Trúc Mã Hồ Ly Bẫy Vợ

Chương 65: Có phải anh nên đi tắm hay không......


Chương trước Chương tiếp

Lúc Lam Kỳ từ trong nhà Mễ Đóa đi ra bên ngoài trời đã tối đen, cố vốn chuẩn bị vể sớm một chút, nhưng mà sau khi Mễ Đóa log in thì Khương Hạo đã log out, vì thế Mễ Đóa cầm tay cô tâm sự hết hai tiếng đồng hồ, lúc ra về đã trễ thế này.

Lúc Lam Kỳ xuống lầu phát hiện xe Thiệu ngốc đã dừng ở đó, cô cảm thấy lạ, từ lúc cô gọi điện thoại đến giờ mới hơn mười phút, nhanh như vậy mà anh đã đến rồi?

Mở cửa xe ra, bộ dáng đẹp trai của Thiệu Tử Vũ xuất hiện.

"Bé con, như thế nào lại trễ như vậy?” Anh đã ở chỗ này chờ một tiếng, thật sự nếu cô không về anh liền lên lầu tìm cô.

"Nói chuyện với Mễ Đóa liền quên mất thời gian.” Lam Kỳ ấp úng mở miệng, vẻ mặt có chút mất tự nhiên, nhìn bộ dáng đẹp trai của Thiệu ngốc tim cô đập rộn lên, cô không thể nói buổi trưa cô đã xem qua một chút đĩa phim AV, hơn nữa vừa rồi lúc Mễ Đóa buồn bực, cô lại mở thêm một đĩa, nghe Mễ Đóa khó chịu, cô chỉ quan tâm nội dung hình ảnh thôi.

"Bé con, làm sao vậy? Chỗ nào không thoải mái mà mặt đỏ như vậy?"

Thiệu Tử Vũ nhìn Lam Kỳ, mặt cô đỏ ửng, có phải là bị cảm hay không?

"Không có."

Nhìn thấy Thiệu ngốc đến gần cô, cô tránh ra một bước, lập tức phóng lên xe, không được rồi, vừa rồi xem những hình ảnh quá kích thích, cô muốn bình tĩnh một chút, bây giờ nếu Thiệu ngốc lại gần cô, cô không biết sẽ có phản ứng gì.

Thiệu Tử Vũ cũng theo sau lên xe, sau khi lên xe đôi mắt đẹp của anh luôn nhìn chằm chằm cô, trong ánh mắt dịu dàng kia còn có tia xem xét kỹ.

Lam Kỳ ngồi thẳng thân thể, hắng giọng một cái.

"Anh nhìn em như vậy làm gì.” Không phải chứ? Anh nhìn ra cái gì? Hiện tại trên mặt cô có gì đó không thích hợp sao?

Nhìn một chút Thiệu Tử Vũ thu lại ánh mắt.

"Không có gì."

"Vậy không cho phép anh nhìn chằm chằm em như vậy.” Lam Kỳ cảm thấy ánh mắt của anh làm cho cô cực kỳ không được tự nhiên, hiện tại trong lòng cô đang rối loạn, anh nhìn cô như vậy làm cho cô có cảm giác bản thân đang làm chuyện xấu bị anh bắt gặp.

Tuy Thiệu Tử Vũ không rõ, nhưng vẫn đem ánh mắt từ trên người cô dời đến bên ngoài cửa xe, anh không tò mò, cũng không hỏi, theo hiểu biết của anh đối với cô một hồi cô sẽ tự động lòi đuôi.

Nhìn đôi mắt có lực xuyên thấu rất mạnh từ trên thân thể cô dời đi, Lam Kỳ thoải mái dựa vào trên ghế ngồi, phía trước Tiểu Lý đang chuyên tâm lái xe, bên trái Thiệu ngốc đang xuất thần nhìn ra bên ngoài, thật tốt quá, hiện tại không có gì làm cô không được tự nhiên.

Trên xe rất yên tĩnh, từ nhà Mễ Đóa đến nhà của Thiệu ngốc còn hơn một tiếng, Lam Kỳ nhàm chán nhìn anh.

Chỉ thấy anh tùy ý dựa vào ghế ngồi, mũ lính để trên ghết ngồi, gương mặt nhìn nghiêng vừa cứng rắn vừa dịu dàng của anh nhìn cực kỳ hấp dẫn, đôi mắt của cô không tự chủ được rơi vào trên đôi môi anh, bờ môi anh hơi nhếch lên, làm cho cô có xúc động muốn cắn lên đó, cô nhìn một lát, di chuyển ánh mắt xuống phía dưới, nhìn cổ, ngực, eo, bụng, tiếp tục đi xuống....

Sau đó cô phát hiện quần áo Thiệu ngốc mặc thật sự rất nghiêm trang, cái gì cô cũng không nhìn thấy được, trước kia dù đã nhìn qua dáng người của anh nhưng mà hiện tại cô lại muốn xem.

Thiệu Tử Vũ theo hình ảnh phản chiếu từ cửa sổ xe nhìn thấy cô, ánh mắt của bé con giống như là con sói đói nhỏ, anh nhíu mày một chút, buổi chiều nay tới cùng là cô đi làm cái gì.

"Khụ khụ."

Thiệu Tử Vũ ho khan một tiếng, ánh mắt của cô anh có thể làm như không nhìn thấy nhưng phía trước còn có Tiểu Lý.

Thiệu Tử Vũ ho khan một cái, Lam Kỳ liền lấy lại tinh thần, ánh mắt thu lại một chút.

"Thiệu ngốc, anh bị cảm?” Nếu như vậy liền không dễ làm, trên người anh có vết thương nếu lại bị cả thì hơi phiền phức, mùa đông bị cảm thì không sao, mùa hè bị cảm lại phiền phức lớn, có một lần cô bị cảm đến nửa tháng mới khỏi, cô không thể không lo lắng.

"Không có."

Thiệu Tử Vũ nhìn cô lắc đầu.

"Bé con, buổi chiều hôm nay đã làm cái gì?” Anh hỏi.

"Em....” Lam Kỳ không ngờ là anh lại hỏi chuyện này trong lúc này, cô thật không biết nếu cô trả lời.....

“Đương nhiên là em đi bàn bạc một chút về chuyện chị gái già với Mễ Đóa, anh không cho em gọi điện thoại báo trong nhà, em chỉ có thể tìm bạn tốt bàn bạc một chút.”

Thật ra thì cô cũng không có nói láo, cô đi tìm Mễ Đóa vốn là có ý tứ này, về sau lại phát hiện nói cùng Mễ Đóa cũng vô ích, liền không có tiếp tục bàn nữa.
...


Bình luận
Sắp xếp
    Loading...