Trời Sinh Một Đôi

Chương 290: Tự ủ quả đắng


Chương trước Chương tiếp

Chân Diệu vừa nghe tìm không được Ôn Nhã Kỳ, trực giác không tốt, phải biết rằng Chân Tịnh cũng tại đêm thất tịch câu Lục hoàng tử, Ôn Nhã Kỳ chẳng lẽ lại học theo?

Nghĩ tới đây vừa giận vừa vội, ngày ấy sau khi khuyên xong thấy muội ấy rõ ràng có ý nguyện nghe theo an bài, sao lại gây ra chuyện nh vậy?

“Cẩn Minh, chàng giúp tìm Nhã Kỳ biểu muội đi.” Tâm trạng tốt của Chân Diệu bị quét sạch, chỉ còn lại lo lắng và phẫn nộ mơ hồ.

Tâm tình của La thế tử thực không tốt.

Hắn vô cùng bận rộn, bớt chút thời gian cùng vợ đi đăng thị, đó là muốn tình cảm vợ chồng tiến thêm một bước, ai biết lại bị biểu muội bỏ đi nào đó quấy rối, lập tức nổi lên tâm trạng chán ghét với Ôn Nhã Kỳ, nhưng buông tay không quản lại không được, thò tay vào ngực móc ra một vật, không thấy động tác hắn ném lên lên trời.

Một tiếng vang nhỏ lẫn trong tiếng người nói ầm ĩ, bầu trời hiện lên một đóa hoa đẹp.

Không lâu sau, liền có mấy người ăn mặc bình thường, mặt mũi cũng bình thường xuất hiện, yên lặng không tiếng động đứng trước mặt La Thiên Trình.

“Biểu cô nương mặc đồ thế nào?” La Thiên Trình nhìn về phía tỷ muội Chân Băng.

Chân Băng nói: “Mặc áo choàng bằng lông hoa mẫu đơn đỏ thẫm, váy màu trắng xanh thêu bách điệp.”

...


Bình luận
Sắp xếp
    Loading...