Thứ Nữ

Chương 119


Chương trước Chương tiếp

Lãnh Hoa Đình không có ở nhà, nên sáng sớm Cẩm Nương liền đi đến phòng của Tú cô, Lục Liễu sớm đã bị đưa trở về, nàng bị đánh hai mươi bản, đang dưỡng thương, trong phòng Tú cô nhất thời liền có hai người bệnh, Lục Liễu vốn phải trở về phòng mình ở, nhưng Cẩm Nương sợ không an toàn, nàng ta lúc này có thể được cho là nhân chứng có vết nhơ rồi, theo tính tình của Nhị lão gia kia, ăn thiệt thòi lớn như vậy, tất nhiên là muốn trả thù, cho nên, Cẩm Nương đem nàng cùng Tú cô đặt trong một phòng, ở ngay tại trong phòng Tú cô bỏ thêm cái giường, chiếu cố cũng thuận tiện chút ít, Lãnh Khiêm đã phái ám vệ ở sân nhỏ bên cạnh trông coi, người lạ bình thường cũng khó tiến vào.

Tú cô vẫn không thể đứng dậy, nửa người còn đang bị thương, mỗi ngày đều chỉ có thể nằm nghiêng, mỗi lần Cẩm Nương đến thăm nàng, cái mũi đều ê ẩm, muốn khóc, lại sợ Tú cô thấy được thương tâm nên cố chịu đựng, hôm nay cũng như thế, Phong nhi vén rèm lên, Cẩm Nương ở ngoài cửa chứng kiến mặt Tú cô tái nhợt, lông mày cau lại, cánh tay thò ra khỏi áo ngủ bằng gấm bởi vì bị thương mà quấn đầy băng, nhìn giống như một khúc gỗ.

Cẩm Nương sau khi hít sâu một hơi mới đi vào, ở bên giường của Tú cô ngồi xuống, sau đó sờ khuôn mặt tiều tụy của Tú cô.

Tú cô đang ngủ, Cẩm Nương vừa sờ thì nàng liền tỉnh lại, nhìn thấy Cẩm Nương, lông mày đang nhíu lại liền giãn ra, “Thiếu phu nhân hôm nay tinh thần nhìn không tệ, ngày đó chắc là Tam cô nương gả đi rất nở mày nở mặt a.”

Cẩm Nương cười gật đầu nói: “Ừ, Tam tỷ phu là người không tệ đâu, Tam tỷ đi qua nhất định sẽ sống tốt.”

Tú cô nhẹ gật đầu, đầu hơi ngẩn lên, Cẩm Nương nhanh chóng cầm cái gối dựa, cẩn thận đem nàng nâng dậy một chút, để cho nàng tựa trên gối dựa.

Mặt mày của Tú cô đều là ý cười, ánh mắt lại xa xôi, “Năm đó, Tam di nương được sủng ái một đoạn thời gian, nhưng là người không có kiêu ngạo, tuy nói so Nhị phu nhân nhìn mạnh mẽ hơn một chút, nhưng thực sự vẫn là cái số khổ, sinh ra Tam cô nương xong, thì toàn bộ tinh thần tập trung vào trên người Tam cô nương, ngược lại đã dạy dỗ ra một cô nương tính tình tốt, ngươi khi còn bé vô cùng ngây ngô, Tam cô nương muốn cùng ngươi giao hảo, ngươi luôn nhàn nhạt, lúc nương ngươi theo đại lão gia đi biên quan, có lúc thật sự không có cơm ăn, ta cũng sẽ mang theo ngươi đi chỗ Tam di nương lấy một chút thức ăn, khi đó Tam cô nương sẽ đem chén cơm nhỏ chia một nửa cho ngươi.”

Cẩm Nương sớm không nhớ rõ những thứ này, nhưng nghe nói lại liền cảm thấy ấm áp, Trinh Nương xác thực là người dịu dàng lại thông minh, nhìn xem như ôn hòa vô hại, kì thực cũng là người không chịu thiệt thòi, chỉ là đáy lòng nàng lương thiện, không có ý hại người mà thôi, nghĩ đến mấy ngày trước đây, lúc nàng lại mặt, mình bởi vì bệnh, cũng không có cơ hội cùng nàng trò chuyện thật tốt, sau ngày mười lăm, sợ là mình phải xa nhà rồi, muốn gặp lại cũng khó khăn, nhất thời nàng rất muốn gặp lại Trinh Nương một lần, hiện tại Lãnh Hoa Đình còn không có trở lại, nàng lại nhớ lại chuyện hôm nay hắn phải vào triều, trong nội tâm liền có chút lo lắng, Tú cô thấy vậy nhân tiện nói: “Nghe nói Thiếu phu nhân muốn đi phía nam, chuẩn bị mang mấy người đi theo vậy?”

Cẩm Nương bị hỏi khẽ giật mình, phục hồi tinh thần lại cười nói: “Còn chưa nghĩ ra đâu, ngài đang bệnh, Tứ nhi bị thương cũng chưa có tốt, Phong nhi thì phải dẫn đi rồi, nàng hiện tại hầu hạ tướng công cũng đã quen tay, mang theo còn có thể giúp ta dòm ngó chút sự tình, Mãn Nhi ngây ngốc một chút, nhưng thành thật, định để lại trong sân giữ nhà. Lại nói tiếp, thật sự không biết phải mang ai đi mới tốt, Phượng Hỉ quá non nớt một chút, đi ra ngoài sợ là không chưởng quản nổi công việc, người xem Thanh Ngọc thế nào, thương thế của nàng ngược lại là không nặng lắm.”

Cẩm Nương đem nha đầu hơi có thể diện trong phòng liền nói tất cả xong thì mày nhíu lại, thực cảm thấy đến lúc cần người sử dụng thì lại thiếu.

“Tâm cơ quá nặng, vẫn là đừng dẫn theo a, nếu không ngươi dẫn theo Yên Nhi kia đi thôi, hôm nay Nhị thái thái cũng đi rồi, có lẽ Tam thiếu gia sẽ đối đãi với tỷ tỷ của nàng cực kỳ tốt, hơn nữa có mang đã bốn năm tháng, tỷ nàng sẽ được thăng vị, thì nhà mẹ đẻ cũng có người chiếu ứng, Yên nhi cũng không cần lo lắng nữa, ngươi lại từng cứu nàng ấy, hẳn là người trung tâm, ta nhìn nàng ấy cũng lanh lợi, không tệ.” Tú cô nghe xong liền đề nghị.

Cẩm Nương hơi nhíu mày, đối với Tú cô nói: “Để ta xem lại, đến ngày mai phải đưa tang cho Nhị thẩm rồi, ta trước tiên dẫn nàng đi đông phủ một chuyến, quan sát thêm chút ít rồi nói sau.”
...


Bình luận
Sắp xếp
    Loading...