(Quyển 4) Mau Xuyên Nữ Phụ Bình Tĩnh Một Chút !!!

Chương 1175: - 1176: Vương phi bị đổi ký ức (51-52)




Nguyên tác: Đỗ Liễu Liễu

Edit: Beltious Soulia/Dã Linh

Beta: Minh Nguyệt

Chương 51 (1175):

Thượng Quan Dực cũng nghĩ tới việc cướp Đường Giảo về nhưng Thượng Quan Cảnh đã sớm có chuẩn bị, hơn nữa, Hoàng đế hắn cũng rất bận, tạm thời không thể tập trung đi cướp Đường Giảo.

Mỗi lần nghe đến tin tức về phủ Cảnh Vương rằng Thượng Quan Cảnh yêu chiều Đường Giảo thế nào, hắn đều nổi trận lôi đình, lập tức đến điện Giảo Linh yêu cầu cô đàn và làm đồ ăn ngon cho hắn. 

Để chọc tức Thượng Quan Cảnh, hắn còn sai người mang đồ ăn cô làm đến phủ Cảnh Vương, nói cho sang thì là để em trai nếm thử mỹ vị ái phi mình làm. Thượng Quan Cảnh cứ luôn miệng khen Giảo phi nương nương nấu ăn ngon khiến Thượng Quan Dực tức đến mức muốn xiên chết Thượng Quan Cảnh.


Hắn cứ nghĩ Thượng Quan Cảnh thật sự không quan tâm đến Cảnh Vương phi nhưng hắn nào biết, mỗi lần nhận được bàn đồ ăn ngon lành, Thượng Quan Cảnh đều có một cảm xúc chua xót. Nhìn trông như không để ý, nhưng hắn lúc nào cũng sai người mang điểm tâm về phòng, đến đêm thì lặng yên nhìn nó, sau đó nhấm nháp cẩn thận. Vì sợ bị phát hiện nên hắn cứ để đó, không ăn thêm nữa.

Thượng Quan Cảnh nghĩ, đồ ăn Đường Quả làm quá ngon, hắn lưu luyến mùi vị ấy chứ không biết được trong lòng mình, Đường Quả quan trọng đến mức nào.

Mặc dù phủ Cảnh Vương hiện giờ thay đổi nghiêng trời lệch đất, hắn cũng không thấy không ổn. Không có Đường Quả, cùng lắm thì quay lại như lúc ban đầu thôi. Hắn đã có Đường Giảo - người hắn thích nhất, ngoại trừ việc hoàng huynh hắn lúc nào cũng săm soi như hổ rình mồi, cái gì cũng tốt cả.


Để thôi miên chính mình không được nghĩ đến người khác, Thượng Quan Cảnh càng đối xử tốt với Đường Giảo. Đường Giảo muốn gì hắn cũng cho. 

Đường Giảo muốn ăn trái cây ở xa mười dặm, hắn lập tức sai người đi hái ngay giữa trưa nắng chang chang. Đường Giảo nói thích đồ thêu tinh xảo Giang Nam, hắn lập tức sai người đến Giang Nam mời thợ may giỏi nhất về may quần áo riêng cho cô. Đường Giảo nói, thích ngọc của Bắc Yến để làm đủ loại trang sức đẹp đẽ, Thượng Quan Cảnh không nói hai lời, lập tức sai người đến Bắc Yến mua nguyên thạch, chỉ đơn giản là để Đường Giảo có thể tìm được ngọc. Đường Giảo thích cái gì hắn cho cái đó, nhìn Đường Giảo cười, hắn cảm thấy được an ủi.

Hắn không nghĩ như vậy không có gì tốt, cũng không phát hiện ra yêu cầu của Đường Giảo càng ngày càng vô lý. Hắn chỉ biết, vất vả lắm hắn mới có thể ở bên Giảo Nhi, đương nhiên phải chiều chuộng Giảo Nhi.


Đường Giảo muốn xuất phủ đi chơi, hắn không thèm thượng triều, xin Thượng Quan Dực cho nghỉ để đưa cô đi chơi bằng được. Cô không đi nổi, muốn hắn cõng, hắn cõng ngay. Yêu cầu quá đáng hơn hắn cũng cố gắng làm. 

Nhìn Đường Giảo tuơi cười ngồi trên lưng ngựa, lại nhìn Vương gia nhà mình tươi cười dắt ngựa, quản gia cảm thấy Vương gia điên thật rồi. Ông thấy bất bình thay cho Vương phi. Vương phi tốt như thế, ấy mà Vương gia vẫn không thèm quan tâm, không thèm nhìn thấy. Đường Giảo kiêu căng mà Vương gia lại coi như trân bảo.

Cuộc đời này thật lắm trái ngang.

Đường Giảo ngồi trên lưng ngựa nhìn Thượng Quan Cảnh mệt nhọc, trong lòng cười lạnh, “A, tên này đê tiện thật đấy. Đừng tưởng tôi không biết hắn đối xử tốt với tôi là vì không muốn nghĩ đến một số chuyện nào đó.”
[Ký chủ, chúc mừng cô vì luôn kiên định, không bị Thượng Quan Cảnh mê hoặc.]

“Tôi có điên đâu mà bị hắn mê hoặc. Hắn không quan tâm chị tôi á? Thế sao cứ suốt ngày dùng đồ chị tôi làm cho hắn chứ?”

=====

Chương 52 (1176):

“Đồ chị tôi làm, sao hắn không sai người tiêu hủy đi, còn giữ lại làm gì?” Đường Giảo nói với 222. “Nhìn đi, trò hay vẫn còn tiếp tục. Hiện tại hắn cứ lừa mình dối người, về sau sẽ có trò cười.”

“Nhớ mấy món trang trí trong thư phòng của hắn không? Tôi từng xin hắn một ít để làm đồ trang sức, hắn nói gì? Hắn bảo, đồ trang trí không phải ngọc tốt, tôi muốn làm trang sức thì phải dùng ngọc mới. Tưởng tôi không biết ngọc làm đồ trang trí cho hắn là ngọc mà chị tôi từng mua à? Gớm, tiếc thì cứ nói là tiếc đi.”

Hệ thống 222 vô cùng đồng tình, [Ký chủ nói không sai, Đường Quả đã khiến hắn khắc sâu ấn tượng. Giờ chưa lộ, nhưng khi thời tới cản không kịp, hồng thủy sẽ đến đánh sập nội tâm hắn.]
Đường Giảo ngầm tán thành, “Chị ấy đã nói rồi, cái rương trong phòng có rất nhiều đồ để dành cho hắn, nói không chừng về sau còn có tác dụng.”

“Vương phi mệt à?”

Giọng Thượng Quan Cảnh đánh thức Đường Giảo. Cô vội vàng đáp, “Không mệt. Vương gia mệt ư? Nếu mệt, chúng ta nghỉ một lát nha?”

Đường Giảo giả vờ quan tâm nhưng thực chất mắt trông mong nhìn về phía trước. Thượng Quan Cảnh đương nhiên trả lời, “Bản vương không mệt, chúng ta đi tiếp thôi.”



“Chủ tử, ngài làm sao thế?”

Thuộc hạ của Nghiêm Hoặc không thể hiểu nổi. Nhìn thấy Cảnh Vương phi rồi, sao chủ nhân cứ không vui nhỉ? Chẳng lẽ chủ nhân không thấy thỏa mãn, nhìn Cảnh Vương phi và Cảnh Vương yêu đương nên tức giận?

Có khả năng.

Sắc mặt Nghiêm Hoặc lạnh đi, ánh mắt dừng trên Đường Giảo đang cưỡi ngựa. Chàng nói, giọng lạnh băng, “Không phải nàng ấy.”
“Cái gì? Chủ nhân à, không phải nàng ấy là sao?”

Nghiêm Hoặc nhìn thêm vài lần nữa, cuối cùng nói, “Người ngồi trên lưng ngựa không phải Cảnh Vương phi, không phải nàng ấy.”

Thuộc hạ nhìn nhau. Ai cũng thấy đó là Cảnh Vương phi, không phải là không phải thế nào. Rõ ràng mắt mũi chủ nhân có vấn đề rồi, Cảnh Vương phi lù lù thế kia mà.

“Đi tra xem có chuyện gì xảy ra.”

Thuộc hạ không hiểu được, nhưng Nghiêm Hoặc đã nói thế, bọn họ vẫn đi tra chuyện của phủ Cảnh Vương. 

Thượng Quan Cảnh đổi ký ức hai người, tuy không ai biết hắn làm thế nào nhưng nếu có người có tâm đi tra, vẫn có thể biết được một vài tin tức, ví dụ như tính cách của Cảnh Vương phi và Giảo phi nương nương thay đổi chóng mặt, hoặc là Thượng Quan Cảnh và Thượng Quan Dực nhiều lần tranh chấp với nhau. Cẩn thận tra xét là sẽ biết gì đó, dù không phải chân tướng nhưng cũng đủ để suy luận ra vài trường hợp khả thi.
Người của Nghiêm Hoặc tra xét ba ngày. Ba ngày này, hôm nào Thượng Quan Cảnh cũng đưa Đường Giảo ra ngoài. Nghiêm Hoặc đi theo, càng xác định phu nhân kia không phải Cảnh Vương phi. Đến khi thuộc hạ truyền tin đến, chàng nhìn thêm một lần, suy luận, “Hiện giờ nàng ấy hẳn đang ở trong cung.”

Sắc mặt chàng khó coi, chàng đã nghĩ đến một vài tình huống rồi. Trước kia nàng ấy ở bên Cảnh Vương có thể nói là tương kính như tân. Nhưng giờ Cảnh Vương yêu chiều Cảnh Vương phi thế này mới gọi là yêu thích. Có thể đoán được, Cảnh Vương vốn không thích Cảnh Vương phi, hắn thích em gái của nàng, cũng chính là Giảo phi.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.