Thế Giới Có Chút Ngọt
Chương 27: Mới ở cùng nhau liền 3p?
*3P = threesome: Hoạt động tình dục giữa 3 người.
*Phong quyết định rồi: MT và TC xưng tôi gọi cậu, còn MT đối với NKD tôi - cậu, NKD đối với MT cũng là cậu - tôi luôn.
Quảng Lý cao gầy mang dép, vặn vẹo lưng, tay che miệng đang ngáp từ trong nhà đi ra, ngồi lên xe, Ngũ Khu Dương nhìn Quảng Lý chê trách: "Cậu có thể chăm chút nhan sắc một chút hay không? So với người châu Phi không khác bao nhiêu. Mùa đông lạnh rét cậu chỉ mang dép không cảm thấy lạnh à? Còn nữa, cậu bao lâu đã không có rửa mặt vậy? Lão Tử có thể thấy mặt cậu ngày càng dày lên."
"Tôi không muốn lãng phí thời gian. Có chuyện gì đã xảy ra với tóc của cậu vậy?" Quảng Lý trực tiếp đâm trúng nỗi đau của Ngũ Khu Dương. Vừa nhắc tới chuyện này, khóe mắt Ngũ Khu Dương đã có lệ.
Quảng Lý: học xong trung học đệ nhị cấp bị linh cảm dẫn dắt quyết định làm một nghệ thuật gia. Hắn ngày ngày vùi ở trong nhà vẽ vẽ, nhưng mà cũng có chút thành tựu, ở trong nước cũng coi là có chút danh tiếng. Chẳng qua là tính tình quá ảm đạm, đối với tình yêu có chút bi quan, đối với cuộc sống thái độ cũng rất tuyệt vọng, cũng không biết như thế nào lại cùng Thần Cách trở thành bạn bè.
Ngũ Khu Dương không muốn nhắc lại chuyện bi thương này, chẳng qua là có chút hận nhìn Thần Cách một cái, lại hỏi Quảng Lý: "Cậu rốt cuộc mấy tháng không có ra khỏi nhà, cậu vẽ tranh chắc cũng nhiều, chân chính có thể bán bao nhiêu tiền?"
"Đó là bởi vì tớ còn chưa có chết. Nếu tớ chết thì những bức tranh này càng có giá trị hơn. Này Cách, có muốn tớ đưa cậu mấy bức tranh không?"
"Đừng đem cái loại đồ xui xẻo đó đưa tớ."
"Này này, Thần Cách, sao cậu vẫn còn vô tình như vậy?"
"Hắn chỗ nào coi là vô tình? Hắn rất tình cảm a. Tớ cho cậu biết một bí mật lớn, hắn cùng một người nam sinh tên là Mạc Tạp, chú ý là nam nha ~~~." Ngũ Khu Dương chưa nói xong, quay đầu hướng Quảng Lý nháy mắt.
Quảng Lý cũng không phản ứng nhiều lắm: "Vậy thì thế nào? Dù sao đến cuối cùng cũng sẽ phải chia tay. Yêu, đơn giản chính là cuối cùng phản bội đối phương, chán nản đối phương, cắt JJ của đối phương, ngoại tình, tự sát, vui qua đường."
"Dừng lại, cậu đừng đem bệnh bi quan lây cho tớ. Tớ còn có rất nhiều ngày phong lưu sung sướng muốn trôi qua. Cách, đi chỗ nào ăn?"
"Chỗ nào cũng được!"
"Bất kể là đi chỗ nào ăn, cũng sẽ có thịt heo nhiễm bệnh, vi khuẩn E.Coli, sau đó sẽ kí sinh trong thân thể chúng ta, gây bệnh cho con người."
"Cậu nói nữa tớ sẽ đem cậu đá xuống xe!" Ngũ Khu Dương không thể nhịn được nữa.
============F===========
Sáng sớm ngày hôm sau, Ngũ Khu Dương bị tiếng chuông điện thoại đánh thức. Hắn từ trên ghế salon mơ hồ ngồi dậy, thật là, để cho một mỹ nam như vậy ngủ trên ghế sa lon, phòng khách cũng bị Quảng Lý chiếm.
"Người nào sáng sớm gọi điện thoại tới đây a, phiền chết." Ngũ Khu Dương cầm điện thoại của Thần Cách lên, thấy điện thoại hiển thị tên người gọi là "Ngu Ngốc", xem ra Mạc Tạp yêu Thần Cách nhiều hơn Thần Cách yêu Mạc Tạp. Ngũ Khu Dương cười gian chơi trò ác độc, nhận điện thoại.
Đầu này Mạc Tạp thật vất vả để lấy dũng khí gọi điện cho Thần Cách. Cậu nghĩ, nếu là người yêu, cậu cũng có đặc quyền gọi điện thoại cho bạn trai. Mặc dù vẫn có chút bất an, Mạc Tạp cùng Thần Cách lui tới, từ sâu trong nội tâm có chút tự ti. Cậu luôn cảm thấy mình không xứng với Thần Cách, bất kể phương diện nào mà nói cũng không xứng.
"Này, có chuyện gì?" Bên đầu điện thoại kia thanh âm khàn khàn từ tính, còn mang theo thẹn thùng ghê tởm.
Mạc Tạp nghe được câu nói này cũng biết khẳng định không phải là giọng nói của Thần Cách. Biến thái như vậy, trừ Ngũ Khu Dương còn có ai. Mạc Tạp chỉ tương đối ngu ngốc khi ở trước mặt Thần Cách, còn ở trước mặt những người khác cậu cũng coi là một người khôn khéo.
"Ngũ Khu Dương, điện thoại của Thần Cách sao cậu lại cầm?" Bởi vì cùng Ngũ Khu Dương cũng coi là nhiều lần tiếp xúc, hơn nữa hắn lại là bạn tốt của Thần Cách cho nên Mạc Tạp nói chuyện cũng không có cảm thấy lúng túng như trước kia.
Ngũ Khu Dương không nghĩ tới mình ngụy trang thành như vậy vẫn bị phơi bày: "Cậu thật là, sớm như vậy đã quấy rầy chuyện tốt của chúng tôi rồi."
"Chuyện tốt gì?"
"Ghét, hỏi rõ như vậy, đương nhiên là loại chuyện đó rồi."
"Cậu đừng dùng loại thanh âm kinh tởm như vậy để nói chuyện được không? Trước kia là con người bình thường, thế nào bây giờ lại biến thành một người chuyên lừa gạt như vậy, lại còn gạt người rất ưu tú nữa. Sao không đi Nhật Bản phát triển a, chết nương nhờ Trung quốc làm gì?" Mạc Tạp miệng không buông tha người, mặc dù Mạc Tạp tin tưởng Thần Cách, nhưng mà, còn không nhịn được suy nghĩ lung tung, suy nghĩ lại một chút. Ngũ Khu Dương có gương mặt giống như một người phụ nữ xinh đẹp, có lẽ tối hôm qua Thần Cách cảm thấy hối hận vì yêu mình, sau đó tìm Ngũ Khu Dương để giải quyết nhu cầu. Không thể nào! Mạc Tạp mình sao lại trồng ý nghĩ có chút buồn cười, Thần Cách đúng là nhìn người rất kém cỏi, lại để ý loại người xinh đẹp này.
Ngũ Khu Dương mặt trầm một đoạn lớn, xem ra hai người đều độc lưỡi nhất tộc.
"Tôi chính là loại thanh âm này, ai kêu tối hôm qua chơi quá điên cuồng, cổ họng cũng khàn!"
"Cậu lời này có ý gì?"
"Ba người chúng tôi đã cùng ân ái với nhau!" Vừa nói Ngũ Khu Dương chạy đến phòng khách, đẩy đẩy Quảng Lý đang ngủ say: "Nói một vài câu đi, nhanh lên!"
"Sáng sớm biết nói cái gì, tôi đối với cậu không có hứng thú, đừng quấy rầy ta. Ngay cả Cách cũng bị cậu lây bệnh, tôi muốn chết một cách lành lặn." Quảng Lý quay người sang một bên ngủ thiếp đi.
Giọng nói này Mạc Tạp cho tới bây giờ chưa từng nghe qua: "Cái này, đây là người nào a?"
"Một nhân vật trong trò chơi 3P của chúng tôi."
"Cậu để cho Thần Cách nghe điện thoại." Mạc Tạp cũng lười cùng Ngũ Khu Dương nói bậy.
"Tối hôm qua hắn mệt nhọc, cậu cũng biết thể lực hắn rất tốt."
Lời này cũng làm cho Mạc Tạp đỏ mặt: "Tôi, tôi làm sao biết?"
"Này, cậu còn không biết. Xem ra sau này cậu phải tăng cường rèn luyện thân thể a, nếu không sau này làm sao thỏa mãn được Cách."
Điện thoại đầu này Mạc Tạp rất nhanh đỏ mặt: "Cậu bán một cái mông. Nói càn cái gì vậy, tôi, cậu, cậu đã biết chuyện của chúng tôi ?"
"Thần Cách cũng đã nói cho chúng tôi biết hết rồi, còn đem tất cả chi tiết chuyện tối hôm qua của các cậu đều nói một lần." Ngũ Khu Dương lại nói bừa.
"Hắn đã nói gì? Tôi mới không mặt dày mày dạn giống hắn thú tội. Cậu đừng nghe hắn nói lung tung, Thần Cách thật không biết xấu hổ mà!" Mạc Tạp có chút kinh ngạc, chuyện giống như vậy không phải là càng ít người biết càng tốt sao, tự làm khó mình. Mình có được hắn cũng coi như một chuyện tốt, kì diệu đi. Nhưng là mình đây chỉ đi theo cản trở hắn mà thôi, không phải sẽ để cho hắn bị xem thường sao? Mạc Tạp một mực nghĩ như vậy, dù sao khoảng cách của hai người là chênh lệch rất xa.
Ngũ Khu Dương thuận đằng sờ dưa, tiếp tục đùa giỡn: "Hắn đã nói như vậy. Hắn nói anh xin hắn hãy nói yêu anh đi, còn ôm hắn, khóc lóc, nghĩ đến chuyện gạo sống nấu thành cơm chín, thịt tê dại đến chết."
"Không có! Không có! Không có! Tôi chỉ nói với hắn là tôi thích hắn, ai nói yêu? Người nào thịt đã tê rần? Người nào làm những chuyện không biết xấu hổ kia chứ? Hắn bịa đặt, cậu để cho hắn nghe điện thoại!"
"Bây giờ cậu ấy đang ngủ, tôi cũng không can đảm đi đánh thức cậu ta dậy. Được rồi, tôi cũng muốn ngủ, có chuyện gì một hồi nói sau. Ngày hôm qua thức rất khuya, giờ rất mệt mỏi." Nói xong Ngũ Khu Dương cúp điện thoại.
Xem ra tất cả đều là một trò đùa quái ác.
Lúc Thần Cách rời giường đã là buổi trưa, Ngũ Khu Dương cùng Quảng Lý đã đi rồi. Lúc này bên ngoài có người nào đó gõ cửa không ngừng, Thần Cách mở cửa: "Ồn ào chết!"
Cửa vừa mở ra, Mạc Tạp nhìn Thần Cách ăn mặc có chút không chỉnh tề, mới vừa tỉnh ngủ, lộ ra hơi thở lười biếng, mặt cậu lại liền đỏ lên.
Thần Cách dùng chân khẽ đá Mạc Tạp một cái: "Này, ngẩn ngơ đứng ở đó làm gì, đi vào!"
Mạc Tạp thiếu chút nữa bị khung cảnh trong nhà làm cho quên mất chuyện chính sự: "Cậu hủy hoại danh dự của tôi làm gì? Tôi cũng không một mực nói yêu cậu, còn, còn cầu xin cậu, càng không có muốn cùng cậu gạo sống nấu thành cơm chín, ai muốn với cậu cùng nhau nấu. Nói chuyện chịu một chút trách nhiệm có được hay không?"
Đầu tiên đã nói một câu kỳ quái như vậy, Thần Cách pha cho mình một ly cà phê: "Cậu rốt cuộc đang nói cái gì?"
"Còn ở đây giả bộ không hiểu, Ngũ Khu Dương cũng nói với tôi rồi."
"Cậu thật là ngu ngốc a, lời của cậu ta cậu cũng tin. Tôi chỉ nói với hắn chúng ta đang yêu nhau."
Mặc dù lời nói không đúng vào trọng tâm, nhưng mà Mạc Tạp nghe được câu nói sau cùng của Thần Cách, trong lòng vẫn dâng lên một cảm xúc khó tả, lại nói thẳng như vậy, còn có chút ngượng ngùng không vậy?
Nhưng nghĩ tới mình lại bị Ngũ Khu Dương hạ lưu dùng chiêu bỉ ổi gài bẫy, Mạc Tạp liền có chút tức giận. Nhưng mà suy nghĩ một chút cũng là Thần Cách không giống miệng của nhiều người nói. Như đã nói qua, gặp chuyện gì liên quan đến Thần Cách cậu đều dễ dàng để xảy ra một sai lầm chí mạng.
"Cứ coi như cậu chưa nói gì đi, nhưng cậu thật là một người không trong sạch. Rõ ràng hôm qua mới ở bên tôi, không bao lâu liền bên người khác."
Thần Cách cau mày, nhấp một hớp cà phê, tên Ngũ Khu Dương này rốt cục còn nói cái gì nữa.
Mạc Tạp nói tiếp: "Ngũ Khu Dương nói các cậu ngày hôm qua ở chỗ này làm chuyện đồi bại đó, nói cậu thể lực không ngừng. Còn nữa, cậu ta còn nói cậu tồn tại một vấn đề nghiêm trọng, chưa đầy 30 giây đã tràn ra ngoài rồi." Mạc Tạp cười nhỏ, đừng tưởng rằng chỉ có Ngũ Khu Dương sẽ lợi dụng Thần Cách đùa giỡn mình.
(Phong: Ý nói Thần Cách bị chứng xuất ti*h sớm đó mà^^)
Lần này Thần Cách cầm ly cà phê nắm thật chặt, Ngũ Khu Dương tên khốn kiếp này. Cũng đúng, chuyện quan chuyện của đàn ông như vậy, cũng không có đạo lý không tức giận.
Mạc Tạp đứng ở bên cạnh: "Nhanh đi chữa trị cho cậu, hắn đã kêu tôi như vậy a. Đem cậu nói không giống đàn ông, cậu phải duy trì tôn nghiêm đàn ông của mình."
Thần Cách để ly cà phê xuống, đi lại gần cửa: "Ừ, chuyện như vậy là phải làm cho rõ ràng!"
"Đúng không, tôi đã nói rồi."
Thần Cách đi tới cửa, lấy tay nhẹ nhàng ngắt một cái đem cửa khóa trái, ôm tay xoay người. Mạc Tạp tựa hồ thấy sau lưng Thần Cách là một luồng không khí tà ác.
Mạc Tạp cảm thấy có cái gì không đúng: "Cậu làm gì thế?"
Thần Cách khom người đem Mạc Tạp gánh trên vai đi tới hướng phòng: "Dùng cậu để làm sáng tỏ chuyện này là được rồi."
"Gì?" Mạc Tạp bị treo trên vai của Thần Cách giùng giằng: "Cầm thú, cậu để tôi xuống, ai muốn cậu giải thích. Tôi đang lừa gạt cậu, Ngũ Khu Dương không có nói như vậy, là tôi bịa đặt. Cứu mạng!"
Thấy Thần Cách không phản ứng gì Mạc Tạp còn nói: "Đừng, cậu hãy nghe tôi nói. Đây chính là lần đầu tiên của tôi, cho nên hãy chọn một ngày tốt để làm đi. Nhất định phải là một ngày ý nghĩa tôi mới tình nguyện dâng cái quý giá của mình cho cậu. Này, cậu ngược lại hãy nghe tôi nói a."
"Vừa đúng lúc mới vừa thức dậy còn chưa có mặc quần áo tử tế, thật thuận tiện."
"Cậu cũng quá coi thường lần đầu tiên của tôi. Đây là lý do quỷ quái gì vậy, chỉ có một mình cậu thuận tiện, để tôi xuống đi!"
Thần Cách đem Mạc Tạp ném tới trên giường, người này khí lực thật là mạnh. Mạc Tạp đỏ mặt, liều mạng hướng góc giường lui, bị Thần Cách kéo tới: "Đừng mắc cỡ, mau cỡi." Nói xong không để ý tới tiếng Mạc Tạp đang thét lên như tiếng heo bị đâm họng, Thần Cách từng cái từng cái một cởi bỏ quần áo của Mạc Tạp.
Mạc Tạp có trồng cảm giác khóc không ra nước mắt. Cậu đã từng lên kế hoạch muốn ở thời điểm tốt nhất đem lần đầu tiên dâng cho hắn, tỷ như lễ tình nhân gì đó, đáng tiếc loại này ảo tưởng biến thành nước mắt, giống như một bình hoa vỡ tung, bể tan tành, nước chảy đầy đất.
Truyện hot hiện nay
Bình luận
Sắp xếp