"Chờ một chút!" Tống Hổ Thành vội vàng ngăn trở Lô Thắng Tung, nói: "Lô tiền bối, đối phó một người Tây dương này không để đến ngài phải ra tay. Hơn nữa đây là chuyện của Hình Ý Môn chúng ta, hay là để cho ta đi đấu với hắn cho!"
Lô Thắng Tung không thoải mái nói: "Ngươi đây là xem thường ta hay sao? Người Tây dương kia đang làm nhục tất cả người Trung Quốc chúng ta, lúc này sao lại còn có thể là chuyện riêng của Hình Ý Môn các ngươi? Tránh ra!"
Tống Hổ Thành đang muốn khuyên nữa thì Lô Thắng Tung đã bỏ qua hắn xông lên trên lầu trên. Tống Hổ Thành ngạc nhiên, nhìn Tống Thế Vinh như muốn hỏi ý.
Tống Thế Vinh nói: "Để cho hắn lên đi, lấy Lô môn chủ thực lực, hẳn là sẽ không bị người Tây dương dễ dàng đánh bại đâu, chúng ta trước hết cứu người. Hổ Thành, ngươi đi cứu Kỳ Lân xuống đi!"
Tống Hổ Thành lập tức "Dạ!" một tiếng lớn, liền xông tới chỗ Tống Kỳ Lân đang bị treo trên cao.
Bỗng nhiên bóng người chợt lóe, đã thấy Tỉnh Thượng Hùng Nhân kia quỷ mị chuyển mình đứng trước mặt Tống Kỳ Lân, võ sĩ trường đao như tia chớp từ thắt lưng xuất ra vung lên, ánh đao sáng như tuyết xẹt qua ngay trước mi mắt Tống Hổ Thành.