Đường Liệp cùng Minh Lâm sóng vai đứng trên tiểu lâu, ngóng nhìn trăng sáng trên không trung, hai người đều lẳng lặng thưởng thức cảnh tượng yên tĩnh dưới ánh trăng. Minh Lâm đã cảm thấy được trên người Đường Liệp đột nhiên tăng mạnh biến hóa, hiện giờ vũ lực của Đường Liệp đã sớm bước chân vào cảnh giới nhất lưu cao thủ.
Minh Lâm nói: " Ngươi rốt cuộc lựa chọn trở thành địch nhân của Ma Đế."
Đường Liệp hỏi ngược lại: " Ta có lựa chọn sao?"
Minh Lâm yên nhiên cười nói: " Vô luận ngươi có lựa chọn hay không, ngươi hiện tại đang đứng bên chính nghĩa."
Đường Liệp nói: " Xác thực mà nói là ta đứng bên phía của ngươi." Những lời này nhiều ít giấu diếm sự khiêu khích.
Minh Lâm thông minh như thế nào, làm sao nghe không hiểu, nhẹ giọng nói: " Đường tiên sinh có biết hay không? Tương lai ngươi sẽ có một trận chiến đối mặt Ma Đế?"
Đường Liệp thở dài nói: " Không phải là đánh nhau sao, đánh thắng thì ta đánh, đánh không lại ta bỏ chạy…" Hắn tạm dừng một chút, không khỏi cười khổ nói: " Đối mặt Ma Đế Thu Thiện, chỉ sợ ngay cả cơ hội chạy trốn ta cũng không có, mẹ ơi, vạn nhất hắn muốn đánh mông ta thì làm sao bây giờ?"
Minh Lâm bị vẻ mặt Đường Liệp làm nhịn không được bật cười, điều này đối với nàng mà nói từ trước đến nay thật hiếm thấy.
Đường Liệp nhìn thấy lúm đồng tiền như hoa của nàng không khỏi ngây ngốc, Minh Lâm tránh thoát ánh mắt mang tính xâm lược mười phần của hắn, nhìn ra bạch tháp phương xa nói: " Không biết đêm nay khi nào Ma Kiếm đến?"
Đường Liệp nói: " Cũng có thể nói cho ta biết, có được hai Thánh Long tinh thạch, ta có khả năng xuyên qua thời không trở lại thế giới của ta không?"
Minh Lâm có chút oán trách liếc mắt nhìn Đường Liệp nói: " Ngươi ngàn vạn lần không thể đánh chủ ý với tinh thạch kia, tuy rằng thể chất của ngươi khác với chúng ta, cũng rất khó đem nhiều Thánh Long tinh thạch hoàn toàn dung nhập trong cơ thể, hay là đợi cho sư tôn xuất quan, ngài sẽ dạy ngươi làm như thế nào."
Đường Liệp thở phào một hơi: " Ta chợt phát hiện, Ma Đế Thu Thiện cũng không phải là không có ưu điểm."
Minh Lâm tràn ngập mê hoặc nhìn Đường Liệp.
Đường Liệp nói: " Ít nhất bởi vì hắn xuất hiện, làm cho nguyên lai rất nhiều quốc gia cùng bộ lạc có khúc mắc, chưa từng có chuyện chặt chẽ đoàn kết lại, đối với Cách Lan Đế Á đại lục mà nói, đó chính là một hồi phá rồi sau đó lập, là quá trình tiến tới sự phồn vinh."
Sự giải thích độc đáo của Đường Liệp làm cho Minh Lâm suy nghĩ sâu xa, loại quan điểm này nàng chưa bao giờ nghĩ tới, cũng là nàng không dám nghĩ, nàng vẫn đều cho rằng Ma Đế Thu Thiên là người tội ác tày trời, nên chưa từng nghĩ về mặt khác.
Đường Liệp nói: " Nhưng không biết đến tột cùng là sự tình gì, làm cho vị Ma Đế này đã xảy ra biến hóa lớn như thế?"
Minh Lâm nói: " Người có bản tính đã nhất định, đều không phải là ta và ngươi có đủ khả năng thay đổi."
Đường Liệp mỉm cười nói: " Ngươi có nghe nói qua hay không, nhân chi sơ tính bổn thiện, lúc mọi người sinh ra, đều không phải là ác nhân. Nhưng vì sau đó cuộc đời xảy ra việc nào đó, nên mới xảy ra biến hóa như thế."
Minh Lâm nhẹ giọng nói: " Ta nói không lại ngươi…" Lúc này phía tây thần miếu đột nhiên dấy lên hỏa hoạn tận trời, hai người đồng thời dừng lại cuộc nói chuyện, hết thảy quả nhiên không ngoài dự đoán của Minh Lâm, Ma Kiếm Liễu Cô Yên tiến đánh.
Đường Liệp cười lạnh nói: " Cáo già này quả nhiên giảo hoạt, dương đông kích tây, muốn lợi dụng hỏa hoạn đem chúng ta dẫn tới."
Minh Lâm bình tĩnh nói: " Đối với nơi này hiểu biết như thế chỉ có một người."
Nàng tuy rằng chưa nói, nhưng Đường Liệp đã đoán được, người đó tất nhiên là Tuyết Viện không thể nghi ngờ.
Trong đôi mắt đẹp của Minh Lâm hiện ra vẻ thống khổ, sư tỷ phản bội là nỗi khổ tâm trong lòng nàng. Nàng có loại dự cảm mãnh liệt, có lẽ hôm nay sẽ đối diện với sư tỷ của nàng.