồi!?, đến gần b?n Y T?ng Lạc t?i mới ph?t hiện ra hai tay anh đang cầm hai c?y kem. Đột nhi?n một cảm gi?c tội lỗi gi?y v? tr?i tim t?i.

Chắc chắn anh ấy đ? đứng chờ t?i dưới anh ho?ng h?n từ rất l?u rồi. Bởi v? những c?y kem tr?n tay anh đ? tan ra, tr?o ra khỏi lớp vỏ bọc m?u t?m kia v? chảy v?o l?ng b?n tay trắng mịn m?ng của anh.

?Xin lỗi t?i đ? tới muộn??, t?i c?i đầu, trong l?ng v? c?ng ?y n?y.

Ngo?i dự đo?n của t?i, anh kh?ng hề nổi c?u, chỉ gật đầu với t?i rồi dẫn t?i l?n ban c?ng t?a nh? th? nghiệm.

??, đ?y l? kem t?i mua cho c? đấy!?, sau khi ngồi y?n tr?n ban c?ng t?a nh? th? nghiệm, anh cầm lấy một que kem đưa ra trước mặt t?i, l? vị dưa v?ng! Mặc d? c?y kem đ? tan gần hết nhưng tr?n khu?n mặt t?i vẫn hiện ra niềm vui trong sự kinh ngạc.

?C?m ơn, t?i th?ch nhất l? kem vị dưa v?ng đấy!?, đ? l?u lắm rồi t?i chưa cảm thấy vui đến vậy! Bởi v?, anh ch?nh l? người con trai đầu ti?n mua qu? cho t?i. Từ nhỏ đ? quen với việc bị người kh?c l?ng qu?n, giờ chỉ v? một m?n qu? nho nhỏ cũng khiến cho t?i cảm động đến mức hồ đồ?

?Những thứ m? An Thanh Đằng th?ch t?i m?i m?i ghi nhớ trong tim, cho d? c? trở th?nh ?ng gi? rụng hết răng t?i cũng sẽ kh?ng bao giờ qu?n??, Y T?ng Lạc đưa mắt nh?n về nơi xa x?i, h?i hước n?i. Đang ngồi b?n cạnh m?t kem ngon l?nh, chợt nghe thấy c?u n?i n?y, t?i bỗng thấy l?ng m?nh xao xuyến. Cơn gi? nhẹ nh?ng thổi bay m?i t?c v?ng của anh, sao m? m? đắm l?ng người đến vậy?

Anh ấy lại kể về chuyện ng?y xưa, đ?ng tiếc l? t?i chẳng biết g? về qu? khứ c? li?n quan đến anh.

L?c n?y, nếu c? thể t?m lại phần k? ức đ? mất th? tốt biết bao nhi?u! Như vậy t?i sẽ kh?ng c?n phải nh?n thấy sự đau buồn tr?n khu?n mặt Y T?ng Lạc, cũng kh?ng c?n phải ngồi bất lực bẻ những ng?n tay của m?nh.

C?n nhớ năm đ? t?i ch?n tuổi, t?i v? Hạ Thất Lăng c?ng th?m Lan đi sắm h?ng tết. L?c ấy, t?i đặc biệt rất th?ch c?y kem trong tay một c? b? tr?n đường, v? vậy t?i đ? bỏ tay th?m Lan ra v? ?m thầm trốn đi. Khi t?i đang vui sướng m?t kem th? Hạ Thất Lăng chẳng n?i chẳng rằng, một nắm đấm gi?ng thẳng v?o người t?i. L?c t?i c?n đang r?n rỉ chưa kịp định thần lại th? anh ta đ? cướp lấy c?y kem trong tay t?i v? n?m v?o sọt r?c?.

?Y T?ng Lạc, thật sự rất cảm ơn anh!?, t?i quay đầu lại, m?i m?m chặt, tr?n mặt hiện r? sự cảm động v? ch?n th?nh chưa từng c? xưa nay.

Tuy nhi?n, n?t mặt của Y T?ng Lạc phảng phất một nỗi buồn, rồi bỗng nhi?n anh cười nhạt trong sự kinh ngạc của t?i

?An Thanh Đằng, bao nhi?u năm rồi, quả nhi?n c? vẫn một l?ng trung th?nh với Hạ Thất Lăng?Điều n?y khiến cho t?i cực k? kh? chịu!?, đột nhi?n, khu?n mặt thanh t? của Y T?ng Lạc trở l?n lạnh băng. Một c?i b?ng m?u t?m vụt qua, khung cảnh trước mặt t?i trở n?n mơ hồ?

????, trước h?nh động đột ngột của anh, trong l?ng t?i kh?ng g? kh?c chỉ c? sự kinh ho?ng.

C?i anh ch?ng thay đổi thất thường như thời tiết n?y tr?t kem l?n đầy mặt t?i. Mắt, mũi t?i cũng phải chịu chung số phận. Trong khoảnh khắc ấy, hương vị d?u t?y xộc l?n mũi t?i, thứ m?i vị đặc s?nh ấy khiến cho t?i cảm thấy như nghẹn thở.

?Y T?ng Lạc?thật l? mỉa mai, b?y giờ c? lại thản nhi?n r?o cả họ t?n của t?i như thế sao??, t?i nheo nheo mắt nh?n qua lớp kem b?m tr?n mi mắt, khu?n mặt vừa mới chất chứa đầy sự tức tối kia giờ đ? lại trở n?n dịu d?ng, đ?i mắt bi thương ng?n ngấn nước?

?T?i??, xưa nay t?i kh?ng hề biết dỗ d?nh người kh?c, cho d? c? trăm ng?n điều muốn n?i nhưng cuối c?ng vẫn chỉ biết c?i đầu, ?m thầm rơi lệ.

?C? biết kh?ng? An Thanh Đằng trước đ?y kh?ng hề biết n?i c?m ơn với t?i. Mỗi lần c? ấy đều t?m lấy b?n tay d?nh đầy kem của t?i rồi liếm sạch từng ch?t, từng ch?t một, sau đ? chớp chớp mắt mỉm cười với t?i?H?i?nhớ qu? c? b? An Thanh Đằng lu?n miệng gọi t?i Lạc Lạc rồi n?p sau lưng t?i n? đ?a??.

Nh?n thấy bộ dạng của Y T?ng Lạc, nỗi đau trong l?ng t?i lại như cồn c?o hơn.

Trước đ? T?ng Lạc l? người như thế n?o của t?i, c?n t?i, t?i l? người như thế n?o của anh ấy?

Trước đ?y c? thật t?i cũng hồn nhi?n, ng?y thơ như vậy kh?ng? Tại sao trong con ngươi của t?i hiện giờ lại ảm đạm đến như vậy?

?An Thanh Đằng, cẩn thận đấy!?, Y T?ng Lạc ngẩng đầu nh?n chăm chăm v?o t?i, vẻ mặt đ? trở lại lạnh l?ng như trước. ?Một An Thanh Đằng với k? ức chỉ thuộc về Hạ Thất Lăng?.t?i nhất định sẽ hủy hoại c? ta!?

Trong con ngươi m?u hổ ph?ch của anh l?c n?y l? h?nh ảnh của t?i đang h? hốc miệng v? sợ h?i.

?Sợ kh?ng??, chưa đợi t?i kịp trả lời, giọng n?i lạnh l?ng như gi? thổi lại vang l?n: ?Sợ th? ngoan ngo?n nhớ lại t?i đi, nếu kh?ng, cứ ở đ? chờ t?i đến x?a sổ c?!?

N?i dứt lời, Y T?ng Lạc đeo cặp l?n vai, đi thẳng một mạch, kh?ng th?m để ? đến việc h?nh tượng tốt đẹp anh ta vừa x?y l?n trong l?ng t?i đ? ho?n to?n sụp đổ?

Thật l? đ?ng gh?t, tại sao những t?n con trai xuất hiện trong cuộc đời t?i đều l? những con ?c quỷ? Vừa n?y c?n khiến cho tim m?nh cảm động đến mức hồ đồ, thế m? chỉ chớp mắt đ? khiến cho người ta nổi gai ốc.

Chỉ c? điều, giờ đ?y t?i đang v? c?ng t? m? về một An Thanh Đằng trong k? ức của Y T?ng Lạc! H?i?



Bình luận
Sắp xếp
    Loading...