Lúc nha hoàn đóng cửa lại, lại trộm nhìn lén hai người trong phòng một cái, đại nhân đối với công chúa xưa nay yêu thương hết mức, những ngày qua lại... đột nhiên thấy Hạ Tang liếc mắt nhìn lại, nàng cả kinh, không dám nhìn nữa, vội vàng đóng cửa lại.
Hai người ngồi hai bên bàn, Hạ Tang trầm mặc đang ăn cơm. Ngọc Trí lo sợ nhìn hắn, cắn môi một hồi lâu, rốt cục kềm nén không được, cúi đầu tiếng gọi, Hạ Tang.
Hạ Tang không có trả lời, tiếp tục vùi đầu ăn cơm.
Ngọc Trí giậm chân một cái, nức nở nói: "Ta đã hối hận đủ rồi, ngươi đừng không để ý tới ta."
Nam nhân đối diện vẫn mặt mày lãnh đạm như cũ.
"Ngươi nếu không để ý ta, ta sẽ không ăn cơm." Ngọc Trí khẽ cắn răng, nói.
Hạ Tang cười lạnh một tiếng, đặt chén xuống, đẩy cửa đi ra ngoài.