- Giang Sơn tiểu thư, tôi an bài khách sạn tốt nhất ở Capetown, đứng ở trong phòng có thể thấy bờ cát cùng biển khơi, tin là cô sẽ thích.
Xe chạy nhanh cách xa sân bay, nụ cười trên mặt Miêu Tử Long luôn luôn không ngừng, khi cùng cô gái nói chuyện, đồng thời hắn cũng liều mạng thôi miên chính mình, khiến suy nghĩ trong lòng mình, tất cả cũng đều là ca ngợi cô gái.
- Cám ơn, nhưng Miêu tiên sinh, người Gypsy chúng ta thích nhất lưu lạc, chỗ anh có lều trại không?
Cô gái lộ ra tươi cười trên mặt, cô đúng là có siêu năng lực đọc tâm, nhưng người khác không biết là, loại năng lực này cũng là cần trả giá thật nhiều, sau mỗi lần sử dụng, cô gái đều cảm giác được mỏi mệt dị thường, thậm chí có thể nhận thấy được nguy cơ với tính mạng của mình.
Cho nên Miêu Tử Long lo lắng căn bản chính là dư thừa, cô gái sẽ không rỗi rãnh không có việc gì mà luôn luôn đi tra xét suy nghĩ trong lòng hắn, nếu quả thật làm vậy, chỉ sợ cô cũng không thể sống đến hiện tại.
- Giang Sơn tiểu thư, trị an Capetown không tốt, tôi nghĩ... cô không muốn đi cùng kẻ lang thang làm bạn chứ?