Phiêu Miễu Chi Lữ

Chương 112:


Chương trước Chương tiếp

Vị trí địa lý của cỗ Truyền Tống Trận tại Thản Bang Tinh phi thường kỳ lạ, tọa lạc trong dãy núi ở Thiên Lộ thảo nguyên, ở trên không trung có thể dễ dàng phát hiện. Đó là một ngọn núi giống như làm bằng đá, bốn phía đều là nham bích, trên đỉnh núi có một tảng đá bằng phẳng rất lớn, người bình thường không cách nào đi tới được, ước chừng chỉ có người tu chân mới có thể đến đây.

Triệu Hào và Hồng Thiêm thống lĩnh mọi người tìm đến nơi đây, bọn họ đáp xuống dưới chân ngọn núi, chờ đợi mấy người Lý Cường trở lại.

Vẻ mặt Triệu Trì rất hưng phấn, rời nhà lâu như vậy, bây giờ rốt cuộc có thể đi trở về. Nội tâm của Triệu Hào rất kích động, chỉ huy mọi người an bài doanh trại. Trong lòng Hàn Tấn hết sức cảm khái, nói: " Được về nhà rồi, lão gia tử, trở lại kinh thành, lão nhân gia phải đến Vị Nguyên tiêu cục đó."

Triệu Hào cười nói: " Huynh đệ, nhất định rồi. Thật lâu đã không được nhìn thấy tôn nhi, không biết bọn họ đã thế nào nữa."

Triệu Trì ở một bên cười nói: " Thật ra không trở về cũng không sao cả, ta định đi theo lão Đại tu chân, hắn đến nơi nào ta sẽ đi theo nơi đó."

Hàn Tấn gật đầu nói: " Đúng vậy, ta cũng nghĩ như vậy đó."

Thản Ca và Khố Bột ở cùng một chỗ, hai người bọn họ rất do dự, Thản Ca có điểm lo lắng cho Thản Đạt, Khố Bột thì không bỏ qua được Đại Liên Hội, nhưng trong lòng bọn họ hiểu được, nếu rời khỏi Lý Cường, thì đường tu chân sau này coi như không bền vững. Thản Ca nói: " Khố Bột, ngươi có đi cùng lão Đại không?"

Khố Bột gật đầu, rồi lại lắc đầu. Thản Ca dùng vai đẩy hắn: " Ai, huynh đệ, ngươi nói cho rõ ràng a, vừa gật lại vừa lắc, ngươi có đi hay không a?"

Khố Bột thở dài nói: " Ai, ta cũng không biết nên làm cái gì bây giờ nữa, ngươi có đi hay không?"

Thản Ca cũng ngẩn ra, nhìn vào ngọn núi, trong lòng cảm thấy một trận phiền loạn. Khố Bột cúi đầu đẩy hắn một cái: " Có đi hay không a? Ngươi nói đi."

Thản Ca nói: " Chờ một chút nữa đã rồi hãy nói. Ai, ngươi xem kìa!" Hắn đứng bật lên, kêu: " Là lão gia tử tới!"

Kỳ Quân Sát đáp xuống đất, liền oa lạp kêu vang: " Đồ nhi ngoan của ta chạy đi đâu rồi?"

Triệu Hào vội vàng chạy tới, cung kính thi lễ: " Sư tổ, rốt cuộc lão nhân gia cũng đã tới."

Mọi người thân thiết tụ tập lại, lần lượt thỉnh an hắn, Kỳ Quân Sát vui vẻ nhướng mắt, cười đến không thể khép miệng. Hồng Thiêm nói: " Sư thúc tổ, sư thúc còn chưa có lại đây, sẽ lập tức tới sau."

Kỳ Quân Sát cười cười nói: " Tiểu tử thúi, dám bỏ sư tôn tự mình chạy loạn, hắc hắc, đợi lát nữa tính sổ với hắn."

...



Bình luận
Sắp xếp
    Loading...