Bản Tình Ca Buồn

Chương 14: Lời kể của Hạ Thất Lăng


Chương trước Chương tiếp

?Chương 14: Lời kể của Hạ Thất Lăng

?

?




?Đằng Nhi??, một l?t sau, t?i dần dần lấy lại được b?nh tĩnh, tr?i tim t?i đau nh?i. T?i nhẹ nh?ng đi đến b?n c? ấy, ?m chặt c? ấy v?o l?ng.

?

?Nhưng c? ấy lại giận dữ đẩy t?i ra rồi ngồi x? ra một chỗ c?ch t?i rất xa, ?Xin anh, h?y tr?nh xa t?i ra, h?y để t?i chơi một m?nh, m?i m?i chơi một m?nh! Cho d? t?i c? rơi nước mắt, cũng cứ để t?i một m?nh? T?i bắt buộc phải học c?ch từ bỏ việc ngưỡng mộ anh, bắt buộc phải thay đổi th?i quen dựa dẫm v?o anh, bắt buộc phải học c?ch y?u qu? thi?n đường của một con người!?

?

??Đằng Nhi??

?

?( Đoạn cuối của chương 11 đ? c?c bạn ạ!)

?

?Con người c? ấy yếu đuối như vậy, như một c?nh bướm mỏng manh khẽ rung rung trong gi? nhẹ. T?i th? tay định bắt lấy, nhưng c?i m? t?i bắt được chỉ l? tiếng r?n rỉ, kh?c thương yếu ớt của c? ấy m? th?i. C? ấy mỏng manh như vậếu ớt như vậy, c? cảm gi?c chỉ cần chạm nhẹ c? ấy cũng sẽ tan biến trong những kẽ tay t?i.

?

?Quay đầu nh?n lại b?ng d?ng khiến t?i đau đớn, khiến t?i bị thương kia? t?i nhẹ nh?ng mở cửa bước ra ngo?i?

?

?Những c?y tử la lan ở b?n ngo?i đang nở rộ, những h?ng liễu rủ b?n bờ nước như đang khi?u vũ trong gi?, tất cả mọi thứ đều đẹp đẽ đến vậy, tươi đẹp đến vậy? Nhưng tr?i tim t?i lại như c? h?ng trăm h?ng ngh?n gai nhọn xuy?n thấu?

?

?

?Buổi trưa h?m nay, trong s?n vận động đằng sau nh? th? nghiệm của trường.

?

?Giờ đang l? giờ ăn trưa, ở đ?y chẳng c? một b?ng người.

?

??T?m t?i c? việc g???, một nam sinh c? m?i t?c v?ng ?ng ả như ?nh mặt trời giẫm l?n s?n cỏ, chậm r?i đi về ph?a t?i.

?

?Mười năm kh?ng gặp, cậu ta ng?y c?ng đẹp trai hơn, khu?n mặt lạnh l?ng, thờ ơ lại tỏa ra những vầng h?o quang quyến rũ. Chẳng tr?ch cậu ta vừa tiếp cận An Thanh Đằng l? tr?i tim nguội lạnh của c? ấy lại b?ng ch?y.

?

?Mặc d? cho đến b?y giờ c? ấy vẫn kh?ng thể nhớ lại được h?nh ảnh của cậu ta trong qu? khứ đ? mất.

?

??L?u lắm kh?ng gặp, anh bạn cũ!?, t?i nhếch m?p.

?

??Hừ!?, cậu ta mặt kh?ng ch?t biểu cảm: ?C? g? th? n?i mau đi! T?i kh?ng c? thời gian để ngồi đ?y ?n lại chuyện xưa với cậu đ?u!?

?

???y da, chỉ n?i chuyện với t?i th?i m?, l?m g? m? cậu n?ng thế??, t?i mỉm cười với cậu ta, b?n ch?n di di ngọn cỏ non dưới đất, từ từ đi đến trước mặt cậu ta.

?

?Khi c?n c?ch cậu ta khoảng hai bước ch?n, t?i ngẩng cao đầu, lạnh l?ng n?i: ?T?i cảnh c?o cậu, đừng c? lại gần An Thanh Đằng nữa!?

?

??Hừ! Dựa v?o đ?u??, cậu ta mỉm cười th?ch thức, ?C? ấy ở b?n cạnh cậu đ? nhận được những g?? Cậu chỉ khiến cho đ?i mắt s?ng ngời của c? ấy ng?y c?ng trở n?n ảm đạm!?

?

??Cậu ho?n to?n kh?ng hiểu c? ấy! Trong suốt mười năm, c? ấy trưởng th?nh, c? ấy kh?ng c?n l? một An Thanh Đằng hồn nhi?n ng?y thơ như xưa nữa! Ngay cả t?i đ?y cũng kh?ng thể n?o t?m thấy đường v?o tr?i tim c? ấy?? nguồn truyenfull.vn

?

?Cậu ta chẳng th?m để ? đến lời n?i của t?i, thờ ơ n?i: ?T?i đ? bỏ rơi c? ấy suốt mười năm, lần n?y nhất định t?i sẽ kh?ng bỏ rơi c? ấy nữa, kh?ng để c? ấy phải đơn độc nữa!?

?

??Cậu bớt tưởng tượng đi! C? ấy ho?n to?n kh?ng cần đến cậu! C? ấy đ? c? t?i, thế l? đủ lắm rồi!?, t?i nh?n cậu ta, l?n tiếng ch?m chọc.

?

??N?y, cậu c? biết kh?ng??, cậu ta mỉm cười nh?n ph?a xa, dường như đang tự m?nh ch?m v?o giấc mộng: ?H?m trước t?i đ? nếm thử m?i c? ấy, vẫn như vậy, kh?ng hề thay đổi!?

?

??C?i g?! Cậu d?m??

?

?M?i cậu ta nở một nụ cười, một nụ cười khiến cho t?i cảm thấy buồn n?n: ?Đ?i m?i c? ấy, vẫn mềm mại v? ngọt ng?o như vậy, vẫn khiến cho t?i? đắm say như vậy!?

?

?Nghe đến đ?y, b?n tay t?i đ? nắm chặt lại th?nh nắm đấm tự l?c n?o.

?

??Y T?ng Lạc, m?y l? thằng tồi! D?m l?m nhục c? ấy ?!?

?

??Bốp?, nắm đấm của t?i gi?ng thẳng v?o mặt Y T?ng Lạc.

?

?Cậu ta kh?ng kịp phản ứng lại, ng? nho?i ra đất. Cậu ta ngoảnh đầu lại trợn mắt nh?n t?i, tr?n kh?e m?i xuất hiện một vệt m?u tươi.

?

?Lau sạch vệt m?u tươi, cậu ta liền b? dậy, lao như đi?n về ph?a t?i.

?

?Ai chẳng biết sức mạnh của hai hotboy trường Y?n Đằng gh? gớm đến mức n?o. V? thế m? hai ch?ng t?i đ?nh nhau dữ dội, kh?ng ai chịu thua ai?

?

?Chỉ bởi v? c? g?i ngốc nghếch t?n l? An Thanh Đằng!

?

?Đ?nh nhau cho đến khi cả hai ch?ng t?i đều kh?ng nhấc tay l?n nổi nữa mới nằm lăn ra s?n cỏ, cười như đi?n cuồng.

?

??Hừ, cậu m?i m?i kh?ng bao giờ đo?n ra được h?m đ? Đằng Nhi đ? n?i ra những lời cảm động như thế n?o với t?i đ?u!?, Y T?ng Lạc nh?n t?i, nhoẻn miệng cười đắc ch?.

?

??C?i con a đầu ngốc ấy th? c? thể n?i ra được lời ngọt ng?o g? chứ!?, mặt lộ r? vẻ bất cần, thế nhưng trong l?ng thật sự rất muốn biết h?m đ? An Thanh Đằng đ? n?i g? với cậu ta.

?

??C? ấy n?i với t?i: Khi anh chạm v?o m?i em, to?n th?n em như đang bốc ch?y, c? cảm gi?c như thể trước đ?y ch?ng ta đ? từng quen biết! Đ? chắc chắn l? m?i vị của t?nh y?u??, cậu ta nhoẻn miệng cười, nụ cười hạnh ph?c.

?

?Đ?i mắt m?u hổ ph?ch lấp l?nh như hai v? sao s?ng, cảm gi?c hạnh ph?c ấy cứ như thể cậu ta đ? c? được cả thế giời n?y vậy.

?

?Cậu ta c?n chưa n?i xong th? cả mảng cỏ dưới tay t?i đ? bị nhổ bật cả rễ. Nh?n thấy c?i bộ dạng đ?ng gh?t của cậu ta, t?i thực sự rất muốn x?ng đến cho cậu ta th?m hai đấm!

?

??Sẽ c? một ng?y, c? ấy sẽ nhớ ra rằng: t?i ch?nh l? Lạc Lạc m? c? ấy tr?n trọng nhất trong cuộc đời n?y!? n?i xong, cậu ta bật cười đắc ch? với t?i.

?

??T?i sẽ kh?ng để ng?y ấy t?m đến!?, khu?n mặt t?i b?nh thản, nhưng giọng điệu lại lạnh l?ng đến mức khiến cho kh?ng kh? xung quanh đ? như đ?ng băng lại, ?Hừ, cậu tiếp cận lại với Thanh Đằng chẳng qua l? v? nh?n thấy tr?i c? ấy đ? c? chủ!?

?

??Tr?i tim c? ấy đ? c? chủ??, nghe đến đ? T?ng Lạc nh?n t?i nghi hoặc.

?

??C? ấy đ? ho?n to?n l? người của t?i rồi!?, t?i nh?n ra xa, thản nhi?n như đang c?ng bố sắc lệnh m? kh?ng ai c? thể vi phạm.

?

??Kh?ng thể n?o! Cậu c? thể cho c? ấy c?i g? chứ? Ngo?i việc suốt ng?y quấn qu?t với đ?m con g?i trước mặt c? ấy, cậu c?n c? thể l?m được g? cho ấy chứ? Từ nhỏ đến lớn cậu lu?n ?ch kỉ như vậy! Cậu chỉ nghĩ đến việc l?m sao để độc chiếm c? ấy, l?m sao để chơi đ?a c? ấy! Cậu chưa bao giờ nghĩ đến cảm nhận của c? ấy cả! Cậu c? biết kh?ng? Bao l?u nay, c?i m? c? ấy cần nhất ch?nh l? đ?i bờ vai cho c? ấy dựa v?o kh?c khi c? ấy đau buồn! Cậu thử nghĩ xem cậu đ? l?m được như vậy chưa??

?

?Thật l?? như vậy sao? Tại sao t?i lại cảm thấy những điều cậu ta n?i như một con dao sắc cứa v?o tim gan t?i?

?

??Hừ, đừng c? k?ch động như vậy, cậu cũng chẳng tốt đẹp hơn l? mấy đ?u! C?i g? cậu cũng th?ch tranh gi?nh với t?i, t?m đủ mọi c?ch lấy được t?nh y?u của c? ấy chẳng phải v? cậu biết c? ấy l? của t?i hay sao? Nếu như chẳng phải c? ấy l? m?n đồ chơi trong tay t?i liệu cậu c? th?m để mắt đến c? ấy kh?ng??

?

??T?i kh?ng giống cậu! N?i cho cậu biết, sẽ c? một ng?y, c? ấy sẽ nhớ ra t?i ch?nh l? Lạc Lạc m? c? ấy tr?n trọng nhất trong đời!?

?

??Đừng c? nằm mơ nữa! Kể từ b?y giờ, cậu m?i m?i chỉ đứng ở vạch xuất ph?t của sự thất bại m? th?i! Cả đời n?y c? ấy sẽ l? người của Hạ Thất Lăng n?y!?, t?i cười đắc thắng với Y T?ng Lạc, ?Bởi v?, trong tay t?i đ? nắm được một? con ?t chủ b?i m? cậu kh?ng bao giờ c? thể tưởng tượng được đ?u!?

?

?N?i xong, t?i liếc nh?n cậu ta bằng con mắt lạnh băng, từ từ đ?t tay v?o t?i quần v? bỏ đi.

?

?

?Đằng Nhi, anh th?ch em n?p v?o l?ng anh kh?c l?c, sau đ? th?n mật gọi t?n anh, Thất Thất?

?

?

??Thất Thất, l?m thế n?o b?y giờ, em kh?ng t?m được thi?n sứ của em? em đ? vất vả tim kiếm suốt mười bảy năm nay m? vẫn kh?ng tim thấy thi?n sứ của m?nh??, em đ? kh?c l?c v? n?i trong mơ như vậy.

?

?L?c ấy, anh rất muốn n?i với em rằng: anh ch?nh l? thi?n sứ của em! Một thi?n sứ lu?n ở b?n em v? ch?nh bản th?n anh cũng kh?ng hay biết! Một thi?n sứ c? đ?i c?nh m?u đen lu?n bảo vệ em!

?

?Kh?ng muốn em cứ nghe thấy c?i t?n Li?u Vi Nhi l? hoảng hốt, kh?ng muốn em cứ nh?n thấy Li?u Vi Nhi l? run rẩy sợ h?i, kh?ng muốn thấy em run rẩy n?p sau lưng anh t?m sự b?nh y?n? V? thế anh đ? d?ng sự t?n nhẫn của m?nh để dựng l?n hết m?n bị kịch n?y đến m?n bi kịch kh?c. Hạ Thất Lăng n?n l? một người dũng cảm, kh?ng sợ trời, kh?ng sợ đất? ngay cả một Đằng Nhi nhỏ b? cũng kh?ng phải l? ngoại lệ!

?

?Em? c? hiểu được nỗi khổ t?m của anh kh?ng?

?

?C? thể, anh thật sự l? một ?c quỷ! Nhe nanh m?a vuốt để sống, như vậy anh sẽ cảm thấy tự do hơn?

?

?Xin lỗi nh? Đằng Nhi? anh kh?ng muốn em trở th?nh con rối trong tay anh, nhưng số phận đ? sắp đặt em phải trở th?nh con rối trong đời anh! Một con rối m? cả anh v? Y T?ng Lạc đều muốn c? được!

?

?

?***

?

?

?Đ?m khuya.

?

?Trong một qu?n rượu ở trung t?m th?nh phố.

?

?Ở đ?y rất ồn ?o. Tr?n s?n nhảy, đ?m người đang lắc lư, nhảy nh?t theo tiếng nhạc. Những loại người kh?c nhau, dưới ?nh điện lập l?e, c?ng rượu, ?m nhạc? thả hồn c?ng say đắm.

?

?T?i gọi một chai rượu, ngồi trước quầy ba uống một m?nh.

?

?C? độc l? sự cuồng loạn của một con người.

?

?Cuồng nhiệt l? sự c? đơn được tr?t ra từ một đ?m người.

?

?Những c? g?i với d?ng đi uốn ?o, bộ quần ?o gợi cảm lượn lờ quanh c?c b?n rượu. T?i r?t rượu v?o cốc, lạnh l?ng đưa mắt quan s?t tất cả mọi thứ xung quanh.

?

??N?y anh đẹp trai, ngồi một m?nh ???, trước mặt t?i xuất hiện một c? g?i trang điểm rất đậm. C? ta nhướn m?y, đ?i mắt chớp chớp nh?n t?i như ph?t đi?n.

?

?Chao ơi, gi? tới mức c? thể l?m mẹ t?i được rồi, thế m? c?n gọi ?anh? ngọt xớt, đ?ng l? kh?ng c? li?m sỉ!

?

?T?i liếc mắt nh?n c? ta từ đầu đến ch?n, đ?nh gi? bằng hai chữ: xấu hoắc! Một người phụ nữ hơn bốn mươi tuổi, trang điểm, ăn mặc như thể một c? g?i hồn nhi?n, ng?y thơ, eo b?nh m?, lại để hở rốn; đ?i ch?n th?, lại c?n mặc quần si?u ngắn. Một khu?n mặt đầy những đốm t?n nhang được đ?nh phấn d?y, đỏ như đ?t khỉ. C?n cả đ?i m?i kia nữa chứ, chẳng kh?c g? hai c?i x?c x?ch.

?

?L?c ấy t?i chỉ muốn nh?o đến b?p n?t c? ta ra! Trời ơi, tr?ng c? ta chả kh?c g? một con y?u qu?i gi? từ trong rừng s?u chạy ra! Nh?n c?i bộ dạng c? ta tr?ng thật đ?ng buồn n?n!

?

??Anh trai ?, em ngồi xuống b?n cạnh anh c? được kh?ng??, thấy t?i kh?ng n?i g?, c? ta cao giọng hỏi lại.

?

?T?i nhoẻn miệng cười với c? ta rồi n?i: ?Được th?i! C? muốn ngồi l?n đ?i t?i cũng kh?ng sao!?

?

??Thật kh?ng??, n?i dứt lời c?i khu?n mặt c? thể s?nh ngang với c?i đ?t khỉ kia lại c?ng đỏ hơn, đưa tay l?n bịt miệng tỏ vẻ xấu hổ như c? g?i mới lớn vừa được khen. Thế nhưng t?i vẫn ngồi uống rượu, mỉm cười nh?n c? ta, chẳng tỏ vẻ g? l? kh?ng vui hay khinh gh?t g? cả.

?

??Anh y?u, em đến đ?y!?, c? ta quay người, c?i m?ng to đ?ng lắc lư trước mặt t?i.

?

?T?i nắm chặt chai rượu, mỉm cười với c? ta, nụ cười kh? hiểu. Sau đ? t?i từ từ nhấc ch?n l?n, nhằm thẳng v?o c?i m?ng đang từ từ hạ xuống kia. Con mụ đ? kh?ng đề ph?ng g? n?n ng? chỏng gọng ra đất.

?

??C?i con tr?u gi? như c? m? c?n d?m ra ngo?i gặm cỏ non sao? Đừng để t?i nh?n thấy c? lần nữa! C?t!?, n?i dứt lời, t?i n?m chai rượu về ph?a c? ta. T?i cố t?nh n?m c?i chai sượt qua vai c? ta, chỉ thế th?i cũng khiến cho c? ta sợ chết khiếp rồi!

?

?Tiếng động rất lớn thu h?t sự ch? ? của mọi người xung quanh. C? ta vội v?ng lẩn mất trong ?nh mắt nghi hoặc v? chế nhạo của mọi người. Sau đ?, kh?ng kh? của qu?n ba lại trở lại ồn ?o như b?nh thường. Đ?y chẳng qua l? một kh?c nhạc đệm nho nhỏ trong cuộc sống về đ?m của bọn họ m? th?i, ai cũng coi đ? như một việc hết sức b?nh thường. D? sao th?, ở những nơi như thế n?y, những chuyện khủng khiếp hơn thế n?y nhiều kh?ng kể xiết.

?

?T?i nghĩ, sau n?y c?ng An Thanh Đằng kết h?n, nếu như c? ấy kh?ng chịu ngoan ngo?n ở nh? chăm s?c c?c con m? chạy ra ngo?i lăng nhăng với đ?m đ?n ?ng, t?i sẽ x? x?c c? ấy ra! Hừ, ngay cả cơ hội giải th?ch cũng kh?ng cho m? trực tiếp x?a sổ c? ấy! Tuyệt đối kh?ng nương tay!

?

?Hơ? nhưng sao đột nhi?n lại nghĩ đến chuyện n?y nhỉ? Đ? dường như l? một chuyện rất xa vời! Hơn nữa, c?i c? a đầu đ? ngốc như vậy, c?n m?nh đường đường l? người thừa kế tập đo?n t?i ch?nh nh? họ Hạ, lấy c? ấy thật l? mất mặt qu?! Thế nhưng, nếu c? c? ấy ở b?n cạnh gi?p m?nh giặt tất thối th? cũng đ?u đến nỗi tồi? Ừm, vậy th? cứ giữ c? ấy lại để giặt tất thối cho m?nh cả đời vậy!

?

?Tuyệt đối kh?ng thể để cho c? ấy được sống dễ chịu, an nh?n!

?

?Thanh to?n xong, t?i liền đ?t tay v?o t?i, rời khỏi qu?n rượu. Sau đ?, t?i giẫm l?n ?nh trăng v? đi về nh?.

?

?

?

?
***

?

?

??Nh?c con, muộn thế n?y rồi m? c?n chưa ngủ ???, về đến ph?ng, t?i ph?t hiện ra Bối Nhi đang ngồi tr?n giường t?i b?c thạch ăn.

?

??Ư??, con b? nuốt ực c?i thạch v?o bụng rồi n?i bi b?: ?Em muốn qua đ?y t?m anh Lăng chơi một l?c!?

?

??C? hứng gớm nhỉ! Kh?ng th?m xem đồng hồ mấy giờ nữa hả??, t?i mỉm cười, r?t ra một cốc rượu vang v? ngồi l?n bục cửa sổ, một m?nh thưởng thức.

?

??V?ng ạ, h?m nay em rất c? hứng!?, n?i đoạn, con b? liền nằm lăn l?n giường của t?i. C?i giường của t?i ph?t chốc như đ? trở th?nh khu vui chơi của con b? rồi.

?

??Nh?c con, h?m nay ngủ lại với anh Lăng nh?, l?u lắm rồi anh Lăng kh?ng được nghe tiếng ng?y của em!?, t?i đi đến b?n cạnh, lấy tay vuốt ve những sợi t?c mềm mại như tơ của con b?.

?

??Kh?ng được đ?u, t? nữa anh lại bỏ em lại để chạy qua ph?ng chị Đằng ngủ cho m? xem!?, n?i xong, con b? hồn nhi?n cười ha ha.

?

?Tự nhi?n mặt t?i đỏ lựng l?n!

?

?C?i con ranh n?y, cứ như l? con y?u tinh từ thế giời ph?p thuật bay đến ấy, ngay cả chuyện b? mật n?y n? cũng biết được.

?

??Chuyện n?y em chưa n?i với chị Đằng chứ hả??, t?i cảm thấy hơi hoảng.

?

??Chưa đ?u, chuyện n?y chỉ c? m?nh em biết th?i!?, vừa n?i con b? vừa lăn l? tr?n giường của t?i.

?

??Ờ, chưa n?i th? tốt? N?y nh?c, anh cảnh c?o em! Nếu m? d?m n?i chuyện n?y với chị Đằng, anh sẽ kh?ng cho em tiền ăn vặt một năm liền! Nghe r? chưa??, thở ph?o nhẹ nh?m, t?i bắt đầu dọa con b?.

?

??Hu? hu? hu, anh Lăng ơi, anh đừng kh?ng cho em tiền ăn vặt m?? Em hứa sẽ kh?ng n?i chuyện n?y cho chị Đằng đ?u??, mới dọa c? một ch?t m? con b? đ? sợ cuống l?n, ?m chặt lấy c?nh tay t?i vật n?i cầu xin.

?

??Đừng kh?c nữa, chỉ cần em kh?ng n?i anh sẽ kh?ng l?m như vậy đ?u!?, t?i uống một ngụm rượu, sau đ? vuốt m? Bối Nhi: ?? đ?ng rồi, h?m nay chị Đằng em c? ra ngo?i t?n tỉnh con trai kh?ng đấy??

?

??Chắc l? kh?ng ạ, chị Đằng về nh? từ sớm m?!?, con b? ng?y người ra nghĩ ngợi.

?

??Ừm. Nh?c con, em phải chịu kh? canh trừng chị Đằng, đừng để chị ấy bỏ chạy với người kh?c??

?

??V?ng!?, con b? nghĩ một l?t rồi gật đầu.

?

??nh trăng b?n ngo?i như đặc s?nh, b?ng c?y lắc lư in xuống k?nh cửa sổ, h?nh th?nh n?n những mảng đen dao động, g?y cho người ta cảm gi?c đẹp nhưng th? lương.

?

??Anh Lăng ơi??, đột nhi?n Bối Nhi ?m chặt lấy t?i, con b? gục đầu v?o lưng t?i, th? thầm: ?Em muốn anh v? chị Đằng m?i m?i ở b?n em. Hai người dắt tay em, cả ba người c?ng đi dạo c?ng vi?n, dẫn em đi xem biểu diễn xiếc khỉ, dẫn em đi nhặt vỏ s? tr?n biển??, giọng n?i của con b? trong trẻo, ngập ngừng nhưng t?nh cảm lại rất thật.

?

??Bối Nhi??, t?i quay người lại nh?n, đ?i mắt của Bối Nhi như phủ một lớp sương m?, ?Đừng sợ, anh Lăng nhất định sẽ ở b?n em??

?

?T?i nhẹ nh?ng vỗ vỗ v?o lưng Bối Nhi, chẳng mấy chốc con b? đ? nằm y?n tr?n vai t?i v? ch?m v?o giấc mộng.

?

?Thế nhưng từ kh?e mắt con b?, một giọt lệ khẽ kh?ng lăn ra, khi t?i đặt con b? xuống giường, đ?ng l?c giọt nước mắt ấy lăn v?o l?ng b?n tay t?i, ấm ?p, trong suốt, l?ng l?nh?

?

?Thế nhưng chỉ chớp mắt th?i giọt nước mắt ấy đ? bốc hơi kh?ng c?n ch?t dấu vết n?o. Cho d? t?i c? nỗ lực thế n?o cũng kh?ng thể giữ lại giọt nước mắt long lanh ấy.

?

?Nh?c con, em cũng sợ h?i như vậy sao? Em cũng sợ mất đi chị Đằng sao? Y?n t?m đi, anh Lăng nhất định sẽ buộc chị Đằng ở b?n cạnh m?nh cả đời để giặt tất thối? vĩnh viễn kh?ng bao giờ cho chị ấy chạy tho?t?

?

?Anh Lăng sẽ l?m cho Bối Nhi trở th?nh em b? hạnh ph?c nhất tr?n đời n?y?

?

?Ai d?? nh?c con n?y c?ng lớn c?ng giống chị Đằng rồi, mắt mũi, biểu cảm đều đ?ng y?u như vậy, khiến cho người kh?c nh?n thấy chỉ muốn thơm một c?i th?i!

?

?Tuy nhi?n, Bối Nhi của anh ngoan ngo?n hơn chị Đằng nhiều. Đằng Nhi kh?ng phải l? dạng người khiến cho người kh?c cảm thấy an t?m. Ngo?i mặt th? tỏ ra ngoan ngo?n nhưng thực chất tinh thần lại phản kh?ng v? c?ng mạnh mẽ, khiến cho người kh?c kh?ng thể cột chặt c? ấy lại. Thế nhưng mỗi lần cảm thấy sợ h?i, mỗi khi gặp phải nguy hiểm? c? ấy lại trốn ra sau lưng t?i kh?c l?c, t?m kiếm sự b?nh an?

?

?C? ấy l? người khiến cho người kh?c phải phiền l?ng như vậy đấy. C? ấy khiến cho t?i tức giận đến ph?t đi?n nhưng lại kh?ng nỡ nghiền n?t c? ấy trong l?ng b?n tay. C? ấy khiến cho t?i hạ quyết t?m kh?ng th?m đếm xỉa g? đến nhưng lại l?m cho t?i bất chấp tất cả, đội mưa đội gi? để dốc hết t?nh cảm cho c? ấy suốt đời.

?

?

?***

?

?

?Khi bước ch?n v?o thế giới n?y, t?i mở to đ?i mắt, thứ t?i nh?n thấy ch?nh l? nụ cười như từ địa ngục đến của cụ, hiền từ nhưng lại tỏa ra ?nh h?o quang khiến người kh?c khiếp sợ. C?n An Thanh Đằng, khi c? ấy bước ch?n v?o thế giới n?y, người đầu ti?n m? c? ấy nh?n thấy ch?nh l? t?i, một Hạ Thất Lăng đang mỉm cười đứng b?n cạnh n?i của c? ấy.

?

?Kể từ khi c? ấy được sinh ra, t?i ch?nh l? người được định mệnh sắp đặt chen ngang v?o cuộc đời c? ấy, chiếm lĩnh cuộc sống, chiếm lấy ?nh s?ng của c? ấy. Đ?y ch?nh l? điều bất hạnh nhất trong cuộc đời của c? ấy nhưng lại l? niềm hạnh ph?c nhỏ nhoi t?i lu?n cẩn thận ?m ấp trong l?ng, một thứ hạnh ph?c nhỏ b? duy nhất c? thể chiết xuất ra vị ngọt ng?o của mật ong.

?

?T?i v? c? ấy sinh c?ng năm, t?i sinh đầu năm, c? ấy sinh cuối năm.

?

?V? vậy, trong k? ức của t?i, khi t?i biết chạy, biết nhảy th? An Thanh Đằng vẫn phải ngồi trong n?i. Suốt cả ng?y c? ấy chỉ biết th? hai c?nh tay mũm mĩm ra ngo?i, mắt hướng l?n trần nh?, miệng kh?ng ngừng bi b?. Cứ nh?n thấy t?i bước v?o l? c? b? liền giương to đ?i mắt tr?n xoe, nh?n chăm chăm v?o t?i, miệng cười toe to?t, nụ cười ng?y thơ v? ngọt ng?o lạ thường.

?

?Cứ về đến nh? l? t?i lại chạy đến chỗ d? An để chơi với c? ấy. Nếu như c? b? h?y c?n đang ngủ, t?i sẽ khiến cho c? b? mở mắt ra v? n?i: ?T?i về rồi đ?y!?, đ?ng tiếc l? c? ấy lại l? một kẻ ham ngủ, cho d? t?i c? l?m thế n?o c? ấy vẫn kh?ng chịu tỉnh giấc. V? vậy t?i liền nghĩ ra một kế s?ch tuyệt diệu: lật chăn của c? ấy ra v? cấu v?o rốn của c? ấy.

?

??Oa? oa? oa?, hay lắm! T?i vừa động v?o bụng l? c? ấy đ? kh?c oe oe tỉnh giấc rồi.

?

???y da thiếu gia ?, cậu muốn đ?nh thức Thanh Đằng c? thể gọi con b? m?, đừng cứ cấu v?o rốn của n? thế chứ!?, th?m An vừa nghe thấy tiếng kh?c của Đằng Nhi liền chạy đến, ?m lấy c? ấy v?o l?ng, nhẹ nh?ng dỗ d?nh, nựng nịu. Nhờ thế m? Đằng Nhi cũng dần dần n?n kh?c.

?

??T?i gọi thế n?o n? cũng kh?ng chịu tỉnh, thế n?n t?i mới cấu v?o rốn n?!?, t?i cười cười v? giải th?ch với th?m An.

?

?Th?m An nghe xong liền gật đầu, rồi n?i với t?i: ?Thiếu gia, nếu như lần sau kh?ng gọi được Đằng Nhi th? chạy ra gọi t?i nh?! Đừng cấu rốn con b?, biết kh?ng??, n?i xong, th?m An lại h?t một b?i h?t g? đ? dỗ d?nh Đằng Nhi.

?

??Th?m An, rốn của Đằng Nhi s?u lắm! Mẹ t?i n?i, rốn s?u để ch?n của cải, sau n?y chắc chắn Đằng Nhi sẽ rất gi?u c?!?, t?i cầm lấy b?n tay b? x?u của Đằng Nhi, mỉm cười n?i với th?m An.

?

?Th?m An mỉm cười hiền hậu nh?n t?i, sau đ? nụ cười ấy chợt tắt lịm. Th?m An lặng lẽ bước ra cửa, miệng lẩm bẩm một điều g? đ?, kh?ng hiểu l? n?i với t?i hay đang lẩm bẩm với m?nh: ?Tốt số sẽ đựng tiền bạc, xấu số th? chỉ l? đựng m?u v? nước mắt của ch?nh m?nh?.

?

?Chiều ho?ng h?n rực rỡ, ?nh mặt trời v?ng rực phản chiếu l?n từng nh?nh c?y, ngọn cỏ, cũng ?nh l?n trong nụ cười của mỗi người. Chỉ c? mỗi th?m An? khu?n mặt thanh t? v? hiền hậu ấy? ng?y c?ng ?nh l?n sự nặng nề, ng?y c?ng bi thương v? c? độc.

?

?Chắc l? th?m ấy lại đang nhớ đến bố của Đằng Nhi rồi! Từ lần ?ng ấy ra biển cho đến nay vẫn chưa quay lại. Kh?ng, phải n?i rằng cho đến tận b?y giờ, ?ng ấy vẫn chưa thấy quay trở về.

?

?Mặc d? l?c ấy t?i c?n nhỏ nhưng t?i vẫn biết: h?n nh?n của th?m An v? bố Đằng Nhi l? do sự sắp xếp của cụ. Bố Đằng Nhi l? thủy thủ, ng?y thứ hai sau khi kết h?n đ? phải ra biển. Kể từ đ? ?ng ấy bặt v? ?m t?n, một đi kh?ng trở lại.

?

?Đằng Nhi chưa từng được gặp mặt bố m?nh, cũng kh?ng biết bố m?nh tr?ng ra sao. Điều k? lạ l? th?m An cũng kh?ng n?i g? với Đằng Nhi về chuyện n?y, chỉ ng?y ng?y, mỗi khi ho?ng h?n xuống, th?m ấy đều đứng dưới gốc c?y ng? đồng trước cửa nh? họ Hạ chờ đợi, lặng lẽ chờ đợi. Chớp mắt m? đ? năm năm tr?i qua.

?

?Về sau, th?m An kh?ng bao giờ lại gần, cũng kh?ng bao giờ liếc nh?n c?y ng? đồng ấy nữa, ngược lại, th?m An đ? đem tất cả những hồi ức, những g? tốt đẹp c?n s?t lại x?a sạch kh?ng c?n dấu t?ch, rồi sau đ? c?ng Đằng Nhi sống một cuộc sống c? đơn v? kh?ng nơi nương tựa.

?

?Đằng Nhi thường xuy?n bị người ta chửi mắng l? đồ con hoang. Thế nhưng mỗi khi c? b? kh?c l?c chạy về, Th?m An chỉ lặng lẽ lau nước mắt cho con rồi tiếp tục l?m việc. Từ đầu đến cuối, th?m An chưa bao giờ kể cho Đằng Nhi một chữ n?o về bố của c? ấy.

?

?Rốt cuộc th?m An l?m vậy l? v? y?u hay v? hận? Kh?ng biết nữa! C? lẽ đ? ch?nh l? một b? mật được ch?n v?i rất s?u trong l?ng đất.

?

?Khi c?n nhỏ, t?i v? An Thanh Đằng rất th?ch chơi trốn t?m. An Thanh Đằng rất ngốc, mỗi lần trốn đều bị t?i t?m được, bởi v? những nơi m? c? ấy trốn đều ?giấu đầu hở đu?i?, c? ấy chỉ mải giấu đầu của m?nh đi trong khi c?i m?ng lại nh? l?n r? cao, v? c?n lộ ra ngo?i nữa chứ, chẳng kh?c g? một con chim đ? điểu ngốc nghếch!

?

??A ha? An Thanh Đằng! Anh bắt được em rồi nh?!?, ở trong vườn hoa, t?i t?m được thắt lưng của c? ấy, l?i cả người c? ấy ra ngo?i.

?

???? sao lại bị anh t?m được rồi? Em trốn kĩ thế cơ m?? Nhất định l? bị anh nh?n l?n em đi trốn rồi!?, vừa n?i c? ấy vừa v?ng vẫy tho?t khỏi tay t?i, chẳng mấy chốc đ? tho?t ra khỏi tay t?i rồi!

?

?Nhưng l?m g? c? chuyện t?i lại thả c? ấy dễ d?ng như vậy chứ? V? vậy t?i liền đuổi theo, đ?nh cho c? ấy một trận tơi bời. Sau đ? Đằng Nhi ngồi bệt xuống đất, xoa xoa hai ch?n v? kh?c ầm l?n. Hừ, ai bảo chơi ăn gian!

?

??Hạ Thất Lăng, em kh?ng th?m chơi với anh nữa!?, Đằng Nhi quẹt mũi, nước mắt chảy ra tr?n kh?e mi, lăn tr?n đ?i m? hồng h?o, bầu bĩnh.

?

??Hừ, đ?ng đời! Ai bảo chơi ăn gian!?, t?i lạnh l?ng ngẩng cao đầu, bỏ đi kh?ng th?m đếm xỉa đến c? ấy nữa.

?

??Hu? hu? hu? em kh?ng th?m chơi với anh nữa??, c? ấy n?i rất ki?n quyết, sau đ? ?m mặt kh?c v? bỏ đi.

?

?Hừ, t?i kh?ng tin! Lần n?o cũng n?i ki?n quyết như vậy nhưng c? lần n?o kh?ng bị t?i dụ dỗ đ?u? Mỗi lần chỉ cần t?i cầm một c?i thạch hoa quả khua khua trước mặt c? ấy l? y như rằng c? ấy lập tức đầu h?ng kh?ng điều kiện,ngoan ngo?n dựng đứng đ?i tai l?n nghe lời t?i dặn d?. Rồi sau đ?, ch?ng t?i lại l?m h?a như l?c đầu?

?

?Những năm th?ng tuổi ấu thơ của t?i v? Đằng Nhi đ? được x?y dựng l?n bởi nước mắt, nước mũi của Đằng Nhi.

?

?L?c ấy, đ?i mắt của c? ấy thật trong s?ng, đẹp đến m? hồn, cứ như thể trong đ?i mắt ấy chứa đựng mật ngọt của m?a xu?n, chứ kh?ng giống như b?y giờ,kh?ng thể nh?n thấy sự đau thương hay vui vẻ, kh?ng nh?n thấy b?ng d?ng của t?i trong đ?i mắt ấy? chỉ nh?n thấy sự lạnh lẽo v? mơ hồ.

?

?Trước khi l?n bảy tuổi, nước mắt, nụ cười,? tất cả của c? ấy đều thuộc về Hạ Thất Lăng t?i! Sau đ?, tất cả mọi thứ đều đ? thay đổi? bởi v? trong lớp c? một học sinh nam mới đến, t?n cậu ta l? Y T?ng Lạc.

?

?Kể từ đ?, tiếng cười của c? ấy v? cậu ta m? vang l?n.

?

?Kể từ đ?, c? ấy vứt bỏ m?n thạch hoa quả m? từ nhỏ c? ấy đ? th?ch, kh?ng th?m để ? đến n? d? chỉ bằng nửa con mắt.

?

?Kể từ đ?, c? ấy chỉ th?ch chơi đ?a ở những nơi c? cậu ta. C? ấy chỉ th?ch đi theo sau cậu ta, lặng lẽ đi c?ng cậu ta suốt cả chặng đường. Đ?i mắt trong veo của c? ấy kh?ng c?n chứa đựng sự rạng rỡ của s?ng sớm m?u xu?n m? chỉ chứa đựng nụ cười rực rỡ như ?nh mặt trời của cậu ta.

?

?Sau mỗi lần t?i bắt nạt c? ấy, c? ấy kh?ng c?n bị t?i dụ dỗ nữa. C? ấy bắt đầu biết c?ch kh?ng th?m đếm xỉa đến người kh?c. Mỗi lần t?i với c? ấy c?i nhau, c? ấy lập tức l?m mặt lạnh, l?m thật nhanh c?ng việc của m?nh rồi bốc hơi khỏi tầm mắt t?i.

?

??An Thanh Đằng, dạo n?y c? thật đ?ng gh?t!?, l?c c? ấy chuẩn bị ra ngo?i sau khi đ? gi?p t?i trải ga giường, t?i liền h?t l?n với c? ấy.

?

??V?ng??, tay nắm lấy tay nắm cửa, c? ấy quay lại nh?n t?i, ?nh mắt thờ ơ.

?

??Những ng?y gần đ?y, c?i t?i nh?n thấy trong mắt c? đều chỉ l? dỉ mắt!?, t?i ngồi tr?n giường, ki?u ngạo nh?n c? ấy, ?H?y ch? ? đến dung nhan của m?nh hơn đi!?

?

??V?ng??, giọng c? ấy như trầm xuống: ?Vậy từ sau t?i sẽ rửa mặt kĩ c?ng hơn vậy!?

?

??An Thanh Đằng!?, t?i tức tối nắm chặt lấy c?i ga giường vừa trải xong, cơn giận dữ bốc l?n ng?n ngụt: ?Rốt cuộc c? ngốc thật hay giả vờ hả? T?i kh?ng muốn trong mắt của c? chỉ c? h?nh ảnh của Y T?ng Lạc! Dỉ mắt m? t?i n?i đến ch?nh l? Y T?ng Lạc! Đ? hiểu chưa hả??

?

??Ơ? t?i? Nhưng m? Lạc Lạc kh?ng phải l? dỉ mắt, anh ấy l? thi?n sứ! Ở tr?n s?n vận động t?i đ? nhặt được chiếc l?ng vũ m?u trắng tinh khiết anh ấy l?m rơi đấy!?

?

??C?t? c?t mau! C?t ra ngo?i cho t?i!?, t?i cầm chiếc đồng hồ b?o thức tr?n b?n, n?m mạnh về ph?a c?i b?ng b? nhỏ kia.

?

?Mặc d? c? ấy đ? định n? đi nhưng cuối c?ng vẫn bị n?m tr?ng. Đằng Nhi ?m lấy đầu, những giọt nước mắt bắt đầu lăn ra, đ?i mắt ai o?n nh?n t?i, sau đ? từ từ mở cửa v? biến mất khỏi tầm mắt của t?i.

?

?Từ nhỏ tới lớn, người m? c? ấy quay xung quanh l? t?i, người m? c? ấy cẩn thận cung phụng cũng l? t?i, t?i l? tất cả sinh mệnh của c? ấy! Thế nhưng, bởi v? sự xuất hiện của cậu ta, tất cả mọi thứ dường như đều đ? thay đổi, tất cả đ? thay đổi!

?

?Thứ g? l? của t?i th? m?i m?i sẽ thuộc về t?i! Cho d? t?i kh?ng cần đến nữa, cho d? t?i c? vứt bỏ c? ấy, cho d? t?i c? n?m c? ấy v?o một g?c nhỏ n?o đ? để l?ng qu?n? t?i cũng sẽ kh?ng nhường cho bất k? ai!

?

?Y T?ng Lạc, h?y chờ xem!

?

?

?

?
***

?

?

?T?i bắt đầu căm gh?t An Thanh Đằng, bắt đầu kh?ng th?m đếm xỉa g? đến c? ta, bắt đầu đối xử lạnh nhạt với c? ấy? bởi v?, b?ng d?ng nhỏ b? của c? ấy? đang từ từ, từ từ biến mất dần trước mắt t?i.

?

?T?i cảm thấy sợ h?i, sợ sẽ c? một ng?y c? ấy sẽ biến mất, biến mất kh?ng để lại ch?t dấu vết.

?

??Thiếu gia, tr? của anh đ?y!?, sau một hồi bấm chu?ng, An Thanh Đằng bưng l?n một cốc tr?, r?n ra r?n r?n bưng l?n trước mặt t?i. T?i lật cuốn Từ điển tiếng Anh, lạnh l?ng lườm c? ấy một c?i rồi tiếp tục l?m b?i tập.

?

??Ph?, n?ng qu?!?, An Thanh Đằng cẩn thận thổi cho nguội đi rồi đi đến b?n cạnh t?i. Khi t?i cảm thấy luồng kh? n?ng ấy đang tiến lại s?t tai m?nh, đột nhi?n t?i quay người lại, định đỡ lấy c?i cốc.

?

?????, cốc tr? n?ng bỏng đ? ph?t chốc đổ hết cả v?o tay t?i, c?n chiếc cốc th? rơi bộp xuống đất v? vỡ tan t?nh.

?

??Thiếu gia, tay của anh??, khu?n mặt của An Thanh Đằng sợ h?i đến mức trắng bệch ra, c? ấy lập tức thổi lấy thổi để v?o tay t?i? sau đ? l?i t?i v?o trong nh? vệ sinh, ra sức giội nước lạnh v?o vết bỏng.

?

??Anh đau lắm đ?ng kh?ng? Xin lỗi, t?i kh?ng cố ???, đ?i bờ mi cụp xuống, c? ấy vừa n?i vừa kh?ng ngừng giội nước cho t?i. T?i kh?ng n?i g? nhưng nước mắt của c? ấy đ? nhạt nh?a tr?n khu?n mặt. T?i lặng lẽ nh?n c? ấy cầm b?n tay t?i nh?ng v?o nước lạnh v? đắp thuốc bỏng cho t?i.

?

?L?c n?y đ?y, nước mắt c? ấy v? t?i m? tu?n rơi, h?ng mi của c? ấy v? t?i m? buồn b?, tr?i tim c? ấy v? t?i m? đớn đau? Nếu cứ m?i m?i như thế n?y th? thật l? tốt biết bao! Thế nhưng t?i biết, cứ quay mặt đi l? trong đ?i mắt của c? ấy chỉ c? h?nh ảnh của người kh?c.

?

??Tr?nh ra, để t?i tự l?m!?, t?i giật lấy thuốc bỏng, r?t tay ra khỏi b?n tay của c? ấy.

?

??V?ng! Thiếu gia??, đ?i b?n tay c? ấy cứng đờ trong kh?ng trung, ng?y ng? nh?n t?i rất l?u.

?

??Nhớ kĩ cho t?i: b?n tay đ? động v?o người con trai kh?c, từ nay cấm kh?ng được động v?o t?i!?, t?i nh?n ra m?n đ?m đặc qu?nh ngo?i cửa sổ, mặt kh?ng ch?t biểu cảm n?i: ?Ra ngo?i, t?i muốn đi ngủ!?

?

??Thiếu gia??, c? ấy cắn chặt m?i, nước mắt l? ch?: ?Nếu như anh sợ tay t?i bẩn, t?i c? thể d?ng nước rửa tay rửa nhiều lần, t?i c? thể rửa tay thật sạch? xin đừng ch? t?i!?

?

??Kh?ng nghe thấy t?i n?i g? sao? Ra ngo?i!, t?i quay đầu lại, giận dữ h?t l?n.

?

??T?i??, c? ấy định n?i g? đ? nhưng lại th?i. Cuối c?ng, c? ấy nuốt nước mắt, gật đầu: ?V?ng??

?

?Đằng Nhi bẻ khục tr?n những ng?n tay, từ từ ra khỏi ph?ng t?i. V?o khoảnh khắc c?i b?ng mỏng manh v? b? nhỏ ấy đ?ng cửa lại v? biến mất, nước mắt t?i đột nhi?n tu?n rơi.

?

?????, ngo?i việc tức tối đập tay v?o b?n để ức chế cơn đau, t?i chẳng c?n c?ch n?o kh?c cả.

?

?Ai d?, lần n?o t?i cũng th?ch l?m cho vết thương của m?nh c?ng th?m nghi?m trọng, sau đ? giơ ra trước mặt c? ấy, th?ch th? nh?n thấy c? ấy v? m?nh m? căng thẳng, v? m?nh m? đau l?ng? Thế nhưng nh?n khu?n mặt đầm đ?a nước mắt của c? ấy, t?i mới ph?t hiện ra rằng người đau l?ng nhất? lại ch?nh l? bản th?n m?nh.

?

??Ha ha, cần g? phải l?m khổ bản th?n m?nh như vậy!?, đằng sau bỗng vang l?n một giọng n?i.

?

??L? cụ ?!?, t?i ngoảnh đầu lại nh?n, h?a ra l? cụ b? đang ngồi đối diện với giường t?i, c?ch khoảng hai m?t, ch?n đắp một tấm chăn mỏng, cả th?n người đang an tọa tr?n một chiếc xe lăn.

?

??Cụ v?o từ l?c n?o vậy? Lần sau cụ h?y t?n trọng người kh?c một ch?t, trước khi v?o ph?ng phải g? cửa!?, t?i nh?n cụ, lạnh l?ng n?i. Hừ, cụ l?c n?o cũng xuất quỷ nhập thần, khiến cho người kh?c kh?ng thể n?o lường trước được!

?

??Ai d?, ch?u rất th?ch An Thanh Đằng đ?ng kh?ng??, cụ cứ như kh?ng hề nghe thấy những g? t?i n?i, chỉ mỉm cười đi thẳng v?o vấn đề.

?

??Ơ??, c?u hỏi của cụ qu? đột ngột khiến cho t?i ng?y người ra, ?Hừ, l?m g? c? chuyện đ?! C? ta chỉ l? một người gi?p việc thấp h?n, ch?u đường đường l? một đại thiếu gia cao qu?! Th?n phận của ch?ng ch?u kh?c nhau một trời một vực. Cho d? con g?i tr?n đời n?y c? chết hết ch?u cũng chẳng th?ch c? ta đ?u!?, t?i nhanh ch?ng lấy lại chấn tĩnh, đứng bật dậy ki?u ngạo đ?p.

?

??Ha? ha??, cụ vẫn nh?n t?i mỉm cười, nụ cười rất dịu d?ng, nhưng t?i chẳng t?m thấy ch?t hiền từ n?o tr?n khu?n mặt của cụ. Cho d? l? c? th? cũng chỉ l? sự giả tạo. Trước nay vẫn lu?n l? như vậy, đ? ch?nh l? một trong những l? do khiến cho t?i cảm thấy gh?t cụ.

?

??C? ta l? đồ vật của ch?u, ch?u sẽ kh?ng cho ai cướp mất c? ấy đ?u! Cho d? ch?u kh?ng cần đến nữa, cho d? ch?u c? vứt bỏ đi chăng nữa, hay n?m c? ta v?o một g?c n?o đ? để qu?n l?ng? th? ch?u cũng kh?ng nhường lại cho bất k? ai!?, t?i ngẩng cao đầu, thản nhi?n n?i.

?

??Ai d?, đ?ng l? độc t?i! Quả kh?ng hổ danh l? con ch?u nh? họ Hạ! Ch?u mới bảy tuổi m? đ? như vậy, sau n?y chắc chắn c?n tiến xa!?

?

??Đương nhi?n rồi!?, t?i khẳng định chắc nịch. Thế nhưng, sự thực c? đ?ng l? như vậy kh?ng? Sự ki?u ngạo của t?i rốt cuộc lừa gạt được ai?

?

??Lăng Nhi, c? muốn giữ An Thanh Đằng m?i m?i ở b?n m?nh kh?ng??, cụ mỉm cười nh?n t?i. Nụ cười ấy khiến cho t?i cảm thấy hoảng hốt, dường như mọi thứ trước mắt cứ thật thật ảo ảo.

?

?T?i kh?ng trả lời, chỉ c?i đầu lặng lẽ nh?n v?o b?n tay m? An Thanh Đằng đ? đắp thuốc cho t?i.

?

??Y?n t?m, c? b? sẽ ngoan ngo?n ở b?n cạnh ch?u cả đời!?, kh?ng biết từ l?c n?o, cụ đ? đến b?n cạnh t?i rồi.

?

??Kh?ng thể n?o, tr?i tim c? ấy tự do như l?n gi?, ai m? c? thể giữ c? ấy lại được chứ??

?

??Lăng Nhi, ch?u h?y tin cụ! Lời của cụ n?i m?i m?i l? ch?n l?!?

?

??Cụ? định l?m g? với An Thanh Đằng? Cụ kh?ng được l?m hại c? ấy đấy!?

?

??Tin ta đi, cho d? ta l?m chuyện g? cũng đều l? v? ch?u cả!?, cụ xoa đầu t?i, nụ cười ấm ?p, ?Ai bảo ch?u ch?nh l? Lăng Nhi m? ta y?u thương nhất??

?

?Đ?i mắt đang gợn l?n những đợt s?ng lăn tăn kia khiến cho t?i cảm thấy đắm ch?m trong một cảm gi?c cực k? bất an?

?

?

?***

?

?

?S?ng sớm, mặt trời từ từ l? đầu ra khỏi c?y ng? đồng ở trước cửa, vạn vật như hồi phục lại sức sống, hương hoa xộc v?o từng g?c nhỏ của t?a nh?. Khi vạn vật vẫn chưa cởi bỏ chiếc ?o sương mai lấp l?nh tr?n người th? một c? g?i nhỏ đ? cắp cặp s?ch, nhảy ch?n s?o qua con đường nhỏ trong vườn hoa v? tan biến v?o trong m?n sương tinh khiết của buổi ban mai.

?

?Những chiếc l? rụng bay ngang qua cửa sổ, một cậu b? từ từ bước ra từ sau tấm r?m cửa, trong bộ ?o ngủ sạch sẽ v? rộng th?ng th?nh, cậu ấy chăm ch? nh?n theo c?i b?ng mảnh mai đang từ từ biến mất khỏi tầm mắt m?nh.

?

?Phải l?m sao đ?y? C?ng ch?a của t?i đ? lớn kh?n rồi, t?i sắp kh?ng giữ nổi c? ấy rồi!

?

?H?m nay c? ấy lại đi t?m Y T?ng Lạc rồi. Mười năm ?vun đắp? liệu c? t?c dụng g?? Khi lần thứ hai cậu ta bước v?o cuộc đời, c? ấy vẫn hồn xi?u ph?ch lạc trong đ?i mắt ai o?n của anh ta.

?

?Lại một lần nữa, c? ấy bu?ng tay t?i ra v? bỏ đi trước mắt t?i. Lại một lần nữa c? ấy biến mất trong nụ cười quyến rũ của cậu ta.

?

?C? ấy muốn nắm lấy tay cậu ta c?ng đi t?m lại con người đ? l?m rơi mất trong vực s?u thăm thẳm. Nhưng, c? ấy m?i m?i kh?ng thể t?m thấy, bởi v?, kh?ng ai biết được ch?ng n? m?u g?

?

?Kh?ng c? ai biết, trừ t?i!

?

?V? thế n?n kiếp n?y, đ?i bờ mi của c? ấy đ? bị an b?i l? tăm tối, l? mờ mịt?

?

??Tiểu thư Bối Nhi, ngoan n?o, đừng chạy linh tinh nữa!?

?

??Kh?ng, Bối Nhi kh?ng đi m?! Kh?ng đi lễ b?i với l?o phu nh?n đ?u!?

?

?B?n ngo?i ph?ng vọng l?n những tiếng bước ch?n, dường như c? ai đ? đang đuổi theo Bối Nhi, vừa dỗ d?nh, vừa dọa nạt. Mới s?ng sớm đ? l?m ầm ĩ l?n rồi!

?

??Bỏ c? b? ra!?, t?i mở cửa, lao đến trước mặt ch? Minh v? ?m lấy Bối Nhi.

?

??Thiếu gia??, ?ng ấy quay đầu lại, hoảng hốt bởi tiếng qu?t của t?i.

?

??T?i bảo ?ng thả c? b? xuống, nghe thấy chưa hả??, mặt t?i kh?ng ch?t biểu cảm, giọng n?i lạnh l?ng. ?ng ta nh?n t?i, bộ dạng c? vẻ hoang mang, bối rối kh?ng biết l?m thế n?o. Cuối c?ng, ?ng ta ngồi xuống, thả Bối Nhi ra.

?

?Bối Nhi chạy đến ?m chầm lấy t?i: ?Anh Lăng ơi, em kh?ng đi lễ với l?o phu nh?n đ?u, nhưng ch? Minh cứ nhất định bế em đi!?

?

??Ừ, đừng sợ, c? anh Lăng đ?y, kh?ng sao đ?u!?, t?i xoa xoa đầu con b?, sau đ? ngoảnh đầu lại, n?i với ch? Minh bằng giọng đanh th?p: ?T?i cảnh c?o ?ng, lần sau đừng c? động v?o con b? nữa!?

?

??Đ?y l?? l?o phu nh?n muốn??, ?ng ta định n?i g? đ?, nhưng vừa chạm phải ?nh mắt sắc như dao của t?i, ?ng ta liền im bặt.

?

??Hừ, ?ng đ? hủy hoại cuộc đời của th?m An, hủy hoại cuộc đời của Đằng Nhi! Lẽ n?o ngay cả đứa b? n?y cũng kh?ng tha??, t?i gh? v?o tai ?ng ta, cười nhạt.

?

??Thiếu gia??, khu?n mặt ?ng ta đột nhi?n trắng bệch. R? r?ng, những điều m? t?i biết đ? vượt qu? sức tưởng tượng của ?ng ta.

?

??Lăng Nhi?, đột nhi?n sau lưng t?i vang l?n một giọng n?i ấm ?p, l? cụ, ?L? ta bảo ch? Minh đến đ?n Bối Nhi đấy. Nghe n?i ngo?i th?nh c? một ng?i ch?a mới x?y, rất linh thi?ng. Ta định dẫn Bối Nhi đi lễ để cầu ph?c cho ch?u?.

?

??Kh?ng cần đ?u cụ!?, t?i mỉm cười, đắp lại c?i chăn tr?n ch?n cụ sau đ? đ?t tay v?o t?i, lạnh nhạt n?i: ?L?m nhiều chuyện tr?i với lương t?m như vậy, cho d? c? thắp hương, c? khấn v?i nhiều đến mấy đi nữa cũng chẳng ăn thua g? đ?u!?

?

??Lăng Nhi, ch?u l? b?u vật của ta, tất cả những g? ta l?m đều l? v? ch?u!?, cụ nh?n t?i, khu?n mặt b?nh thản.

?

??Tất cả chỉ l? c?i cớ!?, t?i ngoảnh đầu lại, lạnh l?ng đ?p.

?

??B?y giờ An Thanh Đằng sẽ vĩnh viễn ở b?n ch?u, phục t?ng ch?u! Chẳng phải mọi thứ đều rất tốt đẹp sao??, khi n?i chuyện, khu?n mặt của cụ lu?n ?nh l?n vẻ hiền h?a, nụ cười thường trực tr?n m?i. Nếu như kh?ng phải đ? sống c?ng với cụ nhiều năm rồi th? c? lẽ bạn sẽ cho rằng cụ l? người đại diện cho sự lương thiện.

?

??Chẳng tốt ch?t n?o!?, t?i nắm chặt hai b?n tay, g?o l?n. ?V?o khoảnh khắc cụ hủy hoại sự trinh trắng của c? ấy, Đằng Nhi m? ch?u quen biết đ? chết hẳn rồi! Chết rồi! Sau n?y, chuyện của ch?u kh?ng cần cụ quan t?m! Kh?ng cần!?, t?i g?o l?n như đi?n loạn rồi ngồi phịch xuống đất.

?

??Lăng Nhi, ch?u m?i m?i l? b?u vật trong l?ng ta?, cụ th? tay ra, nhẹ nh?ng vuốt ve khu?n mặt t?i, ?Cho d? thế n?o, quyền được y?u thương ch?u, sẽ kh?ng bao giờ chấm dứt??

?

??Anh Lăng ơi, anh l?m sao thế? Anh Lăng??,Bối Nhi kh?ng hiểu đ? xảy ra chuyện g?, hoảng sợ lắc mạnh c?nh tay t?i rồi ?a kh?c.

?

??Cụ h?y dừng lại những tr? đ?a nhạt nhẽo ấy đi!?, t?i t?m lấy b?n tay đang vuốt ve khu?n mặt t?i, chậm r?i n?i: ?Tất cả những g? cụ đ? l?m cho ch?u khinh gh?t An Thanh Đằng, lại c?ng y?u thương An Thanh Đằng s?u sắc!?

?

??Lăng Nhi, b?n tay lạnh gi? của cụ lướt qua g? m? t?i. Vẫn nụ cười tr?n m?i, cụ chậm r?i n?i: ?Sự trong trắng của An Thanh Đằng, kiếp n?y đ? được sắp đặt, chỉ để gi?nh tặng cho một người?, n?i xong, ch? Minh liền đẩy xe của cụ đi.

?

?Hừ, chỉ d?nh cho một người? chỉ d?nh cho một người? người đ?n ?ng đ?, t?i phải x? ?ng ta ra l?m trăm mảnh.

?

??Người đ?, ch?nh l? ch?u?, khi t?i căm hận đấm mạnh tay v?o tường, tiếng n?i như gi? thoảng của cụ lướt qua.

?

??Hả??, khi t?i ngẩng đầu l?n th? bọn họ đ? đi xa rồi. Đi xuy?n qua h?nh lang d?i, c?i m? t?i nh?n thấy chỉ l? sự hiu quạnh v? c? đơn.

?

?Tại sao lại như vậy? Lời của cụ n?i rốt cuộc c? ? g?? An Thanh Đằng chẳng phải sớm bị người đ?n ?ng đ? hủy hoại rồi hay sao?

?

?Khu?n mặt tươi cười của An Thanh Đằng ng?y c?ng mơ hồ trong k? ức của t?i, n? vỡ tan trong những kh?m hoa đua nở v?o m?a xu?n, n? bị ch?n v?i trong đ?m l? kh? của m?a thu, n? rơi rụng trong những kẽ hở của thời gian?

?

?Kh?ng thể n?o, m?i m?i kh?ng thể n?o t?m lại được?

?




Bình luận
Sắp xếp
    Loading...