Tổng Giám Đốc Lừa Đảo
Chương 6
Gia tộc Colline là một dãy kiến trúc cổ của nhà họ Kha, sản nghiệp so với nhà họ Cát gấp mấy lần hơn nữa sự nghiệp vẫn tiếp tục phát triển ở khắp nơi cho nên hắn tính toán lợi dụng cơ hội này hợp tác với Colline. Nếu như có thể thuận lợi có được sự ủng hộ của nhà họ Kha, như vậy hắn sẽ dễ dàng đoạt được quyền điều hành công ty.
“Thật tốt quá, vừa đúng lúc em cần anh thử đồ, anh xem tác phẩm của em một chút.” Cô ngẩng đầu trước ngực hắn,cô thật vui vì tác phẩm của cuối cùng cũng có thể cho hắn thử.
Sự hưng phấn hiện trên khuôn mặt cô, ánh mắt tỏa sáng lấp lánh.
Hắn hớn hở đồng ý bởi vì có thể làm cho quan hệ với cô càng thân hơn.
Đi theo cô vào phòng, cô lấy từ trong ngăn bàn ra quần áo mới tinh còn có áo khoác, mũ cùng giày.
“Mau thay đi, em không thể chờ được nữa, em muốn nhìn thấy anh mặc nhìn như thế nào.” Nhất định cực kỳ đẹp trai.
“Được.”
Nói xong hắn đứng trước mặt cô cởi áo polo màu xám ra, lộ ra lồng ngực cường tráng cùng bụng bằng phẳng.
Cơ thể hoàn mỹ của hắn làm cho Quan Ngân Hà nhìn chăm chú, cả khuôn mặt đỏ ửng, nhất thời quên mất phải đi ra ngoài mà đứng nhìn hắn chăm chú.
“Em không ngại nếu anh cởi quần dài ở đây chứ?” Hắn cười đắc ý, ánh mắt chớp chớp đầy gian đạo.
“A!... ...” Cô thết chói tai, xoay người, hai tay áp lên hai gò má nóng ran.
“Anh là bạn trai em, tương lai sẽ là người đàn ông thân mật với em, có cái gì phải để ý?” Hắn cố ý xông qua làm cho lồng ngực dán sau lưng cô, cánh tay dài ôm chặt hông cô, nhiệt độ cơ thể cách một lớp vải truyền đến cô, dụ hoặc cô.
“Ai Sâm, anh đã nói sẽ không làm loạn với em nhưng bây giờ không phải anh đang làm loạn sao.”
Người đàn ông này rõ ràng muốn quyến rũ cô, hại mặt cô đỏ rực, tim đập rộn lên.
“Ai nói em mê hoặc như vậy? Hại anh không thễ không làm loạn.” Giọng nói trầm thấp như sức quyến rũ chấn động bên tai cô, câu hồn cô.
“Không, không cần quyến rũ em, bây giờ em phải làm việc, không thể phân tâm.” Cô cố gắng bình tĩnh.
Hắn thở dài, nặng nề thở dài.
“Được rồi, vậy anh lập tức thay quần áo cho em xem."
Hắn buông cô ra, lui về sau hai bước, không hỏi cô có để ý nữa hay không, ở đằng sau lưng cô cởi quần dài, tiếng vải vóc va chạm vào nhau làm cho Quan Ngân Hà không dám lộn xộn nghiêng mắt nhìn.
“Được rồi,em có thể quay lại rồi.”
“Thật sự có thể rồi sao?” Hắn có gạt người hay không? Ngộ nhỡ cô quay lại nhìn thấy là cơ thể không mặc gì sẽ chảy máu mũi thì làm sao?
“Không nhìn anh muốn cởi ra.......”
Cô lập tức quay đầu lại nhìn thấy một người đàn ông tuấn tú mê người.
Áo màu trắng cổ chữ V cùng với áo khoác phong cách anh, nửa người dưới là quần da cùng với giày da, cô thiết kế ôn nhã, mặc trên người hắn quả là hoàn mỹ.
“Thế nào? Đối người mẫu không chuyên như anh có hài lòng không? Anh không làm hư thiết kế của em chứ?” Một tay đút trong túi quần da, hắn đi lại trước mặt cô, toàn thân hiện lên phong thái tự tin, tuyệt đối không khác gì người mẫu chuyên nghiệp.
“Rất tốt, anh rất tuyệt! Quá tuyệt vời.”
Cô vui vẻ ôm lấy hắn, rất hài lòng với tác phẩm mà mình làm ra, tâm tình của cô vô cùng kích động.
“Cô bé đáng yêu, anh biểu hiện mặt khác sẽ tốt hơn, em có muốn nhìn thử không?” Khát vọng của hắn đối với cô gần như đã bộc phát.
Quan Ngân Hà trong lòng hắn cười khanh khách,xem ra hắn đồi với cô là tận tâm hết sức.
“Không cần chỉ lo cười, trả lời anh có muốn nhìn không?” Thân thể lại lần nữa có phản ứng với cô làm cho hắn thống khổ.
“Không cần, để hôm khác đi.”
Cô thật hư làm hại hắn phải đi tắm nước lạnh.
Một buổi sáng tinh mơ Lôi Ai Sâm rời khỏi tiệm cơm của Colline sau khi ngủ lại.
Nửa tháng trước Colline đồng ý giúp hắn đoạt lại ngân hàng Phỉ Lâm đồng thời Colline cũng đưa ra điều kiện trao đổi.
Đó là sau khi thành công, Colline phải có được mười lăm phần trăm cổ phần của ngân hàng, trở thành cổ đông lớn thứ hai sau Lôi Ai Sâm, mặt khác sau khi thành công Lôi Ai Sâm phải giúp nhà họ Kha thành lập ngân hàng ở Seattle cho đến khi ngân hàng chính thức hoạt động mới thôi.
Lôi Ai Sâm cảm thấy yêu cầu của Colline không quá đáng, ngược lại cảm kích vì Colline đồng ý giúp đỡ hắn, vì vậy nửa tháng trước liền đưa Colline đến Pháp, mỗi ngày ngoài việc cùng Colline bàn kế hoạch lấy lại ngân hàng còn âm thầm giao tếp với các nhân viên trong ngân hàng.
Tính sơ qua đã hơn nửa tháng, cơ hội hắn gặp Quan Ngân Hà chỉ đếm trên đầu ngón tay, rõ ràng là hắn đã lạnh nhạt với cô.
Trước mắt kế hoạch của hắn với Colline tiến hành rất thuận lợi, Colline về Mỹ gửi tiền cho hắn, hắn tạm thời có mấy ngày để thở, có thể cùng Quan Ngân Hà bồi dưỡng tình cảm.
Vào một buổi sáng hắn cấp tốc lái xe về nhà trọ.
Trước tiên hắn phải thay quần áo đắt tiền ra sau đó đi gặp Quan Ngân Hà, trao cho cô một nụ hôn chào buổi sáng, nếu như cô rảnh, hắn muốn đưa cô đi du lịch, bây giờ tạm thời nghỉ ngơi.
Lôi Ai Sâm mới trở về thay quần áo xong đang muốn ra ngoài thì Quan Ngân Hà xuất hiện ở cửa phòng trọ.
“Chào buối sáng.” Sự vui mừng hiện ra trong mắt hắn nhưng ngay sau đó biến mất bởi vì nhìn cô không tốt lắm, sắc mặt tái nhợt, trên mặt còn đọng lại nước mắt. “Em khóc sao? Đã xảy ra chuyện gì?” Hắn lo lắng nhìn cô.
Cô phát hiện ra sao? Phát hiện ra hắn lừa cô, qua ại cùng cô với Allen? Chuyện này đã nửa tháng rồi, hiện tại hắn không liên lạc với Allen,
Hay là.......Không phải vì quan hệ với Allen Cát, cô phát hiện ra việc hắn giấu diếm thân phận của hắn sao?
Chết tiệt! Hắn chưa đủ dũng cảm để nói với cô chuyện liên quan đến việc hắn giấu diếm thân phận, chuyện đó có thể ngăn cản tình yêu của hắn với cô.
Nghĩ tới đây Lôi Ai Sâm bắt đầu lo lắng, sắc mặt vô cùng lo lắng.
“Ai Sâm, tác phẩm thiết kế của em bị bạn học ăn cắp, lại sớm đưa cho giáo viên hướng dẫn xem.......Em xong đời rồi! Em không còn thời gian đưa bài cho giáo viên hướng dẫn xem nữa, tuyệt đối sẽ bị giáo viên cho rằng em chép lại ý tưởng.......”
Chiều hôm qua giáo viên muốn các sinh viên trình diễn thử các tác phẩm mình đã thiết kế, một nam sinh đến từ Anh lại có tác phẩm giống y đúc tác phẩm của cô làm cô kinh ngạc.
Sau khi tan học cô chạy đi tìm bạn học kia tìm hiểu lại có được là sự châm chọ vì vậy hôm qua cô về nhà với khuôn mặt như đưa đám, tâm tình hoảng loạn.
Cô vẫn gọi điện thoại tìm hắn bởi vì điện thoại của hắn khóa máy nên không liên lạc được, cộng thêm mấy ngày trước quên đem theo chìa khóa nhà trọ của hắn cho nên không vào duocdj nhà hắn, tối hôm qua hắn vẫn chưa về nên cô chỉ có thể về nhà trọ của mình.
Đau khổ cả đêm sáng sớm cô liền chạy tới đây, thật may là có thể gặp hắn.
“Thật là ác!” Hóa ra sự việc là như vậy. “Nói cho anh biết, em muốn anh đối phó với hắn thế nào, anh sẽ giúp em.” Lôi Ai Sâm thoát khỏi tảng đá trong lòng, hắn ôm cô vào ngực an ủi.
Nếu như vậy có thể khiến cho hắn có được trái tim cô, để cô biết được thân phận thật sự của hắn mà không trách móc, hắn tình nguyện làm mọi việc vì cô.
Quan Ngân Hà trong lòng hắn lắc đầu, thút thít khóc “Anh an ủi em như vậy là được rồi.” Cô chỉ muốn tâm sự với ai đó, không muốn tạo thêm phiền toái cho hắn.
“Như vậy đi, anh xin nghỉ mấy ngày cùng em đi giải sầu.” Cô khóc thút thít làm cho hắn đau lòng, hắn quyết định thực hiện kế hoạch đi du lịch với cô.
Hắn quyết định đưa cô đi khỏi đây, trút bỏ ưu tư.
“Không cần đem theo quần áo, chúng ta sẽ mua trên đường đi.” Vào phòng lấy chìa khóa xe, trực tiếp đưa cô ra cửa.
“Như vậy có được không?” Cô không muốn hại hắn mất việc.
“Chuyện của anh em không cần lo lắng, em chơi vui vẻ là được.” Mấy ngày nay hắn chỉ cần đọi tiền Colline gửi tới, chỉ cần tiền đến tay hắn lập tức có thể phối hợp với Colline, diệt trừ kế hoạch cúa Jose.