Nói Yêu Em 99 Lần

Chương 1073: Hồi ức (ngũ)


Chương trước Chương tiếp

Editor: May

Nghĩ tới đ?y, đ?y mắt Tần Dĩ Nam thấm ra một giọt lệ, v?nh mắt anh đỏ l?n m?c bật lửa ra, l?c vừa mới chuẩn bị đốt tờ giấy kia đi, điện thoại di động trong t?i bỗng nhi?n vang l?n.

Tần Dĩ Nam ngừng động t?c tr?n tay, lấy điện thoại di động ra, nh?n tho?ng qua biểu hiện cuộc gọi, sau đ? tiếp nghe.

Anh vừa mới chuẩn bị h? một tiếng “Tống Tống”, b?n trong lại truyền tới một tiếng n?i ngọt ng?o ng?y thơ: “Dĩ Nam thật l?u... Thật l?u...”

Đ? l? tiếng của tiểu hạt vừng, b? đ? hơn hai tuổi, c? v?i chữ chưa n?i r? r?ng, v? dụ cậu, b? sẽ lu?n gọi th?nh thật l?u.

“Tiểu hạt vừng, sao muộn như vậy m? c?n chưa ngủ?”

“Vừa về nh?...” Tiếng n?i non nớt của tiểu hạt vừng vừa đ?p xong, lại n?i một c?u kh?ng hiểu ra sao cả: “... Ch?u nh?n thấy l?u... mẹ l?u...”

B? hơi n?i vấp một ch?t, Tần Dĩ Nam cho rằng b? n?i l? “Mẹ của cậu”, ch?nh l? mẹ anh, anh cười ấm giọng hỏi: “Vậy b? ngoại c? cho ch?u ăn ngon kh?ng?”

“Kh?ng phải b? ngoại, l? mẹ l?u...”

Mẹ l?u l? c?i g?? Dĩ Nam kh?ng hiểu nhăn m?y lại, vừa mới chuẩn bị ?n nhu nhu kh? hỏi tiểu hạt vừng, trong điện thoại liền truyền tới tiếng n?i nhẹ nh?ng đơn giản của Tống Thanh Xu?n: “Được rồi, tiểu hạt vừng, con n?n đi ngủ, ba mang con đi ngủ, mẹ n?i chuyện với cậu Dĩ Nam, được kh?ng?”

“Dạ được.” Tiểu hạt vừng ngoan ngo?n trả lời một c?u, sau đ? dựa theo dặn d? của Tống Thanh Xu?n n?i v?o điện thoại: “Dĩ Nam thật l?u, gặp lại sau!”

“Tiểu hạt vừng, gặp lại sau...” C?ch điện thoại, Tần Dĩ Nam nghe thấy ?m thanh T? Chi Niệm vừa dỗ tiểu hạt vừng, vừa ?m c? rời đi, sau đ? anh lại nghe thấy tiếng vang bước ch?n của Tống Thanh Xu?n, qua khoảng một ph?t, b?n Tống Thanh Xu?n ho?n to?n y?n tĩnh, sau đ? giọng n?i ?n nhuyễn của c? mới truyền tới: “Anh Dĩ Nam, sinh nhật vui vẻ.”

“C?m ơn.” Tần Dĩ Nam đ?p.

“Anh Dĩ Nam...” Tống Thanh Xu?n gọi t?n anh ở trong điện thoại liền ngừng lại, giống như kh?ng biết n?n mở miệng như thế n?o.

Tần Dĩ Nam kh?ng l?n tiếng, y?n tĩnh chờ đợi.

Qua khoảng nửa ph?t, Tống Thanh Xu?n lại n?i: “Anh Dĩ Nam, mẹ l?u trong mi?̣ng tiểu hạt vừng, kh?ng phải b?c g?i Tần, l?...”

Dừng một ch?t, Tống Thanh Xu?n một tiếng trống tăng kh? thế n?i xong: “... Tr?nh Thanh Th?ng, khuya h?m nay l?c em v? Chi Niệm mang tiểu hạt vừng ra ngo?i ăn cơm, gặp mặt c? ấy.”

Tần Dĩ Nam v? Tống Thanh Xu?n lớn l?n với nhau từ nhỏ, anh rất ?t khi nghe thấy c? d?ng ngữ kh? nghi?m t?c như vậy n?i chuyện với anh, tim anh bỗng dưng lộp bộp một ch?t, một loại dự cảm hết sức kh?ng tốt tr?n ngập trong l?ng.

Trực gi?c n?i với anh, lời tiếp theo Tống Thanh Xu?n n?i với anh, khẳng định l? một v?i chuyện kh?ng muốn người biết.

Anh chợt c? ch?t sợ h?i, sợ h?i kh?ng hiểu, đầu ng?n tay cầm điện thoại di động của anh khẩn trương khu nắm m?p di động, qua một hồi l?u, anh mới “ừ” một tiếng, ngữ kh? nghe như rất l? b?nh đạm, thực ra đ?y l?ng sớm đ? đảo lộn th?nh một mảnh, l?n tiếng n?i: “Chuyện g?? Tống Tống, em n?i đi.”

“Anh Dĩ Nam... anh biết... Tr?nh Thanh Th?ng, c? ấy...” Kh?ng biết Tống Thanh Xu?n l? muốn n?i lời kh? mở miệng, hay l? sợ Tần Dĩ Nam kh?ng chịu đựng nổi đả k?ch, ngập ngừng ấp ?ng: “... Hiện tại c? ấy ở c?ng một chỗ với ai kh?ng?”

C? c?ng như vậy, Tần Dĩ Nam liền c?ng khẩn trương n?n n?ng, c? vừa dứt lời, anh liền khẩn cấp vội v? l?n tiếng hỏi: “Ai?”

Cho d? anh v? c? đ? v? duy?n, nhưng m?, c? đang ở c?ng một chỗ với anh, anh c?ng muốn biết hơn ai hết.

Trong điện thoại, Tống Thanh Xu?n trầm mặc một hồi l?u, mới mở miệng, giọng n?i c? rất nhẹ, nhưng c?u chữ n?i ra, lại giống như l? đạo sấm s?t lớn, đinh tai nhức ?c: “Kim Trạch.”



Bình luận
Sắp xếp
    Loading...