Quan Hệ Bị Phạt Đứng Cùng Nhau

Chương 52


Chương trước Chương tiếp

“Hửm? Dù gì thì cũng còn mấy ngày nữa, cũng được.” Kiều Sanh ngồi dậy, kề sát Phó Dư, “Coi như là một trong những món quà sinh nhật đi~”

Cô chủ động hôn anh, bám vào cổ anh, liếʍ môi anh giống hệt như chú mèo con.

“Chuẩn bị xong chưa?” Phó Dư kéo cái mông nhỏ của cô, tách hai chân cô ra rồi ôm nửa người cô dậy, hôm nay anh thật sự chịu đựng không nhỏ: “Bé cưng à? Em không sợ sao?”

Kiều Sanh thực sự có chút sợ hãi về việc mất trong trắng, trước kia cô từng tra trên mạng về việc mất trong trắng, hầu hết đều nói rằng lần đầu sẽ rất đau, nếu như người nam chưa mất thì trải nghiệm còn tệ hơn. Nhưng cô thích Phó Dư lắm, người đàn ông mà cô rung động trong chớp mắt.

“Vậy anh làm nhẹ một chút.”

Phó Dư ôm cô, vừa hôn vừa dùng tay mở rộng, trải qua một lần cao trào lỗ nhỏ vừa ướt vừa mềm, ngón tay dễ dàng đi vào, dần nhanh hơn đến trước ngón thứ ba, khi đến ngón thứ tư, Kiều Sanh bắt đầu kêu đau.

“Ư ưm, căng quá, A Dư.” Ngón tay cấu vào vai anh, hằn lên những vết móng tay, Kiều Sanh ngẩng đầu lên, chiếc cổ mảnh khảnh của cô ngẩng lên tạo thành một độ cong đẹp đẽ, yếu đuối mà mĩ lệ.

“Ngoan nào, sẽ ổn thôi.” Phó Dư nhẹ nhàng hôn lên xương quai xanh của cô, hút vào một cái rồi lại một cái để lại vết màu hồng nhạt.

Cô bị đè lên giường, sắc đỏ bừng trải đầy trên khuôn mặt nhỏ nhắn, miệng nhỏ thì thở hổn hển đến mức chảy mồ hôi nóng, tóc dài xõa tung trên giường, diễm lệ vô cùng.

“Em yêu, anh đi lấy bao đã nhé.” Phó Dư sờ lên khuôn mặt ửng hồng của cô, lau khô mồ hôi trên trán cô, đi đến vali lấy áo mưa an toàn.

Áo mưa anh đã chuẩn bị lâu rồi, ngoài áo mưa ra anh còn chuẩn bị thêm bôi trơn ở trong.

Anh dùng răng xé vỏ, hít một hơi, ngón tay thon dài nắm lấy, Phó Dư nhìn Kiều Sanh đang mê man, cúi đầu đeo lên.

“Em yêu.” Phó Dư kề lên: “Đừng sợ.”

Anh giữ tay cô và siết chạy tay cô không cho cô bỏ chạy; dươиɠ ѵậŧ của anh đang đập bên ngoài âʍ ɦộ của cô, chọc chọc như để thăm dò.

Anh đóng đinh cô dưới thân mình, tách lỗ nhỏ đã mở rộng từ trước, tiến vào vùng đất huyền bí mà anh đã khát khao từ lâu từng chút một.

Anh ngậm lấy môi cô, động tác chậm rãi nhẹ nhàng hơn, thịt ở âʍ ɦộ giống như đang hút lấy côn ŧᏂịŧ của anh giống như một cái miệng nhỏ, ẩm ướt trơn nhẵn, mềm mại mà ấm áp, siết chặt anh, càng đi vào trong thì càng chặt, anh thoải mái thở ra.

“Hức, hức, lớn quá, chậm lại một chút đi, A Dư.” Viền mắt Kiều Sanh bắt đầu ngấn nước, viền mắt đỏ hoe trông đáng thương vô cùng, khóc lóc van xin dưới thân anh, Phó Dư càng thêm hưng phấn.

“Bé à, thả lỏng, thả lỏng đi, đừng siết chặt thế.”

Kiều Sanh bị đau vì căng ra nên bất giác hút lấy, âʍ ɦộ còn trinh nhỏ của cô đang quấn chặt lấy dươиɠ ѵậŧ đang tiến lên của anh, vừa sướиɠ vừa đau, xém chút nữa thì vắt kiệt tϊиɧ ɖϊ©h͙ của anh.

Anh xoa ngực cô, dỗ dành điểm mẫn cảm trên người cô, cố gắng làm cho cô mềm ra, xoay lưỡi quanh đầu nhũ hoa của cô, và dùng ngón tay xoa nắn âʍ ѵậŧ của cô, mang lại cho cô nhiều kɧoáı ©ảʍ.

“Anh vào nhé.” Nhân lúc cô đang thả lỏng, Phó Dư áp môi mình lên môi cô, chặn lại tiếng rên của cô, dùng lực trên eo, uối cùng xuyên thủng lớp màиɠ ŧяiиɧ mỏng manh, côn ŧᏂịŧ xông vào chỗ sâu nhất và chạm vào huyệt tâm.

“Ư… ha…Đau quá.” Kiều Sanh rêи ɾỉ, cảm giác đau đớn và khó chịu ở hạ bộ bị côn ŧᏂịŧ xé toạc khiến cô cau mày.

Tuy đã khuếch trương rất lâu, nhưng dươиɠ ѵậŧ của Phó Dư thực sự quá lớn, âʍ ɦộ của cô nhỏ, quá trình này vẫn còn đau hơn.

“Xong rồi xong rồi, vào được rồi.” Phó Dư hôn lên giữa lông mày của cô, Phó Dư vẫn chưa động, chờ cô thả lỏng.

Anh cũng không dễ chịu gì, lỗ huyệt lúc nào cũng cầm lấy côn ŧᏂịŧ bởi vì đau đớn, anh cũng rất đau, lại vì đây là lần đầu, sau khi chờ Kiều Sanh thả lỏng, lỗ nhỏ cũng giãn ra, mới từ từ đút vào mười mấy lần, lúc trước tϊиɧ ɖϊ©h͙ không bắn ra, không kìm được mà xuất tinh, áo mưa đón lấy tϊиɧ ɖϊ©h͙ nóng hổi, hơi nóng truyền đến huyệt hoa, lỗ nhỏ lại co rút.




Bình luận
Sắp xếp
    Loading...