Nói Yêu Em 99 Lần

Chương 1072: Hồi ức (tứ)


Chương trước Chương tiếp

Editor: May

Ng?y mai... D? đ? sớm c? chuẩn bị, nhưng chờ đến khi c? liền sắp rời đi, Tần Dĩ Nam ph?t hiện ch?nh m?nh vẫn c? một ch?t tiếp nhận kh?ng được.

Nhất thời, kh?ng c? bất kỳ t?m tư l?m việc n?o, ph?t ngốc ở trong ph?ng l?m việc rất l?u, liền cầm lấy ch?a kh?a xe, rời khỏi c?ng ty, l?i xe lung tung kh?ng c? mục đ?ch, l?i lung tung quanh th?nh Bắc Kinh, c?ng chuyển t?m c?ng hoảng, cuối c?ng liền l?i đến nơi n?y.

D? đ? qua hai năm, anh c?n nhớ r? r?ng được, sau khi anh muốn c? ở nơi n?y, h?nh dạng đỏ mặt e lệ rụt r? của c?.

C? kh?ng biết đ? l? một trận lừa gạt, c? ngu đần hỏi anh: “C?i đ?... Vừa rồi anh, v? sao sẽ c?ng em...”

Anh cười nhạt cưng chiều đ?p: “C? g?i ngốc, em n?i xem?”

C? kh?ng l?n tiếng, anh liền mở miệng: “C?n kh?ng hiểu? Vậy anh hỏi em, Thanh Th?ng, em th?ch anh sao?”

C? k?ch động đến cực hạn: “Em kh?ng biết.”

L?c đ? anh, chỉ coi m?nh l? đang diễn kịch, cho tới giờ khắc n?y, thăm lại chốn xưa, anh mới biết, l?c c? cho anh đ?p ?n n?y, anh sở dĩ c? thể diễn tiếc nuối v? thất vọng giống như thật vậy, l? bởi v? anh l? thật sự đang thất vọng v? tiếc nuối: “Kh?ng biết? L? kh?ng th?ch đi?”

“Kh?ng, kh?ng phải...”

Kh?ng kh? bỗng chốc trở n?n ?i muội đến cực điểm, c? thẹn th?ng nh?n nhạt hỏi anh: “Vậy c?n anh? Anh th?ch em sao?”

Anh trả lời như thế n?o?

Anh n?i: “Em đo?n đi?”

Anh c?n n?i: “Th?ch... Rất th?ch... Cho n?n, em bằng l?ng ở c?ng một chỗ với anh, qua cả đời sao?”

L?c đ? anh, ?t nhiều g? cũng c? ch?t hư t?nh giả ? đi?

Nếu như thời gian chảy ngược, anh khẳng định sẽ ch?n t?m thật ?, th?nh t?m th?nh ? n?i c?u n?y với c?: “Th?ch... Rất th?ch... Cho n?n, em bằng l?ng ở c?ng một chỗ với anh, qua cả đời sao?”

Nếu như thời gian c? thể chảy ngược, ng?y h?m sau anh tuyệt đối sẽ kh?ng mang c? đi cục d?n ch?nh l?m giấy ly h?n.

Nếu như thời gian c? thể chảy ngược...

Chỉ tiếc, thời gian sẽ kh?ng chảy ngược, cuối c?ng anh v? c? đ? bỏ lỡ, ph?n chia ch?n trời.

Tần Dĩ Nam chuyển điện thoại di động sang chế độ tĩnh ?m, ai gọi điện thoại tới cũng kh?ng tiếp, một m?nh anh ở tr?n sườn n?i, lu?n ngốc đến mặt trăng k?o l?n, ?nh sao đầy trời v? c?ng lộng lẫy, mới l?i xe, xuống từ tr?n n?i.

Về đến trong th?nh phố, đ? l? mười một giờ khuya, anh kh?ng về nh?, m? l? đi tới cửa tiểu khu của Tr?nh Thanh Th?ng.

Anh ở trong xe ngồi y?n tĩnh một thời gian rất d?i, cuối c?ng kh?ng xuống xe, cũng kh?ng v?o tiểu khu, c?ng kh?ng c? đi t?m c? theo ? nghĩ ở đ?y l?ng.

Thật ra t?m th? c? thể thế n?o? Giống như người bạn cũ ch?o tạm biệt nhau sao? C? ? nghĩa kh?ng?

Cuối c?ng c? cũng kh?ng c?n lại người n?o đ? của Tần Dĩ Nam anh.

T?nh to?n cẩn thận, Tần Dĩ Nam đ? c? nửa năm chưa từng tới căn hộ anh v? Tr?nh Thanh Th?ng từng ở v?o l?c trước.

Anh an b?i người, mỗi ng?y đều tới qu?t dọn, nhưng sau khi anh đẩy cửa ra, vẫn c? một loại cảm gi?c vắng vẻ tịch mịch nh?o tới trước mặt.

Anh k?o th?n thể mỏi mệt, v?o ph?ng s?ch, anh kh?a tr?i cửa, lấy giấy ly h?n v? nhẫn từ trong ngăn k?o, c?n c? tờ giấy duy nhất c? lưu lại ở trong nh? anh.

Anh y?n tĩnh nh?n chằm chằm ba vật kia, nh?n rất l?u rất l?u, mới c?i đầu nh?n về ph?a l?ng b?n tay của m?nh.

Anh đ? từng nắm tay c?, dắt đi như thế n?o, anh đ? vứt bỏ c? ra sao?

Ng?y mai từ biệt, c? phải từ nay về sau sẽ kh?ng c? c?ch n?o gặp nhau nữa kh?ng?

Nghĩ tới đ?y, đ?y mắt Tần Dĩ Nam thấm ra một giọt lệ, v?nh mắt anh đỏ l?n m?c bật lửa ra, l?c vừa mới chuẩn bị đốt tờ giấy kia đi, điện thoại di động trong t?i bỗng nhi?n vang l?n.



Bình luận
Sắp xếp
    Loading...