Tứ Tiểu Thiếp Của Nhị Vương Gia

Chương 111


Chương trước Chương tiếp

Nước mắt đã cạn khô, trái tim cũng đã chết, Nam Cung Việt cứ mãi ôm lấy Uyển Nghi như vậy. Hắn siết thật chặt thân hình mảnh mai của Uyển Nghi trong vòng tay, nhưng thân thể của nàng càng lúc càng lạnh, gương mặt cũng càng lúc càng tái nhợt. Tim hắn đau, nhưng lại không thể khóc, trái tim của hắn dường như cũng chết theo nàng rồi.

Tiếng khóc của mọi người vẫn cứ vang lên đều đều trong căn phòng, nức nở, thút thít... Huệ Phi đôi mắt đỏ hoe, đột nhiên như người mất trí đẩy Nam Cung Nguyệt ra, lao ra khỏi phòng, hướng tới Huệ viện mà chạy.

" Rầm! "

Cánh cửa phòng bị mở ra một cách mạnh mẽ, Huệ Phi một thân nhếch nhác, đầu tóc tán loạn, sắc mặt tiều tụy, trắng bệch, nước mắt còn chưa kịp khô trên gò má nhợt nhạt. Nàng kích động lao vào túm lấy Liễu Song Song, điên cuồng gào lên.

" Là ngươi, là ngươi làm phải không? Chính ngươi đã hại Uyển Nghi. "

Liễu Song Song trừng mắt, dễ dàng đẩy Huệ Phi ngã bệt xuống đất, lạnh lùng phủi tay áo.

" Ngươi đang nói bậy bạ gì thế? Đừng có ngậm máu phun người. "

Huệ Phi ngã trên nền đất lạnh, nước mắt không ngừng rơi xuống, nỗi đau dường như quật ngã nàng, khiến nàng tuyệt vọng. Nàng nghẹn ngào khóc.

" Ngươi...chính ngươi đã hại chết Uyển Nghi, trả lại muội muội cho ta...trả lại Uyển Nghi cho ta. "

Liễu Song Song không nói gì, chỉ nhếch miệng cười lạnh lùng. Huệ Phi dường như không còn sức lực, cứ nằm rạp trên đất mà khóc đến lả cả người. Chỉ vài khắc sau, ánh mặt trời bao phủ lấy cơ thể Huệ Phi liền biến mất, thay vào đó là cái bóng của một thân hình cao lớn lực lưỡng. Nam Cung Việt đứng chắn giữa cửa, cơ thể cao lớn che hết ánh nắng, gương mặt hắn nhợt nhạt, đôi mắt vằn lên những tia máu. Hắn lao đến túm lấy hai vai Liễu Song Song, đau đớn hỏi.

" Là nàng sao? Là nàng đã làm chuyện này sao? "

...


Bình luận
Sắp xếp
    Loading...