Bản Tình Ca Buồn

Chương 15: Tuổi thơ bi thương


Chương trước Chương tiếp

?Chương 15: Tuổi thơ bi thương ? ?m mưu lặp lại

?

?


Năm đ?, Hạ Thất Lăng bảy tuổi, An Thanh Đằng cũng bảy tuổi.

?

?Họ c?ng học ở trường tiểu học Hoa Điền. Cậu b? ấy như một ho?ng tử, đi đ?n đ?u cũng đều được n?ng l?n đến trời xanh. C?n c? b? ấy như một n?ng Lọ Lem, khi đ?m đ?ng v?y quanh cậu b? tan r? hết, c? b? mới ?m thầm đến b?n cậu, c?ng cậu vượt qua những đoạn đường lầy lội. Khi v?y xung quanh cậu b? l? những c? b? g?i xinh đẹp, c? b? lại ?m thầm đứng sau lưng cậu, lặng lẽ nh?n họ tung h?, t?n thưởng cậu.

?

?Mặc d? c? khoảng c?ch về địa vị v? th?n phận, nhưng những ng?y th?ng ấy vẫn nhẹ nh?ng tr?i đi.

?

?Cho đến một ng?y? lớp của họ c? một học sinh nam mới chuyển về, cậu ta t?n l? Y T?ng Lạc. Đ? l? một ho?ng tử bước ra từ cậu chuyện cổ t?ch, mang trong m?nh một phong th?i v? c?ng cao qu?, khu?n mặt kh?i ng?, d?ng người cao r?o, d?ng vẻ tao nh?, nhưng lại rất lạnh l?ng. Khi v?o lớp, Y T?ng Lạc kh?ng hề c? ? định bắt chuyện l?m quen với c?c bạn, cũng kh?ng c? ? th?ch nghi với m?i trường mới. Trong giờ nghỉ giải lao, l?c n?o cậu ta cũng ngồi dựa lưng v?o tường, nh?n ra khu vườn trồng to?n hoa tr? ở b?n ngo?i cửa sổ hoặc l?n cửa tho?t hiểm, một m?nh ngồi lắng nghe tiếng gi? thoảng qua.

? xem chương mới tại tunghoanh(truyenfull.vn

?Kh?ng biết l? hạnh ph?c hay l? bất hạnh, cậu b? ấy được sắp xếp ngồi c?ng b?n với An Thanh Đằng. Kh?ng ngo?i dự đo?n, Y T?ng Lạc kh?ng th?m n?i chuyện với c? bạn ngồi c?ng b?n, cũng kh?ng v? thế m? gần gũi hơn với tập thể lớp. Nhưng kể từ l?c đ?, An Thanh Đằng biết rằng, cậu ta kh?ng chỉ lạnh l?ng, m? c?n cố chấp, kh?ng th?n thiện, chỉ th?ch ở y?n trong c?i thế giới của ri?ng m?nh. Mỗi lần c? ấy lỡ để tay vượt qu? vạch giới hạn l? y như rằng phải nhận ?nh mắt sắc như dao cau của cậu. C? những l?c v? t?nh chạm phải ?o của cậu ấy, thế n?o cậu ấy cũng lạnh l?ng n?i: ?Kể từ nay, đừng bao giờ động v?o t?i, t?i kh?ng muốn c? sự th?n mật tr?n da thịt với bất k? ai kh?c!?

?

?C?c học sinh trong lớp ai ai cũng rất hiếu k? về Y T?ng Lạc, đương nhi?n bao gồm cả An Thanh Đằng. Dường như tr?n người cậu ta c? ẩn chứa một điều b? mật g? đ? kh?ng muốn cho người kh?c biết được. Dần dần, c?c bạn trong lớp đều biết được Y T?ng Lạc l? con của một gia đ?nh đơn th?n. Từ b? đến lớn cậu ta được mẹ nu?i dưỡng, kh?ng c? bố, cũng kh?ng biết bố m?nh l? ai. Mẹ của cậu ấy kh?ng kết h?n, chỉ mải lo lắng cho sự nghiệp của gia tộc. Trải qua những nỗ lực kh?ng mệt mỏi, cuối c?ng b? đ? biến c?c sản phẩm của doanh nghiệp m?nh trở th?nh c?c sản phẩm c? thương hiệu tr?n thị trường trong nước v? trở th?nh một tập đo?n t?i ch?nh lớn. Tuy nhi?n mẹ của cậu ta vẫn kh?ng chịu dừng bước, b? bắt đầu mở rộng thị trường ra c?c nước ch?u ?u, ch?u Mỹ?

?

?Sau khi biết chuyện của Y T?ng Lạc, c? những học sinh trong lớp cố gắng nịnh nọt cậu ta, nhưng cũng c? người lại n?i xấu sau lưng cậu. Chỉ c? điều, Y T?ng Lạc dường như đ? quen với tất cả những điều n?y, thản nhi?n đối mặt với mọi chuyện, để rồi sau đ? t?ch rời khỏi c?i thế giới của những người kh?c, c? độc trong thế giới của m?nh.

?

?Ban đầu, An Thanh Đằng cũng như những bạn học kh?c, cực k? t? m? về Y T?ng Lạc. C? ấy kh?ng biết tr?n đời n?y liệu c? c?i g? c? thể thu h?t được cậu con trai lạnh l?ng v? tao nh? n?y kh?ng. Tuy nhi?n, một sự t?nh cờ đ? l?m thay đổi c?ch nh?n của c? về cậu ấy.

?

?C?c học sinh tiểu học mỗi giờ gi?o dục thể chất phải thực hiện rất nhiều b?i tập r?n luyện. Lần đ?, họ phải luyện tập chạy 50 m?t. Phần lớn học sinh trong lớp dưới sự huấn luyện, chỉ dẫn của gi?o vi?n đều đạt được y?u cầu. Hạ Thất Lăng sớm đ? vượt qua m?n n?y với th?nh t?ch cao nhất lớp, thế n?n đ? sớm ra chơi với c?c bạn nữ rồi, nhưng An Thanh Đằng th? kh?ng qua, cho d? c? cố gắng thế n?o c? ấy cũng kh?ng đạt được y?u cầu của gi?o vi?n. Bởi v? cơ thể c? ấy rất yếu ớt, b?nh thường chỉ đi c? mấy bước đ? thở kh?ng ra hơi rồi. V? vậy, sau khi tan học, c? ấy phải một m?nh ở lại s?n vận động để tập luyện, hết v?ng n?y đến v?ng kh?c, mồ h?i c? ấy t?a ra, hơi thở nặng nhọc.

?

?Đột nhi?n, một c?i b?ng lao đến như t?n bắn, sượt v?o vai c?. An Thanh Đằng v? kh?ng tr?nh kịp n?n bị hất văng ra ngo?i. C?i b?ng ấy ch?nh l? một nam sinh kh?a tr?n, v? phải tham gia thi đấu thể thao to?n trường n?n đ? ở lại tập luyện.

?

??Muốn chết ?! M?y kh?ng biết đ?y l? s?n tập luyện của lớp tr?n sao? Nếu l?m ảnh hưởng đến việc luyện tập của tao th? m?y c? g?nh nổi tr?ch nhiệm kh?ng hả??, nam sinh đ? hung hăng qu?t An Thanh Đằng.

?

?An Thanh Đằng nằm sấp tr?n đường chạy, ng?y người nh?n người đ? qu?t nạt m?nh. Sau đ?, khi bỏ b?n tay đặt tr?n đầu gối ra, c? ấy mới ph?t hiện ch?n m?nh đ? bị thương.

?

?Hạ Thất Lăng đ? đi ăn Mac Donal c?ng đ?m con g?i từ l?u? giờ c?n ai c? thể gi?p c? được đ?y? M?nh c?n c? thể tr?ng chờ v?o người n?o nữa đ?y? Lo lắng, những giọt nước mắt l? ch? rơi.

?

??C?i n?y? cho bạn!?, đột nhi?n, một c?i b?ng cao cao phủ l?n c?i b?ng của c?, hai c?i b?ng như lồng v?o nhau dưới ?nh chiều t?.

?

?An Thanh Đằng ngẩng đầu, nh?n thấy một khu?n mặt lạnh l?ng quen thuộc, đ? ch?nh l? Y T?ng Lạc! Cậu ấy đưa ra cho c? một chiếc khăn tay m?u trắng. Trong mắt c? ấy l?c đ?, c? nước mắt, c? sự cảm k?ch? nhưng hơn hết vẫn l? sự kinh ngạc.

?

??Nh?n bạn ngẩn ra k?a, t?i biết ngay bạn l? người kh?ng biết băng b? vết thương m?!?, n?i đoạn, cậu ta bỏ tay An Thanh Đằng ra, băng b? vết thương cho c?. Động t?c của cậu ấy rất nhanh nhẹn v? th?nh thạo nhưng khu?n mặt vẫn kh?ng ch?t biểu cảm.

?

??C?m? c?m ơn cậu!?, c? nh?n cậu ấy, l? nh? n?i, cứ như thể chỉ cần n?i to một ch?t sẽ khiến cho người ngồi trước mặt c? tức giận.

?

?Băng xong vết thương, cậu ấy kh?ng n?i th?m điều g?, đeo cặp l?n vai rồi bỏ đi. Mặt trời đỏ rực ở ph?a ch?n trời, c?i b?ng lạnh l?ng của cậu ấy ?nh l?n sắc v?ng rực rỡ. Đ? l? ?nh h?o quang ph?t ra từ thi?n sứ? c? tin chắc như vậy.

?

?

?***

?

?

??Thất Thất, h?m đ? ở tr?n s?n vận động, t?i đ? nhặt được chiếc l?ng vũ của thi?n sứ, m?u trắng, mềm mại v? rất đẹp!?, c? giơ l?n chiếc khăn tay m?u trắng đ? được giặt sạch, như đang đắm ch?m v?o mộng tưởng, đ?i m?i bỗng nhi?n h? nở nụ cười.

?

?Hạ Thất Lăng nghi hoặc, cướp lấy chiếc khăn tay tr?n tay c?: ?C?i khăn mặt r?ch n?y ?? Hừ, nếu c? th?ch, t?i c? thể cho c? cả t?!?, n?i xong, Hạ Thất Lăng n?m chiếc khăn mặt lại cho c?.

?

??N?y, đừng c? vứt n? xuống đất như vậy!?, c? nhặt chiếc khăn mặt l?n, x?t xa ?m v?o l?ng.

?

?Sau sự việc đ?, Y T?ng Lạc vẫn lạnh l?ng với c? như vậy. Nhưng c? đ? kh?ng c?n suy nghĩ về cậu như trước nữa, đồng thời cố gắng hết mức c? thể để tiếp cận với thế giới ri?ng của cậu, mỉm cười tươi r?i trước ?nh mắt lạnh lẽo của cậu?

?

?Trong giờ học, ?nh mắt c? thỉnh thoảng lại liếc nh?n cậu. Giờ giải lao, c? ?m thầm đi c?ng cậu ấy l?n lối cửa tho?t hiểm, lặng lẽ lắng nghe tiếng gi? thổi qua. Tan học, c? lặng lẽ đi ph?a sau cậu, c?ng cậu qua đường hầm, đi l?n đường lớn?

?

?Tất cả đều y?n tĩnh v? hiền h?a như vậy. Thế nhưng, một giấc mộng ?m đềm như thơ ca rồi cũng sẽ c? l?c bị ph? vỡ.

?

??Sao cậu cứ đi theo t?i thế??, đ?ng l?c c? cũng rẽ sang đường, Y T?ng Lạc đột nhi?n nh?n thẳng v?o mắt c?, bực bội n?i. Chắc chắn cậu ấy đ? ph?t hiện ra c? lu?n đi theo sau m?nh.

?

??T?i??, đối diện với ?nh mắt sắc lạnh kia, c? vội v?ng c?i đầu bối rối. Rồi đột nhi?n c? ngẩng đầu l?n, mỉm cười n?i với cậu: ?C? lẽ, ch?ng ta c? thể trở th?nh bạn b?.

?

??Với cậu ?? Cậu leo l?n nổi kh?ng??, cậu ấy nh?n c? khinh bỉ v? lạnh l?ng.

?

??Những người bạn ch?n ch?nh kh?ng ph?n biệt gi?u ngh?o, cao sang!?, c? mỉm cười, vẫn nụ cười hồn nhi?n, ?T?i tin rằng ch?ng ta c? thể trở th?nh bạn b?, bởi v? t?i v? cậu c?ng c? đơn!?

?

??Hừ, loại người như cậu l?c n?o cũng tự cho m?nh l? đ?ng!?, cậu ta lạnh nhạt, quay phắt người bỏ đi.

?

?C? nh?n theo b?ng d?ng của cậu đang khuất dần, buồn b? n?i: ?Bởi v?, t?i v? cậu giống nhau? đều l? những đứa con hoang trong mắt người kh?c??

?

?Khoảnh khắc ấy, bước ch?n dứt kho?t của cậu bỗng nhi?n dừng lại. Cậu chậm r?i quay đầu lại, nh?n v?o c? b? đang nước mắt nhạt nh?a trước mặt.

?

??Nhưng cậu hạnh ph?c hơn t?i nhiều! Hạnh ph?c gấp trăm ngh?n lần! Bởi v? mẹ cậu đ? th?nh danh, c?n mẹ t?i chỉ l? một người gi?p việc thấp h?n trong nh? họ Hạ. C? lẽ, sẽ c? một ng?y mẹ sẽ n?i cho cậu biết ba của cậu l? ai, c?n ba của t?i? đ? sớm căng buồm ra đi tr?n con t?u đầy rẫy những ?m mưu v? ch?n th?n trong những lời nguyền rủa độc ?c! ?ng ấy sẽ vĩnh viễn kh?ng bao giờ trở lại??, c? nh?n Y T?ng Lạc,giọng n?i c?ng nhỏ, c?ng như tắc nghẹn lại, khu?n mặt điềm tĩnh, chỉ c? nước mắt vẫn tu?n rơi.

?

?Trong khoảnh khắc ấy, tr?i tim cậu đột nhi?n đau nh?i, kh?ng hiểu l? v? những giọt nước mắt long lanh như pha l? của c? hay l? v? sự đau khổ ẩn giấu trong nội t?m của m?nh.

?

??V? vậy, cậu phải vui vẻ l?n, cần tr?n trọng những g? m? m?nh đang c?!?, n?i dứt lời, c? đeo cặp l?n vai, quay người bỏ chạy.

?

?Những bước ch?n rối loạn nhưng lại l?m cho kh?e m?i của người đứng sau lưng c? nhoẻn cười.

?

?Về sau, An Thanh Đằng kh?ng c?n lặng lẽ đi theo sau cậu ấy nữa? dường như c? đ? an phận trở lại cuộc sống b?nh thường của m?nh. Chỉ c? điều, thiếu đi những việc đ?, tự nhi?n c? cảm thấy c? ch?t kh?ng quen.

?

?C? g?i ngồi b?n cạnh cậu trở n?n trầm lắng hơn trước, hay ngẩn ngơ hơn trước. Tuy nhi?n, bản t?nh lương thiện của c? vẫn kh?ng ch?t n?o thay đổi. C? vẫn mỉm cười với mọi người, vẫn gi?p b? lao c?ng x?ch nước, l?m vệ sinh.

?

?C? lẽ, c? v? cậu ấy ho?n to?n kh?ng thể trở th?nh bạn b?. Cậu ấy l? một thi?n thần trong s?ng, c?n c? chỉ l? một người ph?m thấp h?n, kh?ng c? đ?i c?nh trắng muốt, cũng kh?ng c? ?nh h?o quang tỏa ra từ cơ thể. Giữa bọn họ, chỉ c? một hố s?u ngăn c?ch m?i m?i kh?ng thể n?o nhảy qua, hố s?u của th?n phận. C? nh?n l?n bầu trời cao, nụ cười đắng ngắt.

?

?Cho d? c? c? đơn đến đ?u cũng chỉ c? thể giẫm l?n những chiếc l? v?ng rơi rụng tr?n đường, ?m thầm men theo con đường nhỏ trong trường.

?

????, đột nhi?n, trong một nh? kho chứa củi bỏ hoang trong rừng hoa tr?, c? một c?nh tay gầy guộc v? bẩn thỉu th? ra, An Thanh Đằng sợ h?i h?t l?n, giật l?i về ph?a sau mấy bước. C? cố nuốt nước bọt, lấy lại b?nh tĩnh rồi từ từ đi về ph?a nh? kho, cẩn thận nh?n v?o trong khe cửa. Tất cả mọi thứ b?n trong, từng gi?y từng gi?y lại gần s?t đến c? hơn, tim c? đập ng?y c?ng nhanh? ??!?, c? h?t l?n, thậm ch? c?n to hơn so với lần trước. Thế nhưng, lần n?y c? kh?ng nh?n thấy g? hết, trong nh? kho chứa củi, ngo?i những c?nh củi kh? mục n?t th? ho?n to?n rỗng kh?ng. Vừa n?y c? h?t l?n chẳng qua l? để lấy dũng kh? cho ch?nh m?nh.

?

??Sao lại chẳng c? g? thế nhỉ? R? r?ng l?c n?y c?n nh?n thấy c? c?nh tay người cơ m?! Chẳng lẽ lại l? ảo gi?c của m?nh, hay l?? c? ma! Kh?ng thể n?o, tr?n đời n?y l?m g? c? ma quỷ cơ chứ!?, tr?i tim c? vẫn cứ đập th?nh thịch li?n hồi, nhưng m? c? tin chắc rằng thế giới n?y kh?ng thể c? ma quỷ.

?

?Kh?ng nh?n thấy g? dị thường trong căn ph?ng n?y, tự nhi?n tự cảm thấy kh?ng y?n t?m. V? thế c? định sẽ mở toang c?nh cửa gỗ mục n?t nhưng bị kh?a k?n kia ra. C? chạy thật nhanh về nh? t?m một c?i k?m rồi vội v?ng quay lại. H?t một hơi thật s?u, c? liền d?ng k?m cắt đứt ổ kh?a đ? gỉ s?t kia? Cuối c?ng c? cũng cắt đứt được ổ kh?a, c? lấy ch?n đẩy mạnh c?nh cửa ra, bụi bặm bay ra tứ tung, to?n bộ quang cảnh trong căn nh? kho chứa củi hiện ra trước mắt. C? lấy tay khua khua bụi bặm ở trước mặt, từ từ đi v?o b?n trong? lẽ n?o m?nh nh?n nhầm thật! Tại sao chẳng c? g? thế n?y? Đang mải suy nghĩ th? ph?a sau c? c? tiếng động vang l?n.

?

?C? n?n thở quay người lại nh?n, ????, tiếng h?t hoảng sợ của một c? g?i vang l?n tận trời cao, bởi v?, v?o khoảnh khắc l?c c? ngoảnh đầu lại, c? một vật thể g? đ? tr?n tr?n như tr?i b?ng, t?c x?a? lao về ph?a c?.

?

???? tr?nh ra! Tr?nh ra mau!?, An Thanh Đằng nhắm tịt mặt lại, cố sức đẩy c?i thứ g? đ? vừa lao về ph?a m?nh ra xa.

?

??Đau? đau??, ?, sao c?i đồ vật kia lại biết n?i nhỉ? C? mở to mắt nh?n, ph?t hiện ra ?c?i đồ vật? đ? lại c? cả mắt, miệng, mũi? n?i chung l? đầy đủ ngũ quan! Nhưng k? lạ l?, tr?n tay của n? vẫn đang đeo một chiếc x?ch sắt nặng nề. Điểm kh?c biệt duy nhất giữa sinh vật n?y v? con người đ? l?, n? cuộn tr?n người lại, tr?ng chẳng kh?c g? một con c?c. Tiến lại gần hơn để quan s?t cho r?, c? ph?t hiện h?a ra đ? ch?nh l? một con người, chắc khoảng năm tuổi, nhưng lại rất kh?c so với những người b?nh thường. N? l? một qu?i thai, một người nh?i!

?


?Một đứa b? mới t? tuổi đầu, sao lại bị nhốt ở đ?y, chịu đựng sự đối đ?i kh?ng phải với con người như thế n?y?

?

??Bạn? bạn l? ai? Sao lại bị giam ở đ?y??, c? bước l?n ph?a trước, thận trọng d? hỏi. Đ?y đ?ng l? một chuyện k? lạ, trong ph?ng chứa củi của trường lại đang giam cầm một c? g?i qu?i thai! H?nh như đ? bị nhốt trong n?y rất l?u rồi. Nhưng rốt cuộc ai đ? l?m c?i việc thất đức n?y? M? c? g?i k? lạ n?y l? ai?

?

??N?y người bạn nhỏ, sao bạn lại ở đ?y??, An Thanh Đằng ki?n nhẫn hỏi.

?

?C? g?i người nh?i ấy co người lại, ngồi im dưới ch?n An Thanh Đằng, đ?i mắt vẫn c?n ?nh l?n nỗi hoảng sợ v? sự đề ph?ng. An Thanh Đằng đ? hỏi mấy c?u liền nhưng c? g?i ấy đều kh?ng trả lời.

?

??Bố mẹ của bạn đ?u? Nh? bạn ở đ?u??, An Thanh Đằng tiếp tục hỏi.

?

?Đ?ng l?c ấy, h?nh như c? g?i đ? đ? bắt đầu c? phản ứng, c? g?i lắc lắc c?i đầu, đ?i mắt ng?y ng? nh?n l?n trần nh?, miệng lẩm bẩm: ?Bố? bố?

?

??Bố? Bạn biết bố m?nh l? ai kh?ng??, An Thanh Đằng vội v?ng quỳ xuống b?n cạnh c? g?i, sốt ruột hỏi.

?

??Bố? bố??, thế nhưng kết quả chỉ khiến cho An Thanh Đằng thất vọng l?n đến tột đỉnh, bởi v? ngo?i việc gọi mấy tiếng ?bố? bố? ra th? c? g?i n?y ho?n to?n kh?ng biết g? kh?c, ho?n to?n kh?ng thể cho An Thanh Đằng bất k? đ?p ?n n?o.

?

?B?y giờ phải l?m sao? T?nh thế thật l? tồi tệ?

?

??Bố? hiệu, hiệu trưởng??, v?o l?c An Thanh Đằng chuẩn bị tuyệt vọng th? c? g?i ấy đột nhi?n lắp bắp thầy hiệu trưởng.

?

??Hiệu trưởng, bạn quen với thầy hiệu trưởng sao? ?ng ấy l? người như thế n?o với bạn??, An Thanh Đằng lại quỳ xuống b?n cạnh c? g?i người nh?i, lắc lắc c?nh tay yếu ớt của c? g?i.

?

??Bố? hiệu trưởng? ra ngo?i, t?i? ra ngo?i??, lắp bắp m?i, đột nhi?n c? g?i ấy nh?n c? bắng ?nh mắt cầu xin.

?

??C? muốn ra ngo?i??, An Thanh Đằng vừa mở to mắt nh?n c? g?i, c? g?i đ? nhảy đến b?n cạnh An Thanh Đằng, t?m lấy c?nh tay c?, rồi kh?ng ngừng c?o c?o v?o đ?i gi?y trắng của c?, dường như đang cố sức van xin c?.

?

?Một người kh?ng n?i được c?i g?, vậy m? lại biết gọi hiệu trưởng! Lẽ n?o c? g?i ấy quen với thầy hiệu trưởng, hay l? c? ấy c? quan hệ đặc biệt với thầy? Nếu kh?ng, sao lại nhốt một đứa b? mới mấy tuổi đầu v?o trong căn nh? bẩn thỉu, tối tăm ấy, giấu nhẹm kh?ng để ai biết đến?

?

?Xem ra, phải dẫn c? g?i n?y đến gặp thầy hiệu trưởng th?i! D? sao chuyện lớn thế n?y cũng kh?ng thể kh?ng b?o cho nh? trường biết được!

?

?Thế l?, An Thanh Đằng liền dẫn c? g?i người nh?i l?n gặp thầy hiệu trưởng.

?

?L?c n?y đ?y, cảm gi?c thương cảm, x?t xa cho một c? g?i dị h?nh b? nhỏ đ? vượt qua khỏi nỗi sợ h?i ban đầu.

?

??Được, em phải ngoan nh?, chị sẽ dẫn em đi!?, An Thanh Đằng thở d?i, từ từ gỡ chiếc x?ch sắt tr?n người c? g?i người nh?i ra.

?

?An Thanh Đằng vốn định bế c? g?i ấy đi, nhưng c? ấy lắc lắc đầu, lấy tay t?m lấy gi?y của An Thanh Đằng, miệng mấp m?y như trẻ con mới học n?i, nhưng người b?nh thường ho?n to?n kh?ng thể hiểu c? ấy đang n?i c?i g?.

?

???, kh? khăn lắm mới được tự do, chắc l? em muốn vận động cơ thể một ch?t chứ g???, An Thanh Đằng mỉm cười suy đo?n, n?o ngờ c? g?i ấy lại gật đầu thật.

?

?Cứ như vậy, An Thanh Đằng đi xuy?n qua c?c d?y h?nh lang dẫn đến ph?ng hiệu trưởng. Một con nh?i với hai tay chống xuống đất, nhảy l?c c?c theo sau c? điều n?y khiến cho An Thanh Đằng? giống như một thợ săn mang theo con vật cưng của m?nh vậy.

?

?L?c đi đến h?nh lang của trường cũng đ?ng l? l?c nghỉ giải lao giữa trưa. Học sinh c?c lớp ?a ra như kiến vỡ tổ, thế l? chẳng mấy chốc trường học nhốn nh?o hết cả l?n.

?

??Thanh Đằng, ch?u l?m c?i g? vậy??, đột nhi?n b? lao c?ng m? An Thanh Đằng h?ng ng?y vẫn x?ch nước v? dọn dẹp nh? vệ sinh gi?p hoảng hốt k?u l?n.

?

??Đ?u? đ?u c?, ch?u ph?t hiện ra một c? b? bị nhốt ở trong nh? kho chứa củi bỏ hoang của trường, v? vậy ch?u mới ph? cửa cứu c? ấy ra, b?y giờ đang định l?n ph?ng hiệu trưởng b?o c?o ạ!?, nh?n thấy sắc mặt xanh t?i của b?, An Thanh Đằng đột nhi?n cảm thấy căng thẳng.

?

??C?i con b? n?y??, b? lao c?ng nh?n c? g?i người nh?i, đ?i m?i như đang run l?n.

?

??B? l?m sao thế ạ? B? biết chuyện của c? g?i n?y đ?ng kh?ng??, c? bắt đầu cảm thấy bất an như thể m?nh đ? l?m sai điều g? vậy.

?

?B? lao c?ng kh?ng n?i g?, chỉ c?i xuống ?m lấy c? g?i người nh?i kia rồi chạy nhanh về ph?a ph?ng hiệu trưởng. An Thanh Đằng kh?ng biết chuyện g? đang xảy ra n?n vội v? đuổi theo?

?

??R? r?ng l? ?ng đ? bảo đưa n? ra ngo?i điều trị rồi cơ m?? Tại sao n? lại bị nhốt trong nh? chứa củi bỏ hoang? ?ng n?i mau đi!?, b? vừa x?ng v?o cửa đ? lớn tiếng tr?ch m?c thầy hiệu trưởng. Chưa bao giờ gặp phải t?nh huống n?y n?n An Thanh Đằng sợ chết khiếp, đứng ngẩn ra kh?ng biết n?i g?.

?

?Thầy hiệu trưởng nh?n đứa b? nằm trong v?ng tay của b? lao c?ng, dường như thầy đ? hiểu ra được chuyện g? đang xảy ra, sự xấu hổ bao tr?m l?n khu?n mặt nghi?m nghị của thầy, rồi bỗng dưng biến th?nh cơn giận dữ: ?Ai bảo c?c người l?i con b? ra đ?y hả??

?

??Kh?ng? kh?ng phải l? b? ấy đ?u, l? em? em ph? cửa rồi dẫn c? b? ấy ra đấy!?, An Thanh Đằng trước đ? vẫn đứng ng?y người ngo?i cửa cuối c?ng cũng rụt r? l?n tiếng.

?

??L? em? Học lớp n?o, t?n l? g???, thầy hiệu trưởng quay sang nh?n An Thanh Đằng từ đầu đến ch?n rồi lớn tiếng hỏi.

?

??Em, em l? An Thanh Đằng, học lớp 1B??

?

??Em đến trường để l?m g?? L? để học, chứ kh?ng phải để phi?u lưu!?, thầy hiệu trưởng mất đi sự trang trọng v? hiền h?a thường ng?y, hung dữ như một con sư tử. Một thầy hiệu trưởng ai nấy đều y?u qu? trước kia đ?u mất rồi? C?i người đang đứng trước mặt An Thanh Đằng kia sao m? xa lạ đến thế?

?

??Thanh Đằng kh?ng sai! ?ng đ? đồng ? với mẹ của n? sẽ chăm s?c n? chu đ?o, sẽ cho n? đi chữa trị, n?o ngờ ?ng lại nhẫn t?m nhốt n? v?o kho củi tối tăm, ẩm thấp! N? vẫn l? một đứa trẻ m?!?, đứa b? dưới ch?n b? lao c?ng bắt đầu kh?c thất thanh.

?

?Nh?n thấy cảnh n?y, thầy hiệu trưởng chợt mềm l?ng: ?N? l? con g?i của t?i, sao t?i kh?ng muốn chữa trị cho n? khỏi bệnh cơ chứ??

?

?Con g?i? C? b? n?y l? con g?i của thầy hiệu trưởng sao? Đ?ng l? một tin giật g?n!

?

??Nhưng b?c sĩ n?i, đ?i ch?n của n? cuộn tr?n như vậy l? do bẩm sinh, cộng th?m với việc sinh sống ở trong n?i l?u ng?y n?n cho d? c? cho ra nước ngo?i cũng kh?ng thể chữa khỏi?, thầy hiệu trưởng c?i đầu thở d?i.

?

??Kh?ng thử l?m sao m? biết được? N?i cho c?ng, ?ng đều sợ n? sẽ g?y ảnh hưởng đến danh tiếng của ?ng! Sợ n? trở th?nh vật cản trở ?ng t?i h?n với người kh?c, cản trở việc thăng quan tiến chức của ?ng!?, b? l?o nh?n thầy hiệu trưởng, giọng n?i c? sức uy hiếp gh? ghớm. Nhưng những điều m? b? n?i rất c? thể ch?nh l? ch?n tướng sự việc m? nhiều người kh?ng biết đến.

?

??B? n?i c?i g?? N?i g? th? n? cũng l? con g?i của t?i! Nhưng nỗi đau đớn của người l?m cha mấy ai hiểu được? B? cho rằng n? dễ tr?ng đến thế sao? T?i cứ kh?ng để ? l? n? đập vỡ v?i nước trong nh? bếp, nghịch nước suốt cả ng?y. Vừa đi l?m về, t?i đ? thấy n? ỉa đ?i khắp giường t?i, rồi th? nửa đ?m đột nhi?n mở mắt, ph?t hiện c?i sinh vật b? nhỏ vẫn thường nằm cạnh m?nh đang bắt muỗi để ăn? c? kh?c g? lo?i ếch nh?i đ?u? t?i thực sự kh?ng thể chịu nổi! Nếu cứ thế n?y sớm muộn g? t?i cũng sẽ sụp đổ!?, dường như bị chạm phải sợi d?y thần kinh nhạy cảm ở nơi s?u thẳm trong l?ng, thầy hiệu trưởng bắt đầu than thở. Tất cả những điều n?y đều khiến cho b? l?o v? An Thanh Đằng kh?ng khỏi ngạc nhi?n.

?

??Bố? bố??, dường như c?i sinh vật nhỏ b? kia cũng hiểu được những lỗi lầm của m?nh trước đ?y, n? b? đến b?n cạnh thầy hiệu trưởng, giật giật gấu quần của ?ng v? kh?c nức nở. Thế nhưng bố của c? g?i người nh?i ấy vẫn ngoảnh mặt đi nơi kh?c, kh?ng th?m liếc nh?n c? lấy một lần.

?

??N? chỉ l? một đứa trẻ, cho n?n kh? tr?nh khỏi c? l?c nghịch ngợm, đợi n? lớn hơn rồi sẽ hiểu chuyện hơn!?, An Thanh Đằng đến b?n cạnh thầy hiệu trưởng, trịnh trọng n?i với ?ng: ?Em tin rằng một đứa b? biết đau l?ng, biết rơi nước mắt v? bố của m?nh, chắc chắn sẽ l? một đứa trẻ lương thiện! Mặt d? hiện giờ con b? chỉ khiến cho thầy phải suy nghĩ, phải buồn bực??

?

??Đ?ng thế, Thanh Đằng n?i c? l?!?, b? lao c?ng nh?n t?i gật đầu t?n đồng.

?

??Chuyện gia đ?nh t?i cứ để t?i tự giải quyết! Kh?ng cần c?c người phải lo!?, thầy hiệu trưởng nh?n ra cửa, ?m đứa b? l?n ra hiệu cho hai người ra ngo?i.

?

?B? lao c?ng định n?i th?m điều g? nhưng cuối c?ng lại kh?ng n?i ra được. B? đưa mắt liếc nh?n thầy hiệu trưởng rồi c?ng An Thanh Đằng ra ngo?i.

?

??B? ơi??, An Thanh Đằng hỏi tiếp: ?B? c? thể n?i cho ch?u biết rốt cuộc đ? c? chuyện g? xảy ra với đứa b? kia kh?ng??

?

?B? lao c?ng nh?n h?nh lang d?i trước mặt, thở d?i, sau đ? kể đầu đu?i c?u chuyện cho An Thanh Đằng nghe.

?

?H?a ra, gia đ?nh b? v? gia đ?nh thầy hiệu trưởng c? quan hệ th?n th?ch, v? thế những chuyện trong nh? thầy hiệu trưởng, b? l?o đầu biết r?. C? b? người nh?i bị dị h?nh như b?y giờ l? do đ?i ch?n của c? bị cuộn tr?n bẩm sinh, thứ hai l? do con b? lớn l?n c?ng với lũ ếch nh?i trong n?i s?u. S?u năm trước, mẹ của con b? v? bị người ta hiểu nhầm vụng trộm lăng nhăng ở b?n ngo?i n?n bị gia tộc khinh bỉ, tr?ch phạt. V? thế sau n?y, b? ấy kh?ng chịu nổi những đ?m tiếu thị phi n?n đ? bỏ trốn v?o n?i s?u sinh sống. Kh?ng ngờ l?c n?y b? ấy đ? mang thai, chẳng bao l?u sau sinh ra một đứa con g?i. Do nhiều năm sống c?ng đ?m ếch nh?i cạnh hang động, lại t?ch biệt với thế giới b?n ngo?i, con b? chỉ biết n?i mấy c?u tiếng người đơn giản, hơn nữa lại quen với tập t?nh sinh hoạt của loại lưỡng cư, d?ng c?i lưỡi d?i để bắt muỗi v? c?n tr?ng, d?ng hai tay chống xuống đất để đẩy người nhảy về ph?a trước? c? thể n?i con b? đ? trở th?nh vua của lo?i ếch nh?i. M?i cho đến trước khi mẹ n? qua đời, b? ấy mới đưa n? quay lại thế giới lo?i người, một thế giới vốn thuộc về n?.

?

?Bố của con b?, tức l? thầy hiệu trưởng sau khi l?m gi?m định AND x?c định quan hệ cha con xong đ? chấp nhận con b?, nhưng do t?ch biệt với cuộc sống lo?i người qu? l?u n?n con b? kh?ng sao th?ch nghi được? Con b? c? thể gọi đ?m ếch nh?i đến l? do đ? sống qu? l?u trong quần thể động vật lưỡng cư ấy, tr?n th?n cũng tiết ra chất nhầy như ếch nh?i, ch?nh l? thứ chất d?nh đặc biệt, mang theo m?i hương đặc biệt của giống lo?i đ? khiến con b? trở th?nh vua của lo?i ếch nh?i.

?

?C?i m? bố c? g?i người nh?i ấy cần l? thời gian! Thời gian c? thể thay đổi bản chất của c? ấy, cũng c? thể kh?i phục bản chất con người của c? ấy.

?

?

?***

?

?

??Nghe n?i cậu đ? l?m một chuyện động trời!?, trong l?c hoang mang, bỗng nhi?n một c?i b?ng chắn ngang trước mặt c?. L? Y T?ng Lạc! Thật l? đ?ng ngạc nhi?n, cậu ấy lại chủ động bắt chuyện với c?.

?

??Ơ? t?i chỉ l? một người ngo?i cuộc, kh?ng biết r? lắm về cả c?u chuyện. B? lao c?ng vừa đi xong, cậu muốn biết th? đến hỏi b? ấy đi!?, n?i xong, An Thanh Đằng mỉm cười tiếp tục bước đi.

?

?Thi?n sứ trong giấc mơ của c? kh?ng hề c? ? giữ c? lại, c? thể cậu ta từ trước tới nay vẫn lạnh l?ng như vậy, lạnh l?ng đến mức khiến cho c? nản l?ng.

?

?Chuyện xảy ra ng?y h?m nay khiến cho c? cảm thấy v? c?ng kinh ngạc. Đi men theo h?nh lang, tinh thần v? c?ng hoang mang. Đến khi định thần lại, c? mới ph?t hiện ra m?nh đ? đến cửa tho?t hiểm, nơi m? Y T?ng Lạc vẫn thường ngồi.

?

?Lẽ n?o đi l?u như vậy m? vẫn kh?ng tho?t khỏi sự lưu luyến với anh ta sao? C? c?i đầu, nụ cười đắng ch?t.

?

??Đ?y l? địa b?n của t?i?, đột nhi?n c? giọng n?i lạnh l?ng vang l?n sau lưng, ?Gần đ?y to?n bị cậu chiếm lĩnh mất!?

?

??L? cậu??, c? quay đầu lại, chăm ch? nh?n v?o cậu ta.

?

??Nhưng t?i người lớn kh?ng chấp mấy chuyện nhỏ nhặt đ?!?, cậu ta n?i dứt lời, c? liền nhoẻn miệng cười.

?

?Lần đầu ti?n, một người lạnh l?ng như cậu ta cũng c? những biểu hiện đ?ng y?u đến như vậy!

?

??N?y, c?i n?y cho cậu!?, bỗng nhi?n một c?i kem m?t lạnh hiện ra trước mắt c?, l? của Y T?ng Lạc đưa cho.

?

?C? mở to đ?i mắt, mỉm cười bối rối. C? liền đưa tay đ?n lấy: ?Cậu đ?ng l? một ch?ng trai k? lạ!?, c? ngẩng đầu nh?n cậu bạn đang ngồi b?n cạnh, nụ cười hồn nhi?n nở tr?n m?i, ?Lu?n mang đến cho người kh?c những kinh ngạc??

?

??Cậu cũng vậy!?, cậu ấy nh?n c?, quả quyết n?i: ?C? những l?c, cậu rất t?y tiện! Giống như những con thi?u th?n, d?ng sức mạnh tiềm t?ng trong cơ thể để lao v?o ngọn lửa, đốt ch?y thế giới n?y!?

?

?N?i dứt lời, hai người c?ng c?i đầu, miệng nhoẻn cười vui vẻ.

?

?Một cơn gi? m?a hạ nhẹ nh?ng thổi qua, hai đứa trẻ ngồi ở cửa tho?t hiểm tr?n tầng thượng, hai ch?n đung đưa trong kh?ng trung, mải m? m?t c?y kem m?t lạnh. L?c n?y đ?y, dường như khoảng c?ch h?ng vạn năm ?nh s?ng giữa họ đ? được thu hẹp lại, giống như hai con kiến đi về hai hướng kh?c nhau rồi bỗng nhi?n gặp lại sau rất nhiều năm sau đ?, ch?ng vui vẻ th? những c?i x?c tu ra, kể cho nhau nghe những c?u chuyện bất diệt về t?nh y?u.

?

??K?a, cậu m?t chậm thế, kem chảy ra đầy tay rồi k?a!?, c? g?i nhỏ mỉm cười nhắc nhở cậu b? đang ngồi cạnh.

?

??Ờ!?, cậu b? ngạc nhi?n thốt l?n, sau đ? lấy chiếc khăn tay trong t?i m?nh ra.

?

?N?o ngờ, c? g?i nhỏ đ? t?m lấy b?n tay cậu, rồi th? lưỡi ra, liếm sạch những vết kem chảy ra tr?n tay cậu.

?

??Cậu ở bẩn thế!?, cậu b? ngạc nhi?n thốt l?n trước h?nh vi đặc biệt n?y của c?.

?

??Đừng sợ! Như vậy th? tay cậu sẽ vĩnh viễn c?n s?t lại m?i vị nước bọt của t?i! Đ?y l? m?n qu? đầu ti?n, cũng l? m?n qu? duy nhất t?i d?nh tặng cậu! Mặc d? n? kh?ng đ?ng gi? nhưng n? lại l? m?n qu? c? một kh?ng hai tr?n đời n?y!?, c? nh?n s?u v?o đ?i mắt của cậu, nhoẻn miệng cười th?n thiện.

?

??Đồ ngốc! Mất vệ sinh qu? đi! L?m thế cậu sẽ kh?ng khỏe mạnh được đ?u!?, cậu ấy cau m?y, lườm c? một c?i, nhưng hơn hết vẫn l? một sự y?u thương ?nh l?n trong ?nh mắt.

?

?M?a h?, những nụ hoa từ từ h? mở, những cơn gi? m?t nhẹ nh?ng thổi qua? Một cậu thiếu ni?n với m?i t?c m?u bạc bay bay trong gi?, nhẹ nh?ng đứng ph?a sau bọn họ, đ?i mắt lạnh l?ng quan s?t mọi thứ. Khu?n mặt của cậu rất tĩnh lặng, kh?ng một ch?t gợn s?ng, th?i độ ki?u ngạo quen thuộc. Cậu đứng trong ?nh ho?ng h?n rực rỡ, c? độc v? lạnh lẽo.

?

?Tử thần!

?

??Đằng Nhi của t?i, đừng m? muội! Cảnh tượng n?y chỉ l? một phần tăm tối trong qu? khứ, một ?nh dương t?n m?u đỏ rực c?n s?t lại??, cậu ta nhoẻn miệng cười, hai tay đ?t v?o t?i v? lặng lẽ bỏ đi.

?

?Về sau, Y T?ng Lạc v? An Thanh Đằng trở n?n v? c?ng th?n thiết.

?

?C? dẫn cậu ấy đi chơi, cả hai c?ng chơi nhảy l? c?, nặn đất s?t? Nhưng nơi m? họ hay đến nhất vẫn l? ngọn n?i ph?a sau trường tiểu học Hoa Điền, ở nơi ấy c? những con đường ngập tr?n l? kh?, c? những ch? chim nhỏ bay đến sinh sống, h?t ca, quan trọng hơn nữa đấy l? nơi họ đ? lập bia mộ cho con kiến nhỏ chẳng may An Thanh Đằng đ? giẫm phải? Những chuyện n?y đều hết sức ngốc nghếch, nhưng An Thanh Đằng lại tỏ ra sức cố chấp đối với những chuyện như thế n?y, cho d? ai c? khuy?n ngăn, cản trở, c? ấy cũng vẫn l?m cho bằng được.

?

??Tại sao cậu lại ngốc như vậy??, Y T?ng Lạc đứng b?n cạnh cất tiếng hỏi.

?

??Cậu chưa từng nghe n?i đến một truyền thuyết sao??, An Thanh Đằng ngừng tay, quay đầu lại hỏi Y T?ng Lạc, ?Những linh hồn c? bia mộ mới được l?n tr?n trời! Mặc d? những c?i bia mộ n?y rất cũ kĩ, nhưng n? lại l? c?i thang duy nhất bắc l?n tr?n trời. Nếu kh?ng, ch?ng sẽ m?i m?i l? những linh hồn c? đơn, lang thang kh?ng nh?!?

?

?Cậu ấy kh?ng n?i th?m điều g?, lặng y?n lắng nghe, lặng y?n nh?n c?i b?ng nhỏ b? kia lu?n ch?n lu?n tay, chuẩn bị đưa tiễn một linh hồn thấp h?n l?n trời.

?

?

?Cậu ấy rất th?ch l?n l?t đi theo sau một c? g?i nhỏ, l?m những việc m? c? ấy đ? l?m: nhảy l? c?, nặn đất s?t, lập bia mộ cho một con kiến đ? chết? từng bước ch?n của c? ấy, cậu đều nắm rất r?, đều tỉ mỉ l?m theo, đơn điệu nhưng rất vui vẻ.

?

?Thế nhưng về sau, phần lớn thời gian, cậu ấy lu?n đứng thật xa sau lưng c? b?, y?n lặng, c? độc trong những cơn gi? lạnh buốt? bởi v?, b?n cạnh c? b? giờ đ? c? một cậu con trai kh?c.

?

?

?

?
***

?

?

??Nghe n?i thầy hiệu trưởng lại nhốt con g?i của m?nh v?o nh? củi rồi!?

?

??Đ?ng thế, tr?ng n? như vậy, thả n? ra chỉ khiến cho thầy hiệu trưởng mất mặt?.

?

??Hơn nữa nghe n?i thầy hiệu trưởng lại chuẩn bị kết h?n rồi, l? một thi?n kim của một tập đo?n lớn. C? đứa con g?i dị dạng như thế kia l?m sao m? kết h?n được??

?

??Thực ra đứa con g?i kia thật đ?ng thương, đ? l? do bẩm sinh đ? thế, n? đ?u được quyền lựa chọn?.

?

?Mới s?ng sớm, An Thanh Đằng đến trường đ? nghe thấy đ?m con g?i b?n bạc x?n xao về chuyện n?y. Nghe thấy vậy, c? vội v?ng đặt cặp s?ch xuống, đi l?n ph?ng thầy hiệu trưởng.

?

?Vừa đi v?o ph?ng hội đồng, An Thanh Đằng đ? nh?n thấy b?ng d?ng người m? c? đang muốn t?m xuất hiện ở đầu h?nh lang.

?

??Thầy ơi!?, c? thở hồng hộc, chạy đến trước mặt thầy hiệu trưởng.

?

??Ừ?, mặc d? thầy vẫn c?n kh?ng vui v? chuyện lần trước nhưng vẫn thể hiện ra phong th?i của một người đứng đầu trong trường. Thầy mỉm cười gật đầu với c?: ?T?m t?i c? việc g???

?

??Nghe n?i thầy lại nhốt c? b? v?o trong nh? củi rồi đ?ng kh?ng ạ??, c? đưa ?nh mắt chất chứa sự ho?i nghi về ph?a người thầy vẫn được mọi người k?nh trọng.

?

??Đấy l? việc ri?ng của gia đ?nh t?i, em kh?ng cần phải tham gia v?o!?, biết được An Thanh Đằng lại đến t?m m?nh v? việc của c? con g?i người nh?i, thầy hiệu trưởng liền tỏ ra kh?ng vui.

?

??Thầy kh?ng thể l?m như vậy được! Hiện giờ c? b? nghịch ngơm, ph? ph?ch l? do c?n cảm thấy t? m?, lạ lẫm với thế giới n?y! Mẹ c? b? kh? khăn lắm mới đưa c? b? về c?i thế giới vốn thuộc về c? b?, thế m? giờ thầy lại n?m c? b? v?o c?i hố s?u kh?ng c? giới hạn! Sao thầy nhẫn t?m thế! Điều m? c? b? ấy cần nhất b?y giờ kh?ng phải l? sự ẩm ướt, tối tăm, c? độc trong nh? kho! Thứ c? ấy cần nhất ch?nh l? một người cha! C? ấy cần c? sự thấu hiểu, cần c? sự bảo vệ của người cha, c? ấy cần một người cha thực sự y?u thương c? ấy, một người lu?n ở b?n cạnh gi?p c? ấy vượt qua những kh? khăn gặp phải trong thế giới n?y! Thế m? thầy lại nỡ nhẫn t?m nhốt c? b? v?o trong nh? củi tối tăm? Tr?n con đường trưởng th?nh, c?i m? mỗi đứa trẻ cần nhất ch?nh l? một bờ vai rộng để n? c? thể dựa v?o. H?y cho c? ấy t?nh y?u thương, nếu kh?ng thầy sẽ hối hận đấy!?, n?i xong, An Thanh Đằng lau nước mắt bỏ đi?

?

??Đấy l? những lời n?i thật l?ng sao??, đột nhi?n c? giọng n?i quen thuộc vang l?n b?n tai c?: ?Những lời n?i với thầy hiệu trưởng đ???

?

?An Thanh Đằng ngồi kh?c hồi l?u ở cửa tho?t hiểm, nghe thấy giọng n?i quen thuộc của Y T?ng Lạc liền ngẩng đầu l?n. Từ đầu đến cuối, c? kh?ng hề l?n tiếng trả lời.

?

?Cậu ngồi xuống b?n cạnh, ?m lấy c?, đặt một nụ h?n tr?n tr?n c? rồi nhẹ nh?ng n?i: ?Đấy cũng l? tiếng tr?i tim t?i!?

?

??Cậu n?i đi, thầy hiệu trưởng c? thả c? b? ấy ra kh?ng??, nước mắt lưng tr?ng, c? chăm ch? chờ đợi c?u trả lời từ cậu.

?

??Kh?ng biết nữa. C? rất nhiều chuyện chỉ c? thể nghe theo ? trời m? th?i??, Y T?ng Lạc nhẹ nh?ng trả lời c?.

?

?Kể từ đ?, mỗi khi Y T?ng Lạc v? An Thanh Đằng đi l?n khu rừng ph?a sau n?i đều c? c? b? người nh?i l?c c?c nhảy theo sau, theo sau c? b? người nh?i lại c? cả một bầy ếch nh?i? C? g?i n?p m?nh v?o trong c?i b?ng của ch?ng trai, c?n ch?ng trai lại n?p m?nh v?o trong b?ng ho?ng h?n rực rỡ. Tất cả những hồi ức về tuổi ấu thơ ấy, thật thanh b?nh v? tươi đẹp.

?

?Mặc d? thầy hiệu trưởng bỏ lỡ mất cuộc h?n nh?n nhưng ?ng ấy lại c? được một c? con g?i người nh?i ng?y c?ng th?ng minh v? khỏe mạnh.

?

?Trường tiểu học Hoa Điền l? một nơi rực rỡ sắc m?u, một nơi tr?n đầy những cảnh sắc tuyệt diệu, nhưng cũng c? những sự tối tăm ?m thầm chảy qua ở một nơi s?u thẳm n?o đ?.

?

?Đ?ng v?o l?c ấy, Hạ Thất Lăng liền hẹn Y T?ng Lạc ra ngo?i. Hai cậu con trai chưa từng gặp mặt trước đ?y, nay hẹn gặp nhau, kh?ng phải v? t?nh bạn, m? ngược lại, họ ở hai thế đối đầu.

?

??Th?ch động v?o đồ vật của người kh?c chưa chắc đ? l? một việc xấu xa, tuy nhi?n, nếu như cậu động v?o một thứ g? đ? của người c? th?i quen sạch sẽ th? cần phải ch? ? hơn! Cẩn thận đấy? chơi lửa sẽ c? ng?y bị lửa thi?u!?, Hạ Thất Lăng ngồi tr?n x?ch đu, ki?u ngạo nh?n Y T?ng Lạc, n?i thẳng kh?ng ch?t ki?ng d?.

?

?Y T?ng Lạc nh?n xuống mặt đất, kh?ng n?i điều g?. Rồi cậu từ từ ngẩng đầu l?n, n?i với Hạ Thất Lăng: ?C?i m? cậu muốn n?i, ch?nh l? An Thanh Đằng??

?

?L?c n?y, Hạ Thất Lăng liền quay đầu lại, nh?n thẳng v?o mặt Y T?ng Lạc. C?i t?n n?y, quả kh?ng hổ danh l? người c?ng được xếp thứ nhất ngang h?ng với m?nh mỗi năm! Vốn cho rằng hắn chẳng qua chỉ l? một con mọt s?ch, nhưng h?m nay gặp mặt đ?ng l? cho người kh?c phải nh?n bằng con mắt kh?c, cũng th?ng minh ra phết!

?

??Hừ, đừng c? h? dọa t?i. Tr?n đời n?y chẳng c? thứ g? m? Y T?ng Lạc ta đ?y kh?ng thể động v?o được!?, cậu ta lạnh l?ng thốt l?n, hai tay vẫn đ?t t?i quần, quay phắt người bỏ đi.

?

?Hạ Thất Lăng tức giận nh?n theo c?i b?ng ki?u ngạo đang khuất dần, nụ cười đầy t? kh? hiện ta tr?n khu?n mặt: ?Cậu sẽ phải trả gi? đắt v? sự ng?ng cuồng ng?y h?m nay??

?

?

?***

?

?

??C? ta l? đồ vật của ch?u, ch?u sẽ kh?ng cho ai cướp mất c? ấy đ?u!Cho d? ch?u kh?ng cần đến nữa, cho d? ch?u c? vứt bỏ đi chăng nữa, hay n?m c? ta v?o một g?c n?o đ? để qu?n l?ng? th? ch?u cũng kh?ng nhường lại cho bất k? ai!?, Hạ Thất Lăng ngẩng cao đầu, thản nhi?n n?i.

?


??Ai d?, đ?ng l? độc t?i! Quả kh?ng hổ danh l? con ch?u nh? họ Hạ! Ch?u mới bảy tuổi m? đ? như vậy, sau n?y chắc chắn c?n tiến xa!?

?

??Đương nhi?n rồi!?, cậu ấy khẳng định chắc nịch. Thế nhưng, sự thực c? đ?ng l? như vậy kh?ng? Sự ki?u ngạo ấy rốt cuộc lừa gạt được ai đ?y?

?

??Lăng Nhi, c? muốn giữ An Thanh Đằng m?i m?i ở b?n m?nh kh?ng??, l?o mỉm cười. Nụ cười ấy khiến cho người ta cảm thấy hoảng hốt, dường như mọi thứ trước mắt cứ thật thật ảo ảo.

?

?Lần n?y, l?o phu nh?n lại hướng những m?ng vuốt dưới chăn kia v?o ai đ?y?

?

??Kh?ng, cụ đừng c? nh?ng tay v?o chuyện n?y! Chuyện ri?ng của ch?u để tự ch?u giải quyết!?

?

?Những ng?y th?ng sau đ?, Hạ Thất Lăng sống trong sự bất an. Thế nhưng tất cả mọi việc xung quanh cậu vẫn rất y?n b?nh, kh?ng hề c? những cơn s?ng lớn. An Thanh Đằng v? Y T?ng Lạc vẫn vui vẻ b?n nhau, bỏ mặc một m?nh cậu c? đơn tr?n mảnh đất băng tuyết, nơi kh?ng c? c? b?n cạnh. An Thanh Đằng vẫn mải m? đi t?m h?nh b?ng của Y T?ng Lạc tr?n h?nh lang, bỏ mặc cậu c? đơn một m?nh nằm b? tr?n bậc cửa sổ, h?t h?t m?i vị của những cơn gi? bay ngang qua?

?

?

??Thanh Đằng, kết quả m?n số học của em sa s?t nghi?m trọng, cần phải c? gắng nhiều hơn mới được!?, thầy gi?o số học đi đến trước mặt An Thanh Đằng, khu?n mặt nghi?m t?c n?i.

?

??V?ng ạ??, c? c?i đầu buồn b? đ?p, rồi lập tức ngẩng đầu l?n, ki?n định n?i với thầy gi?o: ?Thưa thầy, em nhất định sẽ cố gắng ạ!?

?

??Ừ, thầy tin v?o em!?, thầy gi?o số học nh?y mắt mỉm cười với c?, nụ cười tin tưởng v? ấm ?p. Nhưng Hạ Thất Lăng lại cảm thấy nghịch mắt với cảnh tượng n?y, l?c n?o cũng thấy đằng sau nụ cười ấy c? điều g? đ? đ?ng ngờ.

?

?Thầy gi?o dạy số học l? em trai sinh đ?i của thầy hiệu trưởng, do sự điều chỉnh của bộ gi?o dục, gi?o vi?n của trường tạm thời đang thiếu n?n mời thấy về dạy thay một thời gian. Mặc d? thầy v? thầy hiệu trưởng l? anh em sinh đ?i, nhưng giữa họ chẳng giống nhau ch?t n?o. N?i về kh? chất, thầy gi?o số học thường hay liếc x?o nh?n người kh?c, trong khi đ? thầy hiệu trưởng lại l? người v? c?ng nghi?m t?c.

?

??Thanh Đằng, tan học thầy sẽ phụ đạo cho em. Em l? một học sinh th?ng minh, nếu c? sự hướng dẫn của thầy chắc chắn sẽ tiến bộ nhanh th?i!?

?

??Ơ??, An Thanh Đằng h? hốc miệng, cảm thấy v? c?ng kinh ngạc, ?C? thật kh?ng ạ? C?m ơn thầy!?, c? ấy h?n hoan nh?n thầy gi?o.

?

?Hạ Thất Lăng cảm thấy kh? chịu, nhưng kh?ng n?i năng g?, chỉ c?i đầu nh?n v?o s?ch của m?nh. Tất cả mọi thứ dường như đều hợp t?nh hợp l?, kh?ng c? g? khiến cho cậu cảm thấy k? lạ cả. M?i cho đến khi cậu biết được, địa điểm học phụ đạo của An Thanh Đằng l? nh? của thầy gi?o số học.

?

?Cần g? phải đi xa như vậy? Cậu đeo cặp l?n vai, men theo con đường người ta chỉ để đến nh? thầy số học.

?

?Nơi m? thầy gi?o số học sống l? một khu nh? hoang vu c?ch trường bốn trạm xe bu?t. Hạ Thất Lăng xưa nay chưa từng đi đến những nơi ngh?o n?n như thế n?y, ho?n to?n kh?ng biết đường x?, nh? cửa nơi đ?y, v? vậy đi m?i, đi m?i m? vẫn kh?ng t?m thấy đường v?o?

?

?Đ?ng v?o l?c cậu đang nắm chặt hai tay, lưỡng lự kh?ng biết đi đường n?o th? bỗng nhi?n trong ng? hẻm c? một c?i b?ng lom khom bước ra, đ? l? ch? Minh! ?ng ta c?i đầu, h?nh vi mờ ?m, chớp mắt đ? biến mất trong những d?y nh? cỏ lụp xụp.

?

??ng ta kh?ng ở nh? hầu hạ l?o phu nh?n, chạy ra đ?y l?m c?i g? nhỉ? Cậu nghi ngờ đi theo ch? Minh v?o trong ng? hẻm, lần m? t?m đường đi tiếp. Xem ra, ở đ?y c? rất ?t người sinh sống, cũng rất ?t người qua lại. Tường, m?i đều cũ kĩ v? mục n?t.

?

?Cậu vừa đi vừa dừng lại quan s?t, cho đến khi nghe thấy tiếng cười nham hiểm vang l?n b?n tai. Đ? l? ?m thanh ph?t ra từ một bục cửa sổ thấp ph?a b?n tay tr?i của cậu.

?

?Xuất ph?t từ sự t? m?, cậu đ? dừng bước, kiễng ch?n nh?n v?o b?n trong khung cửa sổ. Đ?ng v?o khoảnh khắc ấy, cậu cảm thấy như m?nh bị lấy mất linh hồn, to?n th?n như bị t? liệt, đầu ?c trống rỗng?

?

?Những m?ng vuốt ma quỷ kia cuối c?ng cũng đ? x?e ra? cậu quay đầu lại, lưng dựa s?t v?o tường nh?, từ từ ngồi phịch xuống đất. Đ?i mắt của cậu như bị phủ một lớp sương m? d?y đặc, tất cả mọi thứ trở n?n mịt mờ trước mắt cậu. Nhưng, cảnh tượng ban n?y cậu nh?n thấy cho d? l?m g? cũng vẫn kh?ng ti?u tan đi được.

?

?Một c? g?i nhỏ nằm tr?n giường, c?i chăn r?ch n?t đậy k?n nửa người c?, một d?ng m?u đỏ từ từ nhỏ giọt từ đ?i ch?n để lộ ra ngo?i, một người đ?n ?ng trung ni?n ngồi tr?n chiếc ghế cạnh giường, vừa đếm tiền vừa nở nụ cười d?m đ?ng, c?i nốt ruồi ở b?n m?p phải như đang lắc lư theo mỗi c?i nhếch m?p của ?ng ta.

?

?Ng?y h?m sau, trong trường c? tin đồn rằng An Thanh Đằng bị đi?n, kh?ng c?n nhận ra ai hết. C? ấy đ? d?ng b?n tay nhuốm m?u tanh của m?nh để vứt bỏ hết những người c? y?u v? y?u thương c?, bao gồm cả Lạc Lạc m? c? y?u mến nhất. C? b? người nh?i bị c? ấy đ? lăn xuống khỏi cầu thang, b? cụ lao c?ng bị c? x? ng? v?o th?ng r?c, thầy hiệu trưởng t?n k?nh bị c? ấy d?ng dao chặt dứt hai ng?n tay. Lạc Lạc, người m? c? ấy y?u qu? nhất cũng bị c? ấy n?m ra khỏi thế giới của m?nh. Kể từ đ?, hai người bọn họ kh?ng c?n chung đường. Ngay cả đến ng?y cậu ấy l?n đường sang Ph?p, c? ấy cũng kh?ng đến ch?o từ biệt cậu?

?

?Tất cả những chuyện n?y, chỉ c? Hạ Thất Lăng biết được nguy?n nh?n, chỉ c? cậu ta l? hiểu r? nhất, biết r? nhất ch?n tướng sự việc.

?

?Trong buổi s?ng gi? lạnh ấ T?ng Lạc đứng ở trước cửa nh? họ, mặc cho mưa gi? t?p v?o mặt, v?o th?n thể. Hạ Thất Lăng lạnh l?ng quan s?t mọi thứ diễn ra qua k?nh cửa sổ. Cậu ta biết, c? ấy cũng đang nh?n, thậm ch? đang kh?c rất thảm thiết.

?

?B?n ngo?i cửa sổ, một cậu con trai đứng dưới m?n mưa, to?n th?n ướt đẫm l?c n?o kh?ng hay, chỉ c? đ?i m?i vẫn đang lẩm bẩm một m?nh: ?Y?u cầu của t?i rất đơn giản, t?i chỉ cần em nhớ được khu?n mặt của t?i? suốt đời suốt kiếp n?y!?

?

?Cậu ấy cứ lẩm bẩm m?i như vậy, cho đến khi một người phụ nữ d?ng vẻ cao qu? chạy đến che ? cho cậu, đưa cậu l?n chiếc xe hơi sang trọng rồi ph?ng v?t đi tr?n con đường rợp b?ng c?y.

?

?Đ?ng v?o l?c ấy, đằng sau một gốc c?y to bỗng xuất hiện một c?i b?ng b? nhỏ chạy theo chiếc xe, kh?ng ngừng vẫy tay như tạm biệt. C? ấy đi đ?i d?p b?ng trắng tinh, vừa kh?c vừa chạy theo chiếc xe, nước mắt h?a v?o nước mưa, chảy xuống miệng đắng ch?t? những bước ch?n ng?y c?ng trở n?n nằng nề, v? cuối c?ng c? ấy ng? nho?i ra đất, đ?i d?p nhung h?nh con thỏ trắng với hai c?i tai d?i vĩnh viễn ch?m v?o đ?m b?n đất dơ bẩn?

?

?Ng?y h?m đ?, tr?n con đường rợp b?ng c?y dưới cơn mưa, c? ấy đ? tiễn biệt Lạc Lạc m? c? ấy y?u qu? nhất. C?n cậu, tiễn biệt một Đằng Nhi th?n thương nhất với đ?i mắt biết n?i từ bục cửa sổ ngập tr?n hoa c?c dại?

?

?Qu?ng thời gian mười năm, n?i d?i cũng chẳng d?i, m? n?i ngắn cũng kh?ng ngắn, lại c? thể khiến cho một c? thiếu nữ hay cười, hồn nhi?n v? v? tư trở th?nh một con người kh?c. Kể từ đ?, c? ấy chỉ sống cho ri?ng m?nh?

?

?

?Kể từ đ?, c? ấy lặng thầm tồn tại b?n cạnh Hạ Thất Lăng, lặng lẽ như một con b?p b? kh?ng c?n con ngươi?



Bình luận
Sắp xếp
    Loading...