Y Quan Cầm Thú

Chương 26: Nắm tay phẫn nộ


Chương trước Chương tiếp

Đi vào phòng mình, Huyền Tư Linh buồn bã thở dài một hơi, mưa đêm chẳng biết đã tạnh khi nào, sau khi mưa đêm tạnh, ánh trăng có vẻ sáng tỏ khác thường, gió lạnh theo ánh trăng lẻn vào bên trong, thổi bay màn che rơi xuống đất, Huyền Tư Linh cởi trâm cài tóc xuống, mái tóc nhẹ nhàng buông xuống trán, mái tóc màu vàng tung bay theo gió.

Nàng nhắm hai mắt lại, ngửa đầu lên, lẳng lặng đắm chìm trong ánh trăng.

Một bóng đen cao lớn lặng yên xuất hiện phía sau Huyền Tư Linh, chìa bàn tay nhẹ nhàng vuốt ve lên đầu vai mềm nhẵn nhụi của Huyền Tư Linh.

Thân thể mềm mại của Huyền Tư Linh run rẩy, đôi mắt đẹp bỗng nhiên mở ra, đồng tử trong nháy mắt co rút lại, toát ra chút vẻ khủng hoảng cùng bất an.

Thanh âm âm trầm vang lên bên tai Huyền Tư Linh: " Trong khoảng thời gian này, ngươi cải biến rất nhiều!"

Huyền Tư Linh lạnh nhạt nói: " Trên thế giới này không có bất cứ chuyện gì mà không thay đổi, kể cả ta và ngươi bên trong!"

Người lẻn vào phát ra một tiếng cười khặc quái dị, hắn ôm thân thể mềm mại của Huyền Tư Linh, cằm kề sát trên vai của nàng, ánh trăng chiếu xuống mặt nạ màu bạc của hắn, cảm giác lạnh như băng mà cứng rắn. Cảm giác cực kỳ không thoải mái làm cho Huyền Tư Linh không tự chủ được nhíu mày, lập tức bộ ngực đau nhức làm nàng phải bật tiếng rên rỉ.

Thanh âm của hắn cũng lạnh như mặt nạ, bàn tay tùy ý đè lên hai vú đầy đặn của Huyền Tư Linh: " Rốt cuộc hắn làm tay chân gì trên thân của ngươi? Cho ngươi xảy ra biến hóa như vậy?"

Huyền Tư Linh muốn giãy ra khỏi ngực của hắn, lại bị hắn dùng sức ôm chặt, ngón tay thô ráp của hắn dùng sức bóp đầu v* của Huyền Tư Linh, dùng phương thức này phát tiết dục vọng và bất mãn trong nội tâm.

" Ngươi làm ta đau!" Huyền Tư Linh thấp giọng quở trách, nàng dùng khuỷu tay đánh mạnh vào bụng dưới của đối phương.

Người lẻn vào cười lạnh một tiếng, chặn lại thân thể mềm mại của Huyền Tư Linh, để ánh mắt nàng nhìn vào hai mắt của mình. Hai mắt màu lam âm u dưới ánh trăng biến ảo quang mang yêu dị, Huyền Tư Linh giống như bị lửa nóng thiêu đốt, thân thể mềm mại kịch liệt run rẩy, đôi mắt đẹp màu lam ánh lên một tầng lệ quang.

Người lẻn vào hít sâu một hơi, ngửi mùi thơm trên cơ thể Huyền Tư Linh: " Trên thân của ngươi còn mang theo mùi vị của tiện chủng kia!" Hắn dùng lực đẩy mạnh Huyền Tư Linh, Huyền Tư Linh nặng nề té ngã trên mặt đất.

" Ta không quản chuyện ngươi hoan hảo với bất luận nam tử nào, nhớ kỹ thân phận của ngươi, ngàn vạn lần đừng gây ra chuyện trở ngại đại kế!"

Môi anh đào của Huyền Tư Linh trở nên trắng bệch yếu ớt.

Người lẻn vào bước tới cửa sổ, thân hình cao lớn uyển như sương khói theo gió đêm tán đi.

Huyền Tư Linh ngơ ngác nhìn cửa sổ, hồi lâu mới làm ra phản ứng, nàng nhanh chóng đóng chặt cửa sổ, kéo rèm, thẳng đến không còn ánh trăng chiếu vào, cả tẩm cung lâm vào bóng tối, mới phát ra tiếng khóc nức nở bi thương bất lực...

Huyên nhi nhìn những vết thương trên người Đường Liệp, trong lòng đau xót, nước mắt trong suốt như giọt sương rốt cuộc không ngừng rơi xuống trên cánh tay Đường Liệp.

Trong lòng Đường Liệp một trận ấm áp, chìa bàn tay nhẹ nhàng đặt lên mái tóc đen của Huyên nhi vỗ nhẹ, đối mặt cô gái thuần khiết này hắn đã không còn bao nhiêu ý niệm nhục dục trong đầu, lúc này trong lòng tràn ngập quan ái và thương tiếc.

" Đều là Huyên nhi không tốt, làm hại chủ nhân chịu khổ..." Huyên nhi bật khóc thút thít.

...



Bình luận
Sắp xếp
    Loading...