Nói Yêu Em 99 Lần
Chương 808: Bạo lực gia đình (8)
Lời của Tống Thanh Xu?n c?n chưa n?i hết, lại bị T? Chi Niệm hung ?c ngăn chặn m?i.
M?i của c? mềm mại đến kh?ng thể tưởng tượng nổi, cho d? anh vừa mới h?n một l?c l?u, vẫn rất dễ d?ng đắm ch?m ở trong m?i thơm ng?t của c?.
Anh h?n đến rất d?ng sức, gần như muốn d?y dưa r?ch l?n m?i của c?, anh gần như tham luyến m?t thỏa th?ch ngọt ng?o của c?, anh kh?ng kiềm n?n được vẫn lu?n d?ng th?n thể đ? ?p th?n thể của c?, thẳng đến khi ?p cả người c? đều d?n s?t ở tr?n xe, bởi v? đau đớn, c? ph?t ra tiếng h? mềm nhẹ, lực đạo của anh mới hơi giảm xuống.
Anh vẫn kh?ng c? ch?t x?u ? tứ muốn chuyển dời từ tr?n người c?, anh giữ dầu c?, lưỡi c?ng thăm d? s?u v?o trong miệng của c?.
C? bị anh h?n đến to?n th?n nhũn ra, ph?a sau lưng bị xe cứng rắn đ? ?p đến đ? kh?ng c?n cảm gi?c đau, xung quanh c?, h? hấp của c?, trong miệng của c?, tất cả đều l? m?i vị của anh, kh?ng kh? trong phổi c?, bị anh h?t đi to?n bộ từng ch?t một, c? theo bản năng bắt lấy bờ vai anh, ngh?nh đ?n nụ h?n của anh, hơi hơi mở miệng ra một ch?t, muốn h? hấp, lại tr?u chọc khiến lưỡi anh, c?ng trở n?n đi?n cuồng t?y ? c?n qu?t c?.
Vẫn lu?n h?n đến khi Tống Thanh Xu?n sắp hấp hối, T? Chi Niệm mới v?ng qua c?, anh thở hổn hển, khẽ c?i đầu, ?nh mắt thật s?u nh?n chằm chằm mặt nhỏ đỏ hồng của c?, nghiến răng nghiến lợi mở miệng, ngữ kh? của anh r? r?ng l? hận đến cực hạn, nhưng lại mang theo bất đắc dĩ nồng đậm: “Đ?nh Đ?nh, anh thật l? sắp bị em gi?y v? đi?n...”
Anh r? r?ng lu?n ki?n định muốn em tr?i qua tốt như vậy, nhưng em lại cứ cố chấp quật cường lặp đi lặp lại dao động ki?n định của anh nhiều lần.
“Em biết r?, anh kh?ng c? c?ch n?o nắm chắt em nhất...” D?ng dấp kia của T? Chi Niệm, hung thần ?c s?t giống như l? sẽ x?ng l?n b?p chết c? g?i nhỏ trước mặt n?y bất cứ l?c n?o, anh d?ng sức cắn cắn răng, cuối c?ng những hỏa kh? kia vẫn kh?ng c? ph?t ra, cũng kh?ng nỡ ph?t ra được, chỉ l? h?a th?nh một hơi thở d?i, sau đ? anh liền giơ tay l?n, nhẹ nh?ng vuốt ve tr?n c?, v?n t?c bị gi? thổi rơi của c? ra sau tai, bưng mặt nhỏ của c?, lại thầm than một tiếng, c? ch?t kh?ng thể l?m g? được lại mở miệng th? th?o nhẹ hỏi một c?u: “Đ?nh Đ?nh, em n?i, anh n?n l?m g? với em mới tốt đ?y?”
Ngữ kh? của anh trầm thấp m? lại m? người, mang theo một cỗ c? tịch, pha lẫn một ch?t cưng chiều nồng đậm, Tống Thanh Xu?n nghe đến đầu ng?n tay bắt lấy quần ?o của anh nhẹ nh?ng run rẩy một ch?t, bất gi?c chậm r?i nhấc m? mắt l?n, đối diện mắt anh.
Đ?y mắt của c? c?n s?t lại những rung động v? t?nh loạn anh mang đến cho c? khi h?n c?, chọc cho anh thần hồn đi?n đảo một trận, một hồi l?u sau, anh mới ổn định tinh thần, ng?n c?i chậm r?i vuốt ve g? m? mềm mại của c?, chậm r?i động m?i, mở miệng trong giọng n?i xuy?n từng sợi c? tịch v? phiền muộn: “Đ?nh Đ?nh, ra vẻ kh?ng ch?t để ?, c? bao nhi?u kh? chịu, em biết kh?ng?”
Anh nằm mơ cũng muốn đối tốt với c?, nhưng anh v? để cho c? ở lại thi?n đường, chỉ c? thể tỏ vẻ kh?ng ch?t để ?.
Tỏ vẻ kh?ng ch?t để ?... S?u chữ đơn giản n?y, bỗng chốc liền đ?nh những tức giận v? uất ức trong lồng ngực Tống Thanh Xu?n tan th?nh m?y kh?i.
Giờ n?y ph?t n?y, tuy rằng c? kh?ng biết trong l?ng anh nghĩ c?i g?, c? cũng kh?ng nh?n thấy anh sẽ viết t?nh h?nh l?c n?y xuống nhật k? như thế n?o, nhưng m? s?u chữ “Tỏ vẻ kh?ng ch?t để ?” n?y, giống như l? một lực m?nh liệt bất ngờ kh?ng ph?ng ngự, hung hăng đ?nh tr?ng tr?i tim c?, khiến cho c? cảm gi?c được bất đắc dĩ của anh, gi?y giụa của anh, đau l?ng của anh, c?n c? đau kịch liệt của anh.