Sử Thượng Đệ Nhất Hỗn Loạn

Chương 126: Chứng hôn


Chương trước Chương tiếp

Có hai tên "không thể nói" làm cơ sở, hành động của chúng tôi tối này đã thành công một nửa, vậy nên hai câu không thể nói của Lệ Thiên và lão Vương là gì, chỉ sợ vĩnh viễn cũng không biết....

Kỳ thật Vương Dần vị tất không có gì "không thể nói", hắn chỉ lười nghĩ thôi, tôi cũng không tin ai đó có gì không muốn cho người khác biết. Tôi bỗng nghĩ tới nếu đột nhiên có một ngày có tên giống tôi y như đúc tới nói là tôi chuyển thế, lại nói gì đó làm tôi tin tưởng, tôi cân nhắc một hồi cũng nghĩ ra vài câu, vậy là... ừ, không thể nói, không thể nói.

Lão Vương thu phục Phương Tịch: "Chú ngẫm lại lời của anh, thu binh hay không thu?"

Phương Tịch nhìn thủ hạ, đứng lên trịnh trọng: "Anh quyết định rồi, thu binh."

Thạch Bảo nói: “Chúng ta đi đâu, nhiều huynh đệ như vậy đi theo, không thể để họ tự sinh tự diệt chứ."

Tôi nói: "Chuyện này có thể tìm người Lương Sơn thương lượng, chỉ cần mọi người vừa lui binh, bọn họ cũng phải tìm đường ra, không thì trước tiên cứ thương lượng với Lương Sơn."

Phương Kiệt hừ hừ : "Chẳng lẽ muốn sống nhờ nhà người sao?"

Phương Tịch: "Cũng không phải vậy, có thể cùng mọi người là huynh đệ, phân gì cao thấp?"

Tôi phát hiện Phương Tịch quả là người nói gì làm đó, so với Lý Tự Thành gì gì đó tốt hơn nhiều, Lý Tự Thành là một chính trị gia thất bại, Phương Tịch mới chính thức là hảo hán, tôi phỏng chừng anh ta mà ở gần Sơn Đông, có khi sớm đã bị Tống Giang "kiếm" lên núi rồi.

Lúc này, hai Vương Dần thản nhiên trở lại, tôi hỏi: “Thế nào?"

Cổ trang Vương Dần số 1 thực tùy tiện nói: “Ướm thử qua, là huynh đệ."

Hai Bàng Vạn Xuân cũng chuyện trò vui vẻ đi về, tôi lại hỏi: "Hai người sao?"

Bàng Vạn Xuân số 1 cười vui: "Lúc này không sầu lo không đối phó được Hoa Vinh rồi."

Tôi ngạc nhiên: “Đối phó Hoa Vinh làm gì, Phương đại ca đã quyết định thu binh rồi."

Đặng Nguyên Giác cùng Bảo Kim cười nói: "May mà hai ta không đánh, bớt được bao nhiêu sức."

Lệ Thiên số 2 nói số 1: "Giờ hoàn toàn tin tưởng chưa, cảnh cáo một câu, đối xử tốt với mấy bà vợ một chút. Đời này mày sướng, kiếp sau là báo ứng của tao."

Lệ Thiên số 1 nói: "Sao mày không mang bớt 2 con đi?"

Lệ 2: "..."

Lập tức 12 đại thiên vương cùng 2 Phương Tịch gặp nhau ồn ào náo nhiệt, hàn huyên um sùm, mãi sau đó mới bắt đầu thương lượng công việc sau này, Phương Tịch hỏi: "Nếu hai nhà lui binh, còn phải xử lý nhiều chuyện đoạn hậu, tôi thấy cần gặp Tống Giang một lần."

Phương Kiệt thấy thúc thúc đã quyết, cũng không có nhiều lời, nhìn bọn tôi lo lắng: "Thúc thúc, an toàn hay không?"
...



Bình luận
Sắp xếp
    Loading...