Vì Tôi Là Tiên Nữ

Chương 9: Buột miệng nói đẹp trai




Chuyển ngữ: Puny

Lục Mạn Mạn mặt nghiêm túc nói chuyện du học với hai ba ba.

Một giây trước hai người còn ríu rít, vào lúc này đều không nói chuyện, sau mấy phút yên lặng, Alex nhìn phía Lục Mạn Mạn: "Con nghĩ như thế nào?"

"Con không biết..." Lục Mạn Mạn xoắn xúyt được không được: "Bây giờ trong lòng con rất loạn, không có đầu mối nào."

Alex nói: "Có cái gì xoắn xuýt, muốn đi thì đi, không muốn đi ba cũng không đi."

Lục Mạn Mạn cau mày: "Chủ yếu là con đối với Trung Quốc cũng không hiểu nhiều, sau đó cũng không có người thân bạn bè, đột nhiên phải ở lại lâu như vậy..."

Alex chọc chọc những chiếc bánh ngô trên đĩa, cố làm vẻ không thèm để ý chút nào:"Cái này có gì, sau khi đến bên kia là sẽ quen bạn, về phần người thân, hẳn là có, bất quá cần tốn thời gian đi tìm, nếu như con muốn, ba cũng có thể giúp con tìm người thân."

Lục Mạn Mạn lắc đầu liên tục: "Không nỡ xa hai người là quan trọng nhất, sau đó con cũng không muốn tìm người thân cái gì, các người chính là người thân nhất của con."

Louis nhấp một ngụm trà, xúc động nói: "Ai, đứa con gái này không uổng công nuôi."

Alex lại hỏi: "Vậy còn muốn tiếp tục đánh tranh giải không?"

Lục Mạn Mạn gật đầu: "Muốn."

"Nếu như ở lại, thì không thể gia nhập những câu lạc bộ khác."

Lục Mạn Mạn: "Thật ra thì có thể, chỉ cần nộp 200 vạn tiền vi phạm thỏa thuận, hơn nữa ở Mỹ có vài câu lạc bộ mời con, nói có thể giúp con nộp tiền vi phạn thỏa thuận."

Alex nói: "Tốt như vậy sao! Tất cả đều giải quyết, đội Sư Hổ của Mỹ, còn có đội Lam Ưng, những đội này cũng tương đối khá."

"Đúng vậy, bọn họ đều mạnh nhất." Lục Mạn Mạn cầm thìa, khuấy súp ngô trước mặt.

Louis nói: "Vậy con còn buồn rầu cái gì?"

Lục Mạn Mạn cau mày: "Đúng vậy, còn buồn rầu cái gì."

Alex nói: "Cảm giác con cũng không phải là rất muốn gia nhập đội Mỹ khác."

Lục Mạn Mạn kinh ngạc: "A, cái này rõ ràng vậy sao?"

"Vẻ mặt bây giờ của con, giống ăn lẩu kim chi vậy khó mà chấp nhận."

"Wow, cái kia thật sự khó ăn đến mức xoay vòng vòng tại chỗ."

Louis hỏi cô: "Muốn gia nhập đội khác cũng không có sao, đội chuyên nghiệp liên kết với Mỹ rất nhiều, lấy chiến tích của W con, bất kỳ đội nào cũng sẽ mở rộng cửa với con."

Lục Mạn Mạn gật đầu: "Vậy con suy nghĩ một chút nữa."

***

Chuyện du học Lục Mạn Mạn chậm chạp chưa cho giáo sư Garcia câu trả lời, nhưng thầy cứ hai ba ngày lại gọi điện tới thúc giục, làm cho Lục Mạn Mạn dâng lên vẻ nghi hoặc.

Chuyện này vốn thật sự khác thường, cô đăng ký du học đã là chuyện năm trước, đã sớm nguội lạnh rồi, bây giờ đột nhiên đề cập, còn gấp như vậy, giống như có chút muốn đuổi cô ra ngoài.

Lục Mạn Mạn đem chuyện này nói cho ba ba, Louis lập tức vận dụng quan hệ bên kia trường nghe ngóng, tin tức rất nhanh truyền tới, nói trong chuyện này hình như có nhà đầu tư của Queen đang giở trò quỷ, Queen dĩ nhiên không hy vọng Lục Mạn Mạn ở lại nước Mỹ, ở lại bất kỳ chiến đội nước Mỹ nào.

Biết được chuyện này, Alex tức giận đến núi lửa nổ lớn, trực tiếp muốn đến câu lạc bộ của Queen tranh luận, kết quả lại để cho Louis khuyên giải ở lại.

"Tìm bọn họ có ích lợi gì, thứ nhất sẽ không thừa nhận, thứ hai cũng không có thực sự bức bách, chính là để cho Mạn Mạn lựa chọn, con bé hoàn toàn có thể từ chối."

"Đây là muốn đuổi cùng giết tận." Alex thở phì phò ngồi xuống: "Bọn họ muốn ta đi, ta khăng khăng không đi, chính là muốn ở lại, gia nhập chiến đội đối thủ cạnh tranh, nghiền ép bọn họ!"

Lục Mạn Mạn thở dài một tiếng, nhìn về phía Louis: "Con đều nghe ba ba."

Louis đốt điếu thuốc: "Không phát biểu ý kiến, chính con quyết định."

Lục Mạn Mạn ôm đầu: "A a a chứng sợ hãi lựa chọn!"

Louis tiếp tục bình tĩnh hút thuốc.

Alex thấy cô quấn quít như vậy, ông gãi đầu một cái, ngơ ngác nói: "Nếu không thì bốc thăm đi?"

Louis, Lục Mạn Mạn: Bỏ đi!

***

Hai ngày sau, Arco chuyển Facebook sau đó @Lục Mạn Mạn.

Tin tức này xuất phát từ chương trình trò chuyện nổi tiếng của Mỹ: James Show.

Arco sở dĩ ở khu bình luận @Lục Mạn Mạn, là bởi vì bọn họ mời chiến đội X trong chương trình.

Arco: @Lục Tiểu tiên nữ hôm nay cũng phải nỗ lực 12 tuổi Chồng cậu đang ở trên chương trình nhé.

Lục Mạn Mạn:??? Chồng cái quỷ gì??

Arco: Không phải nói, gọi tiếng chồng sẽ không giết sao? Anh ta cuối cùng cũng không giết cậu à.

Lục Mạn Mạn [hoảng sợ.jpg] Tôi đây cũng không có gọi!

[Vây xem lầu trên...]

[@Lục Tiểu tiên nữ hôm nay cũng phải nỗ lực 12 tuổi chính là nữ thần W sao?!]

[Tiểu tiên nữ ngã ngựa giữa phát trực tiếp...]

Lục Tiểu tiên nữ hôm nay cũng phải nỗ lực 12 tuổi: Đúng vậy, tôi chính là W, mau tới quỳ lạy tôi.

Arco: Cô ấy là W, tôi làm chứng, mau quỳ lạy!

[Đột nhiên cảm thấy tốt giả dối.]

[Giải tán giải tán.]

Lục Mạn Mạn ôm ngực, âm thần thở phào.

Arco gửi cho cô một tin nhắn: Tối nay tám giờ, đúng giờ xem chương trình của chồng cậu nhé.

Lục Mạn Mạn: Không phải chồng tôi! Không phải chồng tôi! Không phải chồng tôi!

Nguyên Tu vô cùng hiếm khi không chơi đánh cờ, mà nằm trên ghế salon xem bình luận.

Nhâm Tường cầm một túi khoai tây chiên đi vào phòng, quăng vào màn hình điện thoại của Nguyên Tu: "Wow đội trưởng cậu lúc nào cũng đã bắt đầu lướt bình luận rồi."

"Quan tâm đến phản hồi thời gian thực của người hâm mộ, là phẩm chất cơ bản của người chồng quốc dân."

A Hoành vô tình phơi bày: "Cậu ta chẳng qua là vui mừng rạo rực hưởng thụ khi được làm chồng của W."

Nhâm Tường: "Có thật là nhóm cp không?"

A Hoành: Câu trích dẫn lời nói "Gọi tiếng chồng nghe một chút" kia, có trêu ghẹo được W không thì không biết, dù sao cũng trêu ghẹo khiến fans hâm mộ nữ toàn cầu đều high.

***

Chín giờ tối hai ngày sau, Lục Mạn Mạn cùng hai người ba đúng giờ canh giữ TV, nhìn chiến đội X trên chương trình "James Show".

Talk show của James là một chương trình trò chuyện rất được chào đón ở Mỹ trong những năm gần đây, thu được tỷ lệ xem cực cao, trong chương trình James oán trời oán đất, diêu ngữ không ngừng, nói chêm chọc cười trào phúng đâm chọt, bất luận nghị viên nước Mỹ hay là ngôi sao Hollywood đều không thể may mắn tránh khỏi tay họ.

Cấp bậc lời nói ác độc của người này có thể nói là báo động đỏ.

James cả người hôm nay mặc một bộ âu phục phong cách bằng vải bông, cầm trong tay súng BB đồ chơi, hóa trang cực kỳ khoa trương.

Ông ta đứng trong trường quay, nói với mọi người: "Nhìn tôi hôm nay hóa trang lên sân khấu, chắc hẳn mọi người cũng có thể đoán được, hôm nay chúng tôi mời những người bạn, có liên quan đến cuộc thi cs người thật, bọn họ đến từ Trung Quốc cổ xưa lại thần bí, không cần quá nhiệt liệt vỗ tay hoan nghênh: Chiến đội X!"

Trong tiếng hoan hô lười biếng dưới khán đài, ba người Nguyên Tu ra sân khấu.

Nguyên Tu hôm nay mặc quần áo vẫn giống như ngày thường, vẫn là một chiếc áo len thể thao tối màu bình thường phối với quần jean, vẻ mặt lười biếng lạnh nhạt.

So với hai gò má đỏ xấu hổ của James, làn da của anh mịn hơn rất nhiều, kèm theo một luồng khí chất lạnh lùng hời hợt.

Alex hỏi Lục Mạn Mạn: "Cậu ta chính là chồng con?"

Lục Mạn Mạn đột nhiên quay đầu lại, ôm ngực: "Cmn! Làm sao ba biết...Không phải, ý con là, làm sao ba cũng biết..."

Alex nhún nhún vai, bày tỏ không ảnh hưởng đến toàn cục: "Trên mạng đều đang đồn mà, hai người trong thi đấu khoe ân ái, kết quả hai bên đều bị nổ đầu, cùng đến Hoàng Tuyền."

Lục Mạn Mạn:....

Chương trình trò chuyện bắt đầu.

James đương nhiên không khách khí, sau một hồi hỏi han nhìn như thân thiện, đề tài cũng dần dần bén nhọn lên, đây là phong cách trước sau như một của chương trình.

"Lần này có thể tiến vào trận đấu chung kết mùa giải S, trong phạm vi rất nhiều người đều nói, đội X hoàn toàn là bởi vì vận khí tốt, không biết Nguyên đội cậu thấy những suy đoán này thế nào."

"Đội chúng tôi từ khi thành lập đến nay, vận khí cho đến nay đều rất tốt." Nguyên Tu thẳng thắng thừa nhận: "Nói như thế nào đây, loại chuyện này thật sự mơ hồ, dĩ nhiên ngưỡng mộ không được, không phục, thì chịu đựng."

Truyền hình trực tiếp ở Trung Quốc.

[Ha ha ha ha ha, đúng đúng đúng, loại chuyện vận khí này, ngưỡng mộ không được.]

[Chính là vận khí tốt, làm gì!]

James cũng là tay lỏi đời đã nhiều năm chủ trì talkshow như vậy, ông lúng túng cười một tiếng, sau đó dùng phương thức nói chêm chọc cười chuyển tiếp mở ra đề tài mới, sau đó lại trò chuyện một ít chuyện thú vị trong đội.

Nhưng mà, suy xét tỷ suất người coi cùng với đón ý đùa của khán giả, ông vẫn không thể nhịn được mà kiếm chuyện.

James: "Để hoan nghênh ba vị đến, hôm nay tôi đã hóa trang rất có phong cách Trung Quốc nha."

Ông sửa lại cổ áo âu phục màu xanh lá nghệ tây tỏa ra dày đặc mùi vị quê hương, cầm súng BB, làm tư thế biubiubiu, dưới sân khấu ồn ào cười to.

Nhâm Tường thấp giọng nói: "Xem quá nhiều hý tuồng rồi."

A Hoành tức giận, đang muốn nói, Nguyên Tu kéo cậu ta một, ra hiệu bình tĩnh.

Ngược lại anh mỉm cười với James, nói: "Ông chẳng lẽ đối với phong cách Trung Quốc có hiểu lầm cái gì sao."

James thân sĩ nói: "Rửa tai lắng nghe."

Nguyên Tu chỉ chỉ Cố Chiết Phong bên cạnh: "Muốn nói đúng về phong cách Trung Hoa, chúng ta hãy xem Phong huynh ở đây là được rồi."

Cố Chiết Phong từ đầu đến cuối ngồi nghiêm chỉnh, trước ngực còn đeo một chiếc khăn đỏ.

James lập tức cười nói: "Vị bạn nhỏ này, không nhúc nhích ngồi ở đây, thật đúng là có chút cảm nhận được bình sứ thanh hoa Trung Quốc [1], tôi chịu phục."

[1] Bình sứ thanh hoa Trung Quốc

"Bằng không thì cậu nói tôi hiểu sai thế nào, không phải gốm sứ thanh hoa cùng với bộ đồ xấu xí trên người cậu mà tôi thấy sẽ tạo ra cái gọi là nền tảng hoặc là đồ vật truyền thống thì cũng có thể sơ lược khái quát phong cách Trung Quốc được sao."

Nguyên Tu nhàn nhạt nói: "Những thứ kia chẳng qua là quan niệm lấy lòng thiên hạ, Chiết Phong huynh của chúng tôi, gia nhập X chỉ mới hai năm, số đầu người tóm được tính ra không ít hơn năm trăm, có thể so với thành viên bắn tỉa đứng đầu thế giới."

"Không hút thuốc lá không uống rượu, thành tích học tập còn rất tốt, hàng năm đoạt được ba cái học sinh giỏi, mỗi ngày huấn luyện hơn mười giờ cậu ta chưa bao giờ kêu mệt, cậu ta năm nay chỉ mới mười tám là tay súng bắn tỉa trẻ tuổi nhất trong thi đấu chuyên nghiệp."

James mỉm cười không nói, Nguyên Tu tiếp tục nói.

"Ở Trung Quốc, thiếu niên cố gắng phấn đấu ổn định giống như Cố Chiết Phong, có hàng ngàn."

"Trăm năm trước, quốc gia khai phá núi sông, Lương Khải Siêu phát ra tiếng gọi đầu tiên: Thiếu niên mạnh thì Trung Quốc mạnh, thiếu niên độc lập thì Trung Quốc độc lập."

"Ba mươi năm vất vả không có gì ngoài bùn và đất, băng qua tám ngàn dặm mây và trăng. Đây mới là thiếu niên Trung Quốc chúng tôi." Anh nhàn nhạt liếc nhìn âu phục màu hồng xanh lá trên người James: "Mà không phải cái ông mặc...khăn trải giường."

Nền tảng phát trực tiếp lúc này bùng nổ.

[Người Mỹ run rẩy đi, các người thật xấu hổ khi so độc lưỡi với tô, cũng không biết chết thế nào!]

[Ha ha ha, xem khuôn mặt nhỏ nhắn xấu hổ của Chiết Chiết huynh chúng ta.]

[Chiết Chiết đừng xấu hổ! Chúng tôi đều là hậu thuẫn vững chắc!]

[Thiếu niên mạnh thì nước mạnh! Nhiệt huyết sôi trào!]

[Vì Tu và thiếu niên Chiết Phong điên cuồng đánh call!]

Đôi lời tâm tình của editor: Khí chất cùng cái miệng của Tu Tu không phải dạng vừa mà!!!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.