"Hạ Toa, em đã dậy chưa?" Nghe được trên lầu truyền tới tiếng động , Tần Lạc thu thập một chút phòng bếp, đem thức ăn sớm một chút bưng lên trên bàn, đi tới cửa cầu thang hướng trên lầu kêu.
"A, dậy rồi, dậy rồi." Vừa nghe đến thanh âm của Tần Lạc , Hạ Toa lúc này mới nhớ tới, nửa đêm hôm qua Tần Lạc tới, vẫn cùng cô ngủ một giường lớn, cô làm sao lại không có đầu óc như vậy, chuyện lớn như thế mà không nhớ rồi sao? Nhìn trong gương bộ dáng mình rối bù, Hạ Toa không khỏi hướng trong gương quơ tay múa chân .
Vội vã chạy xuống lầu, lại phát hiện Tần Lạc đang ngồi ở bên cạnh bàn ăn sớm một chút uống sữa tươi, thậm chí còn không biết khi nào thì mua được tờ báo, một bộ dáng vẻ nhàn nhã lạnh nhạt .
"Sao anh còn không đi làm?" Hạ Toa vừa ăn , liếc mắt nhìn đồng hồ trên tường, lẩm bẩm.
"Anh chờ em cùng đi, nếu không em lại tới trễ." Tần Lạc đem tờ báo để qua một bên, cầm lên bánh bao, thoa lên một tầng tương vừng, gắp hai mảnh chân giò hun khói ăn.
"Anh là CEO, anh nhất định phải đi cùng em tới công ty?" Hạ Toa cầm lên sữa tươi uống một hớp, nhìn Tần Lạc không xác định hỏi ngược lại.
"Anh là CEO không sai, nhưng mà anh lại còn có thân phận là bạn trai thử việc của em , nếu như ngay cả em cũng phục vụ không tốt, vậy anh lúc nào thì có thể chuyển lên chính thức, em phải biết là anh khẩn cấp hi vọng chuyển lên chính thức cỡ nào a." Tần Lạc mặt nghiêm túc nhìn Hạ Toa, đường hoàng nói.
"Vậy cũng là lý do." Hạ Toa có chút bất đắc dĩ nhìn Tần Lạc, cái này thế nhưng cũng có thể làm lý do đây thật là có đủ kéo, có đủ nát .
"Cái này dĩ nhiên coi là lý do rồi, thế nào không tính a, chẳng lẽ em đổi ý , ngay cả thời gian thử việc cũng không cho anh đi." Biết rõ Hạ Toa không phải ý này, nhưng Tần Lạc như cũ bày ra một bộ dáng đáng thương , lôi kéo tay Hạ Toa lắc lắc, làm nũng .
"Được rồi, em tiếp nhận lý do này của anh , nhanh ăn đi, ăn xong chúng ta còn phải đi làm." Nhìn bộ dạng Tần Lạc có chút xỏ lá , Hạ Toa bất đắc dĩ mà lắc đầu, cầm lên ly sữa tươi còn dư lại uống một hơi cạn sạch.
Tần Lạc nhìn gian kế của mình được như ý, nhanh chóng ăn xong bánh bao trong tay , thừa dịp lúc Hạ Toa đổi giày , thu thập cái bàn, vội vã đi theo phía sau Hạ Toa ra cửa. Thật ra thì tối ngày hôm qua hắn cũng không có ngủ ngon, buổi sáng trở về nhà một chuyến, tắm rửa thay quần áo, lại mua một chút bánh bao sữa tươi chạy về tới ngồi ăn sáng, nhưng Hạ Toa này là một con côn trùng mơ hồ , thế nhưng không có phát hiện hắn mặc quần áo đã không phải là của ngày hôm qua rồi.
Mặc dù đang là giờ cao điểm , nhưng là hôm nay không có bị kẹt xe như ngày thường , cho nên hai người trước đã chạy tới công ty trước khi đồng hồ chỉ chín giờ , cũng không có quá trễ. Khi hai người cầm tay đi vào công ty thì hai nhân viên lễ tân ở trước sảnh, miệng há thật to, mắt trừng thật to, một bộ biểu tình không thể nào tin nổi , nhìn hai người vừa nói vừa cười tiến vào thang máy.
"Mình không nhìn lầm đi, mình không nhìn lầm đi, mới vừa rồi đi vào là CEO cùng Hạ Toa?" Thấy hai người đi vào thang máy, Lisa hướng về phía Judy ở bên cạnh quơ tay múa chân la hét.
"Là không có sai, vội vàng thông báo cho chị Nham Nham ." Judy phục hồi tinh thần lại, vội vàng bấm số điện thoại của Kha Nham.
Kha Nham đối với CEO Tần Lạc ái mộ, trong công ty mọi người cũng biết rất rõ ràng, khi thời điểm Tần Lạc cùng Hạ Toa kéo tay nhau vào công ty , thấy không người nào không kinh hãi. Bởi vì bàn về diện mạo, bàn về trình độ học vấn, bàn về dáng người, Kha Nham đều hơn xa Hạ Toa, nhưng là bây giờ rõ ràng cho thấy Kha Nham thất bại, ấy là loại thất bại chưa ra trận đánh liền thất bại , vô cùng bi thống.
"Chị Nham Nham , CEO tới, nhưng là đi cùng Hạ Toa ." Judy dừng một chút, tay trái ở trên bàn không ngừng vẽ nên các vòng tròn, cô vào thời điểm giấu diếm sẽ như vậy.
"Đây không phải là bình thường a, ngẫu nhiên gặp phải mà thôi."
"Không phải vậy,chị Nham Nham , là hai người cẩm tay đi vào công ty." Nhìn dáng vẻ Judy ấp a ấp úng , Lisa đoạt lấy điện thoại lẹ mồm lẹ miệng nói xong, không đợi Kha Nham phản ứng kịp liền cúp điện thoại rồi.
"Lisa, ngươi đang làm cái gì vậy?" Nhìn Lisa trực tiếp cúp điện thoại, Judy có chút không vui nhìn cô chất vấn.
"Cậu ngu a, lúc này CEO đoán chừng đã đến trên lầu rồi, mình mà không cúp điện thoại, cậu có muốn CEO biết chúng ta đưa chuyện không ?" Lisa trừng mắt liếc Judy cầm tài liệu trong tay nặng nề hướng trên bàn đập một cái.
Nhìn Lisa có vẻ tức giận, Judy suy nghĩ một chút không có nói nhiều, cầm lên một chồng thư bắt đầu đi các phòng phân phát.
Kha Nham tay cầm điện thoại đã lộ ra gân xanh , dường như muốn nóp nát cái ống nghe, cô không thể tin được chuyện mà mình mới vừa rồi nghe được . Cô cũng không muốn tin tưởng đây tất cả đều là thật, làm sao có thể, hai người bọn họ biết mới bao lâu, làm sao có thể sẽ ở cùng nhau, làm sao có thể?
"Kha Nham, sao thế ?" Bởi vì quan hệ tới Hạ Toa , tâm tình của Tần Lạc rất tốt, vừa định nhảy vào phòng làm việc, thấy bộ dạng của Kha Nham có chút khác thường , quan tâm hỏi thăm.
"CEO, em có một chuyện vẫn đè nén ở trong lòng , em có thể nói với anh không ?" Thấy Tần Lạc đứng ở trước mặt mình, Kha Nham cúp điện thoại, đứng lên, có chút nhăn nhó, có chút thẹn thùng nhìn Tần Lạc.
"Chuyện gì?" Tần Lạc có chút ngạc nhiên, Kha Nham bình thường làm việc gọn gàng linh hoạt , hôm nay sao lại thế này.
"Em vẫn thích anh, em biết rõ anh sẽ đến công ty này, cho nên em mới nộp đơn xin vào làm thư ký, học trưởng, anh không nhớ rõ em sao?" Kha Nham lấy dũng khí, nhìn chằm chằm vào Tần Lạc rốt cuộc nói ra lời trong lòng. Thật ra thì cô không nhất định phải đợi Tần Lạc đồng ý, dù là Tần Lạc nói một câu ta hiện tại không muốn nói đến chuyện yêu đương, vậy cũng là có thể, nhưng Tần Lạc chỉ là nhìn cô không nói lời nào.
"Học trưởng, chẳng lẽ em thật sự một chút không xứng với anh sao?" Kha Nham đợi một hồi lâu cũng không thấy Tần Lạc mở miệng, trong lòng có chút mất mác, giọng nói có chút gây sự .
"Không phải nguyên nhân này, em rất tốt, nhưng mà anh lại thật không nhớ rõ em, rất xin lỗi, anh đã thích người khác rồi." Tần Lạc nhìn dáng vẻ kích động của Kha Nham, chậm rãi mở miệng.
"Có phải Hạ Toa?" Chính tai nghe được Tần Lạc nói như vậy, Kha Nham cảm giác lòng của mình đang vỡ vụn, cũng không cách nào khép lại.
"Uh, anh thích cô ấy." Tần Lạc nói xong, đi vào phòng làm việc, đóng cửa lại, không có ở đây nhìn Kha Nham một cái, không nói nhiều hơn một câu.
Nghe nói như thế, Kha Nham lập tức tê liệt trên ghế ngồi, đầu óc trống rỗng, Tần Lạc thích Hạ Toa, cô kia coi là cái gì? Từ khi ở trường học lần đầu tiên thấy Tần Lạc , cô liền yêu hắn thật sâu , nhiều năm như vậy chưa từng thay đổi qua, vẫn cho là đến cuối cùng người ở bên cạnh hắn sẽ là cô, nhưng kết quả thì sao ? Chính miệng nghe được hắn nói, hắn yêu người khác, hắn không nhớ rõ cô.