Nói Yêu Em 99 Lần
Chương 807: Bạo lực gia đình (7)
“Anh bỏ em xuống, anh l? t?n khốn kiếp, kh?ng phải anh kh?ng muốn ở c?ng với em sao, anh đều muốn kết h?n, anh quản em l?m g??”
“Kh?ng phải anh muốn để em ở lại thi?n đường sống thật tốt sao? Em như anh mong muốn, em t?m một người đ?n ?ng chưa lập gia đ?nh, sao anh lại muốn ph? rối h?n sự của em!”
“Anh bu?ng em ra, em muốn t?m vị h?n phu của em!”
Tống Thanh Xu?n bị T? Chi Niệm hung hăng đặt ở tr?n mặt đất.
Tống Thanh Xu?n nghi?ng đầu, nh?n ven đường một c?i, t?n ăn xin đ? nhặt tiền T? Chi Niệm n?m cho m?nh, c? lẽ l? bởi v? số lượng qu? nhiều, sợ T? Chi Niệm quay người lại đi t?m anh ta đ?i lại, nhanh ch?n chạy đi.
“Vị h?n phu của em chạy rồi, em muốn đuổi theo anh ấy...” Tống Thanh Xu?n la l?n một c?u, liền đẩy T? Chi Niệm ra, một bộ d?ng muốn đuổi theo phương hướng t?n ăn xin chạy: “Vị h?n phu, chờ em một ch?t, vị h?n phu...”
T? Chi Niệm nắm cổ tay Tống Thanh Xu?n, hung hăng k?o c? trở về, n?m một c?i về lại tr?n xe.
“Anh...”
Tống Thanh Xu?n vừa gọi một chữ, T? Chi Niệm bỗng nhi?n liền nghi?ng th?n đề l?n người c?, c?i đầu, hung hăng ngăn chặn m?i c?.
Kh?ng muốn người ta, sao lại c?n muốn h?n người ta! Kh?ng cho h?n! Tống Thanh Xu?n giận dỗi xoay đầu đi, n? tr?nh m?i T? Chi Niệm.
T? Chi Niệm nghi?ng đầu, lại d?n l?n m?i c? lần nữa.
Hừ, m?nh l? người dễ dỗ như vậy sao? Tống Thanh Xu?n lại hung hăng chuyển đầu một ch?t, tr?nh n? m?i T? Chi Niệm lần nữa.
T? Chi Niệm giơ tay l?n, nắm chặt cằm c?, cưỡng bức mặt c? đối diện mặt anh, sau đ? cố định đầu c? kh?ng thể nh?c nh?ch, lần thứ ba c?i đầu, hơi thở hơi bất ổn chậm r?i x?ch lại gần m?i c?.
Anh v? c? đ? rất l?u chưa h?n m?i, khoảnh khắc m?i răng chạm v?o nhau, c? một luồng điện m?nh liệt, từ chỗ l?n m?i bọn họ d?nh v?o nhau, truyền khắp to?n th?n của nhau.
Th?n thể Tống Thanh Xu?n nhẹ nh?ng quấn qu?t một c?i, cử động vốn muốn n? tr?nh m?i anh, liền ngừng lại.
T? Chi Niệm chậm r?i vuốt ve m?i c?, từng trận r?ng m?nh, nhanh ch?ng nhảy l?n ở trong cơ thể của anh v? c?.
Anh chậm r?i đưa lưỡi nhọn ra, chậm r?i liếm l?n m?i c?, sau đ? nhẹ nh?ng cạy mở khớp h?m của c?, x?m nhập v?o trong miệng c?.
C? c?n đang nổi n?ng, đột nhi?n cắn đầu lưỡi của anh, đau đớn khiến anh r?n khẽ một tiếng, lại chậm chạp kh?ng c? dấu vết muốn r?t lui ra từ trong miệng của c?, lực đạo c? cắn anh dần dần biến mất, lưỡi anh ở trong miệng c?, hơi hơi mấp m?y, tốc độ c?ng l?c c?ng nhanh, động t?c c?ng l?c c?ng b? đạo, cho đến cuối c?ng, tay anh giữ đầu c?, h?n đến k?ch t?nh, h?n đến nhiệt liệt.
Lửa giận trong lồng ngực c?, theo nụ h?n của anh, ti?u t?n từng ch?t một, c? chậm r?i giơ tay l?n, ?m lấy eo anh, theo bản năng đ?p lại anh.
Anh ?m c? chặt hơn, ở tr?n đường lớn kh?ng c? một b?ng người, h?n đến s?u nh?́t.
Qua rất l?u, l?u giống như một thế kỷ vậy, anh mới lưu luyến kh?ng nỡ bu?ng c? ra.
Hơi thở anh bất ổn, g? m? c? ửng đỏ.
Mi t?m của anh để ở mi t?m của c?, hai tay anh n?ng chặt mặt c?, lực đạo ng?n c?i của anh như c? như kh?ng ma s?t g? m? của c?, ?m điệu anh mở miệng, trầm thấp, mang theo một cổ từ t?nh nồng đậm, nhục cảm m? c?u dẫn người ta: “Đ?nh Đ?nh, về sau kh?ng cho như thế nữa, kh?ng cho t?y tiện gọi người kh?c l? vị h?n phu...”
“Nếu như anh kh?ng cần em, em sẽ vẫn như thế, em vẫn t?y tiện bắt một người ở tr?n đường c?i, để cho anh ta l?m vị h?n phu của em...”
Lời của Tống Thanh Xu?n c?n chưa n?i hết, lại bị T? Chi Niệm hung ?c ngăn chặn m?i.