Huyết Trùng Tiên Khung

Chương 76: Thân có bảo vật vô giá




Mới

~ Người dịch: RaiT ~

-"Tông chủ!" Thời điểm ba người vừa xuất hiện ở trước mặt mọi người, những đệ tử đứng ngoài quan sát không khỏi lấy làm kinh hãi!

Người tới là tông chủ Lục Vô Ông, còn có một trong ba đại nguyên lão Lý lão, đi theo bên người bọn họ là Thang Nhàn. Thang Nhàn có thể nói là tận trung tận tụy, tùy thời đều chú ý đến an nguy của Yến Thập Tam.

Yến Thập Tam cùng Dương Bảo Sinh vừa đánh nhau, là hắn biết đại sự không ổn, liền lập tức đi bẩm báo tông chủ, lúc ấy Lục Vô Ông còn đang cùng Lý lão đàm luận, vừa nghe được tin tức này, lập tức chạy đến.

-"Tông chủ, kẻ này giết hại đồng môn, tội ác sâu nặng, các đệ tử ở đây đều tận mắt nhìn thấy! Loại giết hại đồng môn này không khác gì súc sinh, không nên lưu lại, cần đem ra chém!" Mẫn Ưng vừa thấy Lục Vô Ông cùng Lý lão tới, lập tức cáo ác trạng.

-"Thập Tam, đã có chuyện gì xảy ra?" Lục Vô Ông nhìn Yến Thập Tam, hắn trầm giọng nói.

Yến Thập Tam vẫn không nói gì, mà Vương Mãnh liền cướp lời, hắn nói ra: "Ba người chúng ta muốn vào cổ bia, nhưng Dương Bảo Sinh không cho, hắn còn động thủ với chúng ta, cho nên, chúng ta chỉ còn cách là đánh nhau, sau đó Mẫn trưởng lão đến, liền động thủ đối với huynh đệ của ta."

Vương Mãnh mặc dù ngay thẳng, nhưng, hắn cũng hành động một dạng ác nhân cáo trạng trước.

-"Tông chủ, đệ tử chẳng qua là dựa theo tông quy mà làm việc mà thôi, tông môn có quy định, đệ tử không có đủ thiên phú, không thể tiến vào tổ bia để lĩnh hội!" Dương Bảo Sinh cũng không ngốc, vội nói ra: "Đệ tử dựa theo chấp pháp mà làm, vậy mà Yến Thập Tam ỷ được sủng mà kiêu, không chỉ không nghe khuyên bảo, còn nhục mạ đệ tử, còn ra tay với đệ tử."

Dương Bảo Sinh cũng thuộc dạng ngậm máu phun người, thủ đoạn như vậy, hắn làm nhiều đã quen.

Yến Thập Tam chăm chú nhìn Lục Vô Ông, cười cười, nói ra: "Nhục hay không nhục mạ, ta cũng lười mà đi tranh giành, có nhiều đệ tử ở đây như vậy, tất cả mọi người đều đã nghe được. Ta lần này đến đây, là vì tông môn!"

Lục Vô Ông lạnh lùng hừ một tiếng, trước chưa nói đến việc ai đúng ai sa, nhìn qua Mẫn Ưng, lạnh lùng nói ra: "Mẫn trưởng lão, chẳng lẽ quyết định của trưởng lão hội ngươi đã quên rồi sao? Thập Tam có thể tu luyện bất cứ môn công pháp nào của tông môn, ngay cả công pháp trên tấm tổ bia, hắn cũng có thể tu luyện, hiện tại làm sao lại xuất hiện chuyện như vậy! Hoặc là ngươi thất trách, tại Hà Vân nhất mạch không có tuyên truyền qua, hoặc chính là Dương Bảo Sinh cố ý làm khó dễ! Quyết định của Trưởng Lão Hội chính là thiết lệnh, quyết nghị như vậy đều chấp hành còn không được, thì quyết định của trưởng lão hội là để trưng à.”

-"Ta ——" Mẫn Ưng cảm thấy như ăn quả đắng, ban đầu sau khi hắn nghe xong chuyện đó còn đang sinh khí, nhất thời không có bảo qua đồ đệ Dương Bảo Sinh của hắn, mà Dương Bảo Sinh đã sớm muốn dạy dỗ Yến Thập Tam, chính bởi vì như vậy, mới có tình huống như lúc này xảy ra.

Yến Thập Tam lẳng lặng nói ra: "Tông chủ, được mất cá nhân ta cũng không sao cả, có thể Mẫn trưởng lão nhất thời sơ sẩy, dù sao Mẫn trưởng lão một ngày trăm công ngàn việc thế nên có thể xảy ra chuyện không ý muốn. Bất quá, chuyện lớn của tông môn, ta lần này đến đây, thế nhưng liên quan đến căn cơ vạn năm của tông môn."

Vương Mãnh trong lúc nhất thời cũng kỳ quái, Yến Thập Tam sao lại đi nói tốt cho Mẫn trưởng lão, mà Tả Hoa với Thang Nhàn thì lại khác, bọn hắn đã được chứng kiến thủ đoạn của Yến Thập Tam nên lập tức minh bạch, có người muốn xui xẻo.

-"Chuyện gì liên quan đến căn cơ tông môn vạn năm sau?" Lục Vô Ông thấy Yến Thập Tam không giống như nói đùa, không khỏi trang trọng nói.

Lúc này, trong tay Yến Thập Tam đã cầm ra một cái cổ hộp, những người khác một là chưa thấy qua cái này, nhưng đối với Lục Vô Ông, Lý lão, Mẫn Ưng thì biết đây là cái gì, đây chính là cổ hộp mà thủy tổ Vãn Vân Tông đã móc ra.

-"Ta có nói cho Dương sư huynh, ta vì tông môn mà đến đây, hắn lại không nghe, chính hắn còn nói có thể gánh chịu nổi trách nhiệm này." Yến Thập Tam lẳng lặng vỗ vỗ cổ hộp!

Mẫn Ưng vừa thấy được cổ hộp này, liền lập tức cảm thấy không ổn, mà Dương Bảo Sinh thì cảm thấy mình vừa dính bẫy của Yến Thập Tam.

-"Nó thế nào?" Lục Vô Ông thấy Yến Thập Tam lấy ra cổ hộp này, lập tức có một loại cảm giác tin tưởng mà Yến Thập Tam mang đến cho hắn nhất định là vô cùng tốt.

-"Tông chủ, việc này không thể coi thường, ở nơi đây nói chuyện không tiện!" Yến Thập Tam lẳng lặng nói.

-"Hồi chủ phong, triệu trưởng lão." Lục Vô Ông cũng cảm thấy điều này can hệ trọng đại, liền phân phó nói, mang theo Yến Thập Tam rời đi.

Những đệ tử khác tất cả giải tán, nhưng, đối với sự tình vừa rồi, vẫn nghị luận ầm ĩ, mọi người đều biết, lần này, thật sự là phát sinh đại sự.

Tại phía trên bảo điện, bảy đại trưởng lão, ba đại nguyên lão, Lục Vô Ông cùng Yến Thập Tam đều ở đây.

-"Thập Tam, ngươi nói đi!" Cao tầng Vãn Vân Tông đều ở tại đây, Lục Vô Ông trầm giọng nói.

Yến Thập Tam nhìn một chút người ở chỗ này, chầm chậm nói ra: "Việc này can hệ cực kì trọng đại, không phải ta không tin các vị trưởng lão ngồi đây, nhưng vì an toàn, vì đại kế vạn năm tông môn, ta nghĩ chỉ nên nói với ba vị nguyên lão cùng tông chủ, không biết ý chư vị trưởng lão như thế nào?"

Các vị trưởng lão ở đây cũng không khỏi hai mặt nhìn nhau, không biết có chuyện gì mà khiến cho thần bí như vậy!

-"Hừ, ra vẻ thần bí, bảy đại trưởng lão ở đây đềy là trụ cột tông môn, đối với mọi việc trong tông môn đều có quyền quyết định, ngươi còn bày đặt vẽ vời thêm chuyện.” Mẫn Ưng lạnh lùng nói. Hắn sẽ không bỏ lỡ bất kỳ một cơ hội nào công kích Yến Thập Tam.

Yến Thập Tam nhìn Mẫn Ưng một chút, lẳng lặng nói ra: "Mẫn trưởng lão, nếu như nói việc này quan hệ tới cấp bậc Đạo Tổ thì Mẫn trưởng lão có thấy đủ chưa?"

Lời của Yến Thập Tam vừa ra, như một hòn đá rơi vào mặt nước tĩnh lặng, làm tạo nên vô số gợn sóng, tất cả mọi người ở đây không khỏi tâm thần chấn động, lấy làm kinh hãi!

-"Nếu là như vậy thì cẩn thận vẫn tốt hơn!" Cổ trưởng lão cũng không khỏi trầm ngâm nói. Vãn Vân Tông đến giờ không có Đạo Tổ, đối với bọn hắn mà nói, sự tình cấp bậc Đạo Tổ tuyệt đối quan hệ tới vạn năm cơ nghiệp của Vãn Vân Tông.

-"Chư trưởng lão tạm thời hãy ra khỏi hội trường, ta sẽ cho mọi người câu trả lời hài lòng nhất" Lục Vô Ông phân phó nói.

Các trưởng lão ở đây đều đi ra khỏi hội trường, mặc dù trong nội tâm Mẫn Ưng không tình nguyện, nhưng hắn không còn cách nào khác, sáu vị trưởng lão khác đều đi ra khỏi hội trường, hắn không thể không lui.

Lúc này, bên trong bảo điện chỉ còn lại bốn người, Yến Thập Tam lẳng lặng nói ra: "Tông chủ, Tam lão, việc này không thể coi thường được, ta không thể không cẩn thận, ta cũng không muốn giống như sự tình di tích, để các môn phái khác biết tin tức."

-"Ngươi suy tính chu đáo như vậy thì đến tột cùng bên trong cổ hộp có vật gì?” Lý lão mở miệng hỏi.

Yến Thập Tam lẳng lặng nói ra: "Không có nhục kì vọng của tông chủ cùng Tam lão, tiểu tử đã mở ra cổ hộp."

-"Cái gì, ngươi đã mở ra cổ hộp!" Lúc này, ngay cả ba đại nguyên lão cũng không khỏi giật mình, cổ hộp này tồn tại tại Vãn Vân Tông đã mười vạn năm, đó giờ vẫn không ai có thể mở ra, bây giờ lại bị một vị đệ tử đời thứ ba mở ra, điều này làm cho họ không khỏi giật mình.

-"Không sai, vả lại, đồ vật bên trong này chỉ sợ tam lão cùng tông chủ cũng không nghĩ đến." Yến Thập Tam chậm rãi nói.

Lục Vô Ông hai mắt ngưng tụ, không khỏi nói ra: "Thứ gì?"

-"Tiên học Hồng Hoang Viễn Cổ, một trong Thập Nhị Cổ Bí, một trong Tứ Đại Địa Bí. Thao Thiết Cổ Bí!" Yến Thập Tam chầm chậm nói.

Yến Thập Tam nói ra bí mật này, cũng không phải nhất thời xúc động, hắn đã suy nghĩ thật lâu, hắn trước kia, ban đầu đối với Vãn Vân Tông là có cũng được mà không có cũng không sao, nhưng, thái độ của Lục Vô Ông, tam lão, cùng Tả Hoa, Thang Nhàn, Vương Mãnh, còn có sư phụ hắn Chu Ngân Tuyết, khiến hắn đối với Vãn Vân Tông rất có hảo cảm, và quyết định lưu lại Vãn Vân Tông.

Trọng Thạch Cổ Bí, Lôi Xà Cổ Bí đều không phải là đồ vật của hắn, hắn sẽ không nói ra, Huyền Vũ Cổ Bí là mệnh căn của hắn, hắn cũng không có khả năng để lộ ra ngoài, Ưng Nhãn Cổ Bí là vũ khí bí mật của hắn, hắn cũng sẽ không dễ dàng truyền thụ ra ngoài, càng nghĩ, chỉ có Thao Thiết Cổ Bí xem như là đồ vật của Vãn Vân Tông, hắn chậm rãi trả về Vãn Vân Tông, cũng là xứng đáng Vãn Vân Tông!

-"Thập Nhị Cổ Bí. Tiên học Hồng Hoang Viễn Cổ!" Vừa nghe được tin tức này, tam lão cùng Lục Vô Ông cũng không khỏi trở nên thất sắc.

Nghịch thiên tổ thức, là Đạo Tổ trong truyền thuyết lập nên công pháp mạnh nhất.

Mười hai cổ bí, có rất nhiều truyền thuyết, nhưng, từ vạn cổ đến nay, người tu luyện hay môn phái chân chính tu luyện mười hai cổ bí ít càng thêm ít, trừ phi là môn phái nghịch thiên như Linh Lung Cổ Triều, thì bất kì môn phái còn lại nào khi nghe được về mười hai cổ bí, đều là tim đập thình thịch!

Trăm ngàn vạn năm đến nay, Vãn Vân Tông chưa từng sinh ra Đạo Tổ, Thủy Tổ mạnh nhất cũng chẳng qua chỉ là Bất Hủ Thiên Tôn mà thôi, hơn nữa lúc tuổi già mới đạt tới Bất Hủ Cảnh! Vãn Vân Tông so với những Đạo Tổ truyền thừa, thì thiếu hụt lớn nhất chính là không có công pháp tuyệt học Đạo Tổ Cảnh. Mặc dù Vãn Vân Tông bọn hắn có « Vãn Vân Lưu Tiên », tuyệt học mạnh nhất bên trong cũng có uy lực rất là nghịch thiên, vô cùng cường đại, nhưng, cùng Đạo Tổ tuyệt học mà so sánh, thì vẫn có khoảng cách nhất định!

Hiện tại Yến Thập Tam mở ra cổ hộp, mà bên trong lại có một trong Tứ Đại Địa Bí, Thao Thiết Cổ Bí, điều này làm sao mà không làm cho bọn hắn giật nảy cả mình cơ chứ!

Yến Thập Tam lấy ra một cái bình nhỏ, đem dược trấp đổ vào phía trên cổ hộp, một lát sau, cổ hộp liền mở ra, Yến Thập Tam giải thích nói ra: "Đây là một thủ pháp rất xa xưa, đã sớm thất truyền, đệ tử may mắn nhìn thấy ở trên một bản cổ tịch."

-"Thủ pháp thật thần kỳ, khó trách liệt tổ liệt tông Vãn Vân Tông chúng ta đều không có người nào mở ra." Nhìn thấy phương pháp Yến Thập Tam mở ra cổ hộp, Triệu lão cũng không khỏi sợ hãi thán phục nói.

Yến Thập Tam lấy ra cổ bí, đưa cho tông chủ, tông chủ nhìn một chút, rồi ngẩng đầu nhìn Yến Thập Tam, nói ra: "Tiên văn Hồng Hoang Viễn Cổ?" Nói, hắn đưa cho Lý lão bên người.

Lý lão cũng xem không hiểu, liền đưa cho hai vị nguyên lão còn lại, nhưng cũng không có ai xem hiểu.

Yến Thập Tam nhẹ gật đầu, nói ra: "Đúng vậy, tiên văn Hồng Hoang Viễn Cổ, hơn nữa còn là loại rất khó hiểu." Trên thực tế, Yến Thập Tam đã sớm xem hiểu được nó, bất quá, hắn sẽ không lập tức giao ra, một, hắn không muốn để cho người khác hoài nghi; hai là, Mẫn Ưng còn ở vị trí trưởng lão, hắn cũng không muốn để cho Mẫn Ưng học được cổ bí nghịch thiên như vậy, thời điểm hắn giao ra hoàn toàn, là sau khi làm mất đi vị trí của Mẫn Ưng. Huống chi, Mẫn Ưng cùng Triều Tịch Thánh Địa có quan hệ không hề tầm thường, hắn cũng không muốn Thao Thiết Cổ Bí truyền đến Triều Tịch Thánh Địa!

-"Lần xâm nhập di tích này, mặc dù đạt được rất nhiều bảo vật, nhưng không có bí kíp Đại Vũ Môn, mặc dù có vào môn phái kêu là đã đào được bí kíp, nhưng trên thực tế chẳng qua chỉ là một vài phổ thông công pháp mà thôi, bọn hắn làm như vậy chỉ là mong bán được một cái giá tốt mà thôi. Xem ra, bí kíp Đại Vũ Môn cũng không ở bên trong bảo thất!" Lục Vô Ông thở dài một tiếng.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.