Trúc Mã Hồ Ly Bẫy Vợ

Chương 37: Em cảm thấy tôi thế nào?


Chương trước Chương tiếp

Lam Kỳ vội vã đón xe đến chỗ gần nhà Mễ Đóa, ở trong công viên gọi điện thoại cho cô, từ trong túi lấy ra điện thoại di động mới phát hiện trên màn hình là vài cuộc điện thoại nhỡ, đều là điện thoại trong nhà và anh rể tương lai, nghĩ một chút vẫn là đợi lát nữa gọi lại, trước tiên để Mễ Đóa lấy quần áo tới, bộ váy hiện tại của cô căn bản là che không được những dấu vết kia, vừa rồi trên xe tài xế taxi mập mờ nhìn cô vài lần nếu không phải hiện tại bộ dáng của cô sợ trở ngại bộ mặt mặt thành phố, cô nghĩ muốn lấy túi sách đập đầu của hắn ta, coi cô là người thế nào chứ.

Mễ Đóa nhận được điện thoại của Lam Kỳ thì vừa mới tỉnh, áo ngủ trên người không kịp thay liền khẩn trương cầm lấy quần áo chạy đi, trong điện thoại Lam Kỳ muốn quần áo tay dài, cô lập tức cảm thấy chuyện không thích hợp, ngày hôm qua mẹ Lam gọi điện thoại đến cô đã nói dối cô cùng Lam Kỳ ở cùng một chỗ, vốn cho rằng cô ra ngoài quên mất thời gian, giúp cô che đậy, xem ra sự việc có phần không đúng với những gì cô nghĩ.

"Lam Kỳ làm sao cậu lại biến thành như thế này hả?"

Nhìn đến bộ dáng của cô Mễ Đóa lắp lắp kinh hãi, chỉ thấy toàn thân da thịt tuyết trắng của Lam Kỳ tràn đầy dấu vết xanh tím khả nghi, trên cổ là nhiều nhất, vốn là khuôn mặt có chút tiều tụy lại mang theo nét quyến rũ khác thường, bộ dạng kia rất giống bị người hung hăng chà đạp một trận, ngày hôm qua không phải cô đi cùng học trưởng Dung hay sao, sau buổi họp lớp liền không thấy cô cùng học trưởng, hai người này tiến triển cũng quá nhanh rồi.

Lam Kỳ đoạt lấy quần áo trong tay cô đem chắn trước ngực che lại mấy dấu hôn mờ ám kia.

"Lam Kỳ cuối cùng đã sảy ra chuyện gì?” Giọng điệu Mễ Đóa vừa kinh ngạc vừa kích động.

Lam Kỳ liếc cô một cái.

"Kêu gào cái quỷ gì.” Đều là người trưởng thành rồi, như vậy rất mất mặt, không phải chỉ là dấu hôn thôi sao.

"Làm sao tớ không thể kêu, cậu cũng đã nói hai mươi ba tuổi chúng ta cùng phá thân, cậu là cái đồ phụ nữ không có khí tiết.”

Mễ Đóa bắt đầu trở nên bất mãn, cô đã hơn một năm thủ thân như ngọc*, cô làm sao có thể nói chuyện không giữ chữ tính như thế.

*Giữ mình trong sạch

"Cậu uống lộn thuốc rồi."

Lam Kỳ không nói gì, đúng là cô có nói, đó là thời điểm năm ấy Mễ Đóa thất tình, không nghĩ cô còn nhớ rõ, chuyện tối hôm qua đúng là ngoài ý muốn, vừa rồi ở trên xe cô nghĩ làm sao cô có thể cùng Thiệu ngốc cùng nhau cái kia, nếu bọn cô làm cái kia quan hệ giữa họ sẽ thay đổi, dù là người yêu hay là vợ chồng cũng có một ngày không hợp nhau mà chia tay, sẽ cãi nhau, chửi bới, phiền chán, cho nên cô cùng Thiệu ngốc không thể sảy ra cái chuyện ngoài ý muốn kia, như vậy quan hệ của bọn họ vĩnh viễn sẽ như thế, anh đối tốt với cô, không làm phiền cô, cô cũng sẽ không hề kiên dè tiếp tục tùy hứng trước mặt anh, theo tính tình của anh hẳn là sẽ không suy tính thiệt hơn.

Đối với việc Lam Kỳ không giải thích, Mễ Đóa cho rằng cô không muốn nói, hiện tại Lam Kỳ xác thực đã biến thành phụ nữ.

"Không được, tớ cũng muốn tìm đàn ông phá thân, cậu phụ trách tìm cho tớ....” Mễ Đóa buồn bực mở miệng. (Ôi ôi, chị Mễ nhà ta quá bạo, chị này chắc là bên nhà sắc nữ đi lạc vào đây rồi, hehehe....)

Lam Kỳ vội vàng che miệng của cô lại.

"Nhỏ tiếng một chút, ngày hôm qua chúng tôi cái gì cũng không có làm.” Tuy sáng sớm công viên thực yên tĩnh, nhưng đã có mấy cụ thức dậy sớm trong công viên tập dưỡng sinh, cô kêu to như vậy là sợ người khác không thấy bộ dáng chật vật hiện tại của cô sao?”

Mễ Đóa kéo ra tay cô ra, tiếp tục kêu to.

"Che cái gì.....tớ cũng phải tìm đàn ông phá thân....” Cô vừa nói vừa cười, thời đại gì rồi, cô mới không coi nặng việc này, Lam Kỳ so với cô sớm cảm nhận được mùi vị tính phúc, cô thay cô vui vẻ, bất quá cô không quen nhìn cái bộ dáng chết tiệt của Lam Kỳ, ngoài miệng một bộ dáng, trong lòng một bộ dáng, trước kia lúc giúp cô cùng học trưởng Dung nối dây tơ hồng cô đều nói không thích, hiện tại thật chê cười, mới gặp vài lần liền nhung nhớ yêu thương, đồ phụ nữ khẩu thị tâm phi*

*Ngoài miệng nói một đằng, trong lòng nghĩ một nẻo

"Không được nói, tớ không có."

Lam Kỳ liều mạng che miệng cô, Mễ Đóa cười, bộ dạng Lam Kỳ thế này cô phải cười cho đã, bình thường bộ dáng thông minh lanh lợi, gặp được loại sự tình này chỉ có thể chán ngắt chạy tới xin cô giúp đỡ, thật không rõ Dung Bạch Minh làm cái gì, như thế nào có thể làm xong việc để Lam Kỳ mang cái bộ dạng này rời khỏi, tức cười chết người, giống như sợ toàn bộ thế giới không biết tối qua bọn hắn đã làm cái chuyện kia.

Hai người cười đùa căn bản không phát hiện một chiếc xe không biết lúc nào đậu gần bên người.

"Tớ cũng vậy phải tìm đàn ông phá thân.” Mễ Đóa có cơ hội lại cười to mở miệng.

Lam Kỳ hận không thể xé miệng của cô.

"Khụ khụ, em cảm thấy tôi thế nào?” Một giọng nói mạnh mẽ vang lên, nháy mắt làm cho hai người dừng lại động tác.

Lam Kỳ theo giọng nói nhìn lại, cô cùng Mễ Đóa ngồi bên cạnh ghế đá ở một góc khuất nhỏ trong công viên, cách mấy cây xanh lớn là đường cái rộng mở, chỉ thấy vốn là đường cái trống rỗng không biết lúc nào thì xuất hiện một chiếc Hummer chói mắt, một người đàn ông mặc quân trang màu xanh lục mùa hè nghiêm chỉnh ngồi trên xe, một đôi mắt sắc bén lợi hại đang nhìn các cô.

"Khương Hạo"

Người mặc quân trang nghiêm chỉnh ngay ngắn ngồi trên xe không phải là tên đáng đánh đòn Khương Hạo thì là ai.

Mễ Đóa nhìn người đàn ông đẹp trai đột nhiên xuất hiện, nhớ tới lời mình vừa nói lại nghĩ tới anh đáp lời bỗng nhiên có phần xấu hổ, hiện tại quân nhân đều là nghiêm trang hài hước như vậy sao?

"Chị dâu, xem ra tình hình chiến đấu ngày hôm qua rất kịch liệt.” Ánh mắt Khương Hạo quét trên người Lam Kỳ, lúc nói chuyện vẫn không cười, vẫn rất nghiêm trang, đột nhiên Lam Kỳ nghĩ muốn đánh cậu ta, giả bộ cái dáng vẻ chết tiệt gì chứ.

"Hai người biết nhau?” Mễ Đóa nhớ rõ học trưởng Dung lớn hơn các cô ba tuổi, hẳn là không có em trai kiểu này đi.

"Ừ" Lam Kỳ đau khổ gật đầu, muốn chết, bộ dáng như thế này làm sao lại bị Khương Hạo nhìn thấy, nếu cậu ta đi hỏi Thiệu ngốc, tối hôm qua làm chuyện sả ra như thế nào, Thiệu ngốc có thể nhớ lại những hình ảnh tối hôm qua hay không? Cô làm sao đối mặt với anh đây?

"Vậy anh ta sao lại gọi cậu là chị dâu, còn chuyện tối hôm qua.....” Mễ Đóa thoáng cái hiểu rõ, tối hôm qua Lam Kỳ không phải cùng học trưởng Dung mà là cùng cái vị quân nhân đẹp trai kia.

"Ừ" Lam Kỳ gật đầu, cô không muốn cô hiểu lầm, nếu Mễ Đóa chạy tới hỏi Dung Bạch Minh, cô thật sự không cần sống nữa, xấu hổ chết đi được.

"Aiz, mấy anh tham gia quân ngũ đều như vậy sao, đều đã như vậy cũng không biết tiễn người ta, cũng không chịu trách nhiệm.” Không phải Dung Bạch Minh, Mễ Đóa có phần vì Lam Kỳ sốt ruột, lần đầu tiên của phụ nữ cũng không biết thương tiếc, đều nói người tham gian quân ngũ đều thô lỗ, quả nhiên là như vậy, đáng tiếc người kia là trai đẹp, bộ dáng lại dịu dàng lịch sự.

Thấy bộ dáng Mễ Đóa tức sôi máu, Khương Hạo có chút nghi ngờ.

"Thằng nhóc đó không có đưa chị dâu về?” Không thể nào, con hồ ly Thiệu Tử Vũ làm sao có thể buông tha cơ hội biểu hiện tốt như vậy, vậy là tối qua quá mệt nên ngủ rồi? Cũng không có khả năng, tên kia thể lực kinh người, chút vận động nhỏ ấy thì đáng gì.

"Nói nhảm gì đó.” Lam Kỳ càng nghe đầu càng lớn, đây là cái gì cùng cái gì....Càng nói càng quá đáng....Càng nói cô càng chột dạ, tốt nhất vẫn là nhanh rời khỏi.

"Mễ Đóa tìm một chỗ để tớ thay quần áo."

"A...."

Mễ Đóa tức giận không tan, nhưng mà nhìn bộ dáng của Lam Kỳ cũng không có cái gì tốt để nói, vẫn là trước giúp cô thay quần áo sau đó lại nói tiếp, người đàn ông kia nếu không được liền đổi người.

Mễ Đóa cùng Lam Kỳ quay đầu liền đi, đi vài bước, đột nhiên Mễ Đóa quay đầu chạy tới bên cạnh xe, hung dữ mở miệng.

"Lời vừa rồi tốt nhất là anh nên quên đi."

Còn muốn trêu chọc cô, nghĩ hay lắm.

Khương Hạo híp mắt.

"Vừa rồi nói cái gì?”

. . . Mễ Đóa đột nhiên cà lăm, sáng sớm cô liền gặp hạn, khuôn mặt xnh đẹp buồn bực một hồi, xoay người rời đi, cô hôm nay nhiện biết được một việc, bản tính đàn ông là lưu manh, chẳng phân biệt nghề nghiệp.

Nhìn bóng dáng nhỏ xinh phía trước, trong mắt Khương Hạo tràn đầy tính toán, anh thích tính cách của cô gái nhỏ này, hành động sảng khoái, không biết từ đây đến hai mươi ba tuổi của cô còn bao lâu, nhiệm vụ gian khổ kia để cho anh hoàn thành rất tốt.
...


Bình luận
Sắp xếp
    Loading...